Độc Tôn Tam Giới
Chương 835: Kim cương cự tí
Giang Trần trong lúc cấp bách, vẫn không quên chế giễu Nhung Tử Phong thoáng một phát.
Tuy Giang Trần đối với Nhung Tử Phong này tu luyện thần thông Thổ thuộc tính, bao nhiêu cũng có chút kinh ngạc. Nhưng mà Trọng Lực trói buộc cấp bậc này, cũng không có đến loại trình độ không thể nghịch chuyển kia.
Nếu như là một cường giả Thánh Cảnh, thi triển Trọng Lực thần thông, có lẽ Giang Trần thật sự sẽ bị trói buộc không thể động đậy
Nhưng mà Nhung Tử Phong, hiển nhiên còn xa xa không đủ.
Nhung Tử Phong nghe vậy, khóe miệng tràn ra một tia cười lạnh, quát:
- Giang Trần, ngươi đã một lòng muốn chết, ta sẽ thanh toàn ngươi.
Trong lúc đó, hai tay của Nhung Tử Phong chấn động, cánh tay không ngừng bành trướng, vậy mà biến thành một đôi cự thủ, quả thực có thể so với chân voi. Chiều dài khoảng chừng năm mét, độ thô cũng có thể so với một cây đại thụ.
Nắm đấm kia tách ra gợn sóng màu vàng đất, lớn như một cái cổ lớn.
Oanh…
Nhung Tử Phong hung hăng nện một quyền, vậy mà không có đánh tới Giang Trần, mà là trực tiếp đập vào mặt đất.
Phanh…
Toàn bộ lôi đài đột nhiên lay động, như sơn băng địa liệt.
Thân hình Giang Trần có chút nhoáng một cái.
Đón lấy, một quyền khác của Nhung Tử Phong, lại cách không nện xuống, lập tức nện tới trước mặt Giang Trần.
Nắm đấm cực lớn này lăng không nện đến, xoáy lên vô số phù văn màu vàng đất, tràn đầy uy áp cường thế của Thiên Nguyên cảnh.
Giang Trần thấy quyền thế của Nhung Tử Phong đáng sợ như vậy, cũng âm thầm nghiêm nghị.
Thiên tài Chí Tôn khu, quả nhiên không có một cái nào là hư danh nói chơi. Nhung Tử Phong này có thể ở Chí Tôn khu bài danh thứ sáu, tu vi thật đúng là không phải nói khoác ra.
Nắm đấm cực lớn nện xuống, Giang Trần cũng không nhàn rỗi, dẫn mười tám đạo Băng Liên, trực tiếp cuốn tới cánh tay kia.
- Quấn…
Giang Trần dẫn thủ quyết, mười tám đạo Băng Liên lập tức quấn quanh cánh tay.
Giang Trần lại biến thủ quyết:
- Đóng băng.
Mười tám đạo Băng Liên, phun ra nuốt vào vô số hàn mang, phát ra thanh âm xì xì xì, nhanh chóng ở trên cánh tay ngưng tụ ra một tầng băng cứng rắn.
Xu thế băng quấn kia, vậy mà ngạnh kháng một quyền của Nhung Tử Phong.
- Tốt, một chiêu.
Mộc Cao Kỳ ở dưới kêu lên, khi hắn chứng kiến một quyền đáng sợ kia của Nhung Tử Phong, trong nội tâm cũng hít một hơi lãnh khí.
Nếu như đổi Mộc Cao Kỳ hắn lên, chỉ sợ một quyền này cũng nện hắn thành thịt nát.
May mắn Trần ca cao minh, cũng không dùng hết toàn lực, liền ngăn trở một quyền này của Nhung Tử Phong, hơn nữa còn thuận tay phản kích.
Một quyền của Nhung Tử Phong bị phong bế, thấy băng lực cường đại còn có ý đồ đóng băng cánh tay của hắn, liền hét lớn một tiếng
Cánh tay đột nhiên hiện ra một tầng vầng sáng đất màu vàng, oanh…
Cánh tay lại tráng kiện một phần, gân xanh dài hẹp, như là rắn nước ở dưới da thịt lay động, cho người một loại cảm giác cực kỳ dữ tợn.
Cái chấn động này, vậy mà chấn khai toàn bộ vụn băng, rầm rầm… vỡ nát.
- Giang Trần, lại ăn một quyền của ta.
Lúc này, cánh tay của Nhung Tử Phong quét ngang, vậy mà đến một chiêu Hoành Tảo Thiên Quân.
Nếu như nói trước kia là Thái Sơn áp đỉnh, Băng Hỏa Yêu Liên còn có thể lăng không cuốn lấy, như vậy Hoành Tảo Thiên Quân này, lại trực tiếp quét về phía eo của Băng Hỏa Yêu Liên.
Tạch tạch tạch két…
Lập tức có hơn mười dây leo, bị xu thế quét ngang oanh đoạn.
Nhưng mà, hiển nhiên Giang Trần sớm có chuẩn bị. Một đạo Nguyên Từ Phong Bạo ầm ầm đẩy tới, đâm vào cánh tay.
Bị Nguyên Từ Phong Bạo cuốn, cánh tay như đánh vào không gian thác loạn, thậm chí có chút suy yếu.
- Ha ha, chiêu thứ hai, Trần ca, cố gắng lên.
Mộc Cao Kỳ ở dưới đất, đã kích động, lại hưng phấn. Giờ phút này hắn đã hoàn toàn vong ngã, không nhìn thái độ Thẩm Thanh Hồng nhíu mày không thích.
Mộc Cao Kỳ rất rõ ràng, hắn tới Chí Tôn động phủ, nhất định sẽ bị Thẩm Thanh Hồng chèn ép. Hôm nay, nếu như đã vạch mặt, cũng không cần phải nơm nớp lo sợ Thẩm Thanh Hồng.
Tuy hắn nhu nhược, nhát gan, nhưng Mộc Cao Kỳ hôm nay, sớm đã không phải Mộc Cao Kỳ năm đó, tâm cảnh của hắn đã bắt đầu lột xác.
Giang Trần thúc dục Hỏa Liên, một cây Hỏa Liên như là Hỏa Long, phụt lên hỏa diễm, bao bọc cả cánh tay của Nhung Tử Phong, mãnh lực đốt cháy.
Nhung Tử Phong dữ tợn cười một tiếng:
- Giang Trần, đừng uổng phí khí lực. Kim Cương Cự Thủ của ta, thủy hỏa bất xâm. Ngươi muốn dựa vào Thủy Hỏa chi lực đối phó ta, đó là nằm mơ.
Nhung Tử Phong nói xong, hai đấm liên tục vung mạnh, điên cuồng đập tới Giang Trần.
Trước kia liên tục hai chiêu, đều không thể đánh trúng Giang Trần, Nhung Tử Phong cảm thấy rất không thoải mái. Bộ《 Đại Kim Cương Tí 》này của hắn, cũng không phải chỉ có hai chiêu đơn giản như vậy, mà là một bộ vũ kỹ công kích liên tục.
Một khi thi triển ra, thật sự là như Kim Cương giận dữ, Chư Thiên lạnh mình.
Bành bành bành…
Quyền thế ngập trời, không ngừng áp súc lấy phạm vi phòng ngự của Băng Hỏa Yêu Liên.
Từ khi Giang Trần có được Băng Hỏa Yêu Liên đến nay, bách chiến bách thắng. Nhưng mà giờ khắc này, uy lực của Băng Hỏa Yêu Liên, đích thật là bị áp chế đến thấp nhất.
Không phải Băng Hỏa Yêu Liên không tốt, mà là bộ công kích cuồng bạo của đối phương, đơn thuần dùng Thủy Hỏa, là rất khó khắc chế.
Cũng may, số lượng của Băng Hỏa Yêu Liên rất nhiều, hiện tại đã có thể thúc dục một trăm lẻ tám gốc.
Tuy phòng tuyến không ngừng thu nhỏ lại, nhưng mà Băng Hỏa Yêu Liên hình thành phòng ngự, lại không có dễ dàng bị phá hủy như vậy.
Mấu chốt nhất là, năng lực tái sinh cường đại của Băng Hỏa Yêu Liên, là mấu chốt để Giang Trần có thể tự bảo vệ mình.
- Không ổn, ta phòng ngự như vậy, cuối cùng là rơi xuống hạ phong, không thể để cho một mình hắn đánh cao hứng, ta lại chỉ có thể chống đỡ, không thể hoàn thủ.
Nhất niệm đến đây, Giang Trần nắm thủ quyết, vô số khí lưu màu vàng kim, theo đầu ngón tay hắn tràn ra.
Lúc này, Giang Trần uấn nhưỡng Nguyên Từ Phong Bạo, uy lực gấp mấy lần trước kia.
Đột nhiên tầm đó, hai tay Giang Trần đẩy ra, một đạo Nguyên Từ Phong Bạo ầm ầm vọt tới Nhung Tử Phong đang hùng hổ dọa người.
Nhung Tử Phong một quyền đón lấy một quyền, đánh đến cao hứng, bị Nguyên Từ Phong Bạo va chạm, thân hình nhoáng một cái, thiếu chút nữa bị Nguyên Từ Phong Bạo cuốn vào.
Hai tay vội vàng thu về, hung hăng đẩy ra.
Oanh…
Song chưởng này, không thể không nói uy lực cực lớn, vừa đẩy ra, vậy mà trực tiếp xé rách Nguyên Từ Phong Bạo, hóa thành vô số mảnh vỡ, hóa thành hư vô.
Mà lúc này, giữa hai người, đã giao chiến bảy chiêu.
- Trần ca cố gắng lên, thằng này, chỉ còn lại ba chiêu.
Mộc Cao Kỳ kêu lớn.
Nhung Tử Phong giận tím mặt, nếu theo như hắn nói ba chiêu quyết thắng thua, như vậy giờ phút này hắn đã thua. Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, Giang Trần sẽ mạnh mẽ như vậy.
Bộ Đại Kim Cương Tí này của hắn, thi triển ra, coi như là cường giả cấp bậc Tứ Đại Thiên Vương, cũng phải để cho hắn mũi nhọn nhất thời, phải chờ thời điểm hắn lực suy, mới có thể đánh bại hắn.
Tuy Giang Trần đối với Nhung Tử Phong này tu luyện thần thông Thổ thuộc tính, bao nhiêu cũng có chút kinh ngạc. Nhưng mà Trọng Lực trói buộc cấp bậc này, cũng không có đến loại trình độ không thể nghịch chuyển kia.
Nếu như là một cường giả Thánh Cảnh, thi triển Trọng Lực thần thông, có lẽ Giang Trần thật sự sẽ bị trói buộc không thể động đậy
Nhưng mà Nhung Tử Phong, hiển nhiên còn xa xa không đủ.
Nhung Tử Phong nghe vậy, khóe miệng tràn ra một tia cười lạnh, quát:
- Giang Trần, ngươi đã một lòng muốn chết, ta sẽ thanh toàn ngươi.
Trong lúc đó, hai tay của Nhung Tử Phong chấn động, cánh tay không ngừng bành trướng, vậy mà biến thành một đôi cự thủ, quả thực có thể so với chân voi. Chiều dài khoảng chừng năm mét, độ thô cũng có thể so với một cây đại thụ.
Nắm đấm kia tách ra gợn sóng màu vàng đất, lớn như một cái cổ lớn.
Oanh…
Nhung Tử Phong hung hăng nện một quyền, vậy mà không có đánh tới Giang Trần, mà là trực tiếp đập vào mặt đất.
Phanh…
Toàn bộ lôi đài đột nhiên lay động, như sơn băng địa liệt.
Thân hình Giang Trần có chút nhoáng một cái.
Đón lấy, một quyền khác của Nhung Tử Phong, lại cách không nện xuống, lập tức nện tới trước mặt Giang Trần.
Nắm đấm cực lớn này lăng không nện đến, xoáy lên vô số phù văn màu vàng đất, tràn đầy uy áp cường thế của Thiên Nguyên cảnh.
Giang Trần thấy quyền thế của Nhung Tử Phong đáng sợ như vậy, cũng âm thầm nghiêm nghị.
Thiên tài Chí Tôn khu, quả nhiên không có một cái nào là hư danh nói chơi. Nhung Tử Phong này có thể ở Chí Tôn khu bài danh thứ sáu, tu vi thật đúng là không phải nói khoác ra.
Nắm đấm cực lớn nện xuống, Giang Trần cũng không nhàn rỗi, dẫn mười tám đạo Băng Liên, trực tiếp cuốn tới cánh tay kia.
- Quấn…
Giang Trần dẫn thủ quyết, mười tám đạo Băng Liên lập tức quấn quanh cánh tay.
Giang Trần lại biến thủ quyết:
- Đóng băng.
Mười tám đạo Băng Liên, phun ra nuốt vào vô số hàn mang, phát ra thanh âm xì xì xì, nhanh chóng ở trên cánh tay ngưng tụ ra một tầng băng cứng rắn.
Xu thế băng quấn kia, vậy mà ngạnh kháng một quyền của Nhung Tử Phong.
- Tốt, một chiêu.
Mộc Cao Kỳ ở dưới kêu lên, khi hắn chứng kiến một quyền đáng sợ kia của Nhung Tử Phong, trong nội tâm cũng hít một hơi lãnh khí.
Nếu như đổi Mộc Cao Kỳ hắn lên, chỉ sợ một quyền này cũng nện hắn thành thịt nát.
May mắn Trần ca cao minh, cũng không dùng hết toàn lực, liền ngăn trở một quyền này của Nhung Tử Phong, hơn nữa còn thuận tay phản kích.
Một quyền của Nhung Tử Phong bị phong bế, thấy băng lực cường đại còn có ý đồ đóng băng cánh tay của hắn, liền hét lớn một tiếng
Cánh tay đột nhiên hiện ra một tầng vầng sáng đất màu vàng, oanh…
Cánh tay lại tráng kiện một phần, gân xanh dài hẹp, như là rắn nước ở dưới da thịt lay động, cho người một loại cảm giác cực kỳ dữ tợn.
Cái chấn động này, vậy mà chấn khai toàn bộ vụn băng, rầm rầm… vỡ nát.
- Giang Trần, lại ăn một quyền của ta.
Lúc này, cánh tay của Nhung Tử Phong quét ngang, vậy mà đến một chiêu Hoành Tảo Thiên Quân.
Nếu như nói trước kia là Thái Sơn áp đỉnh, Băng Hỏa Yêu Liên còn có thể lăng không cuốn lấy, như vậy Hoành Tảo Thiên Quân này, lại trực tiếp quét về phía eo của Băng Hỏa Yêu Liên.
Tạch tạch tạch két…
Lập tức có hơn mười dây leo, bị xu thế quét ngang oanh đoạn.
Nhưng mà, hiển nhiên Giang Trần sớm có chuẩn bị. Một đạo Nguyên Từ Phong Bạo ầm ầm đẩy tới, đâm vào cánh tay.
Bị Nguyên Từ Phong Bạo cuốn, cánh tay như đánh vào không gian thác loạn, thậm chí có chút suy yếu.
- Ha ha, chiêu thứ hai, Trần ca, cố gắng lên.
Mộc Cao Kỳ ở dưới đất, đã kích động, lại hưng phấn. Giờ phút này hắn đã hoàn toàn vong ngã, không nhìn thái độ Thẩm Thanh Hồng nhíu mày không thích.
Mộc Cao Kỳ rất rõ ràng, hắn tới Chí Tôn động phủ, nhất định sẽ bị Thẩm Thanh Hồng chèn ép. Hôm nay, nếu như đã vạch mặt, cũng không cần phải nơm nớp lo sợ Thẩm Thanh Hồng.
Tuy hắn nhu nhược, nhát gan, nhưng Mộc Cao Kỳ hôm nay, sớm đã không phải Mộc Cao Kỳ năm đó, tâm cảnh của hắn đã bắt đầu lột xác.
Giang Trần thúc dục Hỏa Liên, một cây Hỏa Liên như là Hỏa Long, phụt lên hỏa diễm, bao bọc cả cánh tay của Nhung Tử Phong, mãnh lực đốt cháy.
Nhung Tử Phong dữ tợn cười một tiếng:
- Giang Trần, đừng uổng phí khí lực. Kim Cương Cự Thủ của ta, thủy hỏa bất xâm. Ngươi muốn dựa vào Thủy Hỏa chi lực đối phó ta, đó là nằm mơ.
Nhung Tử Phong nói xong, hai đấm liên tục vung mạnh, điên cuồng đập tới Giang Trần.
Trước kia liên tục hai chiêu, đều không thể đánh trúng Giang Trần, Nhung Tử Phong cảm thấy rất không thoải mái. Bộ《 Đại Kim Cương Tí 》này của hắn, cũng không phải chỉ có hai chiêu đơn giản như vậy, mà là một bộ vũ kỹ công kích liên tục.
Một khi thi triển ra, thật sự là như Kim Cương giận dữ, Chư Thiên lạnh mình.
Bành bành bành…
Quyền thế ngập trời, không ngừng áp súc lấy phạm vi phòng ngự của Băng Hỏa Yêu Liên.
Từ khi Giang Trần có được Băng Hỏa Yêu Liên đến nay, bách chiến bách thắng. Nhưng mà giờ khắc này, uy lực của Băng Hỏa Yêu Liên, đích thật là bị áp chế đến thấp nhất.
Không phải Băng Hỏa Yêu Liên không tốt, mà là bộ công kích cuồng bạo của đối phương, đơn thuần dùng Thủy Hỏa, là rất khó khắc chế.
Cũng may, số lượng của Băng Hỏa Yêu Liên rất nhiều, hiện tại đã có thể thúc dục một trăm lẻ tám gốc.
Tuy phòng tuyến không ngừng thu nhỏ lại, nhưng mà Băng Hỏa Yêu Liên hình thành phòng ngự, lại không có dễ dàng bị phá hủy như vậy.
Mấu chốt nhất là, năng lực tái sinh cường đại của Băng Hỏa Yêu Liên, là mấu chốt để Giang Trần có thể tự bảo vệ mình.
- Không ổn, ta phòng ngự như vậy, cuối cùng là rơi xuống hạ phong, không thể để cho một mình hắn đánh cao hứng, ta lại chỉ có thể chống đỡ, không thể hoàn thủ.
Nhất niệm đến đây, Giang Trần nắm thủ quyết, vô số khí lưu màu vàng kim, theo đầu ngón tay hắn tràn ra.
Lúc này, Giang Trần uấn nhưỡng Nguyên Từ Phong Bạo, uy lực gấp mấy lần trước kia.
Đột nhiên tầm đó, hai tay Giang Trần đẩy ra, một đạo Nguyên Từ Phong Bạo ầm ầm vọt tới Nhung Tử Phong đang hùng hổ dọa người.
Nhung Tử Phong một quyền đón lấy một quyền, đánh đến cao hứng, bị Nguyên Từ Phong Bạo va chạm, thân hình nhoáng một cái, thiếu chút nữa bị Nguyên Từ Phong Bạo cuốn vào.
Hai tay vội vàng thu về, hung hăng đẩy ra.
Oanh…
Song chưởng này, không thể không nói uy lực cực lớn, vừa đẩy ra, vậy mà trực tiếp xé rách Nguyên Từ Phong Bạo, hóa thành vô số mảnh vỡ, hóa thành hư vô.
Mà lúc này, giữa hai người, đã giao chiến bảy chiêu.
- Trần ca cố gắng lên, thằng này, chỉ còn lại ba chiêu.
Mộc Cao Kỳ kêu lớn.
Nhung Tử Phong giận tím mặt, nếu theo như hắn nói ba chiêu quyết thắng thua, như vậy giờ phút này hắn đã thua. Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, Giang Trần sẽ mạnh mẽ như vậy.
Bộ Đại Kim Cương Tí này của hắn, thi triển ra, coi như là cường giả cấp bậc Tứ Đại Thiên Vương, cũng phải để cho hắn mũi nhọn nhất thời, phải chờ thời điểm hắn lực suy, mới có thể đánh bại hắn.