Độc Tôn Tam Giới
Chương 1964: Hy vọng duy nhất của nhân tộc
̣ng duy nhất của nhân tộc.
- Đây tuyệt đối không phải là khoa trương, lúc ấy thế lực nhân tộc ở trên Thần Uyên đại lục cũng coi như cường đại. Các loại tài nguyên cũng vô cùng hùng hậu. Nếu không mà nói, Ma tộc cũng không lựa chọn địa bàn của Nhân tộc chúng ta làm nơi xâm lấn. Chính bởi vì chiến trường ở trên địa bàn Nhân tộc chúng ta, cho nên trận chiến phong ba thượng cổ đó, Nhân tộc chúng ta trả giá rất nhiều. Kể cả trận pháp này... Chỉ tính riêng trận pháp đại sư tối thiểu cũng có hơn mười người khi đang luyện chế, bố trí trận pháp này mà dầu hết đèn tắt....
- Khoa trương như vậy sao?
Giang Trần triệt để sửng sốt, hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được, một trận pháp vậy mà lại trả một cái giá lớn như vậy.
- Một chút cũng không khoa trương.
Trùng Tiêu tôn giả vô cùng ngưng trọng nói:
- Chư Thiên Vạn Linh Tỏa thần đại trận này là trận pháp cường đại nhất, cấp bậc cao cấp nhất trong truyền thừa của Nhân tộc chúng ta trên Thần Uyên đại lục. Trận pháp này, bất luận tông môn nào cũng không thể hoàn thành một mình. Bất luận một tông môn nào cũng không thể độc lập chèo chống số tài nguyên cần thiết của trận pháp này. Nếu như dùng mười năm tám năm, tự nhiên sẽ không cần phải liều tính mạng như vậy. Nhưng mà lúc ấy thời gian cho chúng ta chỉ có ba tháng. Trong vòng ba tháng phải hoàn thành trận pháp này.
Cuộc chiến kháng ma, thời gian cấp bách, quả thực không có khả năng chờ thêm được. Thời gian chính là tính mạng. Mỗi một ngày đều vô cùng quý giá, lãng phí một ngày cũng có thể khiến cho cuộc chiến xuất hiện biến động hoàn toàn bất đồng.
Trong lúc nhất thời, Giang Trần rốt cuộc cũng hiểu rõ tại sao lại có nhiều trận pháp đại sư chết như vậy.
Trận pháp trong vòng mười năm phải hoàn thành trong vòng ba tháng, loại thời gian gấp gáp như vậy quả thực là rợn cả người. Đây quả thực là thiêu đốt tính mạng mà bày trận a.
Trong lúc nhất thời, Giang Trần cũng than thở không thôi.
- Đan Tiêu cổ phái chúng ta cũng có chín vị trưởng lão khi bố trí trận pháp này mà hi sinh tính mạng của mình. Trong đó có một người là đệ đệ cùng mẫu thân sinh ra với ta.
Trùng Tiêu tôn giả trầm thấp nói.
- Không đơn thuần là Đan Tiêu cổ phái chúng ta. Địa Tàng môn lúc ấy được xưng là đệ nhất tông môn cũng chết mười mấy người, còn có rất nhiều tông môn khác.
Trùng Tiêu tôn giả nói tới đây, ngữ khí trở nên vô cùng trầm thấp:
- Chỉ tiếc... Chỉ tiếc... Chúng ta cuối cùng lại đánh giá thấp sự giảo hoạt của Ma tộc.
- Chúng ta khổ sở bố trí trận pháp, chờ Ma tộc huyết chiến một phen. Kết quả lại bị Ma tộc nhìn thấu ý đồ. Đại quân Ma tộc căn bản không có dựa theo dự đoán của chúng ta, phái ra chủ lực giao chiến mà chỉ phái ra một đám khôi lỗi tới giao chiến. Nhóm khôi lỗi này là nô lệ mà Ma tộc mang từ khắp các vị diện tới đây. Bản thân bọn họ bị Ma tộc bức hiếp, căn bản không có dục vọng giao chiến gì. Bọn họ thuần túy chỉ là công cụ Ma tộc phái đi tìm cái chết. Phái ra đám nô lệ chết thay để kích thích trận pháp của chúng ta.
Trùng Tiêu tôn giả nghiến răng nghiến lợi nói, nói tới mức hận không thể ăn tươi nuốt sống Ma tộc.
Cách nói này cơ hồ giống như đúc lời của Mãng Kỳ.
- Xem ra, Mãng Kỳ trong chuyện này cũng không có nói dối.
Trong lòng Giang Trần cảm thán không thôi.
- Tông chủ, trận pháp này vẫn là vết sẹo trong lòng nhân tộc thượng cổ chúng ta. Chuyện này khiến cho chúng ta hao phí bao nhiêu tâm huyết, trả một cái giá lớn, ngay cả một tên Ma tộc cũng không có vây khốn được. Chúng ta phải xin lỗi những vị đồng đạo vì trận pháp mà hi sinh... Nếu như trận chiến ấy chúng ta vây khốn thành công chủ lực Ma tộc, cũng không có cuộc chiến kháng ma thảm thiết như vậy. Vì trận pháp này không có hoàn thành sứ mạng mà đáng ra nó phải làm, cho nên mới đưa tới trận chiến kháng ma sau này. Cường giả nhân tộc mười người chết bảy tám người. Tất cả thế lực lớn cơ hồ dùng hết tất cả nhân lực, cơ hồ tất cả gia sản của mình.
Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận vốn là chuẩn bị cho Ma tộc, cuối cùng lại dành cho những nô lệ của Ma tộc.
Nếu như Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận có thể vây khốn chủ lực Ma tộc, có lẽ sau đó sẽ không có chiến sự thảm thiết như vậy. Số mệnh nhân tộc cũng không tới mức rớt xuống ngàn trượng, tới tình trạng như hiện tại.
Không thể không nói tạo hóa trêu ngươi.
- Tôn giả, Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận này đã phong ấn nhầm người, vậy nó có thể một lần nữa khởi động, có thể thả những kẻ chết thay kia rồi thu lại kẻ mà đáng ra nó nên phong ấn hay không?
Giang Trần hỏi thăm dò.
- Vấn đề này lúc ấy cũng có người từng đề cập qua. Bất quá lúc trước cuộc chiến kháng ma hừng hực khí thế, căn bản không xuất ra được nhiều nhân thủ và tài nguyên như vậy để một lần nữa khởi động Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận. Lại nói, lúc ấy mọi người cũng không có nắm chắc. Thả đám khôi lỗi kia ra, bọn họ không nhất định sẽ vui sướng hợp tác với Nhân tộc chúng ta đối kháng Ma tộc, dù sao bọn họ cũng chịu sự điều khiển của Ma tộc.
Những lời băn khoăn này của Trùng Tiêu tôn giả cũng không phải là không có đạo lý.
Giang Trần gật gật đầu, lại nói:
- Lúc ấy điều kiện còn chưa thành thục, không biết trận pháp đó hiện tại còn có hy vọng trùng kiến hay không?
Trên phương diện trận pháp nhất đạo, tuy rằng Giang Trần cũng coi như là người học rộng, nhưng trận pháp này coi như kiếp trước hắn cũng chưa từng nghe qua, đối với trận pháp này cũng không có khái niệm cụ thể.
Cho nên hắn muốn nhận được thêm tin tức từ miệng Trùng Tiêu tôn giả.
- Từ thượng cổ tới nay, hơn mười hai mươi vạn năm qua đi, Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận này rốt cuộc có tính huống thế nào thuộc hạ cũng không có cách nào phán đoán. Nhưng mà bằng vào tài nguyên ít ỏi của cương vực nhân loại. Vật lực liều chắp vá gom góp có lẽ còn miễn cưỡng đạt tới điều kiện. Nhưng mà trên phương diện nhân lực, người thử ngẫm lại xem. Nhiều cường giả Thiên Vị cùng một chỗ thao tác trận pháp này ở thuuowjng cổ như vậy mà cũng chết hơn mười người. Hiện tại.... Cương vực nhân loại ngay cả một cường giả Thiên Vị cũng chưa hẳn đã có. Muốn trùng tu trận pháp này, chẳng phải là nói chuyện hoang đường viển vông hay sao?
Trùng Tiêu tôn giả suy đoán rất hợp lý, nhưng mà theo Giang Trần thấy, vấn đề này tuy rằng khó giải quyết, thế nhưng cũng không phải là không có hy vọng giải quyết.
- Tôn giả, mặc kệ độ khó bao nhiêu, đây thủy chung vẫn là con đường chết. Nếu như có thể trùng kiến trận pháp này, ít nhất chúng ta có thể ngăn cản đại quân Ma tộc ở Hoang man, làm cho bọn họ không có cách nào đơn giản tiến quân vào cương vực nhân loại chúng ta.
Giang Trần từng nghiên cứu qua địa hình của cương vực nhân loại.
Lúc ấy Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận này được bố trí là cân nhắc từ điểm này, hoàn toàn bố trí lại hiểm địa giữa khu khống chế Ma tộc và cương vực nhân loại.
- Đây tuyệt đối không phải là khoa trương, lúc ấy thế lực nhân tộc ở trên Thần Uyên đại lục cũng coi như cường đại. Các loại tài nguyên cũng vô cùng hùng hậu. Nếu không mà nói, Ma tộc cũng không lựa chọn địa bàn của Nhân tộc chúng ta làm nơi xâm lấn. Chính bởi vì chiến trường ở trên địa bàn Nhân tộc chúng ta, cho nên trận chiến phong ba thượng cổ đó, Nhân tộc chúng ta trả giá rất nhiều. Kể cả trận pháp này... Chỉ tính riêng trận pháp đại sư tối thiểu cũng có hơn mười người khi đang luyện chế, bố trí trận pháp này mà dầu hết đèn tắt....
- Khoa trương như vậy sao?
Giang Trần triệt để sửng sốt, hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được, một trận pháp vậy mà lại trả một cái giá lớn như vậy.
- Một chút cũng không khoa trương.
Trùng Tiêu tôn giả vô cùng ngưng trọng nói:
- Chư Thiên Vạn Linh Tỏa thần đại trận này là trận pháp cường đại nhất, cấp bậc cao cấp nhất trong truyền thừa của Nhân tộc chúng ta trên Thần Uyên đại lục. Trận pháp này, bất luận tông môn nào cũng không thể hoàn thành một mình. Bất luận một tông môn nào cũng không thể độc lập chèo chống số tài nguyên cần thiết của trận pháp này. Nếu như dùng mười năm tám năm, tự nhiên sẽ không cần phải liều tính mạng như vậy. Nhưng mà lúc ấy thời gian cho chúng ta chỉ có ba tháng. Trong vòng ba tháng phải hoàn thành trận pháp này.
Cuộc chiến kháng ma, thời gian cấp bách, quả thực không có khả năng chờ thêm được. Thời gian chính là tính mạng. Mỗi một ngày đều vô cùng quý giá, lãng phí một ngày cũng có thể khiến cho cuộc chiến xuất hiện biến động hoàn toàn bất đồng.
Trong lúc nhất thời, Giang Trần rốt cuộc cũng hiểu rõ tại sao lại có nhiều trận pháp đại sư chết như vậy.
Trận pháp trong vòng mười năm phải hoàn thành trong vòng ba tháng, loại thời gian gấp gáp như vậy quả thực là rợn cả người. Đây quả thực là thiêu đốt tính mạng mà bày trận a.
Trong lúc nhất thời, Giang Trần cũng than thở không thôi.
- Đan Tiêu cổ phái chúng ta cũng có chín vị trưởng lão khi bố trí trận pháp này mà hi sinh tính mạng của mình. Trong đó có một người là đệ đệ cùng mẫu thân sinh ra với ta.
Trùng Tiêu tôn giả trầm thấp nói.
- Không đơn thuần là Đan Tiêu cổ phái chúng ta. Địa Tàng môn lúc ấy được xưng là đệ nhất tông môn cũng chết mười mấy người, còn có rất nhiều tông môn khác.
Trùng Tiêu tôn giả nói tới đây, ngữ khí trở nên vô cùng trầm thấp:
- Chỉ tiếc... Chỉ tiếc... Chúng ta cuối cùng lại đánh giá thấp sự giảo hoạt của Ma tộc.
- Chúng ta khổ sở bố trí trận pháp, chờ Ma tộc huyết chiến một phen. Kết quả lại bị Ma tộc nhìn thấu ý đồ. Đại quân Ma tộc căn bản không có dựa theo dự đoán của chúng ta, phái ra chủ lực giao chiến mà chỉ phái ra một đám khôi lỗi tới giao chiến. Nhóm khôi lỗi này là nô lệ mà Ma tộc mang từ khắp các vị diện tới đây. Bản thân bọn họ bị Ma tộc bức hiếp, căn bản không có dục vọng giao chiến gì. Bọn họ thuần túy chỉ là công cụ Ma tộc phái đi tìm cái chết. Phái ra đám nô lệ chết thay để kích thích trận pháp của chúng ta.
Trùng Tiêu tôn giả nghiến răng nghiến lợi nói, nói tới mức hận không thể ăn tươi nuốt sống Ma tộc.
Cách nói này cơ hồ giống như đúc lời của Mãng Kỳ.
- Xem ra, Mãng Kỳ trong chuyện này cũng không có nói dối.
Trong lòng Giang Trần cảm thán không thôi.
- Tông chủ, trận pháp này vẫn là vết sẹo trong lòng nhân tộc thượng cổ chúng ta. Chuyện này khiến cho chúng ta hao phí bao nhiêu tâm huyết, trả một cái giá lớn, ngay cả một tên Ma tộc cũng không có vây khốn được. Chúng ta phải xin lỗi những vị đồng đạo vì trận pháp mà hi sinh... Nếu như trận chiến ấy chúng ta vây khốn thành công chủ lực Ma tộc, cũng không có cuộc chiến kháng ma thảm thiết như vậy. Vì trận pháp này không có hoàn thành sứ mạng mà đáng ra nó phải làm, cho nên mới đưa tới trận chiến kháng ma sau này. Cường giả nhân tộc mười người chết bảy tám người. Tất cả thế lực lớn cơ hồ dùng hết tất cả nhân lực, cơ hồ tất cả gia sản của mình.
Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận vốn là chuẩn bị cho Ma tộc, cuối cùng lại dành cho những nô lệ của Ma tộc.
Nếu như Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận có thể vây khốn chủ lực Ma tộc, có lẽ sau đó sẽ không có chiến sự thảm thiết như vậy. Số mệnh nhân tộc cũng không tới mức rớt xuống ngàn trượng, tới tình trạng như hiện tại.
Không thể không nói tạo hóa trêu ngươi.
- Tôn giả, Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận này đã phong ấn nhầm người, vậy nó có thể một lần nữa khởi động, có thể thả những kẻ chết thay kia rồi thu lại kẻ mà đáng ra nó nên phong ấn hay không?
Giang Trần hỏi thăm dò.
- Vấn đề này lúc ấy cũng có người từng đề cập qua. Bất quá lúc trước cuộc chiến kháng ma hừng hực khí thế, căn bản không xuất ra được nhiều nhân thủ và tài nguyên như vậy để một lần nữa khởi động Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận. Lại nói, lúc ấy mọi người cũng không có nắm chắc. Thả đám khôi lỗi kia ra, bọn họ không nhất định sẽ vui sướng hợp tác với Nhân tộc chúng ta đối kháng Ma tộc, dù sao bọn họ cũng chịu sự điều khiển của Ma tộc.
Những lời băn khoăn này của Trùng Tiêu tôn giả cũng không phải là không có đạo lý.
Giang Trần gật gật đầu, lại nói:
- Lúc ấy điều kiện còn chưa thành thục, không biết trận pháp đó hiện tại còn có hy vọng trùng kiến hay không?
Trên phương diện trận pháp nhất đạo, tuy rằng Giang Trần cũng coi như là người học rộng, nhưng trận pháp này coi như kiếp trước hắn cũng chưa từng nghe qua, đối với trận pháp này cũng không có khái niệm cụ thể.
Cho nên hắn muốn nhận được thêm tin tức từ miệng Trùng Tiêu tôn giả.
- Từ thượng cổ tới nay, hơn mười hai mươi vạn năm qua đi, Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận này rốt cuộc có tính huống thế nào thuộc hạ cũng không có cách nào phán đoán. Nhưng mà bằng vào tài nguyên ít ỏi của cương vực nhân loại. Vật lực liều chắp vá gom góp có lẽ còn miễn cưỡng đạt tới điều kiện. Nhưng mà trên phương diện nhân lực, người thử ngẫm lại xem. Nhiều cường giả Thiên Vị cùng một chỗ thao tác trận pháp này ở thuuowjng cổ như vậy mà cũng chết hơn mười người. Hiện tại.... Cương vực nhân loại ngay cả một cường giả Thiên Vị cũng chưa hẳn đã có. Muốn trùng tu trận pháp này, chẳng phải là nói chuyện hoang đường viển vông hay sao?
Trùng Tiêu tôn giả suy đoán rất hợp lý, nhưng mà theo Giang Trần thấy, vấn đề này tuy rằng khó giải quyết, thế nhưng cũng không phải là không có hy vọng giải quyết.
- Tôn giả, mặc kệ độ khó bao nhiêu, đây thủy chung vẫn là con đường chết. Nếu như có thể trùng kiến trận pháp này, ít nhất chúng ta có thể ngăn cản đại quân Ma tộc ở Hoang man, làm cho bọn họ không có cách nào đơn giản tiến quân vào cương vực nhân loại chúng ta.
Giang Trần từng nghiên cứu qua địa hình của cương vực nhân loại.
Lúc ấy Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận này được bố trí là cân nhắc từ điểm này, hoàn toàn bố trí lại hiểm địa giữa khu khống chế Ma tộc và cương vực nhân loại.