Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Dược Thần

Chương 820: Linh dược sư cần cù nhất (1)



- Một Thải Hồng Tháp chỉ biết chiếm cứ tài nguyên, đem Thải Hồng Tháp trở thành nơi thu nhận, lại không có bao nhiêu cống hiến, linh dược sư như thế Thải Hồng Tháp ta không cần, chuyện trước kia ta mặc kệ, nhưng từ nay về sau, dựa theo cấp bậc khác nhau, linh dược sư mỗi tháng đều có định mức thuộc về mình, nếu như không hoàn thành, sẽ hủy bỏ toàn bộ phúc lợi.

Nếu như Kiệt Sâm ngay từ đầu nói như thế, chỉ sợ cả đại sảnh đã sớm nổ tung rồi, nhưng giờ phút này, không có người nào dám bạo động, thi thể của Ni Áo Bỉ nằm ngang trên đất, giống như nói cho bọn họ biết, vị thiếu niên hội trưởng thờ ơ lạnh nhạt này, rốt cuộc là nhân vật tàn nhẫn ra sao.

Nhưng trong mắt rất nhiều linh dược sư, đều toát ra biểu lộ nản chí, đối với quyết định này của Kiệt Sâm, trong nội tâm tràn ngập không cam lòng.

Rất nhiều người trong bọn hợ sở dĩ dừng lại ở Thải Hồng Tháp, trừ một nhóm người thật sự có cảm tình với Thải Hồng Tháp ra, còn một nhóm người, hoàn toàn là bị phúc lợi của Thải Hồng Tháp hấp dẫn, hôm nay Kiệt Sâm nói lời này, đã đánh đòn cảnh cáo với bọn họ, không ít linh dược sư cao đẳng đã đưa ra quyết định, nếu quả thật không có phúc lợi, đợi đến lúc hiệp nghị qua đi, sẽ rời khỏi Thải Hồng Tháp, chuyển qua Bác Nhĩ Đinh gia tộc ở Luân Đa hành tỉnh này.

Đến lúc đó, xem Kiệt Sâm này còn hung hăng càn quấy được không, dùng địa vị hèn mọn của Thải Hồng Tháp hôm nay tại Luân Đa hành tỉnh, nếu như không có phúc lợi cao hấp dẫn, căn bản không có linh dược sư nguyện ý ở chỗ này, đến lúc đó, đoán chừng Kiệt Sâm sẽ khóc chết đi sống lại, thật sự là người trẻ tuổi, không hiểu kinh doanh ah.

Một bên, Lỗ Nhĩ Tư ba người muốn nói cái gì, sau khi nhìn thấy gương mặt lạnh lùng của Kiệt Sâm, cuối cùng vẫn im lặng, cái gì cũng chưa nói.

Kiệt Sâm nhìn bốn phía, hắn tùy ý đọc qua tư liệu trong tay lúc trước, rồi sau đó ngẩng đầu, lên tiếng hỏi:

- Ai là Ngả Mễ Đặc?

Rất nhiều linh dược sư trong đại sảnh hai mắt nhìn nhau, qua vài giây, có một trung niên chừng ba bốn mươi tuổi đứng ra, có mái tóc quăng màu nâu:

- Kiệt Sâm hội trưởng, ta là Ngả Mễ Đặc!

Ánh mắt của Kiệt Sâm rơi vào người hắn, sắc mặt Ngả Mễ Đặc tái nhợt, nhưng còn có thể nhìn ra được, hắn đang kiệt lực bảo trì trấn tỉnh.

Một thân linh dược sư bào chỉnh tề, mang theo vài phần khí chất của nhân viên thí nghiệm đặc biệt, đây là ấn tượng đầu tiên của Kiệt Sâm với Ngả Mễ Đặc, thời điểm hắn xem tư liệu hưởng dụng tài nguyên và đóng góp cho Thải Hồng Tháp, thì Ngả Mễ Đặc này là người có cống hiến cao nhất của Thải Hồng Tháp.

Một ức tám trăm ngàn linh tệ, đây chính là tổng giá trị phối chế linh dược tề của Ngả Mễ Đặc trong một năm, mà tài nguyên hắn tiêu hao của Thải Hồng Tháp, cũng chỉ có tám trăm ngàn linh tệ, như vậy tính toán ra, một minh hắn mang lại một ức linh tệ cho Thải Hồng Tháp.

Đây là con số thu chi cao nhất của một linh dược sư của Thải Hồng Tháp trong năm trước.

Nhưng đây không phải mấu chốt, mấu chốt nhất, chính là Ngả Mễ Đặc chỉ là một gã ngũ giai cao cấp Linh Dược Tông Sư, chuyện này khó có được.

Tại Tư Đặc Ân đại lục, giá cả một lọ cao phẩm ngũ giai thượng phẩm linh dược tề, ước chừng năm trăm vạn linh tệ, nhưng bản thân Ngả Mễ Đặc mới đạt tới ngũ giai cao cấp Linh Dược Tông Sư, cho nên không có khả năng phối chế được cao phẩm ngũ giai thượng phẩm linh dược tề, hắn có khả năng phối chế ngũ giai thượng phẩm linh dược tề hắn là cực kỳ bình thường, giá trị cực lớn cũng chỉ ba trăm vạn mà thôi.

Một ức tám trăm ngàn linh tệ, điều này đại biểu Ngả Mễ Đặc, trong mười hai tháng này, phải mỗi tháng chế biến ra bốn bình ngũ giai thượng phẩm linh dược tề, thoạt nhìn không nhiều lắm, nhưng thực tế lại cực kỳ kinh người.

Bởi vì đối với một gã ngũ giai thượng phẩm Linh Dược Tông Sư mà nói, phối chế ngũ giai thượng phẩm linh dược tề, thật ra vô cùng cố sức, xác xuất thành công cũng cực thấp, thường thường phải lãng phí rất nhiều tài liệu, mới có thể chế biến ra một lọ linh dược tề.

Mà nếu như đem ngũ giai thượng phẩm linh dược tề đổi thành tứ giai thượng phẩm linh dược tề, thì có thể biểu hiện trực quan hơn, dùng một lọ tứ giai thượng phẩm linh dược tề có giá năm mươi vạn linh tệ, vậy Ngả Mễ Đặc trong một năm này, mỗi tháng phải phối chế ba mươi bình tứ giai thượng phẩm linh dược tề, một năm mới có được một ức tám trăm vạn linh tệ.

Vậy mỗi ngày hắn phải phối chế một lọ tứ giai thượng phẩm linh dược tề, đủ nói rõ hắn cần cù.

Số liệu như vậy, trong rất nhiều lục giai cấp thấp linh dược tôn sư ở đây đều không đạt được, ngay cả hai gã lục giai trung cấp thủ tịch linh dược sư còn lại cũng vậy, hàng năm phối chế linh dược giá trị cũng chỉ hai ức, nhưng tài liệu bọn họ tiêu hao, cũng ước chừng có giá trị này.

Cho nên, Kiệt Sâm phát hiện trong thời gian ngắn, vị Ngả Mễ Đặc này là linh dược sư có giá trị chế tạo cao nhất trong Thải Hồng Tháp này.

Hơn nữa, Kiệt Sâm còn phát hiện, mà Ngả Mễ Đặc chín tháng trong năm trước, tốn hao bảy trăm ngàn linh tệ, còn lại ba tháng, chỉ tốn hao một ngàn linh tệ, nhưng có thu nhập một ức tám trăm ngàn linh tệ, đây chỉ có chín tháng thôi, chuyện này làm cho Kiệt Sâm cảm thấy kỳ quái. xem tại TruyenFull.vn

Nhìn tư liệu tiêu hao tư nguyên của đám linh dược sư cao đẳng kia mà biết rõ, Kiệt Sâm đã giật mình.

Tại Thải Hồng Tháp, một gã ngũ giai cao cấp Linh Dược Tông Sư, hàng năm phối chế linh dược tề chỉ tiêu hao tám trăm vạn linh tệ, điều này cũng nói rõ, tài nguyên của Ngả Mễ Đặc này hàng năm cũng không đủ dùng, cho nên mấy tháng cuối cùng chỉ tiêu hao một ngàn vạn linh tệ, nhưng chính vì như vậy, trả lại cho Thải Hồng Tháp thu nhập một ức linh tệ, nếu như cho hắn nhiều tài nguyên hơn nữa...

- Ngươi tựu là Ngả Mễ Đặc? Ngũ giai cao cấp Linh Dược Tông Sư? Ngươi có tài nguyên tám trăm vạn linh tệ để dùng, nhưng từ biểu hiện trên tư liệu, chín tháng ngươi tiêu hết bảy ngàn vạn linh tệ.

Kiệt Sâm run lẩy bẩy trong tay tư liệu, vẻ mặt bình tĩnh hỏi.

Trên mặt Ngả Mễ Đặc trắng hơn trước, hắn sợ hãi nhìn Kiệt Sâm, rung giọng nói:

- Vâng, chín tháng ta chỉ tiêu hết bảy trăm ngàn, nhưng mấy tháng sau, chỉ phí phí không đến một ngàn vạn, không có vượt qua hạn ngạch tám trăm ngàn tài nguyên.

Âm thanh của hắn phát run, sắc mặt cũng có chút kinh hoàng, trắng bệch.

Nhưng mà, thời điểm này không có ai cười hắn, trên thực tế, vấn đề của Kiệt Sâm làm cho bọn cảm thấy không ổn, tiêu hao tuyệt đại đa số linh sư ở đây, đều là cực hạn cấp bậc của mình, có một ít người, còn lợi dụng các loại danh mục, hoặc nhiều hoặc ít vượt qua một ít, Kiệt Sâm nói chuyện trước kia hắn không quản, chẳng lẽ bây giờ lại thu về tính sổ?

Nếu quả thật muốn bổ cứu, siêu chi không phù hợp với hiệp nghị ký với Thải Hồng Tháp, nghĩ tới thủ đoạn của Kiệt Sâm lúc trước, sắc mặt không ít linh dược sư đều khó nhìn.

Chương trước Chương tiếp
Loading...