Độc Tôn Tam Giới
Chương 653: Phản bội ngoài ý muốn, vẽ mặt ngoài ý muốn 2
- Phải thì thế nào?
Giang Trần nhàn nhạt đáp lại.
Dù sao cùng Tử Dương Tông đã sớm xé rách da mặt, cho dù là Truy Dương lão quái, Giang Trần cũng không có lý do gì nhượng bộ.
- Tốt, tốt, tốt.
Truy Dương lão quái bạo tuôn sát cơ, cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi.
- Tiểu tử, ngươi không hiểu đại thế, ba phen mấy bận đối nghịch Tử Dương Tông ta, ngươi cho lão phu một lý do không giết ngươi xem?
- Giết ta?
Giang Trần cười lạnh.
- Nguyên cảnh lão tổ, dùng danh nghĩa tuyển bạt, dụ Võ Giả thế tục ra để giết? Ngươi sống một bó niên kỷ, chỉ số thông minh đều đi nơi nào rồi?
Truy Dương lão quái còn muốn mở miệng, lại phát hiện người kế tiếp đã xuất hiện, rõ ràng là đệ tử Tử Dương Tông bọn hắn, Thủy Nguyệt nhất mạch Tằng Sư.
Tinh thần của Tằng Sư có chút chán chường, thoạt nhìn có chút buồn bực không vui, trong mắt ngẫu nhiên hiện lên một tia lo âu. Hiển nhiên, Long Cư Tuyết cường thế tru sát Sở Tinh Hán, đã để lại tâm lý oán hận cho hắn.
Nếu là đệ tử của Tử Dương Tông, tự nhiên là Truy Dương lão quái xuất hiện trước.
- Tằng Sư, ngươi là môn hạ của Thủy Nguyệt, thiên phú của ngươi, lão phu cũng biết. Bất quá hôm nay ngươi là chuyện gì xảy ra, bộ dạng mất hồn mất vía? Ở trên người của ngươi, còn có nửa điểm phong thái của đệ tử Tử Dương Tông ta sao? Ngươi muốn lão phu thu ngươi làm thân truyền đệ tử, thì lấy ra chút tinh khí thần đến chỗ thiên tài Tử Dương Tông ta tụ tập, Thủy Nguyệt nhất mạch ngươi, có Long Cư Tuyết làm tấm gương, ngươi vẫn là học tập một chút a, nếu không, mặc dù thành thân truyền đệ tử của lão phu, ngươi lấy cái gì đi tranh với Long Cư Tuyết và Lôi Cương Dương?
Cơ bắp trên mặt Tằng Sư có chút co rúm, khúm núm, không ngừng gật đầu, phảng phất như thụ giáo.
Bảo Thụ Tông cùng Vạn Linh Tông, hiển nhiên không có hứng thú gì với Tằng Sư, xuất phát từ công sự, tùy tiện nói vài câu, không giống Truy Dương lão quái, bọn hắn đối với đào Tằng Sư không có bao nhiêu hứng thú.
Ngược lại Lưu Vân Tông Băng Lam Tôn Giả, bởi vì là nữ tính, tâm tư càng tinh tế một ít, mỉm cười nói với Tằng Sư:
- Người trẻ tuổi, thiên phú của ngươi không tệ, võ đạo chi lộ, cùng Lưu Vân Tông ta có chỗ phù hợp. Lưu Vân Tông ta ở vào cục diện âm thịnh dương suy, cũng cần đổi mới thoáng một phát. Nếu như ngươi ở Tử Dương Tông không vui, có thể đến môn hạ của ta, bổn tọa sẽ kiên nhẫn dạy bảo ngươi. Ít nhất, bổn tọa so với sư tôn Thủy Nguyệt Đại Sư của ngươi càng có kiên nhẫn, càng hiểu thiên phú của ngươi.
Không thể không nói, Băng Lam Tôn Giả với tư cách nữ nhân, tâm tư càng thêm cẩn thận, nhìn ra trong lòng Tằng Sư do dự cùng mâu thuẫn, nhìn ra trong tính cách của Tằng Sư có một mặt luyến mẫu.
Cho tới nay, Tằng Sư đều coi Thủy Nguyệt Đại Sư như mẫu thân, không muốn xa rời, thế nhưng mà, từ khi Long Cư Tuyết xuất hiện, hắn phát hiện mình chậm rãi thất sủng rồi.
Cho tới bây giờ, Long Cư Tuyết cường thế như thế, vậy mà sư tôn còn bưng lấy nàng, dựa vào nàng như vậy.
Cái này vốn là đãi ngộ của Tằng Sư hắn, đều bị Long Cư Tuyết cướp đi.
Cho nên, hắn thất lạc, hắn phiền muộn, thậm chí lo lắng mình sẽ đồng dạng như Sở Tinh Hán, bị Long Cư Tuyết cạo chết.
Nghĩ tới đây, ánh mắt của Tằng Sư kiên định, cắn răng nói ra:
- Ta... Ta nguyện ý gia nhập Lưu Vân Tông, xin Băng Lam lão tổ thu lưu.
- Cái gì?
Truy Dương lão quái nghe vậy, cả người thoáng cái liền nổi cáu rồi.
Lúc trước hắn không ngừng đục khoét nền tảng, nhưng không có thành công. Lại không nghĩ rằng, hậu viện của mình lại cháy, góc tường nhà mình bị người đào.
Hơn nữa, nhìn điệu bộ này của Tằng Sư, tựa hồ không cần người khác đào, giống như là chủ động leo tường a.
Chuyện này đối với Truy Dương lão quái hiếu thắng tự phụ mà nói, quả thực là vô cùng nhục nhã. Hai mắt bắn ra hào quang làm cho người ta sợ hãi, như có một đoàn Liệt Hỏa ngập trời muốn đốt Tằng Sư thành tro bụi.
Tằng Sư đối mặt Truy Dương lão tổ cường thế, không dám phản kháng, yên lặng lui ra phía sau.
Băng Lam lão tổ luôn cho người một hình tượng nữ tính ôn hòa. Bất quá, thấy Truy Dương lão quái áp bách Tằng Sư như vậy, cũng không vui, thúc giục khí thế, chống lại Truy Dương lão quái.
- Truy Dương đạo huynh, hôm nay Tằng Sư là môn hạ của ta, đừng lấy lớn hiếp nhỏ.
Tính cách của Băng Lam lão tổ ôn hòa là đúng, nhưng bao che khuyết điểm là thiên tính của nhân loại.
Tằng Sư vừa mới đầu nhập vào nàng, nếu không che chở, làm sao để cho Tằng Sư khăng khăng một mực?
Truy Dương lão quái tức giận đến nổ phổi, môn hạ đệ tử của Tử Dương Tông dựa vào người khác, chuyện này với hắn mà nói là vô cùng nhục nhã.
Thủy Nguyệt Đại Sư đứng ở sau lưng Truy Dương lão tổ, mặt mũi cũng tràn đầy không thể tưởng tượng nổi, nàng làm sao cũng không nghĩ tới, đại đệ tử tôn trọng mình như mẫu thân, vậy mà sẽ vô thanh vô tức phản bội mình, lựa chọn đầu nhập vào Lưu Vân Tông.
Cho nên, Thủy Nguyệt Đại Sư nhịn không được.
- Tằng Sư, ta nuôi dưỡng ngươi hơn hai mươi năm, đối với ngươi ân trọng như núi, ngươi là báo đáp ta như vậy sao?
Thủy Nguyệt Đại Sư giận dữ mắng mỏ.
Trong nội tâm Tằng Sư ủy khuất, ở thời khắc này, cũng bạo phát ra:
- Đúng vậy, trước kia ngươi rất tốt với ta, tựa như mẫu thân bảo vệ ta. Thế nhưng mà, từ khi có Long Cư Tuyết, ngươi hỏi chính ngươi một chút, ngươi còn coi chúng ta là người sao? Vì tiện nhân vô tình này, ngươi làm ra bao nhiêu chuyện hoang đường? Ở Địa Linh khu, vì nàng, chính mình thân bại danh liệt, Tam sư đệ cùng Tứ sư đệ một chết một tàn. Điều này cũng thôi, đến Thiên Linh khu, ngươi càng làm tầm trọng thêm. Chính ngươi tự vấn lòng xem, ngươi đối đãi Nhị sư đệ Sở Tinh Hán như thế nào? Ngươi muốn hắn đi chết, giống như mệnh lệnh một con chó. Thậm chí, tiện nhân này ở trước mặt ngươi, không có trưng cầu ý kiến của ngươi, liền đánh chết Nhị sư đệ, ngươi ngay cả một câu quở trách cũng không có, Tằng Sư ta ở lại Tử Dương Tông, ai có thể bảo chứng, Sở Tinh Hán hôm nay, không phải Tằng Sư ta ngày mai? Đừng nói Tằng Sư ta, Lôi Cương Dương sư huynh, ai có thể bảo chứng hắn có thể sống an ổn, không bị nữ nhân rắn rết kia cạo chết?
Tằng Sư cũng bạo phát, không lựa lời nói, triệt để xé rách da mặt rồi. Ngay cả Lôi Cương Dương cũng bị kéo ra ngoài.
Ngoài dự đoán của mọi người, Lôi Cương Dương lại không phát tác, mà buông lông mày, không nói một lời. Hiển nhiên, những lời kia của Tằng Sư, Lôi Cương Dương hắn bất tiện nói, nên rất cảm kích Tằng Sư nói ra.
Thoáng cái, toàn trường yên lặng.
Hiển nhiên, mọi người đều bị Tằng Sư nói trấn trụ rồi.
Ngay cả Truy Dương lão quái, biểu lộ cũng cứng lại. Hắn một mực tự tin, Tử Dương Tông bền chắc như thép. Lại căn bản không nghĩ tới, theo Long Cư Tuyết xuất hiện, cái bền chắc như thép kia xuất hiện vết rách lớn như vậy.
Sắc mặt của Thủy Nguyệt Đại Sư tái nhợt, nàng trong khoảng thời gian này, bởi vì sự tình của Long Cư Tuyết, thật có chút tẩu hỏa nhập ma.
Giang Trần nhàn nhạt đáp lại.
Dù sao cùng Tử Dương Tông đã sớm xé rách da mặt, cho dù là Truy Dương lão quái, Giang Trần cũng không có lý do gì nhượng bộ.
- Tốt, tốt, tốt.
Truy Dương lão quái bạo tuôn sát cơ, cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi.
- Tiểu tử, ngươi không hiểu đại thế, ba phen mấy bận đối nghịch Tử Dương Tông ta, ngươi cho lão phu một lý do không giết ngươi xem?
- Giết ta?
Giang Trần cười lạnh.
- Nguyên cảnh lão tổ, dùng danh nghĩa tuyển bạt, dụ Võ Giả thế tục ra để giết? Ngươi sống một bó niên kỷ, chỉ số thông minh đều đi nơi nào rồi?
Truy Dương lão quái còn muốn mở miệng, lại phát hiện người kế tiếp đã xuất hiện, rõ ràng là đệ tử Tử Dương Tông bọn hắn, Thủy Nguyệt nhất mạch Tằng Sư.
Tinh thần của Tằng Sư có chút chán chường, thoạt nhìn có chút buồn bực không vui, trong mắt ngẫu nhiên hiện lên một tia lo âu. Hiển nhiên, Long Cư Tuyết cường thế tru sát Sở Tinh Hán, đã để lại tâm lý oán hận cho hắn.
Nếu là đệ tử của Tử Dương Tông, tự nhiên là Truy Dương lão quái xuất hiện trước.
- Tằng Sư, ngươi là môn hạ của Thủy Nguyệt, thiên phú của ngươi, lão phu cũng biết. Bất quá hôm nay ngươi là chuyện gì xảy ra, bộ dạng mất hồn mất vía? Ở trên người của ngươi, còn có nửa điểm phong thái của đệ tử Tử Dương Tông ta sao? Ngươi muốn lão phu thu ngươi làm thân truyền đệ tử, thì lấy ra chút tinh khí thần đến chỗ thiên tài Tử Dương Tông ta tụ tập, Thủy Nguyệt nhất mạch ngươi, có Long Cư Tuyết làm tấm gương, ngươi vẫn là học tập một chút a, nếu không, mặc dù thành thân truyền đệ tử của lão phu, ngươi lấy cái gì đi tranh với Long Cư Tuyết và Lôi Cương Dương?
Cơ bắp trên mặt Tằng Sư có chút co rúm, khúm núm, không ngừng gật đầu, phảng phất như thụ giáo.
Bảo Thụ Tông cùng Vạn Linh Tông, hiển nhiên không có hứng thú gì với Tằng Sư, xuất phát từ công sự, tùy tiện nói vài câu, không giống Truy Dương lão quái, bọn hắn đối với đào Tằng Sư không có bao nhiêu hứng thú.
Ngược lại Lưu Vân Tông Băng Lam Tôn Giả, bởi vì là nữ tính, tâm tư càng tinh tế một ít, mỉm cười nói với Tằng Sư:
- Người trẻ tuổi, thiên phú của ngươi không tệ, võ đạo chi lộ, cùng Lưu Vân Tông ta có chỗ phù hợp. Lưu Vân Tông ta ở vào cục diện âm thịnh dương suy, cũng cần đổi mới thoáng một phát. Nếu như ngươi ở Tử Dương Tông không vui, có thể đến môn hạ của ta, bổn tọa sẽ kiên nhẫn dạy bảo ngươi. Ít nhất, bổn tọa so với sư tôn Thủy Nguyệt Đại Sư của ngươi càng có kiên nhẫn, càng hiểu thiên phú của ngươi.
Không thể không nói, Băng Lam Tôn Giả với tư cách nữ nhân, tâm tư càng thêm cẩn thận, nhìn ra trong lòng Tằng Sư do dự cùng mâu thuẫn, nhìn ra trong tính cách của Tằng Sư có một mặt luyến mẫu.
Cho tới nay, Tằng Sư đều coi Thủy Nguyệt Đại Sư như mẫu thân, không muốn xa rời, thế nhưng mà, từ khi Long Cư Tuyết xuất hiện, hắn phát hiện mình chậm rãi thất sủng rồi.
Cho tới bây giờ, Long Cư Tuyết cường thế như thế, vậy mà sư tôn còn bưng lấy nàng, dựa vào nàng như vậy.
Cái này vốn là đãi ngộ của Tằng Sư hắn, đều bị Long Cư Tuyết cướp đi.
Cho nên, hắn thất lạc, hắn phiền muộn, thậm chí lo lắng mình sẽ đồng dạng như Sở Tinh Hán, bị Long Cư Tuyết cạo chết.
Nghĩ tới đây, ánh mắt của Tằng Sư kiên định, cắn răng nói ra:
- Ta... Ta nguyện ý gia nhập Lưu Vân Tông, xin Băng Lam lão tổ thu lưu.
- Cái gì?
Truy Dương lão quái nghe vậy, cả người thoáng cái liền nổi cáu rồi.
Lúc trước hắn không ngừng đục khoét nền tảng, nhưng không có thành công. Lại không nghĩ rằng, hậu viện của mình lại cháy, góc tường nhà mình bị người đào.
Hơn nữa, nhìn điệu bộ này của Tằng Sư, tựa hồ không cần người khác đào, giống như là chủ động leo tường a.
Chuyện này đối với Truy Dương lão quái hiếu thắng tự phụ mà nói, quả thực là vô cùng nhục nhã. Hai mắt bắn ra hào quang làm cho người ta sợ hãi, như có một đoàn Liệt Hỏa ngập trời muốn đốt Tằng Sư thành tro bụi.
Tằng Sư đối mặt Truy Dương lão tổ cường thế, không dám phản kháng, yên lặng lui ra phía sau.
Băng Lam lão tổ luôn cho người một hình tượng nữ tính ôn hòa. Bất quá, thấy Truy Dương lão quái áp bách Tằng Sư như vậy, cũng không vui, thúc giục khí thế, chống lại Truy Dương lão quái.
- Truy Dương đạo huynh, hôm nay Tằng Sư là môn hạ của ta, đừng lấy lớn hiếp nhỏ.
Tính cách của Băng Lam lão tổ ôn hòa là đúng, nhưng bao che khuyết điểm là thiên tính của nhân loại.
Tằng Sư vừa mới đầu nhập vào nàng, nếu không che chở, làm sao để cho Tằng Sư khăng khăng một mực?
Truy Dương lão quái tức giận đến nổ phổi, môn hạ đệ tử của Tử Dương Tông dựa vào người khác, chuyện này với hắn mà nói là vô cùng nhục nhã.
Thủy Nguyệt Đại Sư đứng ở sau lưng Truy Dương lão tổ, mặt mũi cũng tràn đầy không thể tưởng tượng nổi, nàng làm sao cũng không nghĩ tới, đại đệ tử tôn trọng mình như mẫu thân, vậy mà sẽ vô thanh vô tức phản bội mình, lựa chọn đầu nhập vào Lưu Vân Tông.
Cho nên, Thủy Nguyệt Đại Sư nhịn không được.
- Tằng Sư, ta nuôi dưỡng ngươi hơn hai mươi năm, đối với ngươi ân trọng như núi, ngươi là báo đáp ta như vậy sao?
Thủy Nguyệt Đại Sư giận dữ mắng mỏ.
Trong nội tâm Tằng Sư ủy khuất, ở thời khắc này, cũng bạo phát ra:
- Đúng vậy, trước kia ngươi rất tốt với ta, tựa như mẫu thân bảo vệ ta. Thế nhưng mà, từ khi có Long Cư Tuyết, ngươi hỏi chính ngươi một chút, ngươi còn coi chúng ta là người sao? Vì tiện nhân vô tình này, ngươi làm ra bao nhiêu chuyện hoang đường? Ở Địa Linh khu, vì nàng, chính mình thân bại danh liệt, Tam sư đệ cùng Tứ sư đệ một chết một tàn. Điều này cũng thôi, đến Thiên Linh khu, ngươi càng làm tầm trọng thêm. Chính ngươi tự vấn lòng xem, ngươi đối đãi Nhị sư đệ Sở Tinh Hán như thế nào? Ngươi muốn hắn đi chết, giống như mệnh lệnh một con chó. Thậm chí, tiện nhân này ở trước mặt ngươi, không có trưng cầu ý kiến của ngươi, liền đánh chết Nhị sư đệ, ngươi ngay cả một câu quở trách cũng không có, Tằng Sư ta ở lại Tử Dương Tông, ai có thể bảo chứng, Sở Tinh Hán hôm nay, không phải Tằng Sư ta ngày mai? Đừng nói Tằng Sư ta, Lôi Cương Dương sư huynh, ai có thể bảo chứng hắn có thể sống an ổn, không bị nữ nhân rắn rết kia cạo chết?
Tằng Sư cũng bạo phát, không lựa lời nói, triệt để xé rách da mặt rồi. Ngay cả Lôi Cương Dương cũng bị kéo ra ngoài.
Ngoài dự đoán của mọi người, Lôi Cương Dương lại không phát tác, mà buông lông mày, không nói một lời. Hiển nhiên, những lời kia của Tằng Sư, Lôi Cương Dương hắn bất tiện nói, nên rất cảm kích Tằng Sư nói ra.
Thoáng cái, toàn trường yên lặng.
Hiển nhiên, mọi người đều bị Tằng Sư nói trấn trụ rồi.
Ngay cả Truy Dương lão quái, biểu lộ cũng cứng lại. Hắn một mực tự tin, Tử Dương Tông bền chắc như thép. Lại căn bản không nghĩ tới, theo Long Cư Tuyết xuất hiện, cái bền chắc như thép kia xuất hiện vết rách lớn như vậy.
Sắc mặt của Thủy Nguyệt Đại Sư tái nhợt, nàng trong khoảng thời gian này, bởi vì sự tình của Long Cư Tuyết, thật có chút tẩu hỏa nhập ma.