Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Dược Thần

Chương 1850: 1850: Phong Hồi Lộ Chuyển2




Với thực lực Dược Thần của Kiệt Sâm, đừng nói là á thần dược tề, cho dù là thần dược chính thức hắn cũng có thể chế biến ra, nhưng cũng giống như lục phẩm trận pháp, tại Thiên Thần Giới thân phận Dược Thần thế nhưng còn thưa thớt hơn cả lục phẩm trận pháp đại sư, nếu như nói lục phẩm trận pháp đại sư xuất hiện có lẽ kinh động tới Thần Vương, như vậy Dược Thần xuất hiện sẽ làm toàn bộ mấy đại Thần Vương trên Thiên Thần Giới sẽ dùng tốc độ nhanh nhất đến mời chào.
Bởi vậy hắn chỉ chế biến ra á thần dược tề mà không phải thần dược tề.
Nhưng cho dù là á thần dược tề, cũng hoàn toàn có thể làm thực lực của năm người Xích Ký tăng lên thêm một đoạn, khiến cho bọn họ trong thời gian ngắn giao chiến cùng ba người Bảo Uy Nhĩ mà không rơi hạ phong chút nào, nếu như Kiệt Sâm tiếp tục chế biến ra thêm hai bình á thần dược tề, như vậy tình thế song phương thậm chí còn có khả năng lật ngược lại, trên bầu trời, Kiệt Sâm ngạo nhiên đứng thẳng, cuồng phong gào thét, mái tóc dài màu đen đón gió phấp phới, trường bào phần phật trong gió, toàn bộ Lôi Đình Đảo giờ phút này hoàn toàn yên tĩnh.
Năm người Xích Ký nhìn qua Kiệt Sâm, ánh mắt hoàn toàn ngây ngốc.
Đi theo Kiệt Sâm lâu như vậy, bọn họ chỉ biết tạo nghệ trên trận pháp của Kiệt Sâm vốn là đỉnh cấp Thiên Thần Giới, nhưng không nghĩ tới hắn chẳng những là trận pháp đại sư, còn là linh dược đại sư, hơn nữa phẩm cấp còn đứng đầu cả Thiên Thần Giới.
Trên Lôi Đình Đảo, tất cả mọi người đều ngẩng đầu muốn xem tình thế phát triển kế tiếp.
- Ngươi là á thần dược sư?

Trên bầu trời, ba người Bảo Uy Nhĩ nhìn qua á thần dược tề trong tay Kiệt Sâm, trong đôi mắt mạnh mẽ hiện lên tia kích động vô hạn, trong miệng lại bình thản lên tiếng hỏi.
Tuy tia kích động kia biến mất cực nhanh, thậm chí ngay cả năm người Xích Ký còn chưa kịp phát giác, nhưng sức quan sát nhạy cảm của Kiệt Sâm lại làm cho hắn rõ ràng cảm nhận được.
- Chẳng lẽ Bảo Uy Nhĩ bọn hắn có chuyện gì cần đến linh dược sư cường đại?
Một nỗi nghi hoặc chợt hiện lên trong nội tâm Kiệt Sâm, hắn gật gật đầu, nói:
- Không sai!
- Tốt!
Sắc mặt Bảo Uy Nhĩ bình thản, tựa hồ không chút biểu tình, nhưng tận sâu trong đáy mắt hắn hiện lên tia kích động đã sớm bán rẻ hắn trước mặt Kiệt Sâm từ lâu.
- Ta mặc kệ ngươi là ai, đến từ đâu, vốn ngươi giết đại lượng chiến sĩ của Lôi Đình Đảo chúng ta, còn phá hủy thật nhiều kiến trúc, Lôi Đình Đảo tất nhiên không thể tha cho ngươi, phải đem ngươi đánh chết, nhưng xem tại thân phận ngươi là trận pháp đại sư cùng linh dược đại sư, hiện tại ta có thể cho ngươi một cơ hội.
Thanh âm Bảo Uy Nhĩ lạnh lùng vang lên.
- Tộc trưởng đại nhân…
Sáu người Bác Tạp Y lập tức nóng nảy.
Nhưng Bảo Uy Nhĩ lại khoát tay chặn lại, ngăn trở bọn họ nói chuyện, nhìn chằm chằm vào Kiệt Sâm tiếp tục nói:
- Ta cho ngươi cơ hội chính là chỉ cần ngươi cùng thủ hạ của ngươi gia nhập Lôi Đình Đảo, trở thành tử bào trưởng lão của Lôi Đình Đảo, ta có lẽ tha cho các ngươi một con đường sống, nếu như không vậy thì chúng ta cứ đại sát một phen đi, tam đại gia tộc chúng ta cùng lắm thì tổn thất một ít cao thủ, ta cũng không tin sáu người các ngươi còn sống sót rời khỏi được Lôi Đình Đảo, hơn nữa ngươi cũng không biết bối cảnh của Lôi Đình Đảo chúng ta đi, ta khẳng định nói cho ngươi biết, mặc kệ sau lưng ngươi có thế lực gì, mặc kệ ngươi ở trong gia tộc có địa vị cao bao nhiêu, gia tộc các ngươi cũng sẽ không dám tới Lôi Đình Đảo trả thù!
Bảo Uy Nhĩ mười phần tin tưởng.
- Ngươi lựa chọn đi!
Bảo Uy Nhĩ nhìn chằm chằm vào Kiệt Sâm.
Trong lòng Kiệt Sâm khẽ động, sở dĩ hắn dám chém giết như thế mục đích cũng không phải thực sự muốn tàn sát hết Lôi Đình Đảo, mà là vì muốn dẫn xuất tam đại gia tộc, từ đó hiểu biết tin tức về Thánh Tộc, hôm nay Bảo Uy Nhĩ đưa cho hắn điều kiện lựa chọn lại vừa vặn cực kỳ hợp ý của Kiệt Sâm, bất quá ngay từ đầu Bảo Uy Nhĩ còn sát cơ tràn ngập, không chết không ngớt, nhưng ngay sau khi chính mình thể hiện ra thân phận linh dược đại sư, thái độ của hắn đã chuyển biến tới một trăm tám chục độ, thật sự làm trong nội tâm Kiệt Sâm cảm thấy thật cảnh giác, hắn nghi ngờ Bảo Uy Nhĩ tuyệt đối có ý đồ.

Trong lòng Kiệt Sâm có chút xoay chuyển, nói:
- Ta cùng thủ hạ của ta trở thành tử bào trưởng lão của Lôi Đình Đảo? Chẳng phải là chúng ta đã không còn có tự do sao?
Lời nói của Kiệt Sâm hoàn toàn hợp tình hợp lý.
Đối với một cao thủ mà nói, đặc biệt là trận pháp đại sư cùng linh dược đại sư, toàn bộ Thiên Thần Giới thật không biết có bao nhiêu gia tộc cùng thế lực cực lực ngấp nghé hắn, nhưng toàn bộ các gia tộc thế lực khi mời chào hắn chưa có chuyện muốn hạn chế sự tự do của hắn.
Dù sao những đại sư như vậy xem trọng nhất chính là sự tự do của mình, mà cao thủ cùng đại sư như Kiệt Sâm đặt ở bất cứ đại gia tộc nào bên ngoài đều là thành viên địa vị cao thượng, cũng không khả năng tùy tiện liền bị vây khốn cả đời trên Lôi Đình Đảo.
- Ha ha, ngươi yên tâm.
Bảo Uy Nhĩ nở nụ cười:
- Ta tự nhiên hiểu được băn khoăn trong lòng ngươi, ta cũng không muốn ngươi phải ở lại trong Lôi Đình Đảo cả đời, chỉ cần trăm năm thời gian là được.
- Trăm năm thời gian?
Ở bên cạnh nhóm người Bác Tạp Y ngây ngẩn cả người, ánh mắt nghi hoặc nhìn Bảo Uy Nhĩ, đối với tam đại gia tộc mà nói trăm năm thời gian thật sự là quá ngắn, đối với một thần cấp cường giả mà nói trăm năm thời gian căn bản không thấm vào đâu, chỉ thoáng chốc liền qua, Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng làm như vậy cơ hồ có cảm giác hướng đối phương thỏa hiệp.

- Trăm năm?
Trong lòng Kiệt Sâm khẽ động, trăm năm thời gian căn bản không dài, hắn hoàn toàn có thể tiếp nhận, nhưng tâm tư thoáng chuyển động, Kiệt Sâm biểu lộ ngưng trọng nói:
- Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng, thứ cho ta khó thể tiếp nhận, bởi vì ta còn có một chuyện vô cùng trọng yếu phải đi làm, chúng ta tới Lôi Đình Đảo mới ngày đầu tiên, nếu không phải bởi vì chiến sĩ tuần tra của các ngươi khiêu khích có lẽ ngày mai chúng ta sẽ rời khỏi Lôi Đình Đảo rồi, trăm năm thời gian đối với người thường mà nói không xem vào đâu, nhưng đối với ta căn bản khó có thể tiếp nhận.
Kiệt Sâm tiếc nuối lắc đầu, biểu tình như rất muốn tiếp nhận nhưng cảm giác lại vô cùng bất đắc dĩ.
Kiệt Sâm vừa nói ra lời này, bên dưới vô số du khách đều nghị luận ồn ào, bọn họ có thể cảm nhận được Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng đã có ý nghĩ muốn buông tha cho đối phương con đường sống, nhưng thanh niên tóc đen lại còn ngại trăm năm thời gian quá dài, đây quả thực là làm cho người ta không cách nào lý giải, chẳng lẽ thanh niên tóc đen thực sự muốn mạo hiểm tính mạng đại chiến một hồi?
Bảo Uy Nhĩ nhướng mày, một lát đột nhiên giãn chân mày, ánh mắt của hắn có chút nheo lại, nhìn qua Kiệt Sâm.
- Ngươi có chuyện gì gấp gáp? Được, tam đại gia tộc cũng không phải người không nói đạo lý, đã như vậy thì mười năm, chỉ cần ngươi nguyện ý trở thành tử bào trưởng lão tam đại gia tộc mười năm, chuyện này bỏ qua, không biết các hạ có ý định như thế nào?
Bảo Uy Nhĩ cùng hai tộc trưởng khác đều nhìn chằm chằm vào Kiệt Sâm.
- Chuyện này….


Chương trước Chương tiếp
Loading...