Dược Thần
Chương 752: Chạy trốn (2)
- Rống…
Hai đầu Thiết Giáp Bạo Long gào thét, đồng tử màu vàng nhạt lóe lên hàn ý lan tràn, đôi móng vuốt sắc bén nhắm ngay đầu Kiệt Sâm hung hăng chụp xuống.
- Xuy…
Không khí bị móng vuốt sắc bén của Thiết Giáp Bạo Long xé rách nổ vang, linh lực đáng sợ hung hăng đập về phía Kiệt Sâm.
- Cút ngay cho ta…
Trong miệng Kiệt Sâm gào thét, giờ phút này cũng không nhớ rút ra hắc sắc trọng kiếm, chỉ dùng một quyền nhắm ngay đỉnh đầu Thiết Giáp Bạo Long oanh tới.
- Oanh!
Một mảng lớn hư không hỏng mất, dưới một kích điên cuồng của Kiệt Sâm móng vuốt của Thiết Giáp Bạo Long lập tức bị oanh trúng nổ tung, một tảng lớn huyết nhục bay tứ tung trong bầu trời đêm, hai đầu Thiết Giáp Bạo Long đau đớn gào thét, thân thể cao lớn bay ngược ra ngoài.
- Rống! Rống!
Bởi vì cảm giác mê muội nên tốc độ giảm sút, lại bị hai đầu Thiết Giáp Bạo Long ngăn trở, bốn đầu Địa Long Vương bị thương truy kích theo sau, trong đó có hai đầu bị thương nhẹ đi tới trước mặt Kiệt Sâm, trong đôi mắt đỏ thẫm tràn đầy lửa giận, chiếc đuôi bao trùm long lân phảng phất như cự chùy xoay tròn nhắm ngay Kiệt Sâm hung hăng đâm tới.
Chiếc đuôi xoay tròn cao tốc trực tiếp xé rách không khí đem hư không đâm phá một lỗ thủng thật lớn, đánh úp về phía Kiệt Sâm.
Đồng thời xa xa…
- Rống! Rống! Rống!
Hơn mười đầu Địa Long Vương truy kích Huyết Tình Bạo Viên từ xa xa nghe được động tĩnh bên này, nguyên một đám từ xa xa lập tức điên cuồng bay tới, tốc độ cực nhanh làm người nghe kinh sợ, một khi Kiệt Sâm bị nhiều Địa Long Vương bát giai vây quanh, cho dù thực lực của hắn có cường thịnh bao nhiêu chỉ sợ cũng sẽ bị lập tức xé thành mảnh nhỏ.
Trong sơn cốc toàn bộ linh lực nguyên tố đều quay cuồng sôi trào, phong bạo đáng sợ ập về phía Kiệt Sâm, mấy chiếc đuôi mang theo áp khí làm hắn cảm thấy hít thở không thông.
Công kích của Địa Long Vương bát giai đế cấp cũng không phải Thiết Giáp Bạo Long có khả năng sánh bằng, ngay cả Huyết Tình Bạo Viên còn bị kích thương, uy lực lớn tới mức đủ sức đánh chết đế linh sư bát giai…
- Cút ngay!
Giờ khắc này trong đầu Kiệt Sâm như trống rỗng, hắn không nghĩ ngợi được gì, hắn cũng không cách nào suy nghĩ, đối mặt hai đầu Địa Long Vương công kích toàn bộ linh lực trong cơ thể Kiệt Sâm như thiêu đốt, cũng không hề có ý ngăn cản, tựa như tia chớp phóng ra ngoài cốc, cho dù tốc độ có nhanh bao nhiêu nhưng vẫn bị hai chiếc đuôi đánh trúng vào thân thể.
- Bồng!
Linh lực áo giáp ngoài thân Kiệt Sâm lập tức bị đánh vỡ tan tung tóe.
- Xuy xuy…
Chiếc đuôi bổ ra thân thể cường hãn của Kiệt Sâm, khảm nhập vào trong thân thể hắn, thậm chí còn chui vào tận trong xương cốt, máu tươi bay tứ tung, thân thể đau đớn nhưng hắn lại không hề có chút nhíu mày.
- Oanh!
Phảng phất giống như một viên thiên thạch, thân thể Kiệt Sâm không hề có chút ngừng lại, nhanh chóng xông lên trời cao, trên người hắn máu tươi giàn giụa, tốc độ nhanh tới mức làm người không thể tưởng tượng, ngay lập tức đã xông vào đêm đen như mực, sau đó hóa thành một đạo cực quang lao ra sơn cốc, biến mất trong bầu trời đêm mênh mông.
Nói đến thật chậm chạp, trên thực tế Kiệt Sâm hấp thu Thổ Linh Châu đầu óc bị mê muội, bị Thiết Giáp Bạo Long vây công, Kiệt Sâm ngăn trở, sau đó hai đầu Địa Long Vương đuổi tới, Kiệt Sâm không để ý tới bị kích thương trực tiếp lao vào trong bầu trời đêm, thời gian chỉ vài lần hô hấp, tích tắc thoáng qua…
Hiện tại hắn đã biến mất trong bầu trời đêm.
- Rống! Rống! Rống!
Vô số tiếng gầm rú phẫn nộ vang lên trong bầu trời đêm, bốn đầu Địa Long Vương cùng hơn mười đầu Địa Long Vương đuổi tới sau đó giờ khắc này đều điên cuồng, thổ hệ linh lực kinh người tràn ra rống giận xông về phương hướng Kiệt Sâm đã biến mất.
Nhưng Kiệt Sâm có được Thiểm Lôi Dực, Tật Phong dược tề, Hóa Long dược tề cùng ý chí cầu sinh, cuối cùng đã bộc phát ra tốc độ đạt tới đế linh sư bát giai đỉnh phong có khả năng đạt tới cực hạn, tuy Địa Long Vương là linh thú bát giai nhưng lại không am hiểu tốc độ, hiện tại chỉ đành phẫn nộ nhìn quanh trên bầu trời tìm kiếm thân ảnh của Kiệt Sâm.
Nhưng hiện tại trừ phi có cửu giai thánh linh sư xuất hiện, nếu không chỉ sợ trong thời gian ngắn không có bất kỳ ai đuổi kịp được hắn.
- Rống! Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Hơn mười đầu Địa Long Vương đều xoay quanh, những đầu Địa Long Vương truy kích Huyết Tình Bạo Viên biết được Thổ Linh Châu đã bị đoạt đi, mỗi một đầu đều phát ra tiếng rống giận dữ tê tâm liệt phế, xa xa, hơn mười đầu Thiết Giáp Bạo Long thất giai căn bản không dám dựa tới gần, chỉ lơ lửng phía xa thân hình run rẩy.
Nhưng chúng cũng biết rõ, bảo bối bên trong sơn cốc đã làm cho chúng cảm thấy vô cùng thoải mái trong những năm gần đây đồng thời giúp thực lực của chúng tăng lên rất nhiều, không ngờ đã bị nhân loại đáng hận kia cướp đoạt bỏ trốn.
Màn đêm bao trùm khắp nơi, đem cả thiên địa bao phủ thành một không gian đen kịt, bên trong bí cảnh thí luyện cánh rừng bao la bạt ngàn như một hắc sắc hải dương xa xa nhìn lại không thấy giới hạn, vô số cây cối cao lớn như cự thú ẩn núp trong đêm tối, lộ ra diện mục vô cùng dữ tợn.
Một trận gió núi thổi qua, khắp núi rừng như sóng biển dâng trào phập phồng phát ra thanh âm xào xạc rầm rì như sóng biển, chẳng khác gì một đầu cự thú đang lướt trong đêm.
- Xuy!
Bên trên cánh rừng bao la bạt ngàn, đột nhiên vang lên tiếng xé gió kịch liệt, một thân ảnh từ xa bay nhanh tới, lam tử sắc lôi quang lóe lên không trung chợt tắt, cuối cùng chui vào bên trong khu núi rừng.
Nơi này là một khu núi vô cùng yên tĩnh, chỉ có loạn thạch mọc lên san sát như rừng, bên trong đêm tối tạo cho người ta cảm giác sợ hãi cực độ.
- Oanh!
Đạo thân ảnh kia vừa xông vào khu núi rừng cũng không hề có chút dừng lại, cả người đâm vào trong một khu vách núi loạn thạch, tạo thành một hố sâu hình tròn trên vách núi đá, một mực lan tràn đến tận sâu trong vách núi, sâu không thấy đáy.
- Hoa lạp…
Núi đá chấn động, mọt cỗ trùng kích từ tận sâu trong vách núi truyền đến, mấy khối đá lớn từ bên trên rơi xuống vừa vặn rơi vào hố sâu mà bóng người va chạm tạo ra kia, đem cửa vào che chắn hoàn toàn.
Trong núi rừng hết thảy đều khôi phục bình tĩnh trở lại, giống như chưa từng có chuyện gì phát sinh qua, chỉ còn gió núi không ngừng thổi mạnh phần phật khiến cho người có cảm giác vô cùng quạnh quẽ.
Tận sâu trong vách núi, một bóng người toàn thân đầy máu tươi, thần sắc tái nhợt, áo bào trên người tổn hại rách rưới, thân thể không tự chủ được không ngừng run rẩy.
Người này chính là Kiệt Sâm vừa chạy thoát khỏi Không Tịch Cốc, quần áo của hắn tràn đầy máu tươi, vết máu nhìn thấy thật giật mình, bị một chiêu công kích cuối cùng của hai Địa Long Vương hiển nhiên làm hắn bị trọng thương không nhẹ.
Kiệt Sâm từ trong Không Tịch Cốc chạy ra không kịp tìm kiếm địa phương an toàn, biết rõ bản thân mình không còn kiên trì được bao lâu, chỉ nhớ rõ phiến núi rừng lúc trước khi hắn phối chế Ngũ Hành Luân Hồi dược tề tựa hồ cũng không có linh thú gì cường đại, bởi vậy trực tiếp xông vào tận sâu trong vách núi nơi này.