Duy Ngã Độc Tôn
Chương 98: Bùng nổ
Thượng Quan Bất Hối rất hận Tần Lập, thầm nói ngươi không có việc gì lại tới đây náo loạn hả? Đồng thời hắn cũng phải nén giận với Hồng Phi, hắn biết, Thượng Quan Hồng Phi có cùng ý tưởng với phụ thân mình, rất bất mãn với quyết định hối hôn cuả mình. Tuy nhiên, đối với ý của Thái tử điện hạ hắn lại càng không chắc, hạ giọng nói:
- Điện hạ, việc này không tốt lắm đâu. Thân phận của tiểu tử đó...
Nói xong, hắn lại chợt nhớ tới Hoàng đế khai quốc của Thanh Long quốc: Triệu Long Đằng, đành phải nuốt những lời định nói ra vào bụng.
Triệu Tinh Hà tùy ý khoát tay nói:
- Không sao, bổn vương nghe nói, hắn tu luyện chiến kỹ Duy Ngã Độc Tôn. Ha ha! Không nói gạt ngươi, hoàng gia luôn nghiên cứu bản chiến kỹ này, tuy nói nó là chiến kỹ Thần cấp, uy mãnh bá đạo, đáng tiếc, trước mắt không có ai có thể vượt qua được ba lần niết bàn. Cho nên, ta muốn nhìn xem, trên người hắn có phát sinh kỳ tích hay không.
- Hơn nữa, nghe nói cả nhà Tần gia bị giết. Ôi! Tần gia cũng coi như là một trong những đại gia tộc giàu có tại Thanh Long quốc, thật là có chút đáng tiếc. Hai thiếu gia Tần gia kia hiện giờ chính là đang đi theo Nhị đệ ta. Ha ha! Tần Lập này, cũng được xem là con cháu Tần gia nhỉ?
Trong lòng Thượng Quan Bất Hối hơi rùng mình. Lời nói của Thái tử tưởng như vô tâm, nhưng thực tế lại để lộ ra một vấn đề. Khoảng cách từ đế đô đến thành Hoàng Sa rất xa xôi, chuyện về một tên con hoang chỉ là một việc nhỏ mà người ta cũng biết rõ ràng như thế. Hơn nữa, hắn nói Tần Phong và Tần Hổ đang đi theo Nhị hoàng tử, trong lời này, có thâm ý!
Từ đầu chí cuối, Thượng Quan Bất Hối vốn không xem Thái tử là một đứa trẻ mà đối đãi. Sinh tại hoàng gia, được vạn người chú ý, từ nhỏ đã nhận được giáo dục hoàn mỹ, tâm trí này có thể kém được sao? Lại nghĩ về lời nói của Thái tử, Tần Lập đã bị Tần gia trục xuất khỏi gia tộc, hơn nữa, trước khi Tần gia bị diệt còn dùng mười vạn lượng bạc thuê người ám sát người này, nghe nói là vì nửa năm trước Tần Lập đã châm ngòi quan hệ giữa Mạc gia và Tần gia.
- Được rồi, ngươi dẫn hắn tới đây. Bổn vương cũng sẽ không làm hắn khó xử.
Triệu Tinh Hà hơi nhíu mày.
Thượng Quan Bất Hối thấy Thái tử lộ ra vẻ mặt không vui, chỉ đành bảo người gọi Tần Lập tới, trong lòng bất an, thật sự là không có nửa điểm tin tưởng với Tần Lập. Trong thịnh yến ngày trước, trước mặt tất cả các nhân vật Thượng lưu thành Hoàng Sa, Tần Lập đã dám kiêu ngạo như thế, chẳng lẽ đổi thành Thái tử trước mắt này, thì hắn sẽ thành thật sao?
- Chỉ mong hắn có thể thành thật một ít!" Vẻ mặt Thượng Quan Bất Hối âm trầm, hiện tại Thượng Quan gia là do hắn định đoạt, hắn tuyệt đối không cho phép chuyện gì có thể phá hoại kế hoạch của hắn! "Nếu hắn thức thời thì tốt, nếu không...Trong mắt Thượng Quan Bất Hối hiện lên sát khí.
Trong phòng ăn lớn cực kỳ hoa lệ có bảy tám cái bàn, trong đó hơn nửa là dòng chính Thượng Quan gia, một phần khác là tâm phúc tùy tùng của Thái tử mang tới. Trước đó bọn họ đã ngồi chung với nhau, đàm tiếu nói chuyện, lúc này đều ngưng thần tĩnh khí, nhìn sang bên này không biết chuyện gì xảy ra.
Sau một lát, Tần Lập theo sau Thượng Quan Hồng Phi đi tới, trên đường Thượng Quan Hồng Phi còn dặn đi dặn lại, sợ Tần Lập gây sự trong đó.
Tần Lập vừa vào cửa, liền cảm giác được vài ánh mắt đảo qua trên người mình, trong đó có một ánh mắt cực kỳ âm trầm, chính là Thượng Quan Bất Hối. Tần Lập thản nhiên nhìn lại hắn một cái, sau đó liếc qua Thái tử trong miệng Thượng Quan Hồng Phi, thấy hắn đang đánh giá mình, trong mắt cũng không có ý khinh thường hay trào phúng gì cả.
Tần Lập thầm nghĩ:
- Quả nhiên là một nhân tài!
- Tần Lập, còn không bái kiến Thái tử điện hạ!
Giọng Thượng Quan Bất Hối trầm trầm, mang theo hương vị cảnh cáo, trước tiên làm rõ thân phận Thái tử, miễn cho tiểu tử này lại giả bộ hồ đồ.
- Vậy sao?
Tần Lập mỉm cười, nhìn Triệu Tinh Hà nói:
- Thái tử điện hả, chào ngài!
- Lớn mật!
- Láo xược!
- Nhìn thấy Thái tử điện hạ còn không mau quỳ xuống!
- Thật sự là đồ con hoang không có giáo dục.
- Lão gia tử thật hồ đồ, không ngờ lại coi trọng người như thế.
Trừ câu láo xược đầu tiên là của Thượng Quan Bất Hối, câu lớn mật là của đứa con cả của Thượng Quan Bất Hối, Thượng Quan Hiên Vũ. Vị thế tử của Thượng Quan gia này cũng ước gì muội muội mình thành hoàng thân quốc thích, trước kia hắn vẫn học ở Học viện Đế quốc, năm nay tốt nghiệp. Mười tám tuổi có được thực lực Huyền cấp bậc ba, được Hoàng đế bệ hạ tự mình ban thưởng, phong làm Nam tước, tuy không phải thừa kế, nhưng ở Thanh Long quốc mà có được thân phận quý tộc thì đã được cho là tuổi trẻ đầy hứa hẹn rồi!
Lần này Thái tử điện hạ tới, hắn là người cao hứng hơn ai hết, nếu việc hôn nhân này có thể thành thì hắn có thể thành quốc cữu gia rồi! Cho nên hắn đối với Tần Lập quả thực là phản cảm.
Về phần những tiếng huyên náo sau đó đều là dòng chính Thượng Quan gia. Những tâm phúc dưới tay Thái tử điện hạ một người cũng đều không phát ra tiếng, bởi vì không đợi những người này nói, những người Thượng Quan gia đã làm thay rồi.
- Tần Lập, ngươi có biết người trước mặt ngươi là ai không? Há có thể để ngươi càn quấy!
Thượng Quan Bất Hối phẫn nộ trách mắng.
- Không sao, không sao.
Triệu Tinh Hà nở nụ cười chân thành, không nhìn thái độ của mọi người, nhìn Tần Lập cười nói:
- Ta thích người chân tình.
Tần Lập cũng tươi cười:
- Nhưng ta cũng không thích người nham hiểm!
Nụ cười của Triệu Tinh Hà lập tức cứng lại.
- Họ Tần, ngươi đừng có được nể mặt còn không muốn, cút khỏi Thượng Quan gia!
Thượng Quan Hiên Vũ vỗ bàn một cái, đứng dậy, căm tức quát lên.
- Hắn là ai vậy? Sao lại vô giáo dục như thế?
Vẻ mặt Tần Lập ngây thơ, giọng điệu ôn hòa hỏi Thượng Quan Bất Hối.
- Tiểu súc sinh. Tin hay không ta cho người lập tức đánh gãy chân chó của ngươi, vứt ngươi ra ngoài?
Thượng Quan Bất Hối cũng bất chấp trước mặt Thái tử quát lên. Tiểu tử này ngay cả mặt mũi Thái tử cũng không cho, để hắn tiếp tục đứng ở đây thì chuyện khẳng định sẽ càng lớn.
- Vứt ta ra ngoài?
Tần Lập vẫn tươi cười như trước:
- Thượng Quan Bất Hối, ngươi nói rõ ràng đi. Hôn sự của ta và Thi Vũ ngươi dựa vào cái gì mà dám nhúng tay vào? Ngươi là cái thá gì? Đúng, ngươi tuyên bố:
- Hôn ước của Thượng Quan Thi Vũ và Tần Lập giải trừ", ngươi tính là cái rắm! Ngươi tuyên bố, ngươi cho ngươi là ai hả? Đánh gãy chân chó của ta, vứt ta ra ngoài? Thượng Quan Bất Hối, ngươi thử xem!
- A! Ngươi...ngươi dám nói với ta như thế, thật là tức chết ta. Người đâu, người đâu tới đây!
Thượng Quan Bất Hối giận sôi lên, hét lớn:
- Nhanh đánh gãy chân tiểu tử này, sau đó vứt ra ngoài!
- Ta xem ai dám!
Tần Lập hét to một tiếng, trên người chợt hiện lên một đạo hào quang màu lam, một cỗ khí thế cường đại từ thân thể Tần Lập trong nháy mắt bùng phát ra, tràn ngập toàn bộ đại sảnh yến hội. Mấy người gần Tần Lập nhất, bao gồm cả Thái tử Triệu Tinh Hà là Huyền cấp bậc chin, tất cả đều đỏ bừng mặt, thối lui về sau.
Đám hộ vệ của Thái tử phản ứng cực nhanh, lập tức phóng ra khí thế của bản thân, nhanh chóng hộ vệ Triệu Tinh Hà. Đồng thời như hổ rình mồi nhìn chằm chằm Tần Lập, chỉ cần hắn hơi có dị động thì lập tức giết chết tại chỗ!
Những người này trong lòng kinh ngạc không thôi, trước đó căn bản là không thể cảm nhận được một chút dao động nguyên lực trong người Tần Lập, thật không nghĩ tới, lại là võ giả Địa cấp!
Hơn nữa khí thế trên người hắn cực kỳ đặc biệt. Rõ ràng chỉ có thực lực Địa cấp sơ giai, nhưng khí thế kia lại không khác lắm so với cường giả Thiên cấp!
Thượng Quan gia không phải không có cường giả Thiên cấp, nhưng lúc này đang bế quan, trừ phi là gia tộc lâm vào cảnh sinh tử tồn vong, nếu không thì sẽ không xuất quan.
Cho nên, đám hộ vệ Địa cấp bên người Thái tử đều khẩn trương chú ý nhất cử nhất động của Tần Lập.
- Tần Lập, ngươi quá kiêu ngạo! Đừng quên, tương lai hai mươi năm nữa, Thượng Quan gia ta sẽ xuất ra mười cường giả Thiên cấp! Làm người phải lưu lại mặt mũi, ngày sau còn có thể đối mặt nhau!
Từ xa xa trong đám người, một con cháu Thượng Quan gia chịu không nổi loại khí thế áp bách này, nhất thời xúc động, nói ra bí mật lớn nhất của Thượng Quan gia.Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Thượng Quan Bất Hối lúc này thầm nghĩ không tốt. Quả nhiên, trong mắt Thái tử Triệu Tinh Hà đang được hộ vệ hiện lên dị sắc. Vừa nghĩ muốn quay đầu lại quát lớn kẻ con cháu kia nói hươu nói vượn.
Lại nghe Tần Lập ha ha cười nói:
- Đúng vậy, Thượng Quan gia các ngươi có thượng phẩm đan dược, hai mươi năm có thể tạo ra mười cường giả Thiên cấp, có thể chống lại hoàng thất. Vậy nhưng, thế thì sao? Hiện giờ không phải chưa bồi dưỡng ra được sao?
- Tần Lập. Ngươi ít nói hươu nói vượn đi, Thượng Quan gia chúng ta trong sạch, làm gì có loại đan dược này. Trước mặt Thái tử điện hạ, lời này tuy có chút bất kính, nhưng gia tộc chúng ta nếu có loại đan dược này, còn có thể đứng ở đất này sao?
Sắc mặt Triệu Tinh Hà khẽ biến, tuy nhiên không thừa nhận cũng không được. Thượng Quan Bất Hối trong cái khó ló cái khôn, nhiều ít cũng xua đi một ít nghi hoặc trong lòng hắn, cảm thấy tên con cháu kia vì bị hù họa nên mới nói hươu nói vượn.
- Tần Lập, ngươi đến cùng là muốn thế nào? Chẳng lẽ, ngươi muốn thành kẻ địch của Thượng Quan gia sao?
Thượng Quan Hiên Vũ lạnh lùng nhìn Tần Lập:
- Cho dù thực lực ngươi không tệ, nhưng ngươi đừng quên, nơi đây là Thượng Quan gia! Thằng con hoang nhà ngươi! Có gan, ngươi tùy tiện động đến một người trong này mà xem! Ta nếu không băm thây ngươi thành vạn đoạn thì hai chữ Thượng Quan này sẽ đảo ngược lại!
- Bốp!
Một cái tát giòn tan, hung hăng đánh vào mặt Thượng Quan Hiên Vũ!
Bao gồm cả những thị vệ bên cạnh Triệu Tinh Hà cũng không ai có thể thấy được Tần Lập ra tay như thế nào. Chỉ thấy hoa mắt một cái, Tần Lập đã đứng ở vị trí vừa rồi, mà Thượng Quan Hiên Vũ đang lấy tay bưng mặt, vẻ mặt tràn ngập khó tin nhìn Tần Lập. Hắn há mồm, một cái răng cùng với máu tươi phun lên mặt đất, hung hăng nói:
- Tần Lập, thằng con hoang, ngươi dám...
- Bốp!
Lại một cái tát, hung hăng đánh vào mặt bên kia của Thượng Quan Hiên Vũ!
- Không có giáo dục gì cả!
Hai mắt Tần Lập bắn ra ánh sáng lạnh lẽo, lạnh lùng nói:
- Nếu không nể mặt Thi Vũ, bằng cái miệng phun đầy chất bẩn của ngươi, lão tử nên làm thịt ngươi rồi! Mà không phải là thay gã phụ thân cũng vô giáo dục như ngươi tát ngươi hai cái tát đâu, hiểu chưa?
Nói xong, nhìn thoáng qua Thượng Quan Bất Hối, cười lạnh:
- Thượng Quan gia chủ, ta muốn làm gì ngươi đã hiểu chưa? Không hiểu, vậy thì cẩn thận nghĩ lại đi! Bằng vào đám ô hợp các ngươi cũng dám làm chủ chuyện của lão tử với nữ nhân của lão tử sao? Các ngươi thì là cái thá gì! Lúc Thi Vũ thân mang bệnh không tiện ra ngoài, các ngươi chối bỏ nàng, coi nàng như rắn rết bọ cạp. Giờ thì hay nhỉ, thân phận thay đổi, các ngươi lại tiếp cận nàng, lại coi Thi Vũ là người của Thượng Quan gia, lại còn muốn ôm chân hoàng gia, một đám tiểu nhân mù mắt chó vì quyền lực!
- Điện hạ, việc này không tốt lắm đâu. Thân phận của tiểu tử đó...
Nói xong, hắn lại chợt nhớ tới Hoàng đế khai quốc của Thanh Long quốc: Triệu Long Đằng, đành phải nuốt những lời định nói ra vào bụng.
Triệu Tinh Hà tùy ý khoát tay nói:
- Không sao, bổn vương nghe nói, hắn tu luyện chiến kỹ Duy Ngã Độc Tôn. Ha ha! Không nói gạt ngươi, hoàng gia luôn nghiên cứu bản chiến kỹ này, tuy nói nó là chiến kỹ Thần cấp, uy mãnh bá đạo, đáng tiếc, trước mắt không có ai có thể vượt qua được ba lần niết bàn. Cho nên, ta muốn nhìn xem, trên người hắn có phát sinh kỳ tích hay không.
- Hơn nữa, nghe nói cả nhà Tần gia bị giết. Ôi! Tần gia cũng coi như là một trong những đại gia tộc giàu có tại Thanh Long quốc, thật là có chút đáng tiếc. Hai thiếu gia Tần gia kia hiện giờ chính là đang đi theo Nhị đệ ta. Ha ha! Tần Lập này, cũng được xem là con cháu Tần gia nhỉ?
Trong lòng Thượng Quan Bất Hối hơi rùng mình. Lời nói của Thái tử tưởng như vô tâm, nhưng thực tế lại để lộ ra một vấn đề. Khoảng cách từ đế đô đến thành Hoàng Sa rất xa xôi, chuyện về một tên con hoang chỉ là một việc nhỏ mà người ta cũng biết rõ ràng như thế. Hơn nữa, hắn nói Tần Phong và Tần Hổ đang đi theo Nhị hoàng tử, trong lời này, có thâm ý!
Từ đầu chí cuối, Thượng Quan Bất Hối vốn không xem Thái tử là một đứa trẻ mà đối đãi. Sinh tại hoàng gia, được vạn người chú ý, từ nhỏ đã nhận được giáo dục hoàn mỹ, tâm trí này có thể kém được sao? Lại nghĩ về lời nói của Thái tử, Tần Lập đã bị Tần gia trục xuất khỏi gia tộc, hơn nữa, trước khi Tần gia bị diệt còn dùng mười vạn lượng bạc thuê người ám sát người này, nghe nói là vì nửa năm trước Tần Lập đã châm ngòi quan hệ giữa Mạc gia và Tần gia.
- Được rồi, ngươi dẫn hắn tới đây. Bổn vương cũng sẽ không làm hắn khó xử.
Triệu Tinh Hà hơi nhíu mày.
Thượng Quan Bất Hối thấy Thái tử lộ ra vẻ mặt không vui, chỉ đành bảo người gọi Tần Lập tới, trong lòng bất an, thật sự là không có nửa điểm tin tưởng với Tần Lập. Trong thịnh yến ngày trước, trước mặt tất cả các nhân vật Thượng lưu thành Hoàng Sa, Tần Lập đã dám kiêu ngạo như thế, chẳng lẽ đổi thành Thái tử trước mắt này, thì hắn sẽ thành thật sao?
- Chỉ mong hắn có thể thành thật một ít!" Vẻ mặt Thượng Quan Bất Hối âm trầm, hiện tại Thượng Quan gia là do hắn định đoạt, hắn tuyệt đối không cho phép chuyện gì có thể phá hoại kế hoạch của hắn! "Nếu hắn thức thời thì tốt, nếu không...Trong mắt Thượng Quan Bất Hối hiện lên sát khí.
Trong phòng ăn lớn cực kỳ hoa lệ có bảy tám cái bàn, trong đó hơn nửa là dòng chính Thượng Quan gia, một phần khác là tâm phúc tùy tùng của Thái tử mang tới. Trước đó bọn họ đã ngồi chung với nhau, đàm tiếu nói chuyện, lúc này đều ngưng thần tĩnh khí, nhìn sang bên này không biết chuyện gì xảy ra.
Sau một lát, Tần Lập theo sau Thượng Quan Hồng Phi đi tới, trên đường Thượng Quan Hồng Phi còn dặn đi dặn lại, sợ Tần Lập gây sự trong đó.
Tần Lập vừa vào cửa, liền cảm giác được vài ánh mắt đảo qua trên người mình, trong đó có một ánh mắt cực kỳ âm trầm, chính là Thượng Quan Bất Hối. Tần Lập thản nhiên nhìn lại hắn một cái, sau đó liếc qua Thái tử trong miệng Thượng Quan Hồng Phi, thấy hắn đang đánh giá mình, trong mắt cũng không có ý khinh thường hay trào phúng gì cả.
Tần Lập thầm nghĩ:
- Quả nhiên là một nhân tài!
- Tần Lập, còn không bái kiến Thái tử điện hạ!
Giọng Thượng Quan Bất Hối trầm trầm, mang theo hương vị cảnh cáo, trước tiên làm rõ thân phận Thái tử, miễn cho tiểu tử này lại giả bộ hồ đồ.
- Vậy sao?
Tần Lập mỉm cười, nhìn Triệu Tinh Hà nói:
- Thái tử điện hả, chào ngài!
- Lớn mật!
- Láo xược!
- Nhìn thấy Thái tử điện hạ còn không mau quỳ xuống!
- Thật sự là đồ con hoang không có giáo dục.
- Lão gia tử thật hồ đồ, không ngờ lại coi trọng người như thế.
Trừ câu láo xược đầu tiên là của Thượng Quan Bất Hối, câu lớn mật là của đứa con cả của Thượng Quan Bất Hối, Thượng Quan Hiên Vũ. Vị thế tử của Thượng Quan gia này cũng ước gì muội muội mình thành hoàng thân quốc thích, trước kia hắn vẫn học ở Học viện Đế quốc, năm nay tốt nghiệp. Mười tám tuổi có được thực lực Huyền cấp bậc ba, được Hoàng đế bệ hạ tự mình ban thưởng, phong làm Nam tước, tuy không phải thừa kế, nhưng ở Thanh Long quốc mà có được thân phận quý tộc thì đã được cho là tuổi trẻ đầy hứa hẹn rồi!
Lần này Thái tử điện hạ tới, hắn là người cao hứng hơn ai hết, nếu việc hôn nhân này có thể thành thì hắn có thể thành quốc cữu gia rồi! Cho nên hắn đối với Tần Lập quả thực là phản cảm.
Về phần những tiếng huyên náo sau đó đều là dòng chính Thượng Quan gia. Những tâm phúc dưới tay Thái tử điện hạ một người cũng đều không phát ra tiếng, bởi vì không đợi những người này nói, những người Thượng Quan gia đã làm thay rồi.
- Tần Lập, ngươi có biết người trước mặt ngươi là ai không? Há có thể để ngươi càn quấy!
Thượng Quan Bất Hối phẫn nộ trách mắng.
- Không sao, không sao.
Triệu Tinh Hà nở nụ cười chân thành, không nhìn thái độ của mọi người, nhìn Tần Lập cười nói:
- Ta thích người chân tình.
Tần Lập cũng tươi cười:
- Nhưng ta cũng không thích người nham hiểm!
Nụ cười của Triệu Tinh Hà lập tức cứng lại.
- Họ Tần, ngươi đừng có được nể mặt còn không muốn, cút khỏi Thượng Quan gia!
Thượng Quan Hiên Vũ vỗ bàn một cái, đứng dậy, căm tức quát lên.
- Hắn là ai vậy? Sao lại vô giáo dục như thế?
Vẻ mặt Tần Lập ngây thơ, giọng điệu ôn hòa hỏi Thượng Quan Bất Hối.
- Tiểu súc sinh. Tin hay không ta cho người lập tức đánh gãy chân chó của ngươi, vứt ngươi ra ngoài?
Thượng Quan Bất Hối cũng bất chấp trước mặt Thái tử quát lên. Tiểu tử này ngay cả mặt mũi Thái tử cũng không cho, để hắn tiếp tục đứng ở đây thì chuyện khẳng định sẽ càng lớn.
- Vứt ta ra ngoài?
Tần Lập vẫn tươi cười như trước:
- Thượng Quan Bất Hối, ngươi nói rõ ràng đi. Hôn sự của ta và Thi Vũ ngươi dựa vào cái gì mà dám nhúng tay vào? Ngươi là cái thá gì? Đúng, ngươi tuyên bố:
- Hôn ước của Thượng Quan Thi Vũ và Tần Lập giải trừ", ngươi tính là cái rắm! Ngươi tuyên bố, ngươi cho ngươi là ai hả? Đánh gãy chân chó của ta, vứt ta ra ngoài? Thượng Quan Bất Hối, ngươi thử xem!
- A! Ngươi...ngươi dám nói với ta như thế, thật là tức chết ta. Người đâu, người đâu tới đây!
Thượng Quan Bất Hối giận sôi lên, hét lớn:
- Nhanh đánh gãy chân tiểu tử này, sau đó vứt ra ngoài!
- Ta xem ai dám!
Tần Lập hét to một tiếng, trên người chợt hiện lên một đạo hào quang màu lam, một cỗ khí thế cường đại từ thân thể Tần Lập trong nháy mắt bùng phát ra, tràn ngập toàn bộ đại sảnh yến hội. Mấy người gần Tần Lập nhất, bao gồm cả Thái tử Triệu Tinh Hà là Huyền cấp bậc chin, tất cả đều đỏ bừng mặt, thối lui về sau.
Đám hộ vệ của Thái tử phản ứng cực nhanh, lập tức phóng ra khí thế của bản thân, nhanh chóng hộ vệ Triệu Tinh Hà. Đồng thời như hổ rình mồi nhìn chằm chằm Tần Lập, chỉ cần hắn hơi có dị động thì lập tức giết chết tại chỗ!
Những người này trong lòng kinh ngạc không thôi, trước đó căn bản là không thể cảm nhận được một chút dao động nguyên lực trong người Tần Lập, thật không nghĩ tới, lại là võ giả Địa cấp!
Hơn nữa khí thế trên người hắn cực kỳ đặc biệt. Rõ ràng chỉ có thực lực Địa cấp sơ giai, nhưng khí thế kia lại không khác lắm so với cường giả Thiên cấp!
Thượng Quan gia không phải không có cường giả Thiên cấp, nhưng lúc này đang bế quan, trừ phi là gia tộc lâm vào cảnh sinh tử tồn vong, nếu không thì sẽ không xuất quan.
Cho nên, đám hộ vệ Địa cấp bên người Thái tử đều khẩn trương chú ý nhất cử nhất động của Tần Lập.
- Tần Lập, ngươi quá kiêu ngạo! Đừng quên, tương lai hai mươi năm nữa, Thượng Quan gia ta sẽ xuất ra mười cường giả Thiên cấp! Làm người phải lưu lại mặt mũi, ngày sau còn có thể đối mặt nhau!
Từ xa xa trong đám người, một con cháu Thượng Quan gia chịu không nổi loại khí thế áp bách này, nhất thời xúc động, nói ra bí mật lớn nhất của Thượng Quan gia.Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Thượng Quan Bất Hối lúc này thầm nghĩ không tốt. Quả nhiên, trong mắt Thái tử Triệu Tinh Hà đang được hộ vệ hiện lên dị sắc. Vừa nghĩ muốn quay đầu lại quát lớn kẻ con cháu kia nói hươu nói vượn.
Lại nghe Tần Lập ha ha cười nói:
- Đúng vậy, Thượng Quan gia các ngươi có thượng phẩm đan dược, hai mươi năm có thể tạo ra mười cường giả Thiên cấp, có thể chống lại hoàng thất. Vậy nhưng, thế thì sao? Hiện giờ không phải chưa bồi dưỡng ra được sao?
- Tần Lập. Ngươi ít nói hươu nói vượn đi, Thượng Quan gia chúng ta trong sạch, làm gì có loại đan dược này. Trước mặt Thái tử điện hạ, lời này tuy có chút bất kính, nhưng gia tộc chúng ta nếu có loại đan dược này, còn có thể đứng ở đất này sao?
Sắc mặt Triệu Tinh Hà khẽ biến, tuy nhiên không thừa nhận cũng không được. Thượng Quan Bất Hối trong cái khó ló cái khôn, nhiều ít cũng xua đi một ít nghi hoặc trong lòng hắn, cảm thấy tên con cháu kia vì bị hù họa nên mới nói hươu nói vượn.
- Tần Lập, ngươi đến cùng là muốn thế nào? Chẳng lẽ, ngươi muốn thành kẻ địch của Thượng Quan gia sao?
Thượng Quan Hiên Vũ lạnh lùng nhìn Tần Lập:
- Cho dù thực lực ngươi không tệ, nhưng ngươi đừng quên, nơi đây là Thượng Quan gia! Thằng con hoang nhà ngươi! Có gan, ngươi tùy tiện động đến một người trong này mà xem! Ta nếu không băm thây ngươi thành vạn đoạn thì hai chữ Thượng Quan này sẽ đảo ngược lại!
- Bốp!
Một cái tát giòn tan, hung hăng đánh vào mặt Thượng Quan Hiên Vũ!
Bao gồm cả những thị vệ bên cạnh Triệu Tinh Hà cũng không ai có thể thấy được Tần Lập ra tay như thế nào. Chỉ thấy hoa mắt một cái, Tần Lập đã đứng ở vị trí vừa rồi, mà Thượng Quan Hiên Vũ đang lấy tay bưng mặt, vẻ mặt tràn ngập khó tin nhìn Tần Lập. Hắn há mồm, một cái răng cùng với máu tươi phun lên mặt đất, hung hăng nói:
- Tần Lập, thằng con hoang, ngươi dám...
- Bốp!
Lại một cái tát, hung hăng đánh vào mặt bên kia của Thượng Quan Hiên Vũ!
- Không có giáo dục gì cả!
Hai mắt Tần Lập bắn ra ánh sáng lạnh lẽo, lạnh lùng nói:
- Nếu không nể mặt Thi Vũ, bằng cái miệng phun đầy chất bẩn của ngươi, lão tử nên làm thịt ngươi rồi! Mà không phải là thay gã phụ thân cũng vô giáo dục như ngươi tát ngươi hai cái tát đâu, hiểu chưa?
Nói xong, nhìn thoáng qua Thượng Quan Bất Hối, cười lạnh:
- Thượng Quan gia chủ, ta muốn làm gì ngươi đã hiểu chưa? Không hiểu, vậy thì cẩn thận nghĩ lại đi! Bằng vào đám ô hợp các ngươi cũng dám làm chủ chuyện của lão tử với nữ nhân của lão tử sao? Các ngươi thì là cái thá gì! Lúc Thi Vũ thân mang bệnh không tiện ra ngoài, các ngươi chối bỏ nàng, coi nàng như rắn rết bọ cạp. Giờ thì hay nhỉ, thân phận thay đổi, các ngươi lại tiếp cận nàng, lại coi Thi Vũ là người của Thượng Quan gia, lại còn muốn ôm chân hoàng gia, một đám tiểu nhân mù mắt chó vì quyền lực!