Dược Thần
Chương 1597: Đạt Được Truyền Thừa
Kiệt Sâm thật không ngờ mình ở bên trong Chiến Thần Tháp vẫn có thể tiếp nhận khảo hạch hơn nữa có được Chiến Thần Tháp hiệp trợ, tốc độ lĩnh ngộ kiếm ý trong hồ của hắn còn nhanh hơn trước đó rất nhiều.
Điểm này dù thế nào Kiệt Sâm cũng chưa từng nghĩ đến.
- Đã như vậy mình nên tranh thủ thời gian, kiếm ý bên trong hồ thật quá mức mênh mông, muốn triệt để tìm hiểu căn bản là chuyện không dễ dàng, hiện tại ta đã đến Thiên Thần Giới được hai tháng, thời gian của Lam Nguyệt Cổ Sâm chỉ còn lại không đầy mười tháng, nếu trong khoảng thời gian này ta không qua được khảo hạch của viễn cổ Kiếm Thần, vậy thì nguy hiểm!
Trong nội tâm Kiệt Sâm yên lặng thầm nhủ, đột nhiên ánh mắt của hắn trở nên vô cùng kiên định, hai mắt chậm rãi nhắm lại, bắt đầu toàn lực tìm hiểu cỗ kiếm ý mênh mông kia.
Oanh!
Kiếm ý khủng bố như thủy triều không ngừng tuôn qua thân thể Kiệt Sâm, làm cho hắn hoàn toàn đắm chìm vào bên trong.
Hoa lạp…
Trên mặt hồ, năm người Tu La cũng mở rộng thân thể, không tiếp tục dùng thần lực chống cự kiếm ý tràn vào, ngược lại nếm thử tiếp xúc, hơn nữa cảm ngộ kiếm ý kia.
Một ngày…
Hai ngày…
Một tháng…
Hai tháng…
Ngay khi Kiệt Sâm đang cảm ngộ kiếm ý, các nơi trong kiếm trủng từng trận chiến đấu cũng không ngừng tiến hành, rất nhiều Tinh Diệu thiên thần vì lợi ích của mình đều thi triển toàn lực chém giết đẫm máu.
Trong quá trình này, cũng có vài Tinh Diệu thiên thần đi tới tận sâu trong kiếm trủng, gặp được hồ kiếm ý, trong nội tâm vô cùng rung động, nhưng khi bọn hắn nhìn thấy trường kiếm màu lục trôi nổi sau khi Á Lệ Khắc Tây Tư đã chết quay trở lên mặt hồ, cũng có kẻ gan lớn cầm theo trường kiếm ý đồ đi vào trong hồ kiếm ý.
Đáng tiếc ngay khi họ vừa đi vào trong hồ, ngay lập tức liền bị năm người Tu La phát hiện, lập tức giết chết.
Hiện tại hồ kiếm ý đã trở thành chỗ độc chiếm của năm người Tu La, người còn chưa đạt tới thực lực Nguyệt Huy thiên thần nếu tiến vào tất nhiên sẽ bị bọn hắn công kích.
Sau khi liên tiếp giết chết ba bốn Tinh Diệu thiên thần, tuy trong nội tâm những Tinh Diệu thiên thần khác đều thật phẫn uất, nhưng cũng không thể làm gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn hồ kiếm ý mênh mông trước mặt sau đó đành phải rời đi, tiếp tục tìm kiếm bảo vật mà mình có thể lấy được bên trong kiếm trủng.
Cứ như vậy thời gian từ từ trôi qua, trong chớp mắt đã là nửa năm.
Hôm nay trong hồ kiếm ý, Tu La đối với việc lĩnh ngộ kiếm ý mạnh nhất đã có thể chìm xuống đến trăm thước, mà đám người Bác Tháp Mỗ Tư cũng đã xuống tới tám chín mươi thước để cảm ngộ.
Thân là cường giả kiếm đạo, bản thân có được kiếm ý, tốc độ cảm ngộ kiếm ý của Tu La nhanh hơn bốn người Y Ân không ít, tuy chỉ hơn kém nhau cự ly mười thước, nhưng hàm nghĩa đại biểu bên trong lại hoàn toàn khác hẳn.
Mà theo phương diện biểu hiện lực lĩnh ngộ kiếm ý của Tu La càng ngày càng mạnh, trong ánh mắt bốn người Y Ân nhìn về phía Tu La đã ngày càng trở nên bất thiện.
Tu La tự nhiên biết rõ nội tâm suy nghĩ của bốn người kia, lúc tu luyện cũng tách ra xa xa, có chút động tĩnh lập tức cảnh giác.
Nhưng ngay khi Tu La vừa trầm xuống thêm hai ba thước, sợ mình càng ngày càng cách xa hắn bốn người kia đã không còn lực nhẫn nại, hướng Tu La phát động công kích mãnh liệt.
Cho dù vị trí của Tu La bốn người kia còn chưa thể đạt tới, nhưng điều này cũng không đại biểu bọn hắn không thể công kích, bốn người liên tục công kích hắn, quấy rầy việc tu luyện của hắn.
Đối mặt công kích của bọn họ, Tu La chỉ có thể liên tục gào thét, tốc độ cảm ngộ lập tức giảm thấp xuống, thời gian dần qua liền bị bốn người kia đuổi theo.
Vì vậy cả năm người mỗi khi có ai cảm ngộ nhanh hơn, tiến độ lập tức vượt hơn người khác khá nhiều, sẽ bị cả đám công kích ngăn cản, tốc độ của năm người dần dần chậm lại, có đôi khi cho dù cảm ngộ xong rồi vẫn không dám tiến xuống bên dưới.
Nhưng cả năm người Tu La cũng không nghĩ tới chính là ngay khi bọn hắn chỉ lo kiềm chế lẫn nhau, chậm rãi cảm ngộ, ở tận sâu trong hồ kiếm ý, địa phương sâu gần ba trăm thước có một màn hào quang hình tròn màu trắng bao phủ đáy hồ, tản ra hào quang nhu hòa.
Mà trên màn hào quang, ở một địa phương hơn hai trăm thước một thân ảnh đang khoanh chân ngồi trong nước, đôi mắt nhắm lại, vẫn không nhúc nhích.
Đạo nhân ảnh này chính là Kiệt Sâm.
Lúc trước khi Kiệt Sâm bị năm người Tu La đánh vào sâu hơn trăm thước dưới hồ, hắn ở bên trong Chiến Thần Tháp không ngừng tu luyện, qua gần hai tháng được trợ giúp của Chiến Thần Tháp đã hoàn toàn lĩnh ngộ được kiếm ý ở chiều sâu này, ở thời gian kế tiếp hắn không ngừng tu luyện, mà Chiến Thần Tháp cũng không ngừng hạ thấp, theo lực cảm ngộ ngày càng sâu sắc của Kiệt Sâm đối với kiếm ý, tốc độ cảm ngộ cũng càng lúc càng nhanh, chỉ tám tháng Kiệt Sâm đã đi tới tận chỗ sâu nhất trong hồ, thấy được quang tráo màu trắng.
Bất quá một tầng cuối cùng này tựa hồ khó khăn thật lớn, khiến Kiệt Sâm bị đình trệ ở nơi này, vì muốn cảm ngộ kiếm ý thật rõ ràng hơn, Kiệt Sâm thu Chiến Thần Tháp để mặc cho kiếm ý bao bọc, cảm thụ càng thêm thực tế.
Cả người Kiệt Sâm ngồi xếp bằng trên màn hào quang, hồ nước ẩn chứa kiếm ý không ngừng lưu động, nhìn như bình tĩnh nhưng ngẫu nhiên lại phát ra kiếm ý khủng bố làm người không dám có chút khinh thường.
Cả người hắn lơ lửng trong hồ nước, bị kiếm ý không ngừng oanh kích, ngay hô hấp cũng ngừng lại, mạch đập chậm chạp như ô quy hô hấp, nhưng chỉ cần người đã lĩnh ngộ đại đạo pháp tắc sẽ phát hiện thân thể của hắn chẳng những không bị kiếm ý phá hủy, ngược lại sinh cơ ngày càng nồng đậm, một cỗ khí tức kinh người từ trong thân thể hắn chậm rãi phát ra, đó là kết quả độ dung hợp đã tới mức cao độ.
Kinh khủng nhất chính là làn da của hắn biến thành một loại màu sắc nhàn nhạt như ngọc thạch, thoạt nhìn cứng cỏi bền chắc, thần khí cắt lên cũng sẽ không bị xé rách.
Lúc này Kiệt Sâm phảng phất như đang tắm rửa trong gió xuân, linh hồn của hắn hoàn toàn cùng kiếm ý dung hợp vào nhau, thời gian dần trôi qua hết thảy trong hồ đều rõ ràng hiện ra trong đầu của hắn.
Lúc này linh hồn của hắn đã từ hình dáng như chất lỏng cô đọng thành một thanh trường kiếm sáng chói, hào quang sáng lạn từ trên thân kiếm không ngừng tách ra, giống như muốn phá tan cả đỉnh đầu, bắn thẳng thiên không, cùng vũ trụ mênh mông liên kết chung một chỗ, tản ra lực lượng rộng lớn.
Đây là biểu tượng khi lực lượng linh hồn cô đọng tới cực điểm đã sắp lột xác, chỉ chờ thêm một khắc cuối cùng phá kén thành bướm, đạt tới cảnh giới rất cao.
- Tâm sở tại, ý sở động, dùng kiếm vi thân, dùng thân vi thần, dùng thần vi ý, nhân kiếm hợp nhất, kiếm ý đại thành…
Hoa lạp lạp…
Tiếng nước chảy rốt cục dừng lại, Kiệt Sâm mở mắt, sinh cơ khổng lồ bỗng nhiên bộc phát, một cỗ lực lượng khủng bố tới mức tận cùng từ trong cơ thể hắn mạnh mẽ bộc phát, thân thể Kiệt Sâm đồng thời hướng bên dưới trầm xuống, hung hăng đụng vào trên quang tráo màu trắng bên dưới.