Độc Tôn Tam Giới
Chương 1855: Phụ thân Giang Phong hạ lạc
- Ta cần lời hứa của các ngươi.
- Không phải đã cho ngươi hứa hẹn sao?
Cố Tâm Đường nhướng mày.
- Không không không, miệng hứa hẹn không có gì dùng. Ngươi muốn bội ước, ta có thể có biện pháp nào?
Nam tử kia có thể ở hắc lao một mực sống sót, hiển nhiên không phải loại gia hỏa đơn giản tin tưởng người khác.
- Ngươi muốn như thế nào?
Cố Tâm Đường đối với tù phạm cò kè mặc cả, hiển nhiên là không thích.
- Rất đơn giản, nếu như tin tức của ta hữu dụng, ta cần một hứa hẹn có thiên địa thệ ước hạn chế. Chỉ cần có cái hứa hẹn này, ta đảm bảo... Ta đảm bảo tin tức của ta tuyệt đối cần dùng đến. Hơn nữa, tin tức này cực kỳ che giấu, vùng này tuyệt đối không có mấy người biết rõ.
Ánh mắt hán tử kia cực kỳ khôn khéo.
Thiên Mục Thần Đồng của Giang Trần phảng phất muốn đâm thấu linh hồn của hán tử kia, gắt gao nhìn chằm chằm vào ánh mắt hắn.
Hán tử kia bị Giang Trần nhìn chằm chằm đến toàn thân giật mình, nhưng ánh mắt lại không sợ hãi chút nào đón lấy Giang Trần, trong sợ hãi, lại mang theo một phần kiên quyết cùng thản nhiên.
Hiển nhiên, thái độ của hán tử kia là nói cho bọn hắn biết, muốn cưỡng bức ta, tuyệt đối không thể được.
Cố Tâm Đường nghĩ chỉ chốc lát, nhẹ gật đầu:
- Tốt, bổn đội theo ý ngươi nói. Nếu như tin tức của ngươi hoàn toàn chính xác hữu dụng, ta dùng danh nghĩa thiên địa thệ ước, hứa hẹn cho ngươi tự do. Bất quá... Nếu như tin tức của ngươi vô dụng, ngươi đời này cũng đừng nghĩ ly khai hắc lao.
Người đàn ông kia nghe được Cố Tâm Đường thề, trên mặt lộ ra dáng tươi cười, ngữ khí thoải mái nói:
- Xin yên tâm, nếu như tin tức vô dụng, ta sẽ tự sát tại chỗ, hán tử mà các ngươi nghe ngóng kia, chỉ là võ giả Địa Nguyên cảnh, tu vi không cao, hơn nữa người này còn là cái tình si, tiến vào hắc lao, cả ngày thần hồn điên đảo, ngồi một mình lẩm bẩm hai chữ Mộng nhi, Mộng nhi. Vốn, tất cả mọi người cảm thấy hắn ở chỗ này sống không quá ba ngày, thế nhưng mà...
Nói đến đây, người đàn ông kia dừng lại một chút.
- Nhưng mà cái gì?
Ánh mắt Giang Trần lộ ra một tia kinh mang, gắt gao nhìn chằm chằm vào hán tử kia.
- Lại nói tiếp cũng rất hiếm thấy, sau khi hán tử kia đi vào, vậy mà thoáng cái đã bị nhiều đại lão của hắc lao theo dõi.
Nam tử kia cười nói.
- Kỳ thật vừa rồi các ngươi nghe ngóng người này, bọn hắn cũng bái kiến. Chỉ bất quá bọn hắn không có lưu tâm. Ta lại để ý, nghe được trong miệng hắn lẩm bẩm hai chữ Mộng nhi. Mấy Chấp Pháp Giả đưa hắn vào, lúc ra cửa, cũng thì thầm một câu, nói thằng này lại dám nghe ngóng bí văn của Nguyệt Thần Giáo, không có một đao chém hắn, đã tính toán nhân từ...
Không thể không nói, cơ hội đều là lưu cho người có chuẩn bị.
Những sự tình này, lúc ấy có nhiều người chứng kiến qua, nhưng mà ai cũng không có đem những chi tiết này để ở trong lòng. Tại hắc lao, phần lớn người đều là được chăng hay chớ, tự nhiên sẽ không đi để ý những nhàn sự kia.
Dù sao, đây chỉ là một võ giả Nguyên cảnh, ai cũng sẽ không đối với một Nguyên cảnh có quá nhiều hứng thú. Nếu như đưa vào là một võ giả Hoàng cảnh, cái kia lại bất đồng.
Độ chú ý nhất định là phi thường cao, mỗi người đều biết.
Võ giả Nguyên cảnh, nói cho cùng vẫn là thực lực quá thấp, cơ hồ là không có người chú ý. Chỉ có tính cách cực kỳ khôn khéo như hắn, mới có thể đối với từng cái chi tiết nhỏ đều để bụng như vậy.
Nhất là nghe nói đến những chữ "Thánh Nữ" này, nam tử kia liền cực kỳ để bụng.
Không nghĩ tới, tin tức kia, bây giờ lại nổi lên công dụng.
Giang Trần nghe hán tử kia nói như vậy, trong lòng cũng rất chấn động. Hiển nhiên, tình báo của hán tử kia hơn phân nửa là chân thật.
Bởi vì rất nhiều chi tiết, cũng không phải hán tử kia có thể bịa đặt.
Giang Trần tiện tay sờ sờ, lấy ra mười viên Thánh Anh Đan. Thánh Anh Đan là đan dược cho võ giả Thánh cảnh tu luyện, đối với cường giả Thánh cảnh tu luyện cực kỳ hữu dụng, là vật mà Thánh cảnh võ giả bổ sung Linh lực, thu hoạch Chân Nguyên tu luyện tốt nhất.
Tuy không khoa trương như Thánh Tiếu Đan, không cách nào làm cho Thánh cảnh cường giả trực tiếp vô điều kiện tấn thăng một cấp, nhưng lại thắng ở lâu dài.
Tuy Thánh Tiếu Đan có thể vô điều kiện thăng một cấp, lại chỉ có thể sử dụng một lần. Nhưng mà Thánh Anh Đan, lại có thể sử dụng trong toàn bộ giai đoạn Thánh cảnh.
- Đừng cò kè mặc cả nữa, nói đi, hiện tại hắn thân ở phương nào. Nói ra, những cái này sẽ là của ngươi.
Giang Trần ra tay rất hào phóng.
Nam tử kia tiến vào hắc lao, đã không biết bao nhiêu năm chưa thấy qua tài nguyên tu luyện rồi, chứng kiến đan dược lòe lòe sáng lên, cũng kìm lòng không được nuốt nước miếng thoáng một phát.
Ánh mắt lộ ra tinh mang, lẩm bẩm nói:
- Cái này... Đây là Thánh Anh Đan? Thượng phẩm Thánh Anh Đan?
- Ngươi coi như biết hàng.
Giang Trần thản nhiên nói.
- Ta nói ra, những cái này đều là của ta sao?
Người đàn ông kia lại nuốt từng ngụm nước bọt, trong mắt tràn đầy tham lam, tựa như một con sói đói thấy được con mồi, thập phần khát khao.
Cố Tâm Đường một cước đạp bờ mông hắn:
- Bảo ngươi nói ngươi liền nói nhanh lên, nói nhảm nhiều như vậy làm gì?
Nam tử này cũng nhìn ra chỗ vấn đề, liếc nhìn Giang Trần, ánh mắt cũng trở nên bất đồng. Mới đầu hắn cho rằng Giang Trần cùng Vô Song Đại Đế đều là thủ hạ của Cố Tâm Đường.
Hiện tại xem ra, tựa hồ Cố Tâm Đường hết sức kiêng kỵ hai người này. Như vậy hai người này, khẳng định không phải thủ hạ của Cố Tâm Đường a.
Bất quá, hắn rất khôn khéo, biết rõ loại sự tình này không thể nói phá. Nói toạc ra là tự rước họa sát thân.
Lập tức không hề giấu, mà gật đầu nói:
- Người đàn ông kia hạ lạc, về sau ta cũng hỏi thăm một chút. Hiện tại nếu như hắn không có ra ngoài ý muốn, có lẽ ở Thập Tuyệt khu.
Cố Tâm Đường nghe vậy, quá sợ hãi:
- Ngươi nói cái gì?
Nam tử kia nhẹ gật đầu:
- Là Thập Tuyệt khu, nếu như hắn còn sống, khẳng định đang ở đó.
Biểu lộ của Cố Tâm Đường phức tạp, nhìn chằm chằm vào nam tử kia:
- Ngươi xác định mình không phải là đang nằm mơ?
- Cố đội, ta vì tự do của mình, làm sao có thể nói dối? Việc này nghe thập phần khoa trương, nhưng tuyệt đối là chân thật trăm phần trăm.
Vẻ mặt nam tử kia kiên quyết nói.
- Thập Tuyệt khu là địa phương nào?
Ánh mắt Giang Trần nhìn về phía Cố Tâm Đường.
Cố Tâm Đường cười khổ:
- Thập Tuyệt khu, là khu vực đáng sợ nhất trong hắc lao, cũng là khu vực có địa vị tối cao. Chỗ đó tượng trưng cho địa vị Vô Thượng của hắc lao. Thập Tuyệt khu, tối đa chỉ có thể có mười người ở đó. Tất cả mọi người nhận đồng quy tắc này. Muốn vào nhập Thập Tuyệt khu, nhất định phải khiêu chiến cường giả trong Thập Tuyệt khu. Cho nên, Thập Tuyệt khu là một địa phương phi thường khủng bố. Cho dù là một ít đội trưởng, cũng không dám đơn giản tiếp cận Thập Tuyệt khu. Muốn tiếp cận Thập Tuyệt khu, ít nhất phải là Hình đường đường chủ.
- Không phải đã cho ngươi hứa hẹn sao?
Cố Tâm Đường nhướng mày.
- Không không không, miệng hứa hẹn không có gì dùng. Ngươi muốn bội ước, ta có thể có biện pháp nào?
Nam tử kia có thể ở hắc lao một mực sống sót, hiển nhiên không phải loại gia hỏa đơn giản tin tưởng người khác.
- Ngươi muốn như thế nào?
Cố Tâm Đường đối với tù phạm cò kè mặc cả, hiển nhiên là không thích.
- Rất đơn giản, nếu như tin tức của ta hữu dụng, ta cần một hứa hẹn có thiên địa thệ ước hạn chế. Chỉ cần có cái hứa hẹn này, ta đảm bảo... Ta đảm bảo tin tức của ta tuyệt đối cần dùng đến. Hơn nữa, tin tức này cực kỳ che giấu, vùng này tuyệt đối không có mấy người biết rõ.
Ánh mắt hán tử kia cực kỳ khôn khéo.
Thiên Mục Thần Đồng của Giang Trần phảng phất muốn đâm thấu linh hồn của hán tử kia, gắt gao nhìn chằm chằm vào ánh mắt hắn.
Hán tử kia bị Giang Trần nhìn chằm chằm đến toàn thân giật mình, nhưng ánh mắt lại không sợ hãi chút nào đón lấy Giang Trần, trong sợ hãi, lại mang theo một phần kiên quyết cùng thản nhiên.
Hiển nhiên, thái độ của hán tử kia là nói cho bọn hắn biết, muốn cưỡng bức ta, tuyệt đối không thể được.
Cố Tâm Đường nghĩ chỉ chốc lát, nhẹ gật đầu:
- Tốt, bổn đội theo ý ngươi nói. Nếu như tin tức của ngươi hoàn toàn chính xác hữu dụng, ta dùng danh nghĩa thiên địa thệ ước, hứa hẹn cho ngươi tự do. Bất quá... Nếu như tin tức của ngươi vô dụng, ngươi đời này cũng đừng nghĩ ly khai hắc lao.
Người đàn ông kia nghe được Cố Tâm Đường thề, trên mặt lộ ra dáng tươi cười, ngữ khí thoải mái nói:
- Xin yên tâm, nếu như tin tức vô dụng, ta sẽ tự sát tại chỗ, hán tử mà các ngươi nghe ngóng kia, chỉ là võ giả Địa Nguyên cảnh, tu vi không cao, hơn nữa người này còn là cái tình si, tiến vào hắc lao, cả ngày thần hồn điên đảo, ngồi một mình lẩm bẩm hai chữ Mộng nhi, Mộng nhi. Vốn, tất cả mọi người cảm thấy hắn ở chỗ này sống không quá ba ngày, thế nhưng mà...
Nói đến đây, người đàn ông kia dừng lại một chút.
- Nhưng mà cái gì?
Ánh mắt Giang Trần lộ ra một tia kinh mang, gắt gao nhìn chằm chằm vào hán tử kia.
- Lại nói tiếp cũng rất hiếm thấy, sau khi hán tử kia đi vào, vậy mà thoáng cái đã bị nhiều đại lão của hắc lao theo dõi.
Nam tử kia cười nói.
- Kỳ thật vừa rồi các ngươi nghe ngóng người này, bọn hắn cũng bái kiến. Chỉ bất quá bọn hắn không có lưu tâm. Ta lại để ý, nghe được trong miệng hắn lẩm bẩm hai chữ Mộng nhi. Mấy Chấp Pháp Giả đưa hắn vào, lúc ra cửa, cũng thì thầm một câu, nói thằng này lại dám nghe ngóng bí văn của Nguyệt Thần Giáo, không có một đao chém hắn, đã tính toán nhân từ...
Không thể không nói, cơ hội đều là lưu cho người có chuẩn bị.
Những sự tình này, lúc ấy có nhiều người chứng kiến qua, nhưng mà ai cũng không có đem những chi tiết này để ở trong lòng. Tại hắc lao, phần lớn người đều là được chăng hay chớ, tự nhiên sẽ không đi để ý những nhàn sự kia.
Dù sao, đây chỉ là một võ giả Nguyên cảnh, ai cũng sẽ không đối với một Nguyên cảnh có quá nhiều hứng thú. Nếu như đưa vào là một võ giả Hoàng cảnh, cái kia lại bất đồng.
Độ chú ý nhất định là phi thường cao, mỗi người đều biết.
Võ giả Nguyên cảnh, nói cho cùng vẫn là thực lực quá thấp, cơ hồ là không có người chú ý. Chỉ có tính cách cực kỳ khôn khéo như hắn, mới có thể đối với từng cái chi tiết nhỏ đều để bụng như vậy.
Nhất là nghe nói đến những chữ "Thánh Nữ" này, nam tử kia liền cực kỳ để bụng.
Không nghĩ tới, tin tức kia, bây giờ lại nổi lên công dụng.
Giang Trần nghe hán tử kia nói như vậy, trong lòng cũng rất chấn động. Hiển nhiên, tình báo của hán tử kia hơn phân nửa là chân thật.
Bởi vì rất nhiều chi tiết, cũng không phải hán tử kia có thể bịa đặt.
Giang Trần tiện tay sờ sờ, lấy ra mười viên Thánh Anh Đan. Thánh Anh Đan là đan dược cho võ giả Thánh cảnh tu luyện, đối với cường giả Thánh cảnh tu luyện cực kỳ hữu dụng, là vật mà Thánh cảnh võ giả bổ sung Linh lực, thu hoạch Chân Nguyên tu luyện tốt nhất.
Tuy không khoa trương như Thánh Tiếu Đan, không cách nào làm cho Thánh cảnh cường giả trực tiếp vô điều kiện tấn thăng một cấp, nhưng lại thắng ở lâu dài.
Tuy Thánh Tiếu Đan có thể vô điều kiện thăng một cấp, lại chỉ có thể sử dụng một lần. Nhưng mà Thánh Anh Đan, lại có thể sử dụng trong toàn bộ giai đoạn Thánh cảnh.
- Đừng cò kè mặc cả nữa, nói đi, hiện tại hắn thân ở phương nào. Nói ra, những cái này sẽ là của ngươi.
Giang Trần ra tay rất hào phóng.
Nam tử kia tiến vào hắc lao, đã không biết bao nhiêu năm chưa thấy qua tài nguyên tu luyện rồi, chứng kiến đan dược lòe lòe sáng lên, cũng kìm lòng không được nuốt nước miếng thoáng một phát.
Ánh mắt lộ ra tinh mang, lẩm bẩm nói:
- Cái này... Đây là Thánh Anh Đan? Thượng phẩm Thánh Anh Đan?
- Ngươi coi như biết hàng.
Giang Trần thản nhiên nói.
- Ta nói ra, những cái này đều là của ta sao?
Người đàn ông kia lại nuốt từng ngụm nước bọt, trong mắt tràn đầy tham lam, tựa như một con sói đói thấy được con mồi, thập phần khát khao.
Cố Tâm Đường một cước đạp bờ mông hắn:
- Bảo ngươi nói ngươi liền nói nhanh lên, nói nhảm nhiều như vậy làm gì?
Nam tử này cũng nhìn ra chỗ vấn đề, liếc nhìn Giang Trần, ánh mắt cũng trở nên bất đồng. Mới đầu hắn cho rằng Giang Trần cùng Vô Song Đại Đế đều là thủ hạ của Cố Tâm Đường.
Hiện tại xem ra, tựa hồ Cố Tâm Đường hết sức kiêng kỵ hai người này. Như vậy hai người này, khẳng định không phải thủ hạ của Cố Tâm Đường a.
Bất quá, hắn rất khôn khéo, biết rõ loại sự tình này không thể nói phá. Nói toạc ra là tự rước họa sát thân.
Lập tức không hề giấu, mà gật đầu nói:
- Người đàn ông kia hạ lạc, về sau ta cũng hỏi thăm một chút. Hiện tại nếu như hắn không có ra ngoài ý muốn, có lẽ ở Thập Tuyệt khu.
Cố Tâm Đường nghe vậy, quá sợ hãi:
- Ngươi nói cái gì?
Nam tử kia nhẹ gật đầu:
- Là Thập Tuyệt khu, nếu như hắn còn sống, khẳng định đang ở đó.
Biểu lộ của Cố Tâm Đường phức tạp, nhìn chằm chằm vào nam tử kia:
- Ngươi xác định mình không phải là đang nằm mơ?
- Cố đội, ta vì tự do của mình, làm sao có thể nói dối? Việc này nghe thập phần khoa trương, nhưng tuyệt đối là chân thật trăm phần trăm.
Vẻ mặt nam tử kia kiên quyết nói.
- Thập Tuyệt khu là địa phương nào?
Ánh mắt Giang Trần nhìn về phía Cố Tâm Đường.
Cố Tâm Đường cười khổ:
- Thập Tuyệt khu, là khu vực đáng sợ nhất trong hắc lao, cũng là khu vực có địa vị tối cao. Chỗ đó tượng trưng cho địa vị Vô Thượng của hắc lao. Thập Tuyệt khu, tối đa chỉ có thể có mười người ở đó. Tất cả mọi người nhận đồng quy tắc này. Muốn vào nhập Thập Tuyệt khu, nhất định phải khiêu chiến cường giả trong Thập Tuyệt khu. Cho nên, Thập Tuyệt khu là một địa phương phi thường khủng bố. Cho dù là một ít đội trưởng, cũng không dám đơn giản tiếp cận Thập Tuyệt khu. Muốn tiếp cận Thập Tuyệt khu, ít nhất phải là Hình đường đường chủ.