Độc Tôn Tam Giới
Chương 493: Giao dịch cùng thỏa hiệp 1
- Đại khái là như vậy, bất quá, ý niệm của nguyên chủ nhân khống chế ngươi, làm sao ngươi có thể dung hợp cả tòa Nguyên Từ Kim Sơn?
Kim Ấn Quân Chủ nghe vậy, vẻ mặt uể oải, thì thào thở dài:
- Chẳng lẽ, ta cuối cùng không có hi vọng thoát ly? Không thể đạt được tự do ta muốn?
- Ta bề ngoài giống như không có nói như vậy a?
Giang Trần cười khổ.
Hai mắt của Kim Ấn Quân Chủ đột nhiên toát ra tinh quang:
- Vậy ý của ngươi là gì?
- Ý của ta rất rõ ràng, hai con đường. Một, ý niệm của chủ nhân Nguyên Từ Kim Sơn không hề khống chế ngươi, để ngươi có hi vọng dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, cả hai dung làm một thể. Thứ hai, đạt được ngoại lực trợ giúp.
- Ý niệm không hề khống chế ta?
Kim Ấn Quân Chủ thì thào nói, đột nhiên, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.
- Nhân loại, nếu như ngươi thông qua khảo hạch, ta giao ra Nguyên Từ Chi Tâm, ngươi liền trở thành chủ nhân của Nguyên Từ Kim Sơn. Như vậy, ý niệm của nguyên chủ nhân, sẽ không thể trói buộc ta nữa. Có phải ý nghĩa, ta có hy vọng dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn hay không?
- Trên lý luận là như thế, chẳng qua nếu như ta luyện hóa được Nguyên Từ Chi Tâm, Nguyên Từ Kim Sơn chính là bảo vật của ta, ngươi muốn dung hợp nó, chỉ sợ ta không bỏ được.
- Không bỏ được? Vì cái gì?
Kim Ấn Quân Chủ lộ vẻ hung quang.
- Ngươi cũng biết, ta chỉ là Tiên cảnh tam trọng, thực lực thấp kém, Nguyên Từ Kim Sơn này, với ta mà nói, là một môn hộ thân chi bảo. Ngươi nói, tại sao ta phải buông tha nó?
Kim Ấn Quân Chủ cười lạnh:
- Ngươi không sợ ta một cái tát chụp chết ngươi?
- Ngươi không thể chụp chết ta, hành động của ngươi, có ý niệm của nguyên chủ nhân chi phối. Câu trả lời của ta đã cho ngươi thoả mãn, ngươi chỉ có thể dùng ba thành thực lực. Ba thành thực lực, ta có hy vọng khiêng qua. Căn cứ nguyên chủ nhân định ra quy củ, ta có thể luyện hóa Nguyên Từ Chi Tâm. Sau khi luyện hóa Nguyên Từ Chi Tâm, ta sẽ là tân chủ nhân của ngươi. Đến lúc đó, một ý niệm của ta, có thể quyết định sinh tử của ngươi.
Kim Ấn Quân Chủ buồn bực, hắn phát hiện, nói tới nói lui, mình vẫn là bị quấn vào.
Căn cứ ý chí của nguyên chủ nhân lưu lại quy tắc, đích thật là có chuyện như vậy.
Đối phương trả lời, đã để cho mình thoả mãn, như vậy tiếp theo công kích, hắn chỉ có thể dùng ba thành lực lượng.
Nếu như vi phạm quy tắc, Kim Ấn Quân Chủ sẽ tự động giải thể, như vậy lần sau thức tỉnh, cũng không biết đợi đến năm nào tháng nào rồi.
- Nhân loại, chỉ cần ngươi buông tha Nguyên Từ Kim Sơn, để cho ta dung hợp nó. Ta thề, sẽ ở bên cạnh ngươi bảo hộ ngươi một ngàn năm. Một ngàn năm này, ta làm tôi tớ cho ngươi, đầy đủ để ngươi phát triển a?
Kim Ấn Quân Chủ lo nghĩ, đã tìm được một phương pháp xử lý ổn thỏa. Ở hắn xem ra, chuyện này đã rất ủy khuất, nhượng bộ rất lớn rồi.
Giang Trần tươi cười như trước, nhưng lại nhàn nhạt lắc đầu:
- Nguyên Từ Kim Sơn, ta không có khả năng buông tha. Hơn nữa, dù ta đáp ứng ngươi, ngươi muốn dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, không có ngàn năm, là tuyệt đối không có khả năng hoàn thành. Cho nên, dù ngươi thề, một ngàn năm này, cũng không bảo hộ được ta. Ta không có hứng thú chờ ngươi một ngàn năm.
- Nhân loại, ngươi không nên được một tấc lại muốn tiến một thước, cùng lắm thì nhất phách lưỡng tán? Nếu như ta vi phạm ý chí của chủ nhân đánh chết ngươi, nhiều nhất là phá thành mảnh nhỏ, tiếp tục ngủ say, một ngày nào đó sẽ thức tỉnh lần nữa. Nhưng ngươi, sau khi chết, liền không có khả năng sống lại.
Kim Ấn Quân Chủ uy hiếp.
- Ngươi nói cũng có đạo lý. Bất quá, ta có thể đảm bảo, về sau ngươi thức tỉnh mười vạn lần, cũng không có khả năng gặp được người giống như ta. Chỉ có ta, mới có thể trợ giúp ngươi thoát khỏi Nguyên Từ Kim Sơn, cho ngươi đạt được tự do ngươi muốn. Trừ ta ra, trước kia người tới chỗ này làm không được, về sau đến người, đồng dạng cũng làm không được. Ngươi không tin, có thể thử.
Lúc này, Giang Trần cũng bắt được nhược điểm của Kim Ấn Quân Chủ.
Kim Ấn Quân Chủ nghe vậy, quả thực ngẩn ngơ.
Đôi mắt như chuông đồng nhìn chằm chằm vào Giang Trần, thân thể khổng lồ, chỉ cần hướng phía trước bước vài bước, là có thể giết chết nhân loại này.
Cái này là không hề nghi ngờ, cũng không có khả năng có lo lắng.
Thế nhưng mà, Kim Ấn Quân Chủ từ trên Nguyên Từ kính, lại nhìn không tới bất cứ ba động gì. Nói cách khác, nhân loại này không có nói dối.
Nếu như người này nói dối, Nguyên Từ kính sẽ sinh ra chấn động lớn.
Mà giờ khắc này, Nguyên Từ kính bình tĩnh không gợn sóng, cái kia ý vị như thế nào?
Ý nghĩa nhân loại này nói, là chính xác, không có nửa câu nói dối. Ngay cả Nguyên Từ kính cũng tìm không thấy bất luận sơ hở gì, tán thành hắn nói.
Giết nhân loại này?
Kim Ấn Quân Chủ rất bạo ngược, từ thời đại Viễn Cổ đến nay, hắn hành hạ đến chết qua vô số người tới chỗ này.
Thế nhưng mà, giờ khắc này, hắn dao động.
Bởi vì, mộng tưởng tự do của hắn, chưa bao giờ tiếp cận như thế. Hắn chưa bao giờ phát hiện trên thân người nào, có hi vọng tự do.
Thế nhưng mà nhân loại này, lại để cho hắn thấy được một đường hi vọng.
Giết một nhân loại, đối với Kim Ấn Quân Chủ mà nói, cũng không phải việc khó gì. Thế nhưng mà, quê quá hóa khùng giết chết nhân loại này xong, Kim Ấn Quân Chủ vi phạm quy củ mà chủ nhân định ra, sẽ trực tiếp phá thành mảnh nhỏ, đợi đến lần thức tỉnh sau, cũng không biết lúc nào.
Thậm chí, đến lúc đó thần thức thức tỉnh, còn có phải hắn hiện tại hay không, cũng nói không chừng.
- Không thể giết, không thể giết. Nhân loại này, là hi vọng duy nhất để ta đạt được tự do.
Kim Ấn Quân Chủ cố gắng khống chế nội tâm luống cuống.
- Kim Ấn Quân Chủ, ta có một đề nghị, không biết ngươi có hứng thú hay không?
Lúc này, thanh âm của Giang Trần khoan thai vang lên.
- Cái gì? Ngươi có đề nghị gì tốt?
Kim Ấn Quân Chủ vội hỏi.
- Trước kia ta đã từng nói qua, có hai biện pháp. Nguyên Từ Kim Sơn ta không bỏ được, nhưng mà, ngoại trừ để ngươi dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, còn có một biện pháp. Nếu có ngoại lực trợ giúp, đồng dạng có thể giúp ngươi đạt được tự do.
- Ngoại lực trợ giúp gì?
- Ngoại lực trợ giúp, hi vọng rất xa vời. Nếu như tương lai có thể gặp được bảo vật cùng loại như Nguyên Từ Kim Sơn, ngươi có thể từ đó mượn nhờ lực lượng, cũng không phải là không có hi vọng thoát khỏi. Bất quá, loại bảo vật như Nguyên Từ Kim Sơn này, rất khó tìm.
- Khó tìm ngươi còn nói làm gì? Chẳng lẽ ngươi muốn ta vì một hy vọng mong manh, mà đáp ứng cùng ngươi thỏa hiệp?
Kim Ấn Quân Chủ không vui nói.
- Đương nhiên không phải, đề nghị của ta là, để cho ta luyện hóa Nguyên Từ Chi Tâm, đạt được Nguyên Từ Kim Sơn. Tương lai, ta tận lực giúp ngươi tìm kiếm ngoại vật trợ giúp. Nếu như cuối cùng vẫn tìm không thấy, thời điểm thực lực của ta đại thành, tác dụng của Nguyên Từ Kim Sơn không lớn, ta sẽ trợ giúp ngươi dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, để Nguyên Từ Kim Sơn dung nhập linh thể của ngươi, để ngươi đạt được tự do, như thế nào?
Kim Ấn Quân Chủ nghe vậy, vẻ mặt uể oải, thì thào thở dài:
- Chẳng lẽ, ta cuối cùng không có hi vọng thoát ly? Không thể đạt được tự do ta muốn?
- Ta bề ngoài giống như không có nói như vậy a?
Giang Trần cười khổ.
Hai mắt của Kim Ấn Quân Chủ đột nhiên toát ra tinh quang:
- Vậy ý của ngươi là gì?
- Ý của ta rất rõ ràng, hai con đường. Một, ý niệm của chủ nhân Nguyên Từ Kim Sơn không hề khống chế ngươi, để ngươi có hi vọng dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, cả hai dung làm một thể. Thứ hai, đạt được ngoại lực trợ giúp.
- Ý niệm không hề khống chế ta?
Kim Ấn Quân Chủ thì thào nói, đột nhiên, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.
- Nhân loại, nếu như ngươi thông qua khảo hạch, ta giao ra Nguyên Từ Chi Tâm, ngươi liền trở thành chủ nhân của Nguyên Từ Kim Sơn. Như vậy, ý niệm của nguyên chủ nhân, sẽ không thể trói buộc ta nữa. Có phải ý nghĩa, ta có hy vọng dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn hay không?
- Trên lý luận là như thế, chẳng qua nếu như ta luyện hóa được Nguyên Từ Chi Tâm, Nguyên Từ Kim Sơn chính là bảo vật của ta, ngươi muốn dung hợp nó, chỉ sợ ta không bỏ được.
- Không bỏ được? Vì cái gì?
Kim Ấn Quân Chủ lộ vẻ hung quang.
- Ngươi cũng biết, ta chỉ là Tiên cảnh tam trọng, thực lực thấp kém, Nguyên Từ Kim Sơn này, với ta mà nói, là một môn hộ thân chi bảo. Ngươi nói, tại sao ta phải buông tha nó?
Kim Ấn Quân Chủ cười lạnh:
- Ngươi không sợ ta một cái tát chụp chết ngươi?
- Ngươi không thể chụp chết ta, hành động của ngươi, có ý niệm của nguyên chủ nhân chi phối. Câu trả lời của ta đã cho ngươi thoả mãn, ngươi chỉ có thể dùng ba thành thực lực. Ba thành thực lực, ta có hy vọng khiêng qua. Căn cứ nguyên chủ nhân định ra quy củ, ta có thể luyện hóa Nguyên Từ Chi Tâm. Sau khi luyện hóa Nguyên Từ Chi Tâm, ta sẽ là tân chủ nhân của ngươi. Đến lúc đó, một ý niệm của ta, có thể quyết định sinh tử của ngươi.
Kim Ấn Quân Chủ buồn bực, hắn phát hiện, nói tới nói lui, mình vẫn là bị quấn vào.
Căn cứ ý chí của nguyên chủ nhân lưu lại quy tắc, đích thật là có chuyện như vậy.
Đối phương trả lời, đã để cho mình thoả mãn, như vậy tiếp theo công kích, hắn chỉ có thể dùng ba thành lực lượng.
Nếu như vi phạm quy tắc, Kim Ấn Quân Chủ sẽ tự động giải thể, như vậy lần sau thức tỉnh, cũng không biết đợi đến năm nào tháng nào rồi.
- Nhân loại, chỉ cần ngươi buông tha Nguyên Từ Kim Sơn, để cho ta dung hợp nó. Ta thề, sẽ ở bên cạnh ngươi bảo hộ ngươi một ngàn năm. Một ngàn năm này, ta làm tôi tớ cho ngươi, đầy đủ để ngươi phát triển a?
Kim Ấn Quân Chủ lo nghĩ, đã tìm được một phương pháp xử lý ổn thỏa. Ở hắn xem ra, chuyện này đã rất ủy khuất, nhượng bộ rất lớn rồi.
Giang Trần tươi cười như trước, nhưng lại nhàn nhạt lắc đầu:
- Nguyên Từ Kim Sơn, ta không có khả năng buông tha. Hơn nữa, dù ta đáp ứng ngươi, ngươi muốn dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, không có ngàn năm, là tuyệt đối không có khả năng hoàn thành. Cho nên, dù ngươi thề, một ngàn năm này, cũng không bảo hộ được ta. Ta không có hứng thú chờ ngươi một ngàn năm.
- Nhân loại, ngươi không nên được một tấc lại muốn tiến một thước, cùng lắm thì nhất phách lưỡng tán? Nếu như ta vi phạm ý chí của chủ nhân đánh chết ngươi, nhiều nhất là phá thành mảnh nhỏ, tiếp tục ngủ say, một ngày nào đó sẽ thức tỉnh lần nữa. Nhưng ngươi, sau khi chết, liền không có khả năng sống lại.
Kim Ấn Quân Chủ uy hiếp.
- Ngươi nói cũng có đạo lý. Bất quá, ta có thể đảm bảo, về sau ngươi thức tỉnh mười vạn lần, cũng không có khả năng gặp được người giống như ta. Chỉ có ta, mới có thể trợ giúp ngươi thoát khỏi Nguyên Từ Kim Sơn, cho ngươi đạt được tự do ngươi muốn. Trừ ta ra, trước kia người tới chỗ này làm không được, về sau đến người, đồng dạng cũng làm không được. Ngươi không tin, có thể thử.
Lúc này, Giang Trần cũng bắt được nhược điểm của Kim Ấn Quân Chủ.
Kim Ấn Quân Chủ nghe vậy, quả thực ngẩn ngơ.
Đôi mắt như chuông đồng nhìn chằm chằm vào Giang Trần, thân thể khổng lồ, chỉ cần hướng phía trước bước vài bước, là có thể giết chết nhân loại này.
Cái này là không hề nghi ngờ, cũng không có khả năng có lo lắng.
Thế nhưng mà, Kim Ấn Quân Chủ từ trên Nguyên Từ kính, lại nhìn không tới bất cứ ba động gì. Nói cách khác, nhân loại này không có nói dối.
Nếu như người này nói dối, Nguyên Từ kính sẽ sinh ra chấn động lớn.
Mà giờ khắc này, Nguyên Từ kính bình tĩnh không gợn sóng, cái kia ý vị như thế nào?
Ý nghĩa nhân loại này nói, là chính xác, không có nửa câu nói dối. Ngay cả Nguyên Từ kính cũng tìm không thấy bất luận sơ hở gì, tán thành hắn nói.
Giết nhân loại này?
Kim Ấn Quân Chủ rất bạo ngược, từ thời đại Viễn Cổ đến nay, hắn hành hạ đến chết qua vô số người tới chỗ này.
Thế nhưng mà, giờ khắc này, hắn dao động.
Bởi vì, mộng tưởng tự do của hắn, chưa bao giờ tiếp cận như thế. Hắn chưa bao giờ phát hiện trên thân người nào, có hi vọng tự do.
Thế nhưng mà nhân loại này, lại để cho hắn thấy được một đường hi vọng.
Giết một nhân loại, đối với Kim Ấn Quân Chủ mà nói, cũng không phải việc khó gì. Thế nhưng mà, quê quá hóa khùng giết chết nhân loại này xong, Kim Ấn Quân Chủ vi phạm quy củ mà chủ nhân định ra, sẽ trực tiếp phá thành mảnh nhỏ, đợi đến lần thức tỉnh sau, cũng không biết lúc nào.
Thậm chí, đến lúc đó thần thức thức tỉnh, còn có phải hắn hiện tại hay không, cũng nói không chừng.
- Không thể giết, không thể giết. Nhân loại này, là hi vọng duy nhất để ta đạt được tự do.
Kim Ấn Quân Chủ cố gắng khống chế nội tâm luống cuống.
- Kim Ấn Quân Chủ, ta có một đề nghị, không biết ngươi có hứng thú hay không?
Lúc này, thanh âm của Giang Trần khoan thai vang lên.
- Cái gì? Ngươi có đề nghị gì tốt?
Kim Ấn Quân Chủ vội hỏi.
- Trước kia ta đã từng nói qua, có hai biện pháp. Nguyên Từ Kim Sơn ta không bỏ được, nhưng mà, ngoại trừ để ngươi dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, còn có một biện pháp. Nếu có ngoại lực trợ giúp, đồng dạng có thể giúp ngươi đạt được tự do.
- Ngoại lực trợ giúp gì?
- Ngoại lực trợ giúp, hi vọng rất xa vời. Nếu như tương lai có thể gặp được bảo vật cùng loại như Nguyên Từ Kim Sơn, ngươi có thể từ đó mượn nhờ lực lượng, cũng không phải là không có hi vọng thoát khỏi. Bất quá, loại bảo vật như Nguyên Từ Kim Sơn này, rất khó tìm.
- Khó tìm ngươi còn nói làm gì? Chẳng lẽ ngươi muốn ta vì một hy vọng mong manh, mà đáp ứng cùng ngươi thỏa hiệp?
Kim Ấn Quân Chủ không vui nói.
- Đương nhiên không phải, đề nghị của ta là, để cho ta luyện hóa Nguyên Từ Chi Tâm, đạt được Nguyên Từ Kim Sơn. Tương lai, ta tận lực giúp ngươi tìm kiếm ngoại vật trợ giúp. Nếu như cuối cùng vẫn tìm không thấy, thời điểm thực lực của ta đại thành, tác dụng của Nguyên Từ Kim Sơn không lớn, ta sẽ trợ giúp ngươi dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, để Nguyên Từ Kim Sơn dung nhập linh thể của ngươi, để ngươi đạt được tự do, như thế nào?