Dược Thần
Chương 644: Thiên phú bí pháp
Linh lực khủng bố xé rách trời cao, hỏa hệ linh lực nóng rực không ngừng phun trào từ thanh trọng kiếm, hóa thành từng đạo hỏa diễm trùng kích về Kinh Giác Bạo Long.
Trong nháy mắt, hỏa hệ linh lực trong thiên địa đều cuồng nộ, một đầu hỏa diễm cự điểu như ẩn như hiện, hai con ngươi lạnh như băng nhìn phía Kinh Giác Bạo Long.
Đối mặt với uy thế kinh nhân của Kiệt Sâm, Kinh Giác Bạo Long vốn cũng không chú ý đến hắn, vốn chỉ hơi tức giận vì Bối Đế nhưng lúc này lại toát ra vẻ ngưng trọng.
- Rống!
Theo tiếng gào thét, đôi đồng tử màu vàng của Kinh Giác Bạo Long bắn ra hàn ý sâm lãnh, vô số kim hệ pháp tắc trong không khí hiển hiện, cấu trúc thành từng đạo phù văn phức tạp huyền ảo.
Cự trảo của Kinh Giác Bạo Long hoàn toàn biến thành màu vàng, kim hệ pháp tắc cùng phù văn lưu chuyển trên đó, giao kích với trọng kiếm của Kiệt Sâm.
Hai lực lượng khủng bố kinh nhân như hai luồng sao băng va chạm khiến không khí như bị đè ép lại.
- Âm ầm!
Năng lượng ngưng tụ bành trướng ra ngoài, ầm ầm nổ tung, núi cao sụp đổ, chấn động thẳng tới trời xanh.
Trong chớp mắt, đám Âu Văn như thấy thiên địa biến sắc, nhật nguyệt vô quang, hết thảy đều không còn hình dạng, chỉ còn một màu trắng xóa.
Kinh Giác Bạo Long cùng Kiệt Sâm phân biệt bắn ra hai bên, đồng thời hai tiếng nổ lớn vang lên bên người Kinh Giác Bạo Long, là hai trọng kình phía sau của Phượng diễm tam trọng sóng đã phát huy.
- Rống!
Kinh Giác Bạo Long thống khổ gầm rú, huyết nhục, lân phiến của nó bay tứ tung, một phần cơ bắp của nó biến thành thịt băm, nhìn hết sức kinh hãi.
Ở một bên khác, Kiệt Sâm cũng lui liên tiếp về sau hơn mười bước, tay phải khẽ rung lên, ẩn ẩn đau đớn.
Trong chiến đấu vài ngày trước, Kiệt Sâm một khi thi triển phượng diễm tam trọng sóng thì gần như không có một đầu Hoàng cấp linh thú có thể ngăn trở. Vốn Kiệt Sâm nghĩ, con Kinh Giác Bạo Long tuy lợi hại, nhưng trúng phải thì không chết cũng sẽ trọng thương. Tuy nhiên một kích phượng diễm tam trọng sóng của hắn lại không thể đánh chết con Kinh Giác Bạo Long, thậm chí hữu trảo của nó còn chưa tan nát mà chỉ trọng thương, mất đi chiến lực mà thôi.
Kết quả này khiến Kiệt Sâm tràn đầy ngạc nhiên, với thực lực của hắn hiện giờ, khi thi triển phượng diễm tam trọng sóng, thì thức thứ nhất đã đạt đến thất giai cấp thấp đỉnh phong, thức thứ hai là thất giai trung cấp đỉnh phong, thức thứ ba đạt tới thất giai cao cấp đỉnh phong nhưng lại chỉ tạo thành chút tổn thương với Kinh Giác Bạo Long.
Bất quá hắn cũng chỉ thoáng giật mình, sau đó biểu lộ vẻ hưng phấn.
Chính xác là hưng phấn vì gặp được đối thủ. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
- Ha ha, ha ha ha!
Kiệt Sâm ngẩng mặt lên trời cười dài. Từ sau khi tấn cấp thất giai Hoàng Linh Sư thì trong mấy ngày nay, Kiệt Sâm một đường hoành hoành trong phạm vi sơn mạch, đánh chết gần mười đầu Hoàng cấp linh thú, đều là một chiêu đánh chết, hoặc kết thúc đơn giản. Kiệt Sâm tối đa chỉ thi triển ra năm thành chiến lực, căn bản không thỏa sức, trong lòng rất ấm ức.
Trong thực tế, điều muốn làm nhất của một người nắm giữ bí pháp kinh người là gì? Dĩ nhiên là hảo hảo thi triển một phen, đại triển quyền cước, nhưng Kiệt Sâm trước đó hoàn toàn không có đất dụng võ.
Thực lực con Kinh Giác Bạo Long càng kinh người, càng khiến cho hắn kích động.
Đây là một loại tinh thần chiến đấu, không ngừng muốn thăng tiến mà một cường giả nhất định phải có.
Còn điều gì có thể sánh được với chuyện tìm được một đối thủ ngang cơ để quyết đấu?!
- Rống!
Thấy sự hưng phấn của Kiệt Sâm, con ngươi màu vàng lợt của Kinh Giác Bạo Long co rút, không còn giữ vẻ khinh thị, gầm lên giận dữ.
- XÍU...UU!!
Kinh Giác Bạo Long hóa thành một đạo lưu tinh màu vàng, nhắm ngay Kiệt Sâm.
Kim hệ pháp tắc vô tận đáp xuống, kim hệ linh lực nguyên tố không ngừng ngưng tụ, ẩn ẩn có cảm giác thực chất hóa. Con Kinh Giác Bạo Long này đã chạm tới một phần cánh cửa bát giai Đế Linh Sư.
- Ha ha!
Kiệt Sâm cười lớn, trong ánh mắt khó tin của đám Âu Văn, bay vút lên nghênh đón con Kinh Giác Bạo Long.
- Ầm ầm!
Linh lực phong bạo sinh ra khiến cây cối, nham thạch đều bị đánh thành bột mịn.
Thiên không như bị vò xé, kêu lên rào rạo như thủy tinh. Hai hình bóng một đen một vàng không ngừng va chạm trên không trung.
- Cái này...... Cái này......
Ba người Âu Văn, Phúc Khắc nạp, Bối Đế đều xem đến ngây người, trừng lớn hai mắt, khó khăn nuốt nước bọt.
Kiệt Sâm lúc này như một chiến thần vô địch, triển hiện thực lực kinh người trên thiên không, linh lực khủng bố không ngừng tán dật. Đám Âu Văn không chút nào hoài nghi, đối phương có thực lực đơn giản đánh chết bọn họ.
- Ầm!
Sau một lần va chạm kịch liệt, Kiệt Sâm cùng Kinh Giác Bạo Long như thiểm điện tách ra, phân biệt đứng yên trên bầu trời.
- Rống!
Kinh Giác Bạo Long gào thét, thanh âm phẫn nộ lẫn thống khổ. Ánh mắt của nó sớm đã mất đi vẻ trêu ngươi như khi nhìn đám Âu Văn, chỉ còn lại sự kiêng kị lẫn tức giận.
Trên người nó, vô số lân giáp vỡ tan, lộ ra từng khối cơ bắp đỏ au cường kiện, không ngừng tán xuất chấn động linh lực, máu tươi cũng nhỏ xuống dòng dòng, gai lưng cũng gãy không ít.
Đáng sợ nhất là hai chân trước cực lớn của nó hoàn toàn nát bấy, không ngừng co rút.
Kiệt Sâm đứng đối diện, trường bào rách nát, không ít chỗ thấm máu tươi, cũng không biết là máu của hắn hay do Kinh Giác Bạo Long lưu lại.
Dù khóe miệng Kiệt Sâm tràn máu nhưng trong mắt hắn lại lóe lên vẻ hưng phấn khó dấu.
- Rống!
Kinh Giác Bạo Long điên cuồng gầm lên, đôi đồng tử màu vàng lạt nhìn chằm chằm vào Kiệt Sâm, từng đạo bí văn màu vàng lưu chuyển trên thân thể, uy áp khủng bố lan tràn.
- Cái này......
Đám Âu Văn đang kích động thoáng cái ngây dại, trong cảm giác của bọn họ, khí thế Kinh Giác Bạo Long không ngừng tăng lên, thân hình từ chỗ dài 10m, cao tới ba mét, giờ ẩn ẩn rút nhỏ một phần.
- Đây là thiên phú bí pháp của Kinh Giác Bạo Long.
Đám Âu Văn đều biến sắc, một số linh thú cường đại thuộc quần chủng đặc biệt có cái gọi là thiên phú bí pháp.
Thiên phú bí pháp của Kinh Giác Bạo Long là huyết mạch cuồng bạo trong truyền thuyết, đây cũng là nguyên nhân trọng yếu nhất mà nó được gọi là Bạo Long. Một khi bộc phát, thực lực Kinh Giác Bạo Long nhất thời tăng lên thật lớn, một số Kinh Giác Bạo Long có huyết mạch thiên phú mạnh thậm chí có thể nhân đôi lực lượng, quả thực vô cùng kinh người.
Thiên phú bí pháp không phải linh thú nào cũng có được, cuồng bạo huyết mạch của Kinh Giác Bạo Long chỉ có vương giả trong Kinh Giác Bạo Long mới có. Thấy Kinh Giác Bạo Long thi triển ra thiên phú bí pháp, đám Âu Văn đang hưng phấn bỗng chốc lặng ngắt.
Đây chính là cuồng bạo huyết mạch có thể nhân đôi lực lượng, đừng nhìn vừa rồi Kiệt Sâm cùng Kinh Giác Bạo Long khó phân thắng bại nhưng hiện giờ thực lực Kinh Giác Bạo Long cơ hồ tăng lên gấp đôi, Kiệt Sâm sợ rằng cũng phải dữ nhiều lành ít.
- Kiệt Sâm, coi chừng!
- Kiệt Sâm, đây là thiên phú bí pháp của Kinh Giác Bạo Long, có thể lập tức tăng chiến lực bản thân lên gấp đôi!
- Kiệt Sâm, ngươi tranh thủ thời gian trốn đi!
Đám Âu Văn hét lớn, sợ Kiệt Sâm không rõ.
Trên bầu trời, Kiệt Sâm vẫn bình thản, cảm nhận được khí thế Kinh Giác Bạo Long không ngừng dâng lên, khẽ cười nhạt.
- Thiên phú bí pháp sao?
Kiệt Sâm lạnh nhạt, linh lực trong cơ thể lập tức dựa theo khẩu quyết Diệt Thần Sát Quyết vận chuyển.
- Rống!
Kinh Giác Bạo Long gào thét, cuồng bạo huyết mạch kích phát làm chiến lực của nó lập tức nhân đôi, ánh mắt vừa rồi nhìn Kiệt Sâm có chút sợ hãi, giờ chỉ còn lại vẻ giễu cợt lẫn lạnh lùng.
Trong tiếng gào thét, toàn thân Kinh Giác Bạo Long hóa thành một đoàn quang mang màu vàng, nhắm ngay Kiệt Sâm mà đến.
- Chết đi, nhân loại!
Trong đáy lòng ngầm thét, thân thể Kinh Giác Bạo Long như một cỗ xe tăng hạng nặng bắn tới Kiệt Sâm.
Ngay vào sát na nó sắp đánh trúng Kiệt Sâm, cặp mắt hắn chợt tuôn ra một đoàn tinh mang. Một khí phách Duy Ngã Độc Tôn bắn ra, chiến ý khiến người sợ hãi.
- Chết đi!
Kiệt Sâm quát lớn, trọng kiếm màu đen như trụ chống trời sập xuống.