Độc Tôn Tam Giới
Chương 937: Vô Ngân trưởng lão phiền muộn 2
Đến lúc đó Vệ Khánh chết một cách không minh bạch, Tiêu Dao tông cũng chỉ có thể nuốt hận vào trong. Lúc đó cách thời điểm này lâu như vậy, bọn chúng cũng không có cách nào đem khoản nợ này tính toán tới trên đầu Giang Trần.
Trong Huyễn Ba sơn phong vân khó lường, ai biết Vệ Khánh dính phải tà độc nào ở trong Huyễn Ba sơn hay không.
Đạt được linh củng Thiên cấp Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng, Giang Trần đối với Huyễn Ba sơn này càng thêm hiếu kỳ.
Theo lý thuyết mà nói, Huyễn Ba sơn này dù linh dược đầy đủ thế nào thì cuối cùng cũng chỉ là dược viên còn sót lại của hoàng thất Vạn Tượng đế quốc mà thôi.
Linh dược Thiên cấp, nếu như ở trong Bát vực cũng không có gì là kỳ lạ, quý hiếm.
Thế nhưng mà ở một hạ vực, lại là một hạ vực thổ dân lại xuất hiện linh dược Thiên cấp, như vậy rất là kỳ lạ.
- Huyễn Ba sơn này xem ra không đơn giản.
Giang Trần đi vài ngày, càng cảm thấy Huyễn Ba sơn này không tầm thường. Trong địa hình này dường như ẩn dấu rất nhiều huyền cơ.
Đơn cử như hồ nước màu lam giống như mặt gương kia, Giang Trần ở trong mấy ngày này gặp ba cái như vậy.
Hơn nữa ở cạnh ba cái hồ nước này đều có linh lực đầy đủ.
Chỉ là hai hồ nước sau đó lại không có linh dược thiên cấp xuất hiện. Nhưng linh dược Chân Thánh Cảnh lại có nhiều hơn không ít.
Chuyện này khiến cho Giang Trần lần nữa có thu hoạch không nhỏ.
Đến này thứ chín Giang Trần lại đột nhiên nhìn thấy một h ồ nước. Chỉ là hồ nước này rõ ràng đã có người tới qua. Trừ một ít linh dược cấp thấp ra, cơ hồ không còn thứ gì tốt lưu lại, hiển nhiên cũng đã bị càn quét qua.
- Xem ra linh dược linh cấp tất cả mọi người đều không có hứng thú a.
Giang Trần nhìn vài lần, lại phát hiện ra chung quanh hồ nước này cũng không có dấu hiệu xuất hiện linh dược Thiên cấp.
Hắn cười khổ một tiếng nói:
- Không có khả năng mỗi một hồ nước đều có linh dược Thiên cấp. Nếu như vậy đây cũng không phải là Hạ vực mà có lẽ là Bát vực a.
Coi như là ở Bát vực, linh dược Thiên cấp cũng không phải lúc nào cũng thấy được.
Hồ nước không ngừng xuất hiện, làm cho Giang Trần đối với địa hình của Huyễn Ba sơn càng thêm tò mò. Chỉ tiếc hắn không thể lăng không phi hành, nếu không nhất định phải lên chỗ cao nhìn xem, rốt cuộc Huyễn Ba sơn này rốt cuộc có bao nhiêu hồ nước.
Bên này Giang Trần tiêu diêu tự tại, hoàn toàn hưởng niềm vui thú thu ngắt linh dược.
Vô Ngân trưởng lão và đồng bạn Vô Khí trưởng lão của hắn lại cảm thấy nghẹn khuất. Bọn họ đã truy tung Giang Trần vài ngày, thế nhưng ngay cả bóng dáng của Giang Trần cũng không thấy đâu.
Giờ phút này Vô Ngân trưởng lão nắm y phục cũ của Giang Trần trong tay, hung hăng ném lên trên mặt đất nói:
- Tiểu tặc này quả thực gian trá như quỷ. Hắn chẳng những biết rõ ta lưu lại dấu vết trên người hắn. Biết chắc luyện hóa những dấu vết này thế nào. Không chỉ như vậy lại còn dùng thủ đoạn này, đem chúng ta lừa gạt tới nơi này.
Vô Khí trưởng lão kia cũng khó có thể tin được. Sao hắn lại không biết được thủ đoạn của Vô Ngân trưởng lão cơ chứ.
Thế nhưng không thể tưởng tượng được Vô Ngân trưởng lão ở trước mặt một thiên tài trẻ tuổi lại nhiều lần chịu thiệt, đây quả thực là chuyện mà hắn chưa từng nghe thấy bao giờ.
- Tiểu tử Giang Trần kia âm hiểm như vậy sao? Vô Ngân huynh, huynh xác định trên người hắn có linh dược Thiên cấp sao?
Vô Khs trưởng lão cùng đuổi theo với Vô Ngân trưởng lão, không thu hoạch được gì khiến cho hắn có chút nản lòng.
Dù sao bọn họ tới nơi này là ngắt linh dược phát tài, mà không phải làm loại chuyện truy đuổi không có một chút ý nghĩa nào như vậy.
Sắc mặt Vô Ngân trưởng lão tái nhợt, lạnh lùng nhìn qua Vô Ngân trưởng lão:
- Sao nào? Ngươi cảm thấy lão phu đang đùa ngươi hay sao? Nếu không phải là linh dược Thiên cấp ta còn phí thời gian đuổi theo hắn ta hay sao?
Vô Khí trưởng lão có địa vị không bằng Vô Ngân trưởng lão, thấy sắc mặt hắn bất thiện, vội vàng cười khổ nói:
- Nếu như vậy chúng ta tiếp tục đuổi. Hắn đã thề không rời khỏi đây, trong vòng hai mươi ngày chỉ còn thừa lại mười một ngày. Có lẽ chúng ta nên thông báo tất cả đệ tử Tiêu Dao tông tiến vào trong Huyễn Ba sơn, một khi phát hiện hành tung của Giang Trần lập tức báo cáo. Thậm chí còn có thể vận dụng lực lượng tông môn khác, lợi dụng bọn chúng làm kẻ chỉ điểm. Chỉ cần ai phát hiện Giang Trần sẽ được trọng thưởng.
Dưới trọng thưởng tất có dũng phu.
Tuy rằng trọng thưởng, thế nhưng cũng không vì thế mà làm xằng làm bậy được.
Vô Ngân trưởng lão nói:
- Trọng điểm đặt ở trên người Thánh Kiếm cung và Tam Tinh tông. Đại Thánh đường vừa đạt được Vạn Thọ đan, nhất định sẽ không giúp chúng ta xuất lực đối phó với Đan Kiền Cung. Bắc Minh tông có quan hệ mật thiết với Đan Kiền Cung, nhận được tin tức này nhất định sẽ đem đi nói cho người Đan Kiền Cung.
Vô Khí trưởng lão gật đầu nói:
- Có đạo lý, nhóm người thứ hai sắp tiến tới. Trong đám người thứ hai, Thánh Kiếm cung có không ít người. Nhất là Uông Hàn kia, thấy hắn hận Giang Trần thấu xương. Nếu như chúng ta hứa trọng thưởng, tin rằng Uông Hàn này nhất định sẽ giúp chúng ta một chút.
Vệ Khánh lúc này cũng góp lời:
- Tên Uông Hàn này lòng dạ hẹp hòi. Người Thánh Kiếm cung bọn họ tiến vào trong Huyễn Ba sơn ngắt linh dược là thứ yếu. Tìm người Đan Kiền Cung gây chuyện mới là quan trọng nhất. Đừng nói là hứa trọng thưởng, cho dù không đưa thứ gì, chỉ cần Uông Hàn nghe tin chúng ta đuổi giết Giang Trần, hắn nhất định sẽ can tâm tình nguyện cung cấp manh mối.
Phương diện này Vệ Khánh lại vô cùng hiểu rõ Uông Hàn.
Theo lý nào mà nói, Vệ Khánh hắn và Uông Hàn ở điểm này rất giống nhau.
Uông Hàn là vì Thánh Kiếm cung, lại thêm Giang Trần từng chống đối qua hắn, cho nên mới ghi hận trong lòng.
Mà Vệ Khánh thì Giang Trần làm ảnh hưởng tới hắn tán gái, cho nên ôm hận trong lòng.
- Ồ?
Trong Huyễn Ba sơn, một gã trưởng lão Tam Tinh tông sau khi đọc xong phù truyền âm, trên mặt nở nụ cười nghiền ngẫm:
- Giang Trần này rốt cuộc có bao nhiêu cừu hận với Tiêu Dao tông? Chỉ cần cung cấp manh mối là có thể đạt được mười vạn Nguyên Linh thạch thượng phẩm a.
Cơ hồ cùng lúc đó, thủ tịch đại đệ tử của Tam Tinh tông Chúc Phi Dương lúc này cũng thu được một đạo truyền âm phù.
- Mười vạn Nguyên Linh thạch thượng phẩm? Chỉ cần phát hiện hành tung của Giang Trần, sau đó nói cho người Tiêu Dao tông là nhận được?
Chúc Phi Dương hưng phấn nói, miệng nở nụ cười:
- Khoản tài phú đưa tới cửa này ngu sao mà không nhận. Xem ra Tiêu Dao tông quyết tâm đoạt đan phương Vạn Thọ đan của Đan Kiền Cung a.
Tiếp đó thời gian hơn mười ngày trôi qua, hai mươi người nhóm thứ hai nhanh chóng tiến vào.
Như vậy ngày càng có nhiều người nhận được tin tức này của Tiêu Dao tông.
Mà nhân mã tiến vào trong Huyễn Ba sơn của Tiêu Dao tông ngày càng nhiều.
Những này này Giang Trần cố gắng không để lại dấu vết, không muốn gặp phải những người khác. Tuy rằng thoát khỏi Tiêu Dao tông đuổi theo, thế nhưng hắn hiểu rõ, người Tiêu Dao tông tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha hắn như vậy.
Trong Huyễn Ba sơn phong vân khó lường, ai biết Vệ Khánh dính phải tà độc nào ở trong Huyễn Ba sơn hay không.
Đạt được linh củng Thiên cấp Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng, Giang Trần đối với Huyễn Ba sơn này càng thêm hiếu kỳ.
Theo lý thuyết mà nói, Huyễn Ba sơn này dù linh dược đầy đủ thế nào thì cuối cùng cũng chỉ là dược viên còn sót lại của hoàng thất Vạn Tượng đế quốc mà thôi.
Linh dược Thiên cấp, nếu như ở trong Bát vực cũng không có gì là kỳ lạ, quý hiếm.
Thế nhưng mà ở một hạ vực, lại là một hạ vực thổ dân lại xuất hiện linh dược Thiên cấp, như vậy rất là kỳ lạ.
- Huyễn Ba sơn này xem ra không đơn giản.
Giang Trần đi vài ngày, càng cảm thấy Huyễn Ba sơn này không tầm thường. Trong địa hình này dường như ẩn dấu rất nhiều huyền cơ.
Đơn cử như hồ nước màu lam giống như mặt gương kia, Giang Trần ở trong mấy ngày này gặp ba cái như vậy.
Hơn nữa ở cạnh ba cái hồ nước này đều có linh lực đầy đủ.
Chỉ là hai hồ nước sau đó lại không có linh dược thiên cấp xuất hiện. Nhưng linh dược Chân Thánh Cảnh lại có nhiều hơn không ít.
Chuyện này khiến cho Giang Trần lần nữa có thu hoạch không nhỏ.
Đến này thứ chín Giang Trần lại đột nhiên nhìn thấy một h ồ nước. Chỉ là hồ nước này rõ ràng đã có người tới qua. Trừ một ít linh dược cấp thấp ra, cơ hồ không còn thứ gì tốt lưu lại, hiển nhiên cũng đã bị càn quét qua.
- Xem ra linh dược linh cấp tất cả mọi người đều không có hứng thú a.
Giang Trần nhìn vài lần, lại phát hiện ra chung quanh hồ nước này cũng không có dấu hiệu xuất hiện linh dược Thiên cấp.
Hắn cười khổ một tiếng nói:
- Không có khả năng mỗi một hồ nước đều có linh dược Thiên cấp. Nếu như vậy đây cũng không phải là Hạ vực mà có lẽ là Bát vực a.
Coi như là ở Bát vực, linh dược Thiên cấp cũng không phải lúc nào cũng thấy được.
Hồ nước không ngừng xuất hiện, làm cho Giang Trần đối với địa hình của Huyễn Ba sơn càng thêm tò mò. Chỉ tiếc hắn không thể lăng không phi hành, nếu không nhất định phải lên chỗ cao nhìn xem, rốt cuộc Huyễn Ba sơn này rốt cuộc có bao nhiêu hồ nước.
Bên này Giang Trần tiêu diêu tự tại, hoàn toàn hưởng niềm vui thú thu ngắt linh dược.
Vô Ngân trưởng lão và đồng bạn Vô Khí trưởng lão của hắn lại cảm thấy nghẹn khuất. Bọn họ đã truy tung Giang Trần vài ngày, thế nhưng ngay cả bóng dáng của Giang Trần cũng không thấy đâu.
Giờ phút này Vô Ngân trưởng lão nắm y phục cũ của Giang Trần trong tay, hung hăng ném lên trên mặt đất nói:
- Tiểu tặc này quả thực gian trá như quỷ. Hắn chẳng những biết rõ ta lưu lại dấu vết trên người hắn. Biết chắc luyện hóa những dấu vết này thế nào. Không chỉ như vậy lại còn dùng thủ đoạn này, đem chúng ta lừa gạt tới nơi này.
Vô Khí trưởng lão kia cũng khó có thể tin được. Sao hắn lại không biết được thủ đoạn của Vô Ngân trưởng lão cơ chứ.
Thế nhưng không thể tưởng tượng được Vô Ngân trưởng lão ở trước mặt một thiên tài trẻ tuổi lại nhiều lần chịu thiệt, đây quả thực là chuyện mà hắn chưa từng nghe thấy bao giờ.
- Tiểu tử Giang Trần kia âm hiểm như vậy sao? Vô Ngân huynh, huynh xác định trên người hắn có linh dược Thiên cấp sao?
Vô Khs trưởng lão cùng đuổi theo với Vô Ngân trưởng lão, không thu hoạch được gì khiến cho hắn có chút nản lòng.
Dù sao bọn họ tới nơi này là ngắt linh dược phát tài, mà không phải làm loại chuyện truy đuổi không có một chút ý nghĩa nào như vậy.
Sắc mặt Vô Ngân trưởng lão tái nhợt, lạnh lùng nhìn qua Vô Ngân trưởng lão:
- Sao nào? Ngươi cảm thấy lão phu đang đùa ngươi hay sao? Nếu không phải là linh dược Thiên cấp ta còn phí thời gian đuổi theo hắn ta hay sao?
Vô Khí trưởng lão có địa vị không bằng Vô Ngân trưởng lão, thấy sắc mặt hắn bất thiện, vội vàng cười khổ nói:
- Nếu như vậy chúng ta tiếp tục đuổi. Hắn đã thề không rời khỏi đây, trong vòng hai mươi ngày chỉ còn thừa lại mười một ngày. Có lẽ chúng ta nên thông báo tất cả đệ tử Tiêu Dao tông tiến vào trong Huyễn Ba sơn, một khi phát hiện hành tung của Giang Trần lập tức báo cáo. Thậm chí còn có thể vận dụng lực lượng tông môn khác, lợi dụng bọn chúng làm kẻ chỉ điểm. Chỉ cần ai phát hiện Giang Trần sẽ được trọng thưởng.
Dưới trọng thưởng tất có dũng phu.
Tuy rằng trọng thưởng, thế nhưng cũng không vì thế mà làm xằng làm bậy được.
Vô Ngân trưởng lão nói:
- Trọng điểm đặt ở trên người Thánh Kiếm cung và Tam Tinh tông. Đại Thánh đường vừa đạt được Vạn Thọ đan, nhất định sẽ không giúp chúng ta xuất lực đối phó với Đan Kiền Cung. Bắc Minh tông có quan hệ mật thiết với Đan Kiền Cung, nhận được tin tức này nhất định sẽ đem đi nói cho người Đan Kiền Cung.
Vô Khí trưởng lão gật đầu nói:
- Có đạo lý, nhóm người thứ hai sắp tiến tới. Trong đám người thứ hai, Thánh Kiếm cung có không ít người. Nhất là Uông Hàn kia, thấy hắn hận Giang Trần thấu xương. Nếu như chúng ta hứa trọng thưởng, tin rằng Uông Hàn này nhất định sẽ giúp chúng ta một chút.
Vệ Khánh lúc này cũng góp lời:
- Tên Uông Hàn này lòng dạ hẹp hòi. Người Thánh Kiếm cung bọn họ tiến vào trong Huyễn Ba sơn ngắt linh dược là thứ yếu. Tìm người Đan Kiền Cung gây chuyện mới là quan trọng nhất. Đừng nói là hứa trọng thưởng, cho dù không đưa thứ gì, chỉ cần Uông Hàn nghe tin chúng ta đuổi giết Giang Trần, hắn nhất định sẽ can tâm tình nguyện cung cấp manh mối.
Phương diện này Vệ Khánh lại vô cùng hiểu rõ Uông Hàn.
Theo lý nào mà nói, Vệ Khánh hắn và Uông Hàn ở điểm này rất giống nhau.
Uông Hàn là vì Thánh Kiếm cung, lại thêm Giang Trần từng chống đối qua hắn, cho nên mới ghi hận trong lòng.
Mà Vệ Khánh thì Giang Trần làm ảnh hưởng tới hắn tán gái, cho nên ôm hận trong lòng.
- Ồ?
Trong Huyễn Ba sơn, một gã trưởng lão Tam Tinh tông sau khi đọc xong phù truyền âm, trên mặt nở nụ cười nghiền ngẫm:
- Giang Trần này rốt cuộc có bao nhiêu cừu hận với Tiêu Dao tông? Chỉ cần cung cấp manh mối là có thể đạt được mười vạn Nguyên Linh thạch thượng phẩm a.
Cơ hồ cùng lúc đó, thủ tịch đại đệ tử của Tam Tinh tông Chúc Phi Dương lúc này cũng thu được một đạo truyền âm phù.
- Mười vạn Nguyên Linh thạch thượng phẩm? Chỉ cần phát hiện hành tung của Giang Trần, sau đó nói cho người Tiêu Dao tông là nhận được?
Chúc Phi Dương hưng phấn nói, miệng nở nụ cười:
- Khoản tài phú đưa tới cửa này ngu sao mà không nhận. Xem ra Tiêu Dao tông quyết tâm đoạt đan phương Vạn Thọ đan của Đan Kiền Cung a.
Tiếp đó thời gian hơn mười ngày trôi qua, hai mươi người nhóm thứ hai nhanh chóng tiến vào.
Như vậy ngày càng có nhiều người nhận được tin tức này của Tiêu Dao tông.
Mà nhân mã tiến vào trong Huyễn Ba sơn của Tiêu Dao tông ngày càng nhiều.
Những này này Giang Trần cố gắng không để lại dấu vết, không muốn gặp phải những người khác. Tuy rằng thoát khỏi Tiêu Dao tông đuổi theo, thế nhưng hắn hiểu rõ, người Tiêu Dao tông tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha hắn như vậy.