Độc Tôn Tam Giới
Chương 1776: Quyết định của Giang Trần (1)
́t định của Giang Trần. (1)
Mà tông môn treo thưởng trận đồ này cũng là tông môn nhất phẩm, ở khu vực phía đông của bát vực, gọi là Thiên Thiền Cổ viện.
Giang Trần tấm tắc kêu kỳ lạ. Không thể không bội phục lực lan tràn của Đan Hỏa thành. Hạ Vũ Thiên Kiếm tông, vị trí tương đối gần Lưu Ly vương thành. Cũng chịu ảnh hưởng của Đan Hỏa thành, treo giải thưởng ở Đan Hỏa thành.
Thiên Thiền Cổ viện kia ở phía đông bát vực, cách Đan Hỏa thành cực kỳ xa, thế nhưng cũng treo giải thưởng ở Đan Hỏa thành.
KHông thể không thừa nhận, ở phương diện trao đổi võ đạo, Đan Hỏa thành làm cực kỳ hoàn mỹ. Làm cho Đan Hỏa thành thực sự trở thành một nơi hạch tâm trên bát vực. Lực ảnh hưởng cơ hồ bao trùm toàn bộ bát vực.
Trừ những vùng phía nam chịu ảnh hưởng của Lưu Ly vương thành ra, địa phương khác, cơ hồ đều bị Đan Hỏa thành ảnh hưởng.
Đây là một loại năng lực bao phủ cực kỳ đáng sợ.
Giang Trần càng thâm nhập sâu vào trong Đan Hỏa thành, càng cảm thấy Đan Hỏa thành này vô cùng đáng sợ. Nếu như Đan Hỏa thành thực sự triệt để vạch mặt với Lưu Ly vương thành. Dùng tình huống trước mắt, chỉ sợ người có hại chịu thiệt tuyệt đối là Lưu Ly vương thành.
Thậm chí, một chút lo lắng cũng không có.
Giang Trần quả thực bị lực ảnh hưởng Đan Hỏa thành làm cho kinh sợ.
Người Lưu Ly vương thành, đại bộ phận người đều có cảm giác về sự ưu việt, cảm thấy là thành trung tâm ở bát vực. Là nơi hạch tâm của bát vực.
So sánh với Đan Hỏa thành, Giang Trần cảm thấy người Lưu Ly vương thành đã đánh giá thấp Đan Hỏa thành. Không nói bọn họ là ếch ngồi đáy giếng, thế nhưng quả thực có chút tự cao tự đại.
- Thiên Thiền cổ viện...
Giang Trần lặng lẽ nhớ kỹ cái tên này, hắn đã quyết định, nếu như có cơ hội nhất định phải đi Thiên Thiền cổ viện một chuyến.
Trận pháp này khiến cho hắn có chút hứng thú với Thiên Thiền cổ viện. Nếu như Thiên Thiền cổ viện thực sự có quan hệ với đan tiêu cổ p hái, như thế là một tín hiệu vô cùng tốt.
Vấn đề này Giang Trần quyết định tiếp nhận.
Vấn đề kế tiếp là vấn đề rèn, đây không phải là vấn đề mà tông môn nhất phẩm tuyên bố, mà là một thế lực kém hơn tông môn nhất phẩm trên bát vực tuyên bố. Thế lực này chuyên rèn thần binh lợi khí.
Ở bát vực, rất nhiều tông môn đều có đoán tạo sư của mình, nhưng mà đại đa số đoán tạo sư đều không được coi là đỉnh tiêm. Còn đoán tạo sư đỉnh tiêm chân chính thì ở trong thế lực chuyên làm việc này.
Mỗi một lần Giang Trần nhìn người tuyên bố vấn đề này, đều bị lực ảnh hưởng của Đan Hỏa thành làm cho khiếp sợ.
Từ bề ngoài, Đan Hỏa thành này chỉ là thế lực dừng chân của đan đạo. Trên thực tế lực ảnh hưởng của Đan Hỏa thành đã khuếch tán cơ hồ tới lĩnh vực võ đạo.
Không thể không nói đây là điểm mà Đan Hỏa thành thành công nhất. Trong lúc vô hình đem lực ảnh hưởng rải tới tất cả lĩnh vực, bao trùm tới tất cả các thế lực lớn.
Vấn đề này Giang Trần không có ý định tiếp nhận. Rèn thần binh lợi khí, tuy rằng Giang Trần hiểu một chút, nhưng hắn vẫn không muốn tiếp nhận vấn đề này.
Thứ nhất tuy rằng giải thưởng của vấn đề này tuy rằng cao. Thế nhưng rõ ràng độ khó của nó cực lớn. Ngay cả thế lực chuyên nghiệp như thế này cũng không làm được, nếu như hắn làm được, không khỏi quá mức rợn cả người.
Thứ hai hắn cũng không muốn bạo lộ quá nhiều kỹ năng, cũng không muốn bị người ta nhìn chằm chằm vào.
Một điểm mấu chốt nhất chính là, thế lực rèn thần binh này lại có quan hệ mật thiết với Đan Hỏa thành. Đối với thế lực có quan hệ mật thiết với Đan Hỏa thành, tự nhiên Giang Trần sẽ có cảm giác phản cảm.
Cho nên hắn quyết định buông tha cho vấn đề này. Người khác muốn tiếp để cho người khác tiếp đi. Dù sao hắn là người quyết định nhượng lại vấn đề này.
Giang Trần nghĩ tới đây mới mở mắt ra.
Hắn cầm lấy quyển trục ghi vấn đề rèn thần binh, trực tiếp đi về phía Cao Phó điện chủ.
Cao Phó điện chủ cười ha hả:
- Thiệu lôi chủ, nhanh như vậy đã có quyết định rồi sao?
- Ba vấn đề khác ta nhận. Vấn đề này không có lực, tặng cho mấy vị đồng liêu khác a.
Giang Trần trực tiếp mở miệng nói.
Cao phó điện chủ sững sờ, hắn nhớ rõ Giang Trần nhận bốn vấn đề cấp Chí Tôn a. Làm sao lại nộp lại một?
Chẳng lẽ ba vấn đề khác hắn đều muốn lưu lại?
Sắc mặt Cao Phó điện chủ khẽ đổi, ánh mắt biến đổi, nói:
- Ý Thiệu lôi chủ là ba vấn đề Chí tôn khác ngươi xác định muốn tiếp nhận sao?
Giang Trần cũng không có phủ nhận, còn hỏi lại:
- Người ra những vấn đề này đều ở lại Tịnh Phần điện sao?
Cao Phó điện chủ cười nói:
- Đó là chuyện đương nhiên, nếu như không ở lại, chúng ta sẽ không lấy những vấn đề này ra. Chỉ có vấn đề tùy thời có thể thực hiện thì chúng ta mới lấy ra.
- Tốt.
Giang Trần gật đầu, có ở nơi này là được rồi. Bằng không mà nói, Giang Trần cũng không muốn đêm dài lắm mộng.
Cao Phó điện chủ lại một lần nữa bị người trẻ tuổi kia làm cho chấn động. Cái vấn đề Chí tôn này tượng trưng cho cái gì, Cao Phó điện chủ so với ai khác còn hiểu rõ hơn.
Bình thường trước đó những vấn đề Chí tôn kia, đại bộ phận đều không có người giải đáp được.
Mỗi một lần Thưởng Kim lôi đài, nếu như tuyên bố mười vấn đề Chí tôn, cuối cùng có thể giải quyết được hai ba vấn đề, tỷ lệ như vậy đã cao lắm rồi.
Mà người trẻ tuổi kia rút ra bốn vấn đề cấp Chí tôn, lại lưu lại ba? Chẳng lẽ tỷ lệ hoàn thành của hắn lại đạt tới mức độ kinh người kia? Bảy phần mười?
Cái tỷ lệ này cũng không khỏi quá dọa người a.
Nhưng mà Cao Phó điện chủ rốt cuộc cũng là phó điện chủ một điện, vẫn bảo trì được bình thản. Tuy rằng trong lòng kinh ngạc, thế nhưng vẫn có thể miễn cưỡng ngăn chặn sự kinh ngạc trong lòng. Hắn nói:
- Thiệu lôi chủ, nếu như ngươi xác định nhận lấy ba vấn đề kia. Ta có thể lập tức để cho người rao vấn đề tới nói chuyện với ngươi. Như vậy là tiện lợi nhất.
Giang Trần nghĩ lại:
- Để cho bọn họ ngày mai tới đi. Ta cần một ngày thời gian suy nghĩ cho thật kỹ.
- Thiệu lôi chủ, ta thiện chí nhắc nhở một câu. Kỳ hạn nhượng lại vấn đề là ba thời thần. Nếu như ngày mai ngươi mới cân nhắc xong, một khi xuất hiện sai lầm, kế tiếp...
Cao Phó điện chủ thiện ý nhắc nhở Giang Trần.
Giang Trần cười cười:
- Không sao, một khi không trả lời được, những Thánh linh thạch mà ta kiếm được cũng có thể bồi thường được.
Lời nói tới nước này, Cao Phó điện chủ tự nhiên không tiện nói thêm gì nữa, hắn cười nói:
- Vậy bản phó điện chủ chúc mừng Thiệu lôi chủ trước vậy. Đúng rồi, con số của ba vấn đề của ngươi là gì? Ta muốn ghi chép một chút, để tiện nói chuyện với chủ nhân nó.
- Không thành vấn đề.
Chuyện này Giang Trần lại không có phản đối.
Trở lại Tổng lôi đài của mình, Giang Trần vô cùng nhẹ nhõm. Hình Ý đan thượng cổ thiếu hai loại tài liệu, hắn đã sớm suy đoán ra.
Về phần trận đồ không hoàn chỉnh của Thiên Thiền Cổ viện kia, Giang Trần đã thấy trận đồ, tự nhiên có quy hoạch rõ ràng, đối với hắn mà nói, cũng không tồn tại bất luận độ khó gì.
Mà tông môn treo thưởng trận đồ này cũng là tông môn nhất phẩm, ở khu vực phía đông của bát vực, gọi là Thiên Thiền Cổ viện.
Giang Trần tấm tắc kêu kỳ lạ. Không thể không bội phục lực lan tràn của Đan Hỏa thành. Hạ Vũ Thiên Kiếm tông, vị trí tương đối gần Lưu Ly vương thành. Cũng chịu ảnh hưởng của Đan Hỏa thành, treo giải thưởng ở Đan Hỏa thành.
Thiên Thiền Cổ viện kia ở phía đông bát vực, cách Đan Hỏa thành cực kỳ xa, thế nhưng cũng treo giải thưởng ở Đan Hỏa thành.
KHông thể không thừa nhận, ở phương diện trao đổi võ đạo, Đan Hỏa thành làm cực kỳ hoàn mỹ. Làm cho Đan Hỏa thành thực sự trở thành một nơi hạch tâm trên bát vực. Lực ảnh hưởng cơ hồ bao trùm toàn bộ bát vực.
Trừ những vùng phía nam chịu ảnh hưởng của Lưu Ly vương thành ra, địa phương khác, cơ hồ đều bị Đan Hỏa thành ảnh hưởng.
Đây là một loại năng lực bao phủ cực kỳ đáng sợ.
Giang Trần càng thâm nhập sâu vào trong Đan Hỏa thành, càng cảm thấy Đan Hỏa thành này vô cùng đáng sợ. Nếu như Đan Hỏa thành thực sự triệt để vạch mặt với Lưu Ly vương thành. Dùng tình huống trước mắt, chỉ sợ người có hại chịu thiệt tuyệt đối là Lưu Ly vương thành.
Thậm chí, một chút lo lắng cũng không có.
Giang Trần quả thực bị lực ảnh hưởng Đan Hỏa thành làm cho kinh sợ.
Người Lưu Ly vương thành, đại bộ phận người đều có cảm giác về sự ưu việt, cảm thấy là thành trung tâm ở bát vực. Là nơi hạch tâm của bát vực.
So sánh với Đan Hỏa thành, Giang Trần cảm thấy người Lưu Ly vương thành đã đánh giá thấp Đan Hỏa thành. Không nói bọn họ là ếch ngồi đáy giếng, thế nhưng quả thực có chút tự cao tự đại.
- Thiên Thiền cổ viện...
Giang Trần lặng lẽ nhớ kỹ cái tên này, hắn đã quyết định, nếu như có cơ hội nhất định phải đi Thiên Thiền cổ viện một chuyến.
Trận pháp này khiến cho hắn có chút hứng thú với Thiên Thiền cổ viện. Nếu như Thiên Thiền cổ viện thực sự có quan hệ với đan tiêu cổ p hái, như thế là một tín hiệu vô cùng tốt.
Vấn đề này Giang Trần quyết định tiếp nhận.
Vấn đề kế tiếp là vấn đề rèn, đây không phải là vấn đề mà tông môn nhất phẩm tuyên bố, mà là một thế lực kém hơn tông môn nhất phẩm trên bát vực tuyên bố. Thế lực này chuyên rèn thần binh lợi khí.
Ở bát vực, rất nhiều tông môn đều có đoán tạo sư của mình, nhưng mà đại đa số đoán tạo sư đều không được coi là đỉnh tiêm. Còn đoán tạo sư đỉnh tiêm chân chính thì ở trong thế lực chuyên làm việc này.
Mỗi một lần Giang Trần nhìn người tuyên bố vấn đề này, đều bị lực ảnh hưởng của Đan Hỏa thành làm cho khiếp sợ.
Từ bề ngoài, Đan Hỏa thành này chỉ là thế lực dừng chân của đan đạo. Trên thực tế lực ảnh hưởng của Đan Hỏa thành đã khuếch tán cơ hồ tới lĩnh vực võ đạo.
Không thể không nói đây là điểm mà Đan Hỏa thành thành công nhất. Trong lúc vô hình đem lực ảnh hưởng rải tới tất cả lĩnh vực, bao trùm tới tất cả các thế lực lớn.
Vấn đề này Giang Trần không có ý định tiếp nhận. Rèn thần binh lợi khí, tuy rằng Giang Trần hiểu một chút, nhưng hắn vẫn không muốn tiếp nhận vấn đề này.
Thứ nhất tuy rằng giải thưởng của vấn đề này tuy rằng cao. Thế nhưng rõ ràng độ khó của nó cực lớn. Ngay cả thế lực chuyên nghiệp như thế này cũng không làm được, nếu như hắn làm được, không khỏi quá mức rợn cả người.
Thứ hai hắn cũng không muốn bạo lộ quá nhiều kỹ năng, cũng không muốn bị người ta nhìn chằm chằm vào.
Một điểm mấu chốt nhất chính là, thế lực rèn thần binh này lại có quan hệ mật thiết với Đan Hỏa thành. Đối với thế lực có quan hệ mật thiết với Đan Hỏa thành, tự nhiên Giang Trần sẽ có cảm giác phản cảm.
Cho nên hắn quyết định buông tha cho vấn đề này. Người khác muốn tiếp để cho người khác tiếp đi. Dù sao hắn là người quyết định nhượng lại vấn đề này.
Giang Trần nghĩ tới đây mới mở mắt ra.
Hắn cầm lấy quyển trục ghi vấn đề rèn thần binh, trực tiếp đi về phía Cao Phó điện chủ.
Cao Phó điện chủ cười ha hả:
- Thiệu lôi chủ, nhanh như vậy đã có quyết định rồi sao?
- Ba vấn đề khác ta nhận. Vấn đề này không có lực, tặng cho mấy vị đồng liêu khác a.
Giang Trần trực tiếp mở miệng nói.
Cao phó điện chủ sững sờ, hắn nhớ rõ Giang Trần nhận bốn vấn đề cấp Chí Tôn a. Làm sao lại nộp lại một?
Chẳng lẽ ba vấn đề khác hắn đều muốn lưu lại?
Sắc mặt Cao Phó điện chủ khẽ đổi, ánh mắt biến đổi, nói:
- Ý Thiệu lôi chủ là ba vấn đề Chí tôn khác ngươi xác định muốn tiếp nhận sao?
Giang Trần cũng không có phủ nhận, còn hỏi lại:
- Người ra những vấn đề này đều ở lại Tịnh Phần điện sao?
Cao Phó điện chủ cười nói:
- Đó là chuyện đương nhiên, nếu như không ở lại, chúng ta sẽ không lấy những vấn đề này ra. Chỉ có vấn đề tùy thời có thể thực hiện thì chúng ta mới lấy ra.
- Tốt.
Giang Trần gật đầu, có ở nơi này là được rồi. Bằng không mà nói, Giang Trần cũng không muốn đêm dài lắm mộng.
Cao Phó điện chủ lại một lần nữa bị người trẻ tuổi kia làm cho chấn động. Cái vấn đề Chí tôn này tượng trưng cho cái gì, Cao Phó điện chủ so với ai khác còn hiểu rõ hơn.
Bình thường trước đó những vấn đề Chí tôn kia, đại bộ phận đều không có người giải đáp được.
Mỗi một lần Thưởng Kim lôi đài, nếu như tuyên bố mười vấn đề Chí tôn, cuối cùng có thể giải quyết được hai ba vấn đề, tỷ lệ như vậy đã cao lắm rồi.
Mà người trẻ tuổi kia rút ra bốn vấn đề cấp Chí tôn, lại lưu lại ba? Chẳng lẽ tỷ lệ hoàn thành của hắn lại đạt tới mức độ kinh người kia? Bảy phần mười?
Cái tỷ lệ này cũng không khỏi quá dọa người a.
Nhưng mà Cao Phó điện chủ rốt cuộc cũng là phó điện chủ một điện, vẫn bảo trì được bình thản. Tuy rằng trong lòng kinh ngạc, thế nhưng vẫn có thể miễn cưỡng ngăn chặn sự kinh ngạc trong lòng. Hắn nói:
- Thiệu lôi chủ, nếu như ngươi xác định nhận lấy ba vấn đề kia. Ta có thể lập tức để cho người rao vấn đề tới nói chuyện với ngươi. Như vậy là tiện lợi nhất.
Giang Trần nghĩ lại:
- Để cho bọn họ ngày mai tới đi. Ta cần một ngày thời gian suy nghĩ cho thật kỹ.
- Thiệu lôi chủ, ta thiện chí nhắc nhở một câu. Kỳ hạn nhượng lại vấn đề là ba thời thần. Nếu như ngày mai ngươi mới cân nhắc xong, một khi xuất hiện sai lầm, kế tiếp...
Cao Phó điện chủ thiện ý nhắc nhở Giang Trần.
Giang Trần cười cười:
- Không sao, một khi không trả lời được, những Thánh linh thạch mà ta kiếm được cũng có thể bồi thường được.
Lời nói tới nước này, Cao Phó điện chủ tự nhiên không tiện nói thêm gì nữa, hắn cười nói:
- Vậy bản phó điện chủ chúc mừng Thiệu lôi chủ trước vậy. Đúng rồi, con số của ba vấn đề của ngươi là gì? Ta muốn ghi chép một chút, để tiện nói chuyện với chủ nhân nó.
- Không thành vấn đề.
Chuyện này Giang Trần lại không có phản đối.
Trở lại Tổng lôi đài của mình, Giang Trần vô cùng nhẹ nhõm. Hình Ý đan thượng cổ thiếu hai loại tài liệu, hắn đã sớm suy đoán ra.
Về phần trận đồ không hoàn chỉnh của Thiên Thiền Cổ viện kia, Giang Trần đã thấy trận đồ, tự nhiên có quy hoạch rõ ràng, đối với hắn mà nói, cũng không tồn tại bất luận độ khó gì.