Độc Tôn Tam Giới
Chương 3512: Đại quân ma tộc
Ba đại thánh địa vốn quan hệ ngang hàng, hô ứng lẫn nhau, tạo thành một hình tam giác. Nhưng mà bây giờ cục diện rất rõ ràng, Cửu U thánh địa và Chân Vũ thánh địa đã bị phá hủy, không có thời gian mấy trăm năm, căn bản không có khả năng khôi phục được nguyên khí, chứ đừng nói là trùng kiến.
Hôm nay chỉ còn bức thành lũy là Vĩnh Hằng thánh địa.
Thành lũy này cũng đã chứng minh không có chắc chắn như vậy, tuy rằng phòng ngự của Vĩnh Hằng thánh địa trải qua một lần gia cố, đã coi như tăng lên rất nhiều.
Nhưng mà Mộc ma nhất mạch dốc toàn bộ lực lượng, cơ hồ khiến cho bọn họ gặp nguy cơ như một chồng trứng, có thể vỡ bất kỳ lúc nào. Như vậy hôm nay đại quân ma tộc xâm lấn quy mô lớn, chỉ bằng vào phòng ngự của Vĩnh Hằng thánh địa còn có thể dùng sao?
Đáp áp dĩ nhiên là không, phòng ngự của Vĩnh Hằng thánh địa căn bản không đủ để đối kháng với đại quân ma tộc cường hãn.
Buông tha.
Mặc dù nói ra hai chữ này rất khó, nhưng mà tất cả mọi người đã ý thức được một việc rất sâu, Vĩnh Hằng thánh địa, đã tới tình trạng không thể không buông tha nữa rồi.
Không buông bỏ, có nghĩa là chỉ có thể làm bạn với Vĩnh Hằng thánh địa này, cùng vẫn lạc.
Chiều hướng phát triển hiện tại mọi người không thể không tiếp nhận được sự thực này.
Vạn Uyên đảo đã không phải là hạch tâm của Thần uyên đại lục, cũng không phải là trọng tâm ma tộc và nhân tộc tranh đoạt. Tuy rằng Vạn Uyên đảo có thể là chủ chiến trường hai tộc giao chiến. Nhưng mà trọng tâm tranh giành vẫn là cương vực nhân loại, địa phương hạch tâm cuộc chiến phong ma thượng cổ.
Từ thượng cổ tới nay, cho dù quỹ tích Thần Uyên đại lục biến hóa thế nào, kết quả này cuối cùng vẫn trở lại tại chỗ, trở lại thế cục vốn có.
Sau khi cao tầng ba đại thánh địa quyết định, Vĩnh Hằng thánh địa mặc dù có một ít trưởng lão có chút quyến luyến không nỡ, thậm chí trong lòng còn sinh ra sự chống cự nhất định.
Chỉ là chuyện này cũng không làm ảnh hưởng tới đại cục.
Giang Trần thậm chí ngay cả hứng thú mời chào cũng không có, chỉ nói:
- Chư vị nguyện ý lưu lại tử thủ Vĩnh Hằng thánh địa, Giang mỗ tự nhiên sẽ thành toàn cho chư vị.
Tử Xa Mân cũng khuyên nhủ:
- Đại thế trước mắt, không phải là chúng ta buông tha Vĩnh Hằng thánh địa, mà là lui lại một cách chiến lược. Đợi tới khi ma chiến chấm dứt, mọi người giữ lại thân thể hữu dụng thì mới có thể trùng kiến Vĩnh Hằng thánh địa. Nếu như cứ như vậy mà vẫn lạc, đối với Vĩnh Hằng thánh địa có ý nghĩa gì chứ?
Kỳ thực những người này cũng không phải thực sự muốn ở lại tới cỡ nào, bọn họ chỉ sợ hãi đi tới cương vực nhân loại tìm nơi nương tựa, khi đó địa vị hiện giờ của bọn sẽ mất.
Như vậy là lấy lui làm tiến, muốn cho Giang Trần cam đoan địa vị và đãi ngộ của bọn họ.
Nhưng mà loại hứa hẹn này tự nhiên Giang Trần sẽ không cấp cho bọn họ. Những cao tầng ra vẻ gượng ép này vốn đều là những người không quá đặc biệt hữu hảo với Giang Trần. Hoặc là nói thiên tài dưới trướng bọn họ từng chịu thua thiệt trong tay Giang Trần, thậm chí là danh tiếng bị Giang Trần áp chế.
Cho nên trong đầu bọn họ kỳ thực cũng không phải đặc biệt tán đồng Giang Trần.
Hôm nay muốn bọn họ xám xịt tới nương tựa ở chỗ Giang Trần, trong lòng bọn họ có chút khó khăn.
Kỳ thực Giang Trần cũng suy đoán ra được tâm lý của những kẻ này, tự nhiên hắn sẽ không dùng cái mặt nóng áp vào cái mông lạnh của đối phương. Thái độ của hắn rất rõ ràng, đi thì đi không thì thôi.
Một chút phong ba nhỏ này cũng không có mang tới bao nhiêu ảnh hưởng cho đại thế.
Đại đa số người của ba đại thánh địa đều hy vọng nhanh chóng lui lại, ngay cả một Mộc Ma nhất mạch cũng làm cho bọn họ cố hết sức như vậy, đại quân ma tộc tập kết, Vạn Uyên đảo căn bản không có khả năng có không gian sinh tồn cho bọn họ.
Về phần chiến trường vực ngoại, hiện tại bọn họ quả thực không dám đi suy nghĩ.
Cùng lúc đó, Giang Trần lợi dụng đại trận truyền thức của Vĩnh Hằng thánh địa, đem tin tức đại quân ma tộc tập kết thông tri tới tất cả thánh địa.
Về phần tất cả các đại thánh địa dựa chọn thế nào, Giang Trần cũng không bắt buộc.
Bên Bất Hủ thánh địa, là thánh địa mà Giang Trần đi cứu viện sớm nhất, bọn họ đã sớm lui lại vùng Hồi Xuân đảo vực.
Mà Bách Hoa thánh địa gần đây quan hệ không đặc biệt tốt với Giang Trần, sau khi nhận được tin tức này cũng lâm vào trong do dự.
Ngược lại Quang Minh thánh địa và Húc Nhật thánh địa vô cùng dứt khoát, bọn họ đã sớm chuẩn bị tốt, nghe lời Giang Trần, đi tới Hồi Xuân đảo vực.
Ở Hồi Xuân đảo vực chờ Giang Trần tập hợp với đại quân bọn họ.
Hiện tại mỗi một phút một giây thời gian đều vô cùng quý gia. Cũng may Giang Trần gấp rút cứu viện Vĩnh Hằng thánh địa cũng dùng tốc độ nhanh nhất, không có bất kỳ trì hoãn nào.
Cho nên coi như là đúng hạn theo như suy tính.
Đại quân ma tộc tập kết Vạn Uyên đảo, đoán chừng trong hai ba ngày nữa. Nhưng mà cân nhắc tới việc cho dù đại quân ma tộc tập kết, đối với thế cục Vạn Uyên đảo nhất định cũng không thể nào đưa ra phán đoán chính xác ngay lập tức.
Cho nên thời gian của đám người Giang Trần vẫn tương đối đầy đủ.
...
Trên một hòn đảo hoang vắng thuộc Lam Yên đảo vực, hòn đảo này đã hoang vu hơn mười vạn năm, nhưng mà mấy năm gần đây hòn đảo hoang vu này lại trở nên náo nheiejt.
Mà chung quanh hoang đảo này, trời u ám, ma tung nhiều lần xuất hiện.
Sở dĩ hòn đảo này náo nhiệt như vậy là vì một truyền tống trận nối Vạn Uyên đảo với man hoang đã bị ma tộc tìm kiếm ra.
Mà mấy đội ngũ trước đó của ma tộc thông qua truyền tống trận này mà tiến vào Vạn Uyên đảo, tàn sát cả hải vực vô tận của Vạn Uyên đảo.
Lam Yên đảo vực vốn chính là tồn tại gần với thập đại thánh địa trong Vạn Uyên đảo, về sau bởi vì cấu kết với Quang Độ lão nhân mà Lam Yên đảo vực bị thập đại thánh địa trấn áp.
Thế nhưng mà chưa được vài năm, bởi vì truyền tống trậ này xuất hiện, Lam Yên đảo vực lần nữa rơi vào trong tay ma tộc, từ trước tới nay đều nằm trong sự khống chế của ma tộc.
Chỉ là truyền tống trận này vô cùng kín đáo, mãi cho tới hiện tại các tu sĩ crua Vạn Uyên đảo cũng không có tra ra truyền tống trận khiến cho ma tộc đi vào Vạn Uyên đảo tọa lạc ở nơi nào.
Đương nhiên sau khi tất cả các mạch ma tộc tan tác, đội ngũ phần lướn rút về Lam Yên đảo vực.
Cho nên trước mặt Lam Yên đảo vực vẫn luôn nằm trong vòng khống chế của ma tộc.
Một ngày nọ, các tu sĩ ma tộc trên hoang đảo này đều phấn chấn tinh thần, biểu lộ trên mặt so với thường ngày còn nghiêm túc hơn nhiều.
Bởi vì mỗi một tu sĩ ma tộc đều nhận được thông báo, đại quân chủ lực ma tộc hôm nay sẽ thông qua truyền tống trận này chính thức tới Vạn Uyên đảo.
Dưới ánh mắt soi mói của một ít ma tu, truyền tống trận bắt đầu xuất hiện dị động, lối ra truyền tống trận kia cũng hiện lên quang mang quỷ dị, cũng ngày càng chói mắt hơn.
Từng đạo cường quang bắn ra, truyền tống trận kia giống như một cánh cửa hư không mở ra, từng chiếc phi chu mà chỉ ma tộc mới có không ngừng từ trong cánh cửa hư không kia lao ra.
Mấy chiếc phi chu ma tộc đi tiên phong phía trước đều có khí thế mạnh mẽ, chiếc phi chu đi đầu khoảng chừng gấp ba bốn lần phi chu bình thường. Bề ngoài chiếc phi chu kia khắc các loại đồ án kỳ quái, nhìn qua có cảm giác như đoạt hồn phách của người ta vậy.
Nhìn thấy phi chu xuất hiện, cơ hồ vẻ mặt của tất cả các tu sĩ ma tộc đều trở nên vô cùng trang nghiêm, biểu lộ vô cùng tôn kính.
- Cung nghênh Thiên Ma lão tổ giá lâm.
- Cung nghênh pháp giá Thiên ma lão tổ giá lâm.
Cơ hồ tất cả tu sĩ ma tộc đều giống như điên cuồng, gào rú lên, dùng nghi thức kỳ quái nghênh đón phi chu khổng lồ của Thiên ma nhất mạch giá lâm.
Hiển nhiên chiếc phi chu này là thứ thuộc về Thiên ma nhất mạch, tượng trưng cho quyền uy chí cao vô thượng của ma tộc, tượng trưng cho tồn tại cao nhất trong ma tộc.
Hôm nay chỉ còn bức thành lũy là Vĩnh Hằng thánh địa.
Thành lũy này cũng đã chứng minh không có chắc chắn như vậy, tuy rằng phòng ngự của Vĩnh Hằng thánh địa trải qua một lần gia cố, đã coi như tăng lên rất nhiều.
Nhưng mà Mộc ma nhất mạch dốc toàn bộ lực lượng, cơ hồ khiến cho bọn họ gặp nguy cơ như một chồng trứng, có thể vỡ bất kỳ lúc nào. Như vậy hôm nay đại quân ma tộc xâm lấn quy mô lớn, chỉ bằng vào phòng ngự của Vĩnh Hằng thánh địa còn có thể dùng sao?
Đáp áp dĩ nhiên là không, phòng ngự của Vĩnh Hằng thánh địa căn bản không đủ để đối kháng với đại quân ma tộc cường hãn.
Buông tha.
Mặc dù nói ra hai chữ này rất khó, nhưng mà tất cả mọi người đã ý thức được một việc rất sâu, Vĩnh Hằng thánh địa, đã tới tình trạng không thể không buông tha nữa rồi.
Không buông bỏ, có nghĩa là chỉ có thể làm bạn với Vĩnh Hằng thánh địa này, cùng vẫn lạc.
Chiều hướng phát triển hiện tại mọi người không thể không tiếp nhận được sự thực này.
Vạn Uyên đảo đã không phải là hạch tâm của Thần uyên đại lục, cũng không phải là trọng tâm ma tộc và nhân tộc tranh đoạt. Tuy rằng Vạn Uyên đảo có thể là chủ chiến trường hai tộc giao chiến. Nhưng mà trọng tâm tranh giành vẫn là cương vực nhân loại, địa phương hạch tâm cuộc chiến phong ma thượng cổ.
Từ thượng cổ tới nay, cho dù quỹ tích Thần Uyên đại lục biến hóa thế nào, kết quả này cuối cùng vẫn trở lại tại chỗ, trở lại thế cục vốn có.
Sau khi cao tầng ba đại thánh địa quyết định, Vĩnh Hằng thánh địa mặc dù có một ít trưởng lão có chút quyến luyến không nỡ, thậm chí trong lòng còn sinh ra sự chống cự nhất định.
Chỉ là chuyện này cũng không làm ảnh hưởng tới đại cục.
Giang Trần thậm chí ngay cả hứng thú mời chào cũng không có, chỉ nói:
- Chư vị nguyện ý lưu lại tử thủ Vĩnh Hằng thánh địa, Giang mỗ tự nhiên sẽ thành toàn cho chư vị.
Tử Xa Mân cũng khuyên nhủ:
- Đại thế trước mắt, không phải là chúng ta buông tha Vĩnh Hằng thánh địa, mà là lui lại một cách chiến lược. Đợi tới khi ma chiến chấm dứt, mọi người giữ lại thân thể hữu dụng thì mới có thể trùng kiến Vĩnh Hằng thánh địa. Nếu như cứ như vậy mà vẫn lạc, đối với Vĩnh Hằng thánh địa có ý nghĩa gì chứ?
Kỳ thực những người này cũng không phải thực sự muốn ở lại tới cỡ nào, bọn họ chỉ sợ hãi đi tới cương vực nhân loại tìm nơi nương tựa, khi đó địa vị hiện giờ của bọn sẽ mất.
Như vậy là lấy lui làm tiến, muốn cho Giang Trần cam đoan địa vị và đãi ngộ của bọn họ.
Nhưng mà loại hứa hẹn này tự nhiên Giang Trần sẽ không cấp cho bọn họ. Những cao tầng ra vẻ gượng ép này vốn đều là những người không quá đặc biệt hữu hảo với Giang Trần. Hoặc là nói thiên tài dưới trướng bọn họ từng chịu thua thiệt trong tay Giang Trần, thậm chí là danh tiếng bị Giang Trần áp chế.
Cho nên trong đầu bọn họ kỳ thực cũng không phải đặc biệt tán đồng Giang Trần.
Hôm nay muốn bọn họ xám xịt tới nương tựa ở chỗ Giang Trần, trong lòng bọn họ có chút khó khăn.
Kỳ thực Giang Trần cũng suy đoán ra được tâm lý của những kẻ này, tự nhiên hắn sẽ không dùng cái mặt nóng áp vào cái mông lạnh của đối phương. Thái độ của hắn rất rõ ràng, đi thì đi không thì thôi.
Một chút phong ba nhỏ này cũng không có mang tới bao nhiêu ảnh hưởng cho đại thế.
Đại đa số người của ba đại thánh địa đều hy vọng nhanh chóng lui lại, ngay cả một Mộc Ma nhất mạch cũng làm cho bọn họ cố hết sức như vậy, đại quân ma tộc tập kết, Vạn Uyên đảo căn bản không có khả năng có không gian sinh tồn cho bọn họ.
Về phần chiến trường vực ngoại, hiện tại bọn họ quả thực không dám đi suy nghĩ.
Cùng lúc đó, Giang Trần lợi dụng đại trận truyền thức của Vĩnh Hằng thánh địa, đem tin tức đại quân ma tộc tập kết thông tri tới tất cả thánh địa.
Về phần tất cả các đại thánh địa dựa chọn thế nào, Giang Trần cũng không bắt buộc.
Bên Bất Hủ thánh địa, là thánh địa mà Giang Trần đi cứu viện sớm nhất, bọn họ đã sớm lui lại vùng Hồi Xuân đảo vực.
Mà Bách Hoa thánh địa gần đây quan hệ không đặc biệt tốt với Giang Trần, sau khi nhận được tin tức này cũng lâm vào trong do dự.
Ngược lại Quang Minh thánh địa và Húc Nhật thánh địa vô cùng dứt khoát, bọn họ đã sớm chuẩn bị tốt, nghe lời Giang Trần, đi tới Hồi Xuân đảo vực.
Ở Hồi Xuân đảo vực chờ Giang Trần tập hợp với đại quân bọn họ.
Hiện tại mỗi một phút một giây thời gian đều vô cùng quý gia. Cũng may Giang Trần gấp rút cứu viện Vĩnh Hằng thánh địa cũng dùng tốc độ nhanh nhất, không có bất kỳ trì hoãn nào.
Cho nên coi như là đúng hạn theo như suy tính.
Đại quân ma tộc tập kết Vạn Uyên đảo, đoán chừng trong hai ba ngày nữa. Nhưng mà cân nhắc tới việc cho dù đại quân ma tộc tập kết, đối với thế cục Vạn Uyên đảo nhất định cũng không thể nào đưa ra phán đoán chính xác ngay lập tức.
Cho nên thời gian của đám người Giang Trần vẫn tương đối đầy đủ.
...
Trên một hòn đảo hoang vắng thuộc Lam Yên đảo vực, hòn đảo này đã hoang vu hơn mười vạn năm, nhưng mà mấy năm gần đây hòn đảo hoang vu này lại trở nên náo nheiejt.
Mà chung quanh hoang đảo này, trời u ám, ma tung nhiều lần xuất hiện.
Sở dĩ hòn đảo này náo nhiệt như vậy là vì một truyền tống trận nối Vạn Uyên đảo với man hoang đã bị ma tộc tìm kiếm ra.
Mà mấy đội ngũ trước đó của ma tộc thông qua truyền tống trận này mà tiến vào Vạn Uyên đảo, tàn sát cả hải vực vô tận của Vạn Uyên đảo.
Lam Yên đảo vực vốn chính là tồn tại gần với thập đại thánh địa trong Vạn Uyên đảo, về sau bởi vì cấu kết với Quang Độ lão nhân mà Lam Yên đảo vực bị thập đại thánh địa trấn áp.
Thế nhưng mà chưa được vài năm, bởi vì truyền tống trậ này xuất hiện, Lam Yên đảo vực lần nữa rơi vào trong tay ma tộc, từ trước tới nay đều nằm trong sự khống chế của ma tộc.
Chỉ là truyền tống trận này vô cùng kín đáo, mãi cho tới hiện tại các tu sĩ crua Vạn Uyên đảo cũng không có tra ra truyền tống trận khiến cho ma tộc đi vào Vạn Uyên đảo tọa lạc ở nơi nào.
Đương nhiên sau khi tất cả các mạch ma tộc tan tác, đội ngũ phần lướn rút về Lam Yên đảo vực.
Cho nên trước mặt Lam Yên đảo vực vẫn luôn nằm trong vòng khống chế của ma tộc.
Một ngày nọ, các tu sĩ ma tộc trên hoang đảo này đều phấn chấn tinh thần, biểu lộ trên mặt so với thường ngày còn nghiêm túc hơn nhiều.
Bởi vì mỗi một tu sĩ ma tộc đều nhận được thông báo, đại quân chủ lực ma tộc hôm nay sẽ thông qua truyền tống trận này chính thức tới Vạn Uyên đảo.
Dưới ánh mắt soi mói của một ít ma tu, truyền tống trận bắt đầu xuất hiện dị động, lối ra truyền tống trận kia cũng hiện lên quang mang quỷ dị, cũng ngày càng chói mắt hơn.
Từng đạo cường quang bắn ra, truyền tống trận kia giống như một cánh cửa hư không mở ra, từng chiếc phi chu mà chỉ ma tộc mới có không ngừng từ trong cánh cửa hư không kia lao ra.
Mấy chiếc phi chu ma tộc đi tiên phong phía trước đều có khí thế mạnh mẽ, chiếc phi chu đi đầu khoảng chừng gấp ba bốn lần phi chu bình thường. Bề ngoài chiếc phi chu kia khắc các loại đồ án kỳ quái, nhìn qua có cảm giác như đoạt hồn phách của người ta vậy.
Nhìn thấy phi chu xuất hiện, cơ hồ vẻ mặt của tất cả các tu sĩ ma tộc đều trở nên vô cùng trang nghiêm, biểu lộ vô cùng tôn kính.
- Cung nghênh Thiên Ma lão tổ giá lâm.
- Cung nghênh pháp giá Thiên ma lão tổ giá lâm.
Cơ hồ tất cả tu sĩ ma tộc đều giống như điên cuồng, gào rú lên, dùng nghi thức kỳ quái nghênh đón phi chu khổng lồ của Thiên ma nhất mạch giá lâm.
Hiển nhiên chiếc phi chu này là thứ thuộc về Thiên ma nhất mạch, tượng trưng cho quyền uy chí cao vô thượng của ma tộc, tượng trưng cho tồn tại cao nhất trong ma tộc.