Dược Thần
Chương 531: Tấn cấp lục giai trung cấp Tôn Linh Sư
khi hắn vận hành thì không ngừng vận chuyển trong kinh mạch của hắn, tại Xích Nhĩ hành tỉnh tấn cấp lục giai cấp thấp Tôn Linh Sư.
Khoảng cách Kiệt Sâm tại Xích Nhĩ hành tỉnh tấn cấp lục giai cấp thấp Tôn Linh Sư đã không quá nửa năm, trong nửa năm này thì ngày nào Kiệt Sâm cũng điên cuồng tu luyện, mà ở trong Thiên Khuyết Sơn Mạch một tháng này thì cũng làm hắn đạt tới lục giai cấp thấp Tôn linh sư đỉnh phong, chỉ thiếu một chút ít nữa là có thể đi vào lục giai trung cấp Tôn Linh Sư.
Ngày hôm nay, hắn chỉ thiếu một tia cơ hội, nhưng Kiệt Sâm tin rằng, dùng thiên phú của hắn, chỉ cần không xuất ra cái gì ngoài ý muốn, ít thì ba tới năm ngày, nhiều thì một tháng hắn tuyệt đối có thể tấn cấp lục giai trung cấp Tôn Linh Sư.
- Ân?
Trong lúc đó, đột nhiên Kiệt Sâm nhíu mày một cái, mà Khắc Lôi Nhã ngồi ở một bên cũng xoay đầu qua nhìn.
Chỉ thấy trong rừng núi cách đó không xa, một thanh niên một tay cầm chiến đao mái tóc xù đang điên cuồng chạy từ trong đó ra, trên mặt hắn tràn ngập lo lắng, lúc Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã phát hiện hắn thì tên thanh niên này cũng là chú ý tới Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã. Ánh mắt của hắn vốn tỏ ra lo lắng, lập tức trở nên mừng rỡ.
- Quá tốt, thật sự là quá tốt, đến lúc sau cùng rồi mà có thể để cho ta gặp được hai gã tuyển thủ này, hy vọng trên người hai người bọn họ sẽ có điểm tích lũy đủ nhiều!
Hai mắt của tên thanh niên tóc xù sáng lên, trong lòng vô cùng vui mừng, đồng thời cả người giống như thiểm điện phóng tới chỗ của Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã, chiến đao trong tay đưa lên, vô số linh lực lập tức ngưng tụ lại.
Tên thanh niên mái tóc xù này tên là Á Khắc, là một gã tuyển thủ đến từ vương quốc Lộ Bỉ Ni Nhĩ, có thực lực là lục giai cấp thấp Tôn Linh Sư.
Bên trong gần một vạn tên tuyển thủ thì người đạt tới cấp bậc lục giai Tôn Linh Sư chỉ có hơn một trăm người, chỉ cần vận khí không phải quá kém, lục giai Tôn Linh Sư, bình thường đều có thể đi vào top hai trăm, nhưng mà tên Á Khắc này lại là người đặc thù trong đó.
Trong một tháng thí luyện thì tên Á Khắc này gặp vô số bi kịch, thời điểm hắn sắp bước chân vào top hai trăm thì đều gặp phải cao thủ, rồi sau đó bị đoạt điểm tích lũy, trong một tháng thí luyện thì hắn có gần mười lần đạt gần tới top hai trăm nhưng tất cả đều bị té xuống. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Vào ngày cuối cùng này, vị trí của Á Khắc là đứng ở thứ hai trăm lẻ bảy, chỉ thiếu một chút nữa là có thể vào top hai trăm, đối với cái này thì trong nội tâm Á Khắc vô cùng tin tưởng, chỉ cần hắn tùy tiện cướp đoạt hai gã tuyển thủ, mặc kệ điểm tích lũy bao nhiêu thì hắn cũng có thể nhảy vào top hai trăm.
Thế nhưng mà bi kịch chính là, ngày hôm nay kể từ trưa đến giờ ở trong rừng núi thì ngay cả một tuyển thủ mà hắn cũng chưa gặp được, hôm nay khoảng cách chấm dứt thí luyện chỉ còn vài canh giờ, chuyện này làm cho trong nội tâm của hắn lo lắng như lửa đốt.
Đột nhiên, sau khi nhìn thấy hai người Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã thì trong lòng Á Khắc liền tỏ ra vui mừng, hắn không nói lời nào là trực tiếp phát động công kích mãnh liệt.
"Ầm ầm!"
Chiến đao vung lên giống như là một đạo lưu tinh màu hồng vạch phá chân trời, linh lực khủng bố ngưng tụ lại thành từng đạo hỏa hồng, chiến đao trong tay Á Khắc không ngừng lưu chuyển linh lực, khí tức cường hãn từ trên người hắn phát ra, nhắm về phía Kiệt Sâm mà bổ mạnh tới.
Trong không khí truyền đến những tiếng nổ, không khí đều bị bóp méo, đối với một kích của mình thì trong lòng Á Khắc vô cùng tin tưởng.
Nhưng mà làm hắn khó hiểu chính là, đối mặt với một đòn công kích cường hãn của mình thì một nam một nữ đối diện trước mặt giống như bị kinh ngạc đến ngây người, bọn họ ngơ ngác nhìn hắn công kích, ngay cả nửa điểm phản ứng cũng không có.
Ngay lúc chiến đao sắp bổ trúng vào người của tuyển thủ đối diện thì theo bản năng Á Khắc vội đem chiến đao của mình né tránh chỗ hiểm của đối phương.
Đúng lúc này, đột nhiên " Oanh" một tiếng.
Một đạo ô quang bỗng nhiên hiện lên trước mặt Á Khắc, không đợi hắn làm ra phản ứng gì thì một lực lượng cường hãn khó có thể chống cự bắt đầu truyền lên chiến đao của hắn, cũng truyền khắp toàn thân của hắn.
Linh lực khủng bố chấn động, thanh chiến đao trong tay Á Khắc trực tiếp bị ném bay ra ngoài, cả người hắn liền nện thẳng vào một góc đại thụ cách đó không xa, một tiếng "Oanh" thật lớn, cả đại thụ ầm ầm sụp đổ, bụi mù bay khắp nơi.
- Cái này... Cái này.
Cảm nhận được cơn đau kịch liệt từ ngực truyền đến, Á Khắc trừng lớn hai mắt, trong ánh mắt lộ ra vẻ khó tin, lập tức, một nụ cười khổ của hắn bắt đầu xuất hiện trên khóe miệng.
Hắn thế nào cũng không thể tin được, hiện giờ hắn đang đứng thứ hai trăm lẻ bảy, đau khổ tìm kiếm cả buổi, khó khăn mới tìm được hai gã tuyển thủ, vậy mà thực lực của hai người này lại mạnh như thế.
Lúc trước đúng là hắn không thấy rõ được đòn công kích của Kiệt Sâm, lấy thực lực lục giai cấp thấp Tôn Linh Sư của hắn, những tuyển thủ ở trong Thiên Khuyết Sơn Mạch thì gần một vạn tên, nhưng mà chỉ sợ cũng có không hơn mười tên có thực lực như hắn.
Nhưng vào thời khắc quan trọng này hắn gặp được quái thai, trong lòng Á Khắc không nhịn được mà muốn chửi mẹ nó, cái vận khí của hắn đúng là cực phẩm mà.
Cười khổ một tiếng, Á Khắc gian nan đứng lên, rồi sau đó lấy tinh tạp ở trên người mình ra, đưa cho Kiệt Sâm, đứng thứ hai trăm lẻ bảy, chỉ thiếu một chút nữa là có thể đứng vào top hai trăm, nhưng vào một khắc cuối cùng này lại thất bại trong gang tấc, trong lòng Á Khắc đắng chát, khó có thể nói nên lời.
Nhìn vào tinh tạp trong tay của Á Khắc thì Kiệt sâm lạnh nhạt lên tiếng nói:
- Thu hồi tinh tạp của ngươi lại, ngươi đi đi.
- Cái gì?
Á Khắc sững sờ, dương như không có nghe lời nói của Kiệt Sâm.
- Kêu ngươi thu tinh tạp lại rồi đi đi, thế nào? Chẳng lẽ ngươi không muốn sao?
Kiệt Sâm lên tiếng nói.
Lần này thì Á Khắc đã nghe rõ, dường như hắn không còn tin vào lỗ tai của mình nữa, Kiệt Sâm không cướp đoạt tinh tạp và tích lũy ở trong tay, điều này nói rõ hắn vẫn còn cơ hội, điều này làm cho nội tâm của Á Khắc có loại cảm giác từ địa ngục bước lên thiên đường, vô cùng mừng rỡ.
- Nguyện ý, nguyện ý, đa tạ các hạ, đa tạ các hạ
.
Á Khắc vội vàng thu hồi tinh tạp, nhặt thanh chiến đao cách đó không xa lên, sau đó vái hai cái thật sâu đối với Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã, quay người nhanh chóng rời khỏi chỗ này.
Nhìn bóng lưng Á Khắc rời đi, Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã đều cười cười.