Dược Thần
Chương 630: Sơ đấu tốc độ
- Như thế nào? Ba người các ngươi cũng muốn đi Thiên Tiệm Sơn sao? Có thêm hai người chúng ta, năm người là có thể xuất phát!
Nhìn thấy bộ dáng do dự của đối phương, Phúc Khắc Nạp lên tiếng.
Hắn biết rõ bình thường đi Thiên Tiệm Sơn cũng không có nhiều người, khó được tìm thấy tự nhiên phải tranh thủ một chút.
Nhưng Phúc Khắc Nạp cũng hiểu được thực lực của Kiệt Sâm chỉ là tôn linh sư lục giai cao cấp, khó tránh khỏi sẽ làm cho đối phương do dự cho nên cũng chỉ tận lực mời.
Ở đối diện, tráng hán khôi ngô nhíu mày, trong lòng cũng đang do dự tự hỏi lợi hại bên trong. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Đừng xem thân phận linh dược tôn sư lục giao cao cấp của Kiệt Sâm là vô cùng cao quý, cho dù là ở bên trong linh dược sư đệ tử cao cấp cũng đã là tồn tại cường đại, nhưng nhân vật như thế ở Linh Dược Sư Tháp có lẽ sẽ thật nổi tiếng, nhưng ở bên trong bí cảnh thí luyện sẽ không hấp dẫn người.
Phải biết rằng đại đa số linh sư có mục đích đi vào bí cảnh thí luyện đều là vì kiếm lấy điểm tích lũy cùng rèn luyện chính mình, địa phương bọn họ đi bình thường là xâm nhập khá sâu bên trong, thường xuyên sẽ có hoàng cấp linh thú thất giai qua lại, vô cùng nguy hiểm.
Ở tại loại địa phương này một khi gặp phải nguy hiểm, cho dù là chính bọn họ cũng khó bảo toàn bản thân, nếu như Kiệt Sâm là một hoàng linh sư đê cấp bọn họ sẽ không chút do dự đáp ứng, nhưng Kiệt Sâm chỉ là lục giai cao cấp, nếu gặp phải thời điểm chiến đấu căn bản không giúp đỡ được gì, ngược lại mọi người còn phải bỏ tinh lực ra chiếu cố cho hắn, đối với những người này mà nói thật sự là một chuyện được không bù mất, cho dù Kiệt Sâm có là linh dược tôn sư lục giai cao cấp chăng nữa.
Địa vị của linh dược sư tuy cao, nhưng còn chưa tới mức dùng tính mạng của mình ra kết giao.
Trong ánh mắt của mọi người, tráng hán khôi ngô chỉ thoáng do dự một lát cuối cùng trên mặt làm ra thần sắc quyết định, đem tay phải của mình đưa ra ngoài.
- Âu Văn, hoàng linh sư thất giai cao cấp, đệ tử cao cấp, hoan nghênh hai vị gia nhập!
Phúc Khắc Nạp nở nụ cười nắm tay đối phương.
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần thoáng mấp máy môi, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng cũng không nói ra, ở trong đội ngũ Âu Văn là đội trưởng, có quyền quyết định.
- Tốt rồi, nếu như tiểu đội chúng ta đã đủ người, như vậy hai vị khác cũng nên tự giới thiệu!
Phúc Khắc Nạp nhìn qua hai người khác lên tiếng nói.
- Thái Nhĩ Nặc Tư, linh dược tôn sư lục giai cao cấp, hoàng linh sư thất giai cao cấp, đệ tử cao cấp!
Thanh niên dẫn đầu lên tiếng, khóe môi mang theo vẻ cười, tràn đầy cao ngạo.
- Bối Đế, hoàng linh sư thất giai trung cấp, đệ tử nội môn!
Nữ tử xinh đẹp cũng bình thản lên tiếng, biểu lộ vẻ lãnh đạm, nhưng khi ánh mắt nhìn qua Thái Nhĩ Nặc Tư lại biến thành vô cùng nhiệt tình.
- Được rời, nếu đã nhận thức lẫn nhau, chúng ta lên đường đi!
Âu Văn lên tiếng.
Hắn cũng biết hai đồng đội của mình đối với việc mình lựa chọn đội viên cũng không được hài lòng, Phúc Khắc Nạp còn đỡ dù sao cũng là hoàng linh sư thất giai trung cấp, Kiệt Sâm thì có chút yếu kém rồi.
Nhưng Âu Văn cũng có lo nghĩ của mình, hắn nhìn ra được Phúc Khắc Nạp là một thổ hệ linh sư, ở địa phương có thổ hệ nguyên tố nồng đậm như Thiên Tiệm Sơn cơ hội sẽ thuận tiện hơn rất nhiều, về phần Kiệt Sâm thực lực còn thiếu một chút, nhưng thời gian bọn họ chờ đợi trong bí cảnh đã không còn bao lâu, không còn biện pháp nào khác chờ đợi lâu hơn được nữa.
Sau thoáng thương nghị đơn giản, năm người đăng ký xong liền rời khỏi Thí Luyện Trấn, tiến nhập vào địa phương nguy cơ trùng điệp trong bí cảnh thí luyện.
Thông qua trao đổi, Kiệt Sâm hai người cũng biết nguyên nhân ba người Âu Văn đến Thiên Tiệm Sơn, ba người vốn cũng không phải chung một đường, Âu Văn và Bối Đế vốn quen biết từ trước mà Thái Nhĩ Nặc Tư chỉ là vừa gia nhập không lâu.
Là một linh dược tôn sư lục giai cao cấp, còn là hoàng linh sư thất giai đê cấp, đương nhiên Âu Văn cùng Bối Đế luôn muốn kết giao với Thái Nhĩ Nặc Tư, mà lần này đi Thiên Tiệm Sơn là vì Thái Nhĩ Nặc Tư muốn tìm kiếm tài liệu linh dược thổ hệ, muốn nếm thử cách phối chế hoàng cấp dược tề thất giai, trùng kích vào linh dược hoàng sư thất giai đê cấp, vì vậy mới tìm hai người Âu Văn cùng đi.
Hai người Âu Văn đương nhiên thật cam tâm tình nguyện, một khi Thái Nhĩ Nặc Tư thành công phối chế ra hoàng cấp linh dược tề thất giai, tấn cấp linh dược hoàng sư thất giai thì có thể xin trở thành đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp, đối với bọn họ mà nói cũng có được chỗ tốt thật lớn.
Đi ra khỏi Thí Luyện Trấn, trước mặt Kiệt Sâm là một mảnh núi rừng rậm rạp.
Núi rừng mênh mông, màu sắc xanh tươi kéo dài một mảnh vô biên vô hạn, một biển xanh biếc gió thổi rì rào, đồ sộ làm người líu lưỡi.
- Chúng ta đi!
Trong nhóm người, Âu Văn khẽ quát, thân hình hắn bắn lên, linh lực hỏa hồng sắc lan tràn, toàn thân phóng lên cao.
- Sưu…sưu…
Hai tiếng gió rít truyền đến, trên người Bối Đế cùng Thái Nhĩ Nặc Tư tản ra linh lực hào quang phóng lên không, Phúc Khắc Nạp nhìn qua Kiệt Sâm lo lắng, chợt thấy Kiệt Sâm giãn ra hai đạo lam tử sắc lôi quang sau lưng, hai đạo lôi dực cực lớn mở rộng sau lưng hắn, cũng đã bay vút lên thiên không.
Phức Khắc Nạp yên lòng, tản ra thổ hệ linh lực cũng theo Kiệt Sâm bay lên bầu trời.
Nói thật ra, Kiệt Sâm chỉ là tôn linh sư lục giai cao cấp, tuy tiến vào Linh Dược Sư Tháp đều là thiên tài, linh kỹ phi hành cũng không ít, hơn nữa bên trong Linh Dược Sư Tháp, trung tâm giao dịch cũng có giao dịch phi hành linh kỹ, nhưng nếu như Kiệt Sâm không có phi hành linh kỹ trà trộn trong nhóm hoàng linh sư thật sự làm Phúc Khắc Nạp cũng không biết nên làm sao mới phải.
Trên bầu trời, mọi người lơ lửng.
Âu Văn liếc nhìn Kiệt Sâm, lên tiếng nói:
- Kiệt Sâm thi triển phi hành linh kỹ, tốc độ có lẽ sẽ chậm một chút, mọi người không cần phải gấp rút như vậy!
Lời vừa rơi xuống, Âu Văn dẫn đầu lao thẳng vào sâu bên trong núi, Thái Nhĩ Nặc Tư cùng Bối Đế đều đưa mắt nhìn qua Kiệt Sâm, mặc dù không nói gì nhưng thái độ trong mắt vẫn thật rõ ràng, sau đó hai người cũng hóa thành hai đạo lưu quang bay về phương xa.
- Kiệt Sâm, trên đường ngươi đi theo ta, không cần bay quá nhanh, hãy nhớ kỹ nếu như linh lực trong người chỉ còn lại chưa tới một phần ba thì nhất định phải dừng lại nghỉ ngơi, hãy nhớ bên trong bí cảnh thí luyện linh thú hoành hành, nếu để linh lực tiêu hao quá nhiều đối với ngươi mà nói thật sự quá nguy hiểm!
Phúc Khắc Nạp quan tâm lên tiếng.
Trong lòng Kiệt Sâm có thể cảm nhận được ý tốt của Phúc Khắc Nạp, nhưng hắn vẫn vô cùng bình thản.
- Chê ta phi quá chậm sao?
Khóe môi Kiệt Sâm nổi lên dáng tươi cười nhàn nhạt:
- Phúc Khắc Nạp, không cần lo lắng cho ta, chúng ta đi thôi!
Hắn vừa nói xong, Thiểm Lôi Dực sau lưng có chút chấn động, trực tiếp hóa thành một đạo lam tử sắc lưu quang bay vút về phương xa.
- Cái này…
Chứng kiến bóng lưng Kiệt Sâm nhanh chóng biến mất, hai mắt Phúc Khắc Nạp thoáng trợn tròn, với thực lực của hắn chỉ liếc mắt liền nhìn ra tốc độ hiện tại của Kiệt Sâm cho dù là chính hắn cũng không nhanh hơn được bao nhiêu.