Độc Tôn Tam Giới
Chương 3075: Địa Tạng Môn sâu xa? (2)
Hắn đến Chân Vũ Thánh Địa, nguyên nhân trọng đại khác, là nghe ngóng Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận. Bởi vì, Thánh Tổ đại nhân đã từng nói qua, Chân Vũ Thánh Địa là một thế lực am hiểu trận pháp.
Hiện tại, lý do lớn nhất mà Giang Trần còn dừng lại ở Vạn Uyên đảo, là tìm kiếm manh mối Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận.
Trận pháp này, đối với Nhân loại cương vực mà nói, ý nghĩa trọng đại.
Giang Trần ly khai Nhân loại cương vực, cũng lâu lắm rồi. Mặc dù hắn suy tính, Ma kiếp muốn toàn diện bộc phát, ít nhất cần năm mươi năm nữa.
Nhưng mà, loại sự tình này, cũng không có tuyệt đối. Vạn nhất Ma kiếp sớm bạo phát thì sao?
Cho nên, hắn đối với trở về Nhân loại cương vực, vẫn tràn ngập chờ mong.
Ngưng Yên Thánh Chủ khẽ giật mình:
- Chẳng lẽ Giang công tử đối với sự tình Thượng Cổ, cũng rất tinh thông sao?
- Lúc Giang mỗ tuổi nhỏ, thích nhất là nghiên cứu những sự tích Thượng Cổ còn lưu lại. Thời đại Thượng Cổ, là một thời đại phi thường hoàn mỹ. Nếu không phải ngoại tộc xâm lấn, thời đại Thượng Cổ của Thần Uyên Đại Lục, tuyệt đối là một đại thời đại, là thời đại trăm hoa đua nở, là Thiên Đường của các tu sĩ.
Ngưng Yên Thánh Chủ nhìn người trẻ tuổi kia, trong lòng tràn đầy kinh ngạc. Đây là một người trẻ tuổi như thế nào a, thấy thế nào cái gì cũng hiểu, cái gì cũng biết a?
Một người tuổi còn trẻ, như thế nào sẽ học rộng tài cao như thế?
Nàng nhịn không được hỏi:
- Vậy đối với Thượng Cổ trận pháp chi đạo, Giang công tử có giải thích cùng tâm đắc gì không?
- Thượng Cổ đại tông, được xưng tụng trận pháp đỉnh cấp, chỉ có hai tông môn. Một là Đan Tiêu Cổ Phái, một là Địa Tạng Môn.
- Đan Tiêu Cổ Phái, vậy cũng tính toán đỉnh cấp sao?
Ngưng Yên Thánh Chủ có chút nghi vấn.
- Nội tình trận pháp của Đan Tiêu Cổ Phái, cùng với khí chất của tông môn này, cấp độ kỳ thật cực cao. Mà Địa Tạng Môn, thì là trận pháp đệ nhất đại tông, nhưng ở trên trình độ rất lớn, Địa Tạng Môn lợi tại là vì bảo vật nhiều, như Địa Tạng Nguyên Châu,… càng là Đan Tiêu Cổ Phái không thể có.
Ngưng Yên Thánh Chủ nghe được rất là giật mình, không thể tưởng được, sự tình Thượng Cổ, ở trong miệng người trẻ tuổi kia, thật không ngờ rất rõ ràng, không có nửa phần không lưu loát.
Chẳng lẽ, người trẻ tuổi kia từ trong bụng mẹ, cũng đã học rồi sao? Bằng không thì tại sao có thể học rộng tài cao như thế?
Trong lúc nhất thời, Ngưng Yên Thánh Chủ ngây ra như phỗng, im lặng thật lâu.
Giang Trần nhìn mặt mà nói chuyện, trong nội tâm khẽ động:
- Chân Vũ Thánh Địa am hiểu trận pháp, chẳng lẽ là Đan Tiêu Cổ Phái, hoặc là Địa Tạng Môn truyền thừa sao?
Thân thể mềm mại của Ngưng Yên Thánh Chủ nhoáng một cái, muốn lắc đầu phủ nhận, nhưng cuối cùng không có dao động, nhẹ nhàng thở dài:
- Không thể tưởng được, ba chữ Địa Tạng Môn kia, hôm nay rõ ràng còn có người tuổi trẻ biết rõ. Địa Tạng Môn... Ai! Bổn tọa cũng là từ trong điển tịch của Thánh Địa, mới biết được những chuyện xưa này. Mà Thánh Địa ngoại trừ Thánh Chủ ra, người phía dưới, căn bản không có tư cách xem những điển tịch này.
- Thật sự là Địa Tạng Môn?
Giang Trần vui mừng quá đỗi.
- Giang Trần công tử cùng Địa Tạng Môn có sâu xa sao?
Ngưng Yên Thánh Chủ nao nao.
Giang Trần thề thốt phủ nhận:
- Ta chỉ là ở trong thượng cổ điển tịch, biết rõ Thượng Cổ Địa Tạng Môn cùng Đan Tiêu Cổ Phái, ở trong Thượng Cổ Phong Ma đại chiến, lập qua công huân hiển hách mà thôi.
Ngưng Yên Thánh Chủ nghe nói Phong Ma đại chiến, thần sắc cũng hiện lên một tia kiêu ngạo.
- Đúng vậy, Thượng Cổ Phong Ma đại chiến, Địa Tạng Môn là tông môn chủ lực, lập qua công lao hãn mã. Ma tộc có thể nhiều năm không đi ra tàn sát bừa bãi như vậy, Địa Tạng Môn không thể bỏ qua công lao. Đương nhiên, Đan Tiêu Cổ Phái cũng có cống hiến. Nhưng sự tình Phong Ma này, Địa Tạng Môn ta là địa vị chủ đạo.
Nhìn ra được, Ngưng Yên Thánh Chủ đối với Địa Tạng Môn là rất có lòng trung thành cùng cảm giác vinh quang.
Giang Trần nghe Ngưng Yên Thánh Chủ nói như vậy, cơ bản có thể xác định, Chân Vũ Thánh Địa này, nói không chừng thật sự có quan hệ tới Thượng Cổ Địa Tạng Môn.
Thượng Cổ Địa Tạng Môn, dù sao cũng là một trong mười đại tông môn của Thượng Cổ. Cũng là tông môn dùng trận pháp tăng trưởng duy nhất, tiến vào mười đại tông môn của Thượng Cổ.
Thời đại Thượng Cổ, có mười đại tông môn, dẫn dắt thuỷ triều của Thượng Cổ Nhân tộc.
Địa Tạng Môn với tư cách một trong số đó, cũng phái đội ngũ đến Vạn Uyên đảo, tham dự quét dọn Ngoại Vực chiến trường.
Bởi vì tọa độ của Thần Uyên Đại Lục bạo lộ, làm cho Thần Uyên Đại Lục ở thời đại kia, hoàn toàn bạo lộ ra. Tuy theo thời gian trôi qua, không gian vận hành, tọa độ vận hành, đã từ từ phong bế.
Nhưng mà loại chu kỳ vận hành kia, lại sẽ không thay đổi.
Đến chu kỳ nhất định, tọa độ của Thần Uyên Đại Lục, còn có thể xuất hiện trong mắt mạo hiểm giả. Trở thành thịt mỡ trong mắt đám người mạo hiểm vị diện.
Cái này là một chu kỳ số mệnh.
Trừ khi một ngày nào đó, Thiên Quỹ vận hành xuất hiện độ lệch cực lớn, mới thoát ly loại chu kỳ vận hành này.
Hoặc là, xuất hiện một đại năng siêu cấp, dùng thần thông chuyển thiên cầm địa, cưỡng ép thay đổi quy tắc vận hành của Thần Uyên Đại Lục.
Từ đó triệt để cải biến quỹ tích vận hành.
Đương nhiên, hai loại khả năng kia, đều là cực kỳ bé nhỏ.
Nhất là thứ hai, cho dù là lão quái vật cấp bậc Chư Thiên, cũng không phải mỗi người đều có thực lực cường đại như thế.
Thay đổi quy tắc vận hành của một vị diện thế tục, liền tương đương cưỡng ép sửa chữa vận mệnh của một vị diện, không chỉ cần thần thông, còn có nhân quả nghiệp lực cường đại, cần phải có phúc duyên cường đại, đủ loại nhân tố, đều phải có đủ.
Nếu không, cho dù là Thiên Đế, nếu như nghịch thiên hành sự, cũng có khả năng đưa tới tai họa.
Nghĩ tới Thiên đế phụ thân của Giang Trần năm đó, nếu như không phải nghịch thiên hành sự, luyện chế Nhật Nguyệt Thần Đan thay Giang Trần Nghịch Thiên Cải Mệnh, chỉ sợ hắn khống chế Thái Uyên Chư Thiên Đại Thế Giới, cũng sẽ không đưa tới tai kiếp lớn như vậy.
Đương nhiên, những sự tình này, đến bây giờ Giang Trần cũng không có tìm ra đầu mối.
Bất quá, Giang Trần có dự cảm, hắn cảm thấy, mình cách một bước kia, đã càng ngày càng gần.
Ngày đó, sớm muộn sẽ tới.
Giang Trần chỉ hy vọng, mình có thể làm tốt hết thảy chuẩn bị, chờ ngày đó đến.
Trước mắt, lại không phải thời điểm nói những chuyện này.
Bên tai Giang Trần, Ngưng Yên Thánh Chủ tiếp tục nói:
- Chân Vũ Thánh Địa ta ghi lại, xác thực cùng Thượng Cổ Địa Tạng Môn có sâu xa. Nói là đến từ Địa Tạng Môn, cũng không đủ.
Giang Trần nghe vậy đại hỉ, cơ hồ nhịn không được muốn thốt ra, hỏi manh mối của Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận thoáng một phát. Bất quá hắn đến cùng không phải loại mao đầu tiểu tử, còn không có thiếu kiên nhẫn như vậy.
Loại sự tình này, liên quan quá lớn, tuyệt đối không thể qua loa như thế.
- Khó trách Chân Vũ Thánh Địa có thể trường kỳ dừng chân ở Chân Vũ Thần Quốc, vị cư thập đại Thần Quốc, nguyên lai là Thượng Cổ Địa Tạng Môn truyền thừa, làm cho người bội phục.
Hiện tại, lý do lớn nhất mà Giang Trần còn dừng lại ở Vạn Uyên đảo, là tìm kiếm manh mối Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận.
Trận pháp này, đối với Nhân loại cương vực mà nói, ý nghĩa trọng đại.
Giang Trần ly khai Nhân loại cương vực, cũng lâu lắm rồi. Mặc dù hắn suy tính, Ma kiếp muốn toàn diện bộc phát, ít nhất cần năm mươi năm nữa.
Nhưng mà, loại sự tình này, cũng không có tuyệt đối. Vạn nhất Ma kiếp sớm bạo phát thì sao?
Cho nên, hắn đối với trở về Nhân loại cương vực, vẫn tràn ngập chờ mong.
Ngưng Yên Thánh Chủ khẽ giật mình:
- Chẳng lẽ Giang công tử đối với sự tình Thượng Cổ, cũng rất tinh thông sao?
- Lúc Giang mỗ tuổi nhỏ, thích nhất là nghiên cứu những sự tích Thượng Cổ còn lưu lại. Thời đại Thượng Cổ, là một thời đại phi thường hoàn mỹ. Nếu không phải ngoại tộc xâm lấn, thời đại Thượng Cổ của Thần Uyên Đại Lục, tuyệt đối là một đại thời đại, là thời đại trăm hoa đua nở, là Thiên Đường của các tu sĩ.
Ngưng Yên Thánh Chủ nhìn người trẻ tuổi kia, trong lòng tràn đầy kinh ngạc. Đây là một người trẻ tuổi như thế nào a, thấy thế nào cái gì cũng hiểu, cái gì cũng biết a?
Một người tuổi còn trẻ, như thế nào sẽ học rộng tài cao như thế?
Nàng nhịn không được hỏi:
- Vậy đối với Thượng Cổ trận pháp chi đạo, Giang công tử có giải thích cùng tâm đắc gì không?
- Thượng Cổ đại tông, được xưng tụng trận pháp đỉnh cấp, chỉ có hai tông môn. Một là Đan Tiêu Cổ Phái, một là Địa Tạng Môn.
- Đan Tiêu Cổ Phái, vậy cũng tính toán đỉnh cấp sao?
Ngưng Yên Thánh Chủ có chút nghi vấn.
- Nội tình trận pháp của Đan Tiêu Cổ Phái, cùng với khí chất của tông môn này, cấp độ kỳ thật cực cao. Mà Địa Tạng Môn, thì là trận pháp đệ nhất đại tông, nhưng ở trên trình độ rất lớn, Địa Tạng Môn lợi tại là vì bảo vật nhiều, như Địa Tạng Nguyên Châu,… càng là Đan Tiêu Cổ Phái không thể có.
Ngưng Yên Thánh Chủ nghe được rất là giật mình, không thể tưởng được, sự tình Thượng Cổ, ở trong miệng người trẻ tuổi kia, thật không ngờ rất rõ ràng, không có nửa phần không lưu loát.
Chẳng lẽ, người trẻ tuổi kia từ trong bụng mẹ, cũng đã học rồi sao? Bằng không thì tại sao có thể học rộng tài cao như thế?
Trong lúc nhất thời, Ngưng Yên Thánh Chủ ngây ra như phỗng, im lặng thật lâu.
Giang Trần nhìn mặt mà nói chuyện, trong nội tâm khẽ động:
- Chân Vũ Thánh Địa am hiểu trận pháp, chẳng lẽ là Đan Tiêu Cổ Phái, hoặc là Địa Tạng Môn truyền thừa sao?
Thân thể mềm mại của Ngưng Yên Thánh Chủ nhoáng một cái, muốn lắc đầu phủ nhận, nhưng cuối cùng không có dao động, nhẹ nhàng thở dài:
- Không thể tưởng được, ba chữ Địa Tạng Môn kia, hôm nay rõ ràng còn có người tuổi trẻ biết rõ. Địa Tạng Môn... Ai! Bổn tọa cũng là từ trong điển tịch của Thánh Địa, mới biết được những chuyện xưa này. Mà Thánh Địa ngoại trừ Thánh Chủ ra, người phía dưới, căn bản không có tư cách xem những điển tịch này.
- Thật sự là Địa Tạng Môn?
Giang Trần vui mừng quá đỗi.
- Giang Trần công tử cùng Địa Tạng Môn có sâu xa sao?
Ngưng Yên Thánh Chủ nao nao.
Giang Trần thề thốt phủ nhận:
- Ta chỉ là ở trong thượng cổ điển tịch, biết rõ Thượng Cổ Địa Tạng Môn cùng Đan Tiêu Cổ Phái, ở trong Thượng Cổ Phong Ma đại chiến, lập qua công huân hiển hách mà thôi.
Ngưng Yên Thánh Chủ nghe nói Phong Ma đại chiến, thần sắc cũng hiện lên một tia kiêu ngạo.
- Đúng vậy, Thượng Cổ Phong Ma đại chiến, Địa Tạng Môn là tông môn chủ lực, lập qua công lao hãn mã. Ma tộc có thể nhiều năm không đi ra tàn sát bừa bãi như vậy, Địa Tạng Môn không thể bỏ qua công lao. Đương nhiên, Đan Tiêu Cổ Phái cũng có cống hiến. Nhưng sự tình Phong Ma này, Địa Tạng Môn ta là địa vị chủ đạo.
Nhìn ra được, Ngưng Yên Thánh Chủ đối với Địa Tạng Môn là rất có lòng trung thành cùng cảm giác vinh quang.
Giang Trần nghe Ngưng Yên Thánh Chủ nói như vậy, cơ bản có thể xác định, Chân Vũ Thánh Địa này, nói không chừng thật sự có quan hệ tới Thượng Cổ Địa Tạng Môn.
Thượng Cổ Địa Tạng Môn, dù sao cũng là một trong mười đại tông môn của Thượng Cổ. Cũng là tông môn dùng trận pháp tăng trưởng duy nhất, tiến vào mười đại tông môn của Thượng Cổ.
Thời đại Thượng Cổ, có mười đại tông môn, dẫn dắt thuỷ triều của Thượng Cổ Nhân tộc.
Địa Tạng Môn với tư cách một trong số đó, cũng phái đội ngũ đến Vạn Uyên đảo, tham dự quét dọn Ngoại Vực chiến trường.
Bởi vì tọa độ của Thần Uyên Đại Lục bạo lộ, làm cho Thần Uyên Đại Lục ở thời đại kia, hoàn toàn bạo lộ ra. Tuy theo thời gian trôi qua, không gian vận hành, tọa độ vận hành, đã từ từ phong bế.
Nhưng mà loại chu kỳ vận hành kia, lại sẽ không thay đổi.
Đến chu kỳ nhất định, tọa độ của Thần Uyên Đại Lục, còn có thể xuất hiện trong mắt mạo hiểm giả. Trở thành thịt mỡ trong mắt đám người mạo hiểm vị diện.
Cái này là một chu kỳ số mệnh.
Trừ khi một ngày nào đó, Thiên Quỹ vận hành xuất hiện độ lệch cực lớn, mới thoát ly loại chu kỳ vận hành này.
Hoặc là, xuất hiện một đại năng siêu cấp, dùng thần thông chuyển thiên cầm địa, cưỡng ép thay đổi quy tắc vận hành của Thần Uyên Đại Lục.
Từ đó triệt để cải biến quỹ tích vận hành.
Đương nhiên, hai loại khả năng kia, đều là cực kỳ bé nhỏ.
Nhất là thứ hai, cho dù là lão quái vật cấp bậc Chư Thiên, cũng không phải mỗi người đều có thực lực cường đại như thế.
Thay đổi quy tắc vận hành của một vị diện thế tục, liền tương đương cưỡng ép sửa chữa vận mệnh của một vị diện, không chỉ cần thần thông, còn có nhân quả nghiệp lực cường đại, cần phải có phúc duyên cường đại, đủ loại nhân tố, đều phải có đủ.
Nếu không, cho dù là Thiên Đế, nếu như nghịch thiên hành sự, cũng có khả năng đưa tới tai họa.
Nghĩ tới Thiên đế phụ thân của Giang Trần năm đó, nếu như không phải nghịch thiên hành sự, luyện chế Nhật Nguyệt Thần Đan thay Giang Trần Nghịch Thiên Cải Mệnh, chỉ sợ hắn khống chế Thái Uyên Chư Thiên Đại Thế Giới, cũng sẽ không đưa tới tai kiếp lớn như vậy.
Đương nhiên, những sự tình này, đến bây giờ Giang Trần cũng không có tìm ra đầu mối.
Bất quá, Giang Trần có dự cảm, hắn cảm thấy, mình cách một bước kia, đã càng ngày càng gần.
Ngày đó, sớm muộn sẽ tới.
Giang Trần chỉ hy vọng, mình có thể làm tốt hết thảy chuẩn bị, chờ ngày đó đến.
Trước mắt, lại không phải thời điểm nói những chuyện này.
Bên tai Giang Trần, Ngưng Yên Thánh Chủ tiếp tục nói:
- Chân Vũ Thánh Địa ta ghi lại, xác thực cùng Thượng Cổ Địa Tạng Môn có sâu xa. Nói là đến từ Địa Tạng Môn, cũng không đủ.
Giang Trần nghe vậy đại hỉ, cơ hồ nhịn không được muốn thốt ra, hỏi manh mối của Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận thoáng một phát. Bất quá hắn đến cùng không phải loại mao đầu tiểu tử, còn không có thiếu kiên nhẫn như vậy.
Loại sự tình này, liên quan quá lớn, tuyệt đối không thể qua loa như thế.
- Khó trách Chân Vũ Thánh Địa có thể trường kỳ dừng chân ở Chân Vũ Thần Quốc, vị cư thập đại Thần Quốc, nguyên lai là Thượng Cổ Địa Tạng Môn truyền thừa, làm cho người bội phục.