Duy Ngã Độc Tôn
Chương 684: Kiếm phá sơn môn!
Lúc này. trên Long Thủ Phong chợt vang tiếng gió. mười mấy bóng người nhanh chóng bay từ bên trên xuống. Người dẫn đâu ở giữa là một trung niên khoảng bốn mươi tuổi trường bào màu đen. sau lưng đeo một thanh bảo kiếm, tóc đen dài xòa bay sau lưng, hình tượng như một du hiệp giang hồ phóng túng ngang tàng.
Từ trên thán người này, không nhìn ra bất kỳ dao động nguyên lực gì. hiển nhiên là một cường giả thâm tàng bắt lộ.
Phía sau người này, già trẻ đều có, ánh mắt nhìn về phía Tần Lập đều tràn ngập thù hận.
- Tần Lập. ngươi thật dám đến Ô Long Sơn.
Người trung niên nói giọng trầm thấp, có chút âm trầm tạo cho người nghe cảm giác không rét mà run.
- Thả nữ nhân của ta ra. ta tha cho ô Long Sơn nhất mạch không đứt.
Tần Lập bình tĩnh đứng ở ngoài sơn môn nói ra một câu làm chúng đệ tử ô Long Sơn quần tình kích động.
- Thối lắm. ngươi chán sống hay sao?
- Mẹ nó. hôm nay ngươi đừng mơ tường còn sống rời ô Long Sơn này.
- Thấy qua kiêu ngạo, nhưng chưa thấy qua người kiêu ngạo như Tần Lập. Ngày hôm nay chúng ta sẽ không giết ngươi, chúng ta sẽ bắt sống ngươi, sau đó cho người mờ trừng mắt nhìn nữ nhân của ngươi trở thành một tiểu thiếp của thiếu chủ chúng ta.
- Tiểu thiếp chó má một thứ đồ chơi mà thôi.
- Đúng, một thứ đồ chơi mà thôi.
Những đệ tử ô Long Sơn này vốn cũng không thô bỉ đến mức như vậy, lời lẽ không chút cấm kỵ như người giang hồ. nhưng bọn họ thật sự là bị Tần Lập làm cho tức giận đến mức có cảm giác muốn hộc máu.
Ngươi lẻ loi một mình dám xâm nhập tới trọng địa hạch tâm môn phái gia tộc lánh đời ta. ở trước mặt nhiều cao thủ như vậy còn dám nói năng lỗ mãng như thế. đây không phải thắt cổ thọ tinh, ngại sống quá lâu hay sao?
Tần Lập trước sau vẫn bình tĩnh như bổ nước sâu. nghe đủ mọi lời khó nghe, ánh mắt cũng không toát ra một chút dao động.
Đợi những người này nói một lúc. ánh mắt Tần Lập mới rơi vào mặt người trung niên vẫn không nói gì. nhưng gân xanh trên trán đã phồng lên. nhân nhạt hỏi:
- Bọn họ nói. cũng là ý của ô Long Sơn các ngươi?
Người trung niên này thoáng do dự một chút, nói thật ra thực lực Tần Lập làm hắn có chút sợ hãi. Có thể dùng lực một người ép chết tứ đại Thái thượng trưởng lão Địa Tiên, chỉ phần thực lực này đã không phải một mình hắn có thể chống lại. Cho nên. hắn rất muốn trở về núi xin chỉ thị Thái thượng trưởng lão. hỏi ý gia chủ. không xong nhất, thì Lời thiếu chủ nói cũng dùng được.
Bởi vì lỡ như xảy ra bất kỳ vấn đề gì, một quản sự cao cấp như hắn cũng không thể gánh nổi.
Chẳng qua lúc này đã là đâm lao phải theo lao. Tần Lập nói quá kiêu ngạo, một khi mình không thể lập tức có phản ứng. vị trí quản sự cao cấp của hắn có thể bảo trụ được hay không là chuyện nhỏ. đánh mắt mặt mũi ô Long Sơn dù là chết ngàn lần cũng khó mà hết tội.
Những ý nghĩ này chợt xẹt qua như chớp trong đầu người trung niên, hắn cười lạnh lùng:
- Tần Lập. hôm nay ngươi đi đến đây cũng coi như có dũng khí. nhưng mà ngươi cho ô Long Sơn ta là chỗ nào. ngươi muốn tới thì tới? Bọn họ nói. chính là ý chí ô Long Sơn ta. Mười mấy vạn năm qua. còn chưa có người nào ở dưới ô Long Sơn làm càn như vậy.
Thủ đoạn kích động tâm tình của người trung niên này hiển nhiên hết sức cao mình càng nói giọng càng lớn. đến cuối cùng gần như là rít gào lẻn.
- Hay.
Mười mấy đệ tử ô Long Sơn phía sau người trung niên, phát ra một tiếng hô to khen ngợi.
Dù là mấy đệ tử gác núi cũng không nhịn được kích động sùng bái nhìn quản sự cao cấp đại nhân, toàn thân nhiệt huyết sôi trào.
Một đạo kiếm quang, hiện ra giữa hư không.
Nó tới không có tiếng động, không có dấu hiệu, một kiếm như giáng từ trên trời xuống, kinh diễm như vậy, mau lẹ như vậy. Cho nên, lúc đạo kiếm quang này bùng lên. chúng đệ tử ô Long Sơn còn đang đỏ mặt tía tai. quần tình xúc động nhiệt huyết sôi trào kêu la.
Thẳng đến khi nháy mắt bức hoành phi (bảng chữ) to lớn khí thế hùng hồn treo bên trên sơn môn ô Long Sơn đã bảo tồn hơn mười vạn năm. bị đạo kiếm quang này xẻ ra. ầm ầm sụp xuống...
Những tiếng quát tháo này như gà gáy bị bóp chặt yết hầu, tiếng la nghẹn lại.
Mọi người trợn mắt há mồm. miệng há thật to. quả thật không thể tin một màn này là thật. Càng châm chọc chính là tiếng bọn họ vừa khen hay, giống như phát ra vì một màn này.
Ầm!
Thẳng đến lúc này, bức hoành phi bằng đá bị một kiếm chém đứt Ầm ầm rơi xuống từ trên cao trăm thước, đập xuống mặt đất tạo thành một cái hố sâu lớn. tung lên bụi mù bìm đất đầy trời.
Đồng thời lại có một đạo kiếm quang đảo qua, bổn cây trụ đá to hơn ba mươi thước, vang một tiếng gãy đoạn. Chẳng qua vì đạo kiếm quang này quá nhanh, quá sắc bén. cho nên mỗi cây trụ đá nhìn bề ngoài không cỏ biến hóa gì. chỉ cỏ vị trí chính giữa là có một đường rãnh thật mảnh, nếu không nhìn kỳ căn bản không nhận ra được.
Nhưng nếu đã làm. như vậy liền làm trệt để một chút. Hôm nay Tần Lập đến đây chính là vì gây chuyện chính là lập uy mà tới. Hắn cần phái cho mọi người thấy, gia tộc ẩn dấu cũng không phải không công phá được.
Một đạo kình lực theo sát sau đó, trực tiếp đánh vào bổn cây trụ đá to lớn này, trực tiếp gãy ngang. Theo bốn tiếng nô ầm ầm thật lớn, bốn trụ đá quái vật to lớn sừng sững mười vạn năm. cứ vậy Ngã xuống bụi bặm.
Hình rồng đen Điều khắc trên trụ đá, cũng theo đó bị phủ mờ.
Có thể vô số năm sau, có người khai quang nơi này, khi phát hiện trụ đá bị chặt đứt. có thể sẽ than thở tay nghề Điều khắc hình rồng đen to lớn trên trụ đá. quả thật là bút tích tông sư. Hoặc là còn có thể khiển trách người hủy diệt những thứ này, tàn phá của trời mà...
Lúc này, những người ô Long Sơn quá thật đều ngây người ở đó. đầu óc trống rỗng.
Sự tình phát sinh chỉ trong nháy mắt chớp giật, nhiệt huyết của bọn họ. háo hức của bọn họ. lửa giận của bọn họ. vừa bị quản sự cao cấp kích động lên. liền gặp phải tai ương ngập đầu.
Đây không phải chỉ là rót xuống một chậu nước lạnh, mà là bị một cây gậy đánh vào đầu. đánh tới hôn mê.
Không cho bọn họ một chút cơ hội phản ứng.
Nên biết rằng sơn môn này là từ khi ô Long Sơn nhất mạch đi tới đây ở thời đại Thái cổ. khai sơn tổ sư gia dùng đại thủ đoạn phá sơn vỡ núi trực tiếp lấy ra lõi đá hoàn chỉnh từ trong một ngọn núi thật lớn ở ngoài tám trăm dặm, lại dùng thời gian tròn ba trăm năm, trải qua mười mấy vị Điêu khắc sư tông sư mới Điêu khắc thành.
Ba chữ ô Long Sơn trên bức hoành phi bằng đá to lớn bên trên, càng là do khai sơn tổ sư gia ô Long Sơn nhất mạch tự mình khắc xuống, bên trên ẩn chứa kiếm vô thượng. Từng đệ từ ô Long Sơn gần như đều ở dưới sơn môn này, lòng đầy kính ý nhìn ba chữ kia lĩnh ngộ tinh túy kiếm kỹ, lĩnh ngộ ảo nghĩa vô thượng.
Một sơn môn tượng trưng tinh thần cho toàn bộ ô Long Sơn nhất mạch, chỉ trong khoảng khắc bị người ta hủy hoại trong chốc lát...Loại đả kích này, hoàn toàn mang tính chất hủy diệt.
- A!
Người trung niên dẫn đầu phát ra tiếng rít gào điên cuồng, như phát điên đánh tới Tần Lập, tiếng hét bi thương thê lương, như tiếng đỗ quyền khóc than:
- Tần Lập. ngươi dám hủy sơn môn ta ta liều mạng với ngươi!
Một thân khí thế Địa Tiên ầm ầm bộc phát ra. Hai tay luân phiên đánh về phía Tần Lập từng đạo kình lực hùng hồn vô cùng, kình lực này hiện ra không khác gì hai con rồng dữ tợn.
Những người bên cạnh người trung niên này cũng như vừa tinh mộng, đều phát ra tiếng rống giận điên cuồng hung hãng đánh tới Tần Lập.
Ầm dùng!
Một tia sét hung hăng bổ lên đầu người trung niên này, từ trên đầu trực tiếp xỏ xuyên qua đến hai chân, trên thân người trung niên bỗng bốc lên một làn khói đen, một cỗ mùi khét theo gió lan ra.
Hắn phát ra một tiếng hét thảm không thuộc về người, thân thể Địa Tiên đại năng bị một tia sét chém thành trọng thương.
Hai con rồng do kình khí ngưng tụ thành cũng theo đó tán loạn. Tần Lập hừ lạnh một tiếng. Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm quét ngang, một đạo kiếm quang chém về phía người trung niên này.
Người trung niên hai mắt muốn nứt ra. đến lúc này hắn cũng không biết được tia sét kia tới từ nơi nào. Bởi vì toàn bộ ô Long Sơn đều bị lịch đại Địa Tiên đại năng đặt xuống cấm chế rất lợi hại, ở nơi này chiến đấu cảnh giới Địa Tiên đại năng có kịch liệt hơn nữa cũng sẽ không khiến thiên đạo pháp tắc can thiệp.
Không đợi hắn nghĩ rõ. thậm chí căn bản không có cơ hội cho hắn hiểu, đạo kiếm quang của Tần Lập đã chém tới.
Kiếm quang này quá mức sắc bén. cho nên ngay cả hư không cũng bị chém rách, người trung niên cảnh giới Địa Tiên cảm giác được một kiếm này không thể tránh được.
Phốc!
Một ngụm máu tươi phun ra, thân hình người trung niên chợt bạo lui. đạo kiếm quang này xẹt ngang qua ngực hắn, thiếu chút nửa xé rách toàn ngực bụng người trung niên này.
Tạo ra một vết máu thật dài, máu tươi chảy tràn ra. ướt đẫm quần áo.
Lui chậm một chút nữa, sẽ bị đạo kiếm quang này trực tiếp chém làm hai đoạn.
Dư lực kiếm quang không suy yếu. ba bốn đệ từ cảnh giới Lôi Kiếp ô Long Sơn căn bản không tránh được đạo kiếm quang ẩn chứa sát ý Hoang cổ vô thượng này.
Trong đó có một người đầu bị chém rụng, người bị chặt ngang, còn có hai người bị chém xéo qua, chỉ có một người may mắn nhất bị chặt đứt một cánh tay đến khủy tay.
Đây là vô thượng sát ý Tần Lập vừa lĩnh ngộ ra từ Hoang cổ thần tàng.
Loại sát ý này hoàn toàn hòa hợp một thể với thiên đạo pháp tắc. không cần tiêu hao nhiều lực lượng nhiều lắm. nhưng uy lực chỉ kém một chút so với Long Hoàng Thánh Hiền Trảm, cũng không cần nhiều lực lượng hơn so với bốn kiếm đầu Duy Ngã Cửu Kiếm.
Vô thượng sát ý đại thần Hoang cổ. ai có thể Chống lại?
Một cái đối mặt, những đệ tử ô Long Sơn đã bị giết đến tan rã.
Quả thật bọn họ không sợ chết, nhưng lúc này căn bản là đi chịu chết. Tần Lập như một sát Thần khủng bố, căn bản không thể chống cự.Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Xoát xoát!
Lại hai đạo kiếm quang ẩn chứa vô thượng sát ý đại thần Hoang cổ. đánh về phía những đệ tử ô Long Sơn. Giống như một cơn sóng mãnh liệt quét tới. lập tức có mười mấy người bị một đạo kiếm quang này chém ngang eo.
Từ trên Long Thủ Phong, truyền đến một tiếng quát lớn:
- Dừng tay!
Ngươi bảo ta dừng tay thì ta dừng tay? Tần Lập nhướng mày. trở tay chém ra một đạo kiếm quang, kiếm quang vô sắc vô hình ẩn chứa vô thượng sát ý Hoang cô, lại có mười mấy đệ tử cảnh giới Lôi Kiếp ô Long Sơn bị một kiếm này chém chết.
- Tiểu nghiệt súc. ngươi muốn chết!
Người trên đỉnh núi còn cách rất xa. liền phát ra một tiếng rít gào phẫn nộ cực điểm. một con rồng lớn màu đen, dẫn theo mây đen cuồn cuộn ầm ầm đánh xuống Tần Lập.
Con rồng đen này so với kình khí hình rồng do người trung niên vừa phát ra khi nãy. chênh lệch quá lớn, đầu rồng dữ tợn. lân phiến rõ ràng, liếc mắt liền nhìn ra đây là một con rồng lớn.
Con rồng ẩn chứa uy áp vô thượng, khiến cho cả một vùng thiên địa cũng bị ép tới sụp xuống.
Từ trên thán người này, không nhìn ra bất kỳ dao động nguyên lực gì. hiển nhiên là một cường giả thâm tàng bắt lộ.
Phía sau người này, già trẻ đều có, ánh mắt nhìn về phía Tần Lập đều tràn ngập thù hận.
- Tần Lập. ngươi thật dám đến Ô Long Sơn.
Người trung niên nói giọng trầm thấp, có chút âm trầm tạo cho người nghe cảm giác không rét mà run.
- Thả nữ nhân của ta ra. ta tha cho ô Long Sơn nhất mạch không đứt.
Tần Lập bình tĩnh đứng ở ngoài sơn môn nói ra một câu làm chúng đệ tử ô Long Sơn quần tình kích động.
- Thối lắm. ngươi chán sống hay sao?
- Mẹ nó. hôm nay ngươi đừng mơ tường còn sống rời ô Long Sơn này.
- Thấy qua kiêu ngạo, nhưng chưa thấy qua người kiêu ngạo như Tần Lập. Ngày hôm nay chúng ta sẽ không giết ngươi, chúng ta sẽ bắt sống ngươi, sau đó cho người mờ trừng mắt nhìn nữ nhân của ngươi trở thành một tiểu thiếp của thiếu chủ chúng ta.
- Tiểu thiếp chó má một thứ đồ chơi mà thôi.
- Đúng, một thứ đồ chơi mà thôi.
Những đệ tử ô Long Sơn này vốn cũng không thô bỉ đến mức như vậy, lời lẽ không chút cấm kỵ như người giang hồ. nhưng bọn họ thật sự là bị Tần Lập làm cho tức giận đến mức có cảm giác muốn hộc máu.
Ngươi lẻ loi một mình dám xâm nhập tới trọng địa hạch tâm môn phái gia tộc lánh đời ta. ở trước mặt nhiều cao thủ như vậy còn dám nói năng lỗ mãng như thế. đây không phải thắt cổ thọ tinh, ngại sống quá lâu hay sao?
Tần Lập trước sau vẫn bình tĩnh như bổ nước sâu. nghe đủ mọi lời khó nghe, ánh mắt cũng không toát ra một chút dao động.
Đợi những người này nói một lúc. ánh mắt Tần Lập mới rơi vào mặt người trung niên vẫn không nói gì. nhưng gân xanh trên trán đã phồng lên. nhân nhạt hỏi:
- Bọn họ nói. cũng là ý của ô Long Sơn các ngươi?
Người trung niên này thoáng do dự một chút, nói thật ra thực lực Tần Lập làm hắn có chút sợ hãi. Có thể dùng lực một người ép chết tứ đại Thái thượng trưởng lão Địa Tiên, chỉ phần thực lực này đã không phải một mình hắn có thể chống lại. Cho nên. hắn rất muốn trở về núi xin chỉ thị Thái thượng trưởng lão. hỏi ý gia chủ. không xong nhất, thì Lời thiếu chủ nói cũng dùng được.
Bởi vì lỡ như xảy ra bất kỳ vấn đề gì, một quản sự cao cấp như hắn cũng không thể gánh nổi.
Chẳng qua lúc này đã là đâm lao phải theo lao. Tần Lập nói quá kiêu ngạo, một khi mình không thể lập tức có phản ứng. vị trí quản sự cao cấp của hắn có thể bảo trụ được hay không là chuyện nhỏ. đánh mắt mặt mũi ô Long Sơn dù là chết ngàn lần cũng khó mà hết tội.
Những ý nghĩ này chợt xẹt qua như chớp trong đầu người trung niên, hắn cười lạnh lùng:
- Tần Lập. hôm nay ngươi đi đến đây cũng coi như có dũng khí. nhưng mà ngươi cho ô Long Sơn ta là chỗ nào. ngươi muốn tới thì tới? Bọn họ nói. chính là ý chí ô Long Sơn ta. Mười mấy vạn năm qua. còn chưa có người nào ở dưới ô Long Sơn làm càn như vậy.
Thủ đoạn kích động tâm tình của người trung niên này hiển nhiên hết sức cao mình càng nói giọng càng lớn. đến cuối cùng gần như là rít gào lẻn.
- Hay.
Mười mấy đệ tử ô Long Sơn phía sau người trung niên, phát ra một tiếng hô to khen ngợi.
Dù là mấy đệ tử gác núi cũng không nhịn được kích động sùng bái nhìn quản sự cao cấp đại nhân, toàn thân nhiệt huyết sôi trào.
Một đạo kiếm quang, hiện ra giữa hư không.
Nó tới không có tiếng động, không có dấu hiệu, một kiếm như giáng từ trên trời xuống, kinh diễm như vậy, mau lẹ như vậy. Cho nên, lúc đạo kiếm quang này bùng lên. chúng đệ tử ô Long Sơn còn đang đỏ mặt tía tai. quần tình xúc động nhiệt huyết sôi trào kêu la.
Thẳng đến khi nháy mắt bức hoành phi (bảng chữ) to lớn khí thế hùng hồn treo bên trên sơn môn ô Long Sơn đã bảo tồn hơn mười vạn năm. bị đạo kiếm quang này xẻ ra. ầm ầm sụp xuống...
Những tiếng quát tháo này như gà gáy bị bóp chặt yết hầu, tiếng la nghẹn lại.
Mọi người trợn mắt há mồm. miệng há thật to. quả thật không thể tin một màn này là thật. Càng châm chọc chính là tiếng bọn họ vừa khen hay, giống như phát ra vì một màn này.
Ầm!
Thẳng đến lúc này, bức hoành phi bằng đá bị một kiếm chém đứt Ầm ầm rơi xuống từ trên cao trăm thước, đập xuống mặt đất tạo thành một cái hố sâu lớn. tung lên bụi mù bìm đất đầy trời.
Đồng thời lại có một đạo kiếm quang đảo qua, bổn cây trụ đá to hơn ba mươi thước, vang một tiếng gãy đoạn. Chẳng qua vì đạo kiếm quang này quá nhanh, quá sắc bén. cho nên mỗi cây trụ đá nhìn bề ngoài không cỏ biến hóa gì. chỉ cỏ vị trí chính giữa là có một đường rãnh thật mảnh, nếu không nhìn kỳ căn bản không nhận ra được.
Nhưng nếu đã làm. như vậy liền làm trệt để một chút. Hôm nay Tần Lập đến đây chính là vì gây chuyện chính là lập uy mà tới. Hắn cần phái cho mọi người thấy, gia tộc ẩn dấu cũng không phải không công phá được.
Một đạo kình lực theo sát sau đó, trực tiếp đánh vào bổn cây trụ đá to lớn này, trực tiếp gãy ngang. Theo bốn tiếng nô ầm ầm thật lớn, bốn trụ đá quái vật to lớn sừng sững mười vạn năm. cứ vậy Ngã xuống bụi bặm.
Hình rồng đen Điều khắc trên trụ đá, cũng theo đó bị phủ mờ.
Có thể vô số năm sau, có người khai quang nơi này, khi phát hiện trụ đá bị chặt đứt. có thể sẽ than thở tay nghề Điều khắc hình rồng đen to lớn trên trụ đá. quả thật là bút tích tông sư. Hoặc là còn có thể khiển trách người hủy diệt những thứ này, tàn phá của trời mà...
Lúc này, những người ô Long Sơn quá thật đều ngây người ở đó. đầu óc trống rỗng.
Sự tình phát sinh chỉ trong nháy mắt chớp giật, nhiệt huyết của bọn họ. háo hức của bọn họ. lửa giận của bọn họ. vừa bị quản sự cao cấp kích động lên. liền gặp phải tai ương ngập đầu.
Đây không phải chỉ là rót xuống một chậu nước lạnh, mà là bị một cây gậy đánh vào đầu. đánh tới hôn mê.
Không cho bọn họ một chút cơ hội phản ứng.
Nên biết rằng sơn môn này là từ khi ô Long Sơn nhất mạch đi tới đây ở thời đại Thái cổ. khai sơn tổ sư gia dùng đại thủ đoạn phá sơn vỡ núi trực tiếp lấy ra lõi đá hoàn chỉnh từ trong một ngọn núi thật lớn ở ngoài tám trăm dặm, lại dùng thời gian tròn ba trăm năm, trải qua mười mấy vị Điêu khắc sư tông sư mới Điêu khắc thành.
Ba chữ ô Long Sơn trên bức hoành phi bằng đá to lớn bên trên, càng là do khai sơn tổ sư gia ô Long Sơn nhất mạch tự mình khắc xuống, bên trên ẩn chứa kiếm vô thượng. Từng đệ từ ô Long Sơn gần như đều ở dưới sơn môn này, lòng đầy kính ý nhìn ba chữ kia lĩnh ngộ tinh túy kiếm kỹ, lĩnh ngộ ảo nghĩa vô thượng.
Một sơn môn tượng trưng tinh thần cho toàn bộ ô Long Sơn nhất mạch, chỉ trong khoảng khắc bị người ta hủy hoại trong chốc lát...Loại đả kích này, hoàn toàn mang tính chất hủy diệt.
- A!
Người trung niên dẫn đầu phát ra tiếng rít gào điên cuồng, như phát điên đánh tới Tần Lập, tiếng hét bi thương thê lương, như tiếng đỗ quyền khóc than:
- Tần Lập. ngươi dám hủy sơn môn ta ta liều mạng với ngươi!
Một thân khí thế Địa Tiên ầm ầm bộc phát ra. Hai tay luân phiên đánh về phía Tần Lập từng đạo kình lực hùng hồn vô cùng, kình lực này hiện ra không khác gì hai con rồng dữ tợn.
Những người bên cạnh người trung niên này cũng như vừa tinh mộng, đều phát ra tiếng rống giận điên cuồng hung hãng đánh tới Tần Lập.
Ầm dùng!
Một tia sét hung hăng bổ lên đầu người trung niên này, từ trên đầu trực tiếp xỏ xuyên qua đến hai chân, trên thân người trung niên bỗng bốc lên một làn khói đen, một cỗ mùi khét theo gió lan ra.
Hắn phát ra một tiếng hét thảm không thuộc về người, thân thể Địa Tiên đại năng bị một tia sét chém thành trọng thương.
Hai con rồng do kình khí ngưng tụ thành cũng theo đó tán loạn. Tần Lập hừ lạnh một tiếng. Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm quét ngang, một đạo kiếm quang chém về phía người trung niên này.
Người trung niên hai mắt muốn nứt ra. đến lúc này hắn cũng không biết được tia sét kia tới từ nơi nào. Bởi vì toàn bộ ô Long Sơn đều bị lịch đại Địa Tiên đại năng đặt xuống cấm chế rất lợi hại, ở nơi này chiến đấu cảnh giới Địa Tiên đại năng có kịch liệt hơn nữa cũng sẽ không khiến thiên đạo pháp tắc can thiệp.
Không đợi hắn nghĩ rõ. thậm chí căn bản không có cơ hội cho hắn hiểu, đạo kiếm quang của Tần Lập đã chém tới.
Kiếm quang này quá mức sắc bén. cho nên ngay cả hư không cũng bị chém rách, người trung niên cảnh giới Địa Tiên cảm giác được một kiếm này không thể tránh được.
Phốc!
Một ngụm máu tươi phun ra, thân hình người trung niên chợt bạo lui. đạo kiếm quang này xẹt ngang qua ngực hắn, thiếu chút nửa xé rách toàn ngực bụng người trung niên này.
Tạo ra một vết máu thật dài, máu tươi chảy tràn ra. ướt đẫm quần áo.
Lui chậm một chút nữa, sẽ bị đạo kiếm quang này trực tiếp chém làm hai đoạn.
Dư lực kiếm quang không suy yếu. ba bốn đệ từ cảnh giới Lôi Kiếp ô Long Sơn căn bản không tránh được đạo kiếm quang ẩn chứa sát ý Hoang cổ vô thượng này.
Trong đó có một người đầu bị chém rụng, người bị chặt ngang, còn có hai người bị chém xéo qua, chỉ có một người may mắn nhất bị chặt đứt một cánh tay đến khủy tay.
Đây là vô thượng sát ý Tần Lập vừa lĩnh ngộ ra từ Hoang cổ thần tàng.
Loại sát ý này hoàn toàn hòa hợp một thể với thiên đạo pháp tắc. không cần tiêu hao nhiều lực lượng nhiều lắm. nhưng uy lực chỉ kém một chút so với Long Hoàng Thánh Hiền Trảm, cũng không cần nhiều lực lượng hơn so với bốn kiếm đầu Duy Ngã Cửu Kiếm.
Vô thượng sát ý đại thần Hoang cổ. ai có thể Chống lại?
Một cái đối mặt, những đệ tử ô Long Sơn đã bị giết đến tan rã.
Quả thật bọn họ không sợ chết, nhưng lúc này căn bản là đi chịu chết. Tần Lập như một sát Thần khủng bố, căn bản không thể chống cự.Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Xoát xoát!
Lại hai đạo kiếm quang ẩn chứa vô thượng sát ý đại thần Hoang cổ. đánh về phía những đệ tử ô Long Sơn. Giống như một cơn sóng mãnh liệt quét tới. lập tức có mười mấy người bị một đạo kiếm quang này chém ngang eo.
Từ trên Long Thủ Phong, truyền đến một tiếng quát lớn:
- Dừng tay!
Ngươi bảo ta dừng tay thì ta dừng tay? Tần Lập nhướng mày. trở tay chém ra một đạo kiếm quang, kiếm quang vô sắc vô hình ẩn chứa vô thượng sát ý Hoang cô, lại có mười mấy đệ tử cảnh giới Lôi Kiếp ô Long Sơn bị một kiếm này chém chết.
- Tiểu nghiệt súc. ngươi muốn chết!
Người trên đỉnh núi còn cách rất xa. liền phát ra một tiếng rít gào phẫn nộ cực điểm. một con rồng lớn màu đen, dẫn theo mây đen cuồn cuộn ầm ầm đánh xuống Tần Lập.
Con rồng đen này so với kình khí hình rồng do người trung niên vừa phát ra khi nãy. chênh lệch quá lớn, đầu rồng dữ tợn. lân phiến rõ ràng, liếc mắt liền nhìn ra đây là một con rồng lớn.
Con rồng ẩn chứa uy áp vô thượng, khiến cho cả một vùng thiên địa cũng bị ép tới sụp xuống.