Độc Tôn Tam Giới
Chương 694: Tà Ác Kim Nhãn sính uy 2
- Thủy Nguyệt Đại Sư, lão phu thỉnh chiến.
Đôi mắt của Thủy Nguyệt Đại Sư khẽ động, gật đầu:
- Long La trưởng lão, coi chừng kẻ này quỷ kế đa đoan.
Long La trưởng lão vung búa lên, xa xa tập trung Giang Trần:
- Giang Trần tiểu tặc, có dám cùng bổn tọa chiến một trận không?
Linh lực cường đại của Tiên cảnh cửu trọng, hùng hồn bá đạo, không hề giữ lại, như bại đê hồng thủy, đổ xuống mà ra.
- Tiên cảnh cửu trọng.
Khóe miệng Giang Trần tràn ra vẻ tươi cười, nếu như dùng thực lực lúc hắn chém giết Long Cư Tuyết, chống lại Tiên cảnh cửu trọng, thật đúng là có chút cố sức.
Bất quá, hắn ở Bất Diệt Linh Sơn cần tu khổ luyện, thực lực nước lên thì thuyền lên, hôm nay, chỉ thiếu chút nữa liền bước vào Tiên cảnh cửu trọng rồi.
Mặc dù không có bước ra một bước này, nhưng át chủ bài cùng thần thông của hắn, lại căn bản không phải Tiên cảnh cửu trọng có thể so sánh.
Không khoa trương mà nói, dù chống lại cường giả Linh Vương, Giang Trần cũng có sức đánh một trận.
- Thiếu chủ, thực lực người này cường đại, không thể lực địch. Nếu không, khu động đại quân Kiếm Điểu, trong loạn thủ thắng a.
Câu Ngọc đề nghị.
Hôm nay, nàng cũng là Tiên cảnh tam trọng, có thể cảm nhận được uy áp cường đại của Tiên cảnh cửu trọng, vượt xa nàng có thể tưởng tượng.
Hai mắt của Giang Trần híp thành tuyến, dừng ở phía trước, đột nhiên khóe miệng khẽ động, lộ ra mỉa mai:
- Cùng ngươi chiến một trận? Ngươi tính toán thơm bơ vậy sao, có tư cách gì cùng ta chiến một trận?
Vừa mới nói xong, Thiên Mục Thần Đồng của Giang Trần mở ra, kim quang tràn đầy, như Liệt Nhật lên cao, đột nhiên bắn ra một đạo quang mang.
Long La trưởng lão dữ tợn cười một tiếng:
- Tiểu súc sinh thật cuồng, hẳn là muốn so uy áp với Tiên cảnh cửu trọng như ta?
Hắn cười quái dị, há lại yếu thế? Con mắt cũng gắt gao nhìn thẳng Giang Trần, toàn lực thúc dục Linh Hải, hóa thành Linh lực uy áp bắn về phía Giang Trần.
Ánh mắt đụng một cái.
Long La trưởng lão này chỉ cảm thấy toàn thân giật giật, như đột nhiên rơi vào hầm băng. Sau một khắc, một cổ rung động đến từ sâu trong linh hồn, để cho toàn thân hắn tê rần.
- Không tốt...
Trong nội tâm Long La trưởng lão trầm xuống, phát giác có địa phương nào đó không ổn. Nhưng mà độc nhãn kia, lại bị Tà Ác Kim Nhãn của Giang Trần tập trung, vô luận như thế nào cũng không di chuyển được.
Hai người hư không giao chiến, trong nháy mắt, lực lượng cường đại của Tà Ác Kim Nhãn, đã xuyên phá không gian, bắn vào mi tâm của Long La trưởng lão.
Xùy...
Toàn thân Long La trưởng lão cứng đờ, biểu lộ như hóa đá, há hốc miệng, mắt trợn tròn, lông mi nhảy lên vài cái, nhưng mí mắt không cách nào khép lại.
Sau đó, tứ chi, toàn thân,... Phảng phất nặng như thiên quân, như bị lực lượng gì đó định trụ, dần dần run lên, cứng ngắc.
Biến hóa này, cơ hồ là hoàn thành ở trong mấy hơi thở tầm đó.
Chờ ngoài thân hắn ngưng tụ thành màu vàng kim nhạt, Thủy Nguyệt Đại Sư cùng một trưởng lão khác mới phát giác không đúng, sắc mặt cả đám đại biến.
- Long La, ngươi làm sao vậy?
Trưởng lão áo bào màu bạc chấn động, nhảy lên điều tra.
Vừa xem xét, liền cả kinh đến trợn mắt há hốc mồm.
Bàn tay hắn chạm đến ngoài thân Long La trưởng lão, vậy mà cứng ngắc như sắt, như có một tầng kim loại bao bọc lại Long La.
- Cái này... Đây là có chuyện gì?
Cũng không phải hắn không có bái kiến các mặt của xã hội, nhưng mà tình hình quỷ dị như vậy, lại là lần đầu nhìn thấy.
Sợ tới mức vội vàng rút tay về, phảng phất như sợ đồ chơi kia sẽ lây bệnh, thối lui đến trước mặt Thủy Nguyệt Đại Sư, thấp giọng nói:
- Đại sư, tựa hồ Long La trúng tà pháp, toàn thân cứng rắn như sắt.
- Không có khả năng.
Thủy Nguyệt Đại Sư chưa từng nghe qua việc lạ như vậy, tiến lên điều tra.
Sau khi tìm tòi, cũng quá sợ hãi.
Long La trưởng lão này, động tác toàn thân cứng ngắt, hai tay còn nắm Đồ Long Cự Phủ, chỉ là biểu lộ, lại định dạng ở trạng thái cực kỳ quỷ dị. Độc nhãn kia, phảng phất thấy được sự tình kinh khủng nhất thế gian, vẻ sợ hãi hoàn toàn ghi ở trên mặt.
Lại dò xét hô hấp, đã yếu ớt đến cơ hồ không có.
Thực lực của Thủy Nguyệt Đại Sư là mạnh hơn Long La trưởng lão, nhưng mạnh hơn không quá nhiều. Trong bất tri bất giác, Long La trưởng lão tựa như trúng tà pháp, nhất thời, cũng có cảm giác da đầu run lên.
- Giang Trần...
Trong mắt Thủy Nguyệt Đại Sư, đột nhiên bắn ra vẻ cừu hận. Nàng suy đoán, việc này tám chín phần mười, là cùng tên súc sinh Giang Trần kia có quan hệ
Cắn răng, Thủy Nguyệt Đại Sư thét dài một tiếng.
Tiếng kêu gào này kinh thiên động địa, kéo dài không dứt, trong lúc nhất thời phong vân biến sắc.
Trăm vạn Kiếm Điểu kia có số ít cách quá gần, ở trong tiếng rít, nhao nhao bạo thể rơi xuống.
Giang Trần hừ nhẹ một tiếng:
- Lão bà, ngươi lại kêu nữa cũng vô dụng. Hôm nay ở Thương Dương Vương Quốc này, sẽ là nơi táng thân của ngươi.
Thủy Nguyệt Đại Sư thống hận nhất đúng là hai chữ “lão bà” kia.
Vốn là khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, lại bởi vì khó thở, mà trở nên có chút dữ tợn.
- Giang Trần, hôm nay bổn tọa không giết ngươi, thề không làm người.
Giờ phút này, lửa giận của Thủy Nguyệt Đại Sư, quả thực là dốc hết Thiên Hà Chi Thủy cũng không thể giội tắt.
Trong đầu, qua lại từng màn sỉ nhục, bởi vì Giang Trần xuất hiện, mà nhân sinh của nàng từng bước một từ đỉnh phong rơi xuống vực thẳm.
Hết thảy, đều là vì tiểu tử thế tục đáng giận trước mắt kia.
Thủy Nguyệt Đại Sư ở thời khắc này, bạo phát.
- Ngân Bằng, tên súc sinh Giang Trần này quỷ kế đa đoan, hôm nay, chúng ta chỉ cầu lập công cho tông môn, giết chết tặc này. Thân phận gì, băn khoăn gì, quy củ gì,... Hết thảy đều không cần. Ta và ngươi liên thủ, cùng một chỗ chém giết hắn.
Tuy Thủy Nguyệt Đại Sư nổi giận, nhưng không có mất đi lý trí.
Long La trưởng lão tao ngộ quỷ dị, làm cho nàng dưới sự phẫn nộ, lại nhiều thêm vài phần cảnh giác.
Hồi tưởng lại lúc trước, mỗi một lần ra tay với Giang Trần, vô luận nàng bố trí thỏa đáng cỡ nào, thì không may đều là nàng.
Hà Yến bị Giang Trần phế bỏ.
Hải Thiên tỉ mỉ lựa chọn lôi đài, cuối cùng bị Giang Trần diệt sát.
Trận chiến Long Cư Tuyết, càng cho là tất sát, kết quả Long Cư Tuyết lại bị một đao bổ.
Vừa rồi, trước khi Long La trưởng lão xuất chiến, còn tin tưởng tràn đầy như vậy, kết quả trong nháy mắt, liền biến thành một tượng điêu khắc, thậm chí cho tới giờ khắc này, bọn hắn còn không biết nguyên nhân.
Thực lực trưởng lão áo bào màu bạc kia, đại khái tương đương với Long La trưởng lão.
Hắn cũng biết, hôm nay Giang Trần đã là đại địch số một của Tử Dương Tông, nếu không trừ kẻ này, sẽ hậu hoạn vô cùng.
Cho nên, mặc dù có thảm trạng của Long La trưởng lão ở phía trước, hắn cũng là làm việc nghĩa không được chùn bước.
Hai tay trảo một cái, liền nhiều ra một bộ móng vuốt sắc bén, giương nanh múa vuốt, cho người một loại cảm giác cực kỳ hung hãn.
- Đại sư, vì tông môn mà chiến, không có gì là không thể buông bỏ. Ngân Bằng ta nguyện liều chết chiến một trận, chém giết tặc này, thanh trừ tai họa cho Tử Dương Tông ta.
Đôi mắt của Thủy Nguyệt Đại Sư khẽ động, gật đầu:
- Long La trưởng lão, coi chừng kẻ này quỷ kế đa đoan.
Long La trưởng lão vung búa lên, xa xa tập trung Giang Trần:
- Giang Trần tiểu tặc, có dám cùng bổn tọa chiến một trận không?
Linh lực cường đại của Tiên cảnh cửu trọng, hùng hồn bá đạo, không hề giữ lại, như bại đê hồng thủy, đổ xuống mà ra.
- Tiên cảnh cửu trọng.
Khóe miệng Giang Trần tràn ra vẻ tươi cười, nếu như dùng thực lực lúc hắn chém giết Long Cư Tuyết, chống lại Tiên cảnh cửu trọng, thật đúng là có chút cố sức.
Bất quá, hắn ở Bất Diệt Linh Sơn cần tu khổ luyện, thực lực nước lên thì thuyền lên, hôm nay, chỉ thiếu chút nữa liền bước vào Tiên cảnh cửu trọng rồi.
Mặc dù không có bước ra một bước này, nhưng át chủ bài cùng thần thông của hắn, lại căn bản không phải Tiên cảnh cửu trọng có thể so sánh.
Không khoa trương mà nói, dù chống lại cường giả Linh Vương, Giang Trần cũng có sức đánh một trận.
- Thiếu chủ, thực lực người này cường đại, không thể lực địch. Nếu không, khu động đại quân Kiếm Điểu, trong loạn thủ thắng a.
Câu Ngọc đề nghị.
Hôm nay, nàng cũng là Tiên cảnh tam trọng, có thể cảm nhận được uy áp cường đại của Tiên cảnh cửu trọng, vượt xa nàng có thể tưởng tượng.
Hai mắt của Giang Trần híp thành tuyến, dừng ở phía trước, đột nhiên khóe miệng khẽ động, lộ ra mỉa mai:
- Cùng ngươi chiến một trận? Ngươi tính toán thơm bơ vậy sao, có tư cách gì cùng ta chiến một trận?
Vừa mới nói xong, Thiên Mục Thần Đồng của Giang Trần mở ra, kim quang tràn đầy, như Liệt Nhật lên cao, đột nhiên bắn ra một đạo quang mang.
Long La trưởng lão dữ tợn cười một tiếng:
- Tiểu súc sinh thật cuồng, hẳn là muốn so uy áp với Tiên cảnh cửu trọng như ta?
Hắn cười quái dị, há lại yếu thế? Con mắt cũng gắt gao nhìn thẳng Giang Trần, toàn lực thúc dục Linh Hải, hóa thành Linh lực uy áp bắn về phía Giang Trần.
Ánh mắt đụng một cái.
Long La trưởng lão này chỉ cảm thấy toàn thân giật giật, như đột nhiên rơi vào hầm băng. Sau một khắc, một cổ rung động đến từ sâu trong linh hồn, để cho toàn thân hắn tê rần.
- Không tốt...
Trong nội tâm Long La trưởng lão trầm xuống, phát giác có địa phương nào đó không ổn. Nhưng mà độc nhãn kia, lại bị Tà Ác Kim Nhãn của Giang Trần tập trung, vô luận như thế nào cũng không di chuyển được.
Hai người hư không giao chiến, trong nháy mắt, lực lượng cường đại của Tà Ác Kim Nhãn, đã xuyên phá không gian, bắn vào mi tâm của Long La trưởng lão.
Xùy...
Toàn thân Long La trưởng lão cứng đờ, biểu lộ như hóa đá, há hốc miệng, mắt trợn tròn, lông mi nhảy lên vài cái, nhưng mí mắt không cách nào khép lại.
Sau đó, tứ chi, toàn thân,... Phảng phất nặng như thiên quân, như bị lực lượng gì đó định trụ, dần dần run lên, cứng ngắc.
Biến hóa này, cơ hồ là hoàn thành ở trong mấy hơi thở tầm đó.
Chờ ngoài thân hắn ngưng tụ thành màu vàng kim nhạt, Thủy Nguyệt Đại Sư cùng một trưởng lão khác mới phát giác không đúng, sắc mặt cả đám đại biến.
- Long La, ngươi làm sao vậy?
Trưởng lão áo bào màu bạc chấn động, nhảy lên điều tra.
Vừa xem xét, liền cả kinh đến trợn mắt há hốc mồm.
Bàn tay hắn chạm đến ngoài thân Long La trưởng lão, vậy mà cứng ngắc như sắt, như có một tầng kim loại bao bọc lại Long La.
- Cái này... Đây là có chuyện gì?
Cũng không phải hắn không có bái kiến các mặt của xã hội, nhưng mà tình hình quỷ dị như vậy, lại là lần đầu nhìn thấy.
Sợ tới mức vội vàng rút tay về, phảng phất như sợ đồ chơi kia sẽ lây bệnh, thối lui đến trước mặt Thủy Nguyệt Đại Sư, thấp giọng nói:
- Đại sư, tựa hồ Long La trúng tà pháp, toàn thân cứng rắn như sắt.
- Không có khả năng.
Thủy Nguyệt Đại Sư chưa từng nghe qua việc lạ như vậy, tiến lên điều tra.
Sau khi tìm tòi, cũng quá sợ hãi.
Long La trưởng lão này, động tác toàn thân cứng ngắt, hai tay còn nắm Đồ Long Cự Phủ, chỉ là biểu lộ, lại định dạng ở trạng thái cực kỳ quỷ dị. Độc nhãn kia, phảng phất thấy được sự tình kinh khủng nhất thế gian, vẻ sợ hãi hoàn toàn ghi ở trên mặt.
Lại dò xét hô hấp, đã yếu ớt đến cơ hồ không có.
Thực lực của Thủy Nguyệt Đại Sư là mạnh hơn Long La trưởng lão, nhưng mạnh hơn không quá nhiều. Trong bất tri bất giác, Long La trưởng lão tựa như trúng tà pháp, nhất thời, cũng có cảm giác da đầu run lên.
- Giang Trần...
Trong mắt Thủy Nguyệt Đại Sư, đột nhiên bắn ra vẻ cừu hận. Nàng suy đoán, việc này tám chín phần mười, là cùng tên súc sinh Giang Trần kia có quan hệ
Cắn răng, Thủy Nguyệt Đại Sư thét dài một tiếng.
Tiếng kêu gào này kinh thiên động địa, kéo dài không dứt, trong lúc nhất thời phong vân biến sắc.
Trăm vạn Kiếm Điểu kia có số ít cách quá gần, ở trong tiếng rít, nhao nhao bạo thể rơi xuống.
Giang Trần hừ nhẹ một tiếng:
- Lão bà, ngươi lại kêu nữa cũng vô dụng. Hôm nay ở Thương Dương Vương Quốc này, sẽ là nơi táng thân của ngươi.
Thủy Nguyệt Đại Sư thống hận nhất đúng là hai chữ “lão bà” kia.
Vốn là khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, lại bởi vì khó thở, mà trở nên có chút dữ tợn.
- Giang Trần, hôm nay bổn tọa không giết ngươi, thề không làm người.
Giờ phút này, lửa giận của Thủy Nguyệt Đại Sư, quả thực là dốc hết Thiên Hà Chi Thủy cũng không thể giội tắt.
Trong đầu, qua lại từng màn sỉ nhục, bởi vì Giang Trần xuất hiện, mà nhân sinh của nàng từng bước một từ đỉnh phong rơi xuống vực thẳm.
Hết thảy, đều là vì tiểu tử thế tục đáng giận trước mắt kia.
Thủy Nguyệt Đại Sư ở thời khắc này, bạo phát.
- Ngân Bằng, tên súc sinh Giang Trần này quỷ kế đa đoan, hôm nay, chúng ta chỉ cầu lập công cho tông môn, giết chết tặc này. Thân phận gì, băn khoăn gì, quy củ gì,... Hết thảy đều không cần. Ta và ngươi liên thủ, cùng một chỗ chém giết hắn.
Tuy Thủy Nguyệt Đại Sư nổi giận, nhưng không có mất đi lý trí.
Long La trưởng lão tao ngộ quỷ dị, làm cho nàng dưới sự phẫn nộ, lại nhiều thêm vài phần cảnh giác.
Hồi tưởng lại lúc trước, mỗi một lần ra tay với Giang Trần, vô luận nàng bố trí thỏa đáng cỡ nào, thì không may đều là nàng.
Hà Yến bị Giang Trần phế bỏ.
Hải Thiên tỉ mỉ lựa chọn lôi đài, cuối cùng bị Giang Trần diệt sát.
Trận chiến Long Cư Tuyết, càng cho là tất sát, kết quả Long Cư Tuyết lại bị một đao bổ.
Vừa rồi, trước khi Long La trưởng lão xuất chiến, còn tin tưởng tràn đầy như vậy, kết quả trong nháy mắt, liền biến thành một tượng điêu khắc, thậm chí cho tới giờ khắc này, bọn hắn còn không biết nguyên nhân.
Thực lực trưởng lão áo bào màu bạc kia, đại khái tương đương với Long La trưởng lão.
Hắn cũng biết, hôm nay Giang Trần đã là đại địch số một của Tử Dương Tông, nếu không trừ kẻ này, sẽ hậu hoạn vô cùng.
Cho nên, mặc dù có thảm trạng của Long La trưởng lão ở phía trước, hắn cũng là làm việc nghĩa không được chùn bước.
Hai tay trảo một cái, liền nhiều ra một bộ móng vuốt sắc bén, giương nanh múa vuốt, cho người một loại cảm giác cực kỳ hung hãn.
- Đại sư, vì tông môn mà chiến, không có gì là không thể buông bỏ. Ngân Bằng ta nguyện liều chết chiến một trận, chém giết tặc này, thanh trừ tai họa cho Tử Dương Tông ta.