Duy Ngã Độc Tôn
Chương 375: Thiếu gia nói
Ba đại gia tộc kia, mỗi người đều lộ ra biểu tình khuất nhục, sau khi nghe được lời này của Tần Lập, nhất tề đứng lại, nhiều người thậm chí còn phẫn nộ quay lưng nhìn về phía Tần Lập. Nhìn vẻ mặt kia thì chỉ hận là không thể ăn tươi nuốt sống Tần Lập được! Chỉ là khi nhìn thấy hắc y nữ tử lãnh diễm bên cạnh hắn thì loại cảm giác phẫn nộ và ủy khuất này lại giống như bị dội một gáo nước lạnh vào đầu, khiến đáy lòng bọn họ cũng phải phát lạnh, không thể không mạnh mẽ áp chế cảm xúc xuống!
Gia chủ Lâm gia Lâm Tử Tường nhìn Tần Lập, lại thoáng nhìn qua Tứ tử Lâm Hằng, như muốn nói điều gì đó với hắn. Lâm Hằng thấy ánh mắt phụ thân nhìn nhưng lại quay mặt đi chỗ khắc, làm bộ như không phát hiện ra điều gì!
Lâm Tử Tường cố đè nén lửa giận trong lòng, chậm rãi nói:
- Cử chỉ này của Tần công tử có phải là có chút thái quá rồi không? Phải biết rằng Lâm gia ta cũng còn có một Lão tổ tông cảnh giới Phá Toái Hư Không!
- Tiêu gia ta cũng có!
Gia chủ Tiêu gia Tiêu Vô Tình cũng nói.
Gia chủ Vương gia Vương Lâm cũng chậm rãi nói:
- Vương gia ta cũng có! Tần công tử, làm người nên chừa lại đôi chút, ngày sau còn dễ đối mặt!
- Ai thèm đối mặt với các ngươi?
Tần Lập cười nhạt nói tiếp:
- Nếu hôm nay Tần gia ta không có một cường giả cảnh giới Phá Toái Hư Không tọa trấn thì các người thật sự lưu lại cho Tần gia một con đường hay sao?
- Điều ngươi nói hết thảy đều là vấn đề giả thiết. Chẳng lẽ ngươi không sợ sau trăm năm nữa, ba cường giả cảnh giới Phá Toái Hư Không của ba nhà ta liên hợp công kích, bằng vào Tần gia ngươi có thể chống cự hay sao?
Khuôn mặt của Vương Lâm cực kỳ âm trầm đáng sợ. Loại khuất nhục này, đừng nói là thấy, dù là nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới!
- Hắc hắc, chuyện tình ngươi nói đó là một trăm năm sau! Một trăm năm sau lâu lắm, lão tử chỉ thích nói tới thời gian một sớm một chiều thôi!
Tần Lập thản nhiên nói, sau đó vẻ mặt lạnh lùng, hiện lên một nụ cười lạnh như băng, nói tiếp:
- Các ngươi có thể không đáp ứng! Tuy nhiên hãy nhớ kĩ rằng thời hạn chỉ có một tháng! Nếu không, ta chắc chắn sẽ huyết tẩy gia tộc các ngươi!
Trầm Nhạc đứng phía sau Tần Lập, nghe thấy câu nói này cũng cảm thấy phải chịu áp lực cực lớn, ánh mắt nhìn về phía Tần Lập tràn đầy cảm giác bội phục! Không thể nào không phục được! Hôm nay nếu đổi lại là hắn, là Thiên Cơ Môn, bị nhiều gia tộc và môn phái vây công như thế chỉ sợ muốn toàn thân thoát đi cũng đã khó khăn lắm rồi!
Đồng thời trong lòng Trầm Nhạc cũng không kìm nổi tự thấy may mắn, thầm nghĩ:
- May là ta và Tần Lập là người cùng thuyền!
Trầm Nhạc không khỏi nhớ tới phụ thân vào đêm trước khi chia tay. Phụ tử hai người đêm đó đã thành thật nói chuyện với nhau một phen. Trầm Long Hưng đã nói qua, Huyền Đảo sớm muộn gì cũng là thiên hạ của Tần gia! Tần Lập chắc chắn trưởng thành, trở thành một cường giả tuyệt thế khiến cho không ai không khuất phục!
- Xem ra, lựa chọn là phụ thân là tuyệt đối chính xác!" Nhìn biểu tình xấu hổ của Lâm Hằng, Trầm Nhạc trong lòng lầm nghĩ:
- Có một phụ thân biết nhìn xa trông rộng quả là một chuyện không tồi!
- Đi!
Vương Lâm cắn răng một cái, muốn lập tức thoát khỏi địa phương mà hắn đang cảm thấy rất nhục nhã này, rời đi đã rồi nói chuyện! Về phần thời hạn một tháng mà Tần Lập nói kia, đến lúc đó nếu mà Tần Lập thật sự dám tới, Vương gia chắc chắn sẽ dốc toàn lực lưu hắn lại! Lúc này Vương gia cũng không tổn thất gì nhiều, vẫn còn mấy vị võ giả cảnh giới Thiên Tôn và Địa Tôn, cũng không tin Tần Lập thật sự có thể huyết tẩy Vương gia!
Ôm ý tưởng giống như Vương Lâm còn có Gia chủ Tiêu gia Tiêu Vô Tình và Lâm gia Lâm Tử Tường. Sự thống hận của bọn họ vào lúc này đã tới cực điểm!
Đợi cho tới khi tất cả mọi người rời đi, Tần Lập đầu tiên là đi tới trước mặt nhóm người của Tiền gia rồi ôm quyền chân thánh nói:
- Tần Lập đại biểu Tần gia cảm ơn Tiền gia đã trượng nghĩa viện thủ! Tần Lập đã mở thiết yến ở trong Tần phủ để chiêu đãi các vị bằng hữu!
Cầm đầu Tiền gia là một lão già mặc hồng bào, với bộ râu quai nón, hai mắt giống như chuông đồng, làn da màu cổ đồng, nhìn qua giống như một đầu sư tử. Đây chính là Thủ tịch Đại trưởng lão của Tiền gia Tiền Vân. Thực lực của hắn đã đạt tới cảnh giới Thiên Tôn!
Tiền Vân trưởng lão thấy tác phong của Tần Lập cường thế và bá đạo như thế thì liền cảm thấy được người thanh niên này rất hợp với khẩu vị của mình, không khỏi cảm thấy bội phục với ánh mắt của Gia chủ Tiền Đa Đa.Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Hướng về phía Tần Lập đang chắp tay, Tiền Vân trưởng lão cười lớn nói:
- Tần công tử quả là anh hùng xuất thiếu niên, là rồng trong loài người! Cho dù Tần công tử không mời, lão phu cũng phải dày mặt xin một chén rượu!
Tần Lập mang theo vẻ mặt cười hiền, làm sao có thể nhìn ra được chính là thanh niên này vừa mới cường thế khiến cho người ta cũng phải mất hết khí thế? Tần Lập cười nói:
- Tiền trưởng lão quá khách khí rồi, mời vào trong!
Sau khi cho người dẫn những võ giả Tiền gia vào trong, Tần Lập lại tới trước mặt Trầm Nhạc. Không đợi hắn lên tiếng, Trầm Nhạc đã cười khổ nói:
- Trầm Nhạc ta hôm nay đúng thật là mở rộng tầm mắt. Căn cơ của Tần gia không ngờ lại thâm hậu như thế! Thực lực của Tần huynh đệ đã cường đại như thế! Cho dù chúng ta không đến thì Tần gia cũng sẽ không gặp phải chút nguy hiểm nào cả!
Tần Lập khoát tay nói:
- Trầm huynh sao lại nói như thế? Nếu không phải có các vị tọa trấn lâu như thế thì chỉ sợ khi ta trở về, trước mắt đã chỉ còn là một đống hoang tàn rồi! Cho nên đại ân của Trầm huynh đối với Tần gia, Tần Lập nguyện khắc cốt ghi tâm!
Lãnh Phương Phỉ mạnh mẽ đứng bên cạnh Trầm Nhạc cũng cười nói:
- Huynh đệ hai người các ngươi sẽ không ở chỗ này mà quăng bom chứ? Các ngươi là huynh đệ tốt của nhau, còn nói nhiều lời khách khí như thế làm gì?
Tần Lập cười nói:
- Tẩu tẩu nói rất đúng, là ta đã khách khí rồi! Đi! Chúng ta đi vào nói chuyện!
Lúc này đây yến tiệc đang diễn ra khiến mọi người có cảm giác cực kỳ thống khoái. Toàn bộ Tần phủ, tất cả mọi người, con cháu đều ăn uống cực kỳ thống khoái!
Còn có điều gì kích động hơn điều này? Còn có cái gì có thể giúp tăng cường lực ngưng tụ của một gia tộc hơn điều này? Không khoa trương một chút nào cả! Mấy tháng này, trên dưới Tần gia đều đã trải qua một hồi khảo nghiệm sinh tử! Ngay ngày hôm qua, tất cả mọi người đều không ai có thể nghĩ rằng sự tình lại có thể xoay chuyển như thế này! Bọn họ lại giành được chiến thắng một cách thoải mái như thế!
Trên bàn rượu, Đại trưởng lão Tiền gia Tiền Vân và một vị trưởng lão của Thiên Cơ Môn cùng ngồi uống rượu với nhau. Hai người cũng không sử dụng nguyên lực để bức rượu ra, uống cực kỳ thống khoái! Toàn bộ yến hội tràn ngập một bầu không khí rộn rã!
Khi mọi người đang đối ẩm, có một hạ nhân của Tần gia đi tới trước mặt Tần Lập, đang định ghé tai nói nhỏ. Thần thức của Tần Lập vốn vẫn bao phủ, sớm đã biết điều gì đã xảy ra nên cười nói:
- Ở đây không có người nào không thuộc phe mình cả, lớn tiếng nói cũng được!
Lời nói của Tần Lập khiến cho ấn tượng về Tần Lập trong lòng những người Tiền gia và Trầm gia nháy mắt được đề cao thêm một bậc! Cái gì gọi là thẳng thắn? Cái gì gọi là quang minh lỗi lạc?
Đây chính là điều đó!
Thủ đoạn lăng lệ và tàn nhẫn, cường thế hùng hổ bức nhân của Tần Lập trước kia khiến cho những người dù ở cùng chiến tuyến cũng phải nảy sinh đôi chút lo lắng. Cứ như thế này thì sau này Tần gia sẽ càng ngày càng phát triển, Tần Lập sẽ càng ngày càng kiêu ngạo, bá đạo. Biết đâu đến một ngày lại chỉ mũi kiếm về phía bọn họ?
Nhưng lúc này, khi địch nhân đi rồi, thái độ của hắn đối với bọn họ lại thân thiết, ôn hòa, không có chút thái độ gì cả, rốt cuộc cũng khiến những người này thả lỏng tâm tình, đồng thời sinh ra một chút cảm khái "Làm bằng hữu với người như Tần Lập đúng là một loại hạnh phúc to lớn, là địch nhân của hắn chính là bất hạnh lớn nhất trong đời!
Kẻ hạ nhân của Tần gia này hơi nao nao, tuy nhiên cũng lập tức nói:
- Vâng, bên ngoài có tới một đám người, chính là gia nhân của Phong gia ở Phong Thành. Bọn họ mang tới đây hơn trăm xe tiền tài vật chất, chính là đang ở bên ngoài chờ gặp công tử!
Hai chân mày của Tần Lập nhướn lên, thản nhiên nói:
- Bảo bọn họ chờ đó!
W nghe thế lập tức trở nên hưng phấn. Không nghĩ tới động tác của Phong gia lại có thể nhanh như thế! Lúc này mới không tới ngày thứ hai mà thôi! Trời ạ, không biết rốt cuộc bọn họ từ đâu mà gom góp được nhiều tài vật như thế?
Phong gia vống không muốn nhanh thế đã mang tài vật tới cho Tần gia, bởi vì công phu "Sư tử ngoạm" của Tần gia, dù là Phong gia cũng sẽ phải thương cân động cốt!
Nhất là một đám chủ chiến của Phong gia cực lực phản đối Phong Bình, cho rằng hành động này của Phong Bình chính là đang bán đứng gia tộc!
Ai cũng không thể ngờ được, những gia tộc trên Huyền Đảo, bao gồm cả Lâm gia, Tiêu gia cùng Vương gia lại thất bại thối lui. Nhanh thế mà thực lực của Tần gia đã hiện ra rõ ràng. Thực lực cường đại đến độ khiến người ta phải run rẩy!
Phái chủ chiến của Phong gia lập tức không thốt lên lời!
Ai cũng biết chuyện Phong gia bức bách Tần gia. Bất kể là người như thế nào, chỉ cần suy nghĩ một chút, nếu mình rơi vào trường hợp của Tần gia thì cũng tuyệt đối không thể buông tha cho Phong gia được!
Cho nên, dưới sự thúc đẩy của toàn bộ Phong gia, không ngờ chỉ trong một đêm mà bọn họ đã triệu tập được rất nhiều tài bảo, hàng hóa. Không thể không nói đại gia tộc chính là đại gia tộc! Tới thời điểm sinh tử tồn vong thì mọi người đều từ bỏ thành kiến, toàn tâm toàn ý làm một chuyện thì lực lượng sinh ra quả thực kinh người!
Hơn nữa, Phong gia lại triệu tập rất nhiều khoái mã, không để ý tới sự sống chết của đám thiên lý mã cực kỳ trân quý đắt tiền này, chỉ mất thời gian nửa ngày từ khắp nơi vận chuyển số tài bảo này đưa tới Tần gia!
Nhìn quảng trường đã bị phá thành mảnh nhỏ nhưng đại môn và hai con sư tử đá rất lớn và hung mãnh lại không chút tổn hại của Tần gia, nội tâm Phong Bình cực kỳ phức tạp!
Một ngày trước thôi, nơi này vẫn còn là một quảng trường xa hoa khí phái mà chỉ một ngày sau đã trở thành sỉ nhục của hơn sáu phần thế lực trên Huyền Đảo!
Phong Bình cũng nghe tới câu nói vô cùng kiêu ngạo của Tần Lập, tuy nhiên hắn cũng cảm thấy được rằng trước đó mình cũng đã ước định rất tốt với Tần Lập. Toàn bộ Phong gia cúi đầu trước hắn đã là vô cùng nhục nhã rồi. Lúc này nhìn lại thì đây đúng là một quyết định sáng suốt! Cho nên trong lòng hắn vẫn rất tự tin!
Hạ nhân kia đi vào thông báo một lúc liền đi ra, đứng lại nhìn về phía lão già mặt trắng nhìn có chút phúc hậu nhưng cũng mang theo vài phần tiều tụy. Hạ nhân của Tần gia này trong lòng là một trận sảng khoái, thầm nhủ:
- Các ngươi cũng phải có ngày hôm nay sao? Lúc trước, khi bắt nạt Tần gia ta, chắc các ngươi cũng không thể tưởng tượng được một ngày sẽ có kết cục như thế này a!
Tên hạ nhân chỉ có thực lực Huyền cấp lục giai này đi tới trước mặt Phong Bình, dương đầu, vênh váo, ho khan một tiếng rồi nói:
- Thiếu gia chúng ta đang tiếp rượu khách nhân nên bảo ngươi chờ đi!
Khuôn mặt của Phong Bình lập tức trở nên méo mó. Hắn dường như hoài nghi chính mình đã nghe nhầm, mở to hai mắt. Hắn hận không thể chụp lấy hạ nhân Tần gia không khác gì con kiến này.
- Ngươi nói cái gì?
Hạ nhân Tần gia bị khí thế của Tần gia đẩy về sau hai bước. Hắn lập tức phẫn nộ, đứng vững thân hình, sắc mặt có chút tái nhợt nhưng vẫn như trước gằn từng chữ một:
- Thiếu gia nhà ta nói ngài đang uống rượu, bảo ngươi cứ chờ đi!
Gia chủ Lâm gia Lâm Tử Tường nhìn Tần Lập, lại thoáng nhìn qua Tứ tử Lâm Hằng, như muốn nói điều gì đó với hắn. Lâm Hằng thấy ánh mắt phụ thân nhìn nhưng lại quay mặt đi chỗ khắc, làm bộ như không phát hiện ra điều gì!
Lâm Tử Tường cố đè nén lửa giận trong lòng, chậm rãi nói:
- Cử chỉ này của Tần công tử có phải là có chút thái quá rồi không? Phải biết rằng Lâm gia ta cũng còn có một Lão tổ tông cảnh giới Phá Toái Hư Không!
- Tiêu gia ta cũng có!
Gia chủ Tiêu gia Tiêu Vô Tình cũng nói.
Gia chủ Vương gia Vương Lâm cũng chậm rãi nói:
- Vương gia ta cũng có! Tần công tử, làm người nên chừa lại đôi chút, ngày sau còn dễ đối mặt!
- Ai thèm đối mặt với các ngươi?
Tần Lập cười nhạt nói tiếp:
- Nếu hôm nay Tần gia ta không có một cường giả cảnh giới Phá Toái Hư Không tọa trấn thì các người thật sự lưu lại cho Tần gia một con đường hay sao?
- Điều ngươi nói hết thảy đều là vấn đề giả thiết. Chẳng lẽ ngươi không sợ sau trăm năm nữa, ba cường giả cảnh giới Phá Toái Hư Không của ba nhà ta liên hợp công kích, bằng vào Tần gia ngươi có thể chống cự hay sao?
Khuôn mặt của Vương Lâm cực kỳ âm trầm đáng sợ. Loại khuất nhục này, đừng nói là thấy, dù là nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới!
- Hắc hắc, chuyện tình ngươi nói đó là một trăm năm sau! Một trăm năm sau lâu lắm, lão tử chỉ thích nói tới thời gian một sớm một chiều thôi!
Tần Lập thản nhiên nói, sau đó vẻ mặt lạnh lùng, hiện lên một nụ cười lạnh như băng, nói tiếp:
- Các ngươi có thể không đáp ứng! Tuy nhiên hãy nhớ kĩ rằng thời hạn chỉ có một tháng! Nếu không, ta chắc chắn sẽ huyết tẩy gia tộc các ngươi!
Trầm Nhạc đứng phía sau Tần Lập, nghe thấy câu nói này cũng cảm thấy phải chịu áp lực cực lớn, ánh mắt nhìn về phía Tần Lập tràn đầy cảm giác bội phục! Không thể nào không phục được! Hôm nay nếu đổi lại là hắn, là Thiên Cơ Môn, bị nhiều gia tộc và môn phái vây công như thế chỉ sợ muốn toàn thân thoát đi cũng đã khó khăn lắm rồi!
Đồng thời trong lòng Trầm Nhạc cũng không kìm nổi tự thấy may mắn, thầm nghĩ:
- May là ta và Tần Lập là người cùng thuyền!
Trầm Nhạc không khỏi nhớ tới phụ thân vào đêm trước khi chia tay. Phụ tử hai người đêm đó đã thành thật nói chuyện với nhau một phen. Trầm Long Hưng đã nói qua, Huyền Đảo sớm muộn gì cũng là thiên hạ của Tần gia! Tần Lập chắc chắn trưởng thành, trở thành một cường giả tuyệt thế khiến cho không ai không khuất phục!
- Xem ra, lựa chọn là phụ thân là tuyệt đối chính xác!" Nhìn biểu tình xấu hổ của Lâm Hằng, Trầm Nhạc trong lòng lầm nghĩ:
- Có một phụ thân biết nhìn xa trông rộng quả là một chuyện không tồi!
- Đi!
Vương Lâm cắn răng một cái, muốn lập tức thoát khỏi địa phương mà hắn đang cảm thấy rất nhục nhã này, rời đi đã rồi nói chuyện! Về phần thời hạn một tháng mà Tần Lập nói kia, đến lúc đó nếu mà Tần Lập thật sự dám tới, Vương gia chắc chắn sẽ dốc toàn lực lưu hắn lại! Lúc này Vương gia cũng không tổn thất gì nhiều, vẫn còn mấy vị võ giả cảnh giới Thiên Tôn và Địa Tôn, cũng không tin Tần Lập thật sự có thể huyết tẩy Vương gia!
Ôm ý tưởng giống như Vương Lâm còn có Gia chủ Tiêu gia Tiêu Vô Tình và Lâm gia Lâm Tử Tường. Sự thống hận của bọn họ vào lúc này đã tới cực điểm!
Đợi cho tới khi tất cả mọi người rời đi, Tần Lập đầu tiên là đi tới trước mặt nhóm người của Tiền gia rồi ôm quyền chân thánh nói:
- Tần Lập đại biểu Tần gia cảm ơn Tiền gia đã trượng nghĩa viện thủ! Tần Lập đã mở thiết yến ở trong Tần phủ để chiêu đãi các vị bằng hữu!
Cầm đầu Tiền gia là một lão già mặc hồng bào, với bộ râu quai nón, hai mắt giống như chuông đồng, làn da màu cổ đồng, nhìn qua giống như một đầu sư tử. Đây chính là Thủ tịch Đại trưởng lão của Tiền gia Tiền Vân. Thực lực của hắn đã đạt tới cảnh giới Thiên Tôn!
Tiền Vân trưởng lão thấy tác phong của Tần Lập cường thế và bá đạo như thế thì liền cảm thấy được người thanh niên này rất hợp với khẩu vị của mình, không khỏi cảm thấy bội phục với ánh mắt của Gia chủ Tiền Đa Đa.Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Hướng về phía Tần Lập đang chắp tay, Tiền Vân trưởng lão cười lớn nói:
- Tần công tử quả là anh hùng xuất thiếu niên, là rồng trong loài người! Cho dù Tần công tử không mời, lão phu cũng phải dày mặt xin một chén rượu!
Tần Lập mang theo vẻ mặt cười hiền, làm sao có thể nhìn ra được chính là thanh niên này vừa mới cường thế khiến cho người ta cũng phải mất hết khí thế? Tần Lập cười nói:
- Tiền trưởng lão quá khách khí rồi, mời vào trong!
Sau khi cho người dẫn những võ giả Tiền gia vào trong, Tần Lập lại tới trước mặt Trầm Nhạc. Không đợi hắn lên tiếng, Trầm Nhạc đã cười khổ nói:
- Trầm Nhạc ta hôm nay đúng thật là mở rộng tầm mắt. Căn cơ của Tần gia không ngờ lại thâm hậu như thế! Thực lực của Tần huynh đệ đã cường đại như thế! Cho dù chúng ta không đến thì Tần gia cũng sẽ không gặp phải chút nguy hiểm nào cả!
Tần Lập khoát tay nói:
- Trầm huynh sao lại nói như thế? Nếu không phải có các vị tọa trấn lâu như thế thì chỉ sợ khi ta trở về, trước mắt đã chỉ còn là một đống hoang tàn rồi! Cho nên đại ân của Trầm huynh đối với Tần gia, Tần Lập nguyện khắc cốt ghi tâm!
Lãnh Phương Phỉ mạnh mẽ đứng bên cạnh Trầm Nhạc cũng cười nói:
- Huynh đệ hai người các ngươi sẽ không ở chỗ này mà quăng bom chứ? Các ngươi là huynh đệ tốt của nhau, còn nói nhiều lời khách khí như thế làm gì?
Tần Lập cười nói:
- Tẩu tẩu nói rất đúng, là ta đã khách khí rồi! Đi! Chúng ta đi vào nói chuyện!
Lúc này đây yến tiệc đang diễn ra khiến mọi người có cảm giác cực kỳ thống khoái. Toàn bộ Tần phủ, tất cả mọi người, con cháu đều ăn uống cực kỳ thống khoái!
Còn có điều gì kích động hơn điều này? Còn có cái gì có thể giúp tăng cường lực ngưng tụ của một gia tộc hơn điều này? Không khoa trương một chút nào cả! Mấy tháng này, trên dưới Tần gia đều đã trải qua một hồi khảo nghiệm sinh tử! Ngay ngày hôm qua, tất cả mọi người đều không ai có thể nghĩ rằng sự tình lại có thể xoay chuyển như thế này! Bọn họ lại giành được chiến thắng một cách thoải mái như thế!
Trên bàn rượu, Đại trưởng lão Tiền gia Tiền Vân và một vị trưởng lão của Thiên Cơ Môn cùng ngồi uống rượu với nhau. Hai người cũng không sử dụng nguyên lực để bức rượu ra, uống cực kỳ thống khoái! Toàn bộ yến hội tràn ngập một bầu không khí rộn rã!
Khi mọi người đang đối ẩm, có một hạ nhân của Tần gia đi tới trước mặt Tần Lập, đang định ghé tai nói nhỏ. Thần thức của Tần Lập vốn vẫn bao phủ, sớm đã biết điều gì đã xảy ra nên cười nói:
- Ở đây không có người nào không thuộc phe mình cả, lớn tiếng nói cũng được!
Lời nói của Tần Lập khiến cho ấn tượng về Tần Lập trong lòng những người Tiền gia và Trầm gia nháy mắt được đề cao thêm một bậc! Cái gì gọi là thẳng thắn? Cái gì gọi là quang minh lỗi lạc?
Đây chính là điều đó!
Thủ đoạn lăng lệ và tàn nhẫn, cường thế hùng hổ bức nhân của Tần Lập trước kia khiến cho những người dù ở cùng chiến tuyến cũng phải nảy sinh đôi chút lo lắng. Cứ như thế này thì sau này Tần gia sẽ càng ngày càng phát triển, Tần Lập sẽ càng ngày càng kiêu ngạo, bá đạo. Biết đâu đến một ngày lại chỉ mũi kiếm về phía bọn họ?
Nhưng lúc này, khi địch nhân đi rồi, thái độ của hắn đối với bọn họ lại thân thiết, ôn hòa, không có chút thái độ gì cả, rốt cuộc cũng khiến những người này thả lỏng tâm tình, đồng thời sinh ra một chút cảm khái "Làm bằng hữu với người như Tần Lập đúng là một loại hạnh phúc to lớn, là địch nhân của hắn chính là bất hạnh lớn nhất trong đời!
Kẻ hạ nhân của Tần gia này hơi nao nao, tuy nhiên cũng lập tức nói:
- Vâng, bên ngoài có tới một đám người, chính là gia nhân của Phong gia ở Phong Thành. Bọn họ mang tới đây hơn trăm xe tiền tài vật chất, chính là đang ở bên ngoài chờ gặp công tử!
Hai chân mày của Tần Lập nhướn lên, thản nhiên nói:
- Bảo bọn họ chờ đó!
W nghe thế lập tức trở nên hưng phấn. Không nghĩ tới động tác của Phong gia lại có thể nhanh như thế! Lúc này mới không tới ngày thứ hai mà thôi! Trời ạ, không biết rốt cuộc bọn họ từ đâu mà gom góp được nhiều tài vật như thế?
Phong gia vống không muốn nhanh thế đã mang tài vật tới cho Tần gia, bởi vì công phu "Sư tử ngoạm" của Tần gia, dù là Phong gia cũng sẽ phải thương cân động cốt!
Nhất là một đám chủ chiến của Phong gia cực lực phản đối Phong Bình, cho rằng hành động này của Phong Bình chính là đang bán đứng gia tộc!
Ai cũng không thể ngờ được, những gia tộc trên Huyền Đảo, bao gồm cả Lâm gia, Tiêu gia cùng Vương gia lại thất bại thối lui. Nhanh thế mà thực lực của Tần gia đã hiện ra rõ ràng. Thực lực cường đại đến độ khiến người ta phải run rẩy!
Phái chủ chiến của Phong gia lập tức không thốt lên lời!
Ai cũng biết chuyện Phong gia bức bách Tần gia. Bất kể là người như thế nào, chỉ cần suy nghĩ một chút, nếu mình rơi vào trường hợp của Tần gia thì cũng tuyệt đối không thể buông tha cho Phong gia được!
Cho nên, dưới sự thúc đẩy của toàn bộ Phong gia, không ngờ chỉ trong một đêm mà bọn họ đã triệu tập được rất nhiều tài bảo, hàng hóa. Không thể không nói đại gia tộc chính là đại gia tộc! Tới thời điểm sinh tử tồn vong thì mọi người đều từ bỏ thành kiến, toàn tâm toàn ý làm một chuyện thì lực lượng sinh ra quả thực kinh người!
Hơn nữa, Phong gia lại triệu tập rất nhiều khoái mã, không để ý tới sự sống chết của đám thiên lý mã cực kỳ trân quý đắt tiền này, chỉ mất thời gian nửa ngày từ khắp nơi vận chuyển số tài bảo này đưa tới Tần gia!
Nhìn quảng trường đã bị phá thành mảnh nhỏ nhưng đại môn và hai con sư tử đá rất lớn và hung mãnh lại không chút tổn hại của Tần gia, nội tâm Phong Bình cực kỳ phức tạp!
Một ngày trước thôi, nơi này vẫn còn là một quảng trường xa hoa khí phái mà chỉ một ngày sau đã trở thành sỉ nhục của hơn sáu phần thế lực trên Huyền Đảo!
Phong Bình cũng nghe tới câu nói vô cùng kiêu ngạo của Tần Lập, tuy nhiên hắn cũng cảm thấy được rằng trước đó mình cũng đã ước định rất tốt với Tần Lập. Toàn bộ Phong gia cúi đầu trước hắn đã là vô cùng nhục nhã rồi. Lúc này nhìn lại thì đây đúng là một quyết định sáng suốt! Cho nên trong lòng hắn vẫn rất tự tin!
Hạ nhân kia đi vào thông báo một lúc liền đi ra, đứng lại nhìn về phía lão già mặt trắng nhìn có chút phúc hậu nhưng cũng mang theo vài phần tiều tụy. Hạ nhân của Tần gia này trong lòng là một trận sảng khoái, thầm nhủ:
- Các ngươi cũng phải có ngày hôm nay sao? Lúc trước, khi bắt nạt Tần gia ta, chắc các ngươi cũng không thể tưởng tượng được một ngày sẽ có kết cục như thế này a!
Tên hạ nhân chỉ có thực lực Huyền cấp lục giai này đi tới trước mặt Phong Bình, dương đầu, vênh váo, ho khan một tiếng rồi nói:
- Thiếu gia chúng ta đang tiếp rượu khách nhân nên bảo ngươi chờ đi!
Khuôn mặt của Phong Bình lập tức trở nên méo mó. Hắn dường như hoài nghi chính mình đã nghe nhầm, mở to hai mắt. Hắn hận không thể chụp lấy hạ nhân Tần gia không khác gì con kiến này.
- Ngươi nói cái gì?
Hạ nhân Tần gia bị khí thế của Tần gia đẩy về sau hai bước. Hắn lập tức phẫn nộ, đứng vững thân hình, sắc mặt có chút tái nhợt nhưng vẫn như trước gằn từng chữ một:
- Thiếu gia nhà ta nói ngài đang uống rượu, bảo ngươi cứ chờ đi!