Dược Thần
Chương 942: Không thể ngăn cản(1)
Tóc dài màu đen, mắt đen, trường bào nâu xám, lưng đeo hắc sắc trọng kiếm, hắn ngạo nghễ đứng trên thiên không, không nói thêm lời nào, lại phảng phất hóa thân thành duy nhất trong thiên địa, trường tồn từ viễn cổ.
- Kiệt…Kiệt Tư, Kiệt Tư đại nhân…
Bên trong Hỗn Loạn Thành không biết là ai ấp úng kêu lên, lời nói không được trọn vẹn nhưng giống như một dây dẫn nổ, phút chốc làm nổ tung cả tòa thành trì.
Oanh!
Tiếng gầm bỗng nhiên vang rền, thật giống như một ngọn núi cao lơ lửng trên không trung, bỗng nhiên mất đi cột trụ, từ vạn thước thiên không rơi xuống, đập trúng mặt đất, ầm ầm tứ tán!
Trùng kích lập tức lan tràn khắp cả tòa thành trì, khiến mọi người không chịu nổi trái tim co rút lại, vẻ mặt hoàn toàn cứng ngắc.
Kiệt Tư đại nhân…
Kiệt Tư đại nhân!
Là Kiệt Tư đại nhân trở về!
Người cầm quyền của Hỗn Loạn Lĩnh, hội trưởng Linh Dược Sư hiệp hội, chủ nhân ngày trước của Lôi đại nhân…
Toàn bộ dân chúng Hỗn Loạn Thành lập tức biến thành kích động, sắc mặt ửng hồng, trừng lớn hai mắt cơ hồ không cách nào hô hấp, chỉ sững sờ nhìn lên thân ảnh trên bầu trời.
Đó mới là lĩnh tụ đứng đầu chân chính của toàn bộ Hỗn Loạn Lĩnh!
Toàn bộ Hỗn Loạn Thành giờ khắc này triệt để sôi trào.
Thành trì đang tràn ngập không khí chán nản tuyệt vọng, hiện tại giống như tỏa sáng sinh cơ, thể hiện ra sức sống phồn vinh mạnh mẽ, bên trong thành trì vô số dân chúng đều cao giọng hoan hô.
Đơn giản là vì…
Hắn chính là Kiệt Tư đại nhân!
Vô tận hồi ức chỉ trong nháy mắt bốc cao trong đáy lòng dân chúng Hỗn Loạn Thành, cơ hồ toàn bộ dân chúng còn nhớ rõ năm đó Kiệt Tư đại nhân cùng Lôi đại nhân đại chiến cùng bốn hoàng linh sư tại Hỗn Loạn Thành, bộ dáng anh dũng vô địch.
Bọn họ vẫn còn nhớ rõ năm đó Kiệt Tư đại nhân vẫn còn là một thiếu niên, khi tiến hành linh dược quyết đấu cùng Bì Ai Nhĩ tộc trưởng Cư Lí gia tộc được nổi danh Hỗn Loạn Lĩnh đệ nhất linh dược sư, chế biến ra hoàng cấp linh dược tề dẫn phát ra thiên địa dị tượng.
Cho dù đối thủ hôm nay còn mạnh mẽ hơn mấy đại gia tộc năm xưa của Hỗn Loạn Thành, đối thủ đều là đế linh sư bát giai đến từ thập tam vương quốc.
Nhưng Kiệt Sâm xuất hiện với tư thái hoành không xuất thế, tư thế oai hùng đánh lui đám người Sử Lai Mỗ làm toàn bộ dân chúng Hỗn Loạn Thành đối với hắn tràn đầy tin tưởng.
- Sư phụ!
A Cơ Mễ Đức nghẹn ngào lên tiếng.
- Kiệt Sâm đại nhân!
Cam Đạo Phu kích động.
- Kiệt Sâm đại nhân!
- Kiệt Sâm đại nhân!
Lí Căn tộc trưởng, Mã Lợi Á trưởng lão, toàn bộ những hoàng linh sư của Hỗn Loạn Thành đều kích động kêu to.
- A Cơ Mễ Đức, sư phụ đã về chậm, chư vị, Kiệt Sâm đã về chậm!
Kiệt Sâm quay đầu nhìn qua A Cơ Mễ Đức, đáy mắt tràn đầy vui mừng, vài năm không gặp đại đệ tử của mình cũng không làm cho mình thất vọng, mà mọi người của Hỗn Loạn Lĩnh cũng không làm cho mình thất vọng.
- Hừ, Kiệt Tư Kiệt Sâm cái gì? Xú tiểu tử, ngươi chính là người đứng đầu Hỗn Loạn Lĩnh Kiệt Tư? Một tiểu oa nhi mà thôi, không biết các ngươi kích động cái gì!
Trên bầu trời, nhìn qua Kiệt Sâm Sử Lai Mỗ cười lạnh lên tiếng.
- Phụ thân, ngài thối lui một chút, có mấy thứ làm người sinh ghét đang có mặt chỗ này, quả thật làm người khó chịu, chờ con đuổi đi rồi lại cùng mọi người nói chuyện!
Nghe được lời nói của Sử Lai Mỗ, Kiệt Sâm lên tiếng với Lôi Nặc lập tức quay đầu, ánh mắt vốn ôn hòa liền biến thành lạnh như băng.
- Tiểu tử cuồng vọng, hôm nay ai thua ai thắng còn không nhất định đâu!
Trong miệng Sử Lai Mỗ phát ra tiếng cười lạnh, ánh mắt liếc nhìn mấy người chung quanh.
- Sưu! Sưu! Sưu!
Năm người Khang Đốn lập tức đem Kiệt Sâm vây quanh ở trung ương, sáu người đều bộc phát ra đế uy khủng bố.
- Kiệt Sâm…
Nhìn thấy một màn này, trên mặt Lôi Nặc không khỏi lộ ra tia ngưng trọng, đang định bay tới.
Khi nãy hắn bị sáu người vây công nên tổn thương nặng, tuy Lôi Nặc thật có tin tưởng với Kiệt Sâm nhưng dù sao đối phương có tới sáu người, Sử Lai Mỗ càng vô cùng cường đại, Lôi Nặc có thể cảm giác được trong cấp bậc đế linh sư cao cấp Sử Lai Mỗ cũng thuộc hàng cường hãn, làm cho người không khỏi lo lắng.
- Phụ thân, không cần!
Kiệt Sâm đưa tay ngăn Lôi Nặc tiến tới, trong mắt hắn hiện ra hàn quang lạnh băng:
- Mấy tôm tép nhãi nhép mà thôi, phụ thân hãy chờ xem con làm sao báo thù cho cha…
- Cuồng vọng!
Sử Lai Mỗ hét to, ngay lập tức xuất thủ.
Một cỗ uy áp cực lớn cường đại khó thể hình dung từ trên người Sử Lai Mỗ bộc phát lên, thổ hệ linh lực khủng bố cuồn cuộn bao phủ cả thiên địa, chiến đao rung rung nhắm ngay Kiệt Sâm chém tới.
- Đại địa áo nghĩa – Đao Phá Thương Khung!
Một đạo hắc sắc đao mang dài hơn mười trượng nhắm ngay Kiệt Sâm hung hăng bổ tới.
Khi Sử Lai Mỗ vừa ra tay, năm đế linh sư vây quanh đều dâng lên khí tức cường đại, gương mặt dữ tợn chém ra vũ khí trong tay.
- Phong hệ áo nghĩa – Viên Không Liệt!
- Thủy hệ áo nghĩa – Hồng Lưu Bôn Đằng!
- Kim hệ áo nghĩa – Vạn Kiếm Phá Không!
- Hỏa hệ áo nghĩa – Viêm Long Phần Thiên!
- Đại địa áo nghĩa – Hắc Ngọc Thương Trận!
Ngũ sắc hào quang bắn ra, Kiệt Sâm khi nãy ra tay cũng làm bọn hắn biết được tuy nhìn qua Kiệt Sâm thập phần trẻ tuổi nhưng thực lực thâm sâu khó lường, bởi vậy vừa ra tay liền thi triển sát chiêu, không hề có nửa phần lưu thủ.
- Oanh long long…
Sáu đế linh sư từng người thi triển tuyệt chiêu huyền ảo của chính mình, đồng thời nhắm ngay Kiệt Sâm công tới, đặc biệt là công kích của Sử Lai Mỗ, khí tức đủ vượt qua năm người khác, uy áp đáng sợ lan ra, vòm trời như muốn sụp đổ.
Nhìn thấy khí thế của sáu người, sắc mặt Lôi Nặc thoáng thay đổi, giờ phút này đối phương ra tay còn ngoan độc hơn trước đó đối phó với hắn, ngay cả hắn cũng không ngăn trở được một kích hợp lực của sáu người, hơn nữa Sử Lai Mỗ khi nãy còn chưa thi triển toàn lực, những người khác cũng không tới mức liều lĩnh dốc toàn lực xuất thủ như hiện tại, đối mặt với một kích kinh thiên kia Kiệt Sâm có thể ngăn trở sao?
Chẳng những là Lôi Nặc, trên mặt nhóm người A Cơ Mễ Đức cũng lộ vẻ lo lắng, thật sự uy áp của đám người Sử Lai Mỗ quá mức đáng sợ, chỉ xa xa đã cảm thấy làm người run rẩy.
Trên bầu trời, thân hình Kiệt Sâm bỗng nhiên động, cặp mắt bắn ra hào quang chói mắt, Linh Thần Quyết vận chuyển, Diệt Thần Sát Quyết cũng điều động, một cỗ linh lực khủng bố phóng lên trời.
- Thương!
Hắc sắc trọng kiếm sau lưng bay ra, trên người tản ra ngũ sắc quang mang, nhắm ngay năm đạo huyền ảo công kích bổ tới.
- Diệt Thần Sát Quyết, chiến lực gấp ba, ngũ hành pháp tắc, phá cho ta!
- Oanh! Oanh! Oanh!
Hắc sắc trọng kiếm của Kiệt Sâm bay tới đâu công kích của đám người Khang Đốn lập tức bị chém vỡ, căn bản không ngăn cản được mảy may, cuối cùng hắc sắc trọng kiếm cùng hắc sắc đao mang của Sử Lai Mỗ nặng nề va chạm vào nhau.
- Bồng!
Một màn khiến cho mọi người khiếp sợ xảy ra, bị hắc sắc trọng kiếm chém trúng, hắc sắc đao mang của Sử Lai Mỗ run rẩy không ngừng, ngay lập tức vang to một tiếng, biến thành thổ hệ nguyên tố tiêu tán trên không trung.