Dựa Vào Không Gian Mở Quán Ăn Bán Nông Sản
Chương 39
Lục Nghiễn: Nếu cần luật sư hay trợ giúp khác thì cứ liên hệ với anh mọi lúc, đừng ngại làm phiền anh.
Lâm Hoài Hạ nhắn lại một câu cảm ơn, tắt điện thoại, khẽ mỉm cười: “Đã bảo bọn tớ chỉ là bạn thôi.”
“Chị Vương đúng là thông minh, với hot search này, chúng ta không chỉ hoàn thành số lượng tiêu thụ hợp đồng quảng cáo mà còn thu được cả đống người theo dõi.”
Chị Vương tự hào: “Cũng không có gì, chủ yếu là Màu vàng truyền thuyết của Quán ăn vặt nhà họ Lâm kia quá giả tạo, bong bóng dù đẹp đến đâu bị chọc nhẹ cũng sẽ vỡ tan. Mà không ngờ hot search này lại hiệu quả tốt như vậy.”
“Chứng tỏ có rất nhiều người nghi ngờ Màu vàng truyền thuyết là giả, nếu không số liệu của chúng ta đã không tốt như vậy.”
Chị Vương vừa xem bảng số liệu vừa nói với nhân viên phòng làm việc: “Các bạn cũng có công lao, đêm nay các bạn vất vả theo dõi hot search rồi, lát nữa các bạn về nhà nghỉ ngơi trước đi, ngày mai nghỉ, ngày kia các bạn hãy tới. Còn nữa, tiền thưởng tháng này tăng gấp đôi.”
“Cảm ơn chị Vương, chị Vương nghỉ ngơi sớm đi nhé.”
Các thành viên trong Chị Vương nội trợ vô cùng vui vẻ thu dọn đồ đạc về nhà nghỉ ngơi, thức suốt đêm không dễ dàng gì.
Hôm nay là thứ bảy, cư dân mạng ngủ nướng đến khi tự tỉnh còn chưa mở mắt đã sờ vào điện thoại di động.
Mở hot search, ôi, xác c.h.ế.t Màu vàng huyền thoại lạnh ngắt đã vùng dậy.
Đứng đầu: Trung tâm kiểm nghiệm sinh học quốc gia Tây Nam công bố báo cáo kiểm nghiệm thóc gạo có kèm #Màuvàngtruyềnthuyếtlừađảo# bên dưới.
Lâm Hoài Hạ vừa đăng ký một tài khoản Quán ăn vặt nhà họ Lâm, nhanh chóng chuyển tiếp.
Có cư dân mạng hỏi, tài khoản này là thật à?
Có chứng nhận chính thức, nhất định là thật!!!
“Yo yo, quan chức đứng ra chứng minh, cãi thế nào được?”
“Không phải là cái trung tâm kiểm nghiệm gà rừng nào chứ.”
“Có mắt không vậy? Nhìn vào cái tên phía trên giùm cái, biết đọc hai chữ quốc gia này không?”
“Mẹ ơi, báo cáo kiểm nghiệm và toàn bộ video quay chụp, sao mà cãi được?”
“Thật thật, hạt thóc vàng kim, đóng dấu, là gạo tơ vàng.”
Trung tâm kiểm nghiệm sinh học quốc gia Tây Nam trả lời là thật!
Hay rồi, bây giờ ai cũng kích động, điên cuồng gắn thẻ Trung tâm kiểm nghiệm, gạo này mua ở đâu, muốn trau dồi thêm chút kiến thức.
#Bỏnhiềutiềnmuagạotơvàng#
Xem hot search, các nhân viên của studio Chị Vương nội trợ vừa tan làm chưa về đến nhà vội vàng điên cuồng gọi điện cho chị Vương.
Nhà họ Điền.
Lâm Hoài Hạ chuyển tiếp bài đăng trên Weibo xong, đang ăn sáng cùng người nhà họ Điền, món chính là cơm tơ vàng thơm mềm ngon miệng.
Điền Thanh hừ hừ hưởng thụ: “Tiếc là ăn hết cải ướp rồi.”
Lâm Hoài Hạ: “Hôm qua tớ lại làm cải ướp, vốn định chia cho cậu một ít, nhưng hôm qua ra ngoài gấp quá nên quên mất.”
“Không sao, đợi xong chuyện này tớ theo cậu đến thị trấn Liễu Giang ở hai ngày.”
“Ừm.”
Đêm qua bọn họ đã thống nhất số đất Lâm Hoài Hạ nhận thầu, Điền Thanh muốn đi xem thử.
Bạn nhỏ Tử Tử bốn tuổi không tập trung ăn cơm, nhanh chóng chạy tới ôm đùi Lâm Hoài Hạ, đôi mắt to tròn nhìn cô chằm chằm, nũng nịu nói: “Chị Hoài Hạ, em cũng muốn đến nhà chị.”
Hina
Điền Chính: “Tử Tử, phải gọi là dì.”
“Không muốn, muốn gọi chị cơ.”
Điền Thanh cười khoa trương: “Hoài Hạ cùng bối phận với Tử Tử cũng tốt, tớ đồng ý có thêm một cháu gái.”
Lâm Hoài Hạ lườm cô ấy một cái, bế Tử Tử vào lòng dỗ dành: “Không được đâu, Tử Tử còn phải đi nhà trẻ.”
Tử Tử muốn khóc, Lâm Hoài Hạ vội vàng nhét đứa nhỏ vào lòng Điền Thanh: “Này, cô bế cháu đi.”
Dù sao cũng là cô ruột, Điền Thanh ôm cháu trai dỗ dành: “Thằng nhóc ham ăn này, cháu chỉ muốn ăn táo quýt nhà dì Hoài Hạ thôi đúng không, ngoan ngoãn đợi ở nhà đi, đợi dì mang một thùng về cho.”
“Thật không cô?”
“Thật! Cô lừa một đứa trẻ con làm gì.”
“Cô thật tốt bụng.” Tử Tử nằm trong lòng Điền Thanh nũng nịu, Điền Thanh rất hưởng thụ.
Lâm Hoài Hạ nhắn lại một câu cảm ơn, tắt điện thoại, khẽ mỉm cười: “Đã bảo bọn tớ chỉ là bạn thôi.”
“Chị Vương đúng là thông minh, với hot search này, chúng ta không chỉ hoàn thành số lượng tiêu thụ hợp đồng quảng cáo mà còn thu được cả đống người theo dõi.”
Chị Vương tự hào: “Cũng không có gì, chủ yếu là Màu vàng truyền thuyết của Quán ăn vặt nhà họ Lâm kia quá giả tạo, bong bóng dù đẹp đến đâu bị chọc nhẹ cũng sẽ vỡ tan. Mà không ngờ hot search này lại hiệu quả tốt như vậy.”
“Chứng tỏ có rất nhiều người nghi ngờ Màu vàng truyền thuyết là giả, nếu không số liệu của chúng ta đã không tốt như vậy.”
Chị Vương vừa xem bảng số liệu vừa nói với nhân viên phòng làm việc: “Các bạn cũng có công lao, đêm nay các bạn vất vả theo dõi hot search rồi, lát nữa các bạn về nhà nghỉ ngơi trước đi, ngày mai nghỉ, ngày kia các bạn hãy tới. Còn nữa, tiền thưởng tháng này tăng gấp đôi.”
“Cảm ơn chị Vương, chị Vương nghỉ ngơi sớm đi nhé.”
Các thành viên trong Chị Vương nội trợ vô cùng vui vẻ thu dọn đồ đạc về nhà nghỉ ngơi, thức suốt đêm không dễ dàng gì.
Hôm nay là thứ bảy, cư dân mạng ngủ nướng đến khi tự tỉnh còn chưa mở mắt đã sờ vào điện thoại di động.
Mở hot search, ôi, xác c.h.ế.t Màu vàng huyền thoại lạnh ngắt đã vùng dậy.
Đứng đầu: Trung tâm kiểm nghiệm sinh học quốc gia Tây Nam công bố báo cáo kiểm nghiệm thóc gạo có kèm #Màuvàngtruyềnthuyếtlừađảo# bên dưới.
Lâm Hoài Hạ vừa đăng ký một tài khoản Quán ăn vặt nhà họ Lâm, nhanh chóng chuyển tiếp.
Có cư dân mạng hỏi, tài khoản này là thật à?
Có chứng nhận chính thức, nhất định là thật!!!
“Yo yo, quan chức đứng ra chứng minh, cãi thế nào được?”
“Không phải là cái trung tâm kiểm nghiệm gà rừng nào chứ.”
“Có mắt không vậy? Nhìn vào cái tên phía trên giùm cái, biết đọc hai chữ quốc gia này không?”
“Mẹ ơi, báo cáo kiểm nghiệm và toàn bộ video quay chụp, sao mà cãi được?”
“Thật thật, hạt thóc vàng kim, đóng dấu, là gạo tơ vàng.”
Trung tâm kiểm nghiệm sinh học quốc gia Tây Nam trả lời là thật!
Hay rồi, bây giờ ai cũng kích động, điên cuồng gắn thẻ Trung tâm kiểm nghiệm, gạo này mua ở đâu, muốn trau dồi thêm chút kiến thức.
#Bỏnhiềutiềnmuagạotơvàng#
Xem hot search, các nhân viên của studio Chị Vương nội trợ vừa tan làm chưa về đến nhà vội vàng điên cuồng gọi điện cho chị Vương.
Nhà họ Điền.
Lâm Hoài Hạ chuyển tiếp bài đăng trên Weibo xong, đang ăn sáng cùng người nhà họ Điền, món chính là cơm tơ vàng thơm mềm ngon miệng.
Điền Thanh hừ hừ hưởng thụ: “Tiếc là ăn hết cải ướp rồi.”
Lâm Hoài Hạ: “Hôm qua tớ lại làm cải ướp, vốn định chia cho cậu một ít, nhưng hôm qua ra ngoài gấp quá nên quên mất.”
“Không sao, đợi xong chuyện này tớ theo cậu đến thị trấn Liễu Giang ở hai ngày.”
“Ừm.”
Đêm qua bọn họ đã thống nhất số đất Lâm Hoài Hạ nhận thầu, Điền Thanh muốn đi xem thử.
Bạn nhỏ Tử Tử bốn tuổi không tập trung ăn cơm, nhanh chóng chạy tới ôm đùi Lâm Hoài Hạ, đôi mắt to tròn nhìn cô chằm chằm, nũng nịu nói: “Chị Hoài Hạ, em cũng muốn đến nhà chị.”
Hina
Điền Chính: “Tử Tử, phải gọi là dì.”
“Không muốn, muốn gọi chị cơ.”
Điền Thanh cười khoa trương: “Hoài Hạ cùng bối phận với Tử Tử cũng tốt, tớ đồng ý có thêm một cháu gái.”
Lâm Hoài Hạ lườm cô ấy một cái, bế Tử Tử vào lòng dỗ dành: “Không được đâu, Tử Tử còn phải đi nhà trẻ.”
Tử Tử muốn khóc, Lâm Hoài Hạ vội vàng nhét đứa nhỏ vào lòng Điền Thanh: “Này, cô bế cháu đi.”
Dù sao cũng là cô ruột, Điền Thanh ôm cháu trai dỗ dành: “Thằng nhóc ham ăn này, cháu chỉ muốn ăn táo quýt nhà dì Hoài Hạ thôi đúng không, ngoan ngoãn đợi ở nhà đi, đợi dì mang một thùng về cho.”
“Thật không cô?”
“Thật! Cô lừa một đứa trẻ con làm gì.”
“Cô thật tốt bụng.” Tử Tử nằm trong lòng Điền Thanh nũng nịu, Điền Thanh rất hưởng thụ.