Dưới Bóng Cây Sồi - Kim Sooji
Chương 45
“Này, dậy đi, chúng ta vẫn chưa xong mà.” Riftan thì thầm bên tai Max, ngón tay bắt đầu vuốt ve hông cô, anh đè người lên, và mút nhẹ môi dưới của cô. Hai mắt Max khẽ chớp, mơ mơ màng màng nhìn anh. Anh di chuyển cô sang tư thế thoải mái hơn, lưng cô dựa vào giường trong khi anh đong đưa ở phía trên. Anh đứng dậy trước mặt cô, kéo áo sơ mi qua đầu rồi ném nó lên sàn. Cơ thể họ lại áp vào nhau lần nữa, khiến cô khẽ run vì thoải mái – hành động này dường như làm anh thấy vui vẻ hơn đôi chút. Anh dịu dàng nắm lấy mắt cá chân của cô, kéo một chân đặt lên vai, hai tay anh nắm lấy eo cô rồi bắt đầu di chuyển hông. Max rên lên sung sướng, mồ hôi lấm tấm trên làn da trần của hai người. Ánh mắt hai người nhìn nhau gợi cảm đến khó tin. Hơi thở của cô trở nên dồn dập khi nghĩ đến những gì mọi người sẽ nói về việc hai người đang làm. Cô nhớ lại lúc gặp vị linh mục, và được giảng dạy về cách cư xử đúng mực của một người vợ hiền lương. Cô đang sống đúng với chuẩn mực ấy sao? Dù là vậy, mọi suy nghĩ thoáng chốc đều biến mất hết khi Riftan đưa đẩy hông mình vào trong cô, tâm trí Max trở nên hỗn đỗn trước khoái cảm bắt đầu tích tụ sâu trong cô một lần nữa. “Ư…ừm….” “Nhìn hai tađi.” Riftan vừa gầm lên, vừa đung đưa ngày một nhanh và mạnh bạo hơn. Tay anh nắm chặt bàn chân trên vai mình, trong khi tay còn lại nắm lấy cằm cô, bắt cô nhìn vào nơi giao hợp giữa hai người. Cô nín thở trước cảnh tượng ấy. Nó quá xa lạ và đáng sợ, nhưng cũng thật cuốn hút. Anh thúc vào tận sâu bên trong cô. Bụng cô gồ lên rồi lại phẳng xuống theo mỗi đợt thúc khi bộ phận đó của anh nhấn vào các vách tường. Cô có thể cảm nhận được hơi nóng lại tăng lên thêm lần nữa … Cô bắt đầu vặn vẹo bên dưới thân anh, cố tìm một nơi nào đó để bấu víu. “Ư…Ừm…!” cô thở hổn hển, và nhắm chặt mắt lại, khi cằm cô bị nắm chặt. “Không được, đừng nhắm mắt, nhìn vào đây đi. Nhìn ta đang ở trong cô… rằng ta cô….ugh….” Riftan rên rỉ trong giây lát, khoái cảm lấn át mọi giác quan,nhịp đẩy của anh dần trở nên thô bạo và rối loạn. Mỗi giây trôi qua, anh lại càng thúc mạnh hơn, đẩy cô đến giới hạn mỗi khi ấn sâu vào tử cung của cô. Cô rên rỉ gợi cảm trong tay anh. Các động mạch trên cổ Riftan căng ra, anh tiếp tục cuộc làm tình thô bạo này. Max vừa muốn đẩy anh ra, khiến anh dừng lại, nhưng đồng thời, cô cũng muốn tận hưởng cảm giác lúc anh đong đưa vào trong sâu hơn nữa. Riftan cắn chặt răng, cảm nhận được khoái cảm đang trào dâng, bộ phận đó của anh cứng lại, các phần cơ nhạy cảm trước sự kích thích ấy. Max thấy mình như bị chẻ làm đôi khi anh tiếp tục nhịp độ đấy, thứ đó đang cọ xát bên trong cô, tạo ra sự ma sát ngọt ngào, tăng thêm khoái cảm.Cô siết chặt anh theo từng đợt thúc. Còn Riftan thì ra vào như muốn xé toạc cô ra, đảm bảo cô được nhào nặn hoàn hảo cho anh, và chỉ một mình anh thôi. Max bật tiếng nức nở, lấy tay che mặt khi cô bắt đầu cảm thấy cao trào của mình đang ngày một đến gần… Quá, quá gần rồi. Điều cuối cùng cô nhớ được là một thứ ánh sáng trắng chói lòa, cùng thứ cảm giác vô cùng ngọt ngào lướt qua trước khi cô bất tỉnh. Cuộc hoan ái thô bạo của hai người đã kéo dài suốt cả đêm. *** Khi tỉnh dậy, thứ đầu tiên cô cảm nhận được là tiếng mưa rơi rào rào đập vào ô cửa sổ. Đôi mắt Max mở trừng trừng, chớp chớp mắt cho tỉnh ngủ. Rồi cô lại nhìn ra dòng nước đang đổ xuống, làm mờ khung cảnh bên ngoài. Không khí se lạnh phả lên da khiến cô run rẩy, kéo chặt tấm chăn lên tận mũi, rúc vào cho thoải mái. Mãi cho đến lúc đó, cô mới nhận ra có thứ gì, bên ngoài tấm chăn, đang ôm lấy mình. Riftan lật người trong lúc ngủ, tay anh vòng qua bụng cô, kéo hai người lại gần nhau hơn. Một hành động nhỏ khiến cô thấy đỏ mặt, dựa lưng vào ngực anh. Max cảm thấy hai má cô bắt đầu ửng hồng trước sự tiếp xúc thân mật này, và càng thêm đỏ khi bàn tay đang đặt trên eo, bắt đầu vuốt lên trên, ôm lấy một bên ngực cô. Đôi chân đang chen giữa hai chân cô, cũng bắt đầu dụi dụi, cọ xát lên điểm ngọt ngào của Max. Cho rằng anh đãtỉnh rồi, Max quay mặt lại, nhưng anh vẫn đang say giấc nồng, anh vùi mặt vào gối hành động lười nhác, xen với tiếng ngáy khe khẽ. Trông anh lúc này thật ngây thơ, Max thầm nghĩ. “Ngây thơ ư…?” cô chớp chớp mắt trước những suy nghĩ bất ngờ vừa vụt qua tâm trí. Cô chưa từng nghĩ rằng mình có thể liên tưởng đến một từ như thế khi nhìn người đàn ông nằm bên cạnh này. Anh là định nghĩa trái ngược hoàn toàn với từ đó. Dù thế, cô vẫn bị mê hoặc mà nhìn chằm chằm vào nét mắt ôn hòa của chồng mình. Anh lúc nào cũng nghiêm nghị, lông mày luôn nhíu lại, khuôn mặt nhăn nhó như suy nghĩ gì nghiêm trọng lắm. Nhưng lúc này, trong giấc ngủ, mọi thứ thật nhẹ nhàng trừ cái mũi đang nhăn lại. Trông anh như một thiếu niên tuổi 20 ngây thơ, thuần khiết vậy. Cô kéo tay ra khỏi chăn, thản nhiên vuốt lên tóc anh. Riftan cựa mình, lẩm bẩm điều gì đó khiến cô đơ người, ngỡ rằng anh sẽ tỉnh dậy. Cô chờ một lúc,nhưng vẫn chẳng thấy gì cả. “Phù…” cô khẽ thở phào. Cô bỗng bị thôi thúc trước ham muốn được chạm vào khuôn mặt mịn màng của anh. Ngón tay cô chần chừ, dơ lên gần mặt anh, cố gắng đấu tranh lại ham muốn ấy. Tim cô đập nhanh hơn trước khoảng cách ngày càng gần của cả hai. Chưa kể, cô còn đang làm một hành động khá xấu hổ. “Ri, Riftan…đ,đừng ngủ nữa, chúng ta phải dậy thôi…” cô lắp bắp, cố đánh thức anh. Cô nhìn ra cửa sổ. Mưa vẫn đổ như trút nước, chẳng thể nhìn thấy được bầu trời quang đãng, nhưng cô biết rõ hai người đã ngủ trong phòng lâu lắm rồi. Như thể không muốn đánh thức anh, cô nhẹ nhàng xoay người, chui ra khỏi anh và xuống giường. Riftan lại lầm bẩm điều gì khó hiểu, mắt vẫn nhắm nghiền khi cô rời khỏi vòng tay anh. Cô phải kìm lại tiếng thút thít khi da mình va chạm vào người anh. Cả căn phòng ngập tràn mùi xạ hương và tình dục. Ga giường bị vấy bẩn, quần áo vương vãi khắp sàn nhà. Nhưng, cũng chẳng làm dịu được cơn nóng ngày càng tăng lên trong bụng cô. Cô thở gấp, co chân xuống dưới, rồi ngồi phịch lại xuống giường. cô đau không đứng dậy nổi. Mọi bộ phận của cô đều đang đau nhức do màn vận động kịch liệt của cả hai vào đêm qua. Cô cắn môi dưới, nhớ lại cách họ chạm vào nhau, những cảm giác lúc ấy. Mãi một lúc sau, cô mới nhận ra cái bóng phía sau đã biến mất. Điều đó chỉ có thể là.. Riftan dậy rồi. “Ri,Riftan…!” cô cất tiếng, nhưng chưa kịp kêu lên thì đã bị cái bóng ấy đẩy trở lại, nằm đè lên. Cô cảm nhận đôi tay to lớn, chai sạn đang chạm vào mông mình, chậm rãi nhào nặn khiến cô vặn vẹo. Hai tay xoa nắn rồi đẩy vào, kéo mông cô ra, chạm đến một lối vào khác của cô. Mặt cô áp lên gối, mông vểnh lên, cảm giác có vật gì đang đẩy vào, xoa xoa lên lỗ nhỏ của cô. Ngón tay cô nắm chặt lại thành nắm đấm khi anh chuẩn bị chu đáo cho cô. Mở hai chân cô ra vừa đủ trước anh đẩy vào trong.