Độc Tôn Tam Giới
Chương 2443: Đại cục sơ định (1)
Giang Trần nhìn Đan Cực Đại Đế chật vật giãy dụa, lại không có nửa phần thương cảm, mà phi thường chán ghét.
- Giang Trần, ngươi chết không yên lành, dù ta thành quỷ, cũng sẽ không bỏ qua ngươi!
Đan Cực Đại Đế hiển nhiên biết rõ mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ, dứt khoát chửi ầm lên.
Giang Trần cười nhạt một tiếng:
- Khi ngươi còn sống, Bổn thiếu chủ đã xem ngươi như cặn bã, chẳng lẽ ngươi chết, Bổn thiếu chủ sẽ sợ ngươi? Dùng sở tác sở vi của ngươi ở kiếp này, nếu có kiếp sau, ngươi chuyển thế đầu thai, cả đời cũng ở Súc Sinh Đạo. Muốn tìm ta báo thù, chờ ngươi đầu thai súc sinh mười lần rồi nói sau!
Đan Cực Đại Đế không ai bì nổi, giờ phút này tựa như chó chết, mềm nhũn nằm rạp trên mặt đất, bộ dạng như vậy, như là hướng Giang Trần quỳ lạy hành lễ.
Một màn này, làm cho những thế lực đồng minh của Đan Hỏa Thành, triệt để trợn tròn mắt. Trong mắt bọn hắn, Đan Cực Đại Đế đã từng là tồn tại vô địch thiên hạ.
Thế nhưng mà, Đan Cực Đại Đế không ai bì nổi kia, ở trước mặt Giang Trần, thật không ngờ không chịu nổi một kích.
Loại cảm giác chênh lệch cực lớn này, làm cho mọi người trong lúc nhất thời, cũng có chút không cách nào tiếp nhận.
- Thời đại của Đan Cực Đại Đế, cứ như vậy đi qua sao?
- Đan Hỏa Thành dã tâm bừng bừng, hiện tại xem ra, thật sự là một thiên đại chê cười.
- Từ nay về sau, Nhân loại cương vực, là cách cục Lưu Ly Vương Thành nhất thống thiên hạ rồi!
- Như vậy cũng tốt, nam bắc tranh bá, chịu thiệt vẫn là cả Nhân tộc. Giang Trần Thiếu chủ giải quyết dứt khoát, như vậy rất tốt!
Nếu như nói trước kia Giang Trần dựa vào uy áp bức bách, như vậy giờ phút này, sau khi nhìn thấy thực lực của Giang Trần, những người kia, rốt cục cũng minh bạch, vì cái gì Giang Trần Thiếu chủ đối mặt đại quân tiếp cận, sẽ bình tĩnh tự nhiên như thế rồi!
Đây là có được thực lực tuyệt đối chèo chống!
Trận chiến ở biên cảnh Thương Vân đại quốc, nhất định sẽ trở thành dấu ấn trong lịch sử Nhân tộc.
Khi Đan Cực Đại Đế tạo thành phương bắc đồng minh, cơ hồ tất cả tu sĩ của Nhân loại cương vực, đều nhìn không tốt tiền đồ của Lưu Ly Vương Thành, cho rằng bọn họ tuyệt đối sẽ bị phương bắc đồng minh chèn ép, phá thành mảnh nhỏ.
Nhưng quá trình lại để cho người kinh ngạc, kết quả càng để cho người kinh ngạc.
Đan Cực Đại Đế bị phế, như một con chó chết, bị vô số Phệ Kim Thử nhào lên, không ngừng gặm cắn thôn phệ, trong nháy mắt, đã bị gặm thành một bộ bạch cốt.
Đừng nhìn Đan Cực Đại Đế bị phế, nhưng mà tinh hoa tánh mạng của hắn, kỳ thật chưa kịp tiêu tán. Cho nên đối với Phệ Kim Thử nhất tộc mà nói, tuyệt đối là một bữa ăn tuyệt hảo.
Chứng kiến Đan Cực Đại Đế không ai bì nổi biến thành một bộ bạch cốt, tất cả thế lực đi theo hắn kia, mỗi một cái đều rung động không hiểu.
Đan Cực Đại Đế ngã xuống, thật giống như tấm bia to dựng đứng trong lòng bọn họ sụp đổ. Bọn hắn như thế nào cũng không thể tưởng được, Đan Cực Đại Đế cơ hồ là vô địch, sẽ bị Giang Trần nghiền áp như vậy.
Cái gì gọi là chênh lệch, cái này là chênh lệch.
Mỗi lần Đan Cực Đại Đế cùng Đan Hỏa Thành hắn, đều trăm phương ngàn kế đối phó Giang Trần.
Lúc này đây, Giang Trần rốt cục bị chọc giận. Trực tiếp dùng lôi đình vạn quân trấn áp, triệt để phá hủy Đan Cực Đại Đế cùng Đan Hỏa Thành.
Cái này để cho tất cả mọi người bừng tỉnh đại ngộ.
Không phải Lưu Ly Vương Thành sợ Đan Hỏa Thành mà không dám chống đỡ.
Mà là Lưu Ly Vương Thành cùng Giang Trần Thiếu chủ, cho tới bây giờ căn bản không coi Đan Hỏa Thành là mục tiêu lâu dài. Ở trong mắt người ta, Đan Cực Đại Đế nhiều nhất chỉ có thể coi là một tôm tép nhãi nhép!
Người của Đan Hỏa Thành bị tiêu diệt, Giang Trần lại không để cho Phệ Kim Thử triều thu tay lại, mà tiếp tục vây quanh những gia hỏa bỏ gian tà theo chính nghĩa kia.
Giang Trần không tin có bỏ gian tà theo chính nghĩa gì cả.
Những người này, chẳng qua là dưới sinh tử áp lực, mới không thể không làm ra quyết định ly khai trận doanh của Đan Hỏa Thành.
- Bọn ngươi là tám đại tông môn của Thượng Bát Vực, vốn nên làm trụ cột cho Thượng Bát Vực. Mà các ngươi, làm cái gì? Một ngày lại một ngày, ngươi lừa ta gạt, ngồi không ăn bám!
- Hôm nay Bổn thiếu chủ tha các ngươi một mạng, không phải các ngươi vô tội đến cỡ nào. Tự giải quyết cho tốt a.
Giang Trần nói một chầu, ánh mắt tràn ngập hàn ý, bắn về phía Bất Diệt Thiên Đô. Thiên Đô Chi Chủ bị ánh mắt của Giang Trần bắn trúng, toàn thân lập tức giật mình.
- La Tuyệt, tông môn khác, Bổn thiếu chủ có thể miễn truy cứu, Bổn thiếu chủ có thể lý giải vì bọn họ bị Đan Hỏa Thành bức hiếp. Nhưng Bất Diệt Thiên Đô ngươi, lại không thể tha thứ!
Bất Diệt Thiên Đô, sớm đã bị Giang Trần liệt vào trong danh sách tất diệt.
Thiên Đô Chi Chủ La Tuyệt căm hận nói:
- Giang Trần Thiếu chủ, ngươi trước lường gạt ta buông tha chống cự, hôm nay lại muốn lật lọng?
Giang Trần cười nhạt một tiếng:
- Ngươi không cần nói xạo, Bổn thiếu chủ không ăn một bộ này của ngươi. Ngươi chống cự hay không chống cự, đối với đại cục không có chút ảnh hưởng nào.
Sắc mặt của Thiên Đô Chi Chủ hiện lên vẻ bối rối, kêu:
- Giang Trần, ngươi ngay cả những thế lực sát cánh với Đan Hỏa Thành cũng có thể khoan dung, vì sao đối với Bất Diệt Thiên Đô ta, lại không thể mở một mặt lưới? Phải, sự tình Vạn Tượng Cương Vực năm đó, Bất Diệt Thiên Đô ta hoàn toàn chính xác có tội. Chỉ là Nhân loại cương vực, từ xưa đến nay, không phải đều là mạnh được yếu thua sao? Bất Diệt Thiên Đô ta làm như vậy, lúc đó Cửu Dương Thiên Tông chẳng phải cũng làm như vậy sao? Vì sao Giang Trần Thiếu chủ chỉ nhằm vào Bất Diệt Thiên Đô ta?
Thiên Đô Chi Chủ còn muốn nói xạo một phen.
- Mạnh được yếu thua?
Giang Trần nhịn không được cười lên.
- Ngươi lý giải mạnh được yếu thua như vậy sao? Cái kia rất tốt, hiện tại ngươi là nhược thịt, Bổn thiếu chủ phải chăng có thể cường thực ngươi?
Giang Trần gậy ông đập lưng ông, làm cho Thiên Đô Chi Chủ không phản bác được.
Đúng vậy a, đã là mạnh được yếu thua, Lưu Ly Vương Thành sao không thể diệt Bất Diệt Thiên Đô hắn?
Thiên Đô Chi Chủ há hốc mồm, còn muốn nói xạo. Giang Trần lại không để cho hắn cơ hội, trực tiếp hạ lệnh:
- Đại Thạch, động thủ!
Giang Trần sát phạt quyết đoán, tâm ý sớm quyết.
Thiên Đô Chi Chủ cũng tốt, Bất Diệt Thiên Đô cũng tốt, thực lực cùng Đan Hỏa Thành kém quá nhiều. Đan Hỏa Thành cùng Đan Cực Đại Đế, cũng không thể ngăn cản vận mệnh bị diệt. Bất Diệt Thiên Đô, dĩ nhiên là càng không có hi vọng rồi.
Thiên Đô Chi Chủ còn muốn làm khốn thú đấu, thế nhưng mà ở dưới Bát huynh đệ của Cự Thạch nhất tộc cường thế trấn áp, căn bản không có trở mình ra sóng cồn gì, cũng rơi vào kết cục đồng dạng Đan Cực Đại Đế.
Từ đó, cách cục của Thượng Bát Vực liền triệt để phá vỡ.
Trong tám đại tông môn, Bất Diệt Thiên Đô chính thức xóa tên. Hai thế lực cự đầu là Đan Hỏa Thành cùng Lưu Ly Vương Thành, lần này va chạm, dũng giả thắng được, Lưu Ly Vương Thành trở thành người thắng cuối cùng.
---------
- Giang Trần, ngươi chết không yên lành, dù ta thành quỷ, cũng sẽ không bỏ qua ngươi!
Đan Cực Đại Đế hiển nhiên biết rõ mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ, dứt khoát chửi ầm lên.
Giang Trần cười nhạt một tiếng:
- Khi ngươi còn sống, Bổn thiếu chủ đã xem ngươi như cặn bã, chẳng lẽ ngươi chết, Bổn thiếu chủ sẽ sợ ngươi? Dùng sở tác sở vi của ngươi ở kiếp này, nếu có kiếp sau, ngươi chuyển thế đầu thai, cả đời cũng ở Súc Sinh Đạo. Muốn tìm ta báo thù, chờ ngươi đầu thai súc sinh mười lần rồi nói sau!
Đan Cực Đại Đế không ai bì nổi, giờ phút này tựa như chó chết, mềm nhũn nằm rạp trên mặt đất, bộ dạng như vậy, như là hướng Giang Trần quỳ lạy hành lễ.
Một màn này, làm cho những thế lực đồng minh của Đan Hỏa Thành, triệt để trợn tròn mắt. Trong mắt bọn hắn, Đan Cực Đại Đế đã từng là tồn tại vô địch thiên hạ.
Thế nhưng mà, Đan Cực Đại Đế không ai bì nổi kia, ở trước mặt Giang Trần, thật không ngờ không chịu nổi một kích.
Loại cảm giác chênh lệch cực lớn này, làm cho mọi người trong lúc nhất thời, cũng có chút không cách nào tiếp nhận.
- Thời đại của Đan Cực Đại Đế, cứ như vậy đi qua sao?
- Đan Hỏa Thành dã tâm bừng bừng, hiện tại xem ra, thật sự là một thiên đại chê cười.
- Từ nay về sau, Nhân loại cương vực, là cách cục Lưu Ly Vương Thành nhất thống thiên hạ rồi!
- Như vậy cũng tốt, nam bắc tranh bá, chịu thiệt vẫn là cả Nhân tộc. Giang Trần Thiếu chủ giải quyết dứt khoát, như vậy rất tốt!
Nếu như nói trước kia Giang Trần dựa vào uy áp bức bách, như vậy giờ phút này, sau khi nhìn thấy thực lực của Giang Trần, những người kia, rốt cục cũng minh bạch, vì cái gì Giang Trần Thiếu chủ đối mặt đại quân tiếp cận, sẽ bình tĩnh tự nhiên như thế rồi!
Đây là có được thực lực tuyệt đối chèo chống!
Trận chiến ở biên cảnh Thương Vân đại quốc, nhất định sẽ trở thành dấu ấn trong lịch sử Nhân tộc.
Khi Đan Cực Đại Đế tạo thành phương bắc đồng minh, cơ hồ tất cả tu sĩ của Nhân loại cương vực, đều nhìn không tốt tiền đồ của Lưu Ly Vương Thành, cho rằng bọn họ tuyệt đối sẽ bị phương bắc đồng minh chèn ép, phá thành mảnh nhỏ.
Nhưng quá trình lại để cho người kinh ngạc, kết quả càng để cho người kinh ngạc.
Đan Cực Đại Đế bị phế, như một con chó chết, bị vô số Phệ Kim Thử nhào lên, không ngừng gặm cắn thôn phệ, trong nháy mắt, đã bị gặm thành một bộ bạch cốt.
Đừng nhìn Đan Cực Đại Đế bị phế, nhưng mà tinh hoa tánh mạng của hắn, kỳ thật chưa kịp tiêu tán. Cho nên đối với Phệ Kim Thử nhất tộc mà nói, tuyệt đối là một bữa ăn tuyệt hảo.
Chứng kiến Đan Cực Đại Đế không ai bì nổi biến thành một bộ bạch cốt, tất cả thế lực đi theo hắn kia, mỗi một cái đều rung động không hiểu.
Đan Cực Đại Đế ngã xuống, thật giống như tấm bia to dựng đứng trong lòng bọn họ sụp đổ. Bọn hắn như thế nào cũng không thể tưởng được, Đan Cực Đại Đế cơ hồ là vô địch, sẽ bị Giang Trần nghiền áp như vậy.
Cái gì gọi là chênh lệch, cái này là chênh lệch.
Mỗi lần Đan Cực Đại Đế cùng Đan Hỏa Thành hắn, đều trăm phương ngàn kế đối phó Giang Trần.
Lúc này đây, Giang Trần rốt cục bị chọc giận. Trực tiếp dùng lôi đình vạn quân trấn áp, triệt để phá hủy Đan Cực Đại Đế cùng Đan Hỏa Thành.
Cái này để cho tất cả mọi người bừng tỉnh đại ngộ.
Không phải Lưu Ly Vương Thành sợ Đan Hỏa Thành mà không dám chống đỡ.
Mà là Lưu Ly Vương Thành cùng Giang Trần Thiếu chủ, cho tới bây giờ căn bản không coi Đan Hỏa Thành là mục tiêu lâu dài. Ở trong mắt người ta, Đan Cực Đại Đế nhiều nhất chỉ có thể coi là một tôm tép nhãi nhép!
Người của Đan Hỏa Thành bị tiêu diệt, Giang Trần lại không để cho Phệ Kim Thử triều thu tay lại, mà tiếp tục vây quanh những gia hỏa bỏ gian tà theo chính nghĩa kia.
Giang Trần không tin có bỏ gian tà theo chính nghĩa gì cả.
Những người này, chẳng qua là dưới sinh tử áp lực, mới không thể không làm ra quyết định ly khai trận doanh của Đan Hỏa Thành.
- Bọn ngươi là tám đại tông môn của Thượng Bát Vực, vốn nên làm trụ cột cho Thượng Bát Vực. Mà các ngươi, làm cái gì? Một ngày lại một ngày, ngươi lừa ta gạt, ngồi không ăn bám!
- Hôm nay Bổn thiếu chủ tha các ngươi một mạng, không phải các ngươi vô tội đến cỡ nào. Tự giải quyết cho tốt a.
Giang Trần nói một chầu, ánh mắt tràn ngập hàn ý, bắn về phía Bất Diệt Thiên Đô. Thiên Đô Chi Chủ bị ánh mắt của Giang Trần bắn trúng, toàn thân lập tức giật mình.
- La Tuyệt, tông môn khác, Bổn thiếu chủ có thể miễn truy cứu, Bổn thiếu chủ có thể lý giải vì bọn họ bị Đan Hỏa Thành bức hiếp. Nhưng Bất Diệt Thiên Đô ngươi, lại không thể tha thứ!
Bất Diệt Thiên Đô, sớm đã bị Giang Trần liệt vào trong danh sách tất diệt.
Thiên Đô Chi Chủ La Tuyệt căm hận nói:
- Giang Trần Thiếu chủ, ngươi trước lường gạt ta buông tha chống cự, hôm nay lại muốn lật lọng?
Giang Trần cười nhạt một tiếng:
- Ngươi không cần nói xạo, Bổn thiếu chủ không ăn một bộ này của ngươi. Ngươi chống cự hay không chống cự, đối với đại cục không có chút ảnh hưởng nào.
Sắc mặt của Thiên Đô Chi Chủ hiện lên vẻ bối rối, kêu:
- Giang Trần, ngươi ngay cả những thế lực sát cánh với Đan Hỏa Thành cũng có thể khoan dung, vì sao đối với Bất Diệt Thiên Đô ta, lại không thể mở một mặt lưới? Phải, sự tình Vạn Tượng Cương Vực năm đó, Bất Diệt Thiên Đô ta hoàn toàn chính xác có tội. Chỉ là Nhân loại cương vực, từ xưa đến nay, không phải đều là mạnh được yếu thua sao? Bất Diệt Thiên Đô ta làm như vậy, lúc đó Cửu Dương Thiên Tông chẳng phải cũng làm như vậy sao? Vì sao Giang Trần Thiếu chủ chỉ nhằm vào Bất Diệt Thiên Đô ta?
Thiên Đô Chi Chủ còn muốn nói xạo một phen.
- Mạnh được yếu thua?
Giang Trần nhịn không được cười lên.
- Ngươi lý giải mạnh được yếu thua như vậy sao? Cái kia rất tốt, hiện tại ngươi là nhược thịt, Bổn thiếu chủ phải chăng có thể cường thực ngươi?
Giang Trần gậy ông đập lưng ông, làm cho Thiên Đô Chi Chủ không phản bác được.
Đúng vậy a, đã là mạnh được yếu thua, Lưu Ly Vương Thành sao không thể diệt Bất Diệt Thiên Đô hắn?
Thiên Đô Chi Chủ há hốc mồm, còn muốn nói xạo. Giang Trần lại không để cho hắn cơ hội, trực tiếp hạ lệnh:
- Đại Thạch, động thủ!
Giang Trần sát phạt quyết đoán, tâm ý sớm quyết.
Thiên Đô Chi Chủ cũng tốt, Bất Diệt Thiên Đô cũng tốt, thực lực cùng Đan Hỏa Thành kém quá nhiều. Đan Hỏa Thành cùng Đan Cực Đại Đế, cũng không thể ngăn cản vận mệnh bị diệt. Bất Diệt Thiên Đô, dĩ nhiên là càng không có hi vọng rồi.
Thiên Đô Chi Chủ còn muốn làm khốn thú đấu, thế nhưng mà ở dưới Bát huynh đệ của Cự Thạch nhất tộc cường thế trấn áp, căn bản không có trở mình ra sóng cồn gì, cũng rơi vào kết cục đồng dạng Đan Cực Đại Đế.
Từ đó, cách cục của Thượng Bát Vực liền triệt để phá vỡ.
Trong tám đại tông môn, Bất Diệt Thiên Đô chính thức xóa tên. Hai thế lực cự đầu là Đan Hỏa Thành cùng Lưu Ly Vương Thành, lần này va chạm, dũng giả thắng được, Lưu Ly Vương Thành trở thành người thắng cuối cùng.
---------