Dưỡng Long Hóa Thần - Mạc Ca
Chương 140: “Kẻ xâm nhập, chết!”
“Đây… đây là Huyết Sắc Khô Lâu binh, nhưng mà… nhưng mà… bọn chúng làm sao lại có nhiều như vậy?”
Đến lúc này, tên ma binh đi bên cạnh của Triệu Vũ mới kịp run rẩy hô lên một tiếng. Chỉ có điều, với bộ dáng của hắn lúc này, sợ rằng không cần Triệu Vũ ra ta, đã sớm bị những tên khô lâu này dọa chết rồi.
Mặc dù Triệu Vũ cảm thấy những tên khô lâu này thật sự rất khó đối phó, nhưng hắn cũng không đến mức hoảng sợ như vậy.
“Phía trước có chuyện gì?”
Lúc này, Thiên U dẫn theo ma binh đi ở phía sau, nghe được tiếng hô kinh hoảng của tên ma binh dò đường phía trước, vẻ mặt của hắn không khỏi trở nên lạnh xuống.
“Đại nhân, có cần chúng ta cử người đi lên trước thăm dò một chút hay không?”
Đi bên cạnh của Thiên U lúc này là một tên ma binh có ba cái sừng nhọn, hắn cũng chính là người đã phát hiện ra Triệu Vũ trước đó. Tên ma binh này có tên là U Lam, là một tên phó đại đội trưởng, thực lực cũng đã đạt đến Bán Thần đại viên mãn.
“Uhm!”
Nghe được đề nghị của U Lam, Thiên U hiển nhiên không có từ chối, hắn khẽ gật đầu lên tiếng đáp ứng.
Thế nhưng, U Lam còn chưa kịp chuẩn bị để cho ma binh đi về phía trước thăm dò, bọn họ đã nghe được tiếng kinh hãi từ phía xa truyền tới.
“Không xong rồi, không xong rồi! Chạy mau, chúng ta chạy mau lên!”
Thì ra, tên ma binh đi cùng với Triệu Vũ lúc này đã quay đầu chạy trở về. Chỉ có điều, theo ở phía sau lưng hắn là một chi Huyết Sắc Khô Lâu đông nghìn nghịt, ít nhất cũng phải có mấy ngàn tên.
Nhìn thấy một màn này, ngay cả sắc mặt của Thiên U cũng biến hóa. Từ bên trong nhóm Huyết Sắc Khô Lâu này, hắn có thể cảm nhận được một vài hơi thở tương đối cường đại.
Nhưng không đợi cho đám ma binh này kịp phản ứng, từ bên trong đội hình đuổi giết của Huyết Sắc Khô Lâu, đột nhiên phóng xuất ra một quả cầu sắt, nhanh chóng hướng về phía tên ma binh đang chạy đằng trước, nện mạnh xuống.
Ầm!
Một tiếng chấn động thật mạnh vang lên, cả thân hình của tên ma binh cùng với quả cầu sắc đều nện vào dưới lòng đất, tạo thành một cái hố sâu mấy chục thước. Mà tên ma binh bị nện vào trong đó, không rõ sống chết như thế nào, ngay cả một chút âm thanh cũng không nghe hắn phát ra.
Thế nhưng, lúc này lại chẳng có ai quan tâm, để ý đến sự sống chết của tên ma binh này. Bởi vì, từ bên trong đội ngũ của Huyết Sắc Khô Lâu, một tên Kỵ Sĩ Khô Lâu màu trắng, cưỡi trên lưng của một con Huyết Ma Lang thối rửa, thân cao có tới hai trượng đi về phía trước. Mà trên tay của tên Kỵ Sĩ Khô Lây này, lại vừa vặn cầm lấy một đầu đoạn xích nối với quả cầu sắt vừa rồi. Từ trên người của tên Kỵ Sĩ Khô Lâu, đám ma binh đều cảm nhận được một luồng hơi thở cực kỳ khủng bố, khiến cho sắc mặt của bọn chúng trở nên sợ hãi vô cùng.
“Ma tướng? Hắn chính là một tên ma tướng?”
Trong lòng của Thiên U lúc này không khỏi nhảy lên kịch liệt. Hắn tuy rằng đã bước một chân vào cảnh giới Ma tướng, nhưng bản thân hắn biết rõ, hắn chưa đủ tư cách để đối chiến với một vị Ma tướng thật sự. Thế nhưng, tên Kỵ Sĩ Khô Lâu này, không những là một tên Ma tướng cường đại. Mà từ trên người của nó, Thiên U cảm nhận được một luồng áp lực tử vong, so với mấy vị Ma tướng mà hắn biết, thật sự phải mạnh hơn rất nhiều.
“Kẻ xâm nhập, chết!”
Không đợi cho đám người Thiên U kịp bình phục lại tâm tình, từ bên trong hốc mắt của Kỵ Sĩ Khô Lâu phát ra ánh sáng âm u. Âm thanh từ bên trong xương hàm của nó phát ra, trầm thấp, lạnh lẽo, vô cùng ghê rợn.
Quả cầu sắt được tên Kỵ Sĩ Khô Lâu mạnh mẽ thu về lại trong tay, mà nhìn vào bên trong hố sâu, thi thể của tên ma binh khi nãy không thấy đâu nữa, thứ lưu lại ở bên trong hố, chỉ là một bãi thịt nát, không rõ hình dáng con người.
Nhìn thấy cảnh tưởng này, cả đám ma binh đều không khỏi kinh hãi mà hít sâu vào một hơi khí lạnh. Ngay cả tên U Lam vừa mới ý định dẫn ngươi xâm nhập đi vào bên trong cũng run lên lẩy bẩy. Chỉ có Thiên U là hơi bình tĩnh một chút. Nhưng thực chất, trong lòng của hắn cũng đang run sợ.
Hắn cố cắn chặt hàm răng, khẽ cúi đầu nhìn về phía tên Kỵ Sĩ Khô Lâu cấp bậc Ma tướng, nói ra: “Ta xin lỗi vì đã mạo phạm đến nơi an nghỉ của ngài, nhưng chúng ta là phụng mệnh của Ma chủ đến đây, hy vọng ngài có thể mở rộng một đường cho chúng ta rời khỏi nơi này!”
Thế nhưng, đáp lại hắn vẫn chỉ là âm thanh khàn khàn, không có một chút cảm xúc nào của Kỵ Sĩ Khô Lâu.
“Kẻ xâm nhập, chết!”
Ngay sau đó, quả cầu sắt ở trên tay của Kỵ Sĩ Khô Lâu lại lần nữa vung lên, hướng về phía đám ma binh ở phía trước đập xuống.
“Đây… đây là Huyết Sắc Khô Lâu binh, nhưng mà… nhưng mà… bọn chúng làm sao lại có nhiều như vậy?”
Đến lúc này, tên ma binh đi bên cạnh của Triệu Vũ mới kịp run rẩy hô lên một tiếng. Chỉ có điều, với bộ dáng của hắn lúc này, sợ rằng không cần Triệu Vũ ra ta, đã sớm bị những tên khô lâu này dọa chết rồi.
Mặc dù Triệu Vũ cảm thấy những tên khô lâu này thật sự rất khó đối phó, nhưng hắn cũng không đến mức hoảng sợ như vậy.
“Phía trước có chuyện gì?”
Lúc này, Thiên U dẫn theo ma binh đi ở phía sau, nghe được tiếng hô kinh hoảng của tên ma binh dò đường phía trước, vẻ mặt của hắn không khỏi trở nên lạnh xuống.
“Đại nhân, có cần chúng ta cử người đi lên trước thăm dò một chút hay không?”
Đi bên cạnh của Thiên U lúc này là một tên ma binh có ba cái sừng nhọn, hắn cũng chính là người đã phát hiện ra Triệu Vũ trước đó. Tên ma binh này có tên là U Lam, là một tên phó đại đội trưởng, thực lực cũng đã đạt đến Bán Thần đại viên mãn.
“Uhm!”
Nghe được đề nghị của U Lam, Thiên U hiển nhiên không có từ chối, hắn khẽ gật đầu lên tiếng đáp ứng.
Thế nhưng, U Lam còn chưa kịp chuẩn bị để cho ma binh đi về phía trước thăm dò, bọn họ đã nghe được tiếng kinh hãi từ phía xa truyền tới.
“Không xong rồi, không xong rồi! Chạy mau, chúng ta chạy mau lên!”
Thì ra, tên ma binh đi cùng với Triệu Vũ lúc này đã quay đầu chạy trở về. Chỉ có điều, theo ở phía sau lưng hắn là một chi Huyết Sắc Khô Lâu đông nghìn nghịt, ít nhất cũng phải có mấy ngàn tên.
Nhìn thấy một màn này, ngay cả sắc mặt của Thiên U cũng biến hóa. Từ bên trong nhóm Huyết Sắc Khô Lâu này, hắn có thể cảm nhận được một vài hơi thở tương đối cường đại.
Nhưng không đợi cho đám ma binh này kịp phản ứng, từ bên trong đội hình đuổi giết của Huyết Sắc Khô Lâu, đột nhiên phóng xuất ra một quả cầu sắt, nhanh chóng hướng về phía tên ma binh đang chạy đằng trước, nện mạnh xuống.
Ầm!
Một tiếng chấn động thật mạnh vang lên, cả thân hình của tên ma binh cùng với quả cầu sắc đều nện vào dưới lòng đất, tạo thành một cái hố sâu mấy chục thước. Mà tên ma binh bị nện vào trong đó, không rõ sống chết như thế nào, ngay cả một chút âm thanh cũng không nghe hắn phát ra.
Thế nhưng, lúc này lại chẳng có ai quan tâm, để ý đến sự sống chết của tên ma binh này. Bởi vì, từ bên trong đội ngũ của Huyết Sắc Khô Lâu, một tên Kỵ Sĩ Khô Lâu màu trắng, cưỡi trên lưng của một con Huyết Ma Lang thối rửa, thân cao có tới hai trượng đi về phía trước. Mà trên tay của tên Kỵ Sĩ Khô Lây này, lại vừa vặn cầm lấy một đầu đoạn xích nối với quả cầu sắt vừa rồi. Từ trên người của tên Kỵ Sĩ Khô Lâu, đám ma binh đều cảm nhận được một luồng hơi thở cực kỳ khủng bố, khiến cho sắc mặt của bọn chúng trở nên sợ hãi vô cùng.
“Ma tướng? Hắn chính là một tên ma tướng?”
Trong lòng của Thiên U lúc này không khỏi nhảy lên kịch liệt. Hắn tuy rằng đã bước một chân vào cảnh giới Ma tướng, nhưng bản thân hắn biết rõ, hắn chưa đủ tư cách để đối chiến với một vị Ma tướng thật sự. Thế nhưng, tên Kỵ Sĩ Khô Lâu này, không những là một tên Ma tướng cường đại. Mà từ trên người của nó, Thiên U cảm nhận được một luồng áp lực tử vong, so với mấy vị Ma tướng mà hắn biết, thật sự phải mạnh hơn rất nhiều.
“Kẻ xâm nhập, chết!”
Không đợi cho đám người Thiên U kịp bình phục lại tâm tình, từ bên trong hốc mắt của Kỵ Sĩ Khô Lâu phát ra ánh sáng âm u. Âm thanh từ bên trong xương hàm của nó phát ra, trầm thấp, lạnh lẽo, vô cùng ghê rợn.
Ầm!
Quả cầu sắt được tên Kỵ Sĩ Khô Lâu mạnh mẽ thu về lại trong tay, mà nhìn vào bên trong hố sâu, thi thể của tên ma binh khi nãy không thấy đâu nữa, thứ lưu lại ở bên trong hố, chỉ là một bãi thịt nát, không rõ hình dáng con người.
Nhìn thấy cảnh tưởng này, cả đám ma binh đều không khỏi kinh hãi mà hít sâu vào một hơi khí lạnh. Ngay cả tên U Lam vừa mới ý định dẫn ngươi xâm nhập đi vào bên trong cũng run lên lẩy bẩy. Chỉ có Thiên U là hơi bình tĩnh một chút. Nhưng thực chất, trong lòng của hắn cũng đang run sợ.
“Kẻ xâm nhập, chết!”
Ngay sau đó, quả cầu sắt ở trên tay của Kỵ Sĩ Khô Lâu lại lần nữa vung lên, hướng về phía đám ma binh ở phía trước đập xuống.