Độc Tôn Tam Giới
Chương 2576: Chia kế hoạch
Người đề nghị này chính là đệ nhất cường giả Hoa Bối bộ lạc, tù trưởng của Hoa Bối bộ lạc trong bố đại bộ lạc. Cũng là một trong những cường giả của Khổ Man tộc.
Người ba đại bộ lạc khác đều trầm tư.
Một lát sau, một tù trưởng bộ lạc khác, trên đầu đội mũ, sau mũi còn có một chiếc lông vũ màu xanh lá. Mà mỗi một gã cao tầng sau lưng hắn đều có tổ hợp giống như vậy.
Người này chính là tù trưởng Thúy Vũ bộ lạc, một trong bốn đại bộ lạc, gọi là Thúy Vũ VƯơng.
- Bổn Vương ngược lại cảm thấy, đề nghị của Hoa Bối vương mặc dù khá lớn mật, thế nhưng lại có thể thực hiện được. Thời kỳ phi thường, làm chuyện phi thường. Chỉ cần chúng ta cẩn thận một chút, hô ứng lẫn nhau, chân thành hợp tác, trước tiên cứ chạy tới Lưu Ly vương thành, vây quanh Lưu Ly vương thành. Quả thực có thể tăng thêm tỷ lệ thắng.
Đối với Khổ Man tộc mà nói, thời gian chính là tiền tài.
Bọn họ tới Nhân tộc càn quét, thứ duy nhất nên tranh thủ chính là thời gian, càng nhanh càng tốt.
Miệng người Khổ Man tộc, số lượng Khổ Man tộc so với nhân tộc quá ít, quá ít, căn bản không chịu được tiêu hao chiến.
Một khi lâm vào cuộc chiến giằng co, lâu dài, cho dù dũng sĩ Khổ Man tộc thiện chiến, chỉ sợ cũng không chịu được chiến thuật biển người của Nhân tộc. Chiến thuật đổi mạng người.
- Cổ Na vương, Nguyên Khương vương, nhị vị thấy thế nào?
Thúy Vũ vương mỉm cười nhìn qua tù trưởng hai đại bộ lạc khác.
Cổ Na vương kia một thân da dẻ màu đồng, là người duy nhất có tướng mạo vô cùng tuấn mỹ trong bốn đại tù trưởng, nhưng lại không mất đi vẻ huyết phí cương dương của mỹ nam tử.
Người này cũng chính là phụ thân ruột của vương tử Cổ Na bộ lạc kia.
Cổ Na vương kỳ thực trong lòng tích lũy một đám lửa giận. Vốn Cổ Na bộ lạc hắn nhanh chân tới trước, đến địa bàn nhân tộc, có thể chiếm được tiên cơ, lại bị tiểu tử Giang Trần kia quấy rối, phá nát kể hoạch của hắn. CUối cùng Giang Trần kia còn đánh lén concủa hắn, làm cho tới bây giờ thương thế của con hắn chưa khỏi hắn.
Cho nên Cổ Na vương nghe nói vây khốn Lưu Ly vương thành cũng gật đầu đồng ý:
- Bổn Vương đồng ý đề nghị của Hoa Bối vương. Binh quý thần tốc, nếu như Khổ Trúc lão tổ biết rõ nhất định cũng sẽ không trách chúng ta tự tiện làm việc.
Bốn đại tù trưởng chỉ còn lại Nguyên Khương tù trưởng bộ lạc này còn chưa có tỏ thái độ. Nguyên Khương vương này một đầu đầy lông, những cái lông màu vàng này giống như một đầu sư tử mạnh mẽ, cực kỳ uy vũ, dữ tợn.
Nguyên Khương Vương này nhếch miệng cười cười, nói:
- Tất cả mọi người không phản đối, bổn vương tự nhiên phải nghe theo ý kiến mọi người rồi.
Tên này nhìn như hào phóng, nhưng lại có tính cách ai cũng không đắc tội, khéo đưa đẩy vô cùng.
- Chỉ là đại quân chúng ta nên hành quân thế nào? Cũng không thể để cho đại quân bốn đại bộ lạc chúng ta tập hợp cùng một chỗ, như vậy quá rêu rao. Hơn nữa như vậy rất dễ trúng bẫy rập.
Hai mắt Nguyên Khương vương này đảo một vòng, đưa ra lo lắng của bản thân.
- Nguyên Khương vương nói có lý, vấn đề này bổn thiếu chủ cũng đã cân nhắc qua.
Hoa Bối vương gật đầu:
- Dũng sĩ bốn đại bộ lạc chúng ta đều là người có tính cách mạnh mẽ, nếu như tụ tập lại một chỗ, ngược lại sẽ ảnh hưởng tới hiệu suất. Chúng ta có thể chia ra bốn đường, chia nhau ra xuất phát.
- Chia ra? Thích hợp sao?
Thúy Vũ vương có chút không chắc chắn nói.
- Không có gì là không thích hợp cả. Hiện tại chủ lực nhân tộc đều đặt ở Lưu Ly vương thành. Tất cả các đại tông môn nhất phẩm đều như vậy.
Ngữ khí của Hoa Bối vương kia vô cùng kiên định:
- Các ngươi nhìn địa đồ cương vực nhân loại xem. Từ khu vực Tây bắc này đi tới Lưu Ly vương thành, trên đường đi phải đi qua rât nhiều thế lực lớn.
- Đây, năm đó chính là Đan Hỏa thành, nơi phồn hoa nhất cương vực nhân loại năm đó. Còn đây, là địa bàn của tông môn nhất phẩm gọi là Thiên Âm tự, Bất Diệt Thiên Đô, còn có đây, là Thiên Kiếm tông. Hơi xa một chút lên khu vực Tây Bắc là Thiên Hà cung. Phía Tây và phía Tây Nam kia còn có Thiên Long phái và Cửu Dương Thiên Tông. Những địa phương này đều có thể tới Lưu Ly vương thành. Chúng ta có thể chia ra bốn đường, nói không chừng ven đường còn có thể vơ vét được chút chỗ tốt. Thứ mập mạp nhất cương vực nhân loại chính là tông môn nhất phẩm. Bọn họ hòa thượng chạy trốn, miếu không chạy được, không phải sao?
Đề nghị của Hoa Bối vương này khiến cho tù trưởng bốn đại bộ lạc cảm thấy tim đập thình thịch.
lần này bọn họ chiếm cứ Nguyệt Thần giáo, kỳ thực vớt được không ít chỗ tốt. Mặc dù chỗ tốt lớn nhất đã bị Nguyệt Thần giáo mang đi, nhưng chung quy không có khả năng mang hết toàn bộ đi.
Hấp dẫn của việc cướp sạch tông môn nhất phẩm đối với bọn họ mà nói, hiển nhiên khó có thể kháng cự được.
Trong lúc nhất thời, mấy tù trưởng, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong mắt đều hiện lên vẻ kích động. Hiển nhiên cách suy nghĩ của Hoa Bối vương đã đánh động bọn họ.
- Được rồi, bổn vương cảm thấy, Hoa Bối vương túc trí đa mưu, mạch suy nghĩ của hắn bổn vương cự tuyệt không nổi.
Cố Na vương khẽ thở dài.
Thúy Vũ vương cười ha hả nói:
- Vậy chúng ta còn do dự cái gì? Hiện tại bắt đầu phân chia tuyến đường đi.
Phân chia tuyến đường này kỳ thực cũng vô cùng vi diệu.
Bốn đại tù trưởng này cả đám đều là người cực kỳ khôn khép. Bọn họ cũng biết, coi như là tông môn nhất phẩm, cũng có chênh lệch giàu nghèo.
Cho nên tất cả mọi người đều muốn chọn một con đường có lợi.
Nguyên Khương vương cười hắc hắc:
- Phân chia lộ tuyến nhất định phải công bằng. Bằng không mà nói, giữa chúng ta sẽ có mâu thuẫn thì không xong. Để lão tổ biết rõ, chúng ta ai cũng không được yên.
Đây không phải là nói chuyện giật gân.
Ngữ khí Hoa Bối vương ngưng trọng:
- Ta đây quy hoạch bốn tuyến đường. Các ngươi nhìn đi. Dù sao hiện tại trước đó đã thương nghị xong, nếu như ai đổi ý, khi đó tự chịu trách nhiệm.
Trong lòng bọn họ rùng mình, nhìn qua Hoa Bối vương.
Hoa Bối vương mở ra một tấm bản đồ:
- Mọi người nhìn đi, nơi này xuôi thẳng xuống phía Nam, phải trèo đèo lội suối, trải qua rất nhiều nơi khổ cực. Có thể đi qua Thiên Long phái và Cửu Dương Thiên Tông. Tuyến đường này là phong phú nhất, nhưng cũng là địa phương nguy hiểm nhất. Bởi vì giữa Nguyệt Thần giáo và Thiên Long phái của nhân tộc vốn không có con đường gì cả. Hoàn toàn là nơi cằn cỗi.
- Con đường thứ hai. Đi qua Đan Hỏa thành, càn quét Đan Hỏa thành, cuối cùng có thể mượn đường Bất Diệt Thiên Đô, hoặc là Thiên Kiếm tông, cũng có thể tới nơi.
- Tuyến đường thứ ba, càn quét Thiên Âm tự và Bất Diệt Thiên Đô. Đi qua Bất Diệt Thiên Đô tới phía Nam, đến Lưu Ly vương thành.
- Tuyến đường thứ tư thì đi xa hơn một chút. Đi tới Thiên Hà cung, lại tiện đường xuôi nam, đi qua Thiên Kiếm tông, cũng có thể tới Lưu Ly vương thành.
Bốn con đường được vạch ra, cũng coi như hợp lý.
- Mọi người xem, có ý kiến gì không?
Hoa Bối vương hỏi.
- Ý kiến thì không có. Bốn con đường này quy hoặc rất hợp lý, rõ ràng. Giữa các con đường cũng không tồn tại việc xung đột. Chỉ là phân phối thế nào đây?
Người ba đại bộ lạc khác đều trầm tư.
Một lát sau, một tù trưởng bộ lạc khác, trên đầu đội mũ, sau mũi còn có một chiếc lông vũ màu xanh lá. Mà mỗi một gã cao tầng sau lưng hắn đều có tổ hợp giống như vậy.
Người này chính là tù trưởng Thúy Vũ bộ lạc, một trong bốn đại bộ lạc, gọi là Thúy Vũ VƯơng.
- Bổn Vương ngược lại cảm thấy, đề nghị của Hoa Bối vương mặc dù khá lớn mật, thế nhưng lại có thể thực hiện được. Thời kỳ phi thường, làm chuyện phi thường. Chỉ cần chúng ta cẩn thận một chút, hô ứng lẫn nhau, chân thành hợp tác, trước tiên cứ chạy tới Lưu Ly vương thành, vây quanh Lưu Ly vương thành. Quả thực có thể tăng thêm tỷ lệ thắng.
Đối với Khổ Man tộc mà nói, thời gian chính là tiền tài.
Bọn họ tới Nhân tộc càn quét, thứ duy nhất nên tranh thủ chính là thời gian, càng nhanh càng tốt.
Miệng người Khổ Man tộc, số lượng Khổ Man tộc so với nhân tộc quá ít, quá ít, căn bản không chịu được tiêu hao chiến.
Một khi lâm vào cuộc chiến giằng co, lâu dài, cho dù dũng sĩ Khổ Man tộc thiện chiến, chỉ sợ cũng không chịu được chiến thuật biển người của Nhân tộc. Chiến thuật đổi mạng người.
- Cổ Na vương, Nguyên Khương vương, nhị vị thấy thế nào?
Thúy Vũ vương mỉm cười nhìn qua tù trưởng hai đại bộ lạc khác.
Cổ Na vương kia một thân da dẻ màu đồng, là người duy nhất có tướng mạo vô cùng tuấn mỹ trong bốn đại tù trưởng, nhưng lại không mất đi vẻ huyết phí cương dương của mỹ nam tử.
Người này cũng chính là phụ thân ruột của vương tử Cổ Na bộ lạc kia.
Cổ Na vương kỳ thực trong lòng tích lũy một đám lửa giận. Vốn Cổ Na bộ lạc hắn nhanh chân tới trước, đến địa bàn nhân tộc, có thể chiếm được tiên cơ, lại bị tiểu tử Giang Trần kia quấy rối, phá nát kể hoạch của hắn. CUối cùng Giang Trần kia còn đánh lén concủa hắn, làm cho tới bây giờ thương thế của con hắn chưa khỏi hắn.
Cho nên Cổ Na vương nghe nói vây khốn Lưu Ly vương thành cũng gật đầu đồng ý:
- Bổn Vương đồng ý đề nghị của Hoa Bối vương. Binh quý thần tốc, nếu như Khổ Trúc lão tổ biết rõ nhất định cũng sẽ không trách chúng ta tự tiện làm việc.
Bốn đại tù trưởng chỉ còn lại Nguyên Khương tù trưởng bộ lạc này còn chưa có tỏ thái độ. Nguyên Khương vương này một đầu đầy lông, những cái lông màu vàng này giống như một đầu sư tử mạnh mẽ, cực kỳ uy vũ, dữ tợn.
Nguyên Khương Vương này nhếch miệng cười cười, nói:
- Tất cả mọi người không phản đối, bổn vương tự nhiên phải nghe theo ý kiến mọi người rồi.
Tên này nhìn như hào phóng, nhưng lại có tính cách ai cũng không đắc tội, khéo đưa đẩy vô cùng.
- Chỉ là đại quân chúng ta nên hành quân thế nào? Cũng không thể để cho đại quân bốn đại bộ lạc chúng ta tập hợp cùng một chỗ, như vậy quá rêu rao. Hơn nữa như vậy rất dễ trúng bẫy rập.
Hai mắt Nguyên Khương vương này đảo một vòng, đưa ra lo lắng của bản thân.
- Nguyên Khương vương nói có lý, vấn đề này bổn thiếu chủ cũng đã cân nhắc qua.
Hoa Bối vương gật đầu:
- Dũng sĩ bốn đại bộ lạc chúng ta đều là người có tính cách mạnh mẽ, nếu như tụ tập lại một chỗ, ngược lại sẽ ảnh hưởng tới hiệu suất. Chúng ta có thể chia ra bốn đường, chia nhau ra xuất phát.
- Chia ra? Thích hợp sao?
Thúy Vũ vương có chút không chắc chắn nói.
- Không có gì là không thích hợp cả. Hiện tại chủ lực nhân tộc đều đặt ở Lưu Ly vương thành. Tất cả các đại tông môn nhất phẩm đều như vậy.
Ngữ khí của Hoa Bối vương kia vô cùng kiên định:
- Các ngươi nhìn địa đồ cương vực nhân loại xem. Từ khu vực Tây bắc này đi tới Lưu Ly vương thành, trên đường đi phải đi qua rât nhiều thế lực lớn.
- Đây, năm đó chính là Đan Hỏa thành, nơi phồn hoa nhất cương vực nhân loại năm đó. Còn đây, là địa bàn của tông môn nhất phẩm gọi là Thiên Âm tự, Bất Diệt Thiên Đô, còn có đây, là Thiên Kiếm tông. Hơi xa một chút lên khu vực Tây Bắc là Thiên Hà cung. Phía Tây và phía Tây Nam kia còn có Thiên Long phái và Cửu Dương Thiên Tông. Những địa phương này đều có thể tới Lưu Ly vương thành. Chúng ta có thể chia ra bốn đường, nói không chừng ven đường còn có thể vơ vét được chút chỗ tốt. Thứ mập mạp nhất cương vực nhân loại chính là tông môn nhất phẩm. Bọn họ hòa thượng chạy trốn, miếu không chạy được, không phải sao?
Đề nghị của Hoa Bối vương này khiến cho tù trưởng bốn đại bộ lạc cảm thấy tim đập thình thịch.
lần này bọn họ chiếm cứ Nguyệt Thần giáo, kỳ thực vớt được không ít chỗ tốt. Mặc dù chỗ tốt lớn nhất đã bị Nguyệt Thần giáo mang đi, nhưng chung quy không có khả năng mang hết toàn bộ đi.
Hấp dẫn của việc cướp sạch tông môn nhất phẩm đối với bọn họ mà nói, hiển nhiên khó có thể kháng cự được.
Trong lúc nhất thời, mấy tù trưởng, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong mắt đều hiện lên vẻ kích động. Hiển nhiên cách suy nghĩ của Hoa Bối vương đã đánh động bọn họ.
- Được rồi, bổn vương cảm thấy, Hoa Bối vương túc trí đa mưu, mạch suy nghĩ của hắn bổn vương cự tuyệt không nổi.
Cố Na vương khẽ thở dài.
Thúy Vũ vương cười ha hả nói:
- Vậy chúng ta còn do dự cái gì? Hiện tại bắt đầu phân chia tuyến đường đi.
Phân chia tuyến đường này kỳ thực cũng vô cùng vi diệu.
Bốn đại tù trưởng này cả đám đều là người cực kỳ khôn khép. Bọn họ cũng biết, coi như là tông môn nhất phẩm, cũng có chênh lệch giàu nghèo.
Cho nên tất cả mọi người đều muốn chọn một con đường có lợi.
Nguyên Khương vương cười hắc hắc:
- Phân chia lộ tuyến nhất định phải công bằng. Bằng không mà nói, giữa chúng ta sẽ có mâu thuẫn thì không xong. Để lão tổ biết rõ, chúng ta ai cũng không được yên.
Đây không phải là nói chuyện giật gân.
Ngữ khí Hoa Bối vương ngưng trọng:
- Ta đây quy hoạch bốn tuyến đường. Các ngươi nhìn đi. Dù sao hiện tại trước đó đã thương nghị xong, nếu như ai đổi ý, khi đó tự chịu trách nhiệm.
Trong lòng bọn họ rùng mình, nhìn qua Hoa Bối vương.
Hoa Bối vương mở ra một tấm bản đồ:
- Mọi người nhìn đi, nơi này xuôi thẳng xuống phía Nam, phải trèo đèo lội suối, trải qua rất nhiều nơi khổ cực. Có thể đi qua Thiên Long phái và Cửu Dương Thiên Tông. Tuyến đường này là phong phú nhất, nhưng cũng là địa phương nguy hiểm nhất. Bởi vì giữa Nguyệt Thần giáo và Thiên Long phái của nhân tộc vốn không có con đường gì cả. Hoàn toàn là nơi cằn cỗi.
- Con đường thứ hai. Đi qua Đan Hỏa thành, càn quét Đan Hỏa thành, cuối cùng có thể mượn đường Bất Diệt Thiên Đô, hoặc là Thiên Kiếm tông, cũng có thể tới nơi.
- Tuyến đường thứ ba, càn quét Thiên Âm tự và Bất Diệt Thiên Đô. Đi qua Bất Diệt Thiên Đô tới phía Nam, đến Lưu Ly vương thành.
- Tuyến đường thứ tư thì đi xa hơn một chút. Đi tới Thiên Hà cung, lại tiện đường xuôi nam, đi qua Thiên Kiếm tông, cũng có thể tới Lưu Ly vương thành.
Bốn con đường được vạch ra, cũng coi như hợp lý.
- Mọi người xem, có ý kiến gì không?
Hoa Bối vương hỏi.
- Ý kiến thì không có. Bốn con đường này quy hoặc rất hợp lý, rõ ràng. Giữa các con đường cũng không tồn tại việc xung đột. Chỉ là phân phối thế nào đây?