Duy Ngã Độc Tôn
Chương 181: Lễ vật
Sau khi trầm mặc hồi lâu Lãnh Bình rốt cục ngẩng đầu, nói một tiếng "được" rồi sau đó ánh mắt vô cùng nghiêm túc nhìn Tần Lập nói:
- Công tước đại nhân trí tuệ cùng gan dạ., sáng suốt khiến Lãnh Bình bội phục. Công tước đại nhân đối xử như vậy, Lãnh Bình cũng không phụ Công tước. Về sau chuyện buôn bán của Vân Yên tiểu thư là chuyện của Lãnh Bình ta, cũng chính là chuyện của toàn Đại Thanh Bang.
Tần Lập chắp tay, nghiêm túc nói:
- Vậy thì cảm ơn Lãnh bang chủ rồi!
Lãnh Bình cười ha ha:
- Hẳn là ta cùng Đại Thanh Bang nên cảm ơn Công tước đại nhân mới đúng. Hiện tại toàn Thanh Long quốc còn có người nào dám không nể mặt Công tước đại nhân? Cho nên chỉ có Đại Thanh Bang cũng được nhờ bởi Công tước.
Đôi mắt trong veo của Bộ Vân Yên tràn ngập một tầng hơi nước, Tần Lập bỏ nhiều ích lợi không ngờ chỉ vì để lót đường cho nàng mà thôi. Người ở đây ai cũng không ngốc, tự nhiên thấy rõ ràng.
Khẽ thở dài, Tần Lập nói tiếp:
- Triệu Tinh Hà đã chết nhưng mục đích của hắn cũng đã đạt tới. Ta mang Công chúa về cũng đắc tội Tân Tần quốc. Chỉ là bọn họ muốn quá nhiều, cũng không phải chỉ đơn giản là khuếch trương ranh giới như vậy cho nên trong thời gian ngắn cũng chưa chắc đã tính toán đến ta. Nhưng đồng dạng các ngươi đều phải cẩn thận, hết sức che giấu thân phận mình thật tốt bởi vì ta còn phải ra ngoài một chuyến. Có lẽ khoảng một năm mới có thể trở về, cũng có lẽ sẽ thật lâu!
Tần Lập nói xong, biểu tình có chút lo lắng. Từ Cực Nhạc Thiên Cung và Tân Tần quốc, Tần Lập cũng đã hiểu rõ một điều: Trên đời này võ giả có thực lực mạnh mẽ số lượng căn bản không ít, hoặc là nói cho tới bây giờ chưa từng thiếu đi! Chỉ là nếu không ở trên độ cao đó tự nhiên cũng không thể nhìn xa như vậy.
Giống như đối với dân chúng bình thường mà nói, ăn no mặc ấm cũng đã là theo đuổi lớn nhất cả đời bọn họ. Nếu là có thể hơi chút giàu có đã cảm thấy thực hạnh phúc.
Về phần nói ý nghĩa sinh mạng, giá trị nhân sinh...bọn họ không biết, cũng căn bản không suy nghĩ!
Cho dù có xảy ra chiến tranh, chỉ cần chiến hỏa không lan tràn đến bọn họ, như vậy cuộc sống bình yên của bọn họ cũng sẽ không thay đổi bao nhiêu.
Cho dù hào môn vọng tộc như Thượng Quan gia, mong muốn cũng chỉ đơn giản là quyền thế phú quý!
Chỉ có võ giả chân chính giống như Tần Lập, sau khi bước ra một bước kia mới có thể phát hiện trước mắt là trời cao biển rộng; mới có thể cảm thấy được theo đuổi trong cuộc sống không chỉ đơn giản là quyền thế phú quý.
Cũng chỉ có đứng ở độ cao như Tần Lập mới có thể phát hiện mình vẫn nhỏ bé như trước!
Cảnh giới Phá Thiên, loại võ giả giống như "Thần" ở thế tục đối với con đường võ đạo chân chính cũng chỉ là vừa mới bắt đầu!
- Như vậy, chuyến đi Huyền Đảo thật sự sẽ thuận lợi như trong tưởng tượng của mình sao? Mẫu thân của mình có thể thuận lợi tìm được phụ thân và đạt được hạnh phúc của bà hay chưa?
Vừa nghĩ đến việc này Tần Lập liền có một loại cảm giác gấp rút vội càng. Nếu không phải tự dưng xuất hiện chuyện Triệu Thiên Thiên, chỉ sợ hắn đã gần tới Huyền Đảo!
- Chúng ta đều sẽ chú ý bản thân, công tử...người cũng phải chú ý giữ sức khỏe!
Trên khuôn mặt nhu mị của Bộ Vân Yên mang theo một tia lo lắng, dịu dàng nói. Lãnh Bình tuy rằng không biết Tần Lập muốn đi nơi nào nhưng theo biểu tình của những người khác cũng có thể nhìn ra chuyến đi này của Tần Lập tuyệt đối không đơn giản.
Cho nên hắn nói:
- Tần Công tước. Lời thừa Lãnh Bình không nói nhiều. Thành Hoàng Sa này giao cho ta là được! Tuy rằng Đại Thanh Bang không có võ giả Thiên cấp tọa trấn, nhưng mười vạn bang chúng của Đại Thanh Bang ta thật sự không nói chơi. Ai muốn xung đột với người của Công tước, Lãnh Bình ta dù thịt nát xương tan cũng không ngại!
- Lãnh Bình! Cảm ơn ngươi!
Tần Lập đứng dậy, ôm quyền hướng về phía Lãnh Bình.
Lãnh Bình cũng vội vàng đứng dậy đáp lễ, trong thần sắc mang theo cảm động:
- Tần Lập này tuyệt đối là một người đáng giá để bán mạng!" Lãnh Bình nghĩ trong lòng, so sánh với Thái tử, hai người này quả thực là một trời một vực!
Người đều là có cảm tình, đồng dạng, người cũng đều cần được tôn trọng! Lấy quyền thế vũ lực cứng rắn ép buộc cho dù có thể nhất thời nhưng tuyệt đối không có khả năng đè được cả đời.
Đây cũng là vì sao mà Thái tử điện hạ còn chưa rơi đài Lãnh Bình cũng đã từ bỏ hắn. Trên thực tế không phải Lãnh Bình bội bạc, thật sự là Triệu Tinh Hà cho tới bây giờ đều không có đối xử với Lãnh Bình như người một nhà!
- Lãnh Dao! Tỉ đi theo ta một chút. Ta có một số thứ cho tỉ xem!
Tần Lập nói xong, cười với mọi người, mang theo Lãnh Dao vẻ mặt hồ nghi đi vào nhà sau!
Khu nhà này cũng không lớn, cũng chỉ có ba người bọn họ ở đây mà thôi. Cho nên chẳng những không chật chội mà ngược lại có cảm giác trống trải, có rất nhiều phòng trống.Nguồn: http://truyenfull.vn
Thực lực của Lãnh Dao đã một khoảng thời gian không gặp lại thấy tăng lên rất lớn. Cứ như vậy tiếp tục phỏng chừng không bao lâu sẽ đột phá Huyền cấp tiến vào Địa cấp!
Mà luyện đan nàng cũng chưa từng chểnh mảng. Tài lực của bọn họ hiện tại hùng hậu hơn quá khứ rất nhiều, cho nên rất nhiều đan dược quá khứ không luyện nổi, thì giờ đây đều có thể luyện chế.
Duy nhất khiến Tần Lập có chút buồn bực chính là, bốn loại linh thảo cùng bảy loại linh hoa trên danh sách Lãnh Dao đưa cho, hắn chưa tìm được loại nào.
Ngược lại Tinh Nguyên Đan thì Lãnh Dao đã luyện chế thành công luyện chế được không ít, mà ba người cũng đã dùng. Không hổ là loại đan phương có thể khiến cho tiên hiền đại năng như Ô Quận Vương dặn dò kĩ lưỡng, quả nhiên vô cùng cường đại. Lãnh Dao nói cho Tần Lập, hiện tại cho dù có Thiên cấp tới bọn họ vẫn có thể đứng vững, hơn nữa thần thức của bọn họ đều được tăng cao rất nhiều so với ngày trước.
Lãnh Dao từ trong lòng lấy ra một bình ngọc nhỏ bên trong có khoảng hơn hai mươi viên Tinh Nguyên Đan đưa cho Tần Lập:
- Những thứ này đệ cầm đi. Tin tưởng có những đan dược này, người có cảnh giới như đệ dùng sẽ có thật nhiều chỗ tốt. Hơn nữa, đệ chuyến này đi tìm Thượng Quan tiểu thư, những đan dược này cũng có khi có một chút công dụng.
Tần Lập đón lấy, đan dược tùy tay thu vào trong nhẫn, cười nói:
- Đợi lát nữa ta cũng có đồ vật tặng cho tỉ và Vân Yên.
- Ồ?
Đôi mắt xinh đẹp của Lãnh Dao đối mắt nhìn Tần Lập, có chút vui sướng thốt ra:
- Ta rất chờ mong!
Nói xong, khuôn mặt nổi lên hai rặng mây đỏ.
Thoạt nhìn, mặc kệ là loại nữ nhân thế nào đối với hai chữ "lễ vật" này đều không có bất kì lực miễn dịch nào.
Gốc linh thảo tuyệt phẩm kia rất thần kì ở trong nhẫn không gian của Tần Lập nảy mầm, bén rễ, không có bất kì dấu hiệu héo rũ nào mà lá và cành ngược lại càng thêm lóng lánh. Tần Lập tặc lưỡi kì quái, hơn nữa càng làm cho hắn kinh ngạc là sau khi nhẫn của hắn mở rộng dung tích, bên trong dường như có một chút biến hóa không thể nói rõ. Nó làm cho Tần Lập có một cái cảm giác: dường như là một huyệt động!
Đúng vậy, chính là huyệt động. Bởi vì trong nhẫn kia, xung quanh gốc linh thảo tuyệt phẩm đã bắt đầu không ngừng sinh ra đất đai. Sự thật chứng minh đất đai này không phải đất thường bởi vì Tần Lập cảm nhận được bên trong đất đai này có dao động linh khí cường đại. Linh khí do linh thảo phun ra cũng tràn ngập toàn bộ không gian trữ vật. Tinh thần lực của Tần Lập rót vào, linh khí này lập tức làm dịu tinh thần lực của Tần Lập, vì thế cho nên hiện giờ hắn mở không gian trữ vật chẳng những không tiêu hao mà lại còn được lợi!
Bông sen bạch ngọc bên trong ao đá kia cũng đồng dạng lóng lánh trong suốt. Phiến lá vốn như ngọc trở nên càng thêm tràn ngập linh tính.
Tần Lập nghi hoặc trong lòng, chẳng lẽ chiếc nhẫn này không ngờ còn có thể phát triển thành một thế giới nhỏ cùng loại như nơi thần bí sao? Tần Lập quyết định lúc rảnh rỗi tìm hai vật sống ném vào trong thí nghiệm một chút.
Hoa sen bạch ngọc cùng linh thảo tuyệt phẩm tạm thơi vẫn là tuyệt mất chỉ thuộc về một mình Tần Lập. Hắn ở nơi Cực Nhạc Thiên Cung tìm được không ít hoa cỏ có linh tính, từ trong nhẫn lấy hết đưa ra cho Lãnh Dao.
- Ta tạm thời còn không tìm được những thứ tỉ nói. Tuy nhiên lần này ta có một chút thu hoạch khác, tỉ có thể xem có trợ giúp gì với tỉ hay không?
Tần Lập nói xong lấy từng thứ ra ngoài. Ánh mắt Lãnh Dao theo tay Tần Lập lấy ra dần dần trở nên càng ngày càng sáng.
Đến cuối cùng, Tần Lập tổng cộng lấy ra ba mươi mấy dạng, tổng cộng hơn một ngàn gốc linh thảo linh hoa. Ánh mắt Lãnh Dao nhìn chằm chằm, lẩm bẩm:
- Trời ạ! Đệ...lấy những thứ này ở đâu? Đây là Tầm Long Thảo, đây là Ngũ Sắc Hoa, đây...đây dường như là Địa Linh Thảo trong truyền thuyết. Đây...đây ta cũng không biết, nhưng mà linh khí bên trong rất nhiều! Đệ...có phải là đánh cướp kho dược liệu của môn phái nào hay không?
- Tần Lập cười hắc hắc, nói:
- Là Cực Nhạc Thiên Cung.
Lãnh Dao vẻ mặt tán thưởng, ánh mắt lộ ra vài phần nhớ lại, nói:
- Có rất nhiều thứ ta đã thấy ở trong thánh địa Phổ Đà ngày trước, còn có một số ta đều chưa gặp. Chỉ có thử ra đặc tính của chúng nó mới biết là cái gì. Thật tốt quá, những thứ này đều là thứ cực phẩm, bất kì cái nào cũng đều đã vài trăm năm. Tần Lập, đệ...đệ thật tốt!
- Cái gì thật tốt? Lãnh Dao, không cho ngươi ăn vụng sau lưng ta!
Ngoài cửa truyền đến giọng nói của Bộ Vân Yên.
- Vân Yên tới rất đúng lúc, ta cũng có thứ muốn tặng cho tỉ cùng Lãnh Dao.
- Ồ? Đệ không ngờ lại học được tặng đồ cho con gái? Thật là có tiến bộ!
Bộ Vân Yên cười đùa, từ bên ngoài đi vào sau đó đóng cửa lại. Nàng nhìn một đống hoa cỏ tràn ngập linh khí trên mặt đất, ngạc nhiên thán phục một tiếng:
- Trời ạ! Nhiều thứ tốt như vậy đều là đệ mang về hả?
Tần Lập cười cười, từ trong nhẫn lấy ra một đôi vòng ngọc. Vòng ngọc này cũng không phải là Tần Lập lấy được ở hồ Phượng Hoàng mà tìm được trên người Hải Thông Thiên. Khiến cho hắn có chút kinh ngạc chính là, đôi vòng tay nhỏ này không ngờ đều được tạo từ linh ngọc vạn năm, công nghệ cũng không kém bao nhiêu so với ở nơi Ô Quận Vương, hiển nhiên cũng là sản phẩm của đại sư.
Vòng ngọc như vậy, Tần Lập tổng cộng đạt được hai đôi. Bản thân linh ngọc vạn năm là thứ tốt, đeo vào trừ nóng lạnh, kháng bách bệnh, tuy rằng không có công năng trữ vật nhưng là bảo bối vô giá!
- Thật đẹp!
Hai nàng gần như đồng thời phát ra lời khen, ánh mắt dừng vào vòng ngọc không thể dời đi.
- Hai tỉ, mỗi người một cái. Ha ha!
Lãnh Dao cùng Bộ Vân Yên liếc nhìn nhau, cũng chưa nói lên bất kì lời từ chối nào nhận lấy, yêu thích nghịch không buông tay. Trên mặt bọn họ tràn ngập hào quang vui sướng và hạnh phúc.
Nhìn họ vui vẻ, trong lòng Tần Lập cũng cảm thấy thật thoải mái. Kì thật có một số việc chỉ cần không nên nghĩ quá phức tạp, như vậy sẽ rất đơn giản.
Bởi vì bọn họ hiện tại theo đuổi đã là một cấp độ rất cao!
Tần Lập nghĩ.
- Công tước đại nhân trí tuệ cùng gan dạ., sáng suốt khiến Lãnh Bình bội phục. Công tước đại nhân đối xử như vậy, Lãnh Bình cũng không phụ Công tước. Về sau chuyện buôn bán của Vân Yên tiểu thư là chuyện của Lãnh Bình ta, cũng chính là chuyện của toàn Đại Thanh Bang.
Tần Lập chắp tay, nghiêm túc nói:
- Vậy thì cảm ơn Lãnh bang chủ rồi!
Lãnh Bình cười ha ha:
- Hẳn là ta cùng Đại Thanh Bang nên cảm ơn Công tước đại nhân mới đúng. Hiện tại toàn Thanh Long quốc còn có người nào dám không nể mặt Công tước đại nhân? Cho nên chỉ có Đại Thanh Bang cũng được nhờ bởi Công tước.
Đôi mắt trong veo của Bộ Vân Yên tràn ngập một tầng hơi nước, Tần Lập bỏ nhiều ích lợi không ngờ chỉ vì để lót đường cho nàng mà thôi. Người ở đây ai cũng không ngốc, tự nhiên thấy rõ ràng.
Khẽ thở dài, Tần Lập nói tiếp:
- Triệu Tinh Hà đã chết nhưng mục đích của hắn cũng đã đạt tới. Ta mang Công chúa về cũng đắc tội Tân Tần quốc. Chỉ là bọn họ muốn quá nhiều, cũng không phải chỉ đơn giản là khuếch trương ranh giới như vậy cho nên trong thời gian ngắn cũng chưa chắc đã tính toán đến ta. Nhưng đồng dạng các ngươi đều phải cẩn thận, hết sức che giấu thân phận mình thật tốt bởi vì ta còn phải ra ngoài một chuyến. Có lẽ khoảng một năm mới có thể trở về, cũng có lẽ sẽ thật lâu!
Tần Lập nói xong, biểu tình có chút lo lắng. Từ Cực Nhạc Thiên Cung và Tân Tần quốc, Tần Lập cũng đã hiểu rõ một điều: Trên đời này võ giả có thực lực mạnh mẽ số lượng căn bản không ít, hoặc là nói cho tới bây giờ chưa từng thiếu đi! Chỉ là nếu không ở trên độ cao đó tự nhiên cũng không thể nhìn xa như vậy.
Giống như đối với dân chúng bình thường mà nói, ăn no mặc ấm cũng đã là theo đuổi lớn nhất cả đời bọn họ. Nếu là có thể hơi chút giàu có đã cảm thấy thực hạnh phúc.
Về phần nói ý nghĩa sinh mạng, giá trị nhân sinh...bọn họ không biết, cũng căn bản không suy nghĩ!
Cho dù có xảy ra chiến tranh, chỉ cần chiến hỏa không lan tràn đến bọn họ, như vậy cuộc sống bình yên của bọn họ cũng sẽ không thay đổi bao nhiêu.
Cho dù hào môn vọng tộc như Thượng Quan gia, mong muốn cũng chỉ đơn giản là quyền thế phú quý!
Chỉ có võ giả chân chính giống như Tần Lập, sau khi bước ra một bước kia mới có thể phát hiện trước mắt là trời cao biển rộng; mới có thể cảm thấy được theo đuổi trong cuộc sống không chỉ đơn giản là quyền thế phú quý.
Cũng chỉ có đứng ở độ cao như Tần Lập mới có thể phát hiện mình vẫn nhỏ bé như trước!
Cảnh giới Phá Thiên, loại võ giả giống như "Thần" ở thế tục đối với con đường võ đạo chân chính cũng chỉ là vừa mới bắt đầu!
- Như vậy, chuyến đi Huyền Đảo thật sự sẽ thuận lợi như trong tưởng tượng của mình sao? Mẫu thân của mình có thể thuận lợi tìm được phụ thân và đạt được hạnh phúc của bà hay chưa?
Vừa nghĩ đến việc này Tần Lập liền có một loại cảm giác gấp rút vội càng. Nếu không phải tự dưng xuất hiện chuyện Triệu Thiên Thiên, chỉ sợ hắn đã gần tới Huyền Đảo!
- Chúng ta đều sẽ chú ý bản thân, công tử...người cũng phải chú ý giữ sức khỏe!
Trên khuôn mặt nhu mị của Bộ Vân Yên mang theo một tia lo lắng, dịu dàng nói. Lãnh Bình tuy rằng không biết Tần Lập muốn đi nơi nào nhưng theo biểu tình của những người khác cũng có thể nhìn ra chuyến đi này của Tần Lập tuyệt đối không đơn giản.
Cho nên hắn nói:
- Tần Công tước. Lời thừa Lãnh Bình không nói nhiều. Thành Hoàng Sa này giao cho ta là được! Tuy rằng Đại Thanh Bang không có võ giả Thiên cấp tọa trấn, nhưng mười vạn bang chúng của Đại Thanh Bang ta thật sự không nói chơi. Ai muốn xung đột với người của Công tước, Lãnh Bình ta dù thịt nát xương tan cũng không ngại!
- Lãnh Bình! Cảm ơn ngươi!
Tần Lập đứng dậy, ôm quyền hướng về phía Lãnh Bình.
Lãnh Bình cũng vội vàng đứng dậy đáp lễ, trong thần sắc mang theo cảm động:
- Tần Lập này tuyệt đối là một người đáng giá để bán mạng!" Lãnh Bình nghĩ trong lòng, so sánh với Thái tử, hai người này quả thực là một trời một vực!
Người đều là có cảm tình, đồng dạng, người cũng đều cần được tôn trọng! Lấy quyền thế vũ lực cứng rắn ép buộc cho dù có thể nhất thời nhưng tuyệt đối không có khả năng đè được cả đời.
Đây cũng là vì sao mà Thái tử điện hạ còn chưa rơi đài Lãnh Bình cũng đã từ bỏ hắn. Trên thực tế không phải Lãnh Bình bội bạc, thật sự là Triệu Tinh Hà cho tới bây giờ đều không có đối xử với Lãnh Bình như người một nhà!
- Lãnh Dao! Tỉ đi theo ta một chút. Ta có một số thứ cho tỉ xem!
Tần Lập nói xong, cười với mọi người, mang theo Lãnh Dao vẻ mặt hồ nghi đi vào nhà sau!
Khu nhà này cũng không lớn, cũng chỉ có ba người bọn họ ở đây mà thôi. Cho nên chẳng những không chật chội mà ngược lại có cảm giác trống trải, có rất nhiều phòng trống.Nguồn: http://truyenfull.vn
Thực lực của Lãnh Dao đã một khoảng thời gian không gặp lại thấy tăng lên rất lớn. Cứ như vậy tiếp tục phỏng chừng không bao lâu sẽ đột phá Huyền cấp tiến vào Địa cấp!
Mà luyện đan nàng cũng chưa từng chểnh mảng. Tài lực của bọn họ hiện tại hùng hậu hơn quá khứ rất nhiều, cho nên rất nhiều đan dược quá khứ không luyện nổi, thì giờ đây đều có thể luyện chế.
Duy nhất khiến Tần Lập có chút buồn bực chính là, bốn loại linh thảo cùng bảy loại linh hoa trên danh sách Lãnh Dao đưa cho, hắn chưa tìm được loại nào.
Ngược lại Tinh Nguyên Đan thì Lãnh Dao đã luyện chế thành công luyện chế được không ít, mà ba người cũng đã dùng. Không hổ là loại đan phương có thể khiến cho tiên hiền đại năng như Ô Quận Vương dặn dò kĩ lưỡng, quả nhiên vô cùng cường đại. Lãnh Dao nói cho Tần Lập, hiện tại cho dù có Thiên cấp tới bọn họ vẫn có thể đứng vững, hơn nữa thần thức của bọn họ đều được tăng cao rất nhiều so với ngày trước.
Lãnh Dao từ trong lòng lấy ra một bình ngọc nhỏ bên trong có khoảng hơn hai mươi viên Tinh Nguyên Đan đưa cho Tần Lập:
- Những thứ này đệ cầm đi. Tin tưởng có những đan dược này, người có cảnh giới như đệ dùng sẽ có thật nhiều chỗ tốt. Hơn nữa, đệ chuyến này đi tìm Thượng Quan tiểu thư, những đan dược này cũng có khi có một chút công dụng.
Tần Lập đón lấy, đan dược tùy tay thu vào trong nhẫn, cười nói:
- Đợi lát nữa ta cũng có đồ vật tặng cho tỉ và Vân Yên.
- Ồ?
Đôi mắt xinh đẹp của Lãnh Dao đối mắt nhìn Tần Lập, có chút vui sướng thốt ra:
- Ta rất chờ mong!
Nói xong, khuôn mặt nổi lên hai rặng mây đỏ.
Thoạt nhìn, mặc kệ là loại nữ nhân thế nào đối với hai chữ "lễ vật" này đều không có bất kì lực miễn dịch nào.
Gốc linh thảo tuyệt phẩm kia rất thần kì ở trong nhẫn không gian của Tần Lập nảy mầm, bén rễ, không có bất kì dấu hiệu héo rũ nào mà lá và cành ngược lại càng thêm lóng lánh. Tần Lập tặc lưỡi kì quái, hơn nữa càng làm cho hắn kinh ngạc là sau khi nhẫn của hắn mở rộng dung tích, bên trong dường như có một chút biến hóa không thể nói rõ. Nó làm cho Tần Lập có một cái cảm giác: dường như là một huyệt động!
Đúng vậy, chính là huyệt động. Bởi vì trong nhẫn kia, xung quanh gốc linh thảo tuyệt phẩm đã bắt đầu không ngừng sinh ra đất đai. Sự thật chứng minh đất đai này không phải đất thường bởi vì Tần Lập cảm nhận được bên trong đất đai này có dao động linh khí cường đại. Linh khí do linh thảo phun ra cũng tràn ngập toàn bộ không gian trữ vật. Tinh thần lực của Tần Lập rót vào, linh khí này lập tức làm dịu tinh thần lực của Tần Lập, vì thế cho nên hiện giờ hắn mở không gian trữ vật chẳng những không tiêu hao mà lại còn được lợi!
Bông sen bạch ngọc bên trong ao đá kia cũng đồng dạng lóng lánh trong suốt. Phiến lá vốn như ngọc trở nên càng thêm tràn ngập linh tính.
Tần Lập nghi hoặc trong lòng, chẳng lẽ chiếc nhẫn này không ngờ còn có thể phát triển thành một thế giới nhỏ cùng loại như nơi thần bí sao? Tần Lập quyết định lúc rảnh rỗi tìm hai vật sống ném vào trong thí nghiệm một chút.
Hoa sen bạch ngọc cùng linh thảo tuyệt phẩm tạm thơi vẫn là tuyệt mất chỉ thuộc về một mình Tần Lập. Hắn ở nơi Cực Nhạc Thiên Cung tìm được không ít hoa cỏ có linh tính, từ trong nhẫn lấy hết đưa ra cho Lãnh Dao.
- Ta tạm thời còn không tìm được những thứ tỉ nói. Tuy nhiên lần này ta có một chút thu hoạch khác, tỉ có thể xem có trợ giúp gì với tỉ hay không?
Tần Lập nói xong lấy từng thứ ra ngoài. Ánh mắt Lãnh Dao theo tay Tần Lập lấy ra dần dần trở nên càng ngày càng sáng.
Đến cuối cùng, Tần Lập tổng cộng lấy ra ba mươi mấy dạng, tổng cộng hơn một ngàn gốc linh thảo linh hoa. Ánh mắt Lãnh Dao nhìn chằm chằm, lẩm bẩm:
- Trời ạ! Đệ...lấy những thứ này ở đâu? Đây là Tầm Long Thảo, đây là Ngũ Sắc Hoa, đây...đây dường như là Địa Linh Thảo trong truyền thuyết. Đây...đây ta cũng không biết, nhưng mà linh khí bên trong rất nhiều! Đệ...có phải là đánh cướp kho dược liệu của môn phái nào hay không?
- Tần Lập cười hắc hắc, nói:
- Là Cực Nhạc Thiên Cung.
Lãnh Dao vẻ mặt tán thưởng, ánh mắt lộ ra vài phần nhớ lại, nói:
- Có rất nhiều thứ ta đã thấy ở trong thánh địa Phổ Đà ngày trước, còn có một số ta đều chưa gặp. Chỉ có thử ra đặc tính của chúng nó mới biết là cái gì. Thật tốt quá, những thứ này đều là thứ cực phẩm, bất kì cái nào cũng đều đã vài trăm năm. Tần Lập, đệ...đệ thật tốt!
- Cái gì thật tốt? Lãnh Dao, không cho ngươi ăn vụng sau lưng ta!
Ngoài cửa truyền đến giọng nói của Bộ Vân Yên.
- Vân Yên tới rất đúng lúc, ta cũng có thứ muốn tặng cho tỉ cùng Lãnh Dao.
- Ồ? Đệ không ngờ lại học được tặng đồ cho con gái? Thật là có tiến bộ!
Bộ Vân Yên cười đùa, từ bên ngoài đi vào sau đó đóng cửa lại. Nàng nhìn một đống hoa cỏ tràn ngập linh khí trên mặt đất, ngạc nhiên thán phục một tiếng:
- Trời ạ! Nhiều thứ tốt như vậy đều là đệ mang về hả?
Tần Lập cười cười, từ trong nhẫn lấy ra một đôi vòng ngọc. Vòng ngọc này cũng không phải là Tần Lập lấy được ở hồ Phượng Hoàng mà tìm được trên người Hải Thông Thiên. Khiến cho hắn có chút kinh ngạc chính là, đôi vòng tay nhỏ này không ngờ đều được tạo từ linh ngọc vạn năm, công nghệ cũng không kém bao nhiêu so với ở nơi Ô Quận Vương, hiển nhiên cũng là sản phẩm của đại sư.
Vòng ngọc như vậy, Tần Lập tổng cộng đạt được hai đôi. Bản thân linh ngọc vạn năm là thứ tốt, đeo vào trừ nóng lạnh, kháng bách bệnh, tuy rằng không có công năng trữ vật nhưng là bảo bối vô giá!
- Thật đẹp!
Hai nàng gần như đồng thời phát ra lời khen, ánh mắt dừng vào vòng ngọc không thể dời đi.
- Hai tỉ, mỗi người một cái. Ha ha!
Lãnh Dao cùng Bộ Vân Yên liếc nhìn nhau, cũng chưa nói lên bất kì lời từ chối nào nhận lấy, yêu thích nghịch không buông tay. Trên mặt bọn họ tràn ngập hào quang vui sướng và hạnh phúc.
Nhìn họ vui vẻ, trong lòng Tần Lập cũng cảm thấy thật thoải mái. Kì thật có một số việc chỉ cần không nên nghĩ quá phức tạp, như vậy sẽ rất đơn giản.
Bởi vì bọn họ hiện tại theo đuổi đã là một cấp độ rất cao!
Tần Lập nghĩ.