Đứa Trẻ Hoang Dã - Miêu Nô
Chương 28
Hai người mỗi tháng đều dành thời gian về thăm ông nội ở thôn Tây Liễu, mang theo một số thực phẩm bổ dưỡng và đồ dùng gia đình. Gần đây, tâm trạng của Hứa Ngật Xuyên đặc biệt nặng nề vì sau lần trở về từ Tây Liễu này, Kỷ Nghiêu Vũ sẽ phải đi đến thành phố A.
Anh cố gắng giấu đi nỗi buồn, ban ngày cùng ông nội dạo quanh chợ, đan giỏ, nhưng đến đêm khi hai người nằm trên chiếc giường nhỏ, Hứa Ngật Xuyên không thể kiềm chế được nữa, anh cuồng nhiệt quấn lấy Kỷ Nghiêu Vũ làm tình. Dù đã mệt đến mức không thể chịu nổi, anh vẫn không ngừng van xin thêm. Anh khóc rất kìm nén, cổ họng nghẹn lại như thể chỉ cần chút cố gắng nữa là sẽ ho ra máu.
Giữ lại cái gì chứ, rõ ràng chính anh đã nói, "Hãy đi đến thành phố A, anh sẽ ngoan ngoãn chờ em.”
Nhưng, anh thật sự muốn xé bỏ vỏ bọc giả vờ trưởng thành, trở lại làm một đứa trẻ thẳng thắn, không màng đến suy nghĩ của mọi người, cố chấp giữ lấy món đồ chơi yêu thích của mình. Thậm chí, anh muốn bỏ lại mọi thứ, trở về Tây Liễu ban đầu, sống một cuộc sống bình yên cùng Kỷ Nghiêu Vũ.
Cuối cùng, Hứa Ngật Xuyên chỉ thốt ra bốn từ: "Thuận buồm xuôi gió.”
Phúc lợi mà Shadow đưa ra vô cùng hấp dẫn: lương cao, nhà ở riêng, cơ hội học tập. Nhưng Hứa Ngật Xuyên vẫn không yên tâm, anh xin nghỉ hai ngày để cùng Kỷ Nghiêu Vũ đến thành phố A, đích thân kiểm tra mọi thứ.
Anh cùng Kỷ Nghiêu Vũ làm thủ tục nhận việc, chuyển nhà, tìm hiểu công ty. Sau hai ngày, ngoài việc ai cũng nhìn Kỷ Nghiêu Vũ với ánh mắt ngưỡng mộ, Hứa Ngật Xuyên cơ bản là hài lòng.
Trước khi rời đi, Hứa Ngật Xuyên tự an ủi, khoảng cách từ thành phố A đến thành phố S chỉ là hai tiếng bay, nghĩ vậy anh cảm thấy dễ chịu hơn một chút, lưu luyến bước lên đường trở về.
Cuộc sống phấn đấu của mỗi người, bắt đầu.
Kỷ Nghiêu Vũ không phải là người yếu đuối, không phải không có Hứa Ngật Xuyên bên cạnh là không thể sống, chỉ là cậu rất, rất nhớ người yêu ở phương xa.
Trong những ngày không thể gặp mặt, mỗi ngày chỉ có thể thông qua video trò chuyện truyền lại nỗi nhớ.
“Cục cưng, hôm nay thế nào? "Hứa Ngật Xuyên hôn lên màn hình.
Kỷ Nghiêu Vũ ở đầu dây bên kia gật đầu như giã tỏi, vui mừng như một đứa trẻ: “Em đã thấy rất nhiều máy ảnh và ống kính, mọi người đều rất tốt với em, chỉ là…”
“Chỉ là gì?” Tim Hứa Ngật Xuyên lập tức thắt lại, sợ người yêu bị bắt nạt.
“Không có gì đâu, là ở bộ phận quảng cáo. Khi em bước vào, họ đồng loạt cúi đầu chào em, em sợ quá…”
Hứa Ngật Xuyên thở phào nhẹ nhõm, chợt cười nói: "Cục cưng, họ tôn trọng em, vì em đã cứu cả bộ phận của họ mà.”
“Nhưng… em không thích lắm, thật ra em cũng giống mọi người thôi…”
“Cục cưng ngoan lắm, có lẽ họ chưa hiểu em, sau này ở chung sẽ tốt hơn nhiều.”
Kỷ Nghiêu Vũ cái hiểu cái không gật đầu.
Đêm đầu tiên xa cách, hai người trò chuyện từ hoàng hôn đến rạng sáng, đến khi ngủ cũng không muốn ngắt cuộc gọi, chỉ cần nghe thấy tiếng động nhỏ trong video cũng đủ làm lòng cảm thấy yên tâm.
Từ đó về sau mỗi một ngày, hai người đều gọi video vào lúc tám giờ tối, không ai vắng mặt lần nào.
Cục cưng hôm nay tự làm món ăn dinh dưỡng, cục cưng hôm nay làm được năm mươi cái hít đất, cục cưng hôm nay cắt tóc, cục cưng hôm nay tan làm muộn một chút, bức ảnh mới của cục cưng hôm nay lại gây chấn động, cục cưng hôm nay…
Hứa Ngật Xuyên mỗi ngày đều có thể nghe những câu chuyện thú vị khác nhau. Rõ ràng chỉ là những chuyện nhỏ nhặt nhưng khi từ miệng Kỷ Nghiêu Vũ nói ra, chúng trở nên cuốn hút lôi cuốn kỳ lạ.
Bảo bối của anh, dần dần đã thích nghi với cuộc sống một mình, dần dần trưởng thành.
Bảo bối của anh không còn cần anh nữa, nhưng lại càng cần anh hơn.
Hôm nay, Hứa Ngật Xuyên còn đang trên tàu điện ngầm thì nhận được điện thoại của Kỷ Nghiêu Vũ.
Cậu vô cùng hưng phấn: "Anh, anh! Mau xem video em gửi cho anh! Mau!”
"Có chuyện gì thế!? Đợi một chút, anh chưa về đến nhà…”
“Ngay bây giờ, nhanh thôi. "Kỷ Nghiêu Vũ bắt đầu làm nũng.
"Được, được, anh sẽ xem ngay bây giờ.”
"Vậy em cúp máy nhé, nhanh lên.”
“Này, đợi lát nữa......”
Lát nữa gọi cho anh! "Kỷ Nghiêu Vũ nói xong liền cúp điện thoại.
Hứa Ngật Xuyên cười lắc đầu, mở video ra.
Phần đầu của video rất hoành tráng, hàng ngàn bức ảnh màu mè nhấp nháy qua, Hứa Ngật Xuyên bỗng cảm thấy quen thuộc, cuối cùng tất cả các bức ảnh hợp lại thành một khuôn mặt đẹp trai—
Kỷ Nghiêu Vũ.
Những nốt gai ốc nổi lên trên cánh tay, Hứa Ngật Xuyên suýt chút nữa không cầm nổi điện thoại.
Video là một đoạn phỏng vấn nhỏ, như là một phần kết cho buổi trình diễn thời trang của Shadow.
Người dẫn chương trình quen thuộc giới thiệu sơ lược về khách mời hôm nay, trong lời nói lộ rõ sự ngưỡng mộ, máy quay nhanh chóng chuyển cảnh, khuôn mặt tươi cười của Kỷ Nghiêu Vũ xuất hiện trên màn hình lớn.
Hôm nay, Kỷ Nghiêu Vũ mặc một bộ vest màu tối, trước ngực cài chiếc ghim mới nhất của "Shadow", ngoài ra không có món đồ trang sức xa hoa nào khác, nhưng cả người lại toát lên vẻ thanh lịch cao quý, chỉ một nụ cười nhẹ nhàng cũng đủ làm mê đắm nhiều phụ nữ. Đây là lần đầu tiên Hứa Ngật Xuyên thấy cậu mặc vest, khí chất này không thua kém bất kỳ ngôi sao nào.
Lần đầu tiên Kỷ Nghiêu Vũ tham gia phỏng vấn, lúc đầu có chút e dè, không nhìn thẳng vào ống kính, nhưng chút ngại ngùng này không làm giảm đi sức hút của cậu, ngược lại còn khiến vô số thiếu nữ thét lên. Hứa Ngật Xuyên không nhìn thấy mặt cậu qua màn hình đầy bình luận, đành tắt bình luận đi.
Người dẫn chương trình nhanh chóng tạo bầu không khí thoải mái, Kỷ Nghiêu Vũ thả lỏng hơn, từng cử chỉ, nụ cười của cậu càng thêm cuốn hút, mọi câu hỏi đều được trả lời một cách tuyệt vời, thậm chí còn đùa vui với người dẫn chương trình.
"Anh Kỷ đã chụp rất nhiều bức ảnh, bức nào anh hài lòng nhất?”
"Bức hài lòng nhất luôn là bức tiếp theo," Kỷ Nghiêu Vũ cười nói, "Nhưng bức yêu thích nhất vẫn là "My Shadow".”
"Bức đó được coi là tác phẩm nổi tiếng của anh Kỷ, nghe nói bức ảnh này không phải chụp cho "Shadow", xin hỏi câu chuyện đằng sau bức ảnh này là gì?”
Trên màn hình lớn phía sau họ ngay lập tức xuất hiện bức ảnh lớn, Hứa Ngật Xuyên không hiểu sao lại mặt đỏ tim đập.
Kỷ Nghiêu Vũ như nhớ lại điều gì đó, mỉm cười, rồi nói: "Đây là bí mật giữa tôi và người mẫu, tổng thể, đó là một trải nghiệm chụp ảnh rất vui vẻ.”
Hứa Ngật Xuyên nhớ rõ ngày đó anh bị Kỷ Nghiêu Vũ đè lên bệ cửa sổ, đâm mạnh từ phía sau.
MC cười hiểu ý: "Vậy My Shadow có hàm nghĩa sâu xa gì không?"
"Bóng tối bao trùm, nhưng không ai biết dưới bóng tối đó sẽ là cảnh tượng như thế nào.
Phải rồi, Hứa Ngật Xuyên cười thầm nghĩ, ai biết thực ra là mình đang làm mở rộng chứ?
Kỷ Nghiêu Vũ tiếp tục nói: "Hơn nữa, từ "Shadow" còn có nghĩa khác là sự che chở.”
"Vậy người trong bức ảnh chính là nơi che chở của anh sao?”
Kỷ Nghiêu Vũ từ chối cho ý kiến cười cười.
Khán giả ồn ào, hóa ra đằng sau bức ảnh này lại ẩn chứa một câu chuyện lãng mạn như vậy.
"Từ sau "My Shadow", tác phẩm mới của anh Kỷ chưa từng chụp người mẫu nữa, có tin đồn nói anh là nhiếp ảnh gia không người mẫu, không biết sau này có cơ hội nào để thấy anh chụp người mẫu mới không?”
"Không phải tôi không có người mẫu," Kỷ Nghiêu Vũ nhếch khóe môi, "Ngược lại, nhiều người tìm đến tôi chụp, nhưng vì lý do cá nhân, tôi sẽ không chụp người khác nữa.”
"Người khác? Nghĩa là…”
Kỷ Nghiêu Vũ gật đầu, đột nhiên nhìn vào ống kính, như thể đang đối diện thâm tình với Hứa Ngật Xuyên, Hứa Ngật Xuyên thở gấp, cả người nóng bừng.
Kỷ Nghiêu Vũ đối diện ống kính, trang trọng nói: "Sẽ không chụp người khác, chỉ chụp người tôi yêu.”
Kết thúc video, người dẫn chương trình ghép "My Shadow" và lời tuyên bố tình yêu của Kỷ Nghiêu Vũ, đùa rằng hôm nay là ngày thất tình quốc tế, nhưng Hứa Ngật Xuyên không nghe rõ nữa, mắt anh đã nhòa lệ.
Có người bên cạnh không chịu nổi, đưa cho anh tờ giấy, vỗ nhẹ lên lưng: "Không sao đâu, chia tay thì chia tay, người sau sẽ ngoan hơn.”
Hứa Ngật Xuyên đỏ mắt nhìn hắn một cái, nhẹ giọng nói một câu cám ơn.
Khi gọi lại cho Kỷ Nghiêu Vũ, không ai bắt máy. Tới tận lúc về đến nhà, điện thoại vẫn không có người nghe, anh cất điện thoại, định mở cửa thì cửa tự mở.
Trong phòng không bật đèn, một bóng dáng cao lớn từ từ bước ra từ bóng tối, đầu tiên là đôi chân dài, sau đó là ngực rộng, chiếc ghim cài áo đang tỏa sáng rực rỡ, cuối cùng là khuôn mặt quen thuộc nhưng đã trưởng thành đến gần như xa lạ.
Kỷ Nghiêu Vũ dang rộng tay, cười rạng rỡ với Hứa Ngật Xuyên: " Vợ ơi, Em về rồi.”
Anh cố gắng giấu đi nỗi buồn, ban ngày cùng ông nội dạo quanh chợ, đan giỏ, nhưng đến đêm khi hai người nằm trên chiếc giường nhỏ, Hứa Ngật Xuyên không thể kiềm chế được nữa, anh cuồng nhiệt quấn lấy Kỷ Nghiêu Vũ làm tình. Dù đã mệt đến mức không thể chịu nổi, anh vẫn không ngừng van xin thêm. Anh khóc rất kìm nén, cổ họng nghẹn lại như thể chỉ cần chút cố gắng nữa là sẽ ho ra máu.
Giữ lại cái gì chứ, rõ ràng chính anh đã nói, "Hãy đi đến thành phố A, anh sẽ ngoan ngoãn chờ em.”
Nhưng, anh thật sự muốn xé bỏ vỏ bọc giả vờ trưởng thành, trở lại làm một đứa trẻ thẳng thắn, không màng đến suy nghĩ của mọi người, cố chấp giữ lấy món đồ chơi yêu thích của mình. Thậm chí, anh muốn bỏ lại mọi thứ, trở về Tây Liễu ban đầu, sống một cuộc sống bình yên cùng Kỷ Nghiêu Vũ.
Cuối cùng, Hứa Ngật Xuyên chỉ thốt ra bốn từ: "Thuận buồm xuôi gió.”
Phúc lợi mà Shadow đưa ra vô cùng hấp dẫn: lương cao, nhà ở riêng, cơ hội học tập. Nhưng Hứa Ngật Xuyên vẫn không yên tâm, anh xin nghỉ hai ngày để cùng Kỷ Nghiêu Vũ đến thành phố A, đích thân kiểm tra mọi thứ.
Anh cùng Kỷ Nghiêu Vũ làm thủ tục nhận việc, chuyển nhà, tìm hiểu công ty. Sau hai ngày, ngoài việc ai cũng nhìn Kỷ Nghiêu Vũ với ánh mắt ngưỡng mộ, Hứa Ngật Xuyên cơ bản là hài lòng.
Trước khi rời đi, Hứa Ngật Xuyên tự an ủi, khoảng cách từ thành phố A đến thành phố S chỉ là hai tiếng bay, nghĩ vậy anh cảm thấy dễ chịu hơn một chút, lưu luyến bước lên đường trở về.
Cuộc sống phấn đấu của mỗi người, bắt đầu.
Kỷ Nghiêu Vũ không phải là người yếu đuối, không phải không có Hứa Ngật Xuyên bên cạnh là không thể sống, chỉ là cậu rất, rất nhớ người yêu ở phương xa.
Trong những ngày không thể gặp mặt, mỗi ngày chỉ có thể thông qua video trò chuyện truyền lại nỗi nhớ.
“Cục cưng, hôm nay thế nào? "Hứa Ngật Xuyên hôn lên màn hình.
Kỷ Nghiêu Vũ ở đầu dây bên kia gật đầu như giã tỏi, vui mừng như một đứa trẻ: “Em đã thấy rất nhiều máy ảnh và ống kính, mọi người đều rất tốt với em, chỉ là…”
“Chỉ là gì?” Tim Hứa Ngật Xuyên lập tức thắt lại, sợ người yêu bị bắt nạt.
“Không có gì đâu, là ở bộ phận quảng cáo. Khi em bước vào, họ đồng loạt cúi đầu chào em, em sợ quá…”
Hứa Ngật Xuyên thở phào nhẹ nhõm, chợt cười nói: "Cục cưng, họ tôn trọng em, vì em đã cứu cả bộ phận của họ mà.”
“Nhưng… em không thích lắm, thật ra em cũng giống mọi người thôi…”
“Cục cưng ngoan lắm, có lẽ họ chưa hiểu em, sau này ở chung sẽ tốt hơn nhiều.”
Kỷ Nghiêu Vũ cái hiểu cái không gật đầu.
Đêm đầu tiên xa cách, hai người trò chuyện từ hoàng hôn đến rạng sáng, đến khi ngủ cũng không muốn ngắt cuộc gọi, chỉ cần nghe thấy tiếng động nhỏ trong video cũng đủ làm lòng cảm thấy yên tâm.
Từ đó về sau mỗi một ngày, hai người đều gọi video vào lúc tám giờ tối, không ai vắng mặt lần nào.
Cục cưng hôm nay tự làm món ăn dinh dưỡng, cục cưng hôm nay làm được năm mươi cái hít đất, cục cưng hôm nay cắt tóc, cục cưng hôm nay tan làm muộn một chút, bức ảnh mới của cục cưng hôm nay lại gây chấn động, cục cưng hôm nay…
Hứa Ngật Xuyên mỗi ngày đều có thể nghe những câu chuyện thú vị khác nhau. Rõ ràng chỉ là những chuyện nhỏ nhặt nhưng khi từ miệng Kỷ Nghiêu Vũ nói ra, chúng trở nên cuốn hút lôi cuốn kỳ lạ.
Bảo bối của anh, dần dần đã thích nghi với cuộc sống một mình, dần dần trưởng thành.
Bảo bối của anh không còn cần anh nữa, nhưng lại càng cần anh hơn.
Hôm nay, Hứa Ngật Xuyên còn đang trên tàu điện ngầm thì nhận được điện thoại của Kỷ Nghiêu Vũ.
Cậu vô cùng hưng phấn: "Anh, anh! Mau xem video em gửi cho anh! Mau!”
"Có chuyện gì thế!? Đợi một chút, anh chưa về đến nhà…”
“Ngay bây giờ, nhanh thôi. "Kỷ Nghiêu Vũ bắt đầu làm nũng.
"Được, được, anh sẽ xem ngay bây giờ.”
"Vậy em cúp máy nhé, nhanh lên.”
“Này, đợi lát nữa......”
Lát nữa gọi cho anh! "Kỷ Nghiêu Vũ nói xong liền cúp điện thoại.
Hứa Ngật Xuyên cười lắc đầu, mở video ra.
Phần đầu của video rất hoành tráng, hàng ngàn bức ảnh màu mè nhấp nháy qua, Hứa Ngật Xuyên bỗng cảm thấy quen thuộc, cuối cùng tất cả các bức ảnh hợp lại thành một khuôn mặt đẹp trai—
Kỷ Nghiêu Vũ.
Những nốt gai ốc nổi lên trên cánh tay, Hứa Ngật Xuyên suýt chút nữa không cầm nổi điện thoại.
Video là một đoạn phỏng vấn nhỏ, như là một phần kết cho buổi trình diễn thời trang của Shadow.
Người dẫn chương trình quen thuộc giới thiệu sơ lược về khách mời hôm nay, trong lời nói lộ rõ sự ngưỡng mộ, máy quay nhanh chóng chuyển cảnh, khuôn mặt tươi cười của Kỷ Nghiêu Vũ xuất hiện trên màn hình lớn.
Hôm nay, Kỷ Nghiêu Vũ mặc một bộ vest màu tối, trước ngực cài chiếc ghim mới nhất của "Shadow", ngoài ra không có món đồ trang sức xa hoa nào khác, nhưng cả người lại toát lên vẻ thanh lịch cao quý, chỉ một nụ cười nhẹ nhàng cũng đủ làm mê đắm nhiều phụ nữ. Đây là lần đầu tiên Hứa Ngật Xuyên thấy cậu mặc vest, khí chất này không thua kém bất kỳ ngôi sao nào.
Lần đầu tiên Kỷ Nghiêu Vũ tham gia phỏng vấn, lúc đầu có chút e dè, không nhìn thẳng vào ống kính, nhưng chút ngại ngùng này không làm giảm đi sức hút của cậu, ngược lại còn khiến vô số thiếu nữ thét lên. Hứa Ngật Xuyên không nhìn thấy mặt cậu qua màn hình đầy bình luận, đành tắt bình luận đi.
Người dẫn chương trình nhanh chóng tạo bầu không khí thoải mái, Kỷ Nghiêu Vũ thả lỏng hơn, từng cử chỉ, nụ cười của cậu càng thêm cuốn hút, mọi câu hỏi đều được trả lời một cách tuyệt vời, thậm chí còn đùa vui với người dẫn chương trình.
"Anh Kỷ đã chụp rất nhiều bức ảnh, bức nào anh hài lòng nhất?”
"Bức hài lòng nhất luôn là bức tiếp theo," Kỷ Nghiêu Vũ cười nói, "Nhưng bức yêu thích nhất vẫn là "My Shadow".”
"Bức đó được coi là tác phẩm nổi tiếng của anh Kỷ, nghe nói bức ảnh này không phải chụp cho "Shadow", xin hỏi câu chuyện đằng sau bức ảnh này là gì?”
Trên màn hình lớn phía sau họ ngay lập tức xuất hiện bức ảnh lớn, Hứa Ngật Xuyên không hiểu sao lại mặt đỏ tim đập.
Kỷ Nghiêu Vũ như nhớ lại điều gì đó, mỉm cười, rồi nói: "Đây là bí mật giữa tôi và người mẫu, tổng thể, đó là một trải nghiệm chụp ảnh rất vui vẻ.”
Hứa Ngật Xuyên nhớ rõ ngày đó anh bị Kỷ Nghiêu Vũ đè lên bệ cửa sổ, đâm mạnh từ phía sau.
MC cười hiểu ý: "Vậy My Shadow có hàm nghĩa sâu xa gì không?"
"Bóng tối bao trùm, nhưng không ai biết dưới bóng tối đó sẽ là cảnh tượng như thế nào.
Phải rồi, Hứa Ngật Xuyên cười thầm nghĩ, ai biết thực ra là mình đang làm mở rộng chứ?
Kỷ Nghiêu Vũ tiếp tục nói: "Hơn nữa, từ "Shadow" còn có nghĩa khác là sự che chở.”
"Vậy người trong bức ảnh chính là nơi che chở của anh sao?”
Kỷ Nghiêu Vũ từ chối cho ý kiến cười cười.
Khán giả ồn ào, hóa ra đằng sau bức ảnh này lại ẩn chứa một câu chuyện lãng mạn như vậy.
"Từ sau "My Shadow", tác phẩm mới của anh Kỷ chưa từng chụp người mẫu nữa, có tin đồn nói anh là nhiếp ảnh gia không người mẫu, không biết sau này có cơ hội nào để thấy anh chụp người mẫu mới không?”
"Không phải tôi không có người mẫu," Kỷ Nghiêu Vũ nhếch khóe môi, "Ngược lại, nhiều người tìm đến tôi chụp, nhưng vì lý do cá nhân, tôi sẽ không chụp người khác nữa.”
"Người khác? Nghĩa là…”
Kỷ Nghiêu Vũ gật đầu, đột nhiên nhìn vào ống kính, như thể đang đối diện thâm tình với Hứa Ngật Xuyên, Hứa Ngật Xuyên thở gấp, cả người nóng bừng.
Kỷ Nghiêu Vũ đối diện ống kính, trang trọng nói: "Sẽ không chụp người khác, chỉ chụp người tôi yêu.”
Kết thúc video, người dẫn chương trình ghép "My Shadow" và lời tuyên bố tình yêu của Kỷ Nghiêu Vũ, đùa rằng hôm nay là ngày thất tình quốc tế, nhưng Hứa Ngật Xuyên không nghe rõ nữa, mắt anh đã nhòa lệ.
Có người bên cạnh không chịu nổi, đưa cho anh tờ giấy, vỗ nhẹ lên lưng: "Không sao đâu, chia tay thì chia tay, người sau sẽ ngoan hơn.”
Hứa Ngật Xuyên đỏ mắt nhìn hắn một cái, nhẹ giọng nói một câu cám ơn.
Khi gọi lại cho Kỷ Nghiêu Vũ, không ai bắt máy. Tới tận lúc về đến nhà, điện thoại vẫn không có người nghe, anh cất điện thoại, định mở cửa thì cửa tự mở.
Trong phòng không bật đèn, một bóng dáng cao lớn từ từ bước ra từ bóng tối, đầu tiên là đôi chân dài, sau đó là ngực rộng, chiếc ghim cài áo đang tỏa sáng rực rỡ, cuối cùng là khuôn mặt quen thuộc nhưng đã trưởng thành đến gần như xa lạ.
Kỷ Nghiêu Vũ dang rộng tay, cười rạng rỡ với Hứa Ngật Xuyên: " Vợ ơi, Em về rồi.”