Độc Tôn Tam Giới
Chương 811: Đan Trì Cung Chủ thông suốt
- Cái này cũng quy công ở cung chủ dẫn dắt.
- Ha ha, bình tĩnh mà xem xét, ngoại trừ đưa ngươi vào Đan Càn Cung, bổn tọa cũng không có làm cái gì a. Hết thảy đều dựa vào chính ngươi. Giang Trần, lần này Vân Niết trưởng lão đối với ngươi tranh đoạt động phủ là rất có lòng tin, như thế nào? Có mấy thành nắm chắc?
- Nếu như tham gia đan đấu, có chín thành nắm chắc. Còn tham gia Vũ đấu, đoán chừng có sáu bảy thành nắm chắc.
Đây cũng là Giang Trần dự đoán, không có gì phải che dấu.
- Chín thành nắm chắc?
Đan Trì cung chủ hơi kinh hãi.
- Như vậy, có tin đồn nói sự tình Vân Niết trưởng lão nhờ ngươi trợ giúp, luyện chế ra Huyền Long Đan sáu văn, là sự thật?
Giang Trần gật đầu, cũng không có phủ nhận. Hắn tin tưởng, loại sự tình này, Đan Trì cung chủ hỏi, nhất định là đã nhận được tin tức xác thật.
Chứng kiến Giang Trần gật đầu thừa nhận, biểu lộ của Đan Trì cung chủ càng phong phú, than nhẹ:
- Không thể tưởng được, không thể tưởng được, ta chỉ cho là mình đã tìm được một thiên tài võ đạo cho Đan Càn Cung. Không nghĩ tới, thiên phú đan đạo của ngươi càng kinh người hơn.
Muốn nói thiên phú đan đạo, chỉ sợ Thần Uyên Đại Lục này, cũng tìm không thấy nhân vật thứ hai có thể so với Giang Trần.
Đan Trì cung chủ cảm khái qua đi, lông mày cũng nhẹ nhàng nhăn lại, tựa như đang tự hỏi cái gì.
Thật lâu sau, Đan Trì cung chủ lại cảm thán một tiếng:
- Giang Trần, lần này, ngươi cho bổn tọa một bài học. Vân Niết trưởng lão, càng cho bổn tọa một bài học.
Giang Trần giật mình:
- Cung chủ, chỉ giáo cho?
- Lời này, còn phải từ lúc ta chấp chưởng Đan Càn Cung nói lên. Trước khi ta thượng vị, Đan Càn Cung vẫn là dùng đan lập tông, cái truyền thống này, một mực không thay đổi. Sau khi ta chấp chưởng Đan Càn Cung, đề thăng Bản Võ Đường thành đứng đầu chín đường, Bản Thảo Đường thì lui về thứ hai. Chuyện này, ta không biết trong nội tâm Vân Niết trưởng lão có oán khí hay không. Nhưng từ bầu không khí bây giờ đến xem, vài chục năm qua, Đan Càn Cung thật có chút xem nhẹ đan đạo, mà quá coi trọng võ đạo rồi. Cái này cùng truyền thống của Đan Càn Cung ta, đích thật là cải biến quá nhiều. Hăng quá hoá dở, bây giờ bổn tọa quay đầu nhìn lại, tựa hồ mình quá cấp tiến, ngược lại ném đi ưu thế truyền thống của mình.
Đan Trì cung chủ là thiên tài võ đạo, sau khi hắn tiền nhiệm, thiên về phát triển võ đạo, thăng Bản Võ Đường làm đệ nhất đại đường, cái này kỳ thật là vấn đề phong cách cá nhân.
Đan Trì cung chủ làm như vậy, hiệu quả rất rõ ràng. Toàn bộ Đan Càn Cung, vài chục năm nay, bất kể là cường giả cao cấp, hay tuổi trẻ hậu bối, thiên tài võ đạo đích thật là hơn trước rất nhiều.
Nhưng mà ở phương diện đan đạo, dự trữ nhân tài, tố chất nhân tài, lại hạ thấp trên phạm vi lớn.
Từ danh sách đan đấu có thể thấy được, cơ hồ không có Đan sư đỉnh cấp gì rồi.
Cái danh sách này, làm cho Đan Trì cung chủ rất xúc động, bắt đầu nghĩ lại sách lược của mình.
Hắn không cho là mình đề xướng võ đạo là sai, nhưng gián tiếp, lại ảnh hưởng tới đan đạo phát triển, đây tuyệt đối là một đại sai lầm.
Cho nên, ở lần hội nghị cao tầng kia, lúc Vân Niết trưởng lão cùng Liên Thành trưởng lão vỗ bàn mắng nhau, Đan Trì cung chủ rất có cảm xúc, cuối cùng đồng ý ý kiến của Vân Niết trưởng lão.
Chí Tôn khu mười hai động phủ, nếu như toàn bộ đều là thiên tài võ đạo. Cái kia nói rõ cái gì? Nói rõ truyền thống đan đạo của Đan Càn Cung, hoàn toàn bị phủ nhận.
Vân Niết trưởng lão bão nổi như vậy, thất thố như vậy, không phải xuất phát từ tư lợi, mà vì tông môn truyền thừa, vì bảo vệ truyền thống tông môn.
- Giang Trần, việc này, cái nhìn của ngươi là gì?
Giang Trần hơi chút suy nghĩ, liền biết rõ chỗ mâu thuẫn trong này.
- Thế giới võ đạo, võ đạo vĩnh viễn thứ nhất, cái này cũng không sai. Nhưng mà, Đan Càn Cung dùng đan lập tông, cái ưu thế này là tuyệt đối không thể ném. Võ đạo hưng suy, sẽ thường xuyên xuất hiện mạnh yếu thay đổi. Nhưng mà đan đạo hưng suy, lại rất ít xuất hiện. Đan đạo chú trọng truyền thống cùng nội tình hơn; mà võ đạo hưng suy, thì thường thường quyết định bởi một hai thiên tài.
Lời nói này của Giang Trần, làm cho Đan Trì cung chủ nhẹ nhàng gật đầu.
Đúng như Giang Trần nói, đan đạo lập tông, có thể làm cho Đan Càn Cung trường kỳ bảo trì địa vị đứng đầu ở Vạn Tượng Cương Vực.
Bởi vì đan đạo chú ý nội tình, chú ý truyền thừa.
Mà võ đạo thì bất đồng, nếu như một tông môn xuất hiện một tuyệt thế thiên tài, thường thường sẽ một người đắc đạo, gà chó lên trời, ban ơn cho toàn bộ tông môn. Cùng lý, nếu như cường giả một tông môn bỗng nhiên vẫn lạc, cũng đồng dạng sẽ để cho tông môn đó nhanh chóng suy sụp, thậm chí trực tiếp đi về hướng suy bại.
So sánh với tính ổn định của đan đạo, thế giới võ đạo tồn tại càng nhiều chuyện xấu nữa, tồn tại quá nhiều tính ngẫu nhiên.
Đan Trì cung chủ đại lực chấn hưng võ đạo của Đan Càn Cung, vốn không phải chuyện xấu. Nhưng nếu bởi vậy ảnh hưởng tới ưu thế đan đạo, nhìn từ đại cục, Giang Trần vẫn cảm thấy không có lợi.
Đương nhiên, bổn ý của Đan Trì cung chủ tuyệt không phải như thế, chỉ là trong quá trình phát triển, bất tri bất giác tạo thành cục diện hôm nay.
- Giang Trần, trong trẻ tuổi, cũng chỉ có ngươi dám công bằng nói lời như vậy.
Đan Trì cung chủ than nhẹ.
Hắn là một nhà lãnh đạo có hùng tâm tráng chí, lại không phải một độc tài tự cao tự đại. Đan Trì cung chủ làm hết thảy, đều là hướng về phía tổ kiến Vạn Tượng đế quốc mà cố gắng.
Mà giấc mộng này của hắn, tuy chưa bao giờ tuyên dương ra, nhưng mà, những cao tầng của Đan Càn Cung, hoặc nhiều hoặc ít đều có thể cảm thụ được.
Dùng Vân Niết trưởng lão làm thí dụ, kỳ thật hắn rất rõ ràng khát vọng của Đan Trì cung chủ. Cho nên, dù Đan Trì suy yếu địa vị của Bản Thảo Đường, Vân Niết trưởng lão cũng không căm hận Đan Trì cung chủ. Trái lại, hắn rất nhận đồng dã tâm cùng khát vọng của Đan Trì cung chủ.
Một đại tông môn, nên có dã tâm cùng khát vọng như vậy.
Nhưng mà, ở trên chi tiết, Vân Niết trưởng lão vẫn kiên định cho rằng, Đan Càn Cung không thể ném ưu thế đan đạo, tuyệt đối không thể ném.
Mà bây giờ tình huống thực tế là, truyền thống đan đạo của Đan Càn Cung, đang chậm rãi biến mất.
- Lần trước Vân Niết trưởng lão từng cùng bổn tọa nói chuyện riêng một lần, hắn hướng ta biểu đạt lo lắng cho lần Huyễn Ba Sơn đan đấu lần này. Hắn nói, lần Huyễn Ba Sơn đan đấu ba mươi năm trước, tuy Đan Càn Cung ta vẫn là đệ nhất của Vạn Tượng Cương Vực; nhưng hôm nay, ba mươi năm qua đi, Huyễn Ba Sơn đan đấu lần này, Đan Càn Cung có thể tiếp tục giữ ưu thế hay không, trong lòng của hắn không nắm chắc.
Đan Trì cung chủ thở dài:
- Mặc dù Vân Niết trưởng lão không có trách cứ bổn tọa, nhưng hiển nhiên, việc này, ta có trách nhiệm rất lớn. Nếu như Huyễn Ba Sơn đan đấu lần này, Đan Càn Cung thất bại, tội của ta là đệ nhất.
- Ha ha, bình tĩnh mà xem xét, ngoại trừ đưa ngươi vào Đan Càn Cung, bổn tọa cũng không có làm cái gì a. Hết thảy đều dựa vào chính ngươi. Giang Trần, lần này Vân Niết trưởng lão đối với ngươi tranh đoạt động phủ là rất có lòng tin, như thế nào? Có mấy thành nắm chắc?
- Nếu như tham gia đan đấu, có chín thành nắm chắc. Còn tham gia Vũ đấu, đoán chừng có sáu bảy thành nắm chắc.
Đây cũng là Giang Trần dự đoán, không có gì phải che dấu.
- Chín thành nắm chắc?
Đan Trì cung chủ hơi kinh hãi.
- Như vậy, có tin đồn nói sự tình Vân Niết trưởng lão nhờ ngươi trợ giúp, luyện chế ra Huyền Long Đan sáu văn, là sự thật?
Giang Trần gật đầu, cũng không có phủ nhận. Hắn tin tưởng, loại sự tình này, Đan Trì cung chủ hỏi, nhất định là đã nhận được tin tức xác thật.
Chứng kiến Giang Trần gật đầu thừa nhận, biểu lộ của Đan Trì cung chủ càng phong phú, than nhẹ:
- Không thể tưởng được, không thể tưởng được, ta chỉ cho là mình đã tìm được một thiên tài võ đạo cho Đan Càn Cung. Không nghĩ tới, thiên phú đan đạo của ngươi càng kinh người hơn.
Muốn nói thiên phú đan đạo, chỉ sợ Thần Uyên Đại Lục này, cũng tìm không thấy nhân vật thứ hai có thể so với Giang Trần.
Đan Trì cung chủ cảm khái qua đi, lông mày cũng nhẹ nhàng nhăn lại, tựa như đang tự hỏi cái gì.
Thật lâu sau, Đan Trì cung chủ lại cảm thán một tiếng:
- Giang Trần, lần này, ngươi cho bổn tọa một bài học. Vân Niết trưởng lão, càng cho bổn tọa một bài học.
Giang Trần giật mình:
- Cung chủ, chỉ giáo cho?
- Lời này, còn phải từ lúc ta chấp chưởng Đan Càn Cung nói lên. Trước khi ta thượng vị, Đan Càn Cung vẫn là dùng đan lập tông, cái truyền thống này, một mực không thay đổi. Sau khi ta chấp chưởng Đan Càn Cung, đề thăng Bản Võ Đường thành đứng đầu chín đường, Bản Thảo Đường thì lui về thứ hai. Chuyện này, ta không biết trong nội tâm Vân Niết trưởng lão có oán khí hay không. Nhưng từ bầu không khí bây giờ đến xem, vài chục năm qua, Đan Càn Cung thật có chút xem nhẹ đan đạo, mà quá coi trọng võ đạo rồi. Cái này cùng truyền thống của Đan Càn Cung ta, đích thật là cải biến quá nhiều. Hăng quá hoá dở, bây giờ bổn tọa quay đầu nhìn lại, tựa hồ mình quá cấp tiến, ngược lại ném đi ưu thế truyền thống của mình.
Đan Trì cung chủ là thiên tài võ đạo, sau khi hắn tiền nhiệm, thiên về phát triển võ đạo, thăng Bản Võ Đường làm đệ nhất đại đường, cái này kỳ thật là vấn đề phong cách cá nhân.
Đan Trì cung chủ làm như vậy, hiệu quả rất rõ ràng. Toàn bộ Đan Càn Cung, vài chục năm nay, bất kể là cường giả cao cấp, hay tuổi trẻ hậu bối, thiên tài võ đạo đích thật là hơn trước rất nhiều.
Nhưng mà ở phương diện đan đạo, dự trữ nhân tài, tố chất nhân tài, lại hạ thấp trên phạm vi lớn.
Từ danh sách đan đấu có thể thấy được, cơ hồ không có Đan sư đỉnh cấp gì rồi.
Cái danh sách này, làm cho Đan Trì cung chủ rất xúc động, bắt đầu nghĩ lại sách lược của mình.
Hắn không cho là mình đề xướng võ đạo là sai, nhưng gián tiếp, lại ảnh hưởng tới đan đạo phát triển, đây tuyệt đối là một đại sai lầm.
Cho nên, ở lần hội nghị cao tầng kia, lúc Vân Niết trưởng lão cùng Liên Thành trưởng lão vỗ bàn mắng nhau, Đan Trì cung chủ rất có cảm xúc, cuối cùng đồng ý ý kiến của Vân Niết trưởng lão.
Chí Tôn khu mười hai động phủ, nếu như toàn bộ đều là thiên tài võ đạo. Cái kia nói rõ cái gì? Nói rõ truyền thống đan đạo của Đan Càn Cung, hoàn toàn bị phủ nhận.
Vân Niết trưởng lão bão nổi như vậy, thất thố như vậy, không phải xuất phát từ tư lợi, mà vì tông môn truyền thừa, vì bảo vệ truyền thống tông môn.
- Giang Trần, việc này, cái nhìn của ngươi là gì?
Giang Trần hơi chút suy nghĩ, liền biết rõ chỗ mâu thuẫn trong này.
- Thế giới võ đạo, võ đạo vĩnh viễn thứ nhất, cái này cũng không sai. Nhưng mà, Đan Càn Cung dùng đan lập tông, cái ưu thế này là tuyệt đối không thể ném. Võ đạo hưng suy, sẽ thường xuyên xuất hiện mạnh yếu thay đổi. Nhưng mà đan đạo hưng suy, lại rất ít xuất hiện. Đan đạo chú trọng truyền thống cùng nội tình hơn; mà võ đạo hưng suy, thì thường thường quyết định bởi một hai thiên tài.
Lời nói này của Giang Trần, làm cho Đan Trì cung chủ nhẹ nhàng gật đầu.
Đúng như Giang Trần nói, đan đạo lập tông, có thể làm cho Đan Càn Cung trường kỳ bảo trì địa vị đứng đầu ở Vạn Tượng Cương Vực.
Bởi vì đan đạo chú ý nội tình, chú ý truyền thừa.
Mà võ đạo thì bất đồng, nếu như một tông môn xuất hiện một tuyệt thế thiên tài, thường thường sẽ một người đắc đạo, gà chó lên trời, ban ơn cho toàn bộ tông môn. Cùng lý, nếu như cường giả một tông môn bỗng nhiên vẫn lạc, cũng đồng dạng sẽ để cho tông môn đó nhanh chóng suy sụp, thậm chí trực tiếp đi về hướng suy bại.
So sánh với tính ổn định của đan đạo, thế giới võ đạo tồn tại càng nhiều chuyện xấu nữa, tồn tại quá nhiều tính ngẫu nhiên.
Đan Trì cung chủ đại lực chấn hưng võ đạo của Đan Càn Cung, vốn không phải chuyện xấu. Nhưng nếu bởi vậy ảnh hưởng tới ưu thế đan đạo, nhìn từ đại cục, Giang Trần vẫn cảm thấy không có lợi.
Đương nhiên, bổn ý của Đan Trì cung chủ tuyệt không phải như thế, chỉ là trong quá trình phát triển, bất tri bất giác tạo thành cục diện hôm nay.
- Giang Trần, trong trẻ tuổi, cũng chỉ có ngươi dám công bằng nói lời như vậy.
Đan Trì cung chủ than nhẹ.
Hắn là một nhà lãnh đạo có hùng tâm tráng chí, lại không phải một độc tài tự cao tự đại. Đan Trì cung chủ làm hết thảy, đều là hướng về phía tổ kiến Vạn Tượng đế quốc mà cố gắng.
Mà giấc mộng này của hắn, tuy chưa bao giờ tuyên dương ra, nhưng mà, những cao tầng của Đan Càn Cung, hoặc nhiều hoặc ít đều có thể cảm thụ được.
Dùng Vân Niết trưởng lão làm thí dụ, kỳ thật hắn rất rõ ràng khát vọng của Đan Trì cung chủ. Cho nên, dù Đan Trì suy yếu địa vị của Bản Thảo Đường, Vân Niết trưởng lão cũng không căm hận Đan Trì cung chủ. Trái lại, hắn rất nhận đồng dã tâm cùng khát vọng của Đan Trì cung chủ.
Một đại tông môn, nên có dã tâm cùng khát vọng như vậy.
Nhưng mà, ở trên chi tiết, Vân Niết trưởng lão vẫn kiên định cho rằng, Đan Càn Cung không thể ném ưu thế đan đạo, tuyệt đối không thể ném.
Mà bây giờ tình huống thực tế là, truyền thống đan đạo của Đan Càn Cung, đang chậm rãi biến mất.
- Lần trước Vân Niết trưởng lão từng cùng bổn tọa nói chuyện riêng một lần, hắn hướng ta biểu đạt lo lắng cho lần Huyễn Ba Sơn đan đấu lần này. Hắn nói, lần Huyễn Ba Sơn đan đấu ba mươi năm trước, tuy Đan Càn Cung ta vẫn là đệ nhất của Vạn Tượng Cương Vực; nhưng hôm nay, ba mươi năm qua đi, Huyễn Ba Sơn đan đấu lần này, Đan Càn Cung có thể tiếp tục giữ ưu thế hay không, trong lòng của hắn không nắm chắc.
Đan Trì cung chủ thở dài:
- Mặc dù Vân Niết trưởng lão không có trách cứ bổn tọa, nhưng hiển nhiên, việc này, ta có trách nhiệm rất lớn. Nếu như Huyễn Ba Sơn đan đấu lần này, Đan Càn Cung thất bại, tội của ta là đệ nhất.