Độc Tôn Tam Giới
Chương 1996: Chư hầu hội tụ (2)
̀u hội tụ. (2)
- Người bệ hạ chọn đương nhiên là tin được. Bất quá dưới tình hình này, nếu như có người chọn ngả về phía Tu La đại đế, ta cũng có thể hiểu được.
Giang Trần nhìn danh sách rồi chậm rãi buông xuống.
Cùng lúc đó, bên ngoài có người tới bẩm báo:
- Thiếu chủ, quốc chủ Thương Vân đại quốc cầu kiến.
Thương Vân đại quốc? Giang Trần thoáng cái nhớ lại Phi Mã khách điếm, nhớ tới mình từng đi về phía quốc đô Kim Chung thành của Thương Vân đại quốc. Thậm chí còn vào hoàng cung của Thương Vân đại quốc.
- Truyền.
Quốc chủ Thương Vân đại quốc đi vào trong, sau lưng hắn còn có sáu người. Trừ bốn hộ vệ ra còn có hai người Giang Trần đều đã từng gặp qua.
Một là thái tử Thương Vân đại quốc, còn một người là thái phó của Thái tử.
Thái tử Thương Vân đại quốc đi đằng sau lưng quốc chủ, khuôn mặt có chút xấu hổ, hiển nhiên hắn đang nhớ lại chuyện lúc trước, không khỏi có chút sợ hãi bất an.
- Quốc chủ Lý Xuân Vũ của Thương Vân đại quốc mang theo khuyển tử Lý Mại bái kiến Chân thiếu chủ.
Quốc chủ Lý Xuân Vũ của Thương Vân đại quốc này khí độ cũng không tầm thường, rất có phong phạm của quốc chủ một đại quốc.
Thái tử Thương Vân đại quốc Lý Mại cũng tiến lên cung kính hành lễ với Giang Trần:
- Lý Mại bái kiến Chân thiếu chủ.
Giang Trần cười ha hả:
- Lý Mại thái tử, từ khi chia tay tới giờ không có vấn đề gì chứ
Lý Mại sững sờ, nói:
- Thiếu chủ... Người...
Giang Trần cười nói:
- Chuyến đi Thương Vân đại quốc ngày đó quả thực là có chút chuyện cho nên ta không tới bái phỏng quốc chủ, như vậy có chút thất kính rồi.
Quốc chủ Lý Xuân Vũ của Thương Vân đại quốc tự nhiên biết rõ Giang Trần đã từng tới Kim Chung thành, từng làm một chuyện. Những chuyện này nếu như Giang Trần không nói, bọn họ chỉ là thuộc cấp, tự nhiên không thể chủ động đề cập tới.
Hiện tại Giang Trần chủ động nhắc tới, bọn họ cũng không còn kiêng kỵ gì nữa.
- Chân thiếu chủ, việc này khuyển tử đã nhắc qua với tiểu nhân. Là Thương Vân đại quốc chúng ta thất lễ. Không chiêu đãi Chân thiếu chủ chu toàn. Chúng tiểu nhân ở Thương Vân đại quốc mỗi ngày đều có thể nghe được truyền kỳ về Chân thiếu chủ. Từ trước tới nay mọi người chỉ nghe nói Chân thiếu chủ đan võ song tuyệt, đan đạo vô song, ngay cả Đan Hỏa thành không ai bì nổi cũng bị thiếu chủ làm cho kinh ngạc liên tục. Tiểu quốc bé nhỏ của cúng tiểu nhân không biết lễ nghĩa, khuyển tử may mắn nhìn thấy thủ đoạn đan đạo thần kỳ của Chân thiếu chủ cho nên từ bấy tới giờ vẫn nhớ mãi không quên.
- Quốc chủ khách khí rồi. Lúc ấy ta từng nói qua, Thái Uyên các có thể cung ứng Bạo Hổ đan cho Thương Vân đại quốc, chuyện này chẳng lẽ chưa được chứng thực?
Giang Trần hỏi.
- Được rồi, được rồi.
Quốc chủ Thương Vân đại quốc vội vàng nói:
- Bạo Hổ đan này đã vận chuyển vài lượt tới Thương Vân đại quốc của tiểu nhân. Chỉ là khuyển tử từ khi nhìn thấy thần kỳ của Chân thiếu chủ, cho nên cơm nước không ăn. Lần này nó quấn lấy tiểu nhân, xin tiểu nhân dẫn tới đại hội chư hầu là vì muốn tiếp kiến Chân thiếu chủ a.
Trong mắt thái tử Lý Mại kia tràn ngập thành kính, nói:
- Chân thiếu chủ, Lý Mại xuất thân từ nơi nhỏ bé, ở Kim Chung thành, Đan dược sư tốt nhất bất quá cũng chỉ là Đan Vương vừa mới bước tới cánh cửa cao giai. Tiểu nhân... Tiểu nhân muốn khẩn cầu Chân thiếu chủ, cho tiểu nhân ở lại Thái Uyên các, cho dù là làm học đồ tiểu nhân cũng can tâm.
Lý Mại đối với Đan đạo vô cùng si mê, cũng sùng bái Chân thiếu chủ từ tận đáy lòng.
Giang Trần nhìn qua quốc chủ Lý Xuân Vũ của Thương Vân đại quốc:
- Quốc chủ, ý của ngươi?
Lý Xuân Vũ vội nói:
- Nếu như Chân thiếu chủ đáp ứng, tự nhiên là phúc khí mà khuyển tử tu luyện từ kiếp tước. Nếu như thiếu chủ không đồng ý, đó là phúc duyên của khuyển tử chưa đủ.
Giang Trần cười nói.
- Phụ tử các ngươi quả thực rất biết nói chuyện. Bất quá ta thấy Lý Mại thực sự si mê đan đạo, một thái tử có thể luyện đan trong hoàng cung như vậy cũng hiếm thấy vô cùng. Như vậy hắn ở lại đi. Nếu như ta rảnh rỗi sẽ đích thân dạy hắn. Nếu như ta không rảnh, cũng sẽ để cho môn hạ đắc ý nhất của ta truyền cho hắn kỹ nghệ đan đạo. Quốc chủ yên tâm, Khổng Tước thánh sơn ta nhất định sẽ trả lại cho Thương Vân đại quốc các ngươi một thái tử có trình độ đan đạo siêu tuyệt.
Cũng không phải là Giang Trần đang khoác lác, ở phương diện đan đạo quả thực hắn có thần thông hóa mục nát thành thần kỳ.
Lại nói Lý Mại này cũng không phải là gỗ mục. Tốt xấu gì cũng là thái tử đại quốc, luận thiên phú, luận nội tình, cho dù so ra kém thế lực dòng chính đại đế thế nhưng cũng không kém đệ tử đại phiệt bao nhiêu.
Có thể làm được quốc chủ Thương Vân đại quốc, trí tuệ của Lý Xuân Vũ hiển nhiên sẽ không thấp. Đừng nhìn mấy chữ Thái Uyên các và Khổng Tước thánh sơn bất đồng, thế nhưng khác nhau lại rất lớn.
Bọn họ chỉ đưa ra yêu cầu để cho Lý Mại ở lại Thái Uyên các làm tiểu nhị.
Thế nhưng mà Chân thiếu chủ người ta lại hứa hẹn Khổng Tước thánh sơn sẽ trả cho Thương Vân đại quốc hắn một thái tử đan đạo siêu tuyệt.
Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ Chân thiếu chủ vô cùng chú ý tới chuyện này, là muốn dùng tài nguyên của Khổng Tước thánh sơn bồi dưỡng Lý Mại, mà không phải làm việc qua loa như ném Lý Mại vào Thái Uyên các.
Thái Uyên các tuy rằng rất ưu tú, thế nhưng cuối cùng chỉ là một cửa hàng đan dược. Hiện tại Thái Uyên các chỉ treo tên tuổi của Chân thiếu chủ, trên thực tế Chân thiếu chủ hiện tại đã rất ít khi tọa trấn ở Thái Uyên các.
Thế nhưng mà Chân thiếu chủ dùng danh tiếng Khổng Tước thánh sơn hứa hẹn thì lại là một việc khác. Không đơn thuần là Chân thiếu chủ sẽ chỉ điểm hắn, bình thường người chỉ điểm Lý Mại hắn đều là đệ tử chân truyền của Chân thiếu chủ.
Đệ tử chân truyền của Chân thiếu chủ bọn họ lại biết rõ. Đó là Bộ Đan Vương, Lữ Phong Đan Vương, đều là Đan Vương cửu cấp nhất đẳng trong Lưu Ly vương thành.
Mà nhỏ tuổi hơn một chút là Lâm Yến Vũ, nghe nói cũng là thiên tài có thiên phú vô cùng kiệt xuất trên phương diện đan đạo.
Nếu như Lý Mại có thể học tập kỹ nghệ đan đạo với những người này, vậy thì tiền đồ sẽ ra sao?
- Chân thiếu chủ yêu thương như vậy, Lý gia, Thương Vân đại quốc nhất định sẽ vì thiếu chủ mà đầu chơi máu chảy cũng không tiếng. Năm đó Khổng Tước đại đế bệ hạ dẫn dắt Lý Xuân Vũ, hiện tại Chân thiếu chủ lại dẫn dắt khuyển tử Lý Mại. Khổng Tước thánh sơn ban tạo hóa cho hai đời Lý gia, ân tình bực này Lý gia của tiểu nhân cho dù thịt nát xương tan cũng phải báo đáp.
Đây là hắn đang tỏ thái độ với Giang Trần.
Trong mười ba đại quốc của Lưu Ly vương thành, Thương Vân đại quốc cũng đủ tồn tại trong top ba. Bảo vệ biên cảnh Lưu Ly vương thành, vẫn là một thế lực đại quốc vô cùng quan trọng ở biên cảnh Lưu Ly vương thành.
Tịch Diệt đại đế từ đầu không nói gì lúc này cười nói:
- Xuân Vũ lão đệ, năm đó Khổng Tước đạo huynh đề bạt ngươi, việc này ta cũng biết rõ. Những năm qua ngươi cũng không tồi, không uổng công Khổng Tước đạo huynh kỳ vọng về ngươi.
- Người bệ hạ chọn đương nhiên là tin được. Bất quá dưới tình hình này, nếu như có người chọn ngả về phía Tu La đại đế, ta cũng có thể hiểu được.
Giang Trần nhìn danh sách rồi chậm rãi buông xuống.
Cùng lúc đó, bên ngoài có người tới bẩm báo:
- Thiếu chủ, quốc chủ Thương Vân đại quốc cầu kiến.
Thương Vân đại quốc? Giang Trần thoáng cái nhớ lại Phi Mã khách điếm, nhớ tới mình từng đi về phía quốc đô Kim Chung thành của Thương Vân đại quốc. Thậm chí còn vào hoàng cung của Thương Vân đại quốc.
- Truyền.
Quốc chủ Thương Vân đại quốc đi vào trong, sau lưng hắn còn có sáu người. Trừ bốn hộ vệ ra còn có hai người Giang Trần đều đã từng gặp qua.
Một là thái tử Thương Vân đại quốc, còn một người là thái phó của Thái tử.
Thái tử Thương Vân đại quốc đi đằng sau lưng quốc chủ, khuôn mặt có chút xấu hổ, hiển nhiên hắn đang nhớ lại chuyện lúc trước, không khỏi có chút sợ hãi bất an.
- Quốc chủ Lý Xuân Vũ của Thương Vân đại quốc mang theo khuyển tử Lý Mại bái kiến Chân thiếu chủ.
Quốc chủ Lý Xuân Vũ của Thương Vân đại quốc này khí độ cũng không tầm thường, rất có phong phạm của quốc chủ một đại quốc.
Thái tử Thương Vân đại quốc Lý Mại cũng tiến lên cung kính hành lễ với Giang Trần:
- Lý Mại bái kiến Chân thiếu chủ.
Giang Trần cười ha hả:
- Lý Mại thái tử, từ khi chia tay tới giờ không có vấn đề gì chứ
Lý Mại sững sờ, nói:
- Thiếu chủ... Người...
Giang Trần cười nói:
- Chuyến đi Thương Vân đại quốc ngày đó quả thực là có chút chuyện cho nên ta không tới bái phỏng quốc chủ, như vậy có chút thất kính rồi.
Quốc chủ Lý Xuân Vũ của Thương Vân đại quốc tự nhiên biết rõ Giang Trần đã từng tới Kim Chung thành, từng làm một chuyện. Những chuyện này nếu như Giang Trần không nói, bọn họ chỉ là thuộc cấp, tự nhiên không thể chủ động đề cập tới.
Hiện tại Giang Trần chủ động nhắc tới, bọn họ cũng không còn kiêng kỵ gì nữa.
- Chân thiếu chủ, việc này khuyển tử đã nhắc qua với tiểu nhân. Là Thương Vân đại quốc chúng ta thất lễ. Không chiêu đãi Chân thiếu chủ chu toàn. Chúng tiểu nhân ở Thương Vân đại quốc mỗi ngày đều có thể nghe được truyền kỳ về Chân thiếu chủ. Từ trước tới nay mọi người chỉ nghe nói Chân thiếu chủ đan võ song tuyệt, đan đạo vô song, ngay cả Đan Hỏa thành không ai bì nổi cũng bị thiếu chủ làm cho kinh ngạc liên tục. Tiểu quốc bé nhỏ của cúng tiểu nhân không biết lễ nghĩa, khuyển tử may mắn nhìn thấy thủ đoạn đan đạo thần kỳ của Chân thiếu chủ cho nên từ bấy tới giờ vẫn nhớ mãi không quên.
- Quốc chủ khách khí rồi. Lúc ấy ta từng nói qua, Thái Uyên các có thể cung ứng Bạo Hổ đan cho Thương Vân đại quốc, chuyện này chẳng lẽ chưa được chứng thực?
Giang Trần hỏi.
- Được rồi, được rồi.
Quốc chủ Thương Vân đại quốc vội vàng nói:
- Bạo Hổ đan này đã vận chuyển vài lượt tới Thương Vân đại quốc của tiểu nhân. Chỉ là khuyển tử từ khi nhìn thấy thần kỳ của Chân thiếu chủ, cho nên cơm nước không ăn. Lần này nó quấn lấy tiểu nhân, xin tiểu nhân dẫn tới đại hội chư hầu là vì muốn tiếp kiến Chân thiếu chủ a.
Trong mắt thái tử Lý Mại kia tràn ngập thành kính, nói:
- Chân thiếu chủ, Lý Mại xuất thân từ nơi nhỏ bé, ở Kim Chung thành, Đan dược sư tốt nhất bất quá cũng chỉ là Đan Vương vừa mới bước tới cánh cửa cao giai. Tiểu nhân... Tiểu nhân muốn khẩn cầu Chân thiếu chủ, cho tiểu nhân ở lại Thái Uyên các, cho dù là làm học đồ tiểu nhân cũng can tâm.
Lý Mại đối với Đan đạo vô cùng si mê, cũng sùng bái Chân thiếu chủ từ tận đáy lòng.
Giang Trần nhìn qua quốc chủ Lý Xuân Vũ của Thương Vân đại quốc:
- Quốc chủ, ý của ngươi?
Lý Xuân Vũ vội nói:
- Nếu như Chân thiếu chủ đáp ứng, tự nhiên là phúc khí mà khuyển tử tu luyện từ kiếp tước. Nếu như thiếu chủ không đồng ý, đó là phúc duyên của khuyển tử chưa đủ.
Giang Trần cười nói.
- Phụ tử các ngươi quả thực rất biết nói chuyện. Bất quá ta thấy Lý Mại thực sự si mê đan đạo, một thái tử có thể luyện đan trong hoàng cung như vậy cũng hiếm thấy vô cùng. Như vậy hắn ở lại đi. Nếu như ta rảnh rỗi sẽ đích thân dạy hắn. Nếu như ta không rảnh, cũng sẽ để cho môn hạ đắc ý nhất của ta truyền cho hắn kỹ nghệ đan đạo. Quốc chủ yên tâm, Khổng Tước thánh sơn ta nhất định sẽ trả lại cho Thương Vân đại quốc các ngươi một thái tử có trình độ đan đạo siêu tuyệt.
Cũng không phải là Giang Trần đang khoác lác, ở phương diện đan đạo quả thực hắn có thần thông hóa mục nát thành thần kỳ.
Lại nói Lý Mại này cũng không phải là gỗ mục. Tốt xấu gì cũng là thái tử đại quốc, luận thiên phú, luận nội tình, cho dù so ra kém thế lực dòng chính đại đế thế nhưng cũng không kém đệ tử đại phiệt bao nhiêu.
Có thể làm được quốc chủ Thương Vân đại quốc, trí tuệ của Lý Xuân Vũ hiển nhiên sẽ không thấp. Đừng nhìn mấy chữ Thái Uyên các và Khổng Tước thánh sơn bất đồng, thế nhưng khác nhau lại rất lớn.
Bọn họ chỉ đưa ra yêu cầu để cho Lý Mại ở lại Thái Uyên các làm tiểu nhị.
Thế nhưng mà Chân thiếu chủ người ta lại hứa hẹn Khổng Tước thánh sơn sẽ trả cho Thương Vân đại quốc hắn một thái tử đan đạo siêu tuyệt.
Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ Chân thiếu chủ vô cùng chú ý tới chuyện này, là muốn dùng tài nguyên của Khổng Tước thánh sơn bồi dưỡng Lý Mại, mà không phải làm việc qua loa như ném Lý Mại vào Thái Uyên các.
Thái Uyên các tuy rằng rất ưu tú, thế nhưng cuối cùng chỉ là một cửa hàng đan dược. Hiện tại Thái Uyên các chỉ treo tên tuổi của Chân thiếu chủ, trên thực tế Chân thiếu chủ hiện tại đã rất ít khi tọa trấn ở Thái Uyên các.
Thế nhưng mà Chân thiếu chủ dùng danh tiếng Khổng Tước thánh sơn hứa hẹn thì lại là một việc khác. Không đơn thuần là Chân thiếu chủ sẽ chỉ điểm hắn, bình thường người chỉ điểm Lý Mại hắn đều là đệ tử chân truyền của Chân thiếu chủ.
Đệ tử chân truyền của Chân thiếu chủ bọn họ lại biết rõ. Đó là Bộ Đan Vương, Lữ Phong Đan Vương, đều là Đan Vương cửu cấp nhất đẳng trong Lưu Ly vương thành.
Mà nhỏ tuổi hơn một chút là Lâm Yến Vũ, nghe nói cũng là thiên tài có thiên phú vô cùng kiệt xuất trên phương diện đan đạo.
Nếu như Lý Mại có thể học tập kỹ nghệ đan đạo với những người này, vậy thì tiền đồ sẽ ra sao?
- Chân thiếu chủ yêu thương như vậy, Lý gia, Thương Vân đại quốc nhất định sẽ vì thiếu chủ mà đầu chơi máu chảy cũng không tiếng. Năm đó Khổng Tước đại đế bệ hạ dẫn dắt Lý Xuân Vũ, hiện tại Chân thiếu chủ lại dẫn dắt khuyển tử Lý Mại. Khổng Tước thánh sơn ban tạo hóa cho hai đời Lý gia, ân tình bực này Lý gia của tiểu nhân cho dù thịt nát xương tan cũng phải báo đáp.
Đây là hắn đang tỏ thái độ với Giang Trần.
Trong mười ba đại quốc của Lưu Ly vương thành, Thương Vân đại quốc cũng đủ tồn tại trong top ba. Bảo vệ biên cảnh Lưu Ly vương thành, vẫn là một thế lực đại quốc vô cùng quan trọng ở biên cảnh Lưu Ly vương thành.
Tịch Diệt đại đế từ đầu không nói gì lúc này cười nói:
- Xuân Vũ lão đệ, năm đó Khổng Tước đạo huynh đề bạt ngươi, việc này ta cũng biết rõ. Những năm qua ngươi cũng không tồi, không uổng công Khổng Tước đạo huynh kỳ vọng về ngươi.