Dưỡng Long Hóa Thần - Mạc Ca
Chương 114: Còn chưa đủ tư cách để đe dọa ta!”
“Dám giết bảo bối của ta, hôm nay ta nhất định phải để ngươi đi xuống địa ngục!”
Oanh! Oanh!
Ma khí cuồn cuộn không ngừng, U Minh Thần Hỏa một thân năng lượng quỷ dị thiêu đốt. Mảnh đất ở bên ngoài vách núi, lúc này đã bị trận đại chiến của hai người đánh cho tan hoang khắp nơi.
Mặc dù nhờ có ma khí nên thực lực của Darkin đã gần chạm đến đẳng cấp Bán Thần. Nhưng ma lực ở trong người hắn, cuối cùng cũng chỉ ẩn chứa một chút thần lực ít ỏi được phân thân Huyết Ma Vương cố tình cài vào mà thôi. Nếu có thần lực chân chính, Darkin đã có thể chạm đến đẳng cấp Bán Thần từ lâu rồi.
Nhưng đáng tiếc, hắn lại không biết điều đó, vẫn luôn cho rằng Huyết Ma Vương sẽ thật sự ban sức mạnh cho hắn, mà không nghĩ đến linh hồn của hắn đang bị ma khí của Huyết Ma Vương làm cho nhiễm bẩn.
Phía bên kia, Triệu Vũ hiển nhiên cũng sử dụng ra sức mạnh của bản thân mình, đem Darkin kìm chế, không cho hắn có cách nào phá được thế công của mình.
Thật ra, nếu như lúc này Triệu Vũ triệu hồi ra sức mạnh của Tà Thần, kết hợp cùng với U Minh Thần Hỏa, hắn đã có thể đem Darkin chiến thắng dễ dàng rồi.
Chỉ có điều, hắn cảm thấy mình dùng đến lực lượng Tà Thần ở trên người kẻ này quá phí. Chỉ cần dùng đến U Minh Thần Hỏa, Triệu Vũ đã có thể tự tin đem Darkin cầm xuống.
Lại qua mấy trăm chiêu, thấy mình không cách nào đánh giết được Triệu Vũ, sắc mặt của tên Darkin càng thêm hốt hoảng.
“Hắn làm sao lại mạnh như vậy? Ngọn lửa ở trên tay hắn là đồ vật gì?”
Trong lòng âm thầm suy nghĩ, ánh mắt của Darkin càng thêm tỏ ra tham lam khi nhìn đến U Minh Thần Hỏa ở trên tay của Triệu Vũ.
“Kẻ này, sở dĩ mạnh như vậy, nhất định chính là nhờ ngọn lửa kia? Ta cho dù muốn đạt đến cấp độ Bán Thần, cũng cần phải tốn một đoạn thời gian cống hiến rất dài. Nếu như hiện tại có thể sở hữu ngọn lửa của hắn, có phải thực lực của ta cũng sẽ đạt đến trình độ Bán Thần rồi hay không? Đến lúc đó, có phải ta có thể giết được hắn, chiếm lấy sức mạnh của hắn?”
Càng nghĩ, trong lòng của Darkin càng thêm điên cuồng, cuồng phong lĩnh vực của hắn cũng bạo khỏi mà ra, quyết tâm muốn đem toàn bộ thân thể của Triệu Vũ cắt chém thành ra muôn mảnh.
Bị giam cầm ở trong lĩnh vực cuồng phong, quả thật Triệu Vũ hơi có chút bó chân bó tay, hắn dù sao cũng chỉ là một tên tu sĩ mới biết vào cấp bậc đại tông sư không được mà thôi, còn chưa tu luyện ra được lĩnh vực của mình.
Chính vì thế, Triệu Vũ chỉ có thể triệu hồi lấy U Minh Thần Hỏa, đem toàn bộ thân thể của mình bao vây lại trong đó. Cho dù cuồng phong của Darkin có thể dễ dàng giết chết một con ma thú cấp S, nhưng đối với Triệu Vũ, lại chẳng khác nào gió lạnh thổi qua người, sau đó liền bị U Minh Thần Hỏa đốt cháy, không còn lưu lại chút gì.
Thế nhưng, nhìn thấy một màn này Darkin không có sợ hãi, mà còn cảm thấy vô cùng vui mừng, trong miệng nhất thời nhịn không được phát ra một tiếng cười vô cùng hưng phấn.
“Ha ha ha, quả nhiên là nhờ có ngọn lửa này, mà ngươi mới mạnh như vậy. Rất tốt, rất tốt! Thứ đồ vật này, ta muốn! Ngươi cứ yên tâm đi, sau khi giết chết ngươi, lấy đi thần hỏa ở trên tay ngươi, ta sẽ đem nữ nhân kia của người thu làm sủng vật. Từ đây về sau, ả chính là nô sủng của ta! Ha ha ha!”
Nghe được tiếng cười cuồng vọng của Darkin, hai hàng lông mày của Triệu Vũ khẽ nhíu lại. Nhưng hắn đối với mấy lời này của gã, chỉ xem nhẹ không đáp.
“Hừ, phế vật ti tiện, ngươi tốt nhất là vẫn nên ngoan ngoãn giao ra thần hỏa cho ta đi, đừng nên chóng cự vô ích.”
Nhìn thấy Triệu Vũ không thèm đếm xỉa gì đến mình, lại lần nữa hướng về phía mình công kích tới, sắc mặt của Darkin liền trở nên dữ tợn, gằn giọng nói ra.
Đáng tiếc, Triệu Vũ đối với kẻ này đã bắt đầu hết đi hứng thú, ánh mắt của hắn liền trở nên băng lãnh.
“Chỉ là một kẻ nô bộc bị Ma tộc sai khiến mà thôi, còn chưa đủ tư cách để đe dọa ta!”
Chậm rãi nói ra lời này, khí thế trên người của Triệu Vũ bỗng dưng trở nên biến đổi.
Lúc này, ở phía sau lưng của hắn đột nhiên hiện lên hư ảnh của một tôn Tà Thần, sắc mặt vô cùng dữ tợn mà nhìn lấy Darkin.
Nhìn thấy một tôn ma ảnh có ba đầu, sáu tay, những cái răng nanh nhọn hoắc đang nhìn về phía mình, trong lòng Darkin bỗng dưng cảm thấy hốt hoảng.
Từ trên thân của hư ảnh này, Darkin cảm nhận được một thứ sứ mạnh làm cho hắn sợ hãi. Cảm giác này, giống như một đứa trẻ, nhìn thấy cha mình đứng ở trước mặt vậy.
“Dám giết bảo bối của ta, hôm nay ta nhất định phải để ngươi đi xuống địa ngục!”
Oanh! Oanh!
Ma khí cuồn cuộn không ngừng, U Minh Thần Hỏa một thân năng lượng quỷ dị thiêu đốt. Mảnh đất ở bên ngoài vách núi, lúc này đã bị trận đại chiến của hai người đánh cho tan hoang khắp nơi.
Mặc dù nhờ có ma khí nên thực lực của Darkin đã gần chạm đến đẳng cấp Bán Thần. Nhưng ma lực ở trong người hắn, cuối cùng cũng chỉ ẩn chứa một chút thần lực ít ỏi được phân thân Huyết Ma Vương cố tình cài vào mà thôi. Nếu có thần lực chân chính, Darkin đã có thể chạm đến đẳng cấp Bán Thần từ lâu rồi.
Nhưng đáng tiếc, hắn lại không biết điều đó, vẫn luôn cho rằng Huyết Ma Vương sẽ thật sự ban sức mạnh cho hắn, mà không nghĩ đến linh hồn của hắn đang bị ma khí của Huyết Ma Vương làm cho nhiễm bẩn.
Phía bên kia, Triệu Vũ hiển nhiên cũng sử dụng ra sức mạnh của bản thân mình, đem Darkin kìm chế, không cho hắn có cách nào phá được thế công của mình.
Thật ra, nếu như lúc này Triệu Vũ triệu hồi ra sức mạnh của Tà Thần, kết hợp cùng với U Minh Thần Hỏa, hắn đã có thể đem Darkin chiến thắng dễ dàng rồi.
Chỉ có điều, hắn cảm thấy mình dùng đến lực lượng Tà Thần ở trên người kẻ này quá phí. Chỉ cần dùng đến U Minh Thần Hỏa, Triệu Vũ đã có thể tự tin đem Darkin cầm xuống.
Lại qua mấy trăm chiêu, thấy mình không cách nào đánh giết được Triệu Vũ, sắc mặt của tên Darkin càng thêm hốt hoảng.
“Hắn làm sao lại mạnh như vậy? Ngọn lửa ở trên tay hắn là đồ vật gì?”
Trong lòng âm thầm suy nghĩ, ánh mắt của Darkin càng thêm tỏ ra tham lam khi nhìn đến U Minh Thần Hỏa ở trên tay của Triệu Vũ.
“Kẻ này, sở dĩ mạnh như vậy, nhất định chính là nhờ ngọn lửa kia? Ta cho dù muốn đạt đến cấp độ Bán Thần, cũng cần phải tốn một đoạn thời gian cống hiến rất dài. Nếu như hiện tại có thể sở hữu ngọn lửa của hắn, có phải thực lực của ta cũng sẽ đạt đến trình độ Bán Thần rồi hay không? Đến lúc đó, có phải ta có thể giết được hắn, chiếm lấy sức mạnh của hắn?”
Càng nghĩ, trong lòng của Darkin càng thêm điên cuồng, cuồng phong lĩnh vực của hắn cũng bạo khỏi mà ra, quyết tâm muốn đem toàn bộ thân thể của Triệu Vũ cắt chém thành ra muôn mảnh.
Bị giam cầm ở trong lĩnh vực cuồng phong, quả thật Triệu Vũ hơi có chút bó chân bó tay, hắn dù sao cũng chỉ là một tên tu sĩ mới biết vào cấp bậc đại tông sư không được mà thôi, còn chưa tu luyện ra được lĩnh vực của mình.
Chính vì thế, Triệu Vũ chỉ có thể triệu hồi lấy U Minh Thần Hỏa, đem toàn bộ thân thể của mình bao vây lại trong đó. Cho dù cuồng phong của Darkin có thể dễ dàng giết chết một con ma thú cấp S, nhưng đối với Triệu Vũ, lại chẳng khác nào gió lạnh thổi qua người, sau đó liền bị U Minh Thần Hỏa đốt cháy, không còn lưu lại chút gì.
Thế nhưng, nhìn thấy một màn này Darkin không có sợ hãi, mà còn cảm thấy vô cùng vui mừng, trong miệng nhất thời nhịn không được phát ra một tiếng cười vô cùng hưng phấn.
“Ha ha ha, quả nhiên là nhờ có ngọn lửa này, mà ngươi mới mạnh như vậy. Rất tốt, rất tốt! Thứ đồ vật này, ta muốn! Ngươi cứ yên tâm đi, sau khi giết chết ngươi, lấy đi thần hỏa ở trên tay ngươi, ta sẽ đem nữ nhân kia của người thu làm sủng vật. Từ đây về sau, ả chính là nô sủng của ta! Ha ha ha!”
Nghe được tiếng cười cuồng vọng của Darkin, hai hàng lông mày của Triệu Vũ khẽ nhíu lại. Nhưng hắn đối với mấy lời này của gã, chỉ xem nhẹ không đáp.
“Hừ, phế vật ti tiện, ngươi tốt nhất là vẫn nên ngoan ngoãn giao ra thần hỏa cho ta đi, đừng nên chóng cự vô ích.”
Nhìn thấy Triệu Vũ không thèm đếm xỉa gì đến mình, lại lần nữa hướng về phía mình công kích tới, sắc mặt của Darkin liền trở nên dữ tợn, gằn giọng nói ra.
Đáng tiếc, Triệu Vũ đối với kẻ này đã bắt đầu hết đi hứng thú, ánh mắt của hắn liền trở nên băng lãnh.
Lúc này, ở phía sau lưng của hắn đột nhiên hiện lên hư ảnh của một tôn Tà Thần, sắc mặt vô cùng dữ tợn mà nhìn lấy Darkin.
Nhìn thấy một tôn ma ảnh có ba đầu, sáu tay, những cái răng nanh nhọn hoắc đang nhìn về phía mình, trong lòng Darkin bỗng dưng cảm thấy hốt hoảng.
Từ trên thân của hư ảnh này, Darkin cảm nhận được một thứ sứ mạnh làm cho hắn sợ hãi. Cảm giác này, giống như một đứa trẻ, nhìn thấy cha mình đứng ở trước mặt vậy.