Độc Tôn Tam Giới
Chương 2938: Thu hoạch không nhỏ (2)
Dù sao, cái này ý nghĩa, cháu của mình, ở lĩnh vực võ đạo rốt cục tiến dần từng bước, rốt cục tiến nhập quỹ đạo.
Giang Trần nghe vậy, cũng vui mừng quá đỗi:
- Tốt, ta sớm đã nói qua, thiên phú của Yến huynh, cũng không thua bọn hắn. Chỉ là Yến huynh không có tĩnh hạ tâm lai tu luyện mà thôi! Hoặc là nói, trước đây hắn không có tìm được một con đường thích hợp hắn mà thôi.
- Phải phải! Tiểu hữu, nói ngươi là Bá Nhạc của Thanh Tang, là ân nhân của Thanh Tang, điểm này, lão phu rất nhận đồng. Cũng một mực khắc sâu trong lòng.
Ước chừng ba ngày sau, Yến Thanh Tang hoàn mỹ xuất quan. Sau khi Yến Thanh Tang đột phá Thiên Vị, tinh thần vô cùng phấn chấn, khí chất cũng hoàn toàn bất đồng.
- Hảo tiểu tử, không tệ, không tệ.
Kỳ thật Yến Vạn Quân rất ít ở trước mặt khích lệ Yến Thanh Tang, nhưng giờ khắc này, chứng kiến Tôn nhi dùng tư thái Thiên Vị đứng ở trước mặt hắn, cũng kích động không hiểu.
- Gia gia, Thanh Tang không có làm cho ngươi mất mặt.
Yến Thanh Tang hiển nhiên còn không biết sự tình Yến Vạn Quân bị ám sát, từ trên trán hắn, cũng nhìn không tới ưu sầu phương diện này.
Giang Trần cũng không có mất hứng, tiến lên cười nói:
- Yến huynh, chúc mừng.
Yến Thanh Tang một cái hùng ôm, cười nói:
- Hảo huynh đệ, ta có thể đột phá Thiên Vị, ngươi có một nửa công lao. Về sau ngươi cùng Hoàng Nhi lập gia đình, ta làm đại cữu ca, nhất định phải uống nhiều vài chén, ha ha ha.
Đột phá Thiên Vị, đối với Yến Thanh Tang mà nói, tuyệt đối là lễ lớn.
Cái này ý nghĩa, ở toàn bộ Yến gia, hiện tại hắn thoáng cái hoàn thành siêu việt những người khác. Cũng chỉ có Yến Chân Hòe, mới vững vàng ở trên Yến Thanh Tang.
Còn những người khác, Yến Thanh Tang đã hoàn toàn áp đảo rồi.
Sau một phen ăn mừng, Yến Vạn Quân biết, nên để cho Yến Thanh Tang biết chân tướng rồi, mới than nhẹ một tiếng, nói ra:
- Thanh Tang, có một số việc, ngươi sớm muộn gì cũng phải biết...
Lập tức, Yến Vạn Quân đem sự tình trước kia, một năm một mười nói ra.
Yến Thanh Tang nghe vậy, giận tím mặt:
- Đây là chủ ý của Yến gia tộc trưởng sao? Hắn... thật không ngờ hắn lại nhẫn tâm, muốn ra tay với gia gia ngươi? Chẳng lẽ nhất mạch chúng ta, đối với Yến gia làm còn chưa đủ sao? Hi sinh còn chưa đủ sao?
Yến Thanh Tang khí không chỗ đánh, nhìn ra được, trong mắt của hắn đều tràn ngập bi phẫn.
- Thanh Tang, bây giờ nói những chuyện này, đều phí công. Ngươi trưởng thành, hiện tại phải học dùng tư duy đến cân nhắc vấn đề. Sự tình đã phát sinh, phàn nàn không làm nên chuyện gì, chúng ta phải tích cực đối mặt. Chờ các ngươi về Vĩnh Hằng Thánh Địa, ta liền phân phát thủ hạ, ly khai Vân Đà Sơn, ra ngoài dạo chơi. Sự tình gia tộc, từ nay về sau ta chẳng quan tâm.
- Dạo chơi? Gia gia, ngươi muốn đi đâu?
Yến Thanh Tang cả kinh nói.
- Đi tới chỗ nào, liền tính toán ở đó. Hiện tại gia gia rất khó nói sẽ đi nơi nào. Thanh Tang, gia gia không yên lòng nhất, là ngươi. Tính cách của ngươi, vẫn là thiếu một phần ổn trọng. Nếu như ngày nào đó ngươi có thể ổn trọng, gia gia liền triệt để yên tâm.
Người trẻ tuổi, không phải mỗi người đều có thể làm đến vững vàng đương đương, không phạm sai lầm.
Vành mắt của Yến Thanh Tang có chút đỏ lên:
- Gia gia, ngươi yên tâm, ta ở Vĩnh Hằng Thánh Địa, đã học được rất nhiều thứ. Trước kia ta tuổi trẻ tùy hứng, nhưng mà, Yến Thanh Tang qua đi kia đã cáo biệt. Về sau, Yến Thanh Tang ta, nhất định sẽ siêu việt Yến Chân Hòe, nhất định sẽ trở thành một khỏa Minh Châu sáng chói của Vĩnh Hằng Thánh Địa. Ngoại trừ Thiệu Uyên huynh đệ, dù ai cũng không cách nào che lấp ánh sáng chói lọi của ta!
Ngữ khí của Yến Thanh Tang rất kiên định.
- Tốt, Thanh Tang, có những lời này của ngươi, gia gia an tâm. Nếu như một ngày kia ngươi vượt qua Chân Hòe, Yến gia cao thấp, nhất định sẽ phải hối hận!
Yến Vạn Quân nói đến gia tộc, ngữ khí cũng tức giận nói không nên lời.
Tuy Yến Thanh Tang lưu luyến không rời, nhưng mà ở hai ngày sau, liền âm thầm lặng lẻ đi ra Vân Đà Sơn. Mà Yến Vạn Quân, sau khi Giang Trần cùng Yến Thanh Tang ly khai không lâu, liền để lại một phong thư, thả trong động phủ. Bản thân hắn, thì tạm thời phân phát tất cả tùy tùng, một mình một người, lặng yên biến mất khỏi Vân Đà Sơn.
Chờ Yến gia phát hiện Yến Vạn Quân mất tích, cái kia đã là sự tình vài ngày sau. Phong thư để lại kia, bị người phát hiện, lập tức đưa lên cho Lương lão.
Lương lão mở ra nhìn, liền quá sợ hãi, thế mới biết, Yến Vạn Quân Thái Thượng trưởng lão đã ly khai Vân Đà Sơn, ở trong thư, Yến Vạn Quân thậm chí tỏ vẻ, hắn muốn ly khai Yến gia, trong thời gian ngắn, sẽ không quan tâm sự tình Yến gia. Về phần nguyên nhân, ở trong thư chỉ mịt mờ nói tới.
Dùng tâm tư của Lương lão, là suy đoán không ra nội hàm.
Phong thư này, rất nhanh liền bị đưa về Yến gia tổng bộ. Thời điểm Yến gia tộc trưởng chứng kiến phong thư, một quyền hung hăng nện lên bàn trà.
Cái bàn trà quý giá kia, thoáng cái biến thành bột phấn.
- Yến Vạn Quân, Yến Vạn Quân! Ngươi sinh là người Yến gia, chết cũng là quỷ Yến gia. Ngươi cho rằng, để thư lại chào từ biệt, tội lỗi của ngươi, sẽ biến mất sao? Yến Vạn Quân, ngươi sợ tội bỏ trốn, là bại hoại của gia tộc, là sỉ nhục của gia tộc, sẽ mang đến cho gia tộc bao nhiêu tai nạn, ngươi biết không?
Yến gia tộc trưởng giận không kiềm được, lần trước Hắc Ngọc Linh San Mai kia, đích thật là xuất từ bút tích của hắn. Hắn cũng là ở trong điển tịch nào đó, chứng kiến đặc tính của Hắc Ngọc Linh San Mai, đồng thời hắn lại biết rõ Yến Vạn Quân có một cây Mộng Nguyên Thảo.
Khí tức của Hắc Ngọc Linh San Mai cùng Mộng Nguyên Thảo dung hợp, sẽ hình thành kịch độc.
Không thể không nói, kế sách của Yến gia tộc trưởng, nếu như áp dụng thành công, tuyệt đối có thể làm Yến Vạn Quân chết không minh bạch.
Thế nhưng mà, cuối cùng nhất, chiêu này lại thất bại trong gang tấc, căn bản không có hiệu quả. Lúc tình báo trở lại, Yến gia tộc trưởng cũng rất giật mình.
Hắn không rõ, Yến Vạn Quân kia làm sao có thể biết ảo diệu của Hắc Ngọc Linh San Mai?
Đến cùng Yến Vạn Quân này là như thế nào phát hiện? Căn cứ tình báo, lúc đầu Hắc Ngọc Linh San Mai đưa tới, Yến Vạn Quân phi thường vui vẻ, hơn nữa còn đặt ở địa phương cách Mộng Nguyên Thảo không xa. Những tình báo này, Yến gia tộc trưởng đều biết đến.
Thế nhưng mà ai nghĩ đến, mới đầu quá trình thuận lợi như vậy, kết quả, lại thất bại trong gang tấc?
Điều này cũng thôi, Yến gia tộc trưởng còn ôm lấy tâm lý may mắn, cảm thấy Yến Vạn Quân chưa hẳn có thể phát hiện cái gì. Dù Yến Vạn Quân biết rõ đây là một cái cục, cũng chưa chắc biết là Yến gia tộc trưởng hắn làm.
Thế nhưng mà, chứng kiến phong thư để lại, Yến gia tộc trưởng lập tức hiểu.
Người khác có lẽ không biết nội hàm của phong thư này, nhưng Yến gia tộc trưởng xem xét liền minh bạch. Yến Vạn Quân sớm đã biết rõ Hắc Ngọc Linh San Mai kia là hại hắn, hơn nữa cũng biết chuyện này là Yến gia tộc trưởng phái người làm.
Giang Trần nghe vậy, cũng vui mừng quá đỗi:
- Tốt, ta sớm đã nói qua, thiên phú của Yến huynh, cũng không thua bọn hắn. Chỉ là Yến huynh không có tĩnh hạ tâm lai tu luyện mà thôi! Hoặc là nói, trước đây hắn không có tìm được một con đường thích hợp hắn mà thôi.
- Phải phải! Tiểu hữu, nói ngươi là Bá Nhạc của Thanh Tang, là ân nhân của Thanh Tang, điểm này, lão phu rất nhận đồng. Cũng một mực khắc sâu trong lòng.
Ước chừng ba ngày sau, Yến Thanh Tang hoàn mỹ xuất quan. Sau khi Yến Thanh Tang đột phá Thiên Vị, tinh thần vô cùng phấn chấn, khí chất cũng hoàn toàn bất đồng.
- Hảo tiểu tử, không tệ, không tệ.
Kỳ thật Yến Vạn Quân rất ít ở trước mặt khích lệ Yến Thanh Tang, nhưng giờ khắc này, chứng kiến Tôn nhi dùng tư thái Thiên Vị đứng ở trước mặt hắn, cũng kích động không hiểu.
- Gia gia, Thanh Tang không có làm cho ngươi mất mặt.
Yến Thanh Tang hiển nhiên còn không biết sự tình Yến Vạn Quân bị ám sát, từ trên trán hắn, cũng nhìn không tới ưu sầu phương diện này.
Giang Trần cũng không có mất hứng, tiến lên cười nói:
- Yến huynh, chúc mừng.
Yến Thanh Tang một cái hùng ôm, cười nói:
- Hảo huynh đệ, ta có thể đột phá Thiên Vị, ngươi có một nửa công lao. Về sau ngươi cùng Hoàng Nhi lập gia đình, ta làm đại cữu ca, nhất định phải uống nhiều vài chén, ha ha ha.
Đột phá Thiên Vị, đối với Yến Thanh Tang mà nói, tuyệt đối là lễ lớn.
Cái này ý nghĩa, ở toàn bộ Yến gia, hiện tại hắn thoáng cái hoàn thành siêu việt những người khác. Cũng chỉ có Yến Chân Hòe, mới vững vàng ở trên Yến Thanh Tang.
Còn những người khác, Yến Thanh Tang đã hoàn toàn áp đảo rồi.
Sau một phen ăn mừng, Yến Vạn Quân biết, nên để cho Yến Thanh Tang biết chân tướng rồi, mới than nhẹ một tiếng, nói ra:
- Thanh Tang, có một số việc, ngươi sớm muộn gì cũng phải biết...
Lập tức, Yến Vạn Quân đem sự tình trước kia, một năm một mười nói ra.
Yến Thanh Tang nghe vậy, giận tím mặt:
- Đây là chủ ý của Yến gia tộc trưởng sao? Hắn... thật không ngờ hắn lại nhẫn tâm, muốn ra tay với gia gia ngươi? Chẳng lẽ nhất mạch chúng ta, đối với Yến gia làm còn chưa đủ sao? Hi sinh còn chưa đủ sao?
Yến Thanh Tang khí không chỗ đánh, nhìn ra được, trong mắt của hắn đều tràn ngập bi phẫn.
- Thanh Tang, bây giờ nói những chuyện này, đều phí công. Ngươi trưởng thành, hiện tại phải học dùng tư duy đến cân nhắc vấn đề. Sự tình đã phát sinh, phàn nàn không làm nên chuyện gì, chúng ta phải tích cực đối mặt. Chờ các ngươi về Vĩnh Hằng Thánh Địa, ta liền phân phát thủ hạ, ly khai Vân Đà Sơn, ra ngoài dạo chơi. Sự tình gia tộc, từ nay về sau ta chẳng quan tâm.
- Dạo chơi? Gia gia, ngươi muốn đi đâu?
Yến Thanh Tang cả kinh nói.
- Đi tới chỗ nào, liền tính toán ở đó. Hiện tại gia gia rất khó nói sẽ đi nơi nào. Thanh Tang, gia gia không yên lòng nhất, là ngươi. Tính cách của ngươi, vẫn là thiếu một phần ổn trọng. Nếu như ngày nào đó ngươi có thể ổn trọng, gia gia liền triệt để yên tâm.
Người trẻ tuổi, không phải mỗi người đều có thể làm đến vững vàng đương đương, không phạm sai lầm.
Vành mắt của Yến Thanh Tang có chút đỏ lên:
- Gia gia, ngươi yên tâm, ta ở Vĩnh Hằng Thánh Địa, đã học được rất nhiều thứ. Trước kia ta tuổi trẻ tùy hứng, nhưng mà, Yến Thanh Tang qua đi kia đã cáo biệt. Về sau, Yến Thanh Tang ta, nhất định sẽ siêu việt Yến Chân Hòe, nhất định sẽ trở thành một khỏa Minh Châu sáng chói của Vĩnh Hằng Thánh Địa. Ngoại trừ Thiệu Uyên huynh đệ, dù ai cũng không cách nào che lấp ánh sáng chói lọi của ta!
Ngữ khí của Yến Thanh Tang rất kiên định.
- Tốt, Thanh Tang, có những lời này của ngươi, gia gia an tâm. Nếu như một ngày kia ngươi vượt qua Chân Hòe, Yến gia cao thấp, nhất định sẽ phải hối hận!
Yến Vạn Quân nói đến gia tộc, ngữ khí cũng tức giận nói không nên lời.
Tuy Yến Thanh Tang lưu luyến không rời, nhưng mà ở hai ngày sau, liền âm thầm lặng lẻ đi ra Vân Đà Sơn. Mà Yến Vạn Quân, sau khi Giang Trần cùng Yến Thanh Tang ly khai không lâu, liền để lại một phong thư, thả trong động phủ. Bản thân hắn, thì tạm thời phân phát tất cả tùy tùng, một mình một người, lặng yên biến mất khỏi Vân Đà Sơn.
Chờ Yến gia phát hiện Yến Vạn Quân mất tích, cái kia đã là sự tình vài ngày sau. Phong thư để lại kia, bị người phát hiện, lập tức đưa lên cho Lương lão.
Lương lão mở ra nhìn, liền quá sợ hãi, thế mới biết, Yến Vạn Quân Thái Thượng trưởng lão đã ly khai Vân Đà Sơn, ở trong thư, Yến Vạn Quân thậm chí tỏ vẻ, hắn muốn ly khai Yến gia, trong thời gian ngắn, sẽ không quan tâm sự tình Yến gia. Về phần nguyên nhân, ở trong thư chỉ mịt mờ nói tới.
Dùng tâm tư của Lương lão, là suy đoán không ra nội hàm.
Phong thư này, rất nhanh liền bị đưa về Yến gia tổng bộ. Thời điểm Yến gia tộc trưởng chứng kiến phong thư, một quyền hung hăng nện lên bàn trà.
Cái bàn trà quý giá kia, thoáng cái biến thành bột phấn.
- Yến Vạn Quân, Yến Vạn Quân! Ngươi sinh là người Yến gia, chết cũng là quỷ Yến gia. Ngươi cho rằng, để thư lại chào từ biệt, tội lỗi của ngươi, sẽ biến mất sao? Yến Vạn Quân, ngươi sợ tội bỏ trốn, là bại hoại của gia tộc, là sỉ nhục của gia tộc, sẽ mang đến cho gia tộc bao nhiêu tai nạn, ngươi biết không?
Yến gia tộc trưởng giận không kiềm được, lần trước Hắc Ngọc Linh San Mai kia, đích thật là xuất từ bút tích của hắn. Hắn cũng là ở trong điển tịch nào đó, chứng kiến đặc tính của Hắc Ngọc Linh San Mai, đồng thời hắn lại biết rõ Yến Vạn Quân có một cây Mộng Nguyên Thảo.
Khí tức của Hắc Ngọc Linh San Mai cùng Mộng Nguyên Thảo dung hợp, sẽ hình thành kịch độc.
Không thể không nói, kế sách của Yến gia tộc trưởng, nếu như áp dụng thành công, tuyệt đối có thể làm Yến Vạn Quân chết không minh bạch.
Thế nhưng mà, cuối cùng nhất, chiêu này lại thất bại trong gang tấc, căn bản không có hiệu quả. Lúc tình báo trở lại, Yến gia tộc trưởng cũng rất giật mình.
Hắn không rõ, Yến Vạn Quân kia làm sao có thể biết ảo diệu của Hắc Ngọc Linh San Mai?
Đến cùng Yến Vạn Quân này là như thế nào phát hiện? Căn cứ tình báo, lúc đầu Hắc Ngọc Linh San Mai đưa tới, Yến Vạn Quân phi thường vui vẻ, hơn nữa còn đặt ở địa phương cách Mộng Nguyên Thảo không xa. Những tình báo này, Yến gia tộc trưởng đều biết đến.
Thế nhưng mà ai nghĩ đến, mới đầu quá trình thuận lợi như vậy, kết quả, lại thất bại trong gang tấc?
Điều này cũng thôi, Yến gia tộc trưởng còn ôm lấy tâm lý may mắn, cảm thấy Yến Vạn Quân chưa hẳn có thể phát hiện cái gì. Dù Yến Vạn Quân biết rõ đây là một cái cục, cũng chưa chắc biết là Yến gia tộc trưởng hắn làm.
Thế nhưng mà, chứng kiến phong thư để lại, Yến gia tộc trưởng lập tức hiểu.
Người khác có lẽ không biết nội hàm của phong thư này, nhưng Yến gia tộc trưởng xem xét liền minh bạch. Yến Vạn Quân sớm đã biết rõ Hắc Ngọc Linh San Mai kia là hại hắn, hơn nữa cũng biết chuyện này là Yến gia tộc trưởng phái người làm.