Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 990
Chương 990
Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Cửu sư tỷ, chị là Võ Thánh sao?”
“Từ từ đã, mẹ nó!”
“Chị vừa mới hồi phục lại, thực lực lẽ ra phải vô cùng yếu ớt mới đúng, sao lại có thể có sức mạnh của Võ Thánh được?”
“Không lẽ sức mạnh thật sự của chị còn đáng sợ hơn cả Võ Thánh ư?”
“Ôi!”
Diệp Bắc Minh hít một hơi khí lạnh, cả gương mặt đều đang rung động.
Đôi mắt của hoàng hậu Hồng Đào co giật: “Uầy… Khụ khụ, haha, tiểu sư đệ, em hiểu nhầm rồi”.
“Vốn dĩ chị chỉ mới đạt tới cảnh giới Võ Tôn mà thôi”.
“Vừa nãy ăn Tổ Thể Đan vào cho nên mới không cẩn thận đột phá”.
“Ừm, là như vậy đó”.
Cửu sư tỷ vừa nói vừa gật gù.
Diệp Bắc Minh cạn lời: “Chị nghĩ rằng em sẽ tin sao?”
Lúc này.
Vương Như Yên và Lục Tuyết Kỳ cũng xông vào trong, thấy hoàng hậu Hồng Đào đã phục hồi thì tiến lên kiểm tra một lượt, có cảm giác không tài nào tưởng tượng nổi.
Diệp Bắc Minh còn muốn tiếp tục tra hỏi về cảnh giới thật sự của Cửu sư tỷ.
Đã bị ba cô gái hợp tác cùng nhau đẩy ra khỏi phòng.
“Được rồi tiểu sư đệ, em đi ngủ nhanh đi”.
“Chuyện tiếp theo cứ giao cho bọn chị”.
Diệp Bắc Minh chỉ đành bó tay.
Luyện đan suốt mười mấy tiếng, cộng thêm bảo vệ cho Cửu sư tỷ thêm mười tiếng tiếng đồng hồ nữa.
Xấp xỉ đã gần ba mươi tiếng chưa được chợp mắt rồi.
Hai tròng mắt của Diệp Bắc Minh đầy tia máu.
Thật sự cực kì mệt!
Anh đi thẳng về căn phòng mà Bát sư tỷ chuẩn bị cho mình, thậm chí không thèm đánh răng rửa mặt mà đã nhào thẳng xuống giường.
“A!”
Một tiếng thét chói tai vang lên.
Vô tình đụng phải một cơ thể mềm mại.
Huỵch!
Diệp Bắc Minh hoảng sợ bò dậy, vừa lúc đối mặt với cặp mắt ngây thơ của Trần Lê Y: “Sao cô lại ở đây?”
Vẻ mặt Trần Lê Y rất vô tội: “Thiếu chủ, anh… Chẳng phải anh đã bảo là… Hôm sau lại nói sao?”
Khuôn mặt Trần Lê Y đầy vẻ vô tội, trợn tròn đôi mắt xinh đẹp.
Hơi sợ mà cũng hơi mong chờ.
Con nhóc này đang mặc đồ ngủ, còn tạm được, không phải là trần truồng.
Nhưng mà cứ như là xuất hiện từ hư vô vậy!
Lúc còn ở núi Thái Hành, kêu cô ấy nhảy xuống dưới vách đá cô ấy cũng nhảy thẳng xuống luôn.