Độc Tôn Tam Giới
Chương 2272: Đội hình cầu hôn kinh người (1)
Nguyên bản còn muốn nhất cổ tác khí luyện chế ra Đế Lăng Đan. Nhưng mà Giang Trần tính toán một chút, quá trình luyện chế Đế Lăng Đan, sẽ không nhẹ nhõm so với Tùng Hạc Đan.
Cho nên, hắn quyết định đợi sau hành trình Nguyệt Thần Giáo, lại luyện chế Đế Lăng Đan.
Đương nhiên, cũng là bởi vì Thiên Địa Lăng Vân Chi của hắn chỉ có hai cây. Nếu như Giang Trần có vài cây Thiên Địa Lăng Vân Chi, Đế Lăng Đan này, ngược lại có thể trước luyện chế mấy khỏa.
- Được rồi, sự tình luyện đan, chỉ cần những vật này không có chạy, sớm muộn gì sẽ có thể. Mẫu thân ở Nguyệt Thần Giáo sống một ngày bằng một năm, ta làm nhi tử, không thể lề mà lề mề. Nam tử hán đại trượng phu làm việc, phải dứt khoát. Nếu lo trước lo sau, cơ hội gì cũng bỏ lỡ.
Giang Trần cũng không muốn để cho những tán tu Đại Đế kia chờ đợi, mọi người kiên nhẫn đều có hạn.
Một ngày này, Giang Trần nhận được Hàn Thiên Chiến cùng Tố Hoàn Chân hồi phục, hẹn ở địa phương của mình tập hợp, người tới trước chờ người tới sau.
Một ngày này, Giang Trần bí mật triệu tập tất cả Đại Đế của Lưu Ly Vương Thành, nói cho bọn hắn biết mình muốn đi ra ngoài một chuyến, để cho bọn hắn chưởng quản Lưu Ly Vương Thành, chớ để cho kẻ thù bên ngoài có cơ hội tiến đến gây sóng gió.
Hôm nay, nếu như Giang Trần tọa trấn Lưu Ly Vương Thành, người dám đến thêu dệt chuyện, cơ hồ là không có. Phải biết rằng, lúc trước Đan Hỏa Thành Đan Cực Đại Đế muốn ở Lưu Ly Vương Thành thêu dệt chuyện, cuối cùng cũng náo đầy bụi đất, chật vật mà đi.
Thế nhưng mà, nếu như ngoại giới biết rõ Giang Trần đã đi ra Lưu Ly Vương Thành, nói không chừng sẽ có người âm thầm tới quấy rối.
Cho nên, Giang Trần muốn những Đại Đế này nghiêm gia đề phòng, đối với các loại gió thổi cỏ lay phải bảo trì cảnh giác.
Đã phân phó rồi, Giang Trần và phụ thân cùng lúc xuất phát, người bên cạnh, chỉ dẫn theo Hòe Sơn Nhị Tiêu. Những người khác, đều lưu thủ Thiếu chủ phủ.
- Chư vị, nếu như chúng ta cùng tiến lên đường, ven đường trận thế quá mức dọa người. Không bằng chúng ta chia nhau xuất phát, đã đến khu vực Tà Nguyệt Thượng Vực, lại nghĩ biện pháp hội hợp, như thế nào?
Giang Trần triệu tập tất cả tán tu Đại Đế, đưa ra ý kiến xuất hành của hắn.
- Không có vấn đề, chia nhau xuất phát, tránh tai mắt của người.
Tất cả mọi người đồng ý ý kiến của Giang Trần.
Một nhóm Giang Trần, bí mật xuất phát, trên đường xá, tuy có thể cảm nhận được thế cục của Thượng Bát Vực hiện tại vi diệu, nhưng ngược lại không có thần hồn nát thần tính quá mức.
Ngày hôm nay, một chuyến Giang Trần thuận lợi quấn ra khu vực Đan Hỏa Thành, tiến nhập lãnh địa của Tà Nguyệt Thượng Vực.
Các lộ tán tu Đại Đế, cũng nhao nhao xuất hiện, ở biên cảnh chi địa, trình diện tập hợp.
Khoảng cách trước đó lần thứ nhất đến Tà Nguyệt Thượng Vực, kỳ thật cũng không tính thời gian rất lâu. Nhưng mà Giang Trần lại cảm thấy đi qua rất dài.
Trước đó lần thứ nhất đến, Giang Trần kết giao người của Nguyệt Thần Giáo là Tỉnh tam gia, Cố Tâm Đường, những người này đều là người của Nguyệt Thần Giáo.
Cho nên, Giang Trần đến địa phương này, cũng không lo không có cửa đường.
Bất quá lần này, Giang Trần là tới thay phụ thân cầu hôn, cho nên, hắn cũng không có ý định làm nhiều hư đầu ba não như vậy.
Trong Sương Nguyệt Thành, những đại nhân vật Giang Trần mời kia, rốt cục tụ tập đủ.
Lúc này Giang Trần triệu tập mọi người, đem sắp xếp của hắn, cùng với một ít công việc cụ thể, đều phân phối xuống dưới. Mọi người tới nơi này, đều là cho Giang Trần mặt mũi, tự nhiên là nghe Giang Trần an bài.
...
Gần đây Nguyệt Thần Giáo cũng không tính đặc biệt thái bình. Từ khi tam giáo chủ dẫn mấy thiên tài đi tham gia Long Hổ Phong Vân Hội, Nguyệt Thần Giáo rõ ràng cảm giác được, hàng xóm quái vật khổng lồ Đan Hỏa Thành ở bên cạnh Nguyệt Thần Giáo bọn hắn, đối với Nguyệt Thần Giáo, rõ ràng nhiều ra một tia địch ý, hữu ý vô ý, giống như có ý tứ phong tỏa Nguyệt Thần Giáo.
Cái này để cho Nguyệt Thần Giáo Đại giáo chủ đầu đau không dứt.
Với tư cách Đại giáo chủ, nàng phải vì lợi ích của toàn bộ tông môn cân nhắc. Cho nên, đối mặt Đan Hỏa Thành hữu ý vô ý chèn ép, nàng làm Đại giáo chủ, cũng phải thừa nhận càng nhiều một ít.
Ngày hôm nay, Đại giáo chủ bình thường xử lý sự vụ tông môn, lại có người đưa tới một phần bái thiếp:
- Giáo chủ, ngoài sơn môn, có người đưa tới bái thiếp, nói là Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông Hàn Thiên Chiến bái thượng.
- Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông? Hàn Thiên Chiến?
Sắc mặt của Đại giáo chủ ngưng tụ, vội vàng tiếp nhận bái thiếp xem xét, thân hình nhoáng một cái, biểu lộ lập tức trở nên phức tạp.
- Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông tông chủ, hắn đến Nguyệt Thần Giáo làm gì? Nhất phẩm tông môn tầm đó, có rất ít loại cấp bậc tông chủ lẫn nhau tìm hiểu này. Mặc dù có, cũng không có khả năng đến tùy ý như vậy.
Trong lúc nhất thời, Đại giáo chủ có chút đắn đo bất định. Dù sao, Nguyệt Thần Giáo cùng Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông địa vực cách thiên nam địa bắc, xưa nay căn bản không có bất luận vãng lai gì.
Lúc này, Hàn Thiên Chiến đột nhiên tới chơi, dụng ý ở đâu?
Đang trong lúc suy nghĩ, lại có một gã thủ hạ tiến đến:
- Đại giáo chủ, có một phong bái thiếp, nói là đến từ Thiên Thiền Cổ Viện Tố Hoàn Chân viện chủ.
Lông mày của Đại giáo chủ nhăn càng chặc hơn rồi.
Là tiết tấu gì? Thượng Bát Vực Nhất phẩm tông môn, thay nhau ra trận, cùng một chỗ giá lâm sao?
Không đợi nàng suy nghĩ cẩn thận, phong bái thiếp thứ ba lại đến. Lúc này đây, lại là một trong tán tu sáu đại cự đầu Tỉnh Trung Đại Đế.
Loại bái thiếp này liên tiếp, vậy mà một hơi đến hơn mười phong, như bông tuyết thổi qua.
Đại giáo chủ chấp chưởng Nguyệt Thần Giáo nhiều năm như vậy, coi như là người trải qua sóng to gió lớn. Chứng kiến hiện tượng quỷ dị bực này phát sinh, trong lòng nàng cũng bồn chồn.
Như thế nào trong cùng một ngày, thoáng cái có mười cường giả Đế cảnh đưa bái thiếp? Đây là bọn hắn ước hẹn sao? Nhiều cường giả Đế cảnh như vậy, cùng một chỗ hẹn tới Nguyệt Thần Giáo các nàng làm chi?
Đại giáo chủ đầy đầu nghi vấn, trong lòng cũng hiện lên vẻ khẩn trương.
Nhiều Đế cảnh như thế, cự đầu tông môn cũng có, cự đầu tán tu cũng có. Cái này để cho Đại giáo chủ muốn không lo lắng cũng khó khăn.
Những cường giả này thêm cùng một chỗ, đừng nói là Nguyệt Thần Giáo các nàng. Dù hai cái Nguyệt Thần Giáo, chỉ sợ cũng sẽ bị người san thành bình địa.
Ngay thời điểm Đại giáo chủ mê mẩn trừng trừng, do dự, cuối cùng một phong bái thiếp áp trục lại đưa đi lên.
- Giang Trần? Lưu Ly Vương Thành Thiếu chủ?
Đại giáo chủ thoáng cái mở rộng, phía trước nghi hoặc, cũng giải khai toàn bộ.
- Nguyên lai là Giang Trần Thiếu chủ, cũng chỉ có hắn, mới có thể có mặt mũi lớn như vậy a?
Đại giáo chủ tự hỏi, nhiều cường giả Đế cảnh như vậy, nàng tuyệt đối mời bất động.
- Giang Trần Thiếu chủ này, tụ tập nhiều người như vậy đến đây, là có ý gì? Chẳng lẽ, là muốn thảo phạt Nguyệt Thần Giáo ta sao?
Ý niệm đầu tiên của Đại giáo chủ, là cảm giác nguy cơ.
Bất quá nàng cẩn thận ngẫm nghĩ, lại cảm thấy không đúng.
Cho nên, hắn quyết định đợi sau hành trình Nguyệt Thần Giáo, lại luyện chế Đế Lăng Đan.
Đương nhiên, cũng là bởi vì Thiên Địa Lăng Vân Chi của hắn chỉ có hai cây. Nếu như Giang Trần có vài cây Thiên Địa Lăng Vân Chi, Đế Lăng Đan này, ngược lại có thể trước luyện chế mấy khỏa.
- Được rồi, sự tình luyện đan, chỉ cần những vật này không có chạy, sớm muộn gì sẽ có thể. Mẫu thân ở Nguyệt Thần Giáo sống một ngày bằng một năm, ta làm nhi tử, không thể lề mà lề mề. Nam tử hán đại trượng phu làm việc, phải dứt khoát. Nếu lo trước lo sau, cơ hội gì cũng bỏ lỡ.
Giang Trần cũng không muốn để cho những tán tu Đại Đế kia chờ đợi, mọi người kiên nhẫn đều có hạn.
Một ngày này, Giang Trần nhận được Hàn Thiên Chiến cùng Tố Hoàn Chân hồi phục, hẹn ở địa phương của mình tập hợp, người tới trước chờ người tới sau.
Một ngày này, Giang Trần bí mật triệu tập tất cả Đại Đế của Lưu Ly Vương Thành, nói cho bọn hắn biết mình muốn đi ra ngoài một chuyến, để cho bọn hắn chưởng quản Lưu Ly Vương Thành, chớ để cho kẻ thù bên ngoài có cơ hội tiến đến gây sóng gió.
Hôm nay, nếu như Giang Trần tọa trấn Lưu Ly Vương Thành, người dám đến thêu dệt chuyện, cơ hồ là không có. Phải biết rằng, lúc trước Đan Hỏa Thành Đan Cực Đại Đế muốn ở Lưu Ly Vương Thành thêu dệt chuyện, cuối cùng cũng náo đầy bụi đất, chật vật mà đi.
Thế nhưng mà, nếu như ngoại giới biết rõ Giang Trần đã đi ra Lưu Ly Vương Thành, nói không chừng sẽ có người âm thầm tới quấy rối.
Cho nên, Giang Trần muốn những Đại Đế này nghiêm gia đề phòng, đối với các loại gió thổi cỏ lay phải bảo trì cảnh giác.
Đã phân phó rồi, Giang Trần và phụ thân cùng lúc xuất phát, người bên cạnh, chỉ dẫn theo Hòe Sơn Nhị Tiêu. Những người khác, đều lưu thủ Thiếu chủ phủ.
- Chư vị, nếu như chúng ta cùng tiến lên đường, ven đường trận thế quá mức dọa người. Không bằng chúng ta chia nhau xuất phát, đã đến khu vực Tà Nguyệt Thượng Vực, lại nghĩ biện pháp hội hợp, như thế nào?
Giang Trần triệu tập tất cả tán tu Đại Đế, đưa ra ý kiến xuất hành của hắn.
- Không có vấn đề, chia nhau xuất phát, tránh tai mắt của người.
Tất cả mọi người đồng ý ý kiến của Giang Trần.
Một nhóm Giang Trần, bí mật xuất phát, trên đường xá, tuy có thể cảm nhận được thế cục của Thượng Bát Vực hiện tại vi diệu, nhưng ngược lại không có thần hồn nát thần tính quá mức.
Ngày hôm nay, một chuyến Giang Trần thuận lợi quấn ra khu vực Đan Hỏa Thành, tiến nhập lãnh địa của Tà Nguyệt Thượng Vực.
Các lộ tán tu Đại Đế, cũng nhao nhao xuất hiện, ở biên cảnh chi địa, trình diện tập hợp.
Khoảng cách trước đó lần thứ nhất đến Tà Nguyệt Thượng Vực, kỳ thật cũng không tính thời gian rất lâu. Nhưng mà Giang Trần lại cảm thấy đi qua rất dài.
Trước đó lần thứ nhất đến, Giang Trần kết giao người của Nguyệt Thần Giáo là Tỉnh tam gia, Cố Tâm Đường, những người này đều là người của Nguyệt Thần Giáo.
Cho nên, Giang Trần đến địa phương này, cũng không lo không có cửa đường.
Bất quá lần này, Giang Trần là tới thay phụ thân cầu hôn, cho nên, hắn cũng không có ý định làm nhiều hư đầu ba não như vậy.
Trong Sương Nguyệt Thành, những đại nhân vật Giang Trần mời kia, rốt cục tụ tập đủ.
Lúc này Giang Trần triệu tập mọi người, đem sắp xếp của hắn, cùng với một ít công việc cụ thể, đều phân phối xuống dưới. Mọi người tới nơi này, đều là cho Giang Trần mặt mũi, tự nhiên là nghe Giang Trần an bài.
...
Gần đây Nguyệt Thần Giáo cũng không tính đặc biệt thái bình. Từ khi tam giáo chủ dẫn mấy thiên tài đi tham gia Long Hổ Phong Vân Hội, Nguyệt Thần Giáo rõ ràng cảm giác được, hàng xóm quái vật khổng lồ Đan Hỏa Thành ở bên cạnh Nguyệt Thần Giáo bọn hắn, đối với Nguyệt Thần Giáo, rõ ràng nhiều ra một tia địch ý, hữu ý vô ý, giống như có ý tứ phong tỏa Nguyệt Thần Giáo.
Cái này để cho Nguyệt Thần Giáo Đại giáo chủ đầu đau không dứt.
Với tư cách Đại giáo chủ, nàng phải vì lợi ích của toàn bộ tông môn cân nhắc. Cho nên, đối mặt Đan Hỏa Thành hữu ý vô ý chèn ép, nàng làm Đại giáo chủ, cũng phải thừa nhận càng nhiều một ít.
Ngày hôm nay, Đại giáo chủ bình thường xử lý sự vụ tông môn, lại có người đưa tới một phần bái thiếp:
- Giáo chủ, ngoài sơn môn, có người đưa tới bái thiếp, nói là Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông Hàn Thiên Chiến bái thượng.
- Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông? Hàn Thiên Chiến?
Sắc mặt của Đại giáo chủ ngưng tụ, vội vàng tiếp nhận bái thiếp xem xét, thân hình nhoáng một cái, biểu lộ lập tức trở nên phức tạp.
- Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông tông chủ, hắn đến Nguyệt Thần Giáo làm gì? Nhất phẩm tông môn tầm đó, có rất ít loại cấp bậc tông chủ lẫn nhau tìm hiểu này. Mặc dù có, cũng không có khả năng đến tùy ý như vậy.
Trong lúc nhất thời, Đại giáo chủ có chút đắn đo bất định. Dù sao, Nguyệt Thần Giáo cùng Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông địa vực cách thiên nam địa bắc, xưa nay căn bản không có bất luận vãng lai gì.
Lúc này, Hàn Thiên Chiến đột nhiên tới chơi, dụng ý ở đâu?
Đang trong lúc suy nghĩ, lại có một gã thủ hạ tiến đến:
- Đại giáo chủ, có một phong bái thiếp, nói là đến từ Thiên Thiền Cổ Viện Tố Hoàn Chân viện chủ.
Lông mày của Đại giáo chủ nhăn càng chặc hơn rồi.
Là tiết tấu gì? Thượng Bát Vực Nhất phẩm tông môn, thay nhau ra trận, cùng một chỗ giá lâm sao?
Không đợi nàng suy nghĩ cẩn thận, phong bái thiếp thứ ba lại đến. Lúc này đây, lại là một trong tán tu sáu đại cự đầu Tỉnh Trung Đại Đế.
Loại bái thiếp này liên tiếp, vậy mà một hơi đến hơn mười phong, như bông tuyết thổi qua.
Đại giáo chủ chấp chưởng Nguyệt Thần Giáo nhiều năm như vậy, coi như là người trải qua sóng to gió lớn. Chứng kiến hiện tượng quỷ dị bực này phát sinh, trong lòng nàng cũng bồn chồn.
Như thế nào trong cùng một ngày, thoáng cái có mười cường giả Đế cảnh đưa bái thiếp? Đây là bọn hắn ước hẹn sao? Nhiều cường giả Đế cảnh như vậy, cùng một chỗ hẹn tới Nguyệt Thần Giáo các nàng làm chi?
Đại giáo chủ đầy đầu nghi vấn, trong lòng cũng hiện lên vẻ khẩn trương.
Nhiều Đế cảnh như thế, cự đầu tông môn cũng có, cự đầu tán tu cũng có. Cái này để cho Đại giáo chủ muốn không lo lắng cũng khó khăn.
Những cường giả này thêm cùng một chỗ, đừng nói là Nguyệt Thần Giáo các nàng. Dù hai cái Nguyệt Thần Giáo, chỉ sợ cũng sẽ bị người san thành bình địa.
Ngay thời điểm Đại giáo chủ mê mẩn trừng trừng, do dự, cuối cùng một phong bái thiếp áp trục lại đưa đi lên.
- Giang Trần? Lưu Ly Vương Thành Thiếu chủ?
Đại giáo chủ thoáng cái mở rộng, phía trước nghi hoặc, cũng giải khai toàn bộ.
- Nguyên lai là Giang Trần Thiếu chủ, cũng chỉ có hắn, mới có thể có mặt mũi lớn như vậy a?
Đại giáo chủ tự hỏi, nhiều cường giả Đế cảnh như vậy, nàng tuyệt đối mời bất động.
- Giang Trần Thiếu chủ này, tụ tập nhiều người như vậy đến đây, là có ý gì? Chẳng lẽ, là muốn thảo phạt Nguyệt Thần Giáo ta sao?
Ý niệm đầu tiên của Đại giáo chủ, là cảm giác nguy cơ.
Bất quá nàng cẩn thận ngẫm nghĩ, lại cảm thấy không đúng.