Độc Tôn Tam Giới
Chương 3096: Mấu chốt của Chư Thiên Vạn Linh tỏa thần đại trận
Sau khi giải quyết chuyện Chân Vũ thánh địa, Giang Trần cũng không có dừng lại ở Chân Vũ thánh địa. Cho dù Chân Vũ thánh địa cũng cực lực giữ lại.
Nhất là Ngưng Yên thánh chủ kia cực lực giữ lại, muốn để cho Giang Trần lưu lại. Trong lúc mơ hồ, Ngưng Yên thánh chủ lộ ra ý tứ vô cùng thưởng thức Giang Trần.
Hận không thể để cho đệ tử Vũ Linh thánh nữ mà nàng yêu mến nhất kết làm đạo lữ với Giang Trần.
Nhưng mà tự nhiên Giang Trần không có tâm tư này, hiện tại chuyện hắn bức thiết nhất chính là trở lại cương vực nhân loại, nhìn xem tình huống của cương vực nhân loại hiện tại thế nào.
Rời khỏi cương vực nhân loại một đoạn thời gian, quả thực Giang Trần có sốt ruột nhớ nhà.
Trở lại Vĩnh Hằng thánh địa, Giang Trần tìm Thánh tổ đại nhân, đem chuyện này nói ra với Thánh tổ đại nhân một lần.
Thánh tổ đại nhân kia trầm ngâm nói:
- Ngươi đã quan tâm tới chuyện của cương vực nhân loại, trên người ngươi lại có sứ mạng, vô cùng nặng nề. Vĩnh Hằng thánh địa ta tự nhiên sẽ không có thiên kiến bè phái gì. Theo lý thuyết mười đại thánh địa chúng ta cũng là từ cương vực nhân loại mà tới. Chỉ là sứ mạng khác nhau a. Nhưng mà tiền đồ của Thần Uyên đại lúc cuối cùng vẫn phải nhìn vaof Vạn Uyên đảo. Nếu như Vạn Uyên đảo không thể che giấu, sớm muộn cũng sẽ có mạo hiểm giả của vị diện khác không ngừng xâm lấn. Ma tộc xâm lấn thời thượng cổ kia chỉ là một trong những mạo hiểm giả trong vô số mạo hiểm giả mà thôi.
Được Thánh Tổ đại nhân cho phép, kế hoạch trở lại cương vực nhân loại của Giang Trần cũng không có bất kỳ trở ngại nào. Tam đại thánh chủ cũng không có khả năng chống lại ý kiến của Thánh tổ đại nhân.
- Giang Trần, bản tổ chỉ có một yêu cầu với ngươi.
- Thánh Tổ đại nhân mời nói.
- Chỉ cần ngươi không quên ngươi là một thành viên của Vĩnh Hằng thánh địa, như vậy đã đủ rồi.
Giang Trần trầm ngâm nói:
- Thánh tổ đại nhân, xin yên tâm, đời này của Giang Trần ta tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện bất lợi gì với Vĩnh Hằng thánh địa. Ngày sau, Vĩnh Hằng thánh địa có chỗ nào cần, ta sẽ toàn lực ứng phó.
Giang Trần tuy rằng ngây ngốc không lâu ở trong Vĩnh Hằng thánh địa, nhưng mà đối với tác phong của Vĩnh Hằng thánh địa vẫn vô cùng bội phục.
Sau khi từ biệt Vĩnh Hằng thánh địa, Giang Trần chuẩn bị rời khỏi.
Hiện tại thế cục của thập đại thần quốc trong Vạn Uyên đảo, đã hoàn toàn ổn định lại. Đại bộ phận phản loạn đã hoàn toàn bị trấn áp.
Tuy rằng thực lực Vạn Uyên đảo có chỗ suy yếu, nhưng mà không thể nghi ngờ, giữa tất cả các thế lực lớn trong Vạn Uyên đảo, nhất là trong thập đại thần quốc, so với trước kia còn đoàn kết hơn.
Sau khi trải qua hạo kiếp, những thế lực bên trong thập đại thần quốc này trải qua hạo kiếp, bạo lộ, đã triệt để trói chặt quan hệ với thánh địa lại một chỗ.
Dưới loại tình huống này, Vạn Uyên đảo nhìn như thực lực bị tiêu hao cực lớn, nhưng luận sức chiến đấu và lực ngưng tụ, thực ra lại tăng lên rất lớn.
Sau khi Giang Trần rời đi, dùng Tinh Duyến phi chu, ngày hôm nay, đi vào Lam Yên đảo vực. Lần trước mấy gia hỏa ở Tiểu Thang đảo còn đang tiềm phục ở đây.
Lần này Giang Trần định đưa bọn họ tới Đông Duyên đảo.
Mấy gia hỏa này từ khi đầu nhập vào Giang Trần, ngược lại toàn tâm toàn ý, tuy rằng đợi ở Lam Yên đảo vực có chút buồn tẻ, nhưng mà không có người nào đào tẩu.
Mang theo nhóm người này, Giang Trần đi tới Đông Duyên đảo.
Lần nữa nhìn thấy đám người này, Giang Trần cũng không cần phải che dấu thân phận. Mấy gia hỏa kia đối với Giang Trần càng thêm thuận theo.
Đám người Tiểu Thang đảo kia đều dùng Lỗ Triệt thái thượng làm chủ, thực lực kỳ thực đều không tồi. Thực lực của Lỗ Triệt Thái THượng càng là siêu nhất đẳng, chính là tu sĩ Thiên Vị cao giai chân chính.
Mang theo đám người Lỗ Triệt, Giang Trần trực tiếp rời khỏi Kỳ Tích chi thành, chạy như bay về phía Đông Duyên đảo.
Các đạo vực khắp nơi trong Vạn Uyên đảo gần đây dường như cũng không yên ổn. Tinh Duyên phi chu của đám người Giang Trần cũng nhiều lần bị người ta nhìn chằm chằm vào, nhưng mà hiện tại Giang Trần đâu phải là người mà một đám giặc cỏ nho nhỏ có thể uy hiếp được? Không cần Giang Trần ra tay, đám thuộc hạ như Lỗ Triệt có thể nhẹ nhõm đuổi đi.
Hữu kinh vô hiểm đi tới Đông Duyên đảo, đám người Lỗ Triệt càng âm thầm ngạc nhiên.
- Chủ nhân, đây không phải là Đông Duyên đảo của Hồi Xuân đảo vực hay không?
Lỗ Triệt kiến thức rộng rãi, con đường tự nhiên này tự nhiên hắn biết sẽ đi thông tới đâu?
Huống chi, Tiểu Thang đảo cashc Hồi Xuân đảo vực cũng không quá xa. Có thể coi như là đảo vực gần kề nhau.
Giang Trần lạnh nhạt cười:
- Hồi Xuân đảo vực chưởng quản Đông Duyên đảo, chuyện này đã trở thành quá khứ. Hiện tại, Giang Trần ta mới là đảo chủ ở nơi này. Các ngươi đều là nguyên lão của đảo này.
Ngữ khí của Giang Trần vô cùng nghiêm túc, không có một chút ý tứ đùa giỡn này.
Đám người Lỗ Triệt kia cũng âm thầm giật mình, nghĩ thầm, chủ nhân trẻ tuổi này vì sao lại cảm thấy hứng thú với Đông Duyên đảo này như vậy.
Nhưng mà lời nói của chủ nhân tự nhiên bọn họ không dám nghi vấn. Hiện tại, một ý niệm của Giang Trần đều có thể quyết định sinh tử bọn họ.
Dưới loại tình huống này tự nhiên bọn họ không có khả năng đưa ra lời dị nghị rồi.
Tiến vào biên giới Đông Duyên đảo, Giang Trần nhìn thấy cấm chế khắp nơi trong Đông Duyên đảo đều vô cùng hoàn hảo, có thể nhìn ra được, trong khoảng thời gian gần đây cũng không có người nào xâm nhập tới nơi này.
Yến Vạn Quân thủ vệ Đông Duyên đảo, nhìn thấy Giang Trần trở lại Đông Duyên đảo, cũng vui mừng quá đỗi. Những ngày qua, hắn đối với Giang Trần cũng hết sức quan tâm.
Dù sao việc này liên quan tới vận mệnh, tiền đồ của Yến Vạn Quân hắn.
Nhìn thấy Giang Trần còn mang theo một đám người về, Yến Vạn Quân hơi có chút ngoài ý muốn.
- Vạn Quân trưởng lão, mấy vị này vốn là cao thủ chấp pháp của Tiểu Thang đảo. Chỉ là hiện tại đã trở thành người một nhà. Về sau, tất cả mọi người đều là người Đông Duyên đảo.
Yến Vạn Quân ngược lại vô cùng cao hứng, Giang Trần có thể mang tới cao thủ như vậy, đối với việc làm lớn mạnh Đông DUyên đảo đương nhiên có chỗ tốt vô cùng, không có bất kỳ bất lợi nào.
- Yến Vạn Quân, thái thượng trưởng lão của Yến gia thuộc Vĩnh Hằng thánh địa năm đó mấy vị sẽ không lạ lẫm đó chứ?
Giang Trần cũng giới thiệu.
Thái thượng trưởng lão trong thế lực nhất lưu của Vĩnh Hằng thánh địa, luận địa vị, luận thực lực, tự nhiên mạnh hơn những cao tầng Tiểu Thang đảo như bọn họ không ít.
- Bái kiến Vạn Quân trưởng lão.
Đám người Lỗ Triệt đều ngoan ngoãn hành lễ.
- Không cần đa lễ. Lúc này mọi người có thể gặp nhau là có duyên. Đúng rồi, Trần thiếu, hiện tại thế cục Vạn Uyên đảo thế nào? Nhất là Vĩnh Hằng thần quốc, nội loạn bộc phát ra sao rồi?
Yến Vạn Quân đã lâu rồi không rời khỏi đây, đối với chuyện bên ngoài cũng hoàn toàn không biết gì cả.
Nhất là Ngưng Yên thánh chủ kia cực lực giữ lại, muốn để cho Giang Trần lưu lại. Trong lúc mơ hồ, Ngưng Yên thánh chủ lộ ra ý tứ vô cùng thưởng thức Giang Trần.
Hận không thể để cho đệ tử Vũ Linh thánh nữ mà nàng yêu mến nhất kết làm đạo lữ với Giang Trần.
Nhưng mà tự nhiên Giang Trần không có tâm tư này, hiện tại chuyện hắn bức thiết nhất chính là trở lại cương vực nhân loại, nhìn xem tình huống của cương vực nhân loại hiện tại thế nào.
Rời khỏi cương vực nhân loại một đoạn thời gian, quả thực Giang Trần có sốt ruột nhớ nhà.
Trở lại Vĩnh Hằng thánh địa, Giang Trần tìm Thánh tổ đại nhân, đem chuyện này nói ra với Thánh tổ đại nhân một lần.
Thánh tổ đại nhân kia trầm ngâm nói:
- Ngươi đã quan tâm tới chuyện của cương vực nhân loại, trên người ngươi lại có sứ mạng, vô cùng nặng nề. Vĩnh Hằng thánh địa ta tự nhiên sẽ không có thiên kiến bè phái gì. Theo lý thuyết mười đại thánh địa chúng ta cũng là từ cương vực nhân loại mà tới. Chỉ là sứ mạng khác nhau a. Nhưng mà tiền đồ của Thần Uyên đại lúc cuối cùng vẫn phải nhìn vaof Vạn Uyên đảo. Nếu như Vạn Uyên đảo không thể che giấu, sớm muộn cũng sẽ có mạo hiểm giả của vị diện khác không ngừng xâm lấn. Ma tộc xâm lấn thời thượng cổ kia chỉ là một trong những mạo hiểm giả trong vô số mạo hiểm giả mà thôi.
Được Thánh Tổ đại nhân cho phép, kế hoạch trở lại cương vực nhân loại của Giang Trần cũng không có bất kỳ trở ngại nào. Tam đại thánh chủ cũng không có khả năng chống lại ý kiến của Thánh tổ đại nhân.
- Giang Trần, bản tổ chỉ có một yêu cầu với ngươi.
- Thánh Tổ đại nhân mời nói.
- Chỉ cần ngươi không quên ngươi là một thành viên của Vĩnh Hằng thánh địa, như vậy đã đủ rồi.
Giang Trần trầm ngâm nói:
- Thánh tổ đại nhân, xin yên tâm, đời này của Giang Trần ta tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện bất lợi gì với Vĩnh Hằng thánh địa. Ngày sau, Vĩnh Hằng thánh địa có chỗ nào cần, ta sẽ toàn lực ứng phó.
Giang Trần tuy rằng ngây ngốc không lâu ở trong Vĩnh Hằng thánh địa, nhưng mà đối với tác phong của Vĩnh Hằng thánh địa vẫn vô cùng bội phục.
Sau khi từ biệt Vĩnh Hằng thánh địa, Giang Trần chuẩn bị rời khỏi.
Hiện tại thế cục của thập đại thần quốc trong Vạn Uyên đảo, đã hoàn toàn ổn định lại. Đại bộ phận phản loạn đã hoàn toàn bị trấn áp.
Tuy rằng thực lực Vạn Uyên đảo có chỗ suy yếu, nhưng mà không thể nghi ngờ, giữa tất cả các thế lực lớn trong Vạn Uyên đảo, nhất là trong thập đại thần quốc, so với trước kia còn đoàn kết hơn.
Sau khi trải qua hạo kiếp, những thế lực bên trong thập đại thần quốc này trải qua hạo kiếp, bạo lộ, đã triệt để trói chặt quan hệ với thánh địa lại một chỗ.
Dưới loại tình huống này, Vạn Uyên đảo nhìn như thực lực bị tiêu hao cực lớn, nhưng luận sức chiến đấu và lực ngưng tụ, thực ra lại tăng lên rất lớn.
Sau khi Giang Trần rời đi, dùng Tinh Duyến phi chu, ngày hôm nay, đi vào Lam Yên đảo vực. Lần trước mấy gia hỏa ở Tiểu Thang đảo còn đang tiềm phục ở đây.
Lần này Giang Trần định đưa bọn họ tới Đông Duyên đảo.
Mấy gia hỏa này từ khi đầu nhập vào Giang Trần, ngược lại toàn tâm toàn ý, tuy rằng đợi ở Lam Yên đảo vực có chút buồn tẻ, nhưng mà không có người nào đào tẩu.
Mang theo nhóm người này, Giang Trần đi tới Đông Duyên đảo.
Lần nữa nhìn thấy đám người này, Giang Trần cũng không cần phải che dấu thân phận. Mấy gia hỏa kia đối với Giang Trần càng thêm thuận theo.
Đám người Tiểu Thang đảo kia đều dùng Lỗ Triệt thái thượng làm chủ, thực lực kỳ thực đều không tồi. Thực lực của Lỗ Triệt Thái THượng càng là siêu nhất đẳng, chính là tu sĩ Thiên Vị cao giai chân chính.
Mang theo đám người Lỗ Triệt, Giang Trần trực tiếp rời khỏi Kỳ Tích chi thành, chạy như bay về phía Đông Duyên đảo.
Các đạo vực khắp nơi trong Vạn Uyên đảo gần đây dường như cũng không yên ổn. Tinh Duyên phi chu của đám người Giang Trần cũng nhiều lần bị người ta nhìn chằm chằm vào, nhưng mà hiện tại Giang Trần đâu phải là người mà một đám giặc cỏ nho nhỏ có thể uy hiếp được? Không cần Giang Trần ra tay, đám thuộc hạ như Lỗ Triệt có thể nhẹ nhõm đuổi đi.
Hữu kinh vô hiểm đi tới Đông Duyên đảo, đám người Lỗ Triệt càng âm thầm ngạc nhiên.
- Chủ nhân, đây không phải là Đông Duyên đảo của Hồi Xuân đảo vực hay không?
Lỗ Triệt kiến thức rộng rãi, con đường tự nhiên này tự nhiên hắn biết sẽ đi thông tới đâu?
Huống chi, Tiểu Thang đảo cashc Hồi Xuân đảo vực cũng không quá xa. Có thể coi như là đảo vực gần kề nhau.
Giang Trần lạnh nhạt cười:
- Hồi Xuân đảo vực chưởng quản Đông Duyên đảo, chuyện này đã trở thành quá khứ. Hiện tại, Giang Trần ta mới là đảo chủ ở nơi này. Các ngươi đều là nguyên lão của đảo này.
Ngữ khí của Giang Trần vô cùng nghiêm túc, không có một chút ý tứ đùa giỡn này.
Đám người Lỗ Triệt kia cũng âm thầm giật mình, nghĩ thầm, chủ nhân trẻ tuổi này vì sao lại cảm thấy hứng thú với Đông Duyên đảo này như vậy.
Nhưng mà lời nói của chủ nhân tự nhiên bọn họ không dám nghi vấn. Hiện tại, một ý niệm của Giang Trần đều có thể quyết định sinh tử bọn họ.
Dưới loại tình huống này tự nhiên bọn họ không có khả năng đưa ra lời dị nghị rồi.
Tiến vào biên giới Đông Duyên đảo, Giang Trần nhìn thấy cấm chế khắp nơi trong Đông Duyên đảo đều vô cùng hoàn hảo, có thể nhìn ra được, trong khoảng thời gian gần đây cũng không có người nào xâm nhập tới nơi này.
Yến Vạn Quân thủ vệ Đông Duyên đảo, nhìn thấy Giang Trần trở lại Đông Duyên đảo, cũng vui mừng quá đỗi. Những ngày qua, hắn đối với Giang Trần cũng hết sức quan tâm.
Dù sao việc này liên quan tới vận mệnh, tiền đồ của Yến Vạn Quân hắn.
Nhìn thấy Giang Trần còn mang theo một đám người về, Yến Vạn Quân hơi có chút ngoài ý muốn.
- Vạn Quân trưởng lão, mấy vị này vốn là cao thủ chấp pháp của Tiểu Thang đảo. Chỉ là hiện tại đã trở thành người một nhà. Về sau, tất cả mọi người đều là người Đông Duyên đảo.
Yến Vạn Quân ngược lại vô cùng cao hứng, Giang Trần có thể mang tới cao thủ như vậy, đối với việc làm lớn mạnh Đông DUyên đảo đương nhiên có chỗ tốt vô cùng, không có bất kỳ bất lợi nào.
- Yến Vạn Quân, thái thượng trưởng lão của Yến gia thuộc Vĩnh Hằng thánh địa năm đó mấy vị sẽ không lạ lẫm đó chứ?
Giang Trần cũng giới thiệu.
Thái thượng trưởng lão trong thế lực nhất lưu của Vĩnh Hằng thánh địa, luận địa vị, luận thực lực, tự nhiên mạnh hơn những cao tầng Tiểu Thang đảo như bọn họ không ít.
- Bái kiến Vạn Quân trưởng lão.
Đám người Lỗ Triệt đều ngoan ngoãn hành lễ.
- Không cần đa lễ. Lúc này mọi người có thể gặp nhau là có duyên. Đúng rồi, Trần thiếu, hiện tại thế cục Vạn Uyên đảo thế nào? Nhất là Vĩnh Hằng thần quốc, nội loạn bộc phát ra sao rồi?
Yến Vạn Quân đã lâu rồi không rời khỏi đây, đối với chuyện bên ngoài cũng hoàn toàn không biết gì cả.