Độc Tôn Tam Giới
Chương 2924: Gặp nhau ở Vân Đà Sơn (1)
- Cái này chính là sự tình của Yến gia các ngươi. Hạ Hầu gia tộc ta chỉ biết, là Yến gia các ngươi đồng ý qua, Yến Thanh Hoàng này, nhất định phải đưa đến Hạ Hầu gia tộc. Tiễn đưa không đến, chính là Yến gia các ngươi thất tín với Hạ Hầu gia tộc. Người thất tín với Hạ Hầu gia tộc, cái kia chính là địch nhân của Hạ Hầu gia tộc.
Logic của Hạ Hầu Trấn này rất bá đạo, bá đạo đến gần như vô sỉ.
- Yến gia ta, không thể phái người đi buộc nàng trở lại a? Yến gia chúng ta cũng phải có thực lực này mới được.
Yến gia tộc trưởng phiền muộn.
- Không phải có thiên tài luận kiếm sao? Nếu như Hạ Hầu Tông có thể ở thiên tài luận kiếm tiêu diệt Thiệu Uyên, chuyện này, không phải là tự nhiên liền giải quyết sao?
- Nói láo!
Hạ Hầu Trấn giận không kiềm được.
- Yến gia các ngươi chủ động đưa người tới, cùng Hạ Hầu Tông đoạt lại, là một sự việc sao?
Đây thật là hai việc khác nhau.
Yến gia chủ động tặng người, cái kia chính là nói Yến gia kiêng kị Hạ Hầu gia tộc, ngoan ngoãn đưa qua.
Nếu như là Hạ Hầu Tông dựa vào thực lực đoạt lại, vậy thì ý nghĩa, Yến gia không có ở trên chuyện này ra lực gì, cũng đại biểu cho lập trường của Yến gia, là không có đứng bên Hạ Hầu gia tộc.
Trong này khác nhau, xác thực rất lớn.
Yến gia tộc trưởng im lặng thật lâu, hắn mới thở dài nói:
- Chuyện thứ nhất, Yến mỗ có thể nghĩ biện pháp làm được. Nhưng sự tình Hoàng Nhi, thì Yến mỗ còn phải nghĩ biện pháp. Hạ Hầu trưởng lão, kính xin tha thứ.
Hạ Hầu Trấn lạnh lùng cười cười:
- Hạ Hầu gia tộc ta kiên nhẫn có hạn, chờ tin tức của ngươi, nhìn ngươi biểu hiện a.
Nói xong, thân ảnh của Hạ Hầu Trấn nhoáng một cái, biến mất khỏi sân nhỏ, chỉ để lại Yến gia tộc trưởng ngây ra như phỗng, đứng ở nơi đó mờ mịt không hiểu.
Trời đất bao la này, hắn đã có một loại cảm giác bị buộc đến bên vách núi, không chỗ dung thân rồi.
Theo lý thuyết, tuy Yến gia suy yếu, nhưng dầu gì cũng tính toán là một thế lực đỉnh phong của Vĩnh Hằng Thần Quốc. Thế lực như vậy, dù trước mắt không cách nào bình khởi bình tọa với Hạ Hầu gia tộc như mặt trời ban trưa, nhưng ở trước mặt Hạ Hầu gia tộc, ít nhất nên có chút lực lượng mới phải.
Thế nhưng mà, Hạ Hầu gia tộc lại không kiêng kỵ, rõ ràng phái ra Thái Thượng trưởng lão, công nhiên đến Yến gia uy hiếp Yến gia tộc trưởng.
Hạ Hầu gia tộc làm như thế, vậy mà một chút áp lực cũng không có. Cái này làm cho Yến gia tộc trưởng cảm thấy vô cùng khiếp sợ, thậm chí là sợ hãi.
Hạ Hầu gia tộc, đây quả thực là vạch mặt rồi.
Chẳng lẽ, Hạ Hầu gia tộc không sợ Yến gia đi Vĩnh Hằng Thánh Địa cáo trạng sao?
Trong miệng Yến gia tộc trưởng tràn ngập đắng chát, nhớ tới Hạ Hầu Trấn uy hiếp, toàn thân Yến gia tộc trưởng có loại cảm giác sởn hết cả gai ốc.
Hạ Hầu Trấn kia ngay cả Yến gia tộc trưởng hắn có mấy nhi tử, mấy cháu trai, đều điều tra thanh thanh sở sở, nhìn cái tư thế kia, là tùy thời có thể để cho nhất mạch của hắn đoạn tuyệt a.
Nếu Yến gia ở thời kì cường thịnh, hắn tự nhiên không cần lo lắng cái gì.
Nhưng mà Yến gia bây giờ, đã không phải là Yến gia năm đó.
Đối mặt Hạ Hầu gia tộc như mặt trời ban trưa, Yến gia thật không có lực lượng gì đáng nói.
Làm sao bây giờ?
- Hạ Hầu gia tộc bá đạo như thế, nếu ta không y theo ý của bọn hắn, chỉ sợ Yến gia sẽ gặp phải Hạ Hầu gia tộc điên cuồng chèn ép.
Giờ phút này, nội tâm tràn Yến gia tộc trưởng đầy mâu thuẫn.
Hắn biết, khẩu khí của Hạ Hầu Trấn kia, không phải Yến Vạn Quân chết, đó chính là người nhất mạch của Yến gia tộc trưởng hắn chết.
Dù sao cũng phải có người đi chết!
Mặc dù Yến gia tộc trưởng nể trọng Yến Vạn Quân, cũng biết Yến Vạn Quân là lương đống của Yến gia.
Thế nhưng mà cái kia thì tính sao?
Hiện tại Hạ Hầu gia tộc đã triệt để hận Yến Vạn Quân, Yến Vạn Quân không chết, nộ khí của Hạ Hầu gia tộc khó có thể tiêu.
Dưới loại tình huống này, Yến Vạn Quân còn có thể sống sao?
Trong nội tâm Yến gia tộc trưởng bắt đầu dao động, do dự hồi lâu, Yến gia tộc trưởng rốt cục đã có lựa chọn, tâm cũng ngạnh lên:
- Yến Vạn Quân, vốn mọi chuyện đều rất tốt, ngươi lại muốn bảo vệ tôn nữ của mình, hiện tại cháu gái an toàn, chính ngươi lại không giữ được. Vì Yến gia, ta làm Tộc trưởng, chỉ có thể lấy đại cục làm trọng!
Yến gia tộc trưởng nghĩ tới đây, điểm không bỏ trong nội tâm, cũng hóa thành quyết tuyệt.
Hắn đã có lựa chọn.
...
Yến Vạn Quân trở lại quý phủ, tâm tình hơi khá hơn một chút. Tộc lão hội lần này, tuy bị công kích khắp nơi, nhưng ít ra gia tộc vẫn có một nhóm người, ủng hộ Yến Vạn Quân hắn.
Ngay cả tộc trưởng cũng còn tín nhiệm Yến Vạn Quân hắn, phó thác sự tình Vân Đà Sơn cho hắn.
Cái này để cho Yến Vạn Quân cảm giác mình vẫn có chỗ dùng. Hắn quyết định, sự tình Vân Đà Sơn, nhất định phải toàn lực ứng phó, thay gia tộc giữ vững phần cơ nghiệp này.
Chỉ cần mình có thể ở Vân Đà Sơn lập công lao hiển hách, gia tộc sẽ rõ như ban ngày. Đến lúc đó, mình muốn bảo trụ cháu gái, sẽ càng nắm chắc một ít.
Đã có phần ý định này, ý chí chiến đấu của Yến Vạn Quân cũng khôi phục.
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, liền mang theo tâm phúc, chuẩn bị phản hồi Vân Đà Sơn, chủ trì đại cục của Vân Đà Sơn.
Trở lại nơi đóng quân ở Vân Đà Sơn, Yến Vạn Quân ngược lại là một đường thông thuận.
Hắn đến Vân Đà Sơn không tới hai ngày, liền đạt được mật thư, cái mật tín này, là cháu của hắn Yến Thanh Tang phát tới. Yến Vạn Quân nhìn qua, trong lòng cũng đại hỉ.
Không chỉ Yến Thanh Tang tới Vân Đà Sơn, còn có Thiệu Uyên cũng muốn đến Vân Đà Sơn.
Chỉ là, Thiệu Uyên cùng Yến Thanh Tang đến thập phần che giấu, không muốn bạo lộ. Cho nên, bọn hắn ở trong mật tín nói, việc này sẽ bí mật tiến hành, không bạo lộ thân phận chân thật.
Yến Vạn Quân có thể lý giải, dù sao, hiện tại thân phận của Thiệu Uyên không phải chuyện đùa. Nhất là sau Bổ Thiên Thịnh Hội đại xuất danh tiếng, thiên hạ không biết có bao nhiêu con mắt nhìn chằm chằm vào thiên tài tuổi trẻ này.
Nhất là Hạ Hầu gia tộc, khẳng định coi Thiệu Uyên là cái đinh trong mắt.
Cho nên, bọn hắn xuất hành, thấp điều một chút tuyệt đối là không sai.
Yến Vạn Quân ngược lại có thể lý giải.
Ước chừng xế chiều hôm đó, Yến Thanh Tang cùng Giang Trần liền tiến nhập Vân Đà Sơn. Khu vực Vân Đà Sơn, rậm rạp xanh um, đều là dãy núi chạy dài, sơn mạch vạn khe, thập phần đồ sộ.
Sau khi Giang Trần tới, ở trên không phi hành, cảm thụ được khí tượng đồ sộ của Vân Đà Sơn, cũng thán nói:
- Yến huynh, Vân Đà Sơn này, khí tượng như thế, cảm giác rất là bất phàm a.
Yến Thanh Tang cười khổ nói:
- Nhưng mà rất nhiều phong thủy đại sư, đều nói nơi đây sát khí quá nặng, không dễ khai phát. Cho nên, về sự tình Vân Đà Sơn, gia tộc cho tới bây giờ cũng không quá coi trọng. Chỉ là lãnh địa do gia tộc chưởng quản, không thủ lại không được. Cho nên, Vân Đà Sơn này, đối với gia tộc mà nói, là một khối gân gà. Ném lại không muốn ném, thủ lại cần phí một cái giá lớn.
Logic của Hạ Hầu Trấn này rất bá đạo, bá đạo đến gần như vô sỉ.
- Yến gia ta, không thể phái người đi buộc nàng trở lại a? Yến gia chúng ta cũng phải có thực lực này mới được.
Yến gia tộc trưởng phiền muộn.
- Không phải có thiên tài luận kiếm sao? Nếu như Hạ Hầu Tông có thể ở thiên tài luận kiếm tiêu diệt Thiệu Uyên, chuyện này, không phải là tự nhiên liền giải quyết sao?
- Nói láo!
Hạ Hầu Trấn giận không kiềm được.
- Yến gia các ngươi chủ động đưa người tới, cùng Hạ Hầu Tông đoạt lại, là một sự việc sao?
Đây thật là hai việc khác nhau.
Yến gia chủ động tặng người, cái kia chính là nói Yến gia kiêng kị Hạ Hầu gia tộc, ngoan ngoãn đưa qua.
Nếu như là Hạ Hầu Tông dựa vào thực lực đoạt lại, vậy thì ý nghĩa, Yến gia không có ở trên chuyện này ra lực gì, cũng đại biểu cho lập trường của Yến gia, là không có đứng bên Hạ Hầu gia tộc.
Trong này khác nhau, xác thực rất lớn.
Yến gia tộc trưởng im lặng thật lâu, hắn mới thở dài nói:
- Chuyện thứ nhất, Yến mỗ có thể nghĩ biện pháp làm được. Nhưng sự tình Hoàng Nhi, thì Yến mỗ còn phải nghĩ biện pháp. Hạ Hầu trưởng lão, kính xin tha thứ.
Hạ Hầu Trấn lạnh lùng cười cười:
- Hạ Hầu gia tộc ta kiên nhẫn có hạn, chờ tin tức của ngươi, nhìn ngươi biểu hiện a.
Nói xong, thân ảnh của Hạ Hầu Trấn nhoáng một cái, biến mất khỏi sân nhỏ, chỉ để lại Yến gia tộc trưởng ngây ra như phỗng, đứng ở nơi đó mờ mịt không hiểu.
Trời đất bao la này, hắn đã có một loại cảm giác bị buộc đến bên vách núi, không chỗ dung thân rồi.
Theo lý thuyết, tuy Yến gia suy yếu, nhưng dầu gì cũng tính toán là một thế lực đỉnh phong của Vĩnh Hằng Thần Quốc. Thế lực như vậy, dù trước mắt không cách nào bình khởi bình tọa với Hạ Hầu gia tộc như mặt trời ban trưa, nhưng ở trước mặt Hạ Hầu gia tộc, ít nhất nên có chút lực lượng mới phải.
Thế nhưng mà, Hạ Hầu gia tộc lại không kiêng kỵ, rõ ràng phái ra Thái Thượng trưởng lão, công nhiên đến Yến gia uy hiếp Yến gia tộc trưởng.
Hạ Hầu gia tộc làm như thế, vậy mà một chút áp lực cũng không có. Cái này làm cho Yến gia tộc trưởng cảm thấy vô cùng khiếp sợ, thậm chí là sợ hãi.
Hạ Hầu gia tộc, đây quả thực là vạch mặt rồi.
Chẳng lẽ, Hạ Hầu gia tộc không sợ Yến gia đi Vĩnh Hằng Thánh Địa cáo trạng sao?
Trong miệng Yến gia tộc trưởng tràn ngập đắng chát, nhớ tới Hạ Hầu Trấn uy hiếp, toàn thân Yến gia tộc trưởng có loại cảm giác sởn hết cả gai ốc.
Hạ Hầu Trấn kia ngay cả Yến gia tộc trưởng hắn có mấy nhi tử, mấy cháu trai, đều điều tra thanh thanh sở sở, nhìn cái tư thế kia, là tùy thời có thể để cho nhất mạch của hắn đoạn tuyệt a.
Nếu Yến gia ở thời kì cường thịnh, hắn tự nhiên không cần lo lắng cái gì.
Nhưng mà Yến gia bây giờ, đã không phải là Yến gia năm đó.
Đối mặt Hạ Hầu gia tộc như mặt trời ban trưa, Yến gia thật không có lực lượng gì đáng nói.
Làm sao bây giờ?
- Hạ Hầu gia tộc bá đạo như thế, nếu ta không y theo ý của bọn hắn, chỉ sợ Yến gia sẽ gặp phải Hạ Hầu gia tộc điên cuồng chèn ép.
Giờ phút này, nội tâm tràn Yến gia tộc trưởng đầy mâu thuẫn.
Hắn biết, khẩu khí của Hạ Hầu Trấn kia, không phải Yến Vạn Quân chết, đó chính là người nhất mạch của Yến gia tộc trưởng hắn chết.
Dù sao cũng phải có người đi chết!
Mặc dù Yến gia tộc trưởng nể trọng Yến Vạn Quân, cũng biết Yến Vạn Quân là lương đống của Yến gia.
Thế nhưng mà cái kia thì tính sao?
Hiện tại Hạ Hầu gia tộc đã triệt để hận Yến Vạn Quân, Yến Vạn Quân không chết, nộ khí của Hạ Hầu gia tộc khó có thể tiêu.
Dưới loại tình huống này, Yến Vạn Quân còn có thể sống sao?
Trong nội tâm Yến gia tộc trưởng bắt đầu dao động, do dự hồi lâu, Yến gia tộc trưởng rốt cục đã có lựa chọn, tâm cũng ngạnh lên:
- Yến Vạn Quân, vốn mọi chuyện đều rất tốt, ngươi lại muốn bảo vệ tôn nữ của mình, hiện tại cháu gái an toàn, chính ngươi lại không giữ được. Vì Yến gia, ta làm Tộc trưởng, chỉ có thể lấy đại cục làm trọng!
Yến gia tộc trưởng nghĩ tới đây, điểm không bỏ trong nội tâm, cũng hóa thành quyết tuyệt.
Hắn đã có lựa chọn.
...
Yến Vạn Quân trở lại quý phủ, tâm tình hơi khá hơn một chút. Tộc lão hội lần này, tuy bị công kích khắp nơi, nhưng ít ra gia tộc vẫn có một nhóm người, ủng hộ Yến Vạn Quân hắn.
Ngay cả tộc trưởng cũng còn tín nhiệm Yến Vạn Quân hắn, phó thác sự tình Vân Đà Sơn cho hắn.
Cái này để cho Yến Vạn Quân cảm giác mình vẫn có chỗ dùng. Hắn quyết định, sự tình Vân Đà Sơn, nhất định phải toàn lực ứng phó, thay gia tộc giữ vững phần cơ nghiệp này.
Chỉ cần mình có thể ở Vân Đà Sơn lập công lao hiển hách, gia tộc sẽ rõ như ban ngày. Đến lúc đó, mình muốn bảo trụ cháu gái, sẽ càng nắm chắc một ít.
Đã có phần ý định này, ý chí chiến đấu của Yến Vạn Quân cũng khôi phục.
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, liền mang theo tâm phúc, chuẩn bị phản hồi Vân Đà Sơn, chủ trì đại cục của Vân Đà Sơn.
Trở lại nơi đóng quân ở Vân Đà Sơn, Yến Vạn Quân ngược lại là một đường thông thuận.
Hắn đến Vân Đà Sơn không tới hai ngày, liền đạt được mật thư, cái mật tín này, là cháu của hắn Yến Thanh Tang phát tới. Yến Vạn Quân nhìn qua, trong lòng cũng đại hỉ.
Không chỉ Yến Thanh Tang tới Vân Đà Sơn, còn có Thiệu Uyên cũng muốn đến Vân Đà Sơn.
Chỉ là, Thiệu Uyên cùng Yến Thanh Tang đến thập phần che giấu, không muốn bạo lộ. Cho nên, bọn hắn ở trong mật tín nói, việc này sẽ bí mật tiến hành, không bạo lộ thân phận chân thật.
Yến Vạn Quân có thể lý giải, dù sao, hiện tại thân phận của Thiệu Uyên không phải chuyện đùa. Nhất là sau Bổ Thiên Thịnh Hội đại xuất danh tiếng, thiên hạ không biết có bao nhiêu con mắt nhìn chằm chằm vào thiên tài tuổi trẻ này.
Nhất là Hạ Hầu gia tộc, khẳng định coi Thiệu Uyên là cái đinh trong mắt.
Cho nên, bọn hắn xuất hành, thấp điều một chút tuyệt đối là không sai.
Yến Vạn Quân ngược lại có thể lý giải.
Ước chừng xế chiều hôm đó, Yến Thanh Tang cùng Giang Trần liền tiến nhập Vân Đà Sơn. Khu vực Vân Đà Sơn, rậm rạp xanh um, đều là dãy núi chạy dài, sơn mạch vạn khe, thập phần đồ sộ.
Sau khi Giang Trần tới, ở trên không phi hành, cảm thụ được khí tượng đồ sộ của Vân Đà Sơn, cũng thán nói:
- Yến huynh, Vân Đà Sơn này, khí tượng như thế, cảm giác rất là bất phàm a.
Yến Thanh Tang cười khổ nói:
- Nhưng mà rất nhiều phong thủy đại sư, đều nói nơi đây sát khí quá nặng, không dễ khai phát. Cho nên, về sự tình Vân Đà Sơn, gia tộc cho tới bây giờ cũng không quá coi trọng. Chỉ là lãnh địa do gia tộc chưởng quản, không thủ lại không được. Cho nên, Vân Đà Sơn này, đối với gia tộc mà nói, là một khối gân gà. Ném lại không muốn ném, thủ lại cần phí một cái giá lớn.