Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 971
Chương 971
“Rít!”
Mấy sư tỷ ngược lại hít một hơi lạnh, chấn động nhìn Diệp Bắc Minh.
Lục Tuyết Kỳ nuốt nước miếng: “Tiểu sư đệ, em… em quá điên cuồng rồi”.
Vương Như Yên lập tức xông lên, kiểm tra cơ thể Diệp Bắc Minh: “Tiểu sư đệ, em không sao chứ?”
Dò xét một hồi.
Tất cả đều hoàn hảo không tổn hao gì, ngoài dáng vẻ có chút mệt mỏi thì không bị thương chút nào.
Vương Như Yên thở phảo nhẹ nhõm: “Quốc lực của Hùng Quốc rất khủng khiếp, tiểu sư đệ lại có thể xông đến thủ đô Hùng Quốc, đúng là chuyện lạ”.
“Là Hùng Quốc quá tự đại rồi, hơn nữa tiểu sư đệ áp dụng đánh chớp nhoáng, tốc độ quá nhanh, Hùng Quốc vốn không ngờ đến”, Liễu Như Khanh lại nghiêm túc lắc đầu.
Cô ấy tiếp tục nói: “Một mình tiểu sư đệ có thể thần tốc tiến thẳng vào!”
“Nếu như là quân đội xông vào Hùng Quốc, chắc chắn không đơn giản như vậy”.
“Tiểu sư đệ xông tới, Hùng Quốc không kịp trở tay, hành động này tuyệt đối không thể làm lại!”
Lục Tuyết Kỳ gật đầu: “Võ giả mạnh ở Hùng Quốc hơn phân nửa đã đi đến núi Chúng Sơn, không ở trong nước!”
“Nếu như có bọn họ ở đó, e rằng tiểu sư đệ sẽ rất nguy hiểm”.
Vương Như Yên cũng cảm thấy sợ hãi.
Diệp Bắc Minh khẽ mỉm cười: “Ba vị sư tỷ, trước tiên em đi thăm Cửu sư tỷ”.
“Được”.
Ba người gật đầu.
Dẫn Diệp Bắc Minh vào một căn phòng.
Cửu sư tỷ nằm ở trên giường, khí tức vô cùng yếu ớt.
Không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng công lực toàn thân đều mất hết.
Cộng thêm sóng xung kích của bom nguyên tử, gân mạch của Cửu sư tỷ bị tổn thương, mặc dù Quỷ Môn Thập Tam Châm đã nối được gân mạch của cô ấy, nhưng không thể nào thay đổi sự thật gân mạch đã trở nên yếu ớt.
Đồng thời.
Đan điền của Cửu sư tỷ cũng bị hư hại, không thể nào ngưng tụ nội lực.
Tu vi toàn thân đều bị phế!
Diệp Bắc Minh kiểm tra xong tinh hình của Cửu sư tỷ, mắt đỏ bừng: “Cửu sư tỷ, đều phải trách em”.
Hoàng hậu Hồng Đào nở nụ cười: “Chị vốn chỉ chơi với hacker máy tính, có công lực hay không cũng không cần thiết”.
“Tiểu sư đệ em không sao là được, thôi thì về sau chị không tập võ nữa”.
“Các chị em bảo vệ chị là được rồi”.
Hoàng hậu Hồng Đào cười, dáng vẻ sao cũng được.
Nhưng cô ấy càng lạc quan, Diệp Bắc Minh, Vương Như Yên, Lục Tuyết Kỳ, Liễu Như Khanh bọn họ càng đau lòng.
Bỗng nhiên.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền âm: “Nhóc con, mười ngàn phương thuốc kia của cậu không tệ đâu”.
“Trên đó có cách cứu sư tỷ của cậu đấy!”