Dược Thần
Chương 89: Tấn cấp Linh đồ cao cấp
- Cuối cùng là Linh hoàn này đã hấp thụ của Linh thú nào? Kỹ năng của nó thật sự quá kinh khủng, rõ ràng có thể khiến cho một kẻ Linh đồ nhất giai đánh cho một Linh Sư trung cấp mất đi ý thức, còn có Kiệt Sâm tu luyện là Linh kỹ gì? Cấp bậc Linh đồ mà có thể ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ như thế, thậm chí còn có thể phá vỡ phòng ngự Linh đồ trung cấp của chính mình...
Trong lúc Bác Tát kinh ngạc, một đạo hắc ảnh nhanh chóng đuổi kịp Bác Tát đang bay ngược về phía sau. Bác Tát cắn răng, ngăn chặn máu huyết đang xung động trong cơ thể bắt đầu ở giữa không trung đấm mạnh vào bóng đen.
"Phanh! " "Phanh!"
Kiệt Sâm rơi trên mặt đất, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, mà Bác Tát thì cả người nện mạnh vào mặt đất, trong miệng phun máu điên cuồng.
Sắc mặt Bác Tát tái nhợt, hắn xoay người đứng thẳng lên, thân thể có chút loạng choạng, công kích vừa rồi của Kiệt Sâm dĩ nhiên làm cho hắn bị thương không nhẹ. Ánh mắt hắn nhìn Kiệt Sâm mang theo một tia cảnh giác.
Nhẹ nhàng vuốt vuốt ngực, chỗ bị Bác Tát đánh trúng, Kiệt Sâm nhếch nhếch khóe miệng, thân hình lần nữa tăng tốc, hai nắm đấm đánh về phía Bác Tát
"Phanh! Phanh! Phanh!"
"Phanh! Phanh!"
"Phanh! Phanh! Phanh!"
. . .
Tiếng va đập giữa hai người nhanh chóng vang lên, vô số quyền ảnh lập lòe, đối mặt với công kích của Bác Tát, Kiệt Sâm căn bản là không hề né tránh, lấy mạng đổi mạng mà phản kích. Nắm đấm Bác Tát ẩn chứa Linh lực tam giai trùng trùng điệp điệp oanh kích vào thân thể Kiệt Sâm, nhưng hắn hồn nhiên không thèm để ý.
- Không có khả năng, không có khả năng!
Trong miệng Bác Tát điên cuồng phun ra máu tươi, nhìn Kiệt Sâm bị mình công kích mà càng vẫn đánh càng hăng, trên mặt Bác Tát xuất hiện một tia hoảng sợ:
- Một Linh đồ, làm sao có thể trúng nhiều công kích của mình như thế mà không chết? Chính mình là Linh Sư trung cấp cơ mà.
- Băng Quyền! Bạo!
Nhìn Bác Tát trong hoảng sợ đã mất đi ý chí chiến đấu, Linh lực trong cơ thể Kiệt Sâm lập tức bắt đầu cuồng bạo, trùng trùng điệp điệp đánh lên người Bác Tát.
Bành, răng rắc. . .!!
Tiếng vang nặng nề trong cơ thể Bác Tát bỗng nhiên truyền ra, trên mặt hắn hiện lên vẻ hoảng sợ, thân hình căng cứng.
Phốc!!!
Một ngụm máu tươi xen lẫn nội tạng nghiền nát từ trong miệng Bác Tát phun ra, thân hình của hắn dần dần mềm nhũn.
Nhìn thi thể nhanh chóng mất đi sinh cơ, Kiệt Sâm thở hắt ra, vừa định chuẩn bị dẹp loạn khí huyết đang bốc lên trong cơ thể thì Linh lực trung cấp đột nhiên bùng phát.
- Đây...
Trên mặt Kiệt Sâm ngạc nhiên, sau đó lộ ra một tia cuồng hỉ, nhanh chóng ở dưới một cây đại thụ khoanh chân ngồi xuống.
Từng đạo Linh lực trung cấp trong cơ thể Kiệt Sâm thể điên cuồng vận chuyển, chậm rãi chuyển hóa, một tia Linh lực cường đại dọc theo kinh mạch tiến vào đến từng cái bộ vị trong thân thể Kiệt Sâm không ngừng cải tạo cơ bắp, xương cốt hắn. Dưới lực ảnh hưởng của nó, thân thể Kiệt Sâm dần dần chuyển biến...
- Hô!!!
Cũng không biết đã qua bao lâu, trong miệng Kiệt Sâm thở ra một hơi thật dài, hai mắt tại bỗng nhiên mở ra, một đạo tinh mang trong đôi mắt Kiệt Sâm lặng yên hiện lên.
Nắm thật chặt hai đấm của mình, tuy rằng vừa mới trải qua một hồi đại chiến, nhưng mà giờ phút này Kiệt Sâm ngược lại cảm giác trong cơ thể mình tràn đầy lực lượng.
- Rốt cục tấn cấp tới cao cấp rồi.
Cảm nhận được Linh lực cường hãn trong cơ thể vận chuyển, Kiệt Sâm nhìn qua phương xa thì thào nói nhỏ nói, hai con ngươi lóe sáng giữa ánh hoàng hôn rực rỡ.
...
Cảnh ban đêm vô cùng yên tĩnh nhanh chóng bao phủ toàn bộ đại địa, trong bóng đêm yên tĩnh, ngoại trừ ẩn ẩn vài tiếng Linh Thú gào thét từ Linh Thú Sơn Mạch cách đó không xa ra thì toàn bộ trong thiên địa là một tràng cô tịch.
Trong tiểu trấn Khoa Đa. Một thân ảnh màu đen trong đêm tối như mực xuất hiện ở khu hoang dã phía đông trấn, sau mấy lần nhấp nháy, rất nhanh bóng đen đã tới chân tường của thị trấn.
Làm một người Mạo hiểm giả của Khoa Đa trấn, tới gần Linh Thú Sơn Mạch, ngẫu nhiên cũng sẽ có một ít Linh Thú trong lúc vô tình tiếp cận thị trấn nhỏ, vì phòng ngừa dân chúng bị Linh Thú công kích bị thương mà mọi người trong tiểu trấn đồng tâm hiệp lực đồng tâm hiệp lực xây một bức từng đá cao tới ba mét xung quanh trấn.
Đạo hắc ảnh kia dừng lại dưới chân tường một lát, sau đó cả người nhảy lên phía trên, trong nháy mắt đã lên tường thành, tiềm nhập một mảnh đen kịt của Khoa Đa trấn.
Đạo hắc ảnh kia đối với Khoa Đa trấn tương đối quen thuộc, thân ảnh trong hẻm nhỏ thuần thục lao vụt lên, sau khi tránh khỏi một đội hộ vệ tuần tra ban đêm trong trấn thì lặng yên tới nơi đóng quân của Mạo hiểm đoàn Cuồng Lang và nhẹ nhàng tiến vào.
Giờ phút này đã là sau nửa đêm, các đoàn viên sớm đã tiến nhập mộng đẹp, mà ngay cả hai gã thủ vệ thường trực trong sân cũng dựa người vào cây cột hậu viện, trong mũi phát ra thanh âm thở nhẹ. Với tư cách là mạo hiểm đoàn xếp hàng thứ nhất tại Khoa Đa trấn, hai gã thủ vệ ngủ vô cùng thoải mái, căn bản không thể tưởng được sẽ có người tới đắc tội với Mạo hiểm đoàn Cuồng Lang.
PHỐC. . .
Một thanh âm nhẹ nhàng vang lên, kiếm quang lóe sáng, một gã thủ vệ đang ngủ say lập tức phun ra một ngụm máu tươi. Trong giấc mộng tiến nhập vòng tay của tử thần.
Một cái tay khác đột nhiên siết chặt thủ vệ còn lại, do đột nhiên bị siết cổ, thủ vệ trong giấc mộng nhanh chóng bừng tỉnh, muốn há miệng kêu to, nhưng lại phát hiện cánh tay kia kềm chế không thể phát ra thanh âm nào.
- Nói cho ta biết, gian phòng của đoàn trưởng Cơ Vạn là chỗ nào?
Một thanh âm sâm lãnh nhẹ nhàng vang lên bên tai của thủ vệ.
- Ngươi. . .
Thủ vệ kia chỉ cảm thấy toàn thân không còn chút sức lực nào, dùng hết khí lực toàn thân lại chỉ có thể phát ra thanh âm nhỏ bé yếu ớt như muỗi vằn.
- Nói!
Thanh âm lạnh lẽo lại một lần nữa vang lên, cổ thủ vệ bị bóp mạnh hơn khiến cho hắn khó có thể hô hấp, gương mặt đỏ bừng.
- Trong hậu viện. . . Một. . . Bên trong . . . Một gian phòng ốc.
Thủ vệ kia trừng lớn hai mắt, sợ hãi nói.
- Rất tốt!!!
Người sau lưng phát ra thanh âm thoả mãn, ngón tay dùng sức một chút, răng rắc một tiếng, cổ tên thủ vệ lập tức bị gãy, đồng tử trong chốc lát thất thần và tối dần, đã mất đi ý thức.
Dưới ánh đèn ở hậu viện chiếu rọi, đạo hắc ảnh kia lộ ra khuôn mặt có chút non nớt, đương nhiên đó là Kiệt Sâm đi mà quay lại.
- Mạo hiểm đoàn Cuồng Lang các ngươi đã không buông tha cho ta thì đừng trách Kiệt Sâm ta tâm ngoan thủ lạt tiêu diệt Cơ Vạn, cũng coi như diệt trừ lo lắng cho phụ thân.
Nhẹ nhàng lẻn vào trong đêm tối, thân ảnh Kiệt Sâm trong bóng đêm như là một đầu cô lang tìm kiếm con mồi của mình.
Sau khi tiến vào viện, hắn đi thẳng tới gian phòng đầu tiên theo lời thủ vệ đã chỉ, nín hơi phóng xuất ra Linh thức hướng về bên trong dò xét.
Linh thức Kiệt Sâm phác hoạ ra, vị trí từng cái vật phẩm trong phòng rất rõ ràng, vị trí bên trái tận cùng bên trong phòng là một cái giường lớn, hiện tại trên giường có một người đang nằm phát ra hô hấp rất nhỏ.