Độc Tôn Tam Giới
Chương 1357: Bắt lại cho ta 2
Những Đan Vương Vương gia kia, đều có chút sợ hãi rụt rè.
Bất quá, Khổng thống lĩnh hiển nhiên đã sớm điều tra tốt, con mắt sớm tập trung vào bọn hắn, cả đám đều bị vô tình tóm đi ra.
Tu La vệ Thống Lĩnh kia cười lạnh nói:
- Họ Khổng, ngươi bây giờ là thống khoái. Ta nhìn ngươi trở về xong việc như thế nào! Giam đại phiệt, lá gan của ngươi so với Tứ đại Hoàng giả dưới trướng Khổng Tước Đại Đế còn lớn hơn a.
Khổng thống lĩnh cười nhạt một tiếng:
- Như thế nào? Hẳn là ngươi cũng muốn cùng bọn hắn đi Khổng Tước Thánh Sơn ngồi một chút?
Tu La Vệ Thống lĩnh kia căn cứ nguyên tắc "không ăn thiệt thòi trước mắt", lại không có ngạnh đỉnh, chỉ cười lạnh không nói.
Khổng thống lĩnh làm xong hết thảy, lúc này mới hướng bốn phía ôm quyền:
- Chư vị, trong các ngươi, có lẽ có người sẽ cảm thấy, lần này Khổng Tước vệ chúng ta có chút càn rỡ thô lỗ, có chút ỷ thế hiếp người, đúng hay không?
- Bất quá, nếu như các ngươi biết rõ giờ phút này chúng ta phẫn nộ, khẳng định các ngươi sẽ không nghĩ như vậy. Càng sẽ không cảm thấy Vương gia phụ tử có bao nhiêu oan uổng.
Khổng thống lĩnh nói đến đây, ánh mắt lạnh lùng nhìn qua Vương Đình phiệt chủ:
- Vương phiệt chủ, ta hỏi ngươi đan phương Vạn Thọ Đan từ đâu mà đến, ngươi nói không nên lời! Vậy hãy để cho Khổng mỗ đến nói cho mọi người, đan phương Vạn Thọ Đan của ngươi là từ đâu đến!
- Ngươi đến cùng muốn nói cái gì?
Vương Đình phiệt chủ cười lạnh một tiếng.
Khổng thống lĩnh lớn tiếng nói:
- Đan phương Vạn Thọ Đan, vốn là đan phương của Khổng Tước Thánh Sơn ta, Vương Đình phiệt chủ này không biết dùng thủ đoạn gì, trộm cướp đan phương của Khổng Tước Thánh Sơn. Vậy mà mặt dạn mày dày thành lập Thái Uyên lâu, công nhiên bán ra Vạn Thọ Đan! Mọi người nói, Vương Đình đại phiệt này, có đáng chết hay không!
Cái gì?
Lời vừa nói ra, quả nhiên là như sóng to gió lớn, tất cả mọi người ở hiện trường chấn kinh rồi.
Đan phương Vạn Thọ Đan, là của Khổng Tước Thánh Sơn?
Đan phương của Vương Đình đại phiệt, là từ Khổng Tước Thánh Sơn trộm đến sao?
Cái này... Cái này khó trách Khổng Tước vệ sẽ huy động nhân lực, đại động can qua như vậy rồi.
Lá gan của Vương Đình đại phiệt cũng quá lớn a? Lại dám trộm cắp Khổng Tước Thánh Sơn?
Trong lúc nhất thời, những quần chúng vốn là chán ghét Vương Đình đại phiệt kia, đều lớn tiếng ồn ào.
- Thì ra là thế, cái này khó trách. Bắt tốt, thối không biết xấu hổ!
- Đúng, bắt tốt! Đường đường đại phiệt, vậy mà đi trộm cắp. Đây quả thực có nhục nhã nhặn rồi!
- Ta vẫn nói, Khổng Tước vệ đại công vô tư, làm sao có thể vô duyên vô cớ chèn ép Vương Đình đại phiệt? Hết thảy đều là có nguyên nhân!
Hiện trường, càng ngày càng nhiều người đứng ra chỉ trích Vương Đình đại phiệt. Hiển nhiên, Vương Đình đại phiệt gần đây danh tiếng không tốt, hơn nữa vừa rồi định giá cao như vậy, càng làm cho rất nhiều người khó chịu.
Mà so sánh xuống dưới, Khổng Tước vệ thần bí, nhưng lại công chính, đại biểu cho đỉnh phong của Lưu Ly Vương Thành. Một mực được mọi người kính yêu.
Cả hai tầm đó, mọi người tự nhiên vô ý thức tin tưởng Khổng Tước vệ.
Chẳng lẽ, đường đường Khổng Tước vệ, còn có thể oan uổng Vương Đình đại phiệt ngươi?
Nói sau, loại sự tình này, nếu như không có chứng cớ vô cùng xác thực, người ta không có khả năng nói lời thề son sắt như vậy.
Đầu của Vương Đình phiệt chủ nổ vang từng đợt, hiển nhiên cũng bị Khổng thống lĩnh nói thẫn thờ. Bất quá, hắn lập tức khôi phục tỉnh táo.
Cười ha hả:
- Chê cười, chê cười! Đan phương của Khổng Tước Thánh Sơn? Khổng thống lĩnh, ngươi thật đúng là dám nói? Không nói trước Khổng Tước Thánh Sơn các ngươi phòng thủ sâm nghiêm, Vương mỗ ta lấy chút bổn sự ấy, đi vào được sao? Nói sau, lúc nào Khổng Tước Thánh Sơn ngươi, lại có Vạn Thọ Đan? Đan dược trọng yếu như vậy, nếu Khổng Tước Thánh Sơn các ngươi quả thật có, sẽ không lấy ra mở rộng?
Không thể không nói, Vương Đình phiệt chủ rất biết bắt trọng điểm, thắng được một ít ủng hộ.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người đều bắn về phía Khổng thống lĩnh. Hiển nhiên là muốn nghe Khổng thống lĩnh có chứng cứ gì.
Khổng thống lĩnh không chút hoang mang, tựa hồ đã sớm liệu đến Vương Đình phiệt chủ sẽ có những lời nói xạo này.
- Chư vị, Khổng Tước vệ ta làm việc, nếu như không có chứng cớ xác thực, tuyệt đối sẽ không hành động thiếu suy nghĩ. Chúng ta dám bắt Vương gia phụ tử, thì đại biểu chúng ta có đầy đủ chứng cứ.
Ngữ khí của Khổng thống lĩnh lạnh nhạt:
- Đan phương Vạn Thọ Đan này, đã nghiên cứu ra rất nhiều năm, chỉ có điều, đan phương này, một mực còn trong luận chứng. Nhóm Đan Vương của Khổng Tước Thánh Sơn chúng ta, còn không có nắm chắc xác định đan phương này phải chăng có tác dụng phụ. Cho nên, một mực không có đẩy nó ra tạo phúc mọi người. Lại không nghĩ rằng, sẽ bị bọn đạo chích trộm cắp đan phương, dùng một đan phương không có trải qua nghiêm mật luận chứng đến luyện chế Vạn Thọ Đan, điên cuồng vơ vét của cải! Loại hành vi này, quả thực là phát rồ!
Cái gì?
Vạn Thọ Đan, còn không có thông qua nghiệm chứng, có tác dụng phụ hay không cũng không biết?
Trong lúc nhất thời, mọi người càng thêm tin tưởng Khổng thống lĩnh. Nếu như không có việc này, như thế nào sẽ biên được chân thật như vậy?
Vương Đình phiệt chủ chỉ cười lạnh:
- Khổng thống lĩnh, ngươi đừng ngậm máu phun người. Muốn dùng chiêu này vu oan ta, không có tác dụng.
Khổng thống lĩnh cũng không để ý tới hắn, mà tiếp tục nói:
- Hơn nữa, ta có thể minh xác nói cho mọi người, Vạn Thọ Đan này, tuy khó có thể luyện chế, nhưng nếu quả thật đẩy ra thị trường, giá bán của nó, nhiều lắm là hai trăm vạn Thánh Linh Thạch, tuyệt đối không có khả năng bán được 1000 vạn Thánh Linh Thạch!
Lại một tin tức nặng cân phóng ra, lần này, hiện trường càng thêm ồn ào.
- Hai trăm vạn? Trời ạ, Vương Đình đại phiệt này là đoạt tiền sao? Vừa rồi vậy mà nói bán 1000 vạn!
- Vô sỉ, trộm đến đan phương, chẳng những không hạ giá, còn muốn trở mình gấp năm sáu lần. Đây quả thực là vô sỉ!
- Hơn nữa còn là đan phương không có nghiệm chứng qua, đây là lấy tánh mạng người khác làm trò đùa a.
- Quá vô lương rồi! Loại người này, còn xứng ngồi trên đại phiệt vị? Sớm nên chém đầu, giết cả nhà tịch thu tài sản!
Những người này, đối với Vương Đình đại phiệt đã sớm bất mãn, giờ phút này làm sao không thừa cơ ồn ào? Huống chi, tại đây rõ ràng hỗn tạp lấy rất nhiều người của Bàn Long đại phiệt, thậm chí là người Vi gia.
Vào lúc này, những người kia đứng ra châm ngòi thổi gió, cũng là sự tình bình thường.
Vương Đình phiệt chủ chỉ cười lạnh, chuyện cho tới bây giờ, hắn như thế nào không rõ? Khổng Tước vệ này là muốn làm hắn, vu oan hãm hại hắn.
Chỉ là, cái tội danh này, Vương Đình phiệt chủ tự hỏi, căn bản thành lập không được.
Khổng Tước vệ ngươi khoác lác thổi xé trời, đan phương Vạn Thọ Đan này, Khổng Tước Thánh Sơn ngươi có sao?
Cho nên, Vương Đình phiệt chủ không chút hoang mang.
Dù Khổng Tước vệ muốn chèn ép hắn, cũng phải lấy ra chứng cớ nguyên vẹn. Bằng không thì như thế nào ngăn chặn miệng thế nhân.
Bất quá, Khổng thống lĩnh hiển nhiên đã sớm điều tra tốt, con mắt sớm tập trung vào bọn hắn, cả đám đều bị vô tình tóm đi ra.
Tu La vệ Thống Lĩnh kia cười lạnh nói:
- Họ Khổng, ngươi bây giờ là thống khoái. Ta nhìn ngươi trở về xong việc như thế nào! Giam đại phiệt, lá gan của ngươi so với Tứ đại Hoàng giả dưới trướng Khổng Tước Đại Đế còn lớn hơn a.
Khổng thống lĩnh cười nhạt một tiếng:
- Như thế nào? Hẳn là ngươi cũng muốn cùng bọn hắn đi Khổng Tước Thánh Sơn ngồi một chút?
Tu La Vệ Thống lĩnh kia căn cứ nguyên tắc "không ăn thiệt thòi trước mắt", lại không có ngạnh đỉnh, chỉ cười lạnh không nói.
Khổng thống lĩnh làm xong hết thảy, lúc này mới hướng bốn phía ôm quyền:
- Chư vị, trong các ngươi, có lẽ có người sẽ cảm thấy, lần này Khổng Tước vệ chúng ta có chút càn rỡ thô lỗ, có chút ỷ thế hiếp người, đúng hay không?
- Bất quá, nếu như các ngươi biết rõ giờ phút này chúng ta phẫn nộ, khẳng định các ngươi sẽ không nghĩ như vậy. Càng sẽ không cảm thấy Vương gia phụ tử có bao nhiêu oan uổng.
Khổng thống lĩnh nói đến đây, ánh mắt lạnh lùng nhìn qua Vương Đình phiệt chủ:
- Vương phiệt chủ, ta hỏi ngươi đan phương Vạn Thọ Đan từ đâu mà đến, ngươi nói không nên lời! Vậy hãy để cho Khổng mỗ đến nói cho mọi người, đan phương Vạn Thọ Đan của ngươi là từ đâu đến!
- Ngươi đến cùng muốn nói cái gì?
Vương Đình phiệt chủ cười lạnh một tiếng.
Khổng thống lĩnh lớn tiếng nói:
- Đan phương Vạn Thọ Đan, vốn là đan phương của Khổng Tước Thánh Sơn ta, Vương Đình phiệt chủ này không biết dùng thủ đoạn gì, trộm cướp đan phương của Khổng Tước Thánh Sơn. Vậy mà mặt dạn mày dày thành lập Thái Uyên lâu, công nhiên bán ra Vạn Thọ Đan! Mọi người nói, Vương Đình đại phiệt này, có đáng chết hay không!
Cái gì?
Lời vừa nói ra, quả nhiên là như sóng to gió lớn, tất cả mọi người ở hiện trường chấn kinh rồi.
Đan phương Vạn Thọ Đan, là của Khổng Tước Thánh Sơn?
Đan phương của Vương Đình đại phiệt, là từ Khổng Tước Thánh Sơn trộm đến sao?
Cái này... Cái này khó trách Khổng Tước vệ sẽ huy động nhân lực, đại động can qua như vậy rồi.
Lá gan của Vương Đình đại phiệt cũng quá lớn a? Lại dám trộm cắp Khổng Tước Thánh Sơn?
Trong lúc nhất thời, những quần chúng vốn là chán ghét Vương Đình đại phiệt kia, đều lớn tiếng ồn ào.
- Thì ra là thế, cái này khó trách. Bắt tốt, thối không biết xấu hổ!
- Đúng, bắt tốt! Đường đường đại phiệt, vậy mà đi trộm cắp. Đây quả thực có nhục nhã nhặn rồi!
- Ta vẫn nói, Khổng Tước vệ đại công vô tư, làm sao có thể vô duyên vô cớ chèn ép Vương Đình đại phiệt? Hết thảy đều là có nguyên nhân!
Hiện trường, càng ngày càng nhiều người đứng ra chỉ trích Vương Đình đại phiệt. Hiển nhiên, Vương Đình đại phiệt gần đây danh tiếng không tốt, hơn nữa vừa rồi định giá cao như vậy, càng làm cho rất nhiều người khó chịu.
Mà so sánh xuống dưới, Khổng Tước vệ thần bí, nhưng lại công chính, đại biểu cho đỉnh phong của Lưu Ly Vương Thành. Một mực được mọi người kính yêu.
Cả hai tầm đó, mọi người tự nhiên vô ý thức tin tưởng Khổng Tước vệ.
Chẳng lẽ, đường đường Khổng Tước vệ, còn có thể oan uổng Vương Đình đại phiệt ngươi?
Nói sau, loại sự tình này, nếu như không có chứng cớ vô cùng xác thực, người ta không có khả năng nói lời thề son sắt như vậy.
Đầu của Vương Đình phiệt chủ nổ vang từng đợt, hiển nhiên cũng bị Khổng thống lĩnh nói thẫn thờ. Bất quá, hắn lập tức khôi phục tỉnh táo.
Cười ha hả:
- Chê cười, chê cười! Đan phương của Khổng Tước Thánh Sơn? Khổng thống lĩnh, ngươi thật đúng là dám nói? Không nói trước Khổng Tước Thánh Sơn các ngươi phòng thủ sâm nghiêm, Vương mỗ ta lấy chút bổn sự ấy, đi vào được sao? Nói sau, lúc nào Khổng Tước Thánh Sơn ngươi, lại có Vạn Thọ Đan? Đan dược trọng yếu như vậy, nếu Khổng Tước Thánh Sơn các ngươi quả thật có, sẽ không lấy ra mở rộng?
Không thể không nói, Vương Đình phiệt chủ rất biết bắt trọng điểm, thắng được một ít ủng hộ.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người đều bắn về phía Khổng thống lĩnh. Hiển nhiên là muốn nghe Khổng thống lĩnh có chứng cứ gì.
Khổng thống lĩnh không chút hoang mang, tựa hồ đã sớm liệu đến Vương Đình phiệt chủ sẽ có những lời nói xạo này.
- Chư vị, Khổng Tước vệ ta làm việc, nếu như không có chứng cớ xác thực, tuyệt đối sẽ không hành động thiếu suy nghĩ. Chúng ta dám bắt Vương gia phụ tử, thì đại biểu chúng ta có đầy đủ chứng cứ.
Ngữ khí của Khổng thống lĩnh lạnh nhạt:
- Đan phương Vạn Thọ Đan này, đã nghiên cứu ra rất nhiều năm, chỉ có điều, đan phương này, một mực còn trong luận chứng. Nhóm Đan Vương của Khổng Tước Thánh Sơn chúng ta, còn không có nắm chắc xác định đan phương này phải chăng có tác dụng phụ. Cho nên, một mực không có đẩy nó ra tạo phúc mọi người. Lại không nghĩ rằng, sẽ bị bọn đạo chích trộm cắp đan phương, dùng một đan phương không có trải qua nghiêm mật luận chứng đến luyện chế Vạn Thọ Đan, điên cuồng vơ vét của cải! Loại hành vi này, quả thực là phát rồ!
Cái gì?
Vạn Thọ Đan, còn không có thông qua nghiệm chứng, có tác dụng phụ hay không cũng không biết?
Trong lúc nhất thời, mọi người càng thêm tin tưởng Khổng thống lĩnh. Nếu như không có việc này, như thế nào sẽ biên được chân thật như vậy?
Vương Đình phiệt chủ chỉ cười lạnh:
- Khổng thống lĩnh, ngươi đừng ngậm máu phun người. Muốn dùng chiêu này vu oan ta, không có tác dụng.
Khổng thống lĩnh cũng không để ý tới hắn, mà tiếp tục nói:
- Hơn nữa, ta có thể minh xác nói cho mọi người, Vạn Thọ Đan này, tuy khó có thể luyện chế, nhưng nếu quả thật đẩy ra thị trường, giá bán của nó, nhiều lắm là hai trăm vạn Thánh Linh Thạch, tuyệt đối không có khả năng bán được 1000 vạn Thánh Linh Thạch!
Lại một tin tức nặng cân phóng ra, lần này, hiện trường càng thêm ồn ào.
- Hai trăm vạn? Trời ạ, Vương Đình đại phiệt này là đoạt tiền sao? Vừa rồi vậy mà nói bán 1000 vạn!
- Vô sỉ, trộm đến đan phương, chẳng những không hạ giá, còn muốn trở mình gấp năm sáu lần. Đây quả thực là vô sỉ!
- Hơn nữa còn là đan phương không có nghiệm chứng qua, đây là lấy tánh mạng người khác làm trò đùa a.
- Quá vô lương rồi! Loại người này, còn xứng ngồi trên đại phiệt vị? Sớm nên chém đầu, giết cả nhà tịch thu tài sản!
Những người này, đối với Vương Đình đại phiệt đã sớm bất mãn, giờ phút này làm sao không thừa cơ ồn ào? Huống chi, tại đây rõ ràng hỗn tạp lấy rất nhiều người của Bàn Long đại phiệt, thậm chí là người Vi gia.
Vào lúc này, những người kia đứng ra châm ngòi thổi gió, cũng là sự tình bình thường.
Vương Đình phiệt chủ chỉ cười lạnh, chuyện cho tới bây giờ, hắn như thế nào không rõ? Khổng Tước vệ này là muốn làm hắn, vu oan hãm hại hắn.
Chỉ là, cái tội danh này, Vương Đình phiệt chủ tự hỏi, căn bản thành lập không được.
Khổng Tước vệ ngươi khoác lác thổi xé trời, đan phương Vạn Thọ Đan này, Khổng Tước Thánh Sơn ngươi có sao?
Cho nên, Vương Đình phiệt chủ không chút hoang mang.
Dù Khổng Tước vệ muốn chèn ép hắn, cũng phải lấy ra chứng cớ nguyên vẹn. Bằng không thì như thế nào ngăn chặn miệng thế nhân.