Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Dược Thần

Chương 1293: Di tích mở ra (2)



"Vèo! " "Vèo! " "Vèo!"

Tiếng xé gió kịch liệt vang vọng phía chân trời, giờ khắc này vô số cường giả giống như là châu chấu nhao nhao đầu nhập vào cửa vào di tích nhộn nhạo ánh sáng.

- Chúng ta đi!

Trong miệng Kiệt Sâm trầm thấp lên tiếng, thân hình cũng hóa thành một đạo cầu vồng, đối với cửa vào di tích bắn tới đầu nhập vào bên trong ánh sáng màu xanh da trời. Mà Khắc Lôi Nhã cùng Mỗ Nạp Đức cũng theo sát phía sau, hóa thành từng đạo thân ảnh mơ hồ, lướt vào trong lỗ thủng không gian.

Ông!

Một cỗ không gian chi lực kỳ dị lập tức xẹt qua thân thể của ba người Kiệt Sâm. Đám người Kiệt Sâm không ngờ cảm giác chính mình tựa hồ đi tới một cái không gian thần bí khác.

Ah!

Ách ah!

Sát!

Oanh!

Nhưng mà làm cho đám người Kiệt Sâm không có ngờ tới chính là, khi mấy người mới vừa tiến vào trong không gian thần bí là những thanh âm gào rú thống khổ giết chóc cùng với tiếng oanh minh bạo tạc nổ tung từ bát phương truyền lại. Đồng thời một đoàn sinh vật màu đen mang theo tiếng xé gió kịch liệt mạnh mẽ đánh úp về phía đánh úp về phía trước mặt Kiệt Sâm.

- Đây là cái gì?

Cho dù cho dù mới vừa tiến vào không gian thần bí này đã đụng phải công kích, nhưng là trong lòng của hắn thì không loạn chút nào, thủy không gian lập tức phóng thích, sau một khắc hắc sắc trọng kiếm trong tay không ngờ trùng trùng điệp điệp bổ vào phía trên bóng đen kia.

Tíu tíu!

Một tiếng thét chói tai thê lương vang lên bên tai Kiệt Sâm, máu tươi từ không trung rơi vãi. Kiệt Sâm này mới phát giác, một đầu Linh Thú loại cầm khủng bố dài đến mấy trượng bị trọng kiếm của mình bổ xuống không ngờ tách làm hai nửa. Lông vũ màu đen mang theo quang trạch kim loại như hoa tuyết từ không trung rơi xuống.

Sau khi xuất thủ, ánh mắt Kiệt Sâm mạnh mẽ nhìn phía bốn phía. Hắn phát hiện trước mặt mình là một rừng rậm Viễn Cổ phảng phất yên lặng từ vạn năm, những cây đại thụ cao lớn đâm xuyên mây. Đại lượng cường giả mới thông qua không gian lỗ thủng đều tụ tập tại nơi này. Nhưng mà ngoại trừ những cường giả này ra thì chung quanh tất cả mọi người là đại lưng linh thú loại ưng thân phát ra quang trạch kim loại.

Những Linh Thú này, số lượng đạt lại hàng trăm hàng ngàn đầu, toàn thân cương cân thiết cốt, lông vũ ngăm đen, lóe ra quang trạch. Chỉ cần huy động hai cánh là đơn giản có thể cắt toái hư không, khí tức khủng bố từ bốn phương tám hướng, vây quanh mọi người không ngừng phát động ra công kích mãnh liệt.

- Đây là. . . Bát giai Đế cấp Linh Thú đế Ưng thú!

Nhìn thấy bộ dáng của Linh Thú này, trong miệng Kiệt Sâm không khỏi giật mình lên tiếng.

Đế Ưng thú, bát giai Đế cấp Linh Thú ở bên trong bát giai Linh Thú, số rất ít Linh Thú quần thể, luận đơn thể thực lực Đế Ưng Thú trưởng thành chỉ tương đương với bát giai cao cấp Đế Linh Sư, cũng không đủ đáng sợ. Một gã bát giai đỉnh phong Đế Linh Sư, đều có thể kích sát, nhưng mà hôm nay, mọi người xuyên qua không gian phong ấn thì phảng phất lập tức đi tới sào huyệt của Đế Ưng Thú. Hàng trăm hàng ngàn Đế Ưng từ bốn phương tám hướng phát động ra công kích mãnh liệt nhất hơn nữa là đang lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng. Mãnh liệt như thế mãnh liệt như thế lập tức tạo thành đại lượng thương vong, không ít bát giai đỉnh phong, thậm chí còn cửu giai Thánh Linh Sư cường giả đều bị trọng thương, trong miệng phát ra tiếng hô thê lương cùng phẫn nộ.

"Oanh! " "Oanh! " "Oanh!"


. . .

Tiếng oanh minh đinh tai nhức óc không ngừng vang vọng phía chân trời, đi ngang qua ngắn ngủi bối rối, rất nhiều cường giả tiến vào bên trong di tích đều trấn định và bắt đầu phản kích.

Bầu trời tại thời khắc này đều bị tạo thành màu đen, linh lực đặc biệt cường đại phóng lên trời, khí tức đáng sợ truyền tới mỗi mộc góc nhỏ. Tiếng kêu thảm thiết của vô số Đế Ưng Thú vang vọng trong rừng rậm Viễn Cổ. Đại lượng thi thể nhao nhao vẫn lạc, thiết vũ ngăm đen đầy trời như là lông ngỗng không ngừng bay lả tả, trong không khí tán dật lấy từng đạo huyết tinh nồng đậm.

Trong một tràng diện huyết tinh, ba người Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã không có chút nào sợ hãi. Đế Ưng Thú mạnh mẽ như thế nào, cũng không khác bát giai Đế cấp Linh Thú, có thể kích sát bát giai đỉnh phong Đế Linh Sư, thậm chí cũng có thể đối với cửu giai cấp thấp Thánh Linh Sư tạo thành tổn thương, nhưng mà đối với Kiệt Sâm có thực lực Cửu Giai Trung Cấp Thánh Linh Sư mà nói, lại là không có nửa điểm uy hiếp.

"Vèo! " "Vèo!"

. . .

Đạo đạo nhân ảnh từ ở bên trong lỗ thủng không gian kia không ngừng đi vào, nhìn thấy một màn thảm thiết này. Không ít cường giả mới là bát giai đều không khỏi biến sắc, mà như Ngả Tát Khắc cùng Mại Khả Sâm cửu giai trung cấp Thánh Linh Sư cường đại lại đều lạnh lùng đưa mắt nhìn chiến trường huyết tinh, thân hình không có dừng chút nào, sau khi tiến lên trước tiên thoát khỏi công kích của Đế Ưng Thú thì xông vào ở chỗ sâu trong Viễn Cổ rừng rậm.

Cho dù là một ít cửu giai cấp thấp Thánh Linh Sư sau khi phục hồi tinh thần cũng đều kiệt lực mở một đường máu ở bên trong bầy Đế Ưng Thú, rồi sau đó nhao nhao biến mất trong rừng rậm Viễn Cổ.

- Nhiều Đế ưng thú bát giai như vậy, thật sự là kỳ tích, từ lúc di tích Chiến Thần mở lần trước đến nay thì chưa từng nghe nói qua sẽ gặp phải linh thú tập kích a?

Mẫu Nạp Đức lên tiếng, chợt ánh mắt nhìn về phía Kiệt Sâm.

- Kiệt Sâm đại nhân, Chiến Thần điện này ở trong rừng rậm viễn cổ, bây giờ chúng ta hãy đi tới, ngàn vạn lần không thể để Ngải Tác Khắc bọn hắn nhanh chân đến trước a!

- Ân!

Kiệt Sâm gật gật đầu.

Khi bọn hắn sắp rời đi...

- A!

Mọt bên, tiếng kêu thảm thiết quen thuộc lập tức hấp dẫn sự chú ý của Kiệt Sâm. Chỗ đó, thành chủ Bái Nhân Lý Hi thành Đoan Mộc Ung Châu cùng thành chủ Hắc Nhĩ Nặc Vĩnh Châu bị sáu đế ưng thú vây công. Không quản thực lực hai người bọn họ chỉ đạt đến bát giai đỉnh phong mà đế ưng thú tương đương với bát giai cao cấp. Nhưng dù sao thì linh thú không giống với nhân loại, nếu là sáu gã đế linh sư bát giai cao cấp thì căn bản Bái Nhân Lý Hi bọn hắn không có gì nguy hiểm nhưng dưới sự công kích mãnh liệt của sau Đế ưng thú, thành chủ Bái Nhân Lý Hi nhất thời không xem xét kỹ nên lập tức bị thiết trảo sắc bén của Đế Ưng thú kia gây ra một vết thương thật lớn.

Máu tươi từ đó điên cuồng phun ra, nhuộm hồng cả trường bào hắn.

Dưới tình huống như thế này, thành chủ Bái NHân Lý Hi cùng thành chủ Hắc Nhĩ Nặc lập tức hấp dẫn sự chú ý của hơn mười Đế Ưng thú chung quanh. Hơn mười con Đế ưng thú phát động công kích mãnh liệt nhất đối với hai người.

- Không tốt!

Thành chủ Bái Nhân Lý Hi cùng thành chủ Hắc Nhĩ Nặc kinh hô lên tiếng, sắc mặt tái nhợt một mảnh, mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Sáu Đế ưng thú bát giai đã khiến bọn hắn vô cùng mệt mỏi rồi mà thoáng cái đã là mười con, dùng thực lực bọn hắn thì căn bản không ngăn cản nổi, rất có thể sẽ phải bỏ mạng tại nơi này.

Đế ưng thú bát giai đầy trời, mang theo linh lực đáng sợ không gì sánh kịp hung mãnh xông về phía hai người, khiến bọn hắn chỉ cảm thấy một mảnh tro tàn trong đầu.

Chương trước Chương tiếp
Loading...