Dục Vọng Chiếm Hữu Của Tiểu Chó Săn
Chương 21: Yên tâm cho dù em chết, chị cũng sẽ sống thật tốt
Edit: DiTi
Beta: Đậu Xanh
Không thể không nói, những lời này lực sát thương rất lớn.
Ngôn Hi chậm rãi mở mắt, lông mi nhỏ dài bị nước mắt dính lên run rẩy, giống như cánh bướm trong mưa, cực kì xinh đẹp.
Lúc này sắc mặt cô ửng đỏ, thân mình nửa quỳ ở trên sô pha, chiếc váy đỏ bao lấy dáng người hoàn mỹ bị xé nát, mái tóc dài đen nhánh như thác nước che lắp một nửa thân mình.
Đắm mình trong lễ rửa tội của ánh sáng buổi sáng, gợi cảm vũ mị giống như yêu tinh, lại nhu nhược đáng thương kích thích dục vọng của người khác.
Văn Sâm chậm rãi buông cô ra, đại dương vật dưới háng trướng to, kêu gào một lần nữa cắm vào trong người cô.
" Chị,.... tỉnh?".
" Văn Sâm....".
Ngôn Hi vừa mới bị chơi đùa, mồ hôi đầm đìa, chân mềm không thể đứng dậy, sợ cậu lại thú tính quá độ, thấp giọng cầu xin:" Đừng lại muốn có được không?".
" Không được".
Cự tuyệt không chút lưu tình.
".....Còn chưa đủ sao?".
" Chị hỏi nó thử xem có đủ chưa?".
Ngôn Hi ghé vào trên sô pha di chuyển thân thể, dương vật thô to của nam sinh liền gần sát gương mặt cô, tinh dịch suýt chút nữa rơi vào miệng cô.
" A ~".
Ngôn Hi sợ tới mức ngửa ra sau một chút.
Văn Sâm khẽ cười một tiếng.
Dương vật thô dài của cậu dương nanh múa vuốt, rõ ràng là dục cầu bất mãn.
" Chính cậu vừa rồi....". Đã làm một lần, còn mãnh liệt như vậy, như thế nào còn chưa đủ?.
Ngôn Hi xấu hổ mở miệng, mắt ai oán mà trừng cậu.
Nhưng ánh mắt ái oán này trong mắt nam sinh hoàn toàn là thúc giục, người đàn ông nào không thích người phụ nữ của mình ở trên giường bị mình thao đến chết đi sống lại, nước mắt liên miên đâu?.
" Vừa rồi là lần đầu tiên, em muốn quá gấp nên hơi thô lỗ".
" Thật xin lỗi chị".
Văn Sâm không nhịn được cúi xuống hôn lên khuôn mặt nhỏ của cô.
" Kế tiếp em làm thật dịu dàng, bảo đảm tỷ sẽ thoải mái".
Ngôn Hi vốn dĩ cảm thấy cái hôn của cậu thật nhu tình, nhưng nửa câu sau làm cô muốn chạy.
Cậu quả thật chính là lòng tham không đáy!.
Văn Sâm vừa nói vừa cởi áo ra.
Vừa rồi vội vã muốn thao cô, quần áo cậu còn chưa kịp cởi ra.
Nam sinh tuổi tuy rằng không lớn, nhưng rèn luyện thể dục hàng năm, trên người đã có cơ bụng sáu múi. Ở hai bên eo có những cơ xiên cho thấy dáng người tốt, nhìn lên...
Đây vẫn là lần đầu tiên cùng một người thẳng thắn đối mặt nên hơi khẩn trương, mặt đỏ bừng muốn né tránh.
Chỉ là cô còn chưa có hành động, Văn Sâm liền bóp eo cô, kéo cô vào trong lòng ngực cậu.
" Chị thẹn thùng cái gì, vừa rồi không phải còn xem thật hăng say sao?".
" Tôi không có...".
Văn Sâm ôm cô ngồi xuống ghế sô pha, tư thế hai người nhất thời thay đổi.
Vừa rồi là nữ dưới nam trên, bây giờ là nữ trên nam dưới.
" Nếu không có vậy tránh cái gì?".
Văn Sâm cúi đầu, hơi cong môi trêu ghẹo cô.
Ngôn Hi nghiêng mặt đi, kháng cự mà đẩy cậu, nhưng cậu chỉ cần dùng một tay liền làm cô không có chỗ trốn.
" Vừa rồi chúng ta cùng làm, hiện tại chị mới thẹn thùng, có phải hay không có điểm chậm?".
Cậu dùng ngữ khí ngả ngớn cùng tà ác nói chuyện với cô, còn mạnh mẽ ôm cô không cho rời đi, làm Ngôn Hi sinh ra một cảm giác tự ti.
Cậu đem cô trở thành cái gì?. Dụng cụ tình dục?. Chuyên thoả mãn dục vọng của cậu?.
" Chị còn tức giận sao?".
Ngôn Hi cúi đầu không nói lời nào, Văn Sâm bỗng nhiên hôn cô một cái, cái thứ hai rồi cái thứ ba, giống như một con tiểu chó săn nhiệt tình làm cô không chống đỡ được.
" Văn Sâm, cậu...cậu đừng như vậy".
" Đừng làm gì?".
" Đừng hôn".
" Không được, em phải hôn đến khi chị hết giận thì thôi".
"......".
Ngôn Hi sao có thể đấu lại cậu: " Tôi không tức giận".
" Thật không?".
Văn Sâm dùng ngữ khí thật cẩn thận có điểm lấy lòng hỏi cô, Ngôn Hi nghe xong, cảm giác cậu đã trở lại là nam sinh tỏa sáng như ánh mặt trời, nâng mắt lên, ánh mắt lấp lánh nhìn cậu:" Ừm!".
Đôi mắt cô tinh xảo xinh đẹp giống nhân vật anime, như một làn nước suối tinh khiết.
Đôi chân dài hơi hơi động đậy, vô ý thức cọ tới nơi đó của Văn Sâm.
" Ưm!!!".
Nam sinh khẽ rên một tiếng, đưa tay đem hai chân cô tách ra, chặt chẽ ấn quanh hông mình.
Bàn tay trừng phạt đánh vào mông cô: " Tiểu dâm đãng, một lát cũng chịu không nổi?".
Ngôn Hi :".....".
Văn Sâm cầm thú đã trở lại.
" Chị chờ không kịp phải không?".
" Tôi không có, cậu buông tôi ra!".
" Khẩu thị tâm phi".
Hai tay Văn Sâm nặng nề vuốt ve đùi cô, thoải mái không ngừng thở gấp.
Cô gái nhỏ có đôi chân dài trắng nõn lại thẳng tắp, làn da bóng loáng như lòng trắng trứng gà, hai tay cậu sờ lên, thô ráp kiều nộn vuốt ve, thật sự mất hồn.
Chỉ là vuốt ve chân cô, ánh mắt Văn Sâm càng ngày càng u ám.
" Về sau chị Ngôn Hi chỉ được mặc váy trước mặt em".
"?". Ngôn Hi nhìn cậu đột nhiên hung ác bá đạo:" Vì sao vậy?".
Vì sao?.
Chân cô đẹp như vậy, đi ở trên đường gặp biến thái thì làm sao bây giờ?.
" Không có gì, em sợ chị quá xinh đẹp, em sẽ nhịn không được mà làm trên đường".
".......".
Cậu nói như vậy làm Ngôn Hi thật sự không dám mặc.
" Được.....".
Văn Sâm vuốt chân cô, càng sờ càng khó nhịn, tiểu huynh đệ trướng không chịu được, gấp không chờ nổi muốn tìm chỗ phát tiết.
Cậu đột nhiên sờ phía dưới cô, Ngôn Hi vừa mới trải qua một hồi cao trào, lúc này nơi đó ào ạt chảy ra dâm thủy, mẫn cảm không chịu được, khi cậu chạm vào theo phản xạ có điều kiện mà rụt lại.
" Chị khát như vậy, thiếu chút nữa đem ngón tay em nuốt vào".
Nghĩ đến cô vì cậu mà ướt, Văn Sâm lộ ra nụ cười.
" Cậu.....".
Tay Ngôn Hi định đánh vào cơ ngực của cậu nhưng bị Văn Sâm bắt được.
" Vừa rồi chị trách em làm đau, hiện tại đổi thành chị động thủ sao?".
Văn Sâm thật sự kiên nhẫn, mày kiếm nhăn đến gắt gao, tiểu huynh đệ nhô lên chạm vào nhục huyệt của cô, nếu như không thật sự yêu cô, cậu căn bản không nhịn đến bây giờ.