Độc Tôn Tam Giới
Chương 2536: Mê Thần khôi ngẫu (2)
- Tiểu tử, lão phu năm đó bị chủ nhân Lưu Ly vương thành mời tới thủ hộ cung thứ ba này. Đây là một ước định quân tử. Ngươi thông qua khảo nghiệm, mặc kệ lý do ra sao cũng được bản hầu tán thành. Cửu Cung mê trận đồ và bảy pho Mê Thần khôi ngẫu này đều là chiến lợi phẩm khi ngươi xông qua cung thứ ba này.
Hồng Hầu cung thứ ba, đại công vô tư.
Khảo hạch mà hắn bố trí, cũng chính là ban thưởng cho người xông qua.
Giang Trần nghe vậy đại hỉ:
- Hồng Hầu tiền bối, ban thưởng phong phú như vậy, không phải tiện nghi cho tiểu tử rồi sao?
Hồng Hầu hừ lạnh một tiếng, lại khôi phục bộ dáng rắm thí lúc trước:
- Nếu như ngươi cảm thấy ngại ngùng, vậy có thể để lại, bản hầu tuyệt đối không ép.
Giang Trần vội vàng giơ tay cầu xin tha thứ:
- Đừng a. Tiền bối, ta cũng không nói ta không muốn nha. Hiện tại cương vực nhân loại thế cục phức tạp. Những phần thưởng này đối với tiểu tử mà nói tuyệt đối là bổ sung thực lực mạnh mẽ.
Giang Trần rất sợ Hồng Hầu đổi ý, vội vàng mở miệng.
Hồng Hầu cười một tiếng quái dị:
- Được rồi, nên chúc mừng thì bản hầu cũng chúc mừng. Nên ban thưởng bản hầu cũng đã ban thưởng. Tiểu tử ngươi có chút ý tứ. So với mấy người xông cung trước đó, ngươi thú vị hơn nhiều. Có lẽ bản hầu thực sự nên xem trọng ngươi.
Trong khi nói chuyện, thanh âm của Hồng Hầu giống như có một loại lực lượng dẫn dắt thần kỳ, trực tiếp dẫn dắt ấn ký trên Cửu Cung mê trận đồ rơi vào trong thức hải của Giang Trần.
Sau một khắc, bảy pho tượng Mê Thần khôi lỗi kia cũng phân biệt hóa thành bảy đạo ấn ký rơi vào trong thức hải Giang Trần.
Ban thưởng tới tay.
Giang Trần không khỏi cảm khái, lục cung truyền thừa này quả nhiên mỗi một cung đều có đặc điểm riêng của mình. Hồng Hầu tiền bối này tuy rằng nhìn như bất cận nhân tình, thế nhưng lại là một người vô cùng có nguyên tắc.
- Cửa cũng đã vượt qua, ban thưởng cũng cầm. Tiểu tử ngươi có thể xéo đi. À, đây là thời không ấn phù của cung thứ tư. Quy củ vẫn là quy củ cũ.
Hồng Hầu nói tới đây, lần đầu tiên nói một câu:
- Cung thứ tư và cung thứ ba khác biệt không lớn. Thế nhưng mà ngươi tốt nhất là đợi đột phá tới Đế cảnh thì mới nên trùng kích cung thứ tư.
Không biết tại sao Hồng Hầu lại nói một câu như vậy. Nguyên nhân cụ thể Giang Trần trước khi không có vượt cung tuyệt đối không thể tiết lộ.
Nhưng mà từ trong giọng nói của Hồng Hầu, Giang Trần cũng đoán ra được, độ khó của cung thứ tư có lẽ so với cung thứ ba còn khó hơn một chút.
Giang Trần thuận tay lấy thời không ấn phù tầng thứ tư. Hiện tại quả thực Giang Trần có chút ưa thích thời không ấn phù này.
Có thời không ấn phù này, Giang Trần tương đương có một lần cơ hội bảo vệ tính mạng, chẳng khác gì là một đạo kim bài miễn chết trong tay.
Một khi gặp được tình huống nguy cơ, có thể vô điều kiện thuấn di trở lại Lưu Ly vương tháp.
Giang Trần không thể không thừa nhận, thời kỳ thượng cổ, tiền bối chế tác Lưu Ly vương thành này tuyệt đối không phải là người bình thường.
Thần thông thuấn di không gian mạnh mẽ, hung hãn như vậy phải là thần thông có cấp bậc rất cao mới có thể làm được.
- Được rồi, tiểu tử ngươi có thể đi. bản hầu muốn đi ngủ chút. Ha ha ha. Không thể tưởng tượng được rốt cuộc nhiều năm như vậy cũng được giải thoát. Tiểu tử, ngươi cần phải cố gắng lên, ngày sau bản hầu có thể rời khỏi đây hay không, có thấy ánh mặt trời hay không phải nhìn vào ngươi rồi.
Quả thực Hồng Hầu đã hoàn thành sứ mạng của hắn, cung mà hắn thủ hộ đã bị phá, ban thưởng hắn cũng đã ban xuống.
Tâm thần Giang Trần rùng mình, được ném tới gần truyền tống trận. Quang mang lóe lên, thân thể Giang Trần trực tiếp bị đẩy ra khỏi cung thứ ba.
Giang Trần đã quen hình thức của lục cung truyền thừa, trở lại khu vực chủ Lưu Ly vương thành, Giang Trần thừa dịp ban đêm, trở lại Thiếu chủ phủ.
Thiếu chủ phủ là địa bàn Giang Trần, Giang Trần muốn tránh đi tai mắt của mọi người cũng không khó.
Trở lại trong mật thất thiếu phủ chủ, Giang Trần khoanh chân ngồi, nhìn Cửu Cung mê trận đồ trong thức hải, chín bức đồ án này, mỗi một bức đều đại biểu cho một loại huyễn thuật, đại biểu cho một mặt trong hư không.
Mà Cửu Cung Mê thần đồ này đại biểu cho thần thông huyễn thuật suốt đời của Hồng Hầu tiền bối ngưng tụ lại, là tinh hoa. Hiện tại truyền thừa cho Giang Trần, rõ ràng Giang Trần có thể cảm nhận được sự cổ vũ của Hồng Hầu tiền bối với người trẻ tuổi như Giang Trần hắn.
- Ha ha, Hồng Hầu tiền bối này cũng có chút thú vị. Rõ ràng rất hy vọng có người thông qua cung thứ ba của hắn, thế nhưng mà hết lần này tới lần khác, hắn lại làm ra vẻ lạnh lùng.
Giang Trần cảm nhận cửu Cung Mê thần đồ này, chậm rãi xem xét, muốn chậm rãi lĩnh ngộ.
Cửu Cung mê thần đồ này thực sự là đại biểu cho tinh hoa huyễn thuật của Hồng Hầu tiền bối.
Điều khiến cho Giang Trần vui mừng nhất không đơn thuần là Cửu Cung mê thần đồ, còn có bảy pho tượng Mê Thần khôi ngẫu kia. Bảy pho tượng Mê thần khôi ngẫu này rõ ràng là Hồng Hầu dùng tinh hoa cả đời mình ngưng luyện.
Mỗi một Mê Thần khôi ngẫu đều có được khí tức cường đại, ẩn chứa năng lực mạnh mẽ, ẩn chứa sức chiến đấu cường đại.
Chuyện này khiến cho Giang Trần nhớ tới tràng hạt vẩy đậu thành binh của hắn.
Giữa thứ này và tràng hạt vẩy đậu thành binh tuyệt đối là quá trình khác nhau, thế nhưng kết quả lại giống nhau tới kỳ diệu. Tràng hạt kia, bao nhiêu người đối với thứ này của Giang Trần thèm thuồng tới mức chảy nước miếng.
Thế nhưng mà bảy pho tượng Mê thần khôi ngẫu này rõ ràng so với tràng hạt vẩy đậu thành binh kia lợi hại hơn không ít. Cấp độ rõ ràng cao hơn không chỉ một đẳng cấp.
Mê Thần khôi ngẫu này quả thực là kiệt tác thời đại thượng cổ của Hồng Hầu, chắc hẳn thực lực sẽ rất mạnh. Ta nhận được Mê Thần khôi lỗi này càng như hổ thêm cánh.
Cung thứ ba này, quá trình thong qua so với trong tưởng tượng của Giang Trần còn thuận lợi hơn rất nhiều.
Nhận được ban thưởng phong phú, cũng làm cho Giang Trần cần có một chút thời gian tiêu hóa.
Bế quan vài ngày trong mật thất, củng cố tu vi một chút, lại đem Cửu Cung mê thần đồ và mê thần khôi lỗi triệt để có tác dụng, lúc này hắn mới ngừng lại.
Đồng thời Giang Trần lại khoanh chân ngồi xuống, minh tường thêm vài ngày.
Hiện tại thần thức của hắn đang ở trong trạng thái vô cùng sinh động. Mà đạo dây chuyền phong ấn trong thức hải, khi thì sinh động, khi thì ngủ đông ở ẩn, khi lại rung chuyển. Chuyện này đối với Giang Trần mà nói, cũng không phải là chuyện xấu.
Chỉ là đạo dây chuyền phong ấn này, trước khi Giang Trần không có hoàn toàn khống chế được nó, hoặc ít hoặc nhiều hắn vẫn còn có chút kiêng kỵ.
Bởi vì đạo dây chuyền phong ấn này ẩn chứa uy năng quá mức đáng sợ, tiềm lực quá dọa người. Cho dù là Giang Trần, hiện tại cũng không dám mạnh mẽ đi thăm dò cái gì.
Thứ duy nhất hiện tại hắn có thể làm, đó là nghe theo bản tâm sắp xếp, thuận theo tự nhiên.
Hồng Hầu cung thứ ba, đại công vô tư.
Khảo hạch mà hắn bố trí, cũng chính là ban thưởng cho người xông qua.
Giang Trần nghe vậy đại hỉ:
- Hồng Hầu tiền bối, ban thưởng phong phú như vậy, không phải tiện nghi cho tiểu tử rồi sao?
Hồng Hầu hừ lạnh một tiếng, lại khôi phục bộ dáng rắm thí lúc trước:
- Nếu như ngươi cảm thấy ngại ngùng, vậy có thể để lại, bản hầu tuyệt đối không ép.
Giang Trần vội vàng giơ tay cầu xin tha thứ:
- Đừng a. Tiền bối, ta cũng không nói ta không muốn nha. Hiện tại cương vực nhân loại thế cục phức tạp. Những phần thưởng này đối với tiểu tử mà nói tuyệt đối là bổ sung thực lực mạnh mẽ.
Giang Trần rất sợ Hồng Hầu đổi ý, vội vàng mở miệng.
Hồng Hầu cười một tiếng quái dị:
- Được rồi, nên chúc mừng thì bản hầu cũng chúc mừng. Nên ban thưởng bản hầu cũng đã ban thưởng. Tiểu tử ngươi có chút ý tứ. So với mấy người xông cung trước đó, ngươi thú vị hơn nhiều. Có lẽ bản hầu thực sự nên xem trọng ngươi.
Trong khi nói chuyện, thanh âm của Hồng Hầu giống như có một loại lực lượng dẫn dắt thần kỳ, trực tiếp dẫn dắt ấn ký trên Cửu Cung mê trận đồ rơi vào trong thức hải của Giang Trần.
Sau một khắc, bảy pho tượng Mê Thần khôi lỗi kia cũng phân biệt hóa thành bảy đạo ấn ký rơi vào trong thức hải Giang Trần.
Ban thưởng tới tay.
Giang Trần không khỏi cảm khái, lục cung truyền thừa này quả nhiên mỗi một cung đều có đặc điểm riêng của mình. Hồng Hầu tiền bối này tuy rằng nhìn như bất cận nhân tình, thế nhưng lại là một người vô cùng có nguyên tắc.
- Cửa cũng đã vượt qua, ban thưởng cũng cầm. Tiểu tử ngươi có thể xéo đi. À, đây là thời không ấn phù của cung thứ tư. Quy củ vẫn là quy củ cũ.
Hồng Hầu nói tới đây, lần đầu tiên nói một câu:
- Cung thứ tư và cung thứ ba khác biệt không lớn. Thế nhưng mà ngươi tốt nhất là đợi đột phá tới Đế cảnh thì mới nên trùng kích cung thứ tư.
Không biết tại sao Hồng Hầu lại nói một câu như vậy. Nguyên nhân cụ thể Giang Trần trước khi không có vượt cung tuyệt đối không thể tiết lộ.
Nhưng mà từ trong giọng nói của Hồng Hầu, Giang Trần cũng đoán ra được, độ khó của cung thứ tư có lẽ so với cung thứ ba còn khó hơn một chút.
Giang Trần thuận tay lấy thời không ấn phù tầng thứ tư. Hiện tại quả thực Giang Trần có chút ưa thích thời không ấn phù này.
Có thời không ấn phù này, Giang Trần tương đương có một lần cơ hội bảo vệ tính mạng, chẳng khác gì là một đạo kim bài miễn chết trong tay.
Một khi gặp được tình huống nguy cơ, có thể vô điều kiện thuấn di trở lại Lưu Ly vương tháp.
Giang Trần không thể không thừa nhận, thời kỳ thượng cổ, tiền bối chế tác Lưu Ly vương thành này tuyệt đối không phải là người bình thường.
Thần thông thuấn di không gian mạnh mẽ, hung hãn như vậy phải là thần thông có cấp bậc rất cao mới có thể làm được.
- Được rồi, tiểu tử ngươi có thể đi. bản hầu muốn đi ngủ chút. Ha ha ha. Không thể tưởng tượng được rốt cuộc nhiều năm như vậy cũng được giải thoát. Tiểu tử, ngươi cần phải cố gắng lên, ngày sau bản hầu có thể rời khỏi đây hay không, có thấy ánh mặt trời hay không phải nhìn vào ngươi rồi.
Quả thực Hồng Hầu đã hoàn thành sứ mạng của hắn, cung mà hắn thủ hộ đã bị phá, ban thưởng hắn cũng đã ban xuống.
Tâm thần Giang Trần rùng mình, được ném tới gần truyền tống trận. Quang mang lóe lên, thân thể Giang Trần trực tiếp bị đẩy ra khỏi cung thứ ba.
Giang Trần đã quen hình thức của lục cung truyền thừa, trở lại khu vực chủ Lưu Ly vương thành, Giang Trần thừa dịp ban đêm, trở lại Thiếu chủ phủ.
Thiếu chủ phủ là địa bàn Giang Trần, Giang Trần muốn tránh đi tai mắt của mọi người cũng không khó.
Trở lại trong mật thất thiếu phủ chủ, Giang Trần khoanh chân ngồi, nhìn Cửu Cung mê trận đồ trong thức hải, chín bức đồ án này, mỗi một bức đều đại biểu cho một loại huyễn thuật, đại biểu cho một mặt trong hư không.
Mà Cửu Cung Mê thần đồ này đại biểu cho thần thông huyễn thuật suốt đời của Hồng Hầu tiền bối ngưng tụ lại, là tinh hoa. Hiện tại truyền thừa cho Giang Trần, rõ ràng Giang Trần có thể cảm nhận được sự cổ vũ của Hồng Hầu tiền bối với người trẻ tuổi như Giang Trần hắn.
- Ha ha, Hồng Hầu tiền bối này cũng có chút thú vị. Rõ ràng rất hy vọng có người thông qua cung thứ ba của hắn, thế nhưng mà hết lần này tới lần khác, hắn lại làm ra vẻ lạnh lùng.
Giang Trần cảm nhận cửu Cung Mê thần đồ này, chậm rãi xem xét, muốn chậm rãi lĩnh ngộ.
Cửu Cung mê thần đồ này thực sự là đại biểu cho tinh hoa huyễn thuật của Hồng Hầu tiền bối.
Điều khiến cho Giang Trần vui mừng nhất không đơn thuần là Cửu Cung mê thần đồ, còn có bảy pho tượng Mê Thần khôi ngẫu kia. Bảy pho tượng Mê thần khôi ngẫu này rõ ràng là Hồng Hầu dùng tinh hoa cả đời mình ngưng luyện.
Mỗi một Mê Thần khôi ngẫu đều có được khí tức cường đại, ẩn chứa năng lực mạnh mẽ, ẩn chứa sức chiến đấu cường đại.
Chuyện này khiến cho Giang Trần nhớ tới tràng hạt vẩy đậu thành binh của hắn.
Giữa thứ này và tràng hạt vẩy đậu thành binh tuyệt đối là quá trình khác nhau, thế nhưng kết quả lại giống nhau tới kỳ diệu. Tràng hạt kia, bao nhiêu người đối với thứ này của Giang Trần thèm thuồng tới mức chảy nước miếng.
Thế nhưng mà bảy pho tượng Mê thần khôi ngẫu này rõ ràng so với tràng hạt vẩy đậu thành binh kia lợi hại hơn không ít. Cấp độ rõ ràng cao hơn không chỉ một đẳng cấp.
Mê Thần khôi ngẫu này quả thực là kiệt tác thời đại thượng cổ của Hồng Hầu, chắc hẳn thực lực sẽ rất mạnh. Ta nhận được Mê Thần khôi lỗi này càng như hổ thêm cánh.
Cung thứ ba này, quá trình thong qua so với trong tưởng tượng của Giang Trần còn thuận lợi hơn rất nhiều.
Nhận được ban thưởng phong phú, cũng làm cho Giang Trần cần có một chút thời gian tiêu hóa.
Bế quan vài ngày trong mật thất, củng cố tu vi một chút, lại đem Cửu Cung mê thần đồ và mê thần khôi lỗi triệt để có tác dụng, lúc này hắn mới ngừng lại.
Đồng thời Giang Trần lại khoanh chân ngồi xuống, minh tường thêm vài ngày.
Hiện tại thần thức của hắn đang ở trong trạng thái vô cùng sinh động. Mà đạo dây chuyền phong ấn trong thức hải, khi thì sinh động, khi thì ngủ đông ở ẩn, khi lại rung chuyển. Chuyện này đối với Giang Trần mà nói, cũng không phải là chuyện xấu.
Chỉ là đạo dây chuyền phong ấn này, trước khi Giang Trần không có hoàn toàn khống chế được nó, hoặc ít hoặc nhiều hắn vẫn còn có chút kiêng kỵ.
Bởi vì đạo dây chuyền phong ấn này ẩn chứa uy năng quá mức đáng sợ, tiềm lực quá dọa người. Cho dù là Giang Trần, hiện tại cũng không dám mạnh mẽ đi thăm dò cái gì.
Thứ duy nhất hiện tại hắn có thể làm, đó là nghe theo bản tâm sắp xếp, thuận theo tự nhiên.