Dược Thần
Chương 423: Xích Nhĩ hành tĩnh đệ nhất thiên tài
- Đại ca, tiểu tử kia tuy lợi hại nhưng bất quá ta thấy hắn cũng chỉ là dựa vào ưu thế có cái phi hành linh kỹ kia mà thôi! Căn bản không thể so sánh với đại ca được, đại ca dù sao cũng là đệ nhất thiên tài của Xích Nhĩ hành tỉnh chính ta mà!
Một thiếu nữ đứng bên cạnh thiếu niên kia nhịn không được dẫu môi lên nói.
Thiếu niên trông quý phái này tên là Cơ Lạc Tư, là nhi tử của A Lỗ Địch Ba năm nay chỉ mới có hai mươi ba tuổi nhưng đã đạt tới Lục giai Tôn Linh Sư sơ kỳ được mệnh danh là Xích Nhĩ hành tỉnh đệ nhất thiên tìa!
- Ngươi không hiểu đâu!
Thiếu niên lắc lắc đầu, phi hành linh kỹ tuy cường đại nhưng tốc độ phi hành không thể nào so sánh được với tốc độ của một Thất giai Hoàng Linh Sư, hơn nữa lúc trước khi Khoa Tư Hi Nhĩ phát ra công kích rõ ràng đã đánh trúng thiếu niên kia nhưng thiếu niên kia vẫn không hệ gục xuống, có thể ở dưới công kích của một Thất giai Hoàng Linh Sư mà như không có việc gì thì tuyệt đối không phải người bình thường có thể làm được.
Phải biết rằng, cho dù là Lục giai Tôn Linh Sư hậu kỳ khi đối mặt với một Thất giai Hoàng Linh Sư sơ kỳ cũng căn bản không có khả năng đào thoát! Vậy mà thiếu niên kia vẫn có thể thoát được dưới tay của Khoa Tư Hi Nhĩ!
Điều này nói rõ thiếu niên kia tuyệt đối không phải chỉ dựa vào phi hành linh kỹ không thôi!
- Chúng ta cũng đi thôi!
Thiếu niên quý phái lạnh nhạt lên tiếng, một nam một nữ bên cạnh hắn cùng với một người trung niên nữa lập tức đi theo phía sau hướng về phía sâu trong sơn lâm đi tới. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
Những Linh Sư còn lại cũng không vội vàng rời đi mà đang cố gắng tìm kiếm đội nhóm cùng đồng hành.
Bên trong Linh Trì bí cảnh này nguy cơ trùng trùng, những người này qua những con đường khác nhau cũng có biết được chút tin tức nên khi còn ở bên ngoài sớm đã liên hệ với nhau. Dù sao một đám người cùng nhau hành động thì xác suất sinh tồn vẫn cao hơn rất nhiều.
Xì xào bàn bạc một hồi, mọi người đều riêng phần mình tự động tán đi, hoặc là một mình, hoặc là một đội tiến vào trong khu rừng phía trước.
Căn cứ theo tin tức của những người đi trước thì Huyết Uyên linh trì nằm trên một ngọn núi trong khu rừng rộng lớn này, tại nơi này cho dù có địa đồ cũng vô dụng nên mọi người chỉ có thể dựa vào vận khí bản thân tiến về phía trước chậm rãi tìm tòi mà thôi.
Theo mọi người dần tản ra, khu rừng phía trước sau bao nhiêu năm yên tĩnh cũng bắt đầu náo động lên giống như một hồ nước yên ả đột nhiên bị khuấy động khiến cho không khí nơi này trở nên có chút khẩn trương gấp gáp.
Đương nhiên, dưới bầu không khí này còn ẩn giấu rất nhiều nguy hiểm, nhưng người ta thường nói cầu phú quý trong hiểm nguy nên cũng không ngăn cản được hứng thú đám Linh Sư đã tiến vào đây. Trong Linh Trì bí cảnh này linh thú rất nhiều lại được sinh hoạt trong môi trường linh nguyên tố nồng đậm như vậy thì bên cạnh đó cũng có không ít thiên tài địa bảo quý hiếm. Nếu may mắn có thể gặp được thì mặc dù không thể tiến vào chỗ sâu bên trong tìm kiếm Huyết Uyên linh trì cũng coi như đã kiếm được một vố lớn!
Mà ngay cả những người nhát gan không dám tiến sâu vào bên trong tìm kiếm cơ hội phát tài thì cứ việc ngồi ngay tại khu đất trống này tu luyện một đoạn thời gian đối với sự phát triển sau này cũng rất có lợi.
Nhưng tổng lại mà nói thì Linh Trì bí cảnh này mặc dù nguy hiểm rất nhiều nhưng cũng là một toà bảo sơn, chỉ cần có đủ vận khí và thực lực thì việc thắng lợi trở ra cũng không phải là khó khăn ...
Một nơi hẻo lánh trong Linh Trì bí cảnh ...
- Xuỳ ...
Một tiếng xé gió rất nhỏ vang lên, một thân ảnh màu đen từ trên trời giáng xuống, rơi vào bên trong đám cây cối rậm rạp xung quanh.
- Khục khục ...
Bóng người màu đen kia vừa chạm đất thì không nhịn được ho khan vài tiếng, một tia máu tươi từ trong khoé miệng của hắn chảy ra nhưng hắn dường như vẫn không hề phát giác mà dùng đôi mắt băng lãnh cảnh giác dò xét bốn phía xung quanh. Sau khi cảm giác không có nguy hiểm hắn mới tiến tới dưới gốc một cây đại thụ khoanh chân ngồi xuống.
- Tên Khoa Tư Hi Nhĩ này quả nhiên không hổ danh là một Thất giai Hoàng Linh Sư!
Bóng người màu đen kia lầm bầm cười khổ vài tiếng rồi từ trong người lấy ra một lọ trị liệu dược tề nhanh chóng uống vào.
Bóng người này không ai khác chính là Kiệt Sâm vừa chạy thoát khỏi sự truy đuổi của Khoa Tư Hi Nhĩ.
Lúc nãy khi vừa tiến vào Linh Trì bí cảnh này, Kiệt Sâm đã lập tức phục dụng mọt lọ Phong Trì dược tệ Lục giai Hạ phẩm. Lúc Khoa Tư Hi Nhĩ dùng kiếm quang công kích sau lưng Kiệt Sâm thì nhờ tác dụng của Phong Trì dược tề thi triển Lôi dực Kiệt Sâm mới có thể đẩy nhanh tốc độ cao hơn Thất giai Hoàng Linh Sư một chút mà thoát được công kích của Khoa Tư Hi Nhĩ.
Thực lực hiện tại của Kiệt Sâm so với lúc trước đã mạnh hơn không ít cho nên có thể phát huy tác dụng của Phong Trì dược tề mạnh hơn trước rất nhiều, tuy Kim hệ Linh Sư ở phương diện tốc độ là rất mạnh nhưng Kiệt Sâm dưới sự tri trì của Phong Trì dược tề thì tốc độ cũng thoáng chốc có thể vượt mặt được Khoa Tư Hi Nhĩ một chút.
Chỉ có điều, đạo công kích Khoa Tư Hi Nhĩ xuất ra lúc cuối kia vẫn khiến Kiệt Sâm bị thương không nhẹ.
Trước ngực Kiệt Sâm lúc này có một vết thương dài gần một thước, sâu gần một tấc lộ ra cả xương trắng bên trong, bất quá lúc này máu cũng đã ngừng chảy.
Khoa Tư Hi Nhĩ là một Kim hệ Thất giai Hoàng Linh Sư nên công kích của hắn xuất ra sắc bén cường hoành vô cùng, thời điểm kiếm quang sắp chém trúng người Kiệt Sâm thì Kiệt Sâm đã dùng kết giới kim hệ nguyên tố tán đi đại bộ phận uy lực nhưng kiếm quang kia vẫn có thể phá vỡ được phòng ngự của Kiệt Sâm thì có thể thấy được uy lực thực sự mạnh mẽ tới cỡ nào.
Đem trọng kiếm màu đen đặt ngang trên đầu gối, Kiệt Sâm lâm vào suy tư, dược lực nồng đậm của Lục giai trị liệu dược tề không ngừng phát huy tác dụng chữa trị vết thương trước ngực của Kiệt Sâm, đồng thời cổ quái lực màu đen trong cơ thể hắn cũng vận chuyển, rất nhanh vết thương của hắn đã khép lại.
Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, đôi mắt luôn nhắm chặt của Kiệt Sâm rốt cuộc cũng mở ra.
- Phù ...
Há miệng thở phào một hơi, trải qua một lúc trị liệu, thương thế trên người Kiệt Sâm mặc dù chưa hoàn toàn khỏi hẳn nhưng cũng đã lành lại tới bảy tám phần, ngay cã miệng vết thương khủng bố trước ngực hắn cũng đã khép chặt lại.
Nếu bàn về năng lực trị liệu thì cái thân thể này của Kiệt Sâm phải nói là cực kỳ khủng bố. Sau khi kiểm tra thoáng thương thế trên người, Kiệt Sâm lập tức đứng lên đưa mắt dò xét hoàn cảnh xung quanh một lần nữa. Vừa rồi hắn phải liên tục phi hành hơn trăm dặm khoảng cách mới dám tìm địa phương dừng lại mà hắn cũng chưa từng tiến vào Linh Trì bí cảnh này bao giờ nên cũng không biết được bản thân hiện tại đang ở nơi nào.
Bất quá, Kiệt Sâm có thể cảm nhận được ở phía đông bắc không ngừng truyền tới từng luồng Linh lực chấn động cực kỳ nhỏ.