Độc Tôn Tam Giới
Chương 612: Nhiệm vụ Nhị cấp, nhẹ nhõm hoàn thành
Đến Đan Dược Khu, rất nhiều đều là đệ tử Bảo Thụ Tông.
Bất quá lần này lại không có gặp Thiết Đạt Chí.
- Ta xin nhiệm vụ Nhất cấp.
Thang Hồng mở miệng.
- Ta xin nhiệm vụ Nhị cấp.
Giang Trần cảm thấy nhiệm vụ Nhất cấp có lẽ không có độ khó gì, cho nên trực tiếp xin nhiệm vụ Nhị cấp.
Giám khảo không phải vị ngày hôm qua, thấy có người trực tiếp xin nhiệm vụ Nhị cấp, cũng sững sờ.
Võ Giả xin nhiệm vụ tiến giai, đều rất cẩn thận. Đại đa số ngay từ đầu đều xin Nhất cấp, sau đó lại chậm rãi tăng lên.
Ngay từ đầu xin nhiệm vụ Nhị cấp, cũng không phải là không có. Nhưng đều là mấy tên đỉnh phong nhất, cũng cường đại nhất trong bốn đại tông môn kia.
Những người kia, nhiệm vụ Nhị cấp là rất có nắm chắc.
Bất quá, quy tắc không có hạn chế chuyện ngay từ đầu xin nhiệm vụ cấp nào, cho nên, mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng sau khi kiểm nghiệm Minh Bài dự thi của Giang Trần, thấy trong Minh Bài có đủ tư cách xin nhiệm vụ Nhị cấp, liền gật đầu, đưa một lệnh bài nhiệm vụ cho Giang Trần.
- Nhiệm vụ khảo hạch thất Số 3, nhiệm vụ Nhị cấp, đi thôi, sau khi hoàn thành đến nơi đây lĩnh Minh Bài dự thi về.
Giang Trần tiếp lệnh bài nhiệm vụ, hướng Thang Hồng giơ tay:
- Chúc may mắn.
Thang Hồng trừng cặp mắt to, trong miệng lầm bầm:
- Thật sự là mãnh nam, ngay từ đầu liền xin nhiệm vụ Nhị cấp, không hổ là lão Đại của Thang Hồng ta.
Thang Hồng thu lệnh bài nhiệm vụ, đi vào khảo hạch thất của mình.
Giang Trần đi vào khảo hạch thất số 3, giao lệnh bài nhiệm vụ cho giám khảo chỗ đó.
- Vào đi, nhiệm vụ ngay ở bên trong, tự ngươi xem nội dung nhiệm vụ. Ở trong thời gian quy định hoàn thành, liền tính thông qua. Không thể hoàn thành trong thời gian quy định, nhiệm vụ thất bại.
Giang Trần gật gật đầu, đi vào bên trong.
Nhiệm vụ Nhị cấp này, hơi có chút kỳ lạ.
Một đan phương không trọn vẹn, phía trên có rất nhiều nguyên vật liệu, nhưng trong đó thiếu mấy vị, cần người khảo hạch căn cứ tài liệu trong đan phương, đến suy đoán những tài liệu thiếu kia là cái gì.
Nhiệm vụ này, cũng không đơn giản.
Cái này bất đồng luyện đan, luyện đan là đan phương có sẵn.
Mà đây là bổ sung, hoàn thiện đan phương không trọn vẹn. Không thể không nói, nhiệm vụ này độ khó không nhỏ. Nếu như người không có khổ công ở phương diện đan phương, là rất khó hoàn thiện nó.
Bất quá đối với Giang Trần mà nói, loại đan phương cấp bậc này, hắn hơi suy diễn, liền có thể nhẹ nhõm tìm ra đáp án chính xác.
Tuy hắn không biết đan phương này, cho tới bây giờ cũng chưa thấy qua.
Nhưng mà nguyên lý đan phương, nhiều khi đều là một trận trăm thông. Nhất là một ít đan phương cấp bậc thấp, thì chỉ là lý luận trụ cột kéo dài mà thôi.
Giang Trần xem chốc lát, liền minh bạch nguyên lý đại khái.
Cái đan phương này, thiếu ba vị Linh Dược. Hơn nữa, ba vị Linh Dược này, cũng không phải lựa chọn duy nhất, mỗi một loại, đều có thể dùng Linh Dược khác phẩm chất không sai biệt lắm thay thế.
Giang Trần viết kỹ càng lên, lại tự thuật một phen.
Không phải Giang Trần thích phát huy, mà là nếu như không nói rõ thoáng một phát, chỉ sợ những giám khảo ngu ngốc kia, không hiểu nguyên lý, phán hắn không hoàn thành nhiệm vụ, vậy thì buồn bực.
Toàn bộ quá trình, ước chừng bỏ ra một phút đồng hồ.
Sau khi kiểm tra không sai, Giang Trần liền ra khỏi phòng, giám khảo kia sững sờ:
- Trong lúc làm nhiệm vụ, không thể tùy ý đi lại, vào đi.
Giang Trần cười khổ:
- Hoàn thành nhiệm vụ, cũng không thể đi ra sao?
- Cái gì? Hoàn thành?
Giám khảo kia khẽ giật mình, điều này sao có thể? Nhiệm vụ Nhị cấp, thời gian quy định là hai canh giờ.
Lúc này mới qua bao lâu, liền hoàn thành?
Không phải thằng này thấy nhiệm vụ quá khó khăn, trực tiếp buông tha chứ? Trong nội tâm giám khảo mang theo hồ nghi, đi vào xem.
Bất quá, hắn lập tức bị bài thi của Giang Trần dọa sợ.
Phần giải bài thi này, trả lời quá hoàn thiện, trình bày phi thường chu đáo cẩn thận, để cho người vừa xem liền hiểu ngay.
Có thể làm giám khảo ở khu khảo hạch đan dược, tự nhiên đều có trụ cột rất thâm hậu, đan phương không trọn vẹn kia đã hoàn thiện, còn vừa xem liền hiểu ngay, phi thường trực quan.
- Cái này... Thật là ngươi hoàn thành sao?
Giám khảo kia vô ý thức toát ra một câu ngu ngốc, bất quá sau khi nói xong, hắn cũng có chút hối hận. Công khai nghi vấn thí sinh, đây không phải chuyện giám khảo nên làm.
- Nơi này có người khác sao?
Giang Trần nhướng mày.
Giám khảo kia vội giải thích nói:
- Ta không có ý gì khác, chủ yếu là quá kinh ngạc. Tốc độ của ngươi, thật sự quá nhanh, hao phí thời gian, thật sự quá ngắn.
Giang Trần đại khái cũng nhìn ra hắn không có ác ý, nên nhẹ gật đầu, lại không có nói cái gì nữa.
Giám khảo kia nhìn Giang Trần vài lần, trong lòng là trăm mối vẫn không có cách giải. Khắc lên lệnh bài nhiệm vụ kia thoáng một phát, tỏ vẻ nhiệm vụ hoàn thành.
- Cầm lệnh bài nhiệm vụ, về khu vực cũ đổi Minh Bài dự thi của ngươi. Nhiệm vụ Nhị cấp này, có hai mươi điểm tích lũy, chúc mừng ngươi.
Giám khảo ngược lại rất hào phóng, mỉm cười chúc mừng.
Giang Trần gật gật đầu, tiếp nhận lệnh bài nhiệm vụ, quay người đi.
Giám khảo kia nhìn bóng lưng của Giang Trần, thò tay quất miệng của mình một cái:
- Cái miệng thúi này, cũng đừng đắc tội người ta a. Bất quá thằng này, đích thật là quái tài. Một phút đồng hồ, hoàn thành nhiệm vụ Nhị cấp, đây quả thực là kỳ văn a. Chẳng lẽ hắn đã từng gặp qua đan phương kia? Cho nên mới dễ dàng, không cần tốn nhiều sức?
Cái giải thích này tựa hồ hợp lý nhất.
Giám khảo ở chỗ xin khảo hạch, nhìn thấy Giang Trần trở lại, trên mặt lộ ra dáng tươi cười quả là thế. Trong lòng nghĩ, nhanh như vậy liền đi ra? Xem ra nhiệm vụ đã thất bại rồi. Nói cho cùng vẫn là người trẻ tuổi thiếu kiên nhẫn a, từ thế tục giết đến nơi đây, đắc ý quên hình rồi. Bất quá cũng tốt, có lần giáo huấn này, cho hắn biết nhiệm vụ Nhị cấp không phải dễ xin như vậy.
Cũng không phải giám khảo kia nhìn có chút hả hê, mà là cảm thấy người trẻ tuổi thế tục này, làm không đến nơi đến chốn.
Nếu như ngày hôm qua hắn ở chỗ này, chứng kiến Giang Trần cùng Thang Hồng so đấu, chỉ sợ sẽ không nghĩ như vậy.
- Nhiệm vụ hoàn thành, ta tới giao lệnh bài nhiệm vụ.
Giang Trần làm sao đi chú ý trong lòng giám khảo kia nghĩ gì? Mà đi tới, đưa lệnh bài nhiệm vụ lên?
- Hoàn thành?
Vốn giám khảo kia còn muốn chế nhạo hai câu, hảo hảo gõ người trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng này thoáng một phát. Lại nghe Giang Trần nói hoàn thành nhiệm vụ.
- Ân, mời nghiệm thu một chút.
Giang Trần gật gật đầu. Dù sao hắn từ thế tục một đường giết đến Thiên Linh khu, sớm đã quen các loại khinh thị, hoài nghi, nên không thèm để ý nhiều một người như vậy.
Trong đầu giám khảo kia đầy nghi hoặc, tiếp lệnh bài nhiệm vụ tới. Xem chỉ chốc lát, trong nội tâm trực nhảy, cái này thật sự là hoàn thành
Lệnh bài nhiệm vụ, phải có giám khảo khảo hạch thất tự tay khắc văn lên xác nhận, mới tính toán hoàn thành.
Khắc văn này, không có người làm được giả.
Bất quá lần này lại không có gặp Thiết Đạt Chí.
- Ta xin nhiệm vụ Nhất cấp.
Thang Hồng mở miệng.
- Ta xin nhiệm vụ Nhị cấp.
Giang Trần cảm thấy nhiệm vụ Nhất cấp có lẽ không có độ khó gì, cho nên trực tiếp xin nhiệm vụ Nhị cấp.
Giám khảo không phải vị ngày hôm qua, thấy có người trực tiếp xin nhiệm vụ Nhị cấp, cũng sững sờ.
Võ Giả xin nhiệm vụ tiến giai, đều rất cẩn thận. Đại đa số ngay từ đầu đều xin Nhất cấp, sau đó lại chậm rãi tăng lên.
Ngay từ đầu xin nhiệm vụ Nhị cấp, cũng không phải là không có. Nhưng đều là mấy tên đỉnh phong nhất, cũng cường đại nhất trong bốn đại tông môn kia.
Những người kia, nhiệm vụ Nhị cấp là rất có nắm chắc.
Bất quá, quy tắc không có hạn chế chuyện ngay từ đầu xin nhiệm vụ cấp nào, cho nên, mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng sau khi kiểm nghiệm Minh Bài dự thi của Giang Trần, thấy trong Minh Bài có đủ tư cách xin nhiệm vụ Nhị cấp, liền gật đầu, đưa một lệnh bài nhiệm vụ cho Giang Trần.
- Nhiệm vụ khảo hạch thất Số 3, nhiệm vụ Nhị cấp, đi thôi, sau khi hoàn thành đến nơi đây lĩnh Minh Bài dự thi về.
Giang Trần tiếp lệnh bài nhiệm vụ, hướng Thang Hồng giơ tay:
- Chúc may mắn.
Thang Hồng trừng cặp mắt to, trong miệng lầm bầm:
- Thật sự là mãnh nam, ngay từ đầu liền xin nhiệm vụ Nhị cấp, không hổ là lão Đại của Thang Hồng ta.
Thang Hồng thu lệnh bài nhiệm vụ, đi vào khảo hạch thất của mình.
Giang Trần đi vào khảo hạch thất số 3, giao lệnh bài nhiệm vụ cho giám khảo chỗ đó.
- Vào đi, nhiệm vụ ngay ở bên trong, tự ngươi xem nội dung nhiệm vụ. Ở trong thời gian quy định hoàn thành, liền tính thông qua. Không thể hoàn thành trong thời gian quy định, nhiệm vụ thất bại.
Giang Trần gật gật đầu, đi vào bên trong.
Nhiệm vụ Nhị cấp này, hơi có chút kỳ lạ.
Một đan phương không trọn vẹn, phía trên có rất nhiều nguyên vật liệu, nhưng trong đó thiếu mấy vị, cần người khảo hạch căn cứ tài liệu trong đan phương, đến suy đoán những tài liệu thiếu kia là cái gì.
Nhiệm vụ này, cũng không đơn giản.
Cái này bất đồng luyện đan, luyện đan là đan phương có sẵn.
Mà đây là bổ sung, hoàn thiện đan phương không trọn vẹn. Không thể không nói, nhiệm vụ này độ khó không nhỏ. Nếu như người không có khổ công ở phương diện đan phương, là rất khó hoàn thiện nó.
Bất quá đối với Giang Trần mà nói, loại đan phương cấp bậc này, hắn hơi suy diễn, liền có thể nhẹ nhõm tìm ra đáp án chính xác.
Tuy hắn không biết đan phương này, cho tới bây giờ cũng chưa thấy qua.
Nhưng mà nguyên lý đan phương, nhiều khi đều là một trận trăm thông. Nhất là một ít đan phương cấp bậc thấp, thì chỉ là lý luận trụ cột kéo dài mà thôi.
Giang Trần xem chốc lát, liền minh bạch nguyên lý đại khái.
Cái đan phương này, thiếu ba vị Linh Dược. Hơn nữa, ba vị Linh Dược này, cũng không phải lựa chọn duy nhất, mỗi một loại, đều có thể dùng Linh Dược khác phẩm chất không sai biệt lắm thay thế.
Giang Trần viết kỹ càng lên, lại tự thuật một phen.
Không phải Giang Trần thích phát huy, mà là nếu như không nói rõ thoáng một phát, chỉ sợ những giám khảo ngu ngốc kia, không hiểu nguyên lý, phán hắn không hoàn thành nhiệm vụ, vậy thì buồn bực.
Toàn bộ quá trình, ước chừng bỏ ra một phút đồng hồ.
Sau khi kiểm tra không sai, Giang Trần liền ra khỏi phòng, giám khảo kia sững sờ:
- Trong lúc làm nhiệm vụ, không thể tùy ý đi lại, vào đi.
Giang Trần cười khổ:
- Hoàn thành nhiệm vụ, cũng không thể đi ra sao?
- Cái gì? Hoàn thành?
Giám khảo kia khẽ giật mình, điều này sao có thể? Nhiệm vụ Nhị cấp, thời gian quy định là hai canh giờ.
Lúc này mới qua bao lâu, liền hoàn thành?
Không phải thằng này thấy nhiệm vụ quá khó khăn, trực tiếp buông tha chứ? Trong nội tâm giám khảo mang theo hồ nghi, đi vào xem.
Bất quá, hắn lập tức bị bài thi của Giang Trần dọa sợ.
Phần giải bài thi này, trả lời quá hoàn thiện, trình bày phi thường chu đáo cẩn thận, để cho người vừa xem liền hiểu ngay.
Có thể làm giám khảo ở khu khảo hạch đan dược, tự nhiên đều có trụ cột rất thâm hậu, đan phương không trọn vẹn kia đã hoàn thiện, còn vừa xem liền hiểu ngay, phi thường trực quan.
- Cái này... Thật là ngươi hoàn thành sao?
Giám khảo kia vô ý thức toát ra một câu ngu ngốc, bất quá sau khi nói xong, hắn cũng có chút hối hận. Công khai nghi vấn thí sinh, đây không phải chuyện giám khảo nên làm.
- Nơi này có người khác sao?
Giang Trần nhướng mày.
Giám khảo kia vội giải thích nói:
- Ta không có ý gì khác, chủ yếu là quá kinh ngạc. Tốc độ của ngươi, thật sự quá nhanh, hao phí thời gian, thật sự quá ngắn.
Giang Trần đại khái cũng nhìn ra hắn không có ác ý, nên nhẹ gật đầu, lại không có nói cái gì nữa.
Giám khảo kia nhìn Giang Trần vài lần, trong lòng là trăm mối vẫn không có cách giải. Khắc lên lệnh bài nhiệm vụ kia thoáng một phát, tỏ vẻ nhiệm vụ hoàn thành.
- Cầm lệnh bài nhiệm vụ, về khu vực cũ đổi Minh Bài dự thi của ngươi. Nhiệm vụ Nhị cấp này, có hai mươi điểm tích lũy, chúc mừng ngươi.
Giám khảo ngược lại rất hào phóng, mỉm cười chúc mừng.
Giang Trần gật gật đầu, tiếp nhận lệnh bài nhiệm vụ, quay người đi.
Giám khảo kia nhìn bóng lưng của Giang Trần, thò tay quất miệng của mình một cái:
- Cái miệng thúi này, cũng đừng đắc tội người ta a. Bất quá thằng này, đích thật là quái tài. Một phút đồng hồ, hoàn thành nhiệm vụ Nhị cấp, đây quả thực là kỳ văn a. Chẳng lẽ hắn đã từng gặp qua đan phương kia? Cho nên mới dễ dàng, không cần tốn nhiều sức?
Cái giải thích này tựa hồ hợp lý nhất.
Giám khảo ở chỗ xin khảo hạch, nhìn thấy Giang Trần trở lại, trên mặt lộ ra dáng tươi cười quả là thế. Trong lòng nghĩ, nhanh như vậy liền đi ra? Xem ra nhiệm vụ đã thất bại rồi. Nói cho cùng vẫn là người trẻ tuổi thiếu kiên nhẫn a, từ thế tục giết đến nơi đây, đắc ý quên hình rồi. Bất quá cũng tốt, có lần giáo huấn này, cho hắn biết nhiệm vụ Nhị cấp không phải dễ xin như vậy.
Cũng không phải giám khảo kia nhìn có chút hả hê, mà là cảm thấy người trẻ tuổi thế tục này, làm không đến nơi đến chốn.
Nếu như ngày hôm qua hắn ở chỗ này, chứng kiến Giang Trần cùng Thang Hồng so đấu, chỉ sợ sẽ không nghĩ như vậy.
- Nhiệm vụ hoàn thành, ta tới giao lệnh bài nhiệm vụ.
Giang Trần làm sao đi chú ý trong lòng giám khảo kia nghĩ gì? Mà đi tới, đưa lệnh bài nhiệm vụ lên?
- Hoàn thành?
Vốn giám khảo kia còn muốn chế nhạo hai câu, hảo hảo gõ người trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng này thoáng một phát. Lại nghe Giang Trần nói hoàn thành nhiệm vụ.
- Ân, mời nghiệm thu một chút.
Giang Trần gật gật đầu. Dù sao hắn từ thế tục một đường giết đến Thiên Linh khu, sớm đã quen các loại khinh thị, hoài nghi, nên không thèm để ý nhiều một người như vậy.
Trong đầu giám khảo kia đầy nghi hoặc, tiếp lệnh bài nhiệm vụ tới. Xem chỉ chốc lát, trong nội tâm trực nhảy, cái này thật sự là hoàn thành
Lệnh bài nhiệm vụ, phải có giám khảo khảo hạch thất tự tay khắc văn lên xác nhận, mới tính toán hoàn thành.
Khắc văn này, không có người làm được giả.