Độc Tôn Tam Giới
Chương 3601: Chân tướng phơi bày
Hiện trường lâm vào trạng thái giằng co.
Không hề nghi ngờ, dưới loại không khí hện tại, ai cũng khó mà nói phục ai được. Kình Thiên Thiên Đế muốn bắt lấy đám người Xích Thủy Thần Vương cũng không dễ dàng.
Bởi vì Lăng Hàn Thần Vương rất rõ ràng ủng hộ Xích Thủy Thần Vương.
Trận doanh thoáng cái phân liệt. Nhưng mà loại phân liệt này thoạt nhìn biểu hiện phân liệt thành hai phương, nhưng mà trên thực tế còn xa không chỉ có vậy.
Người sau lưng có tính toán nhỏ nhặt đếm không hết.
Bạch hà Thần Vương kia bỗng nhiên cười ha hả, mở miệng nói:
- Chúng ta nói từng chuyện một vậy. Tín vật tạo hóa bây giờ là mấu chốt nhất a. Muốn thu lấy tín vật tạo hóa, không có cách nào bỏ qua Thái Uyên Thiên Đế, cho nên mặc kệ thả hắn hay không, chúng ta phải nhìn thấy Thái Uyên Thiên Đế, điểm này tất cả mọi người tán thành chứ?
Thanh Mộc Thần Vương gật đầu nói:
- Quả thực như vậy.
Cửu Đỉnh Thần Vương cũng không phủ nhận:
- Điểm này ta cũng không thể nào phủ nhận được.
- Bệ hạ thấy thế nào?
Bạch Hà Thần Vương mỉm cười nhìn qua Kình Thiên Thiên Đế.
Kình Thiên Thiên Đế hừ lạnh một tiếng:
- Gặp Thái Uyên Thiên Đế ta không có ý kiến, nhưng thả hắn ra, vẫn nên bàn bạc kỹ hơn, mãnh hổ thoát khốn, lực cắn trả không thể không đề phòng.
Có thể nghe ra, ngữ khí của Kình Thiên Thiên Đế này đã bắt đầu mềm đi.
Hiển nhiên hắn cũng tỉnh táo lại, suy nghĩ qua cục diện hiện tại, hắn cũng cảm giác được mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, tình cảnh của mình không tốt như trong suy nghĩ của hắn.
Xích Thủy Thần Vương thừa cơ nói:
- Kình Thiên bệ hạ, đề nghị của ta cũng không phải có ý nhằm vào ngươi. Nhưng mà Thái Uyên Thiên Đế hạ sơn, đối với ngươi chưa chắc đã là chuyện không tốt, việc này ngươi có thể cẩn thận suy nghĩ.
Kình Thiên Thiên Đế thấy Xích Thủy Thần Vương nói như vậy cũng nhíu mày trầm tư.
Mình làm Thiên Đế có mặt mũi lớn như vậy sao? Nhìn biểu hiện của những người này ngày hôm nay, có mấy người coi trọng hắn chứ?
Cơ hồ không có.
Trong lúc nhất thời trong lòng Kình Thiên Thiên Đế hiện lên vẻ bi ai. Thiên Đế như vậy quả thực có khổ không biết nên nói thế nào a.
Như vậy, cho dù hắn tiếp tục làm Thiên Đế, thì thế nào chứ? Quyền uy không có thì làm làm gì?
Mấy chư hầu khống chế chìa khóa này không có ai là đèn cạn dầu. Thực chất bên trong bọn họ không quá coi Thiên Đế là hắn ra gì.
Kình Thiên Thiên Đế bắt đầu dao động.
Lăng Hàn Thần Vương cười nhạt một tiếng:
- Ý kiến mọi người đã không đồng nhất thì biện pháp giải quyết rất là đơn giản, không bằng bỏ phiếu biểu quyết. Số ít phục tùng đa số, được chứ?
Bỏ phiếu biểu quyết, đó chính là tương đương bỏ qua Kình Thiên Thiên Đế, vốn loại chuyện này nên do một mình Kình Thiên Thiên Đế định đoạt.
Nếu như Thiên Đế nói không qua còn phải biểu quyết. Như vậy lực khống chế của Thiên Đế bất quá cũng chỉ bằng một chiếc chìa khóa, cũng chỉ là một chư hầu bình thường mà thôi.
Kình Thiên Thiên Đế bỗng nhiên có xúc động muốn phun máu, mình là Thiên Đế, thực sự thất bại như vậy sao? Bỏ phiếu, đây là đánh vào mặt mũi hắn a.
Thế nhưng mà hắn lại hoàn toàn không có cách nào, Lăng Hàn Thần Vương mặc kệ ở phương diện nào đều không có lý do e ngại Kình Thiên hắn.
- Ta ủng hộ bỏ phiếu.
Xích Thủy Thần Vương nói.
- vậy bỏ phiếu đi.
Thanh Mộc Thần Vương cũng gật đầu.
- Bỏ phiếu là phương án có thể thực hiện được, ta cũng ủng hộ.
Bạch Hà Thần Vương thoạt nhìn vô cùng bình tĩnh nói.
Cửu Đỉnh Thần Vương ngẫm lại cũng gật đầu, không có lên tiếng.
Nhiều người tỏ thái độ như vậy, như vậy chuyện bỏ phiếu cơ hồ là ván đóng thuyền. Vẻ mặt Bắc Minh Thần Vương vô cùng khó chịu. Hắn khổ cực giữ gìn quyền uy của Kình Thiên Thiên Đế, kết quả lại bị những kẻ muốn bỏ phiếu này phá hủy toàn bộ.
Cuối cùng không có ai lên tiếng bảo vệ Thiên Đế, tất cả đám hỗn đản này đều bỏ phiếu.
Ngẫm lại cũng là một loại bi ai a.
Nhưng mà chiều hướng phát triển như vậy khiến cho Bắc Minh Thần Vương bó tay chịu trói, hắn vô lực nhìn Kình Thiên Thiên Đế, ra vẻ ta đã cố hết sức.
Khóe miệng Kình Thiên Thiên Đế giật giật, không có nói gì mà vô lực khoát tay nói:
- Xem ra Thiên Đế như ta đã không còn mặt mũi nào tiếp tục làm, các ngươi cứ nhìn mà xử lý đi. Sau này hôm nay ta quy ẩn.
Đừng nhìn Kình Thiên Thiên Đế mềm yếu, ngoài mạnh trong yếu, nhưng mà hắn cũng là người có trí tuệ. Nhìn ra tình thế không đúng, nếu như không thuận theo bậc thang mà xuống, sau này hắn muốn trở ra cũng khó khăn.
Bảy người khống chế chìa khóa có đủ tư cách bỏ phiếu.
Kết quả bỏ phiếu rất nhanh đã được công bố, người ủng hộ thả Thái Uyên Thiên Đế ra có hai người, ủng hộ tiếp xúc với Thái Uyên Thiên Đế nhưng không thả ra có ba người, còn có hai người lựa chọn bỏ quyền.
Lựa chọn bỏ quyền tự nhiên là Bắc Minh Thần Vương và Kình Thiên Thiên Đế.
Mà lựa chọn ủng hộ thả ra Thái Uyên Thiên Đế là Xích Thủy Thần Vương và Lăng Hàn Thần Vương.
Còn lại ba người ủng hộ tiếp xúc với Thái Uyên Thiên Đế chính là ba người còn lại. Theo thứ tự là Thanh Mộc Thần Vương, Bạch Hà Thần Vương và Cửu Đỉnh Thần Vương.
Bạch hà Thần Vương kia mỉm cười nói:
- Số ít phục đa số, số phiêu ủng hộ việc tiếp xúc nhưng không thả Thái Uyên Thiên Đế nhiều nhất, chúng ta cứ dựa theo phương án này mà áp dụng.
Kết quả như vậy khiến cho mọi người ở hiện trường rất không hài lòng.
Hạo Nhiên Thần Vương kia quát:
- Đã bỏ phiếu thì cơ hồ tất cả chư hầu đều có quyền bỏ phiếu, vì sao chỉ có bảy người các ngươi có quyền bỏ phiếu?
- Đúng vậy, vận mệnh Thái Uyên đại thế giới có lẽ nên do tất cả chư hầu cùng nhau quyết định. Không thể để cho bảy người các ngươi quyết định.
- Câm miệng.
Cửu Đỉnh Thần Vương bỗng nhiên quát lớn:
- Người khống chế bảy chiếc chìa khóa, tương đương với việc khống chế vận mệnh Thái Uyên đại thế giới, đây là quyền lực chí cao vận mệnh ban cho chúng ta. Chư hầu bình thường các ngươi có tư cách gì làm ồn? Nếu như ai lại làm ồn trong Kình Thiên Thiên cung lập tức sẽ bị chém.
- Đúng vậy, bí mật khó giữ nếu nhiều người biết a.
Bạch hà Thần Vương cũng cười tủm tỉm nói.
Hai đại Thần Vương này mở miệng, lập tức khiến cho đại thế hơi khởi động bên dưới thoáng cái bị áp chế.
Giang Trần luôn thờ ơ lạnh nhạt, giờ phút này khóe miệng hắn nở nụ cười nhạt, hắn cảm thấy tới một bước này cũng không sai biệt lắm rồi.
Trên cơ bản hắn có thể xác định bên trong ba người kia chắc chắn có kẻ đứng phía sau. Có lẽ ba người này hoặc ít hoặc nhiều đều tham gia.
Giang Trần đang muốn đứng lên, bỗng nhiên trên mặt Lăng Hàn Thần Vương nở nụ cười quỷ dị:
- Bạch Hà, Thanh Mộc, Cửu Đỉnh, ba người các ngươi muốn tiếp xúc với Thiên Đế mà không muốn thả hắn ra. Mục tiêu đều là vì tín vật tạo hóa kia đúng không?
- Đúng thì sao chứ? Không có tín vật tạo hóa, Thái Uyên đại thế giới cuối cùng cũng không có tiền đồ. Chúng ta vì tín vật tạo hóa mà tới, cũng là suy nghĩ vì tiền đồ của Thái Uyên đại thế giới.
- Lăng Hàn, ngươi một lòng muốn khôi phục, lại không nghĩ tới Thái Uyên đại thế giới rơi vào kết cục hôm nay, nguồn cơn còn không phải bắt đầu từ việc Thái Uyên Thiên Đế đi ngược ý chí thiên đạo hay sao?
Trên khuôn mặt Lăng Hàn hiện lên nụ cười quái dị, vẻ quái dị ngày càng đậm:
- Cửu Đỉnh, ngươi lúc này quả thực hiên ngang lẫm liệt a. Nhưng mà không biết ở trước mặt Thái Uyên Thiên Đế ngươi dám như vậy sao?
- Hừ, cho dù trước mặt Thái Uyên Thiên Đế ta cũng dám đứng ra chỉ trích.
Cửu Đỉnh Thần Vương kia ra vẻ đạo mạo.
Giang Trần không thể kìm được đột nhiên đứng lên:
- Thất phu bẻm mép nhà ngươi, hôm nay ta đại biểu cho Thái Uyên Thiên Đế trước tiên vả vào miệng ngươi.
Không hề nghi ngờ, dưới loại không khí hện tại, ai cũng khó mà nói phục ai được. Kình Thiên Thiên Đế muốn bắt lấy đám người Xích Thủy Thần Vương cũng không dễ dàng.
Bởi vì Lăng Hàn Thần Vương rất rõ ràng ủng hộ Xích Thủy Thần Vương.
Trận doanh thoáng cái phân liệt. Nhưng mà loại phân liệt này thoạt nhìn biểu hiện phân liệt thành hai phương, nhưng mà trên thực tế còn xa không chỉ có vậy.
Người sau lưng có tính toán nhỏ nhặt đếm không hết.
Bạch hà Thần Vương kia bỗng nhiên cười ha hả, mở miệng nói:
- Chúng ta nói từng chuyện một vậy. Tín vật tạo hóa bây giờ là mấu chốt nhất a. Muốn thu lấy tín vật tạo hóa, không có cách nào bỏ qua Thái Uyên Thiên Đế, cho nên mặc kệ thả hắn hay không, chúng ta phải nhìn thấy Thái Uyên Thiên Đế, điểm này tất cả mọi người tán thành chứ?
Thanh Mộc Thần Vương gật đầu nói:
- Quả thực như vậy.
Cửu Đỉnh Thần Vương cũng không phủ nhận:
- Điểm này ta cũng không thể nào phủ nhận được.
- Bệ hạ thấy thế nào?
Bạch Hà Thần Vương mỉm cười nhìn qua Kình Thiên Thiên Đế.
Kình Thiên Thiên Đế hừ lạnh một tiếng:
- Gặp Thái Uyên Thiên Đế ta không có ý kiến, nhưng thả hắn ra, vẫn nên bàn bạc kỹ hơn, mãnh hổ thoát khốn, lực cắn trả không thể không đề phòng.
Có thể nghe ra, ngữ khí của Kình Thiên Thiên Đế này đã bắt đầu mềm đi.
Hiển nhiên hắn cũng tỉnh táo lại, suy nghĩ qua cục diện hiện tại, hắn cũng cảm giác được mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, tình cảnh của mình không tốt như trong suy nghĩ của hắn.
Xích Thủy Thần Vương thừa cơ nói:
- Kình Thiên bệ hạ, đề nghị của ta cũng không phải có ý nhằm vào ngươi. Nhưng mà Thái Uyên Thiên Đế hạ sơn, đối với ngươi chưa chắc đã là chuyện không tốt, việc này ngươi có thể cẩn thận suy nghĩ.
Kình Thiên Thiên Đế thấy Xích Thủy Thần Vương nói như vậy cũng nhíu mày trầm tư.
Mình làm Thiên Đế có mặt mũi lớn như vậy sao? Nhìn biểu hiện của những người này ngày hôm nay, có mấy người coi trọng hắn chứ?
Cơ hồ không có.
Trong lúc nhất thời trong lòng Kình Thiên Thiên Đế hiện lên vẻ bi ai. Thiên Đế như vậy quả thực có khổ không biết nên nói thế nào a.
Như vậy, cho dù hắn tiếp tục làm Thiên Đế, thì thế nào chứ? Quyền uy không có thì làm làm gì?
Mấy chư hầu khống chế chìa khóa này không có ai là đèn cạn dầu. Thực chất bên trong bọn họ không quá coi Thiên Đế là hắn ra gì.
Kình Thiên Thiên Đế bắt đầu dao động.
Lăng Hàn Thần Vương cười nhạt một tiếng:
- Ý kiến mọi người đã không đồng nhất thì biện pháp giải quyết rất là đơn giản, không bằng bỏ phiếu biểu quyết. Số ít phục tùng đa số, được chứ?
Bỏ phiếu biểu quyết, đó chính là tương đương bỏ qua Kình Thiên Thiên Đế, vốn loại chuyện này nên do một mình Kình Thiên Thiên Đế định đoạt.
Nếu như Thiên Đế nói không qua còn phải biểu quyết. Như vậy lực khống chế của Thiên Đế bất quá cũng chỉ bằng một chiếc chìa khóa, cũng chỉ là một chư hầu bình thường mà thôi.
Kình Thiên Thiên Đế bỗng nhiên có xúc động muốn phun máu, mình là Thiên Đế, thực sự thất bại như vậy sao? Bỏ phiếu, đây là đánh vào mặt mũi hắn a.
Thế nhưng mà hắn lại hoàn toàn không có cách nào, Lăng Hàn Thần Vương mặc kệ ở phương diện nào đều không có lý do e ngại Kình Thiên hắn.
- Ta ủng hộ bỏ phiếu.
Xích Thủy Thần Vương nói.
- vậy bỏ phiếu đi.
Thanh Mộc Thần Vương cũng gật đầu.
- Bỏ phiếu là phương án có thể thực hiện được, ta cũng ủng hộ.
Bạch Hà Thần Vương thoạt nhìn vô cùng bình tĩnh nói.
Cửu Đỉnh Thần Vương ngẫm lại cũng gật đầu, không có lên tiếng.
Nhiều người tỏ thái độ như vậy, như vậy chuyện bỏ phiếu cơ hồ là ván đóng thuyền. Vẻ mặt Bắc Minh Thần Vương vô cùng khó chịu. Hắn khổ cực giữ gìn quyền uy của Kình Thiên Thiên Đế, kết quả lại bị những kẻ muốn bỏ phiếu này phá hủy toàn bộ.
Cuối cùng không có ai lên tiếng bảo vệ Thiên Đế, tất cả đám hỗn đản này đều bỏ phiếu.
Ngẫm lại cũng là một loại bi ai a.
Nhưng mà chiều hướng phát triển như vậy khiến cho Bắc Minh Thần Vương bó tay chịu trói, hắn vô lực nhìn Kình Thiên Thiên Đế, ra vẻ ta đã cố hết sức.
Khóe miệng Kình Thiên Thiên Đế giật giật, không có nói gì mà vô lực khoát tay nói:
- Xem ra Thiên Đế như ta đã không còn mặt mũi nào tiếp tục làm, các ngươi cứ nhìn mà xử lý đi. Sau này hôm nay ta quy ẩn.
Đừng nhìn Kình Thiên Thiên Đế mềm yếu, ngoài mạnh trong yếu, nhưng mà hắn cũng là người có trí tuệ. Nhìn ra tình thế không đúng, nếu như không thuận theo bậc thang mà xuống, sau này hắn muốn trở ra cũng khó khăn.
Bảy người khống chế chìa khóa có đủ tư cách bỏ phiếu.
Kết quả bỏ phiếu rất nhanh đã được công bố, người ủng hộ thả Thái Uyên Thiên Đế ra có hai người, ủng hộ tiếp xúc với Thái Uyên Thiên Đế nhưng không thả ra có ba người, còn có hai người lựa chọn bỏ quyền.
Lựa chọn bỏ quyền tự nhiên là Bắc Minh Thần Vương và Kình Thiên Thiên Đế.
Mà lựa chọn ủng hộ thả ra Thái Uyên Thiên Đế là Xích Thủy Thần Vương và Lăng Hàn Thần Vương.
Còn lại ba người ủng hộ tiếp xúc với Thái Uyên Thiên Đế chính là ba người còn lại. Theo thứ tự là Thanh Mộc Thần Vương, Bạch Hà Thần Vương và Cửu Đỉnh Thần Vương.
Bạch hà Thần Vương kia mỉm cười nói:
- Số ít phục đa số, số phiêu ủng hộ việc tiếp xúc nhưng không thả Thái Uyên Thiên Đế nhiều nhất, chúng ta cứ dựa theo phương án này mà áp dụng.
Kết quả như vậy khiến cho mọi người ở hiện trường rất không hài lòng.
Hạo Nhiên Thần Vương kia quát:
- Đã bỏ phiếu thì cơ hồ tất cả chư hầu đều có quyền bỏ phiếu, vì sao chỉ có bảy người các ngươi có quyền bỏ phiếu?
- Đúng vậy, vận mệnh Thái Uyên đại thế giới có lẽ nên do tất cả chư hầu cùng nhau quyết định. Không thể để cho bảy người các ngươi quyết định.
- Câm miệng.
Cửu Đỉnh Thần Vương bỗng nhiên quát lớn:
- Người khống chế bảy chiếc chìa khóa, tương đương với việc khống chế vận mệnh Thái Uyên đại thế giới, đây là quyền lực chí cao vận mệnh ban cho chúng ta. Chư hầu bình thường các ngươi có tư cách gì làm ồn? Nếu như ai lại làm ồn trong Kình Thiên Thiên cung lập tức sẽ bị chém.
- Đúng vậy, bí mật khó giữ nếu nhiều người biết a.
Bạch hà Thần Vương cũng cười tủm tỉm nói.
Hai đại Thần Vương này mở miệng, lập tức khiến cho đại thế hơi khởi động bên dưới thoáng cái bị áp chế.
Giang Trần luôn thờ ơ lạnh nhạt, giờ phút này khóe miệng hắn nở nụ cười nhạt, hắn cảm thấy tới một bước này cũng không sai biệt lắm rồi.
Trên cơ bản hắn có thể xác định bên trong ba người kia chắc chắn có kẻ đứng phía sau. Có lẽ ba người này hoặc ít hoặc nhiều đều tham gia.
Giang Trần đang muốn đứng lên, bỗng nhiên trên mặt Lăng Hàn Thần Vương nở nụ cười quỷ dị:
- Bạch Hà, Thanh Mộc, Cửu Đỉnh, ba người các ngươi muốn tiếp xúc với Thiên Đế mà không muốn thả hắn ra. Mục tiêu đều là vì tín vật tạo hóa kia đúng không?
- Đúng thì sao chứ? Không có tín vật tạo hóa, Thái Uyên đại thế giới cuối cùng cũng không có tiền đồ. Chúng ta vì tín vật tạo hóa mà tới, cũng là suy nghĩ vì tiền đồ của Thái Uyên đại thế giới.
- Lăng Hàn, ngươi một lòng muốn khôi phục, lại không nghĩ tới Thái Uyên đại thế giới rơi vào kết cục hôm nay, nguồn cơn còn không phải bắt đầu từ việc Thái Uyên Thiên Đế đi ngược ý chí thiên đạo hay sao?
Trên khuôn mặt Lăng Hàn hiện lên nụ cười quái dị, vẻ quái dị ngày càng đậm:
- Cửu Đỉnh, ngươi lúc này quả thực hiên ngang lẫm liệt a. Nhưng mà không biết ở trước mặt Thái Uyên Thiên Đế ngươi dám như vậy sao?
- Hừ, cho dù trước mặt Thái Uyên Thiên Đế ta cũng dám đứng ra chỉ trích.
Cửu Đỉnh Thần Vương kia ra vẻ đạo mạo.
Giang Trần không thể kìm được đột nhiên đứng lên:
- Thất phu bẻm mép nhà ngươi, hôm nay ta đại biểu cho Thái Uyên Thiên Đế trước tiên vả vào miệng ngươi.