Đừng Để Mất Người Yêu Bá Đạo
Chương 10: “Một nửa là của đội trưởng.”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bắc Kinh.
Tại văn phòng tổng tài trụ sở chính của tập đoàn Vạn Đằng.
Ánh mặt trời ấm áp xuyên qua cửa kính thủy tinh lan ra khắp văn phòng,không gian trang hoàng mang cảm giác lạnh lẽo thêm vài phần nhẹ nhàng, cây xanh ở góc phòng cũng trở nên có sức sống hơn nhiều.
Bầu không khí trong phòng lại không tốt.
Nói đúng hơn là vô cùng gay go.
Tằng Phan bỏ văn kiện chuẩn bị ký trong tay xuống, nhắm mắt lại, mệt mỏi vuốt vuốt mũi của mình.
Một lúc sau, cô mở to mắt, nhìn thấy Tằng Vân đứng ngay ngắn trước mặt, bình tĩnh nói: “Anh nói cái gì?”
Tằng Vân là trợ lý đặc biệt do ba Tằng sắp xếp, là con trai của tài xế của ba Tằng, tính ra, cả nhà bọn họ đã ba đời làm việc cho nhà họ Tằng, rất được ba Tằng trọng dụng.
Tằng Phan cũng rất tín nhiệm anh ta.
Cho nên, cô mới khó tin mà hỏi.
Tằng Vân cũng biết ban giám đốc có bao nhiêu phần quá đáng, anh ta chỉ có thể kiên trì: “Chúng ta nhận được tin tức, chiều nay ban giám đốc sẽ tổ chức cuộc họp thường niên, tiếp tục phản đối thêm tiền đầu tư vào dự án [Du hành trên các vì sao]”
Tằng Phan không nghe nhầm, thiếu chút nữa ném cây bút máy trong tay. Nghĩ đến đây là quà sinh nhật Lạc Tử Khâm tặng, lúc này cô mới thả lỏng tay.
Cô nắm chặt cây bút máy, chặt đến nỗi đầu ngón tay trắng bệch, lúc này mới mạnh mẽ kiềm chế cơn tức giận trong lòng, nghiến răng, liền nói mấy tiếng: “Được lắm, bọn họ cũng thật can đảm!”
Tằng Vân cúi đầu, đứng im tại chỗ.
Anh ta theo Tằng Phan tiếp quản công ty, biết rằng đại tiểu thư rất xem trọng [Du hành trên các vì sao].
Là bộ phim điện ảnh đầu tiên về ngành khoa học viễn tưởng ở Trung Quốc, [Du hành trên các vì sao] có kịch bản tốt, có thị chúng tốt, chỉ thiếu vốn đầu tư thôi.
Dù sao, không một ai tin tưởng vào kỹ thuật điện ảnh lạc hậu của Trung Quốc có thể làm ra một bộ phim điện ảnh như vậy.
Đại tiểu thư rất tin tưởng, còn phê duyệt tài chính.
Kỳ thật Tằng Vân cũng rất tin tưởng, tuy rằng không nhìn thấy thành phiến, nhưng về phía đạo diễn và các diễn viên là được ăn cả ngã về không cũng phải cho phát hành bộ phim điện ảnh này, anh ta chỉ biết rằng bộ điện ảnh này không thể thua kém được.
Nhưng ban giám đốc lại đối đầu gay gắt với đại tiểu thư.
Bọn họ chỉ thấy báo cáo tài chính của kỳ trước là mấy trăm triệu tiền đầu tư, trong mắt bọn họ chỉ có thể thấy vô số đạo cụ không có giá trị………
Ngay lúc Tằng Vân đang thất thần, chuông điện thoại nội bộ trong phòng vang lên.
Tằng Phan hít sâu một hơi, nhấc điện thoại.
Trong điện thoại, là giọng cười ha hả của giám đốc Từ: “Tiểu Tằng à, mấy lão già chúng tôi có thương lượng một chút, cho rằng bộ điện ảnh [Du hành trên các vì sao] này được một mất mười, liền gọi điện thoại cho đạo diễn, cháu xem, cuộc họp thường niên vào chiều nay?”
Tằng Phan không nghĩ rằng bọn họ lại dám liên hệ đạo diễn để hủy bỏ đầu tư rồi mới thông báo cho cô biết, nhất thời cơn giận lên đến đỉnh đầu.
Cô giận dữ nhưng lại cười một cái, giọng nói lạnh như băng: “Nói xong rồi?”
Người ở đầu bên kia điện thoại không ngờ tới phản ứng của cô, không nói gì.
Nhưng mà Tằng Phan cũng không cho ông ta cơ hội tiếp tục, lạnh lùng nói: “Hội nghị thường niên chiều nay không cần tổ chức, nếu đã muốn hủy đầu tư, tôi cũng sẽ không truy cứu nữa.”
“Tôi sẽ dùng danh nghĩa cá nhân để đầu tư cho bộ phim điện ảnh này.”
“Rốt cuộc là ai nhìn nhầm, tôi nghĩ thời gian sẽ nói cho ông biết.”
Nói đến đây, Tằng Phan dừng một chút.
Cô quay lại, đứng cạnh cửa sổ, ở nơi cao nhất ngắm nhìn cả thành phố, đối với người bên kia đầu dây thì nhẹ nhàng mở miệng, “Người Trung Quốc chúng ta có câu ngạn ngữ, gọi là một chuyện không quá ba lần. Liệu ông có biết câu đó có ý nghĩa như thế nào không. Nếu ông không biết, vậy ông có thể đi hỏi đứa con trai duy nhất suốt ngày chỉ biết ăn chơi sa đọa của ông, hả?”
“Cô ——!! Cô uy hiếp tôi” Giám đốc Từ thở hổn hển giận dữ.
Tằng Phan như không nghe thấy lời ông ta nói, chậm rãi cúi xuống sửa lại cổ tay áo, “Giám đốc Từ, nhớ kỹ, sau này, gọi tôi là chủ tịch Tằng.”
Nói xong, cô không cho ông ta cơ hội phản bác, “ba” một tiếng cúp luôn điện thoại.
Tằng Phan đem toàn bộ sự giận dữ phát tiết, bây giờ mới bình tĩnh một chút, trong đầu nghĩ đến bộ phim điện ảnh mà mình đầu tư vào bị hủy một nửa vốn đầu tư, cơn giận dữ lại lên đến đỉnh đầu.
Đám người trong hội đồng quản trị này cậy già lên mặt, lớn tuổi rồi không thể nói là không có một nửa bốc đồng được, còn ngang nhiên ngán chân, cản trở cô.
Khinh thường cô là con gái duy nhất của nhà họ Tằng.
Thế thì đã sao?
Không có cô, chỉ dựa vào đám con cháu thế hệ hai được người trong hội đồng quản trị cưng chiều, ăn chơi sa đọa đủ thứ ở các câu lạc bộ đêm, mười cái Vạn Đằng cũng không chịu nổi sức ép như vậy.
Sớm đóng cửa để cho bọn họ ngồi ngoài đường, uống gió tây.
Càng nghĩ càng tức, Tằng Phan trực tiếp cầm áo khoác.
Tằng Vân thấy cô muốn đi, nhanh chóng chạy theo, muốn đi theo đại tiểu thư nhà mình.
Tằng Phan không quay đầu, mặc áo bành tô chỉnh tề, “Đừng đi theo tôi.”
Tằng Vân dừng bước, trơ mắt nhìn cô rời đi, mãi cho tới khi không nghe được tiếng giày cao gót nữa.
………
Tằng Phan nhìn thấy xe ô tô của mình trong gara của công ty, không do dự leo lên chiếc Ferrari màu đỏ.
Chiếc xe này là quà sinh nhật ba cô tặng, cô rất thích, nhưng bởi vì cảm thấy quá kiêu ngạo không phù hợp với hình tượng tổng tài bá đạo của cô, đặc biệt là sợ thành viên hội đồng quản trị công kích tuổi trẻ hừng hực, nên rất ít khi lái.
Bình thường đều đi xe thương vụ.
Bây giờ, cô không muốn nhẫn nhịn nữa.
Tằng Phan ngồi vào ghế lái, cũng không mở giảm xóc, trực tiếp đạp chân ga.
……….
Một tay Nhị bàn giữ chuột, một tay ôm túi đồ ăn vặt, cười tít mắt.
Anh ta sờ cái này, lại sờ cái kia, lúc này mới ngồi xuống chiếc ghế mềm mại, cảm thán: “Trời ơi, hôm nay là cái ngày gì vậy, có đồ ăn vặt có trò chơi, cứ như đang nằm mơ vậy.”
Nói xong, anh ta đem một túi chocolate to hình dáng kỳ lạ ôm vào trong ngực, “Tôi muốn ăn loại chocolate này từ lâu rồi, cuối cùng cũng có tiền để mua rồi!!”
Thẩm Hi ngồi bên cạnh anh ta, ngay cả mí mắt cũng không thèm động đậy, im lặng hút thuốc.
Châm lửa.
Nhị bàn bĩu môi ghét bỏ, “Người bình thường các cậu, không hiểu được sức hút của đồ ăn ngon!!”
Nói xong, Nhị bàn nhìn túi đồ mà Thẩm Hi mua về, phát hiện cả cái túi to như vậy mà lại toàn thuốc lá.
“Mẹ nó??? Cậu mua nhiều thuốc lá như vậy để làm gì???”
“Cậu đây là muốn phá hủy bầu không khí trong sạch của câu lạc bộ chúng ta sao!!!” Nhị bàn kêu la thảm thiết.
Thẩm Hi nhả ra một hơi, nhìn khói trắng tan dần trong không khí, lúc này mới mở miệng: “Một nửa là của đội trưởng.”
“……………” Nhị bàn kinh hãi.
Đội trưởng ác bá!! Không thể trêu, không thể trêu được.
Nhưng không được một lúc, anh ta nhịn không được lại nhìn vào cái túi to toàn thuốc lá kia: “Aida, nhiều thuốc lá như vậy, cậu và đội trưởng là muốn nhờ thuốc lá để thăng thiên sao??”
Thẩm Hi: “…………….”
Thấy Thẩm Hi không nói gì, Nhị bàn càng hăng hái, “Cậu và đội trưởng mỗi ngày đều tu tiên đến 4-5 giờ sáng, tiền điện của trung tâm cứ tăng liên tục!! Hai người như vậy thật là làm cho bọn tôi rất khó xử, lão đại còn chưa thống nhất giang sơn, phía đông còn có cây gậy Hàn Quốc, các cậu là hai đại tướng quân, nhưng đừng có mà chưa xuất sư đã hại chết bản thân!!!”
Mấy ngày nay Thẩm Hi đều liều mạng tập luyện cường độ cao, mỗi ngày chỉ ngủ có 3 – 4 tiếng, thật sự rất mệt mỏi.
Anh cư nhiên ngồi dựa vào ghế, mệt mỏi từ từ nhắm mắt lại.
Nhị bàn hết lần này tới lần khác huyên náo.
Thẩm Hi cảm thấy như có một con ếch đang oa oa oa bên tai.
Phương – Đường tăng – Anh Lãng – Nhị bàn lại đang nói không ngừng:
Nếu không phải Vu ca nhìn không quen người có cuộc sống tu tiên như vậy, không nên để cậu ra ngoài thuận tiện mua chút đồ, cậu cũng không phải là lớn lên trên ghế esport???”
Cuối cùng.
Thẩm Hi nhíu mày, vô cùng không kiên nhẫn nói: “Câm miệng, cút xa ra một chút.”
“Tôi sẽ đem lời anh vừa nói chuyển cho đội trưởng.”
Nhị bàn: “………………”
Nhị bàn mở to mắt kinh ngạc, vẻ mặt bị lừa đến không thể tin được!!
Xem như cậu lợi hại!!
Anh ta cười như không cười, nhếch miệng một cái, tạo nên biểu hiện lôi kéo, lúc này mới buồn bực mà đưa đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Ong ong ong ong.
Tiếng động cơ từ xa tiến lại gần.
Nhị bàn mở to mắt, một phen túm lấy tay của Thẩm Hi, vui mừng đến mức nói năng lộn xộn: “A a a a a a a a, mẹ ơi, trời ơi, cậu mau nhìn đi!!!”
“Kia là mẫu xe Ferrari mới nhất năm nay!! MONZA SP2 được khen là mẫu xe đẹp nhất năm nay!!!”
Nhị bàn nhìn lướt qua chiếc xe thể thao kia, tự ôm lấy ngực, ngã lên ghế không chịu đứng lên: “Đây là cái giá trị nhan sắc gì vậy? Màu sắc này! Đường cong nước chảy a a a!!! Chết cũng không hối tiếc!”
Thẩm Hi đem móng vuốt béo của anh ta trên tay mình kéo xuống, mặt không biến sắc nói: “Chết từ lâu rồi.”
“Giống như cùng cái xẻng xúc đất thành tinh.”
Nhị bàn:???????
Yêu quái xẻng xúc đất???
Anh ta ngơ ngác lúc lâu, mới ôm bụng cười ha ha ha không dừng lại được.
Tằng Phan hoàn toàn không biết rằng chiếc xe thể thao của cô lại bị liên tưởng là cái xẻng xúc đất thành tinh, hành động của cô như đang gọi nhân vật trong trò chơi quay về hẻm núi Summoner.
Thật sự là rất tức giận.
Cô vừa đến nhà liền gọi điện cho đạo diễn của bộ phim [Du hành trên các vì sao], tuy rằng tập đoàn Vạn Đằng không muốn đầu tư, nhưng cô là muốn dùng danh nghĩa cá nhân thay thế Vạn Đằng tiếp tục đầu tư.
Nhưng cô không biết rằng hội đồng quản trị bọn họ lại nói nhiều như vậy, rõ ràng là đạo diễn đang thiếu tiền thế nhưng lại không muốn tiếp tục nhận tiền đầu tư của cô.
Có tiền liền tiêu hết sạch.
Được thôi, có thể trong lòng những người có ước mơ đều có một chút giống nhau.
Tằng Phan nhiều lần can thiệp vào, lấy thêm tám ngàn lần dũng khí cũng cam đoan rằng sau khi bộ phim [Du hành trên các vì sao] được Điện ảnh và Truyền hình Vạn Đằng phát sóng sẽ thu về không ít hơn ba mươi phần trăm doanh thu, mới có thể khống chế cổ phần của [Du hành trên các vì sao], trở thành nhà đầu tư số một của tổ kịch bản bọn họ.
Tiền bạc nhiều thì không nói, người lấy tiền còn không tình nguyện nhận.
Tằng Phan có thể nghe ra, nếu tập đoàn Vạn Đằng bọn họ không nắm bắt được Điện ảnh và Truyền hình Vạn Đằng, kỳ sau sẽ thu được ba mươi phần trăm tại các rạp chiếu phim trên cả nước, đạo diễn còn không nguyện ý nhận tiền đầu tư của cô.
Rõ là………
Ngày chó!!!
Tằng Phan tức khí thành cá nóc, cái gì cũng không muốn, trực tiếp mở máy tính lên, đăng ký tài khoản LOL.
Lấy cái gì giải tỏa ưu phiền, chỉ có gọi về hẻm núi Summoner!!
Run rẩy đi, baba đến đây!!
*Chú thích: nguồn baidu
(1) 孤注一掷 [gu1 zhu4 yi1 zhi4] – được ăn cả ngã về không là một thành ngữ của Trung Quốc, có nghĩa là lấy tất cả sức mạnh cho cú đánh cuối cùng, ẩn dụ để sử dụng tất cả sức mạnh để thực hiện cuộc phiêu lưu cuối cùng trong thời kỳ khủng hoảng. Ban đầu được gọi là cờ bạc, bao gồm cả sự mơ hồ, từ “Tống Sử · Khấu Chuẩn Truyện”.
(2) 得不偿失 [de2 bu4 chang2 shi1] là một thành ngữ của Trung Quốc, có nghĩa là những lợi ích thu được không thể chịu được những mất mát phải chịu. Từ triều đại Tây Tấn – Trần Thọ, “Tam quốc – Ngô Tử – Lục Tốn truyện”: Quyền đánh thuế Ngọc Châu, không thể bù vào. Và đồng minh của Công Tôn Uyên, yêu cầu rời đi.
(3) 事不过三 [shi4 bu4 guo4 san1] – sự bất quá tam là thành ngữ Trung Quốc, có nghĩa là cùng một điều không nên nhiều hơn nhiều lần. Trích hồi thứ 27 trong “Tây du ký” của Ngô Thừa Ân.
(4) 倚老卖老 [yi3 lao3 mai4 lao3] – cậy già lên mặt: là một thành ngữ của Trung Quốc, có nghĩa là tuổi lớn, và giai cấp cũ. Coi thường người khác. (Nguồn: Baidu)
(5) 二世祖 [er4 shi4 zu3] – nhị thế tổ: tiếng Quảng Đông, thông qua đó, mọi người sẽ dành nhiều tài sản niềm vui; đặc biệt đề cập đến thế hệ trước của những người giàu mạnh, chỉ cần uống thế hệ tiếp theo của những đứa trẻ giàu có (anh chàng); nghĩa khác là tổ tiên thứ hai Huệ Khả. (Nguồn: Baidu)
(6) 娇生惯养 [jiao1 sheng1 guan4 yang3] – kiều sinh quán dưỡng: thành ngữ Trung Quốc. Hiểu nôm na là được yêu thương và chiều chuộng từ khi còn nhỏ. (Nguồn: Baibu)
(7) 商务车 [shang1 wu4 che1]: Xe thương vụ-MPV: Tên đầy đủ của MPV là Xe đa dụng, là loại xe đa dụng. Nó kết hợp các chức năng của xe hơi, xe ngựa và xe tải. Mỗi chỗ ngồi trong xe có thể được điều chỉnh và kết hợp theo nhiều cách khác nhau. Ví dụ, tựa lưng giữa có thể được quay xuống để trở thành một cái bàn. Ghế trước có thể xoay 180 độ. Trong những năm gần đây, MPV có xu hướng được thu nhỏ, và cái gọi là S-MPV đã xuất hiện và S là một loại nhỏ (Nhỏ). S-MPV thường nằm trong khoảng (4.2-4.3) m và có thân hình nhỏ gọn, thường là (5-7). Buick business, Ruifeng, Dongfeng phổ biến, Toyota big Fighter, Mercedes-Benz Viano, Mercedes-Benz răn đe, v.v … là những phương tiện thương mại. (Nguồn: Baidu)
P/s: Hình ảnh chiếc xe ferrari Monza SP2
Bắc Kinh.
Tại văn phòng tổng tài trụ sở chính của tập đoàn Vạn Đằng.
Ánh mặt trời ấm áp xuyên qua cửa kính thủy tinh lan ra khắp văn phòng,không gian trang hoàng mang cảm giác lạnh lẽo thêm vài phần nhẹ nhàng, cây xanh ở góc phòng cũng trở nên có sức sống hơn nhiều.
Bầu không khí trong phòng lại không tốt.
Nói đúng hơn là vô cùng gay go.
Tằng Phan bỏ văn kiện chuẩn bị ký trong tay xuống, nhắm mắt lại, mệt mỏi vuốt vuốt mũi của mình.
Một lúc sau, cô mở to mắt, nhìn thấy Tằng Vân đứng ngay ngắn trước mặt, bình tĩnh nói: “Anh nói cái gì?”
Tằng Vân là trợ lý đặc biệt do ba Tằng sắp xếp, là con trai của tài xế của ba Tằng, tính ra, cả nhà bọn họ đã ba đời làm việc cho nhà họ Tằng, rất được ba Tằng trọng dụng.
Tằng Phan cũng rất tín nhiệm anh ta.
Cho nên, cô mới khó tin mà hỏi.
Tằng Vân cũng biết ban giám đốc có bao nhiêu phần quá đáng, anh ta chỉ có thể kiên trì: “Chúng ta nhận được tin tức, chiều nay ban giám đốc sẽ tổ chức cuộc họp thường niên, tiếp tục phản đối thêm tiền đầu tư vào dự án [Du hành trên các vì sao]”
Tằng Phan không nghe nhầm, thiếu chút nữa ném cây bút máy trong tay. Nghĩ đến đây là quà sinh nhật Lạc Tử Khâm tặng, lúc này cô mới thả lỏng tay.
Cô nắm chặt cây bút máy, chặt đến nỗi đầu ngón tay trắng bệch, lúc này mới mạnh mẽ kiềm chế cơn tức giận trong lòng, nghiến răng, liền nói mấy tiếng: “Được lắm, bọn họ cũng thật can đảm!”
Tằng Vân cúi đầu, đứng im tại chỗ.
Anh ta theo Tằng Phan tiếp quản công ty, biết rằng đại tiểu thư rất xem trọng [Du hành trên các vì sao].
Là bộ phim điện ảnh đầu tiên về ngành khoa học viễn tưởng ở Trung Quốc, [Du hành trên các vì sao] có kịch bản tốt, có thị chúng tốt, chỉ thiếu vốn đầu tư thôi.
Dù sao, không một ai tin tưởng vào kỹ thuật điện ảnh lạc hậu của Trung Quốc có thể làm ra một bộ phim điện ảnh như vậy.
Đại tiểu thư rất tin tưởng, còn phê duyệt tài chính.
Kỳ thật Tằng Vân cũng rất tin tưởng, tuy rằng không nhìn thấy thành phiến, nhưng về phía đạo diễn và các diễn viên là được ăn cả ngã về không cũng phải cho phát hành bộ phim điện ảnh này, anh ta chỉ biết rằng bộ điện ảnh này không thể thua kém được.
Nhưng ban giám đốc lại đối đầu gay gắt với đại tiểu thư.
Bọn họ chỉ thấy báo cáo tài chính của kỳ trước là mấy trăm triệu tiền đầu tư, trong mắt bọn họ chỉ có thể thấy vô số đạo cụ không có giá trị………
Ngay lúc Tằng Vân đang thất thần, chuông điện thoại nội bộ trong phòng vang lên.
Tằng Phan hít sâu một hơi, nhấc điện thoại.
Trong điện thoại, là giọng cười ha hả của giám đốc Từ: “Tiểu Tằng à, mấy lão già chúng tôi có thương lượng một chút, cho rằng bộ điện ảnh [Du hành trên các vì sao] này được một mất mười, liền gọi điện thoại cho đạo diễn, cháu xem, cuộc họp thường niên vào chiều nay?”
Tằng Phan không nghĩ rằng bọn họ lại dám liên hệ đạo diễn để hủy bỏ đầu tư rồi mới thông báo cho cô biết, nhất thời cơn giận lên đến đỉnh đầu.
Cô giận dữ nhưng lại cười một cái, giọng nói lạnh như băng: “Nói xong rồi?”
Người ở đầu bên kia điện thoại không ngờ tới phản ứng của cô, không nói gì.
Nhưng mà Tằng Phan cũng không cho ông ta cơ hội tiếp tục, lạnh lùng nói: “Hội nghị thường niên chiều nay không cần tổ chức, nếu đã muốn hủy đầu tư, tôi cũng sẽ không truy cứu nữa.”
“Tôi sẽ dùng danh nghĩa cá nhân để đầu tư cho bộ phim điện ảnh này.”
“Rốt cuộc là ai nhìn nhầm, tôi nghĩ thời gian sẽ nói cho ông biết.”
Nói đến đây, Tằng Phan dừng một chút.
Cô quay lại, đứng cạnh cửa sổ, ở nơi cao nhất ngắm nhìn cả thành phố, đối với người bên kia đầu dây thì nhẹ nhàng mở miệng, “Người Trung Quốc chúng ta có câu ngạn ngữ, gọi là một chuyện không quá ba lần. Liệu ông có biết câu đó có ý nghĩa như thế nào không. Nếu ông không biết, vậy ông có thể đi hỏi đứa con trai duy nhất suốt ngày chỉ biết ăn chơi sa đọa của ông, hả?”
“Cô ——!! Cô uy hiếp tôi” Giám đốc Từ thở hổn hển giận dữ.
Tằng Phan như không nghe thấy lời ông ta nói, chậm rãi cúi xuống sửa lại cổ tay áo, “Giám đốc Từ, nhớ kỹ, sau này, gọi tôi là chủ tịch Tằng.”
Nói xong, cô không cho ông ta cơ hội phản bác, “ba” một tiếng cúp luôn điện thoại.
Tằng Phan đem toàn bộ sự giận dữ phát tiết, bây giờ mới bình tĩnh một chút, trong đầu nghĩ đến bộ phim điện ảnh mà mình đầu tư vào bị hủy một nửa vốn đầu tư, cơn giận dữ lại lên đến đỉnh đầu.
Đám người trong hội đồng quản trị này cậy già lên mặt, lớn tuổi rồi không thể nói là không có một nửa bốc đồng được, còn ngang nhiên ngán chân, cản trở cô.
Khinh thường cô là con gái duy nhất của nhà họ Tằng.
Thế thì đã sao?
Không có cô, chỉ dựa vào đám con cháu thế hệ hai được người trong hội đồng quản trị cưng chiều, ăn chơi sa đọa đủ thứ ở các câu lạc bộ đêm, mười cái Vạn Đằng cũng không chịu nổi sức ép như vậy.
Sớm đóng cửa để cho bọn họ ngồi ngoài đường, uống gió tây.
Càng nghĩ càng tức, Tằng Phan trực tiếp cầm áo khoác.
Tằng Vân thấy cô muốn đi, nhanh chóng chạy theo, muốn đi theo đại tiểu thư nhà mình.
Tằng Phan không quay đầu, mặc áo bành tô chỉnh tề, “Đừng đi theo tôi.”
Tằng Vân dừng bước, trơ mắt nhìn cô rời đi, mãi cho tới khi không nghe được tiếng giày cao gót nữa.
………
Tằng Phan nhìn thấy xe ô tô của mình trong gara của công ty, không do dự leo lên chiếc Ferrari màu đỏ.
Chiếc xe này là quà sinh nhật ba cô tặng, cô rất thích, nhưng bởi vì cảm thấy quá kiêu ngạo không phù hợp với hình tượng tổng tài bá đạo của cô, đặc biệt là sợ thành viên hội đồng quản trị công kích tuổi trẻ hừng hực, nên rất ít khi lái.
Bình thường đều đi xe thương vụ.
Bây giờ, cô không muốn nhẫn nhịn nữa.
Tằng Phan ngồi vào ghế lái, cũng không mở giảm xóc, trực tiếp đạp chân ga.
……….
Một tay Nhị bàn giữ chuột, một tay ôm túi đồ ăn vặt, cười tít mắt.
Anh ta sờ cái này, lại sờ cái kia, lúc này mới ngồi xuống chiếc ghế mềm mại, cảm thán: “Trời ơi, hôm nay là cái ngày gì vậy, có đồ ăn vặt có trò chơi, cứ như đang nằm mơ vậy.”
Nói xong, anh ta đem một túi chocolate to hình dáng kỳ lạ ôm vào trong ngực, “Tôi muốn ăn loại chocolate này từ lâu rồi, cuối cùng cũng có tiền để mua rồi!!”
Thẩm Hi ngồi bên cạnh anh ta, ngay cả mí mắt cũng không thèm động đậy, im lặng hút thuốc.
Châm lửa.
Nhị bàn bĩu môi ghét bỏ, “Người bình thường các cậu, không hiểu được sức hút của đồ ăn ngon!!”
Nói xong, Nhị bàn nhìn túi đồ mà Thẩm Hi mua về, phát hiện cả cái túi to như vậy mà lại toàn thuốc lá.
“Mẹ nó??? Cậu mua nhiều thuốc lá như vậy để làm gì???”
“Cậu đây là muốn phá hủy bầu không khí trong sạch của câu lạc bộ chúng ta sao!!!” Nhị bàn kêu la thảm thiết.
Thẩm Hi nhả ra một hơi, nhìn khói trắng tan dần trong không khí, lúc này mới mở miệng: “Một nửa là của đội trưởng.”
“……………” Nhị bàn kinh hãi.
Đội trưởng ác bá!! Không thể trêu, không thể trêu được.
Nhưng không được một lúc, anh ta nhịn không được lại nhìn vào cái túi to toàn thuốc lá kia: “Aida, nhiều thuốc lá như vậy, cậu và đội trưởng là muốn nhờ thuốc lá để thăng thiên sao??”
Thẩm Hi: “…………….”
Thấy Thẩm Hi không nói gì, Nhị bàn càng hăng hái, “Cậu và đội trưởng mỗi ngày đều tu tiên đến 4-5 giờ sáng, tiền điện của trung tâm cứ tăng liên tục!! Hai người như vậy thật là làm cho bọn tôi rất khó xử, lão đại còn chưa thống nhất giang sơn, phía đông còn có cây gậy Hàn Quốc, các cậu là hai đại tướng quân, nhưng đừng có mà chưa xuất sư đã hại chết bản thân!!!”
Mấy ngày nay Thẩm Hi đều liều mạng tập luyện cường độ cao, mỗi ngày chỉ ngủ có 3 – 4 tiếng, thật sự rất mệt mỏi.
Anh cư nhiên ngồi dựa vào ghế, mệt mỏi từ từ nhắm mắt lại.
Nhị bàn hết lần này tới lần khác huyên náo.
Thẩm Hi cảm thấy như có một con ếch đang oa oa oa bên tai.
Phương – Đường tăng – Anh Lãng – Nhị bàn lại đang nói không ngừng:
Nếu không phải Vu ca nhìn không quen người có cuộc sống tu tiên như vậy, không nên để cậu ra ngoài thuận tiện mua chút đồ, cậu cũng không phải là lớn lên trên ghế esport???”
Cuối cùng.
Thẩm Hi nhíu mày, vô cùng không kiên nhẫn nói: “Câm miệng, cút xa ra một chút.”
“Tôi sẽ đem lời anh vừa nói chuyển cho đội trưởng.”
Nhị bàn: “………………”
Nhị bàn mở to mắt kinh ngạc, vẻ mặt bị lừa đến không thể tin được!!
Xem như cậu lợi hại!!
Anh ta cười như không cười, nhếch miệng một cái, tạo nên biểu hiện lôi kéo, lúc này mới buồn bực mà đưa đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Ong ong ong ong.
Tiếng động cơ từ xa tiến lại gần.
Nhị bàn mở to mắt, một phen túm lấy tay của Thẩm Hi, vui mừng đến mức nói năng lộn xộn: “A a a a a a a a, mẹ ơi, trời ơi, cậu mau nhìn đi!!!”
“Kia là mẫu xe Ferrari mới nhất năm nay!! MONZA SP2 được khen là mẫu xe đẹp nhất năm nay!!!”
Nhị bàn nhìn lướt qua chiếc xe thể thao kia, tự ôm lấy ngực, ngã lên ghế không chịu đứng lên: “Đây là cái giá trị nhan sắc gì vậy? Màu sắc này! Đường cong nước chảy a a a!!! Chết cũng không hối tiếc!”
Thẩm Hi đem móng vuốt béo của anh ta trên tay mình kéo xuống, mặt không biến sắc nói: “Chết từ lâu rồi.”
“Giống như cùng cái xẻng xúc đất thành tinh.”
Nhị bàn:???????
Yêu quái xẻng xúc đất???
Anh ta ngơ ngác lúc lâu, mới ôm bụng cười ha ha ha không dừng lại được.
Tằng Phan hoàn toàn không biết rằng chiếc xe thể thao của cô lại bị liên tưởng là cái xẻng xúc đất thành tinh, hành động của cô như đang gọi nhân vật trong trò chơi quay về hẻm núi Summoner.
Thật sự là rất tức giận.
Cô vừa đến nhà liền gọi điện cho đạo diễn của bộ phim [Du hành trên các vì sao], tuy rằng tập đoàn Vạn Đằng không muốn đầu tư, nhưng cô là muốn dùng danh nghĩa cá nhân thay thế Vạn Đằng tiếp tục đầu tư.
Nhưng cô không biết rằng hội đồng quản trị bọn họ lại nói nhiều như vậy, rõ ràng là đạo diễn đang thiếu tiền thế nhưng lại không muốn tiếp tục nhận tiền đầu tư của cô.
Có tiền liền tiêu hết sạch.
Được thôi, có thể trong lòng những người có ước mơ đều có một chút giống nhau.
Tằng Phan nhiều lần can thiệp vào, lấy thêm tám ngàn lần dũng khí cũng cam đoan rằng sau khi bộ phim [Du hành trên các vì sao] được Điện ảnh và Truyền hình Vạn Đằng phát sóng sẽ thu về không ít hơn ba mươi phần trăm doanh thu, mới có thể khống chế cổ phần của [Du hành trên các vì sao], trở thành nhà đầu tư số một của tổ kịch bản bọn họ.
Tiền bạc nhiều thì không nói, người lấy tiền còn không tình nguyện nhận.
Tằng Phan có thể nghe ra, nếu tập đoàn Vạn Đằng bọn họ không nắm bắt được Điện ảnh và Truyền hình Vạn Đằng, kỳ sau sẽ thu được ba mươi phần trăm tại các rạp chiếu phim trên cả nước, đạo diễn còn không nguyện ý nhận tiền đầu tư của cô.
Rõ là………
Ngày chó!!!
Tằng Phan tức khí thành cá nóc, cái gì cũng không muốn, trực tiếp mở máy tính lên, đăng ký tài khoản LOL.
Lấy cái gì giải tỏa ưu phiền, chỉ có gọi về hẻm núi Summoner!!
Run rẩy đi, baba đến đây!!
*Chú thích: nguồn baidu
(1) 孤注一掷 [gu1 zhu4 yi1 zhi4] – được ăn cả ngã về không là một thành ngữ của Trung Quốc, có nghĩa là lấy tất cả sức mạnh cho cú đánh cuối cùng, ẩn dụ để sử dụng tất cả sức mạnh để thực hiện cuộc phiêu lưu cuối cùng trong thời kỳ khủng hoảng. Ban đầu được gọi là cờ bạc, bao gồm cả sự mơ hồ, từ “Tống Sử · Khấu Chuẩn Truyện”.
(2) 得不偿失 [de2 bu4 chang2 shi1] là một thành ngữ của Trung Quốc, có nghĩa là những lợi ích thu được không thể chịu được những mất mát phải chịu. Từ triều đại Tây Tấn – Trần Thọ, “Tam quốc – Ngô Tử – Lục Tốn truyện”: Quyền đánh thuế Ngọc Châu, không thể bù vào. Và đồng minh của Công Tôn Uyên, yêu cầu rời đi.
(3) 事不过三 [shi4 bu4 guo4 san1] – sự bất quá tam là thành ngữ Trung Quốc, có nghĩa là cùng một điều không nên nhiều hơn nhiều lần. Trích hồi thứ 27 trong “Tây du ký” của Ngô Thừa Ân.
(4) 倚老卖老 [yi3 lao3 mai4 lao3] – cậy già lên mặt: là một thành ngữ của Trung Quốc, có nghĩa là tuổi lớn, và giai cấp cũ. Coi thường người khác. (Nguồn: Baidu)
(5) 二世祖 [er4 shi4 zu3] – nhị thế tổ: tiếng Quảng Đông, thông qua đó, mọi người sẽ dành nhiều tài sản niềm vui; đặc biệt đề cập đến thế hệ trước của những người giàu mạnh, chỉ cần uống thế hệ tiếp theo của những đứa trẻ giàu có (anh chàng); nghĩa khác là tổ tiên thứ hai Huệ Khả. (Nguồn: Baidu)
(6) 娇生惯养 [jiao1 sheng1 guan4 yang3] – kiều sinh quán dưỡng: thành ngữ Trung Quốc. Hiểu nôm na là được yêu thương và chiều chuộng từ khi còn nhỏ. (Nguồn: Baibu)
(7) 商务车 [shang1 wu4 che1]: Xe thương vụ-MPV: Tên đầy đủ của MPV là Xe đa dụng, là loại xe đa dụng. Nó kết hợp các chức năng của xe hơi, xe ngựa và xe tải. Mỗi chỗ ngồi trong xe có thể được điều chỉnh và kết hợp theo nhiều cách khác nhau. Ví dụ, tựa lưng giữa có thể được quay xuống để trở thành một cái bàn. Ghế trước có thể xoay 180 độ. Trong những năm gần đây, MPV có xu hướng được thu nhỏ, và cái gọi là S-MPV đã xuất hiện và S là một loại nhỏ (Nhỏ). S-MPV thường nằm trong khoảng (4.2-4.3) m và có thân hình nhỏ gọn, thường là (5-7). Buick business, Ruifeng, Dongfeng phổ biến, Toyota big Fighter, Mercedes-Benz Viano, Mercedes-Benz răn đe, v.v … là những phương tiện thương mại. (Nguồn: Baidu)
P/s: Hình ảnh chiếc xe ferrari Monza SP2