Duyên Làm Phu Quân
Chương 69
Editor: Thanh Việt
Kim Phong Hoa bị Đại lão gia kéo vào đại phòng liền biết được trong này có quỷ, bởi vì Tiên Y từ sáng đã thông báo với hắn, nói là đại phòng mở tiệc, thân hữu của đại phòng cùng tam phòng đều sẽ tới đại phòng ngắm cảnh chơi trò chơi, kiếp trước Kim Phong Hoã đã từng nghe qua rất nhiều giọng nói, nhiều nữ nhân một chỗ chính là phiền toái. Nhưng hắn cũng không cự tuyệt mà đi trước, một là do Đại lão gia lấy danh nghĩa thân hữu gặp nhau, một nhà sau này đều phải qua lại tất không thể không nể mặt, thứ hai là do hắn lo cho nữ nhân nhà mình không tốt, hắn một không sợ ám toán hai không sợ dương mưu, tự mình đi qua cũng có thể bảo vệ nàng một số thứ, lại nói hắn thật sự hứng thú xem nữ nhân nhà mình có thể vô sỉ tới trình độ nào. Dọc đường đi Đại lão gia rất nhiệt tình giảng giải quan hệ thân thích của đại phòng cùng tam phòng cho Kim Phong Hoa, tam phòng còn đỡ, chỉ mời người có thân thích trực hệ, nhưng đại phòng không chỉ có một nhà Trương gia, còn có vài nhà xa đến bảy dặm. Kim Phong Hoa lúc trước cũng đã từng điều tra qua, trong lòng đương nhiên biết thân thích tới hôm nay phần lớn là gia tộc đã suy tàn đi xuống, có nhu cầu cấp bách phải kéo cửa thân thích với đại phòng.
“Tới tới tới, nhìn xem, cũng đừng quá giữ kẽ, đều là thân nhân nhà mình.” Trương lão phu nhân nhìn Kim Phong Hoa đi vào vườn, rất cao hứng lôi kéo người bên cạnh xem như giúp trưởng bối nữ quyến quen biết với hắn, mà các cô nương tới dạo chơi trong hoa viên không thể đi lên, nhưng ở bên đình cũng nhìn rất rõ, đương nhiên Lý Uyển Nương là ngoại lệ, nàng là người lọt vào mắt xanh của Trương lão phu nhân nên được giữ lại bên người bà ta.
Không cần phải nói, phong hoa tuyệt đại đại mỹ nhân vừa ló mặt là đại sát tứ phương, Tiên Y đã sớm quen việc phu quân mình bị một đám nữ nhân dùng cặp mắt đói khát nhìn chằm chằm mà phiền muộn, nàng để Bích Tỉ sửa sang áo quần một chút rồi tự giác đi đến bên cạnh Kim Phong Hoa, người tới là trượng phu của nàng, không phải ngoại nam, nếu nàng ngồi tại chỗ thì chứng minh là đầu óc không tốt, xứng đáng để cho nhà người ta nhét nữ nhân khác bên cạnh hắn.
“Nhìn dung mạo này.” Hạ thị vỗ ngực, đôi mắt có ảo giác như bị lóe đến mù.
Đại thiếu phu nhân Tưởng thị nhìn Kim Phong Hoa tiến vào vườn đã muốn quăng tròng mắt, chỉ sợ cuộc liên hoan hôm nay trừ Tiên Y ra, người không vui nhất là nàng ta.
Lý Uyển Nương sửng sốt hồi lâu mới quay mặt đi, mặt nóng lợi hại, trái tim như muốn nhảy ra đến nơi, hiện tại nàng ta một câu cũng không nói nên lời, chỉ sợ làm sai một chút sẽ khiến Kim Phong Hoa có thành kiến với mình.
Tiên Y trộm ngắm một vòng, không khỏi thầm than, thật sự là sắc đẹp trao lầm người mà.
“Ngươi là người bận rộn, sang năm còn phải thi cử, ngươi cũng đừng quá ép buộc bản thân, trời đang nóng lên vẫn nên chút ý một chút mới tốt, không có sức khoẻ tốt sau này sẽ có lúc ngươi hối hận.” Trương lão phu nhân từ ái nhìn Kim Phong Hoa, không phản ứng gì với Tiên Y cũng không tra tấn nàng, nói như thế nào Kim Phong Hoa thích Tiên Y là thật, người ta đã sớm trở thành phu thê, lão phu nhân còn không phải thái bà bà đứng đắn, không quản được đến phòng nhà người ta.
“Thư viện cùng nhóm bạn ở trường đều đang ở thế hăng hái, ta không thể hành xử khác người được, lại nói ta còn có rất nhiều thứ không rõ muốn thỉnh giáo phu tử, nếu thật sự tới năm sau còn không hiểu, kết cục sẽ rất nguy hiểm.” Kim Phong Hoa hành lễ nói: “Đa ta Đại tổ mẫu quan tâm.”
Một bên các thái thái nhanh chóng từ bên cạnh lão phu nhân đến trước mặt Kim Phong Hoa nói lời hay, nói đến khi Tiên Y cảm thấy phát hoảng mới nghe được Trương lão phu nhân giới thiệu Kim Phong Hoa với thân thích, cuối cùng còn kéo Lý Uyển Nương ra thân mật nói: “Đây là biểu muội Lý gia của ngươi, tình tính rất ôn nhu, sau này, tức phụ Hoa nhi cũng đi lại nhiều với con bé nhé.”
Lý Uyển Nương khắc chế không để chính mình hưng phấn té xỉu, khăn trong tay run rẩy tiến bước nhỏ lên trước, e thẹn hành lễ với Kim Phong Hoa nói: “Biểu ca có lễ.”
Kim Phong Hoa chỉ là lễ phép gật gật đầu, một cái liếc mắt cũng không bố thí cho nàng, làm nàng cùng Trương lão phu nhân rất là thất vọng.
Khô khốc nói thêm hai câu, Kim Phong Hoa dù gì cũng là nam tử tất nhiên không thể luôn đứng trong vườn, cho nên Trương lão phu nhân bảo Đại lão gia đưa Kim Phong Hoa đến tiền viện chờ khai yến, sau đó lại muốn Tiên Y gần gũi với Lý Uyển Nương, có một chút chuyện Trương lão phu nhân khó mà nói ra, nhưng chỉ cần Lý Uyển Nương và Tiên Y trở thành bạn thân khuê mật, không sợ Lý Uyển Nương không vào được nhị phòng, gặp mấy lần còn sợ Kim Phong Hoa không động tâm sao.
Tiên Y không thể cứng rắn cự tuyệt nhưng vẫn luôn duy trì khoảng cách với Lý Uyển Nương, nhưng nàng cũng không thể không thừa nhận nàng ta là một người có tâm tư khéo léo, cho dù Tiên Y xa cách khách sáo thế nào, Lý Uyển Nương vẫn có thể nói chuyện về đề tài đó rất vui vẻ như cũ, thậm chí còn gãi mông ngựa đúng chỗ ngứa. Bất luận là thơ từ ca phú hay cầm kì thư hoạ, Lý Uyển Nương tựa như đều có thể nói, ngay cả một ít việc địa lí hay chuyện xưa gì đó nàng ta cũng có tâm đắc, chỉ là một câu cũng chưa từng hỏi về Kim Phong Hoa, giống như người mới vừa nhìn thấy Kim Phong Hoa đã động tâm hồi nãy không phải nàng ta, nàng ta thậm chí còn mờ mịt nhắc tới với Tiên Y, mẹ cả nàng gần đây luôn tìm một cửa hôn nhân cho nàng, nhưng trong lòng nàng ta chính là làm vợ nhà nghèo cũng không làm thiếp kẻ giàu. Tiên Y không khỏi thở dài, nếu nàng thật sự là một nô tỳ bình thường lại không có Tưởng thái thái đích thân chỉ điểm trong quá khứ, ở trong hoàn cảnh mọi người đều cô lập lại gặp được một cô nương thoạt nhìn ôn hòa, kiến thức bất phàm, mà cô nương đó còn như thật tình đối đãi, chỉ sợ rất khó làm mình không sinh ra ấn tượng tốt. Hơn nữa trên thế giới này nữ tử luôn được dạy về tam tòng tứ đức, nếu đổi lại là người khác, rất khó nói có thể sinh ra chuyện giúp phu quân nạp thiếp hay không, nếu đã nạp không bằng đưa vào nhà một nữ tử tâm đầu ý hợp, tính tình thiện lương. Cứ như vậy, vợ cả đó sợ rằng như dê đưa vào miệng cọp, hối hận cũng không kịp. Lý Uyển Nương này đúng là chu đáo mọi mặt, săn sóc tỉ mỉ lại không để người khác nhìn ra là đang cố tình làm vậy.
Tiên Y vẫn luôn nhàn nhạt, Lý Uyển Nương cũng chưa từng tỏ ra không kiên nhẫn, không nói người khác, từ đích tỷ đến mẹ cả của nàng ta ai mà không phải đã thành tinh, nhưng ai cũng không nhịn được mà xoay quanh nàng ta, nàng ta nhìn tuổi tác của Tiên Y, nghĩ nàng là người dễ lừa gạt, nhưng dù nàng ta phí nhiều miệng lưỡi thế nào, Tiên Y vẫn là một dạng dầu muối không ăn, vẫn luôn treo khuôn mặt cười, nhưng việc trong nhị phòng một cái cũng chưa lộ ra, ngược lại nàng ta còn nói ra không ít chuyện trong Lý gia, việc này làm cho nàng ta cảm giác rất không tốt, nhưng cũng không thể thể hiện ra được, chỉ có thể vực lại tinh thần tiếp tục ở lăn lộn trước mặt Tiên Y.
Kim Phong Hoa tới một lúc, thổi đi không ít tâm tư thiếu nữ, thẳng cho đến giữa trưa Đại thái thái mới kêu ngồi vào chỗ, các cô nương đều là hai má ửng đỏ, suy tư gì đó. Tiên Y cũng không quản được nhiều việc như vậy, nàng ngồi gần Tưởng thị ở bàn của tiểu bối, dù Lý Uyển Nương đến ngồi xuống bên cạnh cũng không thể ảnh hưởng tâm trạng ăn cơm của Tiên Y.
Đại thái thái đến ngồi bên cạnh Trương lão phu nhân, chẳng những vì biểu hiện nàng có quan hệ thân mật với bà bà, cũng là muốn hỏi thăm xem rốt cuộc bà bà chọn cô nương nhà ai.
Trong yến hội, Đại thái thái liếc mắt vài lần nhìn Lý Uyển Nương đều có thể nhìn thấy Lý Uyển Nương rất dụng tâm nhiệt tình với Tiên Y, trong lòng bà ta có chút không thoải mái, bà ta cảm thấy tìm một đẳng thiếp cho Kim Phong Hoa đúng là làm điều thừa, còn không bằng trực tiếp bỏ Diêu Tiên Y, làm cho Kim Phong Hoa phải cưới cô nương bọn họ tìm đến, tội gì còn phải nịnh hót Tiên Y, để nàng ta làm vợ cả, còn các cô nương nhà cao cửa rộng bọn họ tìm tới phải làm nhỏ. Nhưng mà, bà ta cũng rất rõ ràng, bà bà trong nhà trước đây nói một không nói hai, cho nên dù bất mãn với Lý Uyển Nương thì cũng chỉ có thể chịu đựng, bất quá bà ta nghĩ tới nhị phòng sợ sắp có trò hay để xem thì khó chịu trong lòng tan đi hết, ngược lại nhớ tới nhược điểm ở Lý gia của Lý Uyển Nương, bằng không vạn nhất ả được sủng, lại lén đem bạc của nhị phòng đi cũng không tốt, bà ta không có thói quen thay người khác đếm tiền.
Trương lão phu nhân buông đũa , mọi người cũng bưng chung trà lên theo, bàn tiệc được dọn dẹp, các thái thái lại bắt đầu nói chuyện phiếm, cũng không biết như thế nào lại nhắc tới chuyện con cháu, chư vị có con cháu thì lập tức khoe khoang, ngay cả Trương lão phu nhân cũng nói vài chuyện thú vị của tôn tử khi còn nhỏ. Đột nhiên, Đại thái thái cũng không biết đột nhiên não tàn hay không, uống một ngụm trà rồi liếc mắt về phía Tiên Y, nói: “Ta đúng là mệnh khổ, đến bây giờ còn chưa có tôn tử, lão nhị cũng chưa chịu về thành thân, ta sầu đến bạc cả tóc, ngươi biết dâu cả nhà ta đã như vậy thì ta cũng không nhắc nữa, nhưng cố tình lại có vài tức phụ ỷ vào trên không có bà bà, thà rằng thu nhận con nuôi cũng không nuôi một hài tử của mình, cũng không biết có phải là không thể sinh hay không. Đáng thương cho tôn tử của nhị thúc ta, sau này con nối dòng có mang họ Kim hay không cũng không biết, thật là tạo nghiệt."
Tiên Y chính diện thì nghe thấy Lý Uyển Nương đang nói lời vô nghĩa, bên kia lại nghe thấy mấy lời chói tai của Đại thái thái, sau đó đại sảnh liền một mảnh yên tĩnh, rất nhiều người nhìn về phía nàng. Tiên Y nhắm mắt không nói lời nào, trong lòng đã biết mấy lời này chỉ sợ cũng là do lão phu nhân bày mưu, nhưng Đại thái thái nói chuyện, lại là lời trưởng bối nói với tiểu bối, tiểu bối không thể cãi lại được, chỉ là nếu nàng không nói lời nào lại giống như nàng chột dạ vì mình không thể sinh con, lỡ như chuyện này truyền ra bên ngoài, chưa nói người khác, sợ là lão thái gia tam phòng cũng sẽ thu xếp cho Kim Phong Hoa nạp thiếp, con nuôi một người là đủ rồi, hơn nữa Kim Phong Hoa cũng coi như huyết mạch của Kim gia, nhưng Du nhi là được nhặt về, ai biết của nhà ai, chắc chắn lão thái gia không vui.
“Dì mang tâm phóng khoáng, ta nhìn thân hình của Tam thiếu nãi nãi không tồi, tuy nói hơi có chút nhu nhược, nhưng chắc là sau này có thể có con nối dõi.” Lý Uyển Nương thấy mọi người không nói lời nào, liền tiếp một câu.
Tiên Y cảm thấy buồn cười, một người lại hai người đều muốn chèn ép nàng, thật đúng là đang nghĩ nàng không biết giận? Lý Uyển Nương kia nhìn như là vì nàng mà nói chuyện nhưng ngữ điệu kia giống như đang giúp nàng che giấu chuyện không thể sinh con, cái gì mà nhu nhược, nàng là người xuất thân nô tỳ, nhu nhược cái P*.
*P: cái rất bậy.
“Thật là làm phiền các vị trưởng bối quan tâm.” Tiên Y không nóng không lạnh nói: “Chúng ta đều còn nhỏ, thành thân cũng chưa bao lâu, thuận theo tự nhiên là tốt rồi, lại nói thân mình của ta dù không ổn, sư nương của phu quân ta Tưởng thái thái cũng đã đặc biệt điều trị, không dám so với chư vị trưởng bối nhưng ta muốn sinh một hài tử luôn là không thành vấn đề, chỉ là phu quân vì tiền đồ mà bôn ba, nương tử ta cũng không thể làm hắn phân tâm, vẫn phải lấy đường làm quan của phu quân làm trọng."
Tiên Y làm lơ Tưởng thị mặt mày trắng bệch bên cạnh, nếu Đại thái thái đã vì muốn dẫm đạp nàng mà chấp nhận lấy con dâu làm đệm lót, nàng sao còn phải giữ mặt mũi lại cho Tưởng thị, nàng ta thành thân đã lâu cũng chưa có tin tức, nàng thì mới thành thân bao lâu, hơn nữa nếu nghi ngờ nàng có vấn đề thì có thể đi hỏi Tưởng thái thái, Tưởng thái thái chính là sư nương của Kim Phong Hoa, thê tử của hắn có thể mang thai hay không sao Tưởng thái thái có thể không biết? Huống chi người có chút thân phận đều biết ma ma đi theo Tưởng phu nhân chính là cao thủ từ trong cung, dạy dỗ Tiên Y một thời gian lâu như vậy sao có thể không giúp nàng điều dưỡng sức khoẻ, nếu mấy người này còn bắt bẻ thì đã có vẻ vô cớ gây sự, nói không chừng sẽ đắc tội Tưởng thái thái. Vả lại điều quan trọng nhất là Kim Phong Hoa người ta còn chưa nóng nảy, thân thích các ngươi không khỏi quản quá nhiều đấy.
Cuối cùng mọi như xem như tan rã trong sự không vui, Kim Phong Hoa sớm đã sớm chờ Tiên Y ở cửa, Tiên Y cáo từ Nhị thái thái, mang theo Bích Tỉ đi theo Kim Phong Hoa trở về.
Đáng tiếc luôn luôn có người không biết thân biết phận, cũng không biết vị Lý cô nương này có phải bị Trương lão phu nhân cố ý thả ra hay không, ả ta đằng sau vài bước đuổi theo Tiên Y, chung quanh rất ít người qua lại. Tiên Y đoán vị cô nương này nói không chừng có tâm tư muốn ăn vạ Kim Phong Hoa cái gì đó, đáng tiếc, Kim Phong Hoa chưa bao giờ là loại hay ướt át bẩn thỉu, hắn lạnh mặt, quay đầu lại nói với Lý cô nương có đầu óc còn muốn hẹn Tiên Y du ngoạn ở nhị phòng: “Xấu xí, lăn!”
Tiên Y cạn ngôn nhìn Lý cô nương bụm mặt khóc lớn, lệ chảy ròng ròng mà chạy đi, nhún nhún vai, không có chút tâm lí chấp nhận mà còn muốn quyến rũ Kim đại biến thái? Nếu để cho nàng ta nhìn thấy Kim đại biến thái dùng tay xé người sống, vị Lý cô nương này chỉ sợ không tìm được một cái thắt lưng để treo cổ đi.