Độc Tôn Tam Giới
Chương 845: Con đường phát tài
- Liên Thành trưởng lão là người thẳng tính. Tuy có chút tư tâm, nhưng không phải đại gian đại ác. Ta ngược lại cảm thấy, hắn tham dự việc này, sẽ nhập không quá sâu. Hơn phân nửa là bởi vì Thẩm Thanh Hồng, bị những người kia mượn thế. Dùng hiểu biết của ta đối với Liên Thành trưởng lão, hắn tuyệt đối không phải loại người gây sóng gió, tai họa tông môn.
Vân Niết trưởng lão nói, làm cho Đan Trì cung chủ có chút giật mình.
Muốn nói đoạn thời gian trước, trên hội nghị cao tầng tông môn, Vân Niết trưởng lão cùng Liên Thành trưởng lão còn vỗ bàn cải nhau, hai người có thể nói là hiềm khích rất nặng.
Lại không nghĩ rằng, lúc này, Vân Niết trưởng lão có thể đứng trên lập trường của Liên Thành trưởng lão, thay Liên Thành trưởng lão giải vây.
- Vân Niết, ngươi đạo đức tốt, không theo tư lợi, thực sự là hiền giả.
Đan Trì cung chủ tán thưởng.
- Cung chủ khen trật rồi. So với cung chủ, Vân Niết ta chỉ làm một ít việc nằm trong phận sự mà thôi.
Vân Niết trưởng lão khiêm tốn nói.
- Ha ha, không nên quá khiêm tốn. Vân Niết, muốn nói đại thủ bút, lần này Giang Trần làm mới là đại thủ bút. Vốn là trong một tháng đóng cửa mặc kệ sự tình ngoại giới, bỗng nhiên mở phủ, tiếp nhận khiêu chiến. Cử động lần này thế tất một lần hành động phá tan tất cả tin đồn. Làm cho hắn thanh danh đại chấn.
- Giang Trần này, hoàn toàn chính xác thường có hành động kinh người.
Vân Niết cười nói.
- Hơn nữa, tựa hồ kẻ này luôn có một loại ma lực, để cho người bên cạnh hắn, luôn trở nên càng ngày càng xuất sắc. Ví dụ như Mộc Cao Kỳ, trước kia ai nghĩ đến, Mộc Cao Kỳ này lại xuất sắc như thế?
- Lần này tiểu tử kia ném ra thông cáo nghênh chiến, thuận tiện còn lập ván bài một ngàn Nguyên Linh Thạch. Cử động này càng là đại diệu. Một phương diện có thể giải quyết nguy cơ tài nguyên, một phương diện khác, lại có thể thiết trí cánh cửa, làm cho một ít người thực lực không đủ dừng bước.
Vân Niết trưởng lão cười nói:
- Ta ngược lại muốn nhìn, lần này những người kia sẽ ứng đối như thế nào.
Con mắt của Đan Trì cung chủ khẽ động:
- Vân Niết, ngươi nói như vậy, xem ra đối với thiên phú đan đạo của Giang Trần, là phi thường có lòng tin? Mặc dù là những thiên tài của Chí Tôn khu, cũng không khiêu chiến được hắn?
- Mộc Cao Kỳ là Tiên Thiên Mộc Linh thể thượng thừa, cũng phải cam bái hạ phong. Những người của Chí Tôn khu kia, mặc dù là Lăng Bích Nhi, cũng chưa chắc có thể siêu việt Giang Trần. Những người khác, ở trên đan đạo, muốn khiêu chiến Giang Trần, chỉ có thể tự rước lấy nhục.
Vân Niết ở trên đan đạo, có quyền uy tuyệt đối, lực phán đoán của hắn càng là kinh người.
Hắn nói như vậy, Đan Trì cung chủ càng không có lý do gì hoài nghi.
Lúc trước hắn vì Giang Trần, không tiếc cùng Bảo Thụ Tông kết minh. Cử động này để cho hắn ở trong tông môn, đã nhận lấy áp lực khá lớn.
Một ít trưởng lão thâm niên, đều hướng hắn biểu đạt qua các loại phản đối. Chỉ là bị Đan Trì cường thế đè xuống.
Hôm nay, Giang Trần biểu hiện càng đoạt mắt, Đan Trì hắn càng có tiền vốn ủng hộ Giang Trần.
Lúc trước, sở dĩ hắn không cho Giang Trần ủng hộ, một mặt là vì quan sát năng lực thích ứng của Giang Trần; một phương diện khác, là không muốn lưu lại tay cầm cho cao tầng tông môn, khiến đám người kia cảm thấy, Giang Trần là vì chiếu cố của hắn, mới có thể dừng chân ở tông môn.
Hôm nay, Giang Trần dùng các loại sự thật, không ngừng đánh tan những tin đồn này, không ngừng gia tăng sức thuyết phục thay Đan Trì hắn.
Không thể không nói, Giang Trần cường thế thông cáo, thoáng cái liền quấy rầy bố trí của những người kia.
Trong động phủ của Thẩm Thanh Hồng, đám vây cánh của hắn, mỗi một cái biểu lộ đều nghiêm trọng.
Nhung Tử Phong oán hận nói:
- Tiểu tặc Giang Trần này, quả thực giảo hoạt. Công khai nghênh chiến, lại thiết trí cánh cửa một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch. Bởi vậy, thiên tài bình thường, nào có vốn liếng đi khiêu chiến hắn?
Nhiếp Trùng cũng gật đầu:
- Sau lưng chuyện này, nhất định có cao nhân chỉ giáo. Giang Trần tiểu tặc, nào có thông minh như vậy? Thẩm sư huynh, cái thông cáo này, làm cho thanh âm hoài nghi của mọi người, thoáng cái dẹp loạn không ít a.
Kỳ thật trong lòng Thẩm Thanh Hồng cũng căm tức, chuyện này, vẫn là bọn hắn bày ra, sau lưng còn có một ít người ở Bản Võ Đường cùng Xuân Thu Đường trợ giúp.
Trong một tháng Giang Trần bế quan, bọn hắn cơ hồ nhận định, Giang Trần là chột dạ không dám ứng chiến.
Nhưng mà đột nhiên, Giang Trần thông cáo, lại phá hủy âm mưu của bọn hắn.
- Thẩm sư huynh, nếu không, ta đi khiêu chiến hắn? Thử xem chi tiết của Giang Trần này?
Một gã thiên tài chủ động xin chiến.
Người này tên là Thân An Dương, biệt danh Thân Tam Hỏa, bởi vì một cơ duyên, luyện hóa được ba loại Thiên hỏa chủng, cho nên được gọi là Thân Tam Hỏa.
Thiên phú đan đạo của người này, ở Đan Càn Cung, cũng là tồn tại mọi người đều biết. Dù so ra kém Lăng Bích Nhi, cũng không kém bao nhiêu.
Thấy Thân Tam Hỏa chủ động xin đi giết giặc, trên mặt Thẩm Thanh Hồng lộ ra một tia cổ vũ:
- Tốt, Tam Hỏa, ngươi đi sờ ngọn nguồn của tiểu tử này, không còn gì tốt hơn. Một ngàn Thượng phẩm Linh Thạch, thắng quy ngươi, thua tính ta.
Trước kia Thẩm Thanh Hồng có thể ngồi trên vương tọa của trẻ tuổi Chí Tôn khu, một là vì tu vi thiên phú của hắn, hai là vì hắn xuất thân cao quý, ba là hắn ra tay hào phóng xa xỉ.
Thân Tam Hỏa nghe vậy, tất nhiên là đại hỉ:
- Đa tạ Thẩm sư huynh.
Chí Tôn khu, ngoài động phủ của Giang Trần, Giang Trần triển khai lôi đài đan đạo, ngồi đợi khiêu chiến.
Không thể không nói, danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu này, thật đúng là rất có lực hấp dẫn. Giang Trần vừa mở lôi đài đan đạo, cùng ngày liền có hai người tới khiêu chiến.
Giang Trần thoải mái, đánh cuộc như thế nào, quy tắc toàn bộ do đối phương định đoạt.
Kết quả chưa tới một canh giờ, hai người này liền xám xịt rời đi, thậm chí ngay cả một câu tràng diện cũng không dám nói.
Hai ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, liền vào túi Giang Trần.
- Cao Kỳ, ta phát hiện, loại lôi đài đan đạo này, mới là con đường phát tài a.
Giang Trần trêu ghẹo nói.
- Cao Kỳ, ngươi nói ta có nên tăng cao cánh cửa khiêu chiến? 3000 Nguyên Linh Thạch mới có tư cách khiêu chiến hay không?
Mộc Cao Kỳ thấy vẻ mặt Giang Trần hưng phấn, khí khái đàm tiếu tự nhiên, cũng cảm giác bội phục. Biết rõ loại khí độ này của Trần ca là trời sinh, Mộc Cao Kỳ hắn chỉ sợ cả đời cũng học không được.
Đang khi nói chuyện, vài đạo thân ảnh phi tốc bay đến.
Giang Trần ung dung cười cười:
- Lại có dê béo đến cửa rồi.
Người tới, đúng là Thân Tam Hỏa, mang theo vài tên tùy tùng hùng hổ mà đến.
Thân Tam Hỏa, ở trong tám người của Chí Tôn khu, bài danh thứ bảy, tu vi võ đạo đồng dạng là Nguyên cảnh bát trọng, nhưng so với Nhung Tử Phong lại hơi kém.
Thế nhưng nói đến tu vi đan đạo, so với Nhung Tử Phong lại mạnh hơn rất nhiều.
Người này bận quần áo và trang sức của thiên tài Chí Tôn khu, thêu lên từng đạo hỏa diễm, làm cho pháp bào của hắn lộ ra thập phần đặc biệt.
Vân Niết trưởng lão nói, làm cho Đan Trì cung chủ có chút giật mình.
Muốn nói đoạn thời gian trước, trên hội nghị cao tầng tông môn, Vân Niết trưởng lão cùng Liên Thành trưởng lão còn vỗ bàn cải nhau, hai người có thể nói là hiềm khích rất nặng.
Lại không nghĩ rằng, lúc này, Vân Niết trưởng lão có thể đứng trên lập trường của Liên Thành trưởng lão, thay Liên Thành trưởng lão giải vây.
- Vân Niết, ngươi đạo đức tốt, không theo tư lợi, thực sự là hiền giả.
Đan Trì cung chủ tán thưởng.
- Cung chủ khen trật rồi. So với cung chủ, Vân Niết ta chỉ làm một ít việc nằm trong phận sự mà thôi.
Vân Niết trưởng lão khiêm tốn nói.
- Ha ha, không nên quá khiêm tốn. Vân Niết, muốn nói đại thủ bút, lần này Giang Trần làm mới là đại thủ bút. Vốn là trong một tháng đóng cửa mặc kệ sự tình ngoại giới, bỗng nhiên mở phủ, tiếp nhận khiêu chiến. Cử động lần này thế tất một lần hành động phá tan tất cả tin đồn. Làm cho hắn thanh danh đại chấn.
- Giang Trần này, hoàn toàn chính xác thường có hành động kinh người.
Vân Niết cười nói.
- Hơn nữa, tựa hồ kẻ này luôn có một loại ma lực, để cho người bên cạnh hắn, luôn trở nên càng ngày càng xuất sắc. Ví dụ như Mộc Cao Kỳ, trước kia ai nghĩ đến, Mộc Cao Kỳ này lại xuất sắc như thế?
- Lần này tiểu tử kia ném ra thông cáo nghênh chiến, thuận tiện còn lập ván bài một ngàn Nguyên Linh Thạch. Cử động này càng là đại diệu. Một phương diện có thể giải quyết nguy cơ tài nguyên, một phương diện khác, lại có thể thiết trí cánh cửa, làm cho một ít người thực lực không đủ dừng bước.
Vân Niết trưởng lão cười nói:
- Ta ngược lại muốn nhìn, lần này những người kia sẽ ứng đối như thế nào.
Con mắt của Đan Trì cung chủ khẽ động:
- Vân Niết, ngươi nói như vậy, xem ra đối với thiên phú đan đạo của Giang Trần, là phi thường có lòng tin? Mặc dù là những thiên tài của Chí Tôn khu, cũng không khiêu chiến được hắn?
- Mộc Cao Kỳ là Tiên Thiên Mộc Linh thể thượng thừa, cũng phải cam bái hạ phong. Những người của Chí Tôn khu kia, mặc dù là Lăng Bích Nhi, cũng chưa chắc có thể siêu việt Giang Trần. Những người khác, ở trên đan đạo, muốn khiêu chiến Giang Trần, chỉ có thể tự rước lấy nhục.
Vân Niết ở trên đan đạo, có quyền uy tuyệt đối, lực phán đoán của hắn càng là kinh người.
Hắn nói như vậy, Đan Trì cung chủ càng không có lý do gì hoài nghi.
Lúc trước hắn vì Giang Trần, không tiếc cùng Bảo Thụ Tông kết minh. Cử động này để cho hắn ở trong tông môn, đã nhận lấy áp lực khá lớn.
Một ít trưởng lão thâm niên, đều hướng hắn biểu đạt qua các loại phản đối. Chỉ là bị Đan Trì cường thế đè xuống.
Hôm nay, Giang Trần biểu hiện càng đoạt mắt, Đan Trì hắn càng có tiền vốn ủng hộ Giang Trần.
Lúc trước, sở dĩ hắn không cho Giang Trần ủng hộ, một mặt là vì quan sát năng lực thích ứng của Giang Trần; một phương diện khác, là không muốn lưu lại tay cầm cho cao tầng tông môn, khiến đám người kia cảm thấy, Giang Trần là vì chiếu cố của hắn, mới có thể dừng chân ở tông môn.
Hôm nay, Giang Trần dùng các loại sự thật, không ngừng đánh tan những tin đồn này, không ngừng gia tăng sức thuyết phục thay Đan Trì hắn.
Không thể không nói, Giang Trần cường thế thông cáo, thoáng cái liền quấy rầy bố trí của những người kia.
Trong động phủ của Thẩm Thanh Hồng, đám vây cánh của hắn, mỗi một cái biểu lộ đều nghiêm trọng.
Nhung Tử Phong oán hận nói:
- Tiểu tặc Giang Trần này, quả thực giảo hoạt. Công khai nghênh chiến, lại thiết trí cánh cửa một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch. Bởi vậy, thiên tài bình thường, nào có vốn liếng đi khiêu chiến hắn?
Nhiếp Trùng cũng gật đầu:
- Sau lưng chuyện này, nhất định có cao nhân chỉ giáo. Giang Trần tiểu tặc, nào có thông minh như vậy? Thẩm sư huynh, cái thông cáo này, làm cho thanh âm hoài nghi của mọi người, thoáng cái dẹp loạn không ít a.
Kỳ thật trong lòng Thẩm Thanh Hồng cũng căm tức, chuyện này, vẫn là bọn hắn bày ra, sau lưng còn có một ít người ở Bản Võ Đường cùng Xuân Thu Đường trợ giúp.
Trong một tháng Giang Trần bế quan, bọn hắn cơ hồ nhận định, Giang Trần là chột dạ không dám ứng chiến.
Nhưng mà đột nhiên, Giang Trần thông cáo, lại phá hủy âm mưu của bọn hắn.
- Thẩm sư huynh, nếu không, ta đi khiêu chiến hắn? Thử xem chi tiết của Giang Trần này?
Một gã thiên tài chủ động xin chiến.
Người này tên là Thân An Dương, biệt danh Thân Tam Hỏa, bởi vì một cơ duyên, luyện hóa được ba loại Thiên hỏa chủng, cho nên được gọi là Thân Tam Hỏa.
Thiên phú đan đạo của người này, ở Đan Càn Cung, cũng là tồn tại mọi người đều biết. Dù so ra kém Lăng Bích Nhi, cũng không kém bao nhiêu.
Thấy Thân Tam Hỏa chủ động xin đi giết giặc, trên mặt Thẩm Thanh Hồng lộ ra một tia cổ vũ:
- Tốt, Tam Hỏa, ngươi đi sờ ngọn nguồn của tiểu tử này, không còn gì tốt hơn. Một ngàn Thượng phẩm Linh Thạch, thắng quy ngươi, thua tính ta.
Trước kia Thẩm Thanh Hồng có thể ngồi trên vương tọa của trẻ tuổi Chí Tôn khu, một là vì tu vi thiên phú của hắn, hai là vì hắn xuất thân cao quý, ba là hắn ra tay hào phóng xa xỉ.
Thân Tam Hỏa nghe vậy, tất nhiên là đại hỉ:
- Đa tạ Thẩm sư huynh.
Chí Tôn khu, ngoài động phủ của Giang Trần, Giang Trần triển khai lôi đài đan đạo, ngồi đợi khiêu chiến.
Không thể không nói, danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu này, thật đúng là rất có lực hấp dẫn. Giang Trần vừa mở lôi đài đan đạo, cùng ngày liền có hai người tới khiêu chiến.
Giang Trần thoải mái, đánh cuộc như thế nào, quy tắc toàn bộ do đối phương định đoạt.
Kết quả chưa tới một canh giờ, hai người này liền xám xịt rời đi, thậm chí ngay cả một câu tràng diện cũng không dám nói.
Hai ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, liền vào túi Giang Trần.
- Cao Kỳ, ta phát hiện, loại lôi đài đan đạo này, mới là con đường phát tài a.
Giang Trần trêu ghẹo nói.
- Cao Kỳ, ngươi nói ta có nên tăng cao cánh cửa khiêu chiến? 3000 Nguyên Linh Thạch mới có tư cách khiêu chiến hay không?
Mộc Cao Kỳ thấy vẻ mặt Giang Trần hưng phấn, khí khái đàm tiếu tự nhiên, cũng cảm giác bội phục. Biết rõ loại khí độ này của Trần ca là trời sinh, Mộc Cao Kỳ hắn chỉ sợ cả đời cũng học không được.
Đang khi nói chuyện, vài đạo thân ảnh phi tốc bay đến.
Giang Trần ung dung cười cười:
- Lại có dê béo đến cửa rồi.
Người tới, đúng là Thân Tam Hỏa, mang theo vài tên tùy tùng hùng hổ mà đến.
Thân Tam Hỏa, ở trong tám người của Chí Tôn khu, bài danh thứ bảy, tu vi võ đạo đồng dạng là Nguyên cảnh bát trọng, nhưng so với Nhung Tử Phong lại hơi kém.
Thế nhưng nói đến tu vi đan đạo, so với Nhung Tử Phong lại mạnh hơn rất nhiều.
Người này bận quần áo và trang sức của thiên tài Chí Tôn khu, thêu lên từng đạo hỏa diễm, làm cho pháp bào của hắn lộ ra thập phần đặc biệt.