Độc Tôn Tam Giới
Chương 2188: Hoàng cảnh nhị trọng đỉnh phong
̣ trọng đỉnh phong.
Hòe Sơn nhị tiêu lúc này cũng nói ra những lời từ tận đáy lòng của mình.
- Mạch lão ca, về sau lão ca cũng nên chiếu cố chúng ta nhiều hơn a.
Tiêu Vân cười cười, nịnh nọt nói.
- Đều là người một nhà, là huynh đệ nhà mình, tự nhiên phải chiếu cố lẫn nhau. Phương pháp của Chân thiếu chủ, bổn sự của Chân thiếu chủ, các ngươi đều đã nhìn thấy. Tu sĩ như chúng ta trước kia đều là ếch ngồi đáy giếng, cho rằng hoành hành ở bát vực cũng đã đứng ở đỉnh phong trên thế giới này. Vị tiền bối kia của Vạn Uyên đảo xuất hiện, tất sẽ tạo thành sóng to gió lớn ở cương vực nhân loại. Lần này, thế cục trầm lặng của cương vực nhân loại rốt cuộc cũng coi như được thổi vào một luồng không khí mới mẻ.
- Đúng rồi, huynh đệ chúng ta luôn nghe người ta nói, cương vực nhân loại cũng có một đám lão quái vật, cũng có khả năng là Thiên Vị. Nhưng mà chưa được chứng minh. Lần này vị tiền bối kia của Vạn Uyên đảo xuất hiện, hy vọng có thể khiến cho những lão quái vật lánh đời không phải là người của Vạn Uyên đảo xuất hiện. Cũng để cho ta mở mang tầm mắt a.
Nếu như võ đạo đỉnh phong trong cương vực nhân loại là Đế cảnh đỉnh phong. Vậy không khỏi quá không thú vị, dù sao mấy người bọn họ đã đứng trên bậc thang Đế cảnh này quá lâu rồi.
Nếu như cương vực nhân loại có cường giả Thiên Vị mà nói, như vậy thế cục tất sẽ trở nên càng thêm thú vị.
- Cương vực nhân loại khó mà nói được. Cho dù thực sự có cường giả Thiên vị, cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Điểm này, Vô Song đại đế tự mình hiểu rõ.
Tiềm lực của cương vực nhân loại còn đó, khu vực biên giới kia còn không có bị đánh vỡ, tu sĩ cương vực nhân loại cuối cùng cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi.
Căn bản không có cách nào nhìn tới toàn cảnh Thần Uyên đại lục, căn bản không có cách nào cảm nhận được bầu khí thế hào hùng, thịnh thế vạn tộc mọc lên san sát như rừng.
Trong lúc mấy người nói chuyện, cửa mật thất kia bỗng nhiên mở ra.
- Thiếu chủ, người xuất quan rồi sao?
- Cung nghênh thiếu chủ xuất quan.
Vô Song đại đế và Hòe Sơn nhị tiêu ngây người một lúc rồi đều tiến lên nghênh đón.
Bế quan nửa năm, Giang Trần rốt cuộc cũng xuất quan.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, nhìn ba người bọn họ rồi nói:
- Ba vị, rất không khéo, lời nói của các ngươi đều bị bổn thiếu chủ nghe thấy. May mà các ngươi không nói bậy về bổn thiếu chủ a.
Thấy Giang Trần nói như vậy, trong lòng ba người đều thở dài một hơi.
Như vậy xem ra thiếu chủ đã thoát khỏi dây dưa của nhi nữ thường tình, ít nhất cũng giải quyết vấn đề tâm ma.
- Hắc hắc, hai huynh đệ chúng ta chỉ nói Chân thiếu chủ rất tốt, vỗ mông ngựa thiếu chủ, nếu như nói bậy về thiếu chủ, vậy người cứ cắt lưới chúng ta, ném xuống địa ngục a.
Hòe Sơn nhị tiêu này là người lanh lợi, đây cũng là thứ khiến cho bọn họ có thể đứng vững trên giang hồ.
Vô Song đại đế nhìn chằm chằm vào Giang Trần cười nói:
- Thiếu chủ, chúc mừng a. Thoạt nhìn lần này bế quan thu hoạch của thiếu chủ rất lớn a.
Giang Trần cười nói:
- Hơi có đột phá, Hoàng cảnh nhị trọng đỉnh phong, còn kém một bước là có thể tiến vào Hoàng cảnh tam trọng.
Tất cả mọi người giật mình, tuy rằng bọn họ đều là cường giả Đế cảnh, đều trải qua Hoàng cảnh, đột phá Hoàng cảnh không có dễ như vậy.
Nhanh thì mười năm, tám năm, thậm chí chậm thì hơn mười, trăm năm cũng có.
Chân thiếu chủ này hiện tại bất quá cũng chỉ chưa đầy ba mươi tuổi, vậy mà đã đột phá tới Hoàng cảnh nhị trọng đỉnh phong, hơn nữa đột phá Hoàng cảnh tam trọng còn ở trong tầm tay.
Tốc độ đột phá này cũng thật nghịch thiên a.
Giang Trần cũng không muốn khoe khoang tốc độ đột phá của hắn, mà lại hỏi:
- Ta bế quan nửa năm, nhất định có rất nhiều chuyện phát sinh a? Đi, chúng ta vừa đi vừa chậm rãi nói.
Hiện tại ba người này đều là trợ thủ đắc lực nhất của Giang Trần.
Nhất là Vô Song đại đế, sau khi Hoàng Nhi rời khỏi, hắn và Vận phu nhân cùng nhau chưởng quản Thiếu phủ chủ, quản lý Thiếu phủ chủ ngay ngắn rõ ràng, không thể bỏ qua công lao của hai phu thê này.
Ra khỏi mật thất, Vô Song đại đế đem một ít chuyện quan trọng nửa năm này nói ra từng cái một.
- Thiếu chủ, học viện đan đạo kia, giai đoạn chuẩn bị đã xong. Hiện tại chủ yếu do Tịch Diệt đại đế và Bàn Long đại phiệt phụ trách. Những đại đế khác hiệp trợ. Trước đó nhân số báo danh rất nhiều, bọn họ đang tuyển chọn người.
- Còn có Long Hổ Phong Vân hội trước đó, hiệu quả vô cùng tốt. Giới tán tu các nơi, nửa năm qua, đều đang nghị luận về Long Hổ Phong Vân hội này, chủ đề cho tới hiện tại còn vô cùng nóng bỏng, tất cả mọi người đều vô cùng chờ mong lần Long Hổ Phong Vân hội tiếp hteo. Hiện tại danh tiếng của Lưu Ly vương thành trong giới tán tu đã áp đảo Đan Hỏa thành.
- Vậy cái nhìn của các đại tông môn thì sao?
Giang Trần lạnh nhạt cười hỏi.
- Thế lực tông môn thì cân nhắc tương đối nhiều. Không ít thế lực sát Đan Hỏa thành, có quan hệ mật thiết với Đan Hỏa thành. Bọn họ nhất định sẽ không tuyên truyền, ủng hộ cho Lưu Ly vương thành. Giai đoạn hiện tại, thế lực tông môn không có bao nhiêu thế lực tỏ thái độ. Trừ Thiên Kiếm tông và Thiên Thiền cổ viện có quan hệ mật thiết với thiếu chủ ra. Những tông môn khác, cũng không có tỏ vẻ quá nhiều.
- Cửu Dương Thiên Tông thì sao?
Giang Trần hỏi.
- Cũng không có lên tiếng gì, thoạt nhìn dường như bọn họ cũng không muốn cuốn vào phân tranh giữa Lưu Ly vương thành và Đan Hỏa thành.
- Bên Bất Diệt Thiên Đô thì sao?
Giang Trần lại hỏi.
- Bất Diệt Thiên Đô?
Vô Song đại đế cười khổ một tiếng:
- Việc này ta vốn định nói cuối cùng. Đây chính là chuyện quan trọng nhất trong nửa năm qua.
- Sao lại nói vậy?
- Bất Diệt Thiên Đô thả tin tức ra bên ngoài, nói Chân thiếu chủ của Lưu Ly vương thành chính là người trong Vạn Tượng Cương Vực, căn bản không phải là chân truyền của Khổng Tước đại đế. Nói Chân thiếu chủ chính là người soán vị, không phải chính thống của Khổng Tước thánh sơn. Nói người và Lưu Ly vương thành căn bản không có quan hệ gì. Nói người lừa gạt cả Lưu Ly vương thành, cũng lừa gạt Khổng Tước đại đế.
Tuy rằng Vô Song đại đế không nói rõ ràng, thế nhưng tin tức bên trong lại vô cùng đầy đủ.
Biểu hiện trên mặt Hòe Sơn nhị tiêu vô cùng cổ quái, hiển nhiên những tin tức này bọn họ cũng nghe được. Chỉ là bọn họ là cấp dưới, cũng không nên biểu hiện cái gì.
Giang Trần lạnh nhạt cười, lại hỏi:
- Khắp Lưu Ly vương thành có tỏ vẻ gì không?
Vô Song đại đế thở dài một hơi. Hắn chỉ sợ Giang Trần nổi giận lôi đình. Thấy phản ứng Giang Trần lạnh nhạt như vậy, biết rõ việc này Chân thiếu chủ đã sớm có dự liệu từ trước.
- Khắp Lưu Ly vương thành đều phản đối cách nói này, nói CHân thiếu chủ chính là người mà Khổng Tước đại đế tuyển chọn nối nghiệp. Mặc kệ xuất thân ở nơi nào, là người ở đâu, đều là người Khổng Tước đại đế khâm điểm nối nghiệp. Khắp Lưu Ly vương thành đều ủng hộ Chân thiếu chủ tuyệt đối, ủng hộ Chân thiếu chủ khống chế Lưu Ly vương thành.
Hòe Sơn nhị tiêu lúc này cũng nói ra những lời từ tận đáy lòng của mình.
- Mạch lão ca, về sau lão ca cũng nên chiếu cố chúng ta nhiều hơn a.
Tiêu Vân cười cười, nịnh nọt nói.
- Đều là người một nhà, là huynh đệ nhà mình, tự nhiên phải chiếu cố lẫn nhau. Phương pháp của Chân thiếu chủ, bổn sự của Chân thiếu chủ, các ngươi đều đã nhìn thấy. Tu sĩ như chúng ta trước kia đều là ếch ngồi đáy giếng, cho rằng hoành hành ở bát vực cũng đã đứng ở đỉnh phong trên thế giới này. Vị tiền bối kia của Vạn Uyên đảo xuất hiện, tất sẽ tạo thành sóng to gió lớn ở cương vực nhân loại. Lần này, thế cục trầm lặng của cương vực nhân loại rốt cuộc cũng coi như được thổi vào một luồng không khí mới mẻ.
- Đúng rồi, huynh đệ chúng ta luôn nghe người ta nói, cương vực nhân loại cũng có một đám lão quái vật, cũng có khả năng là Thiên Vị. Nhưng mà chưa được chứng minh. Lần này vị tiền bối kia của Vạn Uyên đảo xuất hiện, hy vọng có thể khiến cho những lão quái vật lánh đời không phải là người của Vạn Uyên đảo xuất hiện. Cũng để cho ta mở mang tầm mắt a.
Nếu như võ đạo đỉnh phong trong cương vực nhân loại là Đế cảnh đỉnh phong. Vậy không khỏi quá không thú vị, dù sao mấy người bọn họ đã đứng trên bậc thang Đế cảnh này quá lâu rồi.
Nếu như cương vực nhân loại có cường giả Thiên Vị mà nói, như vậy thế cục tất sẽ trở nên càng thêm thú vị.
- Cương vực nhân loại khó mà nói được. Cho dù thực sự có cường giả Thiên vị, cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Điểm này, Vô Song đại đế tự mình hiểu rõ.
Tiềm lực của cương vực nhân loại còn đó, khu vực biên giới kia còn không có bị đánh vỡ, tu sĩ cương vực nhân loại cuối cùng cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi.
Căn bản không có cách nào nhìn tới toàn cảnh Thần Uyên đại lục, căn bản không có cách nào cảm nhận được bầu khí thế hào hùng, thịnh thế vạn tộc mọc lên san sát như rừng.
Trong lúc mấy người nói chuyện, cửa mật thất kia bỗng nhiên mở ra.
- Thiếu chủ, người xuất quan rồi sao?
- Cung nghênh thiếu chủ xuất quan.
Vô Song đại đế và Hòe Sơn nhị tiêu ngây người một lúc rồi đều tiến lên nghênh đón.
Bế quan nửa năm, Giang Trần rốt cuộc cũng xuất quan.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, nhìn ba người bọn họ rồi nói:
- Ba vị, rất không khéo, lời nói của các ngươi đều bị bổn thiếu chủ nghe thấy. May mà các ngươi không nói bậy về bổn thiếu chủ a.
Thấy Giang Trần nói như vậy, trong lòng ba người đều thở dài một hơi.
Như vậy xem ra thiếu chủ đã thoát khỏi dây dưa của nhi nữ thường tình, ít nhất cũng giải quyết vấn đề tâm ma.
- Hắc hắc, hai huynh đệ chúng ta chỉ nói Chân thiếu chủ rất tốt, vỗ mông ngựa thiếu chủ, nếu như nói bậy về thiếu chủ, vậy người cứ cắt lưới chúng ta, ném xuống địa ngục a.
Hòe Sơn nhị tiêu này là người lanh lợi, đây cũng là thứ khiến cho bọn họ có thể đứng vững trên giang hồ.
Vô Song đại đế nhìn chằm chằm vào Giang Trần cười nói:
- Thiếu chủ, chúc mừng a. Thoạt nhìn lần này bế quan thu hoạch của thiếu chủ rất lớn a.
Giang Trần cười nói:
- Hơi có đột phá, Hoàng cảnh nhị trọng đỉnh phong, còn kém một bước là có thể tiến vào Hoàng cảnh tam trọng.
Tất cả mọi người giật mình, tuy rằng bọn họ đều là cường giả Đế cảnh, đều trải qua Hoàng cảnh, đột phá Hoàng cảnh không có dễ như vậy.
Nhanh thì mười năm, tám năm, thậm chí chậm thì hơn mười, trăm năm cũng có.
Chân thiếu chủ này hiện tại bất quá cũng chỉ chưa đầy ba mươi tuổi, vậy mà đã đột phá tới Hoàng cảnh nhị trọng đỉnh phong, hơn nữa đột phá Hoàng cảnh tam trọng còn ở trong tầm tay.
Tốc độ đột phá này cũng thật nghịch thiên a.
Giang Trần cũng không muốn khoe khoang tốc độ đột phá của hắn, mà lại hỏi:
- Ta bế quan nửa năm, nhất định có rất nhiều chuyện phát sinh a? Đi, chúng ta vừa đi vừa chậm rãi nói.
Hiện tại ba người này đều là trợ thủ đắc lực nhất của Giang Trần.
Nhất là Vô Song đại đế, sau khi Hoàng Nhi rời khỏi, hắn và Vận phu nhân cùng nhau chưởng quản Thiếu phủ chủ, quản lý Thiếu phủ chủ ngay ngắn rõ ràng, không thể bỏ qua công lao của hai phu thê này.
Ra khỏi mật thất, Vô Song đại đế đem một ít chuyện quan trọng nửa năm này nói ra từng cái một.
- Thiếu chủ, học viện đan đạo kia, giai đoạn chuẩn bị đã xong. Hiện tại chủ yếu do Tịch Diệt đại đế và Bàn Long đại phiệt phụ trách. Những đại đế khác hiệp trợ. Trước đó nhân số báo danh rất nhiều, bọn họ đang tuyển chọn người.
- Còn có Long Hổ Phong Vân hội trước đó, hiệu quả vô cùng tốt. Giới tán tu các nơi, nửa năm qua, đều đang nghị luận về Long Hổ Phong Vân hội này, chủ đề cho tới hiện tại còn vô cùng nóng bỏng, tất cả mọi người đều vô cùng chờ mong lần Long Hổ Phong Vân hội tiếp hteo. Hiện tại danh tiếng của Lưu Ly vương thành trong giới tán tu đã áp đảo Đan Hỏa thành.
- Vậy cái nhìn của các đại tông môn thì sao?
Giang Trần lạnh nhạt cười hỏi.
- Thế lực tông môn thì cân nhắc tương đối nhiều. Không ít thế lực sát Đan Hỏa thành, có quan hệ mật thiết với Đan Hỏa thành. Bọn họ nhất định sẽ không tuyên truyền, ủng hộ cho Lưu Ly vương thành. Giai đoạn hiện tại, thế lực tông môn không có bao nhiêu thế lực tỏ thái độ. Trừ Thiên Kiếm tông và Thiên Thiền cổ viện có quan hệ mật thiết với thiếu chủ ra. Những tông môn khác, cũng không có tỏ vẻ quá nhiều.
- Cửu Dương Thiên Tông thì sao?
Giang Trần hỏi.
- Cũng không có lên tiếng gì, thoạt nhìn dường như bọn họ cũng không muốn cuốn vào phân tranh giữa Lưu Ly vương thành và Đan Hỏa thành.
- Bên Bất Diệt Thiên Đô thì sao?
Giang Trần lại hỏi.
- Bất Diệt Thiên Đô?
Vô Song đại đế cười khổ một tiếng:
- Việc này ta vốn định nói cuối cùng. Đây chính là chuyện quan trọng nhất trong nửa năm qua.
- Sao lại nói vậy?
- Bất Diệt Thiên Đô thả tin tức ra bên ngoài, nói Chân thiếu chủ của Lưu Ly vương thành chính là người trong Vạn Tượng Cương Vực, căn bản không phải là chân truyền của Khổng Tước đại đế. Nói Chân thiếu chủ chính là người soán vị, không phải chính thống của Khổng Tước thánh sơn. Nói người và Lưu Ly vương thành căn bản không có quan hệ gì. Nói người lừa gạt cả Lưu Ly vương thành, cũng lừa gạt Khổng Tước đại đế.
Tuy rằng Vô Song đại đế không nói rõ ràng, thế nhưng tin tức bên trong lại vô cùng đầy đủ.
Biểu hiện trên mặt Hòe Sơn nhị tiêu vô cùng cổ quái, hiển nhiên những tin tức này bọn họ cũng nghe được. Chỉ là bọn họ là cấp dưới, cũng không nên biểu hiện cái gì.
Giang Trần lạnh nhạt cười, lại hỏi:
- Khắp Lưu Ly vương thành có tỏ vẻ gì không?
Vô Song đại đế thở dài một hơi. Hắn chỉ sợ Giang Trần nổi giận lôi đình. Thấy phản ứng Giang Trần lạnh nhạt như vậy, biết rõ việc này Chân thiếu chủ đã sớm có dự liệu từ trước.
- Khắp Lưu Ly vương thành đều phản đối cách nói này, nói CHân thiếu chủ chính là người mà Khổng Tước đại đế tuyển chọn nối nghiệp. Mặc kệ xuất thân ở nơi nào, là người ở đâu, đều là người Khổng Tước đại đế khâm điểm nối nghiệp. Khắp Lưu Ly vương thành đều ủng hộ Chân thiếu chủ tuyệt đối, ủng hộ Chân thiếu chủ khống chế Lưu Ly vương thành.