Dưỡng Long Hóa Thần - Mạc Ca
Chương 130: “Ngươi, vừa gọi ta là gì?”
Đúng như lời của tên thần linh này nói ra, mặc dù trước đây Hỏa Nhi từng là thị nữ của Hỏa Thần, thực lực tuyệt đối không thấp. Nhưng nàng lúc này chỉ là một dạng linh hồn, thực lực đã bị đánh rớt xuống Á Thần, tuyệt đối không thể nào là đối thủ của một tên thần linh chân chính.
“Ta mặc kệ ngươi là người nào. Nhưng bây giờ ngươi cũng chỉ là một tên phế nhân, bị giam cầm ở đây mà thôi. Nếu như ngươi còn dám ép ta, cho dù trả giá bằng chính sinh mệnh của mình, ta cũng sẽ cho người nhìn thấy khổ đau, vĩnh viễn không thể nào siêu sinh được!”
Lúc này, khí thế trên người Triệu Vũ đột nhiên tăng mạnh, đem toàn bộ lực lượng giam cầm ở xung quanh hắn và Hỏa Nhi đều phá ra, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo mà nhìn lấy tên thân linh đang bị treo ở trên cây thánh giá.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trở nên cô đọng lại, tiếng hít thở cũng chậm chạp, không có phát ra âm thanh.
Nhưng không biết vì cái gì, tên thần linh bị giam cầm ở trên thánh giá bất ngờ cười vang một tiếng, âm thanh giống như lôi âm cuồn cuộn, khiến cho đầu óc của Triệu Vũ trở nên vô cùng đau nhức.
“Ha ha ha, đã vô số năm rồi, ta chưa từng nghe qua có kẻ nào dám ngông cuồng như vậy ở trước mặt ta! Ha ha ha, thằng nhóc, ngươi đã chính thức chọc giận ta. Hôm nay, cho dù Hỏa Thần có xuất hiện ở đây, ta cũng muốn đem linh hồn cùng với huyết nhục của ngươi thôn phệ!”
Nói xong, toàn bộ xiềng xích trên người của hắn ta giống như những con rắn đen không lồ, không ngừng vung vẩy bên trong không khí, tạo ra những tiếng leng keng vô cùng chói tai.
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của Triệu Vũ nhất thời tối đen lại. Hắn cuối cùng cũng nhận thức được, cho dù một vị thần linh bị giam cầm Thần lực, vẫn đáng sợ đến như thế nào.
Nhưng lúc này, Triệu Vũ cũng không còn cơ hội để hối hận nữa. Hắn tức thì đem toàn bộ lực lượng Tà Thần ở trong người triển khai, để cho khí thế của bản thân một lần nữa biến hóa, trở thành một tôn Thần Ma chân chính, có thể đồ Thần, giết Ma, không có bất kỳ một sinh linh nào có thể địch nổi.
“Ngươi… ngươi làm sao lại có được thứ sức mạnh này?”
Nhìn thấy được sức mạnh Tà Thân ở trên người của Triệu Vũ, trong thoáng chốc, biểu cảm trên gương mặt của tên thần linh bị ngưng tụ lại. Tâm tình của hắn cũng trở nên vô cùng phức tạp, không thể nào diễn tả bằng lời.
Mà Triệu Vũ thì không có thời gian để nói nhảm nhiều như vậy, sức mạnh Tà Thần đang không ngừng cuồn cuộn dâng trào, hắn cũng sắp không thể nào chịu đựng được nữa, cần phải đem chúng bộc phát ra bên ngoài.
“Giết!”
Chính vì thế, trong miệng của Triệu Vũ lúc này cũng bộc phát ra một tiếng gào thét trầm thấp, tràn đầy uy nghiêm và phẫn nộ. Toàn bộ lực lượng mạnh mẽ nhất mà hắn có thể phát huy ra được, lúc này đều xông thẳng ra ngoài, hướng về phía thân thể của tên thần linh kia đập mạnh.
Đùng…
“A a…”
Tên thần linh bị một kích mạnh mẽ đánh trúng, cả người hắn đều bị đánh bay ra ngoài, sắc mặt cũng trở nên vặn vẹo khó coi vô cùng. Nhưng biểu cảm trên khuôn mặt của hắn lúc này lại không phải là sợ hãi, cũng không phải tức giận, mà nó tràn đầy sự hưng phấn.
Toàn bộ xiềng xích ở trên người của tên thần linh đã bị đánh nát, ngay cả lồng ngực của hắn cũng bị hõm vào một cái hố sâu, có thể trông thấy được cả xương trắng và nội tạng bên trong.
Thế nhưng, tên thần linh này không có để ý đến vết thương ở trên người của mình. Hắn chỉ quỳ xuống trước mặt của Triệu Vũ, rồi sau đó kích động hô lên.
“Chủ nhân, ngài cuối cùng cũng trở về rồi! Ngài cuối cùng cũng trở về rồi!”
Nghe được âm thanh tràn dầy kích động lúc này của tên thần linh, động tác công kích tiếp theo của Triệu Vũ cũng ngưng lại.
Hắn dùng một loại ánh mắt vô cùng kỳ quái mà nhìn lấy tên thần linh đang quỳ ở dưới chân mình.
“Ngươi, vừa gọi ta là gì?”
“Chủ nhân, ngài không nhận ra được ta sao? Ta là Argus, ta là Argus Điên Cuồng, là hộ vệ trung thành nhất của ngài đây!”
Lúc này, Triệu Vũ mới bắt đầu nhìn kỹ lại người này, hắn phát hiện ra, trên người của kẻ này có rất nhiều con mắt đang dao động, vô cùng chăm chú mà nhìn về phía mình.
Đúng như lời của tên thần linh này nói ra, mặc dù trước đây Hỏa Nhi từng là thị nữ của Hỏa Thần, thực lực tuyệt đối không thấp. Nhưng nàng lúc này chỉ là một dạng linh hồn, thực lực đã bị đánh rớt xuống Á Thần, tuyệt đối không thể nào là đối thủ của một tên thần linh chân chính.
“Ta mặc kệ ngươi là người nào. Nhưng bây giờ ngươi cũng chỉ là một tên phế nhân, bị giam cầm ở đây mà thôi. Nếu như ngươi còn dám ép ta, cho dù trả giá bằng chính sinh mệnh của mình, ta cũng sẽ cho người nhìn thấy khổ đau, vĩnh viễn không thể nào siêu sinh được!”
Lúc này, khí thế trên người Triệu Vũ đột nhiên tăng mạnh, đem toàn bộ lực lượng giam cầm ở xung quanh hắn và Hỏa Nhi đều phá ra, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo mà nhìn lấy tên thân linh đang bị treo ở trên cây thánh giá.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trở nên cô đọng lại, tiếng hít thở cũng chậm chạp, không có phát ra âm thanh.
Nhưng không biết vì cái gì, tên thần linh bị giam cầm ở trên thánh giá bất ngờ cười vang một tiếng, âm thanh giống như lôi âm cuồn cuộn, khiến cho đầu óc của Triệu Vũ trở nên vô cùng đau nhức.
“Ha ha ha, đã vô số năm rồi, ta chưa từng nghe qua có kẻ nào dám ngông cuồng như vậy ở trước mặt ta! Ha ha ha, thằng nhóc, ngươi đã chính thức chọc giận ta. Hôm nay, cho dù Hỏa Thần có xuất hiện ở đây, ta cũng muốn đem linh hồn cùng với huyết nhục của ngươi thôn phệ!”
Nói xong, toàn bộ xiềng xích trên người của hắn ta giống như những con rắn đen không lồ, không ngừng vung vẩy bên trong không khí, tạo ra những tiếng leng keng vô cùng chói tai.
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của Triệu Vũ nhất thời tối đen lại. Hắn cuối cùng cũng nhận thức được, cho dù một vị thần linh bị giam cầm Thần lực, vẫn đáng sợ đến như thế nào.
Nhưng lúc này, Triệu Vũ cũng không còn cơ hội để hối hận nữa. Hắn tức thì đem toàn bộ lực lượng Tà Thần ở trong người triển khai, để cho khí thế của bản thân một lần nữa biến hóa, trở thành một tôn Thần Ma chân chính, có thể đồ Thần, giết Ma, không có bất kỳ một sinh linh nào có thể địch nổi.
“Ngươi… ngươi làm sao lại có được thứ sức mạnh này?”
Nhìn thấy được sức mạnh Tà Thân ở trên người của Triệu Vũ, trong thoáng chốc, biểu cảm trên gương mặt của tên thần linh bị ngưng tụ lại. Tâm tình của hắn cũng trở nên vô cùng phức tạp, không thể nào diễn tả bằng lời.
Mà Triệu Vũ thì không có thời gian để nói nhảm nhiều như vậy, sức mạnh Tà Thần đang không ngừng cuồn cuộn dâng trào, hắn cũng sắp không thể nào chịu đựng được nữa, cần phải đem chúng bộc phát ra bên ngoài.
“Giết!”
Chính vì thế, trong miệng của Triệu Vũ lúc này cũng bộc phát ra một tiếng gào thét trầm thấp, tràn đầy uy nghiêm và phẫn nộ. Toàn bộ lực lượng mạnh mẽ nhất mà hắn có thể phát huy ra được, lúc này đều xông thẳng ra ngoài, hướng về phía thân thể của tên thần linh kia đập mạnh.
Đùng…
“A a…”
Tên thần linh bị một kích mạnh mẽ đánh trúng, cả người hắn đều bị đánh bay ra ngoài, sắc mặt cũng trở nên vặn vẹo khó coi vô cùng. Nhưng biểu cảm trên khuôn mặt của hắn lúc này lại không phải là sợ hãi, cũng không phải tức giận, mà nó tràn đầy sự hưng phấn.
Toàn bộ xiềng xích ở trên người của tên thần linh đã bị đánh nát, ngay cả lồng ngực của hắn cũng bị hõm vào một cái hố sâu, có thể trông thấy được cả xương trắng và nội tạng bên trong.
Thế nhưng, tên thần linh này không có để ý đến vết thương ở trên người của mình. Hắn chỉ quỳ xuống trước mặt của Triệu Vũ, rồi sau đó kích động hô lên.
“Chủ nhân, ngài cuối cùng cũng trở về rồi! Ngài cuối cùng cũng trở về rồi!”
Nghe được âm thanh tràn dầy kích động lúc này của tên thần linh, động tác công kích tiếp theo của Triệu Vũ cũng ngưng lại.
“Chủ nhân, ngài không nhận ra được ta sao? Ta là Argus, ta là Argus Điên Cuồng, là hộ vệ trung thành nhất của ngài đây!”
Lúc này, Triệu Vũ mới bắt đầu nhìn kỹ lại người này, hắn phát hiện ra, trên người của kẻ này có rất nhiều con mắt đang dao động, vô cùng chăm chú mà nhìn về phía mình.